Chương 1 - Mang Thai
Chương 2 - "BÉ CON, MẸ XIN LỖI..."
Chương 3 - "CHI BẰNG ANH GẢ CHO TÔI ĐI"
Chương 4 - Vị Khách Đặc Biệt
Chương 5 - Đi Tìm Mẹ
Chương 6 - Chết Không Toàn Thây
Chương 7 - Hàng Xóm Mới
Chương 8 - Đích Thân Mời Về
Chương 9 - "HAI NGƯỜI QUEN NHAU?"
Chương 10 - Tôi Có Thể Sang Ngủ Cùng Luôn Không?
Chương 11 - Chiêu Đãi
Chương 12 - Gặp Lại
Chương 13 - "TÔI ĐỒNG Ý GẢ CHO EM"
Chương 14 - Mẹ
Chương 15 - Ước Mơ Lớn Thứ Hai Trong Đời
Chương 16 - "KHÔNG PHẢI BA, LÀ CHÚ HAI CỦA CON"
Chương 17 - "CHÚ HAI, ĂN CHỰC THÌ CHỊU KHÓ CHÚT ĐI"
Chương 18 - Cà Vạt Sọc Và Quần Yếm Nhỏ
Chương 19 - Biểu Hiện Của Người Đang Yêu
Chương 20 - Một Phong Độ Một Đáng Yêu
Chương 21 - Bà Chủ Tặng
Chương 22 - Chị Dâu
Chương 23 - Cha Con
Chương 24 - Đứa Con Ngoài Dã Thú
Chương 25 - Là Tôi
Chương 26 - Vợ Không Thương Mình
Chương 27 - Chia Sẻ Sủng Ái
Chương 28 - Chạm Mặt
Chương 29 - Giúp Lão Công Tiêu Tiền
Chương 30 - "Ba, Mau Trả Tiền Đi"
Chương 31 - Sếp Lục Là Gay!
Chương 32 - Bộ Sưu Tập Đầu Tiên
Chương 33 - Lý Tưởng Cao Cả Nhất Đời Tôi
Chương 34 - Vì Tôi Không Thích Số Lẻ
Chương 35 - Lần Đầu
Chương 36 - Hôn
Chương 37 - Cưỡng Hôn
Chương 38 - Trợ Lý
Chương 39 - Ở Chung
Chương 40 - Anh Trai
Chương 41 - Bắt Cóc
Chương 42 - Mở Đầu
Chương 43 - "Tôi Theo Đuổi Cô Ấy"
Chương 44 - Xếp Hàng
Chương 45 - Ngoài Ý Muốn
Chương 46 - Em Rể Này, Anh Ta Không Nhận
Chương 47 - Trang Trí Giáng Sinh
Chương 48 - Bước Ngoặt
Chương 49 - Thổ Lộ
Chương 50 - Em Thích Anh
Chương 51 - Vòng Cổ
Chương 52 - Hợp Tác
Chương 53 - Cắm Trại
Chương 54 - Ảnh Gia Đình
Chương 55 - Cho Kẻ Thứ Ba Một Bài Học
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Nhận Nhầm
Chương 58 - “Em...Sến”
Chương 59 - Chuyện Ngoài Ý Muốn
Chương 60 - Một Đời Không Đủ Để Anh Yêu Em
Chương 61 - Gặp Mặt
Chương 62 - Trâu Già Gặm Cỏ Non
Chương 63 - Chấp Nhận
Chương 64 - Giằng Co
Chương 65 - Con Bé Tuỳ Tiện Phá Một Cái Cũng Không Nghèo Được
Chương 66 - Rất Đẹp Trai
Chương 67 - Cùng Nhau Già Đi
Chương 68 - Bất Luận Em Có Đồng Ý Hay Không, Anh Vẫn Yêu Em
Chương 69 - Quốc Sự Sao Có Thể So Với Phu Nhân
Chương 70 - Cô Dâu Xinh Đẹp Nhất, Hạnh Phúc Nhất
Chương 71 - Vận Mệnh
Chương 72 - Bạn Diễn Của Bạn Trai Có Vấn Đề
Chương 73 - Dành Thời Gian Theo Đuổi Bạn Gái
Chương 74 - Sự Thật
Chương 75 - Thân Thế
Chương 76 - Không Phải Họ Là Mẹ Con À
Chương 77 - Con Của Chúng Ta
Chương 78 - Thật May Vì Người Đó Là Anh
Chương 79 - Chúng Ta Đã Từng Gặp Nhau
Chương 80 - Nhà
Chương 81 - Gia Đình
Chương 82 - Ba
Chương 83 - Hôn Lễ Và Sinh Nhật
Chương 84 - “Tôi Đồng Ý”
Chương 85 - Chống Lưng
Chương 86 - Cháu Gái Nhà Họ Ngụy
Chương 87 - “Anh Có Đồng Ý Gả Cho Em Không”
Chương 88 - Hạ Du
Chương 89 - Cùng Một Mục Đích Cả Thôi
Chương 90 - Cầu Hôn
Chương 91 - “Tôi Có Bảo Sẽ Thừa Nhận Cậu Ta Sao?”
Chương 92 - Nghe Nói Ngài Vừa Mắt Tôi
Chương 93 - Chuyển Nhượng
Chương 94 - Hoài Nghi
Chương 95 - Tình Địch
Chương 96 - “Gả Cho Tôi Có Được Không?”
Chương 97 - Manh Mối
Chương 98 - Cha Hi Vọng Con Có Thể Sống Thật Tốt
Chương 99 - Sếp Lục Bị Bao Nuôi
Chương 100 - Ổn Thỏa
Chương 101 - Bại Lộ
Chương 102 - Công Khai
Chương 103 - “Ba, Xin Hãy Tin Tưởng Con.”
Chương 104 - Chờ Thêm Một Chút
Chương 105 - “Ước Mơ Và Tương Lai Của Tôi”
Chương 106 - Ký Ức
Chương 107 - Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên
Chương 108 - “Sếp Lục Thoát Ế Rồi!!!”
Chương 109 - Kế Hoạch Bắt Đầu
Chương 110 - Sống Phải Thấy Người, Chết Phải Thấy Xác
Chương 111 - Con Tin
Chương 112 - Manh Mối
Chương 113 - Lục Bách Phàm Căn Bản Không Yêu Em
Chương 114 - “Em Đánh Giá Bản Thân Mình Cao Như Vậy?”
Chương 115 - Sự Thật Giả Dối
Chương 116 - “Anh Là Đang Sợ Tôi Biết Được Những Chuyện Xấu Mà Anh Đã Làm!”
Chương 117 - Phong Thành Chu
Chương 118 - “Nói Cho Ta Biết Lục Bách Phàm Đang Ở Đâu.”
Chương 119 - Chết Vì Người Mình Yêu
Chương 120 - “Được Chết Vì Em Là Vinh Quang Ngàn Đời Anh Muốn Có.”
Chương 121 - “Con Bé Cần Thêm Thời Gian.”
Chương 122 - “Chăm Sóc Mọi Người Giúp Tôi Nhé.”
Chương 123 - Gió Xuân Hoa Nở
Chương 124 - Chương
Chương 124 - Đạo Diễn Xuất Sắc Nhất
Chương 126 - Ngoại Truyện 2: Yêu Em Vạn Kiếp Luân Hồi
Chương 127 - Ngoại Truyện 3: Đời Đời Kiếp Kiếp Không Còn Tương Phùng
Chương 128 - Ngoại Truyện 4: Tử Minh Nguyệt
Chương 129 - Ngoại Truyện 5: Cơn Mưa Mùa Hạ
Chương 1 - Mang Thai
Chương 2 - "BÉ CON, MẸ XIN LỖI..."
Chương 3 - "CHI BẰNG ANH GẢ CHO TÔI ĐI"
Chương 4 - Vị Khách Đặc Biệt
Chương 5 - Đi Tìm Mẹ
Chương 6 - Chết Không Toàn Thây
Chương 7 - Hàng Xóm Mới
Chương 8 - Đích Thân Mời Về
Chương 9 - "HAI NGƯỜI QUEN NHAU?"
Chương 10 - Tôi Có Thể Sang Ngủ Cùng Luôn Không?
Chương 11 - Chiêu Đãi
Chương 12 - Gặp Lại
Chương 13 - "TÔI ĐỒNG Ý GẢ CHO EM"
Chương 14 - Mẹ
Chương 15 - Ước Mơ Lớn Thứ Hai Trong Đời
Chương 16 - "KHÔNG PHẢI BA, LÀ CHÚ HAI CỦA CON"
Chương 17 - "CHÚ HAI, ĂN CHỰC THÌ CHỊU KHÓ CHÚT ĐI"
Chương 18 - Cà Vạt Sọc Và Quần Yếm Nhỏ
Chương 19 - Biểu Hiện Của Người Đang Yêu
Chương 20 - Một Phong Độ Một Đáng Yêu
Chương 21 - Bà Chủ Tặng
Chương 22 - Chị Dâu
Chương 23 - Cha Con
Chương 24 - Đứa Con Ngoài Dã Thú
Chương 25 - Là Tôi
Chương 26 - Vợ Không Thương Mình
Chương 27 - Chia Sẻ Sủng Ái
Chương 28 - Chạm Mặt
Chương 29 - Giúp Lão Công Tiêu Tiền
Chương 30 - "Ba, Mau Trả Tiền Đi"
Chương 31 - Sếp Lục Là Gay!
Chương 32 - Bộ Sưu Tập Đầu Tiên
Chương 33 - Lý Tưởng Cao Cả Nhất Đời Tôi
Chương 34 - Vì Tôi Không Thích Số Lẻ
Chương 35 - Lần Đầu
Chương 36 - Hôn
Chương 37 - Cưỡng Hôn
Chương 38 - Trợ Lý
Chương 39 - Ở Chung
Chương 40 - Anh Trai
Chương 41 - Bắt Cóc
Chương 42 - Mở Đầu
Chương 43 - "Tôi Theo Đuổi Cô Ấy"
Chương 44 - Xếp Hàng
Chương 45 - Ngoài Ý Muốn
Chương 46 - Em Rể Này, Anh Ta Không Nhận
Chương 47 - Trang Trí Giáng Sinh
Chương 48 - Bước Ngoặt
Chương 49 - Thổ Lộ
Chương 50 - Em Thích Anh
Chương 51 - Vòng Cổ
Chương 52 - Hợp Tác
Chương 53 - Cắm Trại
Chương 54 - Ảnh Gia Đình
Chương 55 - Cho Kẻ Thứ Ba Một Bài Học
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Nhận Nhầm
Chương 58 - “Em...Sến”
Chương 59 - Chuyện Ngoài Ý Muốn
Chương 60 - Một Đời Không Đủ Để Anh Yêu Em
Chương 61 - Gặp Mặt
Chương 62 - Trâu Già Gặm Cỏ Non
Chương 63 - Chấp Nhận
Chương 64 - Giằng Co
Chương 65 - Con Bé Tuỳ Tiện Phá Một Cái Cũng Không Nghèo Được
Chương 66 - Rất Đẹp Trai
Chương 67 - Cùng Nhau Già Đi
Chương 68 - Bất Luận Em Có Đồng Ý Hay Không, Anh Vẫn Yêu Em
Chương 69 - Quốc Sự Sao Có Thể So Với Phu Nhân
Chương 70 - Cô Dâu Xinh Đẹp Nhất, Hạnh Phúc Nhất
Chương 71 - Vận Mệnh
Chương 72 - Bạn Diễn Của Bạn Trai Có Vấn Đề
Chương 73 - Dành Thời Gian Theo Đuổi Bạn Gái
Chương 74 - Sự Thật
Chương 75 - Thân Thế
Chương 76 - Không Phải Họ Là Mẹ Con À
Chương 77 - Con Của Chúng Ta
Chương 78 - Thật May Vì Người Đó Là Anh
Chương 79 - Chúng Ta Đã Từng Gặp Nhau
Chương 80 - Nhà
Chương 81 - Gia Đình
Chương 82 - Ba
Chương 83 - Hôn Lễ Và Sinh Nhật
Chương 84 - “Tôi Đồng Ý”
Chương 85 - Chống Lưng
Chương 86 - Cháu Gái Nhà Họ Ngụy
Chương 87 - “Anh Có Đồng Ý Gả Cho Em Không”
Chương 88 - Hạ Du
Chương 89 - Cùng Một Mục Đích Cả Thôi
Chương 90 - Cầu Hôn
Chương 91 - “Tôi Có Bảo Sẽ Thừa Nhận Cậu Ta Sao?”
