” Nàng nhìn vào mắt Đa Cát, cố nén cơn đau, chậm rãi nói, “Đa Cát giống như mặt trời ấm áp tỏa ánh nắng đáng yêu vậy đó, tỷ sao có thể chán ghét đây?”
“Tỷ tỷ gạt ta!
” Mắt to màu rám nắng đang ảm đạm phút chốc sáng ngời lên, lóng lánh như ánh mặt trời rực rỡ, nhưng miệng thì vẫn cứng rắn không phục.
“Tỷ không lừa ngươi.
” Nàng cắn răng, cố gắng hít thở, tiếp tục nói, “Tỷ thật sự không có bị thương, thân thể nữ nhân khỏe mạnh mỗi tháng đều phải chảy máu một lần, đó gọi là kinh nguyệt. Điều này có nghĩa là nữ nhân đấy đã có thể lập gia đình cùng sinh con cái, đây là hiện tượng rất bình thường.
” Không ngờ chỉ vì lòng trắc ẩn với một đứa bé, vậy mà nàng có thể vượt qua được sự xấu hổ bậc này, còn bình tĩnh mà giải thích nữa chứ.
“Vậy sao trông bộ dạng tỷ tỷ có vẻ như rất đau?” Đa Cát bán tín bán nghi, bàn tay thô ráp dừng ở trên cái trán của nàng, lo lắng nói, “Trán tỷ tỷ cũng lạnh nữa.
”
Một mảnh ấp ám thoải mái bao trùm lên cái trán của nàng. La Chu khẽ nở nụ cười, mắt hơi khép lại, hai gò má có chút nóng vì ngượng ngùng, đối với việc phải giải thích các kiến thức sinh lý học liên quan đến nữ nhân cho một đứa trẻ nơi cao nguyên cổ đại này nàng vẫn cảm thấy hết sức xấu hổ cùng lực bất tòng tâm, khó trách vì sao thầy cô giáo lúc trước lại phải phân nam nữ riêng lẻ để giảng dạy về kiến thức vệ sinh sinh lý.
“Lúc chảy máu, tùy theo thể chất của mỗi người, có nữ nhân sẽ không đau, có nữ nhân chỉ đau bụng sơ sơ, có nữ nhân lại vô cùng đau bụng, tỷ vận khí không tốt, thuộc về nhóm nữ nhân bụng sẽ rất đau.
”
Đa Cát lặng im, giống như là đang tự ngẫm nghĩ gì đó. Một lát sau, hắn còn thật sự thấp giọng hỏi: “Tỷ tỷ… đau như vậy mất bao lâu?”
“Chỉ hai ngày đầu thôi, những ngày sau sẽ không còn quá đau.
” Trên mặt nàng ửng đỏ một tầng như bị hỏa thiêu, ngập ngừng trả lời.
Đầu ngón tay thô ráp màu nâu nhạt nhẹ nhàng xoa nhẹ lên cánh môi rách bươm của nàng, “Tỷ tỷ nếu còn cảm thấy đau nữa thì cắn ngón tay của ta đi, đừng cắn môi mình nữa.
” Khuôn mặt nhẹ nhàng tươi sáng của cậu bé giống như ánh mặt trời chiếu rọi từng tia nắng ấm áp lên những ngọn cỏ xanh mơn mởn, đôi con ngươi màu rám nắng chăm chú nhìn nàng như thể muốn giam cầm nàng trong sự ấm áp chói lọi đó, tràn đầy lo lắng cùng đau lòng.
Hai mươi tuổi, nàng đã là một người trưởng thành, nay lại được một cậu bé mười một mười hai tuổi lo lắng, quan tâm, thương tiếc, mà hai người chẳng qua chỉ là bèo nước vô tình gặp nhau, lại tình cờ có chút đồng bệnh tương liên mới gặp mà như đã quen từ rất lâu. Cậu nhóc này cùng với Đức Ương nhà Trác Tây có vẻ xấp xỉ tuổi nhau, nhưng ngôn hành lại dường như già dặn hơn Đức Ương rất nhiều, cũng rất hiểu biết việc quan tâm chăm sóc người khác.
