Chương 1 - Nam Cặn Bã Vs Nữ Cặn Bã 1
Chương 2 - Nam Cặn Bã Vs Nữ Cặn Bã 2
Chương 3 - Đêm Thất Tịch Cầu Nhân Duyên
Chương 4 - Thu Phục Nữ Lừa Đảo
Chương 5 - Trao Đổi Công Bằng
Chương 6 - Chắc Không Phải Là Gà Con Chứ?
Chương 7 - Rất Giống Con Dế Nhũi
Chương 8 - Công Tử Đừng Bỏ Lại Cẩu Đản
Chương 9 - Thật Sự Là Làm Ta Đau Lòng Chết Đi Được
Chương 10 - Cho Ngươi Đoạn Tử Tuyệt Tôn
Chương 11 - Ít Nhất Ta Còn Không Có Chán Ngét Ngươi
Chương 12 - Ta Chưa Tắm Sạch
Chương 13 - Lão Đại V587(1)
Chương 14 - Uống Nước Lạnh Đều Nhét Kẽ Răng
Chương 15 - Thân Thế Đáng Thương
Chương 16 - Chẳng Lẽ Ta Nên Có Chuyện Gì Sao?
Chương 17 - Ta Không Nhìn Được
Chương 18 - Công Tử Sinh Đứa Nhỏ Một Mắt
Chương 19 - Gọi Ta Là Nữ Vương
Chương 20 - Phế Đi Bảo Bối Nói Dõi Tông Đường Của Ngươi
Chương 21 - Ngày Không Phải Là Người, Ngày Là Thần
Chương 22 - Dù Thế Nào Bổn Vương Cũng Phải May Cái Miệng Hư Hỏng Này Của Ngươi Lại
Chương 23 - Hôn Một Người Nam Nhân
Chương 24 - Hôn Nhân Đại Sự Làm Người Đau Đầu
Chương 25 - Chỉ Là Thông Báo Cho Con Một Tiếng Mà Thôi
Chương 26 - Có Chút Bất Đăc Dĩ
Chương 27 - Nhi Thần Hết Thảy Đều Nghe Ngài
Chương 28 - Hoài Nghi Định Hướng Tình Dục Của Ngươi Có Vấn Đề
Chương 29 - Bởi Vì Chân Cẩu Đản Thối
Chương 30 - Ta Muốn Đại Biểu Toàn Bộ Nhân Loại Chém Chết Ngươi
Chương 31 - Ngươi Bị Cẩu Đản Ta Đuổi Đi
Chương 32 - Sửa Vương Gia Thành Chưởng Môn "Phái Che Đũng Quần"
Chương 33 - Có Phải Vương Gia Dục Hỏa Khó Nhịn Không?
Chương 34 - Làm Sao Có Thể Không Có Cái Kia?
Chương 35 - Cẩu Đản, Ngày Mai Tiện
Chương 36 - Ngươi Giả Bộ Tiếp Đi
Chương 37 - Trong Phòng Ngài Có Mùi Chân Thối Không?
Chương 38 - Ngày Quả Thực Chính Là Hao Thiên Khuyển
Chương 39 - Tự Tạo Nghiệt Không Thể Sống
Chương 40 - Hắn Từng Bị Cắt Yếm Qua
Chương 41 - Cẩu Đản Không Nên Dây Vào Người
Chương 42 - Nam Nhân Khó Xử Nam Nhân
Chương 43 - Để Cho Ta Bắt Được Thôi
Chương 44 - Người Nào Đi Nhầm Phòng?
Chương 45 - Sao Ngươi Trèo Lên Giường Bổn Vương
Chương 46 - Cưỡi La Còn Có Thể Bất Diệc Nhạc Hồ Như Vậy
Chương 47 - Ngươi Là Vương Gia, Ngươi Kiêu Ngạo À?
Chương 48 - Ngươi Đặc Biệt Xem Ta Là Đã Chết Sao?
Chương 49 - Lúc Này Xem Cẩu Đản Ta Như Bảo Bối
Chương 50 - Ngươi Muốn Tàn Phế À?
Chương 51 - Ta Ảnh Hưởng Lớn Đến Ngươi Như Vậy
Chương 52 - Sao Ta Nỡ Để Ngươi Chết Được
Chương 53 - Nên Tới Chung Quy Sẽ Đến
Chương 54 - Suýt Nữa Té Ngã
Chương 55 - Tin Tưởng Nhất Kiến Chung Tình?
Chương 56 - Tiến Hoàng Cung Gây Sự Sao?
Chương 57 - Cẩu Không Đổi Được Ăn C*T Kẻ Lừa Đảo
Chương 58 - Cẩu Đản Muốn Nhìn Đối Tượng Thân Cận
Chương 59 - Quả Thật Là Một Đôi Trời Đất Tạo Nên
Chương 60 - Hắn Lại Có Thể Là Cẩu Đản
Chương 61 - Ánh Mắt Tựa Hồ Không Đúng
Chương 62 - Nhục Mạ Hoàng Phi
Chương 63 - Sao Nương Của Ngươi Thiếu Đạo Đức Như Vậy
Chương 64 - Mẹ Nó, Trúng Tà Gì Đây?
Chương 65 - Đây Là Mẫu Thân Hắn Muốn Đại Nghĩa Diệt Thân Sao!
Chương 66 - Ngực Của Ngươi Sao Lại Mềm Như Vậy
Chương 67 - Để Hắn Phát Hiện Liề Không Có Ý Tứ
Chương 68 - Định Hướng Tình Dục Của Ngươi Quả Thật Không Bình Thường
Chương 69 - Lấy Lại Tự Do
Chương 70 - Không Cách Nào Tránh Khỏi Gặp Nhau
Chương 71 - Yêu Nhi, Thực Xin Lỗi
Chương 72 - Ở Trong Này Lừa Gạt Bao Nhiêu Nam Nhân Đàng Hoàng Rồi?
Chương 73 - Cẩu Đản Ta Chúc Nam Cặn Bã Họ Tiêu Ngươi Nhanh Chóng Hư Thận
Chương 74 - Coi Ngươi Là Nữ Nhân Tới Thử Việc
Chương 75 - Cẩu Đản Ta Trời Sinh Chính Là Một Ngôi Sao Gây Rối
Chương 76 - Bảo Bối Của Ngươi Đủ Lớn
Chương 77 - Không Phải Hàng Này Muốn,,, Cái Kia Chứ?
Chương 78 - Không Muốn Cho Ngươi Thấy Thân Thể Không Có Bảo Bối Của Ta
Chương 79 - Sao Ngươi Còn Có Thói Xấu Hơn Ta
Chương 80 - Tâm Tư Ý Phi
Chương 81 - Ngươi Thích Hoắc Thiếu Nghi
Chương 82 - Hình Như Ngươi Và Thiếu Nghi Không Bình Thường?
Chương 83 - Ta Cảm Thấy Thật - - Phiền
Chương 84 - Tình Cảm Ân Oán Nhiều Năm Đều Tiêu Tan
Chương 85 - Ít Nhất Ta Không Có Xuống Tay Với Đồng Tính
Chương 86 - Vậy Ngươi Làm Ta Vui Vẻ Ba Ngày Ba Đêm Được Không?
Chương 87 - Cẩu Đản Ngoan Đừng Phản Kháng, Để Cho Ta Tới Thương Yêu Ngươi Thật Tốt.
Chương 88 - Nếu Chúng Ta Chuẩn Bị Phóng Túng Một Trận Thì Cứ Phóng Túng Đi
Chương 89 - Ngứa Như Thế Phải Làm Thