Chương 1 - Nhặt Được Bảo Bối
Chương 2 - Chúng Ta Có Muội Muội Rồi
Chương 3 - Gà Đẻ Trứng Rồi
Chương 4 - Mượn Đường Đỏ
Chương 5 - Nhị Lang Không Ngốc Nữa
Chương 6 - Đặt Tên
Chương 7 - Lăn Xuống Núi Rồi
Chương 8 - Bắt Được Cá Lớn
Chương 9 - Bữa Tối Thịnh Soạn Hiếm Có
Chương 10 - Cha, Gà Đẻ Nhiều Trứng Lắm
Chương 11 - Bán Trứng Gà
Chương 12 - Tào Huyện Lệnh Gây Sự
Chương 13 - Kiếm Bộn
Chương 14 - Gà Bay Trứng Vỡ
Chương 15 - Chở Đầy Về Nhà
Chương 16 - Tam Ca Rơi Từ Trên Trời Xuống
Chương 17 - Kẻ Đê Tiện Tự Có Trời Thu
Chương 18 - Bị Sét Đánh
Chương 19 - Bị Dọa Ngốc
Chương 20 - Đi Học Đi
Chương 21 - Rau Cũng Sống Lại
Chương 22 - Tìm Thấy Linh Chi Lớn
Chương 23 - Có Thịt Lợn Ăn Rồi
Chương 24 - Hắn Phải Chăm Sóc Muội Muội Cho Tốt
Chương 25 - Vợ Mình Thì Tự Mình Dạy Bảo
Chương 26 - Gà Bị Trộm
Chương 27 - Đừng Chọc Giận Nhà Lão Đàm
Chương 28 - Vườn Đầy Rau
Chương 29 - Phát Hiện Đường Kiếm Tiền Mới
Chương 30 - Vị Ca Ca Biết Chăm Sóc Người
Chương 31 - Lưu Thị Bị Lợn Rừng Đá
Chương 32 - Ngọc Bội Trong Cung
Chương 33 - Vỏ Quýt Dày Có Móng Tay Nhọn
Chương 34 - Mẹ Nói Gì Cũng Đúng
Chương 35 - Con Đi Ngàn Dặm Mẹ Lo Lắng
Chương 36 - Tình Huynh Đệ Sâu Nặng
Chương 37 - Nhà Họ Hà Là Kẻ Thù Dai
Chương 38 - Bị Gọi Đến Nhà Họ Hà
Chương 39 - Cố Nhân
Chương 40 - Hà Lão Gia Tử Đại Phản Chuyển
Chương 41 - Tự Ăn Quả Đắng
Chương 42 - Rất Thích Tam Ca Ca
Chương 43 - Dưa Chua Ngon Quá
Chương 44 - Nhị Ca Là Người Muốn Làm Việc Lớn
Chương 45 - Được Khen Ngợi
Chương 46 - Chuyển Đến Ở Bạch Phủ
Chương 47 - Bán Dưa Muối Đây
Chương 48 - Dưa Muối Bán Khá Tốt
Chương 49 - Bà Đánh Người Chẳng Bao Giờ Nương Tay
Chương 50 - Ác Giả Ác Báo
Chương 441 - Bị Vả Mặt
Chương 442 - Hoàng Đế Xót Thông Gia
Chương 443 - Tam Ca Đi Rồi
Chương 444 - Đỗ Đại Nương Bị Bắt Tại Trận
Chương 445 - Biến Thành Một Đống Phân Chó
Chương 446 - Tam Nguyên Sắp Làm Vương Gia
Chương 447 - Lời Dặn Dò Của Bạch Chưởng Quỹ
Chương 448 - Nhị Tiền Sắp Tiếp Quản Bạch Gia
Chương 449 - Nhị Cô Có Tin Vui
Chương 450 - Nỗi Căm Phẫn Của Tiểu Thất Nguyệt
Chương 451 - Bắt Nạt Đứa Trẻ Hoang Dã
Chương 452 - Phải Cứng Rắn
Chương 453 - Có Người Muốn Đốt Lửa
Chương 454 - Phản Ứng Dây Chuyền Sau Cơn Tức Giận
Chương 455 - Báo Ứng Của Phùng Quý Phi
Chương 456 - Nhà Họ Kim Sụp Đổ
Chương 457 - Con Của Nhất Lưỡng Sắp Tròn Một Tuổi
Chương 458 - Nhị Ca Bị Thương
Chương 459 - Sốt Ruột
Chương 460 - Sợ Bóng Sợ Gió Một Hồi
Chương 1 - Nhặt Được Bảo Bối
Chương 2 - Chúng Ta Có Muội Muội Rồi
Chương 3 - Gà Đẻ Trứng Rồi
Chương 4 - Mượn Đường Đỏ
Chương 5 - Nhị Lang Không Ngốc Nữa
Chương 6 - Đặt Tên
Chương 7 - Lăn Xuống Núi Rồi
Chương 8 - Bắt Được Cá Lớn
Chương 9 - Bữa Tối Thịnh Soạn Hiếm Có
Chương 10 - Cha, Gà Đẻ Nhiều Trứng Lắm
Chương 11 - Bán Trứng Gà
Chương 12 - Tào Huyện Lệnh Gây Sự
Chương 13 - Kiếm Bộn
Chương 14 - Gà Bay Trứng Vỡ
Chương 15 - Chở Đầy Về Nhà
Chương 16 - Tam Ca Rơi Từ Trên Trời Xuống
Chương 17 - Kẻ Đê Tiện Tự Có Trời Thu
Chương 18 - Bị Sét Đánh
Chương 19 - Bị Dọa Ngốc
Chương 20 - Đi Học Đi
Chương 21 - Rau Cũng Sống Lại
Chương 22 - Tìm Thấy Linh Chi Lớn
Chương 23 - Có Thịt Lợn Ăn Rồi
Chương 24 - Hắn Phải Chăm Sóc Muội Muội Cho Tốt
Chương 25 - Vợ Mình Thì Tự Mình Dạy Bảo
Chương 26 - Gà Bị Trộm
Chương 27 - Đừng Chọc Giận Nhà Lão Đàm
Chương 28 - Vườn Đầy Rau
Chương 29 - Phát Hiện Đường Kiếm Tiền Mới
Chương 30 - Vị Ca Ca Biết Chăm Sóc Người
Chương 31 - Lưu Thị Bị Lợn Rừng Đá
Chương 32 - Ngọc Bội Trong Cung
Chương 33 - Vỏ Quýt Dày Có Móng Tay Nhọn
Chương 34 - Mẹ Nói Gì Cũng Đúng
Chương 35 - Con Đi Ngàn Dặm Mẹ Lo Lắng
Chương 36 - Tình Huynh Đệ Sâu Nặng
Chương 37 - Nhà Họ Hà Là Kẻ Thù Dai
Chương 38 - Bị Gọi Đến Nhà Họ Hà
Chương 39 - Cố Nhân
Chương 40 - Hà Lão Gia Tử Đại Phản Chuyển
Chương 41 - Tự Ăn Quả Đắng
Chương 42 - Rất Thích Tam Ca Ca
Chương 43 - Dưa Chua Ngon Quá
Chương 44 - Nhị Ca Là Người Muốn Làm Việc Lớn
Chương 45 - Được Khen Ngợi
Chương 46 - Chuyển Đến Ở Bạch Phủ
Chương 47 - Bán Dưa Muối Đây
Chương 48 - Dưa Muối Bán Khá Tốt
Chương 49 - Bà Đánh Người Chẳng Bao Giờ Nương Tay
Chương 50 - Ác Giả Ác Báo
Chương 441 - Bị Vả Mặt
Chương 442 - Hoàng Đế Xót Thông Gia
Chương 443 - Tam Ca Đi Rồi
Chương 444 - Đỗ Đại Nương Bị Bắt Tại Trận
Chương 445 - Biến Thành Một Đống Phân Chó
Chương 446 - Tam Nguyên Sắp Làm Vương Gia
Chương 447 - Lời Dặn Dò Của Bạch Chưởng Quỹ
Chương 448 - Nhị Tiền Sắp Tiếp Quản Bạch Gia
Chương 449 - Nhị Cô Có Tin Vui
Chương 450 - Nỗi Căm Phẫn Của Tiểu Thất Nguyệt
Chương 451 - Bắt Nạt Đứa Trẻ Hoang Dã
Chương 452 - Phải Cứng Rắn
Chương 453 - Có Người Muốn Đốt Lửa
Chương 454 - Phản Ứng Dây Chuyền Sau Cơn Tức Giận
Chương 455 - Báo Ứng Của Phùng Quý Phi
Chương 456 - Nhà Họ Kim Sụp Đổ
Chương 457 - Con Của Nhất Lưỡng Sắp Tròn Một Tuổi
Chương 458 - Nhị Ca Bị Thương
Chương 459 - Sốt Ruột
Chương 460 - Sợ Bóng Sợ Gió Một Hồi
Tiểu Thất Nguyệt trong lòng Đàm đại nương xoay xoay đôi mắt nho nhỏ, nhìn quanh một vòng, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên cánh cửa lớn bong sơn.
Cũng ngay lúc này, một trận gió lạnh thổi qua, cánh cửa lớn đột nhiên tự động mở ra.
Két một tiếng.
Đàm đại nương nghe tiếng bước lên mấy bước, thấy cửa lớn mở, vội gọi: "Cha tụi nhỏ, cửa mở rồi, đi chúng ta vào thôi.
"
"Được!
"
Lão Đàm vội đi theo.