Nơi đỉnh cao nguyên rộng lớn ác liệt này, ngoại trừ đào tạo ra cái loại cầm thú tàn bạo như Cổ Cách Vương hay Thích Ca Thát Tu, thì còn nuôi dưỡng nên những con người thuần phát nhiệt tình, xinh đẹp thiện lương, còn biết cách chăm sóc người khác giống như cả nhà Trác Tây, Đa Cát. Xấu hổ cũng quẫn bách dần dần phai nhạt, trong lòng nàng bắt đầu tràn ngập ôn nhu, ấm áp.
Nàng đưa tay ra khỏi ổ chăn, cầm lấy ngón tay đang vuốt ve môi mình của Đa Cát, khóe môi tràn ra nụ cười nhợt nhạt tận đáy lòng: “Được.
” Cho dù Đa Cát chỉ là đang nói ra những lời nói dối của tiểu hài tử, nàng cũng thập phần cảm ơn hắn giờ phút này đã săn sóc an ủi nàng.
“Tay tỷ tỷ lạnh quá!
” Đa Cát kinh ngạc hô lên, vội vàng cầm ngược lại tay nàng, dùng sức chà xát.
Thoạt nhìn Đa Cát chỉ như một cậu bé mười một mười hai tuổi, nhưng khung xương thì lại thập phần cao lớn, chỉ nhìn sơ qua thì phỏng chừng có lẽ cũng được một mét bảy. Hai tay thon dài thô ráp, khớp ngón tay rõ ràng, bàn tay so với nam tử trưởng thành thì có phần nhỏ hơn một chút, xương ngón tay cũng vì thế mà tinh tế hơn. Lòng bàn tay thô ráp của hắn chà xát bàn tay non mịn của nàng có chút đau, nhưng lại vô cùng ấm áp dễ chịu, giống như một cái lò sưởi tự nhiên vậy. Cả cơ thể lạnh lẽo của nàng không khỏi tham luyến chút hơi ấm nhỏ nhoi đã lâu này, thoải mái hưởng thụ sự xoa bóp của hắn.
Chà nóng xong một bàn tay, nàng tự giác đưa tay kia ra. Đợi cho bàn tay kia cũng đã được xoa nóng, nàng lại tiếp tục đưa bàn tay đã xoa nóng lúc nãy giờ đã chuyển lạnh ra một lần nữa, cứ như thế hết tay này đến tay kia, Đa Cát cuối cùng cũng phát hiện ra vấn đề.
“Thân thể tỷ tỷ không thể giữ ấm được sao?”
“Ừm, thể chất thật đáng ghét mà.
” La Chu mơ hồ hút một hơi khí lạnh cố nhịn qua một cơn đau, tinh thần lại trở nên có chút rã rệu.
Hắn đem đôi bàn tay nộn nộn đã được xoa nóng bỏ vào trong chăn, nghiêng đầu nghĩ nghĩ, đột nhiên đưa tay lên nhanh chóng cởi bỏ tấm áo da cũ nát đã phai màu trên người mình ra, rồi vạch lên một góc chăn của La Chu, lấy khí thế như sét đánh không kịp bưng tai mà chui vào ổ chăn của nàng.
“Tỷ tỷ, để ta giúp tỷ làm ấm thân thể nhé.
” Hắn không hề sợ khí lạnh xâm nhập vào cơ thể mình, mở ra hai tay ôm lấy La Chu đang cuộn mình vào lòng, đem trọn cơ thể của nàng ôm ấp trong lồng ngực. Hắn mở đôi mắt to màu rám nắng sáng lạn, tinh thuần mà ấm áp nhìn về phía nàng, nhẹ nhàng hy vọng nàng sẽ không cự tuyệt.
