Chương 1 - Cảnh Ngộ Hoang Đường
Chương 2 - Ra Oai Mới Là Cọp
Chương 3 - Lấy Việc Sửa Người
Chương 4 - Nụ Cười Dưới Gốc Anh Đào
Chương 5 - Điều Bất Ngờ Ngoài Ý Muốn
Chương 6 - Bám Chặt Không Buông
Chương 7 - Bầu Trời Somalia
Chương 8 - Muốn Chia Tay Sao?
Chương 9 - Người Phụ Nữ Muốn Tìm Là Ai?
Chương 10 - Gặp Phải Thần Bài
Chương 11 - Trò Chơi Bạc Tiền
Chương 12 - Tự Nguyện Chịu Thua
Chương 13 - Sự Phẫn Nộ Của Chú Chim Nhỏ (1)
Chương 14 - Cha - Con, Ai Thắng?
Chương 15 - Liều Mạng Với Ngươi (1)
Chương 16 - Niếp Nhân Thế
Chương 17 - Bị Nhốt Trong Mật Thất (1)
Chương 18 - Ai Thông Minh Hơn? (1)
Chương 19 - Lòng Người Khó Dò (1)
Chương 20 - Niếp Ngân Và Niếp Tích (1)
Chương 21 - Mộng Du
Chương 22 - Kẻ Mà La Sâm Sợ (1)
Chương 23 - Niếp Ngân Bị Thương Nặng (1)
Chương 24 - Hiểu Lầm Càng Hiểu Lầm (1)
Chương 25 - Tiêu Tông Biến Mất
Chương 26 - Không Cách Nào Đoán Được Niếp Ngân(1)
Chương 27 - Niếp Ngân Nói
Chương 28 - Lo Sợ Trong Lòng
Chương 29 - Áo Cưới Xinh Đẹp
Chương 30 - Tiểu Cô Nương Thôi
Chương 31 - Bất Ngờ Xảy Ra (1)
Chương 32 - Không Dám Mở Miệng
Chương 33 - Tu Nguyệt
Chương 34 - Tình Yêu Là Gì?
Chương 35 - Tang Lễ Niếp Môn
Chương 36 - Đủ Loại Diện Mạo
Chương 37 - Niếp Thâm
Chương 38 - Chưa Rửa Sạch Oan Khuất
Chương 39 - Công Kích Tại Lễ Tang
Chương 40 - VCR Trí Mạng
Chương 41 - Nhân Chứng
Chương 42 - Sự Phản Bội Của Tiêu Tông
Chương 43 - Niếp Hoán
Chương 44 - Vẻ Mặt Của Mặc Di Nhiễm
Chương 45 - Lãnh Tang Thanh Tỉnh Ngộ (1)
Chương 46 - Một Màn Kịch Liệt
Chương 47 - Tất Cả Điên Rồi
Chương 48 - Sự Dũng Cảm Của Tu Nguyệt
Chương 49 - Ai Giống Ai? (1)
Chương 50 - Trở Về Niếp Môn
Chương 51 - Trúng Kế
Chương 52 - Nhìn Thấy Một Cô Gái Quen Thuộc
Chương 53 - Ngoài Ý Muốn Gặp Lại
Chương 54 - Đến Las Vegas
Chương 55 - Không Được Tự Nhiên Thay Đổi Tính Cách
Chương 56 - Gặp Gỡ Đối Thủ
Chương 57 - Gọi Tôi Là Băng Sơn
Chương 58 - Kiệt Tác
Chương 59 - Sổ Đen
Chương 60 - Đại Hồ Tử
Chương 61 - Ngải Tư
Chương 62 - Ngươi Sợ Sao?