Lão Ngũ nhìn mà ngơ ngác, cánh cửa lớn này không phải vẫn luôn khóa từ bên trong sao? Sao tự dưng lại mở ra?
Đến khi ông ta phản ứng lại, vợ chồng nhà lão Đàm đã vào trong nhà rồi.
Hà lão gia tử lại đang viết lách trong sân, đợi vợ chồng lão Đàm đến.
Nhưng ông ta lại không ngờ lão Đàm và Đàm đại nương trực tiếp đi vào từ cửa trước.
"Hà lão gia tử.
"
Lão Đàm gọi một tiếng, làm Hà lão gia tử giật mình đến nỗi cây bút trong tay cũng rơi xuống.
Ông ta vội quay đầu nhìn về phía người đến, "Ai đấy?!
"
Đàm đại nương vội đáp:
"Ta chính là tỷ tỷ của nàng dâu cả nhà ông.
"
Hà lão gia tử nhìn thấy người đến, trực tiếp sửng sốt, ông sửng sốt không phải vì họ đi vào từ cửa trước.
Mà là vì diện mạo của Đàm đại nương.
Dáng vẻ đó giống hệt một người cố nhân của ông ta.
Lão Đàm và Đàm đại nương đi đến gần ông, nói:
"Hà lão gia tử, ông gọi chúng ta đến có việc gì?"
Ánh mắt Hà lão gia tử vẫn dán chặt vào Đàm đại nương, lâu không trả lời.
Lão Đàm tức giận, tuy ông già này tuổi tác lớn, nhưng cũng không thể nhìn chằm chằm vào vợ ông như vậy được:
"Hà lão gia tử!
"
Ông lạnh lùng gọi.
Lúc này Hà lão gia tử mới hoàn hồn:
"Các người chính là nhà lão Đàm?"
Lão Đàm gật đầu:
"Đúng vậy.
"
Hà lão gia tử tiếp tục hỏi Đàm đại nương:
"Mẹ đẻ của ngươi có phải họ Liễu không?"
Đàm đại nương sửng sốt, vội đáp:
"Sao ông biết?"
Hà lão gia tử lập tức mừng rỡ:
"Có phải là Tam cô nương nhà họ Liễu ở thôn bên cạnh không?"
Đàm đại nương mù mờ gật đầu, "Đúng vậy.
"
Vẻ mặt vui mừng của Hà lão gia tử càng đậm, "Thật là trùng hợp, mẹ ngươi và ta năm xưa là bạn tri kỷ.
"
Nói bạn tri kỷ là khiêm tốn rồi.
Năm đó mẹ đẻ của Đàm đại nương chính là một đóa hoa của mười dặm tám thôn.
Hà lão gia tử ỷ thế gia đình kiêu ngạo, nhưng vẫn để mắt tới đóa hoa này, chỉ tiếc là với hoa này có duyên vô phận, chỉ được cái danh bạn tri kỷ.
Mẹ đẻ của Đàm đại nương rất ít nhắc đến chuyện này với bà, nên bà không biết.
Hà lão gia tử cười chỉ vào trong nhà, "Đến đây, nhanh lên, mời vào, mời vào.
"
Đàm đại nương và lão Đàm nhìn nhau một cái, rồi cùng bước vào trong.
Hà lão gia tử vừa cười vừa nói:
"Nhớ năm đó, khi mẹ ngươi sinh ngươi, ta còn đặc biệt đến thăm, không ngờ thời gian trôi nhanh, ngươi đã lớn thế này rồi.
"
Đương nhiên là lớn rồi, con cái cũng sắp mười lăm mười sáu tuổi rồi.
Đàm đại nương thầm nghĩ, từ từ ngồi xuống.
Lão Đàm ngồi bên cạnh bà, từng giây từng phút không dám sơ suất.
Lúc này, Vạn lão tứ đến, đầu óc nàng ta chỉ nghĩ Hà lão gia tử sẽ gây khó dễ cho hai người này như thế nào, hoàn toàn không nắm rõ tình hình hiện tại.
"Đại tỷ, tỷ đến rồi.
"
Nàng ta giả bộ cười đến gần.
Đàm đại nương không để ý đến nàng ta, giả vờ không nhìn thấy:
"Cha tụi nhỏ, chó trong phủ Hà này cũng nhiều thật, sủa ẳng ẳng, thật phiền chết đi được.
"
Vạn lão tứ nghe xong cố tình ra vẻ tủi thân:
"Đại tỷ, sao tỷ lại đối xử với muội như vậy, muội là thân muội muội của tỷ mà.
"
Nàng ta vừa nói vừa mang giọng khóc nức nở.
Hà lão gia tử bước nhanh tới, mắng Vạn lão tứ một trận:
"Đứng đực ra đó làm gì?! Không thấy khách đến rồi sao? Còn không mau đi rót trà!
"