Chương 92 - Nghe Nói Ngài Vừa Mắt Tôi
Chương 93 - Chuyển Nhượng
Chương 94 - Hoài Nghi
Chương 95 - Tình Địch
Chương 96 - “Gả Cho Tôi Có Được Không?”
Chương 97 - Manh Mối
Chương 98 - Cha Hi Vọng Con Có Thể Sống Thật Tốt
Chương 99 - Sếp Lục Bị Bao Nuôi
Chương 100 - Ổn Thỏa
Chương 101 - Bại Lộ
Chương 102 - Công Khai
Chương 103 - “Ba, Xin Hãy Tin Tưởng Con.”
Chương 104 - Chờ Thêm Một Chút
Chương 105 - “Ước Mơ Và Tương Lai Của Tôi”
Chương 106 - Ký Ức
Chương 107 - Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên
Chương 108 - “Sếp Lục Thoát Ế Rồi!!!”
Chương 109 - Kế Hoạch Bắt Đầu
Chương 110 - Sống Phải Thấy Người, Chết Phải Thấy Xác
Chương 111 - Con Tin
Chương 112 - Manh Mối
Chương 113 - Lục Bách Phàm Căn Bản Không Yêu Em
Chương 114 - “Em Đánh Giá Bản Thân Mình Cao Như Vậy?”
Chương 115 - Sự Thật Giả Dối
Chương 116 - “Anh Là Đang Sợ Tôi Biết Được Những Chuyện Xấu Mà Anh Đã Làm!”
Chương 117 - Phong Thành Chu
Chương 118 - “Nói Cho Ta Biết Lục Bách Phàm Đang Ở Đâu.”
Chương 119 - Chết Vì Người Mình Yêu
Chương 120 - “Được Chết Vì Em Là Vinh Quang Ngàn Đời Anh Muốn Có.”
Chương 121 - “Con Bé Cần Thêm Thời Gian.”
Chương 122 - “Chăm Sóc Mọi Người Giúp Tôi Nhé.”
Chương 123 - Gió Xuân Hoa Nở
Chương 124 - Chương
Chương 124 - Đạo Diễn Xuất Sắc Nhất
Chương 126 - Ngoại Truyện 2: Yêu Em Vạn Kiếp Luân Hồi
Chương 127 - Ngoại Truyện 3: Đời Đời Kiếp Kiếp Không Còn Tương Phùng
Chương 128 - Ngoại Truyện 4: Tử Minh Nguyệt
Chương 129 - Ngoại Truyện 5: Cơn Mưa Mùa Hạ
Trên đường từ công viên giải trí trở về, vì khá mệt nên Tiểu Bảo đã ngủ thiếp đi.
Nhìn cậu nhóc trong lòng, Tử Hi bỗng phát hiện, không biết từ lúc nào mà việc bọn họ ở bên nhau đã dần trở thành một thói quen.
Lục Bách Phàm và Tiểu Bảo cho cô cảm giác được cái gì gọi là gia đình, cái gì gọi là hạnh phúc.
Từng ấy năm sống trong bóng tối, cuối cùng cô cũng có thể chờ được ngày nhìn thấy ánh sáng của cuộc đời mình…
Lục Bách Phàm lái xe vào garga, nhìn thấy vợ và con trai đã ngủ say từ lúc nào, theo thói quen cúi người nhẹ nhàng bế hai người vào nhà.
…
Những ngày cuối cùng để cho ra cho bộ sưu tập đầu tiên đang đến gần.
Hôm nay Tử Hi đến xưởng may để kiểm tra lại trang phục lần nữa.
"Chị Tử Hi, nghỉ một chút ăn bánh này!
”
Một cậu thanh niên độ chừng hai mươi tuổi đang vẫy vẫy tay với cô.
Trong xưởng may cũng chỉ có mấy người, đều đã tụ lại một chỗ cùng ăn bánh.
Tử Hi để bộ trang phục trong tay xuống, mỉm cười nói với cậu: “Tiểu Mạnh, lát nữa cậu giúp chị gói lại số trang phục này nhé.
”
Cậu thanh niên “vâng dạ” một tiếng rồi tiếp tục ăn bánh.
Cậu thanh niên này tên Tạ Mạnh, năm nay vừa tròn hai mươi, có làn da trắng sáng, ngũ quan mềm mại, lại rất ôn hòa nhã nhặn, rất giống với hình tượng “tiểu thịt tươi” trong giới giải trí hiện nay.
Chỉ có điều, cậu hiện tại vẫn chưa tìm được công việc phù hợp, vì bản thân có chút năng khiếu nên mới vào làm ở xưởng may.
Nhiều người hỏi cậu sao không vào giới giải trí, cậu chỉ cười trừ bảo: “Không có hứng thú.
”
Sau khi ăn bánh và cùng mọi người tán gẫu, Tử Hi đến Lục Thị đón Tiểu Bảo, vì hôm nay được nghỉ nên Lục Bách Phàm đã dẫn thằng bé cùng đến công ty.
Tập đoàn Lục thị, văn phòng Tổng giám đốc.
Tiểu Bảo ngồi cạnh cửa sổ, chán nản hỏi:
“Sao mẹ vẫn chưa đến đón Tiểu Bảo?”
“…”
“Ba nói xem có phải mẹ quên mất con rồi không?”
“…”
“Chẳng lẽ mẹ đã tìm được cục cưng mới rồi sao?”
“…”
Lục Bách Phàm ngẩn đầu khỏi đống công văn, anh thật sự chịu hết nổi cái seri mười vạn câu hỏi vì sao của thằng oắt con nhà mình rồi.
Vào lúc này, từ cửa bất ngờ truyền đến tiếng gõ.
“Vào đi.
”
Vừa nhìn thấy người kia, vẻ mặt Lục Bách Phàm nhất thời khó có thể diễn tả: “Em…”
Tử Hi đưa tay vuốt mái tóc ngắn có phần lãng tử của mình ra phía sau, để lộ vầng trán vừa vặn sáng mịn, cô nhìn người đàn ông đang ngơ ngác ngồi ở bàn làm việc, hỏi: “Sếp đại nhân, tôi mặc thế này rất hợp đúng không?”
Ánh mắt Lục Bách Phàm lướt qua người cô gái nhỏ một lượt từ trên xuống dưới.
Cô diện áo thun trắng cọc tay kết hợp với quần tây, bên ngoài khoác hờ một chiếc áo sơ mi tối màu. Trong thì có vẻ lười biếng tuỳ tiện nhưng lại mang đến một cảm giác tiêu sái không thể kiểm soát.
Thế nhưng “anh chàng” trước mắt này lại chính là vợ của anh.
Sắc mặt Lục Bách Phàm đen lại, bất đắc dĩ nói: “Rất hợp.
”
Mà Tiểu Bảo từ đầu đến cuối đều luôn dùng ánh mắt hiếu kì nhìn cô.
Tử Hi cuối xuống ôm lấy cục bông nhỏ mềm mại lên thơm một cái: “Bảo bối~”
Tiểu Bảo dùng bàn ngắn ngủn của mình ôm lấy cổ cô, miệng cười khúc khích nói: “Mẹ Tiểu Hi đẹp trai quá đi ~”
“Thật sao, có đẹp bằng ba của con không?”
Nghe cô hỏi thế, cậu nhóc rất nghiêm túc quay sang nhìn ba mình, thành thật đánh giá: “Ba không đẹp!
”
Suy cho cùng, dù Lục Bách Phàm được sinh ra để mê hoặc chúng sinh thì trong mắt con trai, giá trị nhan sắc của anh cũng chỉ bằng không.
Tử Hi cố nhịn cười quay lại nói với anh: “Khụ…Sếp đại nhân, thế chúng tôi đi trước nhé!
”
Nhìn dáng vẻ muốn cười nhưng không cười được của cô, Lục Bách Phàm khẽ thở dài: “Để thư ký Trình đưa hai người về.
”
Nhận được mệnh lệnh của ông chủ, cô thư ký nhỏ nhanh chống đến văn phòng tiếp nhận nhiệm vụ hộ tống hai người.
Chỉ là, lúc nhìn thấy “anh chàng” phong độ mang vẻ mị hoặc kia, trái tim thiếu nữ của cô thư ký nhỏ suýt chút nữa ngừng đập.
Nhìn thấy ánh mắt như bị hớp hồn của thư ký Trình, trán Lục Bách Phàm nổi đầy vạch đen.
Bình thường ăn phải dấm của con trai thì cũng thôi đi, bây giờ…còn phải đi ghen với một cô gái…
Ngay tại thời khắc này, Trình thư ký chính thức biến thành tình địch!
Bên ngoài văn phòng Tổng giám đốc, tất cả nhân viên thấy cánh cửa đột ngột bị đẩy ra từ bên trong liền không hẹn mà ngồi thẳng lưng.
Đợi đến khi ba người rời đi, tiếng xào xáo bắt đầu vang lên.
"Cậu thanh niên vừa rồi là ai thế, tôi chưa từng thấy cậu ta đến đây bao giờ?”
“Có khi nào chỉ là người quen của sếp Lục không?”
"Người quen? Người quen nào có thể khiến Tiểu thiếu gia của chúng ta ngoan ngoãn đi theo như vậy?”
"Ôi…tôi mặc kệ có quen với sếp hay không nhưng cậu ấy đẹp trai quá!
”
Lúc này có một nữ nhân viên đột nhiên đập bàn đứng dậy: "Có khi nào! Sếp của chúng ta chính là…cái đó không?”
“Chị Lý, ý chị có phải ‘cái đó’ không?” một nữ nhân viên khác cũng bất ngờ, búng tay một cái.
Trưởng phòng Lâm nhìn hai người nói qua nói lại vẫn không hiểu gì: “Cái đó mà hai cô nói rốt cuộc là thứ gì?”
Lý Ngôn nhìn vị trưởng phòng đáng thương của mình, nhỏ giọng nói: “Thì…chính là cái mối quan hệ…giữa nam và nam ấy!
”
Đến lúc này trưởng phòng Lâm hoảng hốt hét lên:
“Chẳng! Lẽ! Sếp! Lục! Là! Gay!
”
Vừa nói hết câu, miệng của trưởng phòng Lâm lập tức bị năm, sáu bàn tay chụp lấy.
“Lâm đại tẩu, ông có muốn chết cũng đừng lôi chúng tôi theo chứ!
”
“Dưới tôi vẫn còn mẹ già, con thơ. Tôi chưa muốn chết đâu!
”