La Chu ngốc lăng nhìn chằm chằm tự nhiên ở đâu xuất hiện trong chăn một người đang ôm lấy nàng, giúp nàng sưởi ấm, đầu óc nhất thời chưa kịp lấy lại tinh thần.
“Ngươi… ngươi…” đầu lưỡi như bị dính chặt, nói không nên lời.
“Tỷ tỷ, ta trời sinh không sợ lạnh, tỷ đừng lo ta sẽ bị chết cóng.
” Đa Cát tự suy diễn câu nói của nàng.
“Ngươi… ngươi…” La Chu tiếp tục cố gắng tìm lại giọng nói của mình trong vô vọng. Mười một mười hai tuổi không tính là nhỏ đi? Có phải hay không hắn cũng nên cảm thấy xấu hổ? Hơn nữa ôm một cậu bé như vậy để sưởi ấm không khỏi quá vô sỉ, không có đạo đức đi? Trong đầu nàng nghĩ như vậy, nhưng thân thể lại không tự chủ được mà ôm lấy lò sưởi Đa Cát thêm chặt hơn. Nếu không phải nàng liều mạng kiềm chế, thì cái tay này, cái chân kia của nàng sớm đã bỏ qua lớp vải bố trên người Đa Cát, mà trực tiếp áp lên da thịt nóng hổi của hắn rồi.
“Tỷ tỷ, tỷ xem đi, cuối cùng thì ta cũng vì tỷ làm được một chuyện có ích.
” Bên môi Đa Cát khai mở nụ cười ngọt ngào, đôi con mắt màu rám nắng cong thành hình bán nguyệt, mang vẻ ngờ nghệch nhưng không kém phần nghịch ngợm.
La Chu ngẩn ra, kịp thời ngăn lại tiếng cự tuyệt trong cổ họng. Dù sao thì cả hai cũng đã chui vào trong chăn rồi, nếu còn mở miệng nói không cần, không biết chừng sẽ làm tổn thương đến tấm lòng thuần khiết mẫn cảm của Đa Cát? Mà một khi đã kề sát vào cái lò sưởi ấm nóng như thế này rồi cũng làm cho nàng luyến tiếc cự tuyệt. Cố gắng đấu tranh một lát, nàng cuối cùng cũng thỏa hiệp nhận thua. Được rồi, nàng là kẻ xấu xa vô sỉ áp bức lao động trẻ em như thế đó.
“Cảm… cảm ơn…” Nàng hơi xấu hổ nói lời cảm tạ, lại không muốn chính mình có vẻ quá mức vô lương, nàng vội vàng bổ sung: “Ngươi nếu chịu không nổi sự lạnh lẽo của tỷ, thì lập tức chui ra khỏi ổ chăn, dù thế nào cũng không được phép để mình chịu rét.
”
“Ta sẽ không chết rét đâu, tỷ tỷ cứ yên tâm.
” Đa Cát cười tủm tỉm trấn an nàng, tay lần đến bên hông nàng, một cách tự nhiên tháo dây áo kép, “Tỷ tỷ, ăn mặc dày như vậy, sẽ rất khó làm ấm người, để ta giúp tỷ cởi bớt áo kép.
”
“Ừm.
” La Chu không chút do dự đồng ý. Điều Đa Cát nói là sự thật. Nếu ngủ trong ổ chăn trong thời tiết giá rét như thế này, thì ăn mặc càng ít sẽ khiến nhiệt lượng tích tụ càng nhanh chóng. Nhưng với thể chất mặc dày hay mặc mỏng cũng như nhau như nàng, thì có cởi bớt áo kép cũng không khác biệt quá lớn. Tuy nhiên có cái lò sưởi người ở đây thì sẽ không giống lúc trước, ăn mặc mỏng manh mới có thể nhanh chóng hấp thụ nhiệt lượng từ người khác.
Áo kép được cởi ra, nội y tơ lụa bên trong vừa ẩm ướt vừa lạnh lẽo, gắt gao dán trên lưng nàng.
