Chương 1 - Cảnh Ngộ Hoang Đường
Chương 2 - Ra Oai Mới Là Cọp
Chương 3 - Lấy Việc Sửa Người
Chương 4 - Nụ Cười Dưới Gốc Anh Đào
Chương 5 - Điều Bất Ngờ Ngoài Ý Muốn
Chương 6 - Bám Chặt Không Buông
Chương 7 - Bầu Trời Somalia
Chương 8 - Muốn Chia Tay Sao?
Chương 9 - Người Phụ Nữ Muốn Tìm Là Ai?
Chương 10 - Gặp Phải Thần Bài
Chương 11 - Trò Chơi Bạc Tiền
Chương 12 - Tự Nguyện Chịu Thua
Chương 13 - Sự Phẫn Nộ Của Chú Chim Nhỏ (1)
Chương 14 - Cha - Con, Ai Thắng?
Chương 15 - Liều Mạng Với Ngươi (1)
Chương 16 - Niếp Nhân Thế
Chương 17 - Bị Nhốt Trong Mật Thất (1)
Chương 18 - Ai Thông Minh Hơn? (1)
Chương 19 - Lòng Người Khó Dò (1)
Chương 20 - Niếp Ngân Và Niếp Tích (1)
Chương 21 - Mộng Du
Chương 22 - Kẻ Mà La Sâm Sợ (1)
Chương 23 - Niếp Ngân Bị Thương Nặng (1)
Chương 24 - Hiểu Lầm Càng Hiểu Lầm (1)
Chương 25 - Tiêu Tông Biến Mất
Chương 26 - Không Cách Nào Đoán Được Niếp Ngân(1)
Chương 27 - Niếp Ngân Nói
Chương 28 - Lo Sợ Trong Lòng
Chương 29 - Áo Cưới Xinh Đẹp
Chương 30 - Tiểu Cô Nương Thôi
Chương 31 - Bất Ngờ Xảy Ra (1)
Chương 32 - Không Dám Mở Miệng
Chương 33 - Tu Nguyệt
Chương 34 - Tình Yêu Là Gì?
Chương 35 - Tang Lễ Niếp Môn
Chương 36 - Đủ Loại Diện Mạo
Chương 37 - Niếp Thâm
Chương 38 - Chưa Rửa Sạch Oan Khuất
Chương 39 - Công Kích Tại Lễ Tang
Chương 40 - VCR Trí Mạng
Chương 41 - Nhân Chứng
Chương 42 - Sự Phản Bội Của Tiêu Tông
Chương 43 - Niếp Hoán
Chương 44 - Vẻ Mặt Của Mặc Di Nhiễm
Chương 45 - Lãnh Tang Thanh Tỉnh Ngộ (1)
Chương 46 - Một Màn Kịch Liệt
Chương 47 - Tất Cả Điên Rồi
Chương 48 - Sự Dũng Cảm Của Tu Nguyệt
Chương 49 - Ai Giống Ai? (1)
Chương 50 - Trở Về Niếp Môn
Chương 51 - Trúng Kế
Chương 52 - Nhìn Thấy Một Cô Gái Quen Thuộc
Chương 53 - Ngoài Ý Muốn Gặp Lại
Chương 54 - Đến Las Vegas
Chương 55 - Không Được Tự Nhiên Thay Đổi Tính Cách
Chương 56 - Gặp Gỡ Đối Thủ
Chương 57 - Gọi Tôi Là Băng Sơn
Chương 58 - Kiệt Tác
Chương 59 - Sổ Đen
Chương 60 - Đại Hồ Tử
Chương 61 - Ngải Tư
Chương 62 - Ngươi Sợ Sao?
