Giờ ăn trưa...
.
Mệt mỏi, bực nhọc là tất cả những gì My thấy trong mấy tiết học qua.
.
. Trương Hạ My ta đây mà lại để 1 thằng nhóc con sai bảo á? Dương Tuấn Khải, mi là đồ đáng ghét, đồ trứng thối, ko đáng mặt nam nhi!
.
.
.
- Linh ơi, tớ đói! Xuống cantin ăn đi!
- My nói( Cô nàng ko chịu nổi im lặng dù chỉ 1 phút thôi hay sao ấy.
.
.
.
)
Linh gật đầu. Chưa lết đc nửa bước ra khỏi bàn, tiếng gọi từ bạn Khải thân yêu của My kéo chân My lại:
- Bạn My thân yêu, tớ bị đau chân, bạn đỡ tớ xuống với!
- Khải vừa nói vừa cười nham hiểm.
.
.
. Trc cái đề nghị này, muốn hay ko chị My nhà ta cũng phải cắn răng mà làm thôi.
.
.