Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Phó Ấu Sanh: Anh Muốn Đổi Bà Xã?
Chương 52 - Bảo Bối
Chương 53 - Dấu Răng Trên Yết Hầu
Chương 54 - Ân Mặc: "Chê Cười Rồi, Ân Mỗ Gia Giáo Nghiêm."
Chương 55 - Bị Trêu Chọc VS Vợ Chồng Gài Nhau
Chương 56 - Của Hồi Môn VS Anh Trai
Chương 57 - Bản Năng VS Danh Phận
Chương 58 - Hôm Nay Phó Ấu Sanh Đã Ly Hôn Chưa?
Chương 59 - Tốt Nhất Của Năm
Chương 60 - Đây Chính Là Ông Chồng "Tiểu Bạch Kiểm" Trong Lời Đồn?!!
Chương 61 - Muốn Vì Vợ Thủ Thân Như Ngọc
Chương 62 - Chưa Làm Biện Pháp
Chương 63 - Hôn Lễ Thịnh Thế
Chương 64 - Không Cẩn Thận, Làm Bẩn Váy Cưới
Chương 65 - Kính Một Chiều
Chương 66 - Sinh Bé Cưng
Chương 67 - Tiết Lộ Thân Thế
Chương 68 - Vĩnh Viễn Là Thần
Chương 69 - Ân Mặc: Bởi Vì Đây Là Show Tạp Kỹ Dành Cho......
Chương 70 - Tìm Hiểu Quỳ Sầu Riêng Một Chút
Chương 71 - "Thành Ý" Của Bà Ân
Chương 72 - Trò Chơi Đồng Phục Học Sinh
Chương 73 - Tư Thế Chính Xác Show Ân Ái
Chương 74 - #Nữ Minh Tinh Họ Phó Mua Đồ Chơi Tình Thú, Nghi Ngờ......#
Chương 75 - Tất Cả Đều Là Vì Để Sinh Bé Cưng
Chương 76 - Có Tin Mừng
Chương 77 - Kinh Hỉ Của Ân Tiên Sinh
Chương 78 - Anh Không Nỡ
Chương 79 - Cuộc Sống Thường Ngày Của Vợ Chồng Hào Môn
Chương 80 - "Bảo Bối" Cùng Nhau Yêu
Chương 81 - Tiểu Tổ Tông Của Anh
Chương 82 - Cái Gọi Là Khen Thưởng
Chương 83 - Sinh Rồi
Chương 84 - Ông Cha Già VS Thằng Cu Con
Chương 85 - Ân Mặc: Anh Ăn Giấm
Chương 86 - Nhật Ký Trông Bé Con
Chương 87 - Một Đôi Mắt Long Lanh Gợn Sóng, Có Thể Đoạt Mạng
Chương 88 - Cái Gọi Là Kinh Hỉ ~
Chương 89 - Có Cần Uống Một Viên Thuốc Để Hạ Hỏa Trước Không
Chương 90 - Bà Ân, Em Đã 1 Giờ 5 Phút 12 Giây Không Để Ý Tới Chồng Của Mình Rồi
Chương 91 - Không Thầy Tự Hiểu
Chương 92 - Chia Cho Chị Một Nửa Đáng Yêu
Chương 93 - Kế Hoạch Mang Thai Lần Hai
Chương 94 - Là Ngựa Quá Hoang Dã, Hay Là Cỏ Của Thảo Nguyên Không Đủ Non
Chương 95 - Tiểu Công Tử Đánh Nhau Rất Có Phong Phạm Của Ngài
Chương 96 - Trầm Mê Tiểu Ma Vương, Không Cách Nào Thoát Khỏi
Chương 97 - Mẹ Tiên Nữ VS Bé Cưng Phúc Hắc
Chương 98 - Có Thể Xóa Đoạn Này Được Không?
Chương 99 - Sủng Mẹ Cuồng Ma
Chương 100 - Phó Nữ Thần, Vì Sao Trước Kia Đều Là Chồng Cô Nấu Cơm?
Chương 101 - Con Vẫn Còn Ở Đây ~
Chương 102 - Vẫn Còn Là Bé Cưng Đấy ~
Chương 103 - Sinh Con Gái
Chương 104 - Ngự Phu Chi Thuật
Chương 105 - Suốt Cả Một Đêm Đấy ~
Chương 106 - Bé Cưng Thứ Hai Tự Mang Kỹ Năng
Chương 107 - Tim Đập Không Nghe Lời
Chương 108 - Ba Mẩu Ngoại Truyện
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Phó Ấu Sanh: Anh Muốn Đổi Bà Xã?
Chương 52 - Bảo Bối
Chương 53 - Dấu Răng Trên Yết Hầu
Chương 54 - Ân Mặc: "Chê Cười Rồi, Ân Mỗ Gia Giáo Nghiêm."