Đa Cát kéo kéo nội y ướt lạnh như băng của nàng, lông mày chợt nhíu lại, đề nghị: “Tỷ tỷ, hay là cũng cởi luôn nội y đi, đã ướt đẫm như thế này rồi, tỷ ngủ như thế sẽ bị nhiễm bệnh mất.
”
La Chu có chút hốt hoảng, cuống quýt lắc đầu: “Không, không, ta không có thói quen ngủ lõa thể, nội y trong chăn sẽ nhanh chóng khô đi thôi.
” Nói đùa sao, cổ nhân có câu nam nữ bảy tuổi đã có sự khác biệt. Nàng là người hiện đại nên ít nhiều sẽ không có tư tưởng quá phong kiến như cổ nhân, cùng một cậu bé mười một mười hai tuổi ôm nhau ngủ chung trong một tấm chăn dù sao vẫn có thể miễn cưỡng chấp nhận được. Nhưng nếu muốn ôm nhau trần truồng ngủ, cho dù có là vì để sưởi ấm, thì vẫn phải cần dũng khí rất lớn.
Đa Cát nhìn thấy thái độ thập phần kiên quyết của La Chu, thì cũng tạm ngừng ý nghĩ muốn cởi nội y của nàng trong đầu, bàn tay đột nhiên dời đến trên bụng nàng.
“Đa Cát, ngươi làm gì vậy?” La Chu sợ hãi kêu lên, hoảng hốt cầm chặt lấy tay hắn.
“Không phải bụng tỷ tỷ đau sao? Để ta xoa xoa cho tỷ, xoa xoa sẽ không đau nữa.
” Đa Cát nghiêm trang đáp lại, “Lúc trước ta bị ngã đau chỗ nào, mẹ đều sẽ giúp ta xoa xoa, có đôi khi huynh trưởng cũng sẽ giúp ta xoa xoa.
”
La Chu nghiêm túc hoài nghi hành động của Thích Ca Thát Tu có phải đã làm ô nhiễm Đa Cát, nhưng nhìn đến đôi mắt thuần khiết đẹp đẽ đang không rời khỏi nàng, mang theo nhiều thiện lương cùng quan tâm! Là nàng… Là nàng đã suy nghĩ xấu xa đi? Lúc này, dưới cái nhìn chăm chú của hắn, dưới tiềm thức không ngừng khát vọng thoát khỏi sự thống khổ của nàng, bao nhiêu phòng tuyến trong lòng đều bị đánh bại, nàng rốt cục buông lỏng tay ra.
Đa Cát cách một lớp áo quy củ xoa bụng nàng nhẹ nhàng, tay hắn không to như tay của Thích Ca Thát Tu, nhưng vẫn ấm áp hữu lực như thế, thủ pháp cũng không được thành thạo như Thích Ca Thát Tu, nhưng lại mang tâm ý trẻ con ngốc nghếch.
“Tỷ tỷ, không đau, không đau nữa nhé. Toàn bộ đau chán ghét bay hết đi, bay đến đỉnh tuyết sơn đi…” Hắn một bên xoa bóp, một bên nhẹ giọng dỗ dành. Thanh âm dỗ dành chậm rãi kéo dài, biến thành tiếng cười nhỏ cực êm tai, khóe mắt màu rám nắng cong cong ánh lên từng tia sáng ánh kim, mang theo lấp lánh gợn sóng, tinh thuần sáng lạng như ánh nắng mặt trời ấm áp, không lẫn một chút tạp chất, chỉ còn lại sự trong trẻo cùng sạch sẽ. Ánh mắt đó giống như đã từng quen biết, lại cũng quá đỗi xa lạ.
Tay chân nàng chậm rãi ấm áp lên, cơn đau đớn ở bụng cũng dần dần được xua tan, mí mắt La Chu từ từ khép lại.
Trước khi hoàn toàn chìm vào giấc ngủ, nàng bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề mà lâu như vậy vẫn bị nàng bỏ qua.
Đa Cát làm cách nào mà vào được phòng giam của nàng thế?
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!