Chương 63 - Mộng Một Hồi
Chương 64 - Ôn Nhu Khó Thấy
Chương 65 - Bùa Hộ Mệnh
Chương 66 - Nhớ Lại Cha Mẹ
Chương 67 - Áy Náy
Chương 68 - Khác Sạn Sa Mạc
Chương 69 - Giao Dịch
Chương 70 - Chạy Trối Chết
Chương 71 - Bị Cứu
Chương 72 - Niếp Ngân Vô Cùng Lo Lắng
Chương 73 - Ngoài Ý Muốn Của Cung Quý Dương
Chương 74 - Bị Cảnh Sát Bắt
Chương 75 - Anh Em Chạm Mặt
Chương 76 - Tình Cảnh Nguy Hiểm
Chương 77 - Nghĩ Cách Cứu Viện
Chương 78 - Người Đàn Ông Trung Niên
Chương 79 - Hữu Tình
Chương 80 - Rời Khỏi Khách Sạn
Chương 81 - Cung Quý Dương Bất Đắc Dĩ
Chương 82 - Ôn Nhu
Chương 83 - Lần Đầu
Chương 84 - Giao Nhờ
Chương 85 - Ngày Thẩm Phán
Chương 86 - Ngoài Ý Muốn Của Mọi Người
Chương 87 - Niếp Nhân Quân Không Thuận
Chương 88 - Phạt
Chương 89 - Kế Hoạch
Chương 90 - La Sâm Phát Hiện
Chương 91 - Mồi
Chương 92 - Ma Quỷ
Chương 93 - Ly Gián
Chương 94 - Phản Bội
Chương 95 - Giật Mình
Chương 96 - Nhìn Như Thuận Lợi
Chương 97 - Chứng Cớ Bị Mất
Chương 98 - Giá Lâm
Chương 99 - Khiêu Khích
Chương 100 - Đuổi Theo
Chương 101 - Kích Đấu
Chương 102 - Dấu Vết Bi Thương
Chương 103 - Lấy Tử Tướng Hợp Lại
Chương 104 - Vật Lộn
Chương 105 - Hỏng Mất
Chương 106 - Tác Dụng Phụ
Chương 107 - Thù Giết Cha
Chương 108 - Thống Khổ
Chương 109 - Năm Thứ Nhất
Chương 110 - Năm Thứ Hai
Chương 111 - Năm Thứ Ba
Chương 112 - Mượn Sức
Chương 113 - Từ Biệt
Chương 114 - Không Khống Chế Được
Chương 115 - Thông Báo
Chương 116 - Còn Sống
Chương 117 - Ruột Rỗng
Chương 118 - Gặp Lại
Chương 119 - Hối Hận
Chương 120 - Chuyển Biến
Chương 121 - Niếp Tích Tiến Công
Chương 122 - Tranh Thủ Đồng Tình
Chương 123 - Phát Hiện
Chương 123 - Phát Hiện
Chương 124 - Thủ Đoạn
Chương 125 - Bên Trong Kế Hoạch.
Chương 126 - Thuê Phương
Chương 127 - Nói Chuyện Với Nhau
Chương 128 - Đêm Thăm Dò Trang Viên
Chương 129 - Thù Hận
Chương 130 - Cảm Giác Xa Lạ.
Chương 131 - Tâm Tư
Chương 132 - Tranh Chấp
Chương 133 - Khuất Tùng Sự Thật
Chương 134 - Cầu Hôn
Chương 135 - Nơi Bi Thống Rất Lớn (1)
Chương 136 - Người Đàn Ông Đêm Mưa.
Chương 137 - Không Thể Ức Chế Được Ghen Tỵ
Chương 138 - Chờ Anh.
Chương 139 - Thân Thế.
Chương 140 - Đáp Ứng
Chương 141 - Không Mời Từ Trước Đến Nay.
Chương 142 - Hôn Lễ
Chương 143 - Hãy Cho Phép Anh
Chương 144 - Hãy Cho Phép Anh (2)
Chương 145 - Tình Yêu
Chương 146 - Từ Tham Sống Ưu (1)
Chương 147 - Từ Tham Sống Ưu (2)
Chương 148 - Oan Gia Tới Cửa.
Chương 149 - Qan Gia Nên Giải Không Nên Kết (1)
Chương 150 - Oan Gia Nên Giải Không Nên Kết (2)
Chương 151 - Thế Khó Xử.
Chương 152 - Ngoan Ngôn.
Chương 153 - Kết Thúc Nhất
Chương 154 - Kết Thúc Nhị
Chương 155 - Kết Thúc Tam :Cây Anh Đào Đẹp Nhất.
Chương 156 - Ngoại Truyện 1: Ngày Valentine Đặc Biệt
Chương 157 - Ngoại Truyện 2: Ngày Valentine Đặc Biệt
Chương 158 - Ngoại Truyện 3: Ngày Valentine Đặc Biệt
Chương 159 - Ngoại Truyện 4: Ngày Valentine Đặc Biệt (Kết)
Chương 1 - Cảnh Ngộ Hoang Đường
Chương 2 - Ra Oai Mới Là Cọp
Chương 3 - Lấy Việc Sửa Người
Chương 4 - Nụ Cười Dưới Gốc Anh Đào
Chương 5 - Điều Bất Ngờ Ngoài Ý Muốn
Chương 6 - Bám Chặt Không Buông
Chương 7 - Bầu Trời Somalia
Chương 8 - Muốn Chia Tay Sao?
Chương 9 - Người Phụ Nữ Muốn Tìm Là Ai?
Chương 10 - Gặp Phải Thần Bài
Chương 11 - Trò Chơi Bạc Tiền
Chương 12 - Tự Nguyện Chịu Thua
Chương 13 - Sự Phẫn Nộ Của Chú Chim Nhỏ (1)
Chương 14 - Cha - Con, Ai Thắng?
Chương 15 - Liều Mạng Với Ngươi (1)
Chương 16 - Niếp Nhân Thế
Chương 17 - Bị Nhốt Trong Mật Thất (1)
Chương 18 - Ai Thông Minh Hơn? (1)
Chương 19 - Lòng Người Khó Dò (1)
Chương 20 - Niếp Ngân Và Niếp Tích (1)
Chương 21 - Mộng Du
Chương 22 - Kẻ Mà La Sâm Sợ (1)
Chương 23 - Niếp Ngân Bị Thương Nặng (1)
Chương 24 - Hiểu Lầm Càng Hiểu Lầm (1)
Chương 25 - Tiêu Tông Biến Mất
Chương 26 - Không Cách Nào Đoán Được Niếp Ngân(1)
Chương 27 - Niếp Ngân Nói
Chương 28 - Lo Sợ Trong Lòng
Chương 29 - Áo Cưới Xinh Đẹp
Chương 30 - Tiểu Cô Nương Thôi
Chương 31 - Bất Ngờ Xảy Ra (1)
Chương 32 - Không Dám Mở Miệng
Chương 33 - Tu Nguyệt
Chương 34 - Tình Yêu Là Gì?
Chương 35 - Tang Lễ Niếp Môn
Chương 36 - Đủ Loại Diện Mạo
Chương 37 - Niếp Thâm
Chương 38 - Chưa Rửa Sạch Oan Khuất
Chương 39 - Công Kích Tại Lễ Tang
Chương 40 - VCR Trí Mạng
Chương 41 - Nhân Chứng
Chương 42 - Sự Phản Bội Của Tiêu Tông
Chương 43 - Niếp Hoán
Chương 44 - Vẻ Mặt Của Mặc Di Nhiễm
Chương 45 - Lãnh Tang Thanh Tỉnh Ngộ (1)
Chương 46 - Một Màn Kịch Liệt
Chương 47 - Tất Cả Điên Rồi
Chương 48 - Sự Dũng Cảm Của Tu Nguyệt
Chương 49 - Ai Giống Ai? (1)
Chương 50 - Trở Về Niếp Môn
Chương 51 - Trúng Kế
Chương 52 - Nhìn Thấy Một Cô Gái Quen Thuộc
Chương 53 - Ngoài Ý Muốn Gặp Lại
Chương 54 - Đến Las Vegas
Chương 55 - Không Được Tự Nhiên Thay Đổi Tính Cách
Chương 56 - Gặp Gỡ Đối Thủ
Chương 57 - Gọi Tôi Là Băng Sơn
Chương 58 - Kiệt Tác
Chương 59 - Sổ Đen
Chương 60 - Đại Hồ Tử
Chương 61 - Ngải Tư
Chương 62 - Ngươi Sợ Sao?