Chương 55 - Bị Trêu Chọc VS Vợ Chồng Gài Nhau
Chương 56 - Của Hồi Môn VS Anh Trai
Chương 57 - Bản Năng VS Danh Phận
Chương 58 - Hôm Nay Phó Ấu Sanh Đã Ly Hôn Chưa?
Chương 59 - Tốt Nhất Của Năm
Chương 60 - Đây Chính Là Ông Chồng "Tiểu Bạch Kiểm" Trong Lời Đồn?!!
Chương 61 - Muốn Vì Vợ Thủ Thân Như Ngọc
Chương 62 - Chưa Làm Biện Pháp
Chương 63 - Hôn Lễ Thịnh Thế
Chương 64 - Không Cẩn Thận, Làm Bẩn Váy Cưới
Chương 65 - Kính Một Chiều
Chương 66 - Sinh Bé Cưng
Chương 67 - Tiết Lộ Thân Thế
Chương 68 - Vĩnh Viễn Là Thần
Chương 69 - Ân Mặc: Bởi Vì Đây Là Show Tạp Kỹ Dành Cho......
Chương 70 - Tìm Hiểu Quỳ Sầu Riêng Một Chút
Chương 71 - "Thành Ý" Của Bà Ân
Chương 72 - Trò Chơi Đồng Phục Học Sinh
Chương 73 - Tư Thế Chính Xác Show Ân Ái
Chương 74 - #Nữ Minh Tinh Họ Phó Mua Đồ Chơi Tình Thú, Nghi Ngờ......#
Chương 75 - Tất Cả Đều Là Vì Để Sinh Bé Cưng
Chương 76 - Có Tin Mừng
Chương 77 - Kinh Hỉ Của Ân Tiên Sinh
Chương 78 - Anh Không Nỡ
Chương 79 - Cuộc Sống Thường Ngày Của Vợ Chồng Hào Môn
Chương 80 - "Bảo Bối" Cùng Nhau Yêu
Chương 81 - Tiểu Tổ Tông Của Anh
Chương 82 - Cái Gọi Là Khen Thưởng
Chương 83 - Sinh Rồi
Chương 84 - Ông Cha Già VS Thằng Cu Con
Chương 85 - Ân Mặc: Anh Ăn Giấm
Chương 86 - Nhật Ký Trông Bé Con
Chương 87 - Một Đôi Mắt Long Lanh Gợn Sóng, Có Thể Đoạt Mạng
Chương 88 - Cái Gọi Là Kinh Hỉ ~
Chương 89 - Có Cần Uống Một Viên Thuốc Để Hạ Hỏa Trước Không
Chương 90 - Bà Ân, Em Đã 1 Giờ 5 Phút 12 Giây Không Để Ý Tới Chồng Của Mình Rồi
Chương 91 - Không Thầy Tự Hiểu
Chương 92 - Chia Cho Chị Một Nửa Đáng Yêu
Chương 93 - Kế Hoạch Mang Thai Lần Hai
Chương 94 - Là Ngựa Quá Hoang Dã, Hay Là Cỏ Của Thảo Nguyên Không Đủ Non
Chương 95 - Tiểu Công Tử Đánh Nhau Rất Có Phong Phạm Của Ngài
Chương 96 - Trầm Mê Tiểu Ma Vương, Không Cách Nào Thoát Khỏi
Chương 97 - Mẹ Tiên Nữ VS Bé Cưng Phúc Hắc
Chương 98 - Có Thể Xóa Đoạn Này Được Không?
Chương 99 - Sủng Mẹ Cuồng Ma
Chương 100 - Phó Nữ Thần, Vì Sao Trước Kia Đều Là Chồng Cô Nấu Cơm?
Chương 101 - Con Vẫn Còn Ở Đây ~
Chương 102 - Vẫn Còn Là Bé Cưng Đấy ~
Chương 103 - Sinh Con Gái
Chương 104 - Ngự Phu Chi Thuật
Chương 105 - Suốt Cả Một Đêm Đấy ~
Chương 106 - Bé Cưng Thứ Hai Tự Mang Kỹ Năng
Chương 107 - Tim Đập Không Nghe Lời
Chương 108 - Ba Mẩu Ngoại Truyện
Tác giả: Thần Niên
Edit: xanhngocbich
- ---------------------------
Căn phòng chỉ bật một bóng đèn tường, ánh sáng có màu vàng dịu nhẹ.
Trong không khí tràn ngập hương thơm nhàn nhạt.
Phó Ấu Sanh nằm trên giường lớn mềm mại, lồng ngực phập phồng lên xuống, rõ ràng còn chưa có làm gì, nhưng lại căng thẳng muốn chết.
Đôi tay mảnh khảnh trắng nõn buông thõng bên giường.
Giây tiếp theo.
Đôi tay này được Ân Mặc nắm lấy, anh lấy một chiếc khăn sạch sẽ ấm áp từ trong phòng tắm, lau sạch những ngón tay vốn trắng nõn của Phó Ấu Sanh, ngay cả kẽ tay và cánh tay đều không bỏ qua.
