Tại căn phòng mà nó bị Vân nhốt. .
Àoooo !
!
Tiếng nước chảy xuống đầu cô gái, người đàn ông mặc đồ màu đen với thân hình cao to vạm vỡ đang cầm xô nườc bỏ xuống đất.
_ Tiếp. – Người con trai đứng trước mặt ra lệnh. Người mặc đồ đen lại tiếp tục lấy thêm 1 xô khác nữa.
Àoooo !
!
_ Đừng. .
Đừ...
ng m.
.
à. .
Tô.
.
i. . .
- Lệ Vân ho sặc sụa nói không nên lời, từ nãy giờ cô bị tới 4 xô nước lạnh tạt từ trên xuống dưới, nước dô mắt mũi làm cô ngạt thở, cuôi cùng Lệ vân cũng chịu thua.
_ Dừng. – Hắn ra lệnh cho đám tay chân của hắn dừng tay, hắn và cô đã từng là người yêu nhưng trong mắt hắn, cô chỉ là 1 con nhỏ bình thường không hơn không kém.
_ Đây chỉ là đòn cảnh cáo của tôi. Chuyện của tôi, không cần cô can thiệp. Và. .
tôi cấm cô. .
Đụng tới Thiên Di. Không thì tính mạng, sự nghiệp của gia đình cô tôi không bảo đảm đâu. – Hắn nhếch môi, cười khinh bỉ với Vân. Rồi hắn bỏ đi. Hắn không ra ngoài nhưng sang căn phòng bên cạnh.
Tại căn phòng nơi hắn đang đứng. .
Nơi đây đang có 1 người con trai mái tóc mái tóc lãng tử màu vàng, là Vũ, Vũ đang quằn quại nàm ra sàn nhà, xung quanh là 1 đám người mặc đồ đen, người của hắn, khoảng 7-8 người. Người thì đấm, đá. .
_ A. .
Đừ.
.
ng. .
đá.
.
nh. .
aa – Vũ la lên đau đớn. .