Chương 63 - Mộng Một Hồi
Chương 64 - Ôn Nhu Khó Thấy
Chương 65 - Bùa Hộ Mệnh
Chương 66 - Nhớ Lại Cha Mẹ
Chương 67 - Áy Náy
Chương 68 - Khác Sạn Sa Mạc
Chương 69 - Giao Dịch
Chương 70 - Chạy Trối Chết
Chương 71 - Bị Cứu
Chương 72 - Niếp Ngân Vô Cùng Lo Lắng
Chương 73 - Ngoài Ý Muốn Của Cung Quý Dương
Chương 74 - Bị Cảnh Sát Bắt
Chương 75 - Anh Em Chạm Mặt
Chương 76 - Tình Cảnh Nguy Hiểm
Chương 77 - Nghĩ Cách Cứu Viện
Chương 78 - Người Đàn Ông Trung Niên
Chương 79 - Hữu Tình
Chương 80 - Rời Khỏi Khách Sạn
Chương 81 - Cung Quý Dương Bất Đắc Dĩ
Chương 82 - Ôn Nhu
Chương 83 - Lần Đầu
Chương 84 - Giao Nhờ
Chương 85 - Ngày Thẩm Phán
Chương 86 - Ngoài Ý Muốn Của Mọi Người
Chương 87 - Niếp Nhân Quân Không Thuận
Chương 88 - Phạt
Chương 89 - Kế Hoạch
Chương 90 - La Sâm Phát Hiện
Chương 91 - Mồi
Chương 92 - Ma Quỷ
Chương 93 - Ly Gián
Chương 94 - Phản Bội
Chương 95 - Giật Mình
Chương 96 - Nhìn Như Thuận Lợi
Chương 97 - Chứng Cớ Bị Mất
Chương 98 - Giá Lâm
Chương 99 - Khiêu Khích
Chương 100 - Đuổi Theo
Chương 101 - Kích Đấu
Chương 102 - Dấu Vết Bi Thương
Chương 103 - Lấy Tử Tướng Hợp Lại
Chương 104 - Vật Lộn
Chương 105 - Hỏng Mất
Chương 106 - Tác Dụng Phụ
Chương 107 - Thù Giết Cha
Chương 108 - Thống Khổ
Chương 109 - Năm Thứ Nhất
Chương 110 - Năm Thứ Hai
Chương 111 - Năm Thứ Ba
Chương 112 - Mượn Sức
Chương 113 - Từ Biệt
Chương 114 - Không Khống Chế Được
Chương 115 - Thông Báo
Chương 116 - Còn Sống
Chương 117 - Ruột Rỗng
Chương 118 - Gặp Lại
Chương 119 - Hối Hận
Chương 120 - Chuyển Biến
Chương 121 - Niếp Tích Tiến Công
Chương 122 - Tranh Thủ Đồng Tình
Chương 123 - Phát Hiện
Chương 123 - Phát Hiện
Chương 124 - Thủ Đoạn
Chương 125 - Bên Trong Kế Hoạch.
Chương 126 - Thuê Phương
Chương 127 - Nói Chuyện Với Nhau
Chương 128 - Đêm Thăm Dò Trang Viên
Chương 129 - Thù Hận
Chương 130 - Cảm Giác Xa Lạ.
Chương 131 - Tâm Tư
Chương 132 - Tranh Chấp
Chương 133 - Khuất Tùng Sự Thật
Chương 134 - Cầu Hôn
Chương 135 - Nơi Bi Thống Rất Lớn (1)
Chương 136 - Người Đàn Ông Đêm Mưa.
Chương 137 - Không Thể Ức Chế Được Ghen Tỵ
Chương 138 - Chờ Anh.
Chương 139 - Thân Thế.
Chương 140 - Đáp Ứng
Chương 141 - Không Mời Từ Trước Đến Nay.
Chương 142 - Hôn Lễ
Chương 143 - Hãy Cho Phép Anh
Chương 144 - Hãy Cho Phép Anh (2)
Chương 145 - Tình Yêu
Chương 146 - Từ Tham Sống Ưu (1)
Chương 147 - Từ Tham Sống Ưu (2)
Chương 148 - Oan Gia Tới Cửa.
Chương 149 - Qan Gia Nên Giải Không Nên Kết (1)
Chương 150 - Oan Gia Nên Giải Không Nên Kết (2)
Chương 151 - Thế Khó Xử.
Chương 152 - Ngoan Ngôn.
Chương 153 - Kết Thúc Nhất
Chương 154 - Kết Thúc Nhị
Chương 155 - Kết Thúc Tam :Cây Anh Đào Đẹp Nhất.
Chương 156 - Ngoại Truyện 1: Ngày Valentine Đặc Biệt
Chương 157 - Ngoại Truyện 2: Ngày Valentine Đặc Biệt
Chương 158 - Ngoại Truyện 3: Ngày Valentine Đặc Biệt
Chương 159 - Ngoại Truyện 4: Ngày Valentine Đặc Biệt (Kết)
Chương 1 - Cảnh Ngộ Hoang Đường
Chương 2 - Ra Oai Mới Là Cọp
Chương 3 - Lấy Việc Sửa Người
Chương 4 - Nụ Cười Dưới Gốc Anh Đào
Chương 5 - Điều Bất Ngờ Ngoài Ý Muốn
Chương 6 - Bám Chặt Không Buông
Chương 7 - Bầu Trời Somalia
Chương 8 - Muốn Chia Tay Sao?
Chương 9 - Người Phụ Nữ Muốn Tìm Là Ai?
Chương 10 - Gặp Phải Thần Bài
Chương 11 - Trò Chơi Bạc Tiền
Chương 12 - Tự Nguyện Chịu Thua
Chương 13 - Sự Phẫn Nộ Của Chú Chim Nhỏ (1)
Chương 14 - Cha - Con, Ai Thắng?
Chương 15 - Liều Mạng Với Ngươi (1)
Chương 16 - Niếp Nhân Thế
Chương 17 - Bị Nhốt Trong Mật Thất (1)
Chương 18 - Ai Thông Minh Hơn? (1)
Chương 19 - Lòng Người Khó Dò (1)
Chương 20 - Niếp Ngân Và Niếp Tích (1)
Chương 21 - Mộng Du
Chương 22 - Kẻ Mà La Sâm Sợ (1)
Chương 23 - Niếp Ngân Bị Thương Nặng (1)
Chương 24 - Hiểu Lầm Càng Hiểu Lầm (1)
Chương 25 - Tiêu Tông Biến Mất
Chương 26 - Không Cách Nào Đoán Được Niếp Ngân(1)
Chương 27 - Niếp Ngân Nói
Chương 28 - Lo Sợ Trong Lòng
Chương 29 - Áo Cưới Xinh Đẹp
Chương 30 - Tiểu Cô Nương Thôi
Chương 31 - Bất Ngờ Xảy Ra (1)
Chương 32 - Không Dám Mở Miệng
Chương 33 - Tu Nguyệt
Chương 34 - Tình Yêu Là Gì?
Chương 35 - Tang Lễ Niếp Môn
Chương 36 - Đủ Loại Diện Mạo
Chương 37 - Niếp Thâm
Chương 38 - Chưa Rửa Sạch Oan Khuất
Chương 39 - Công Kích Tại Lễ Tang
Chương 40 - VCR Trí Mạng
Chương 41 - Nhân Chứng
Chương 42 - Sự Phản Bội Của Tiêu Tông
Chương 43 - Niếp Hoán
Chương 44 - Vẻ Mặt Của Mặc Di Nhiễm
Chương 45 - Lãnh Tang Thanh Tỉnh Ngộ (1)
Chương 46 - Một Màn Kịch Liệt
Chương 47 - Tất Cả Điên Rồi
Chương 48 - Sự Dũng Cảm Của Tu Nguyệt
Chương 49 - Ai Giống Ai? (1)
Chương 50 - Trở Về Niếp Môn
Chương 51 - Trúng Kế
Chương 52 - Nhìn Thấy Một Cô Gái Quen Thuộc
Chương 53 - Ngoài Ý Muốn Gặp Lại
Chương 54 - Đến Las Vegas
Chương 55 - Không Được Tự Nhiên Thay Đổi Tính Cách
Chương 56 - Gặp Gỡ Đối Thủ
Chương 57 - Gọi Tôi Là Băng Sơn
Chương 58 - Kiệt Tác
Chương 59 - Sổ Đen
Chương 60 - Đại Hồ Tử
Chương 61 - Ngải Tư
Chương 62 - Ngươi Sợ Sao?
Chương 63 - Mộng Một Hồi
Chương 64 - Ôn Nhu Khó Thấy
Chương 65 - Bùa Hộ Mệnh
Chương 66 - Nhớ Lại Cha Mẹ
Chương 67 - Áy Náy
Chương 68 - Khác Sạn Sa Mạc
Chương 69 - Giao Dịch
Chương 70 - Chạy Trối Chết
Chương 71 - Bị Cứu
Chương 72 - Niếp Ngân Vô Cùng Lo Lắng
Chương 73 - Ngoài Ý Muốn Của Cung Quý Dương
Chương 74 - Bị Cảnh Sát Bắt
Chương 75 - Anh Em Chạm Mặt
Chương 76 - Tình Cảnh Nguy Hiểm
Chương 77 - Nghĩ Cách Cứu Viện
Chương 78 - Người Đàn Ông Trung Niên
Chương 79 - Hữu Tình
Chương 80 - Rời Khỏi Khách Sạn
Chương 81 - Cung Quý Dương Bất Đắc Dĩ
Chương 82 - Ôn Nhu
Chương 83 - Lần Đầu
Chương 84 - Giao Nhờ
Chương 85 - Ngày Thẩm Phán
Chương 86 - Ngoài Ý Muốn Của Mọi Người
Chương 87 - Niếp Nhân Quân Không Thuận
Chương 88 - Phạt
Chương 89 - Kế Hoạch
Chương 90 - La Sâm Phát Hiện
Chương 91 - Mồi
Chương 92 - Ma Quỷ
Chương 93 - Ly Gián
Chương 94 - Phản Bội
Chương 95 - Giật Mình
Chương 96 - Nhìn Như Thuận Lợi
Chương 97 - Chứng Cớ Bị Mất
Chương 98 - Giá Lâm
Chương 99 - Khiêu Khích
Chương 100 - Đuổi Theo
Chương 101 - Kích Đấu
Chương 102 - Dấu Vết Bi Thương
Chương 103 - Lấy Tử Tướng Hợp Lại
Chương 104 - Vật Lộn
Chương 105 - Hỏng Mất
Chương 106 - Tác Dụng Phụ
Chương 107 - Thù Giết Cha
Chương 108 - Thống Khổ
Chương 109 - Năm Thứ Nhất
Chương 110 - Năm Thứ Hai
Chương 111 - Năm Thứ Ba
Chương 112 - Mượn Sức
Chương 113 - Từ Biệt
Chương 114 - Không Khống Chế Được
Chương 115 - Thông Báo
Chương 116 - Còn Sống
Chương 117 - Ruột Rỗng
Chương 118 - Gặp Lại
Chương 119 - Hối Hận
Chương 120 - Chuyển Biến
Chương 121 - Niếp Tích Tiến Công
Chương 122 - Tranh Thủ Đồng Tình
Chương 123 - Phát Hiện
Chương 123 - Phát Hiện
Chương 124 - Thủ Đoạn
Chương 125 - Bên Trong Kế Hoạch.
Chương 126 - Thuê Phương
Chương 127 - Nói Chuyện Với Nhau
Chương 128 - Đêm Thăm Dò Trang Viên
Chương 129 - Thù Hận
Chương 130 - Cảm Giác Xa Lạ.
Chương 131 - Tâm Tư
Chương 132 - Tranh Chấp
Chương 133 - Khuất Tùng Sự Thật
Chương 134 - Cầu Hôn
Chương 135 - Nơi Bi Thống Rất Lớn (1)
Chương 136 - Người Đàn Ông Đêm Mưa.
Chương 137 - Không Thể Ức Chế Được Ghen Tỵ
Chương 138 - Chờ Anh.
Chương 139 - Thân Thế.
Chương 140 - Đáp Ứng
Chương 141 - Không Mời Từ Trước Đến Nay.
Chương 142 - Hôn Lễ
Chương 143 - Hãy Cho Phép Anh
Chương 144 - Hãy Cho Phép Anh (2)
Chương 145 - Tình Yêu
Chương 146 - Từ Tham Sống Ưu (1)
Chương 147 - Từ Tham Sống Ưu (2)
Chương 148 - Oan Gia Tới Cửa.
Chương 149 - Qan Gia Nên Giải Không Nên Kết (1)
Chương 150 - Oan Gia Nên Giải Không Nên Kết (2)
Chương 151 - Thế Khó Xử.
Chương 152 - Ngoan Ngôn.
Chương 153 - Kết Thúc Nhất
Chương 154 - Kết Thúc Nhị
Chương 155 - Kết Thúc Tam :Cây Anh Đào Đẹp Nhất.
Chương 156 - Ngoại Truyện 1: Ngày Valentine Đặc Biệt
Chương 157 - Ngoại Truyện 2: Ngày Valentine Đặc Biệt
Chương 158 - Ngoại Truyện 3: Ngày Valentine Đặc Biệt
Chương 159 - Ngoại Truyện 4: Ngày Valentine Đặc Biệt (Kết)
Nghĩa địa, hiu quạnh.
Gió thổi qua, mùi hoa của thiên nhiên, như có như không xẹt qua xoang mũi,
trong lúc đó hô hấp thâm nhập vào phế quản, nhưng có điểm thê lương.
Trên bia mộ, cha cười như trước.
Một bia mộ khác, có khuôn mặt thật giống hắn, bừng tỉnh cách một thế hệ.
Niếp Tích gọi một câu "Thanh Nhi" kêu càng ngày càng dễ gọi, nghe vào lỗ tai
Niếp Ngân lại có bao nhiêu đau đớn, giống là có người cầm một con dao nhỏ
nhẹ nhàng cứa qua, mơ hồ thẳng tới máu và da thịt.
Nhưng mà, càng làm cho Niếp Ngân có điều khó chịu là, Niếp Tích đột nhiên
xoay chuyển thái độ lạ lùng, loại cảm giác này trước kia hắn không có, nhưng
ngay tại vừa rồi lại có, loại cảm giác này rất mãnh liệt. Đến tột cùng xa lạ làm
sao, hắn không thể nói rõ được, có lẽ là Niếp Tích không có trả lời luôn, có lẽ là
khuôn mặt Niếp Tích tươi cười quá mức thoải mái, có lẽ … là giọng điệu khi hắn
nhắc tới tên Thanh Nhi.
"Tích, em có việc gạt anh?" Mây đen hơi hơi che khuất ánh sáng trên đỉnh đầu,
có vài phần lo lắng chắn trên đỉnh đầu Niếp Ngân, nhờ ánh sáng mà mặt hắn
trở lên lúc sáng lúc tối, khuôn mặt đẹp lộ ra một tia nghi ngờ mẫn cảm, nhưng
không có nhìn về phía Niếp Tích, mà là nhìn chằm chằm cái mộ rỗng tuếch của
mình.
Niếp Tích hơi hơi sửng sốt, theo bản năng nhìn về phía Niếp Ngân, tuy nói anh
không có nhìn hắn, nhưng ánh mặt trời đằng sau lưng giống như mũi nhọn
châm hắn làm hắn không thoải mái. Môi hơi hơi mỉm cười, nhìn chằm chằm
bóng dáng cao lớn của Niếp Ngân, nói: "Em có thể có chuyện gì gạt anh? Anh
à, anh quá nhạy cảm.
"
Niếp Ngân quay đầu nhìn hắn, trong lúc nhất thời ánh mắt thâm thúy có vài phần
suy tư.
"Nếu thực là nói có chuyện gì...
.
" Niếp Tích chuyển câu chuyện, khuôn mặt có
chút biến hóa.
Niếp Ngân nhìn về ánh mắt hắn hơn một phần miệt mài đuổi theo, "Chuyện gì?"
"Đương nhiên vẫn là về Thanh Nhi .
" Ngữ khí Niếp Tích nghe có chút thoải mái,
lại lộ ra như không để ý, hắn nhìn về ánh mắt Niếp Ngân rất thật và còn ngưng
trọng , tựa hồ muốn thông qua hai chữ "Thanh Nhi" này để xem phản ứng của
hắn.
Đôi mắt chim ưng của Niếp Ngân hơi hơi co rụt lại, ánh mắt tựa hồ thay đổi, có
điểm ảm đạm, nhưng chỉ chớp mắt một cái liền lại bình tĩnh, làm cho người ta
nghĩ lầm là vừa rồi có đám mây đen đi tới che mất ánh mắt hắn.
Hắn không nói gì nữa, chỉ đem ánh mắt đang dừng trên khuôn mặt Niếp Tích
thu hồi lại, sau đó nhìn về phương xa, ánh mắt xa xưa sâu xa.
"Thanh Nhi đã lớn nhưng vẫn còn là một nha đầu mẫn cảm.
" Trong lòng Niếp
Tích hơi hơi trầm xuống, từ đuôi lông mày của anh mình có thể nhìn ra trong
lòng hắn có một tia do dự, một tia bất đắc dĩ, còn có một chút điểm không cam
lòng.
.
.
"Cô ấy vẫn thường xuyên dùng công tác để làm nghiện mình, mỗi ngày đều làm
việc tới khuya, ngay tại ngày hôm qua, cô vẫn khóc, em mới biết được, thời
gian dài như vậy cô ấy vẫn không thể bỏ qua được tất cả những việc trước
kia.
"
Thân thể to lớn của Niếp Ngân run nhè nhẹ một chút.
Niếp Tích nhìn về phía Niếp nNgân, sau đó lại nói tiếp, gằn từng chữ: "Cha mẹ
chết, là cả đời Thanh Nhi không thể biến mất gánh nặng, nhất là, cô ấy còn
từng yêu người đàn ông mà chính là hung thủ giết chết cha mẹ mình.
"
Gió bỗng dưng thổi qua, đem những lời này thổi vào tai Niếp Ngân, tiến vào
tận đáy lòng, cơn đau bộc phát quá nhanh, thật lâu sau, ánh mắt hắn dừng ở
trước ảnh chụp của cha, tiếng nói hơi hơi khàn khàn: "Nếu anh là cô ấy, cũng
giống vậy.
"
Ánh mắt Niếp Tích hơi hơi tối đi, giương mặt kia cùng khuôn mặt Niếp Ngân
giống nhau như đúc chớp mắt một cái lại nổi lên một tia ý lạnh, nhưng cũng chỉ
là chớp mắt một cái, lại khôi phục vẻ mặt dày dĩ vãng.
Hai người trầm mặc nửa ngày, ở trường hợp trầm mặc xuống này nghiễm
nhiên có điểm khác thường.
Thật lâu sau, Niếp Tích nhìn chằm chằm bóng dáng Niếp Ngân, đột nhiên mở
miệng, thanh âm tuy rằng rất nhẹ, tuy rằng cũng là câu hỏi, nhưng lộ ra một lực
khẳng định lớn ——
"Nếu, em và Thanh Nhi ở bên nhau, anh sẽ không phản đối chứ?"
Niếp Ngân hơi hơi nhíu mi, đầu vai rắn chắc bắt đầu cứng ngắc, hắn không mở
miệng nói đồng ý, cũng không mở miệng nói phản đối, chỉ trầm mặc.
Thông qua phản ứng hắn, trong lòng Niếp Tích cũng đã sớm xác định được
bảy tám phần , trong lòng nổi lên môt trận chua xót khó thành lời, như không
biết nói gì, quay cuồng , giãy dụa , chưa bao giờ từng khó chịu như bây giờ.
Hắn biết, anh mình không thể bỏ Lãnh Tang Thanh được.
Nắm tay thật chặt, âm thầm hít sâu một hơi, hắn lại mở miệng, lúc này đây ngữ
điệu càng thêm trầm ổn kiên định ——
"Nếu, em cùng Thanh Nhi kết hôn, anh cũng sẽ không phản đối chứ?"
Niếp Ngân rồi đột nhiên xoay người, nhìn về phía Niếp Tích, tâm mi trên khuôn
mặt đẹp chau lại, một tia tàn bạo lặng yên lướt qua đôi mắt.
Môi Niếp Tích vẫn duy trì độ cười, nhợt nhạt không vội không nóng, như là hỏi ý
kiến Niếp Ngân, lại như là thông báo cho Niếp Ngân một chuyện hợp lẽ.
Yết hầu Niếp Ngân di chuyển lên xuống hơi hơi giật, nhìn chằm chằm ánh mắt
Niếp Tích từ lúc ban đầu khiếp sợ và xa lạ rồi chuyển thành lạnh nhạt, hắn
không nói gì, vẫn trầm mặc như cũ, hốc mắt lạnh nhạt kia hạ xuống như che dấu
một cái giếng cạn nước, tĩnh mịch vô thần.
Thật lâu sau, gió cơ hồ thổi tan mùi hoa di động trong không khí.
Niếp Tích theo bản năng nhẹ nhàng thở ra, cười cười, "Cám ơn thành toàn của
anh, em sẽ cha,
ư sóc thật tốt cho cô ấy, chính như hy vọng của anh ngày
trước.
"
Ngón tay Niếp Ngân hơi hơi thu, thật lâu sau mới mở miệng, "Nếu như vậy, có
thể làm cô ấy hạnh phúc.
.
.
" Nói đến một nửa thì hắn dừng lại, nói không được
nữa, ngực nặng nề đòi mạng.
Hắn hẳn là cao hứng mới đúng, đây không phải ý muốn của hắn sao?
Hai anh em, tựa hồ vì đề tài này mà trở nên ngưng trọng, Niếp Ngân cùng Niếp
Tích trong lúc đó cũng tựa hồ bởi vì một Lãnh Tang Thanh mà nổi lên một tầng
ngăn cách, loại ngăn cách này rất mỏng, mỏng đến nhìn không thấy, nhưng
không cách nào đi qua.
Khi Niếp Tích chuẩn bị rời nghĩa địa, Niếp Ngân ở phía sau lại mở miệng ——
"Tích, cách xa Niếp Thâm một chút, anh không hy vọng em và cậu ta quá thân
cận.
Niếp Tích dừng bước, quay đầu, đuôi lông mày nổi lên một tia nghi hoặc: "Vì
sao?"
Ánh mặt trời theo kẽ mây chui qua, thản nhiên rơi xuống khuôn mặt Niếp Ngân,
mắt hắn, gằn từng chữ: "Rất đơn giản, em không hiểu cậu ta.
"
Môi Niếp Tích câu lên, không phản đối gì, chính là nhẹ giọng nói câu, "Em đã
biết, anh yên tâm đi.
" Lúc xoay người, nụ cười dần dần tiêu tán.
Tất cả mọi người không biết, từ nhỏ đến lớn hắn là tự ti lớn đến mức nào! Niếp
Ngân, hắn không được bằng đại ca, là đứa con trai duy nhất trong Niếp môn
hoàn thành nghi lễ đứa trẻ đã lớn kia, hắn bị mọi người khinh thường trong
Niếp môn mà rời đi, lại ở bên ngoài tay trắng xây dựng sự nghiệp của mình,
mà hắn, có khuôn mặt so với đại ca giống nhau như đúc, nhưng thủy chung
sống như bóng ma của đại ca, tất cả đều nói cách ăn mặc của hắn khá ngang
ngạnh, không có chính mình, mới đầu hắn không ngại, thật sự không ngại mọi
người như vậy cho rằng như vậy, cho dù là cha âu yếm nói không có gì đáng
trách.
Nhưng mà, hắn không dễ dàng tha thứ được cô gái mình thích cũng chỉ là đem
ánh mắt đặt lên người anh mình, nhiều năm như vậy, hắn muốn làm cái gì đó để
thắng được đại ca dành được ánh mắt chú ý đó? Chỉ có Niếp Thâm, chỉ có liên
hợp với hắn mới có thể được vào Niếp môn, hắn cần dùng phương thức này
để chứng minh với mọi người, hắn, mới là đúng