Lúc nãy không cẩn thận bắn lên cánh tay của cô.
Phó Ấu Sanh nghiêng đầu sang một bên, liền có thể nhìn thấy dáng vẻ người đàn ông rũ mắt lau chùi ngón tay cho cô.
Nghĩ tới một trận "chuyện tình" chưa đi đến hồi kết vừa rồi, Phó Ấu Sanh cong ngón tay, móc lấy tay của Ân Mặc, "Ân Mặc ――"
Nắm ngược lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của cô, Ân Mặc đáp: "Hửm?"
"Mệt rồi sao?"
Nhìn dáng vẻ mắt khép hờ của cô, Ân Mặc nhẹ giọng hỏi.
Vốn tưởng Phó Ấu Sanh gọi anh dịu dàng như thế. Là sẽ nói cái gì dễ nghe.
Ai ngờ ――
Phó Ấu Sanh tạm dừng một chút, chầm chậm phun ra một câu: "Anh là đồ ngốc hả.
"
"...
.
.
.
.
"
Đây là ấp ủ nửa ngày, là mắng anh đấy à.
Ân Mặc nhìn thẳng vào đôi mắt mở to kia của Phó Ấu Sanh, đôi mắt đào hoa rực rỡ nhìn quanh, lúc này hàm chứa hơi nước, thoạt nhìn có chút mềm mại cực kỳ.
Ngôn ngữ cùng biểu cảm hoàn toàn là hai việc khác nhau.
Nhưng Ân Mặc lại biết ý của cô.
Xoa xoa đầu ngón tay của cô, giọng nói của người đàn ông trầm khàn, hàm chứa từ tính gợi cảm cố ý nói: "Đau lòng rồi?"
"Ai đau lòng anh.
"
Phó Ấu Sanh thẹn quá thành giận, đầu ngón tay nhéo Ân Mặc một cái.
Cô còn lâu mới đau lòng vừa nãy Ân Mặc rõ ràng rất muốn, nhưng lại vì lo lắng cho thân thể cô, mà không làm đến cuối cùng.
Chỉ dùng tay giải quyết một lần.
Trước đó cũng chỉ là màn dạo đầu mà thôi.
Bị cô nhéo.
Không đau, càng giống như vị mèo con cào khẽ hơn.
Tiếng cười của ÂN Mặc cực thấp.
Sau khi cất khăn tắm xong, lại lần nữa lên giường, ôm lấy cơ thể mảnh mai thơm phưng phức của cô, "Em mệt rồi, ngủ một lát đi.
"
Vốn dĩ Phó Ấu Sanh nhìn tư thế trước đó của ÂN Mặc, còn tưởng anh muốn làm đến cối cùng.
Còn nói muốn để mình dùng tay giúp anh một chút, giúp thì giúp rồi đó, cô cũng không có ra sức gì nhiều, trái lại là Ân Mặc, hầu hạ ngược lại cô.
Phó Ấu Sanh theo bản năng ngẩng đầu.
Ánh mắt dọc theo quai hàm với đường nét phác thảo đẹp đẽ của người đàn ông đi lên, dừng lại trên môi mỏng trơn bóng kia.
Hình dáng môi của Ân Mặc rất đẹp, đặc biệt là khi mím lại, có loại gợi cảm cấm dục.
Nhưng người đàn ông trông có vẻ tự phụ cấm dục như vậy, dáng vẻ ham muốn trỗi dậy, lại là kinh tâm động phách(*) như thế.
(*)惊心动魄 – Kinh tâm động phách: chấn động lòng người, làm xáo động tâm hồn, mất hồn mất vía
Ánh mắt dừng trên cánh môi mỏng của anh, dừng lại mấy giây.
Đã bị Ân Mặc phát hiện.
Âm Mặc áp lòng bàn tay lên tấm lưng gầy gò của cô, an ủi nói: "Lần sau lại thỏa mãn em, quá nhiều không tốt cho thân thể của em.
"
Phó Ấu Sanh ngơ trong giây lát.
Cuối cùng cũng phản ứng lại anh có ý gì.
Tức giận đập cánh tay của anh: "Anh nói nhảm gì đấy!
"
Rõ ràng là anh muốn trước.
Ân Mặc cúi người, môi mỏng hôn lên má cô một cái, không nhanh không chậm vuốt ve làn da mịn màng trên mặt cô: "Thế vừa rồi em cứ luôn nhìn chằm chằm chỗ này của anh?"
"Em chỉ là cảm thấy hình dáng môi của anh trông rất đẹp! Sau này bé cưng giống anh thì khá tốt, trong đầu anh chứa mấy thứ linh ta linh tinh gì thế!
"
Ân Mặc: "Phải không?"
Phó Ấu Sanh nghiêm trang: "Đương nhiên phải!
"
===================
Chương truyện này được set pass. Tìm pass và đọc full chương tại wordpress.