Chương 63 - Mộng Một Hồi
Chương 64 - Ôn Nhu Khó Thấy
Chương 65 - Bùa Hộ Mệnh
Chương 66 - Nhớ Lại Cha Mẹ
Chương 67 - Áy Náy
Chương 68 - Khác Sạn Sa Mạc
Chương 69 - Giao Dịch
Chương 70 - Chạy Trối Chết
Chương 71 - Bị Cứu
Chương 72 - Niếp Ngân Vô Cùng Lo Lắng
Chương 73 - Ngoài Ý Muốn Của Cung Quý Dương
Chương 74 - Bị Cảnh Sát Bắt
Chương 75 - Anh Em Chạm Mặt
Chương 76 - Tình Cảnh Nguy Hiểm
Chương 77 - Nghĩ Cách Cứu Viện
Chương 78 - Người Đàn Ông Trung Niên
Chương 79 - Hữu Tình
Chương 80 - Rời Khỏi Khách Sạn
Chương 81 - Cung Quý Dương Bất Đắc Dĩ
Chương 82 - Ôn Nhu
Chương 83 - Lần Đầu
Chương 84 - Giao Nhờ
Chương 85 - Ngày Thẩm Phán
Chương 86 - Ngoài Ý Muốn Của Mọi Người
Chương 87 - Niếp Nhân Quân Không Thuận
Chương 88 - Phạt
Chương 89 - Kế Hoạch
Chương 90 - La Sâm Phát Hiện
Chương 91 - Mồi
Chương 92 - Ma Quỷ
Chương 93 - Ly Gián
Chương 94 - Phản Bội
Chương 95 - Giật Mình
Chương 96 - Nhìn Như Thuận Lợi
Chương 97 - Chứng Cớ Bị Mất
Chương 98 - Giá Lâm
Chương 99 - Khiêu Khích
Chương 100 - Đuổi Theo
Chương 101 - Kích Đấu
Chương 102 - Dấu Vết Bi Thương
Chương 103 - Lấy Tử Tướng Hợp Lại
Chương 104 - Vật Lộn
Chương 105 - Hỏng Mất
Chương 106 - Tác Dụng Phụ
Chương 107 - Thù Giết Cha
Chương 108 - Thống Khổ
Chương 109 - Năm Thứ Nhất
Chương 110 - Năm Thứ Hai
Chương 111 - Năm Thứ Ba
Chương 112 - Mượn Sức
Chương 113 - Từ Biệt
Chương 114 - Không Khống Chế Được
Chương 115 - Thông Báo
Chương 116 - Còn Sống
Chương 117 - Ruột Rỗng
Chương 118 - Gặp Lại
Chương 119 - Hối Hận
Chương 120 - Chuyển Biến
Chương 121 - Niếp Tích Tiến Công
Chương 122 - Tranh Thủ Đồng Tình
Chương 123 - Phát Hiện
Chương 123 - Phát Hiện
Chương 124 - Thủ Đoạn
Chương 125 - Bên Trong Kế Hoạch.
Chương 126 - Thuê Phương
Chương 127 - Nói Chuyện Với Nhau
Chương 128 - Đêm Thăm Dò Trang Viên
Chương 129 - Thù Hận
Chương 130 - Cảm Giác Xa Lạ.
Chương 131 - Tâm Tư
Chương 132 - Tranh Chấp
Chương 133 - Khuất Tùng Sự Thật
Chương 134 - Cầu Hôn
Chương 135 - Nơi Bi Thống Rất Lớn (1)
Chương 136 - Người Đàn Ông Đêm Mưa.
Chương 137 - Không Thể Ức Chế Được Ghen Tỵ
Chương 138 - Chờ Anh.
Chương 139 - Thân Thế.
Chương 140 - Đáp Ứng
Chương 141 - Không Mời Từ Trước Đến Nay.
Chương 142 - Hôn Lễ
Chương 143 - Hãy Cho Phép Anh
Chương 144 - Hãy Cho Phép Anh (2)
Chương 145 - Tình Yêu
Chương 146 - Từ Tham Sống Ưu (1)
Chương 147 - Từ Tham Sống Ưu (2)
Chương 148 - Oan Gia Tới Cửa.
Chương 149 - Qan Gia Nên Giải Không Nên Kết (1)
Chương 150 - Oan Gia Nên Giải Không Nên Kết (2)
Chương 151 - Thế Khó Xử.
Chương 152 - Ngoan Ngôn.
Chương 153 - Kết Thúc Nhất
Chương 154 - Kết Thúc Nhị
Chương 155 - Kết Thúc Tam :Cây Anh Đào Đẹp Nhất.
Chương 156 - Ngoại Truyện 1: Ngày Valentine Đặc Biệt
Chương 157 - Ngoại Truyện 2: Ngày Valentine Đặc Biệt
Chương 158 - Ngoại Truyện 3: Ngày Valentine Đặc Biệt
Chương 159 - Ngoại Truyện 4: Ngày Valentine Đặc Biệt (Kết)
Niếp Ngân nghe xong việc này, mày kiếm theo bản năng nhíu chặt, vô tình nhớ
tới từng hành vi của Niếp Thâm, trong lòng hơi hơi thu lại.
"Cậu ta muốn làm thế
nào?"
Khuôn mặt Isabella khổ sở, "Tôi biết nó sẽ mượn hôn lễ này để đạt tới mục
đích, nó muốn người Niếp môn đều phải chết.
" :s
Sắc mặt Niếp Ngân càng thêm ngưng trọng.
"Bởi vì lo lắng tình huống của nó, cho nên tôi sẽ tìm người tùy thời hỏi thăm
động tĩnh, không nghĩ tới lại phát hiện nó có quyết định này.
" Isabella đi lên phía
trước, vẻ mặt khẩn cầu: "Vô luận ra sao, cậu phải đi ngăn lại vụ tai họa này, tuy
nói Niếp môn có rất nhiều người chết cũng không hết tội, nhưng người bên
trong dù sao cũng vô tội, tôi không muốn nhìn con tôi nợ quá nhiều máu.
"
Niếp Ngân thở dài, nhìn mây trên trời ở bên ngoài cửa sổ, sớm đã trở nên âm
trầm.
"Nhưng mong cậu trăm ngàn lần đứng làm tổn thương nó, tôi biết tôi đã không
còn tư cách để cầu xin cậu, nhưng nó là con tôi, trên đời này có người mẹ nào
hy vọng mình con gặp chuyện không may chứ?" Khuôn mặt Isabella tha thiết
nói.
Niếp Ngân quay đầu nhìn bà ta, thật lâu không nói gì.
——— ———— hoa lệ lệ phân cách tuyến ——— ————
Ba ngày, nói dài cũng không dài lắm, bảo ngắn cũng không ngắn lắm, kỳ thật
rất nhanh liền đi qua.
Ban đêm, Lãnh Tang Thanh mất ngủ.
Nhớ tới triền miên đêm trước, lòng của cô lại rung động .
Trở mình, ánh mắt lại mở thật to, trên giường tựa hồ còn lưu lại hơi thở của
người đàn ông, quấn quít triền miên nóng bỏng của đêm hôm trước, hơi thở
của hắn, động tác của hắn đều đủ để đánh mắt lý trí cô.
Vì sao lại như vậy?
Đây là vấn đề mà Lãnh Tang Thanh đã nghĩ muốn vỡ đầu!
Cô lại có cảm giác với Niếp Tích !
Thật đáng xấu hổ.
Cô nghĩ mình sẽ bài xích cảm giác này, nhưng, làm sao cô lại lần lượt phục
tùng trong lòng người đàn ông đó, qua ngày đó cô mới biết rằng mình khát
vọng cảm giác đó đến cỡ nào.
Đây là một loại cảm giác thật đầy đủ, trước kia, chỉ có Niếp Ngân mới có thể
tạo ra cảm giác này cho cô.
Niếp Tích vẫn không làm được, câu nói "Chờ anh" kia cũng trở nên mất đi ý
nghĩa và kỳ diệu, cô phải làm sao?
Cô không phải không rõ Niếp Tích đang chờ câu trả lời của cô, chỉ cần qua
ngày mai, cô sẽ cho hắn câu trả lời thuyết phục .
Tay Lãnh Tang Thanh nắm chặt, nhìn chằm chằm màn hình thật lâu, điện thoại
di động vừa sáng, cô lại lần nữa nhìn lên màn hình, trên màn hình hiện lên anh
chụp của Niếp Ngân.
Là có một lần cô chụp.
Niếp Ngân chưa bao giờ chụp ảnh, cũng ghét chụp ảnh, đây là cái ảnh mà cô
nén chụp, là thứ duy nhất nhớ lại hắn...
.
Trên ảnh chụp Niếp Ngân mặc áo gió tối màu, hắn đang chuẩn bị lên xe, bởi vì
hắn đang định lên xe, đứng ở cửa xe không biết đang có chuyện gì, gương mặt
cương nghị lộ ra nghiêm túc, cô để ảnh chụp xuống dưới, lúc ấy còn tưởng
rằng hắn không phát hiện mà che miệng cười trộm.
Nhưng mà, khi cô nhìn qua, lại phát hiện Niếp Ngân cách đó không xa đang
nhếch môi nhìn cô, như phát hiện động tác nhỏ của cô, đôi mắt chim ưng cơ trí
lộ ra hiểu rõ hành vi trẻ con của cô có bao dung cùng sủng nịch
Một khắc kia, lòng cô lại hạnh phúc như bay lên .
Một màn này ở trong đầu Lãnh Tang Thanh xoay vòng, nước mắt lơ đãng hiện
lên đầy trong hốc mắt, đưa điện thoại di động ở trong lòng lên môi, trong lòng
cô, cô cảm nhận được tình yêu mà Niếp Ngân dành cho mình.
Ở trước mặt hắn, đại đa số cô giống như đứa bé không bao giờ lớn, bởi vì
Niếp Ngân là người đàn ông quá mức thành thục, ở bên hắn, cô vẫn luôn để ý
hắn, tò mò nhưng thứ hắn trải qua, tò mò chuyện của hắn, vĩnh viễn giống như
tiểu học sinh, thông qua hắn để học tập những kiến thức chưa bao giời biết.
Lãnh Tang Thanh hít sâu một hơi, vậy mới có thể thu lại nước mắt.
Tiếng chuông di động lại vang lên, đêm khuya, dị thường rõ ràng.
Ngón tay cô run lên, theo bản năng ấn nút nghe.
Lới người đàn ông tràn ngập trầm thấp, "Còn chưa ngủ sao?"
Là Niếp Tích.
Lòng Lãnh Tang Thanh bỗng dưng co rút đau đớn một chút, ngồi xuống, cắn
cắn môi, "Ừ, không ngủ được.
"
"Làm sao vậy?" Niếp Tích quan tâm hỏi
"Không có gì.
.
.
" Cô nhẹ giọng nói, muốn nói gì rồi lại thôi, nhớ tới chuyện tối
qua xảy ra, cô lại có chút ngượng ngùng, kỳ thật càng muốn hỏi rõ, nhưng ——
Cô không biết nên mở miệng thế nào.
Niếp Tích ở đầu máy bên kia cười cười, "Thực xin lỗi, anh nói ba ngày này sẽ
không quấy rầy em, nhưng không cách nào, anh thật sự rất nhớ em, Thanh Nhi,
nếu hành vi của anh khiến em không vui, thì anh thực xin lỗi, hy vọng em có thể
hiểu.
" Hắn vẫn cố nén không gọi điện thoại cho cô, vẫn nghĩ chịu đựng để cô
ra quyết định, nhưng đêm nay hắn không có thể chịu nổi đành gọi cho cô.
Nhưng lời nói này, làm Lãnh Tang Thanh nghe lại hiểu lầm, lòng của cô trong
nháy mắt trầm đến đáy cốc, kỳ thật cô biết ảo tưởng đều đã tan biến, tối hôm
qua người đàn ông kia chính là Niếp Tích, mà khi hắn trực tiếp thừa nhận như
vậy, lòng cô thất vọng, tràn ngập chênh lệch lớn.
Nghĩ vậy, cô không khỏi tự giễu.
Lãnh Tang Thanh à Lãnh Tang Thanh, người đàn ông tối qua không phải Niếp
Tích thì thể là ai? Còn ai có thể giống Niếp Ngân như vậy? Trừ phi là Niếp
Ngân thật, chỉ tiếc, hắn đã muốn không còn ở trên đời này.
Âm thầm hít sâu một hơi, cô chỉ cảm thấy ngực đau đớn khó nhịn, thật lâu sau
nhẹ giọng nói câu, "Không có việc gì, tôi.
.
. Không có trách anh.
" Cô có tư cách
gì mà trách hắn? Tối hôm qua, không phải cô cũng hưởng thụ đó sao?
Niếp Tích tựa hồ nhẹ nhàng thở ra, ôn nhu nói: "Vậy là tốt rồi, Thanh Nhi, em có
biết hiện tại tôi đối với em lo được lo mất thế nào không, tôi rất sợ mất em.
"
Lãnh Tang Thanh không nói chuyện, vẫn gắt gao cắn môi.
Thấy cô nửa ngày không nói lời nào, Niếp Tích còn tưởng rằng cô mệt mỏi, vì
thế liền săn sóc nói: "Vậy em nghỉ ngơi thật tốt, đừng ngủ quá muộn.
"
Lãnh Tang Thanh "Ừ" một tiếng, ngay lúc hắn định ngắt máy, cô đột nhiên mở
miệng, "Cái kia.
.
.
Niếp Tích ở đầu máy bên kia vẫn chờ.
Lãnh Tang Thanh liếm liếm môi, lại trầm mặc một một lúc, mới chậm rãi mở
miệng: "Hôn lễ.
.
. Tôi không hy vọng quá phô trương.
"
"Thanh Nhi.
.
.
" Niếp Tích hiển nhiên rất kích động, bắt đầu nói năng lộn xộn,
"Em, em vừa mới nói cái gì? Em đáp ứng anh phải không? Em đáp ứng anh
?"
Lãnh Tang Thanh hít sâu một hơi, ngực nặng nề, nhẹ giọng nói câu, "Ừ, tôi đáp
ứng anh.
" Nếu tối hôm qua cô có chấp nhận Niếp Tích, như vậy cô muốn thử,
có thể được hạnh phúc hay không là đều hy vọng từ trên người đàn ông này.
Đầu máy di động bên kia truyền tới tiếng hoan hô của Niếp Tích, hắn hưng
phấn nói: "Được được, em yên tâm, cử hành hôn lễ nhất định sẽ dựa theo yêu
cầu của em, chỉ cần em thích, hình thức hôn lễ gì cũng có thể, anh sẽ không mời
truyền thông, chỉ mời người trong Niếp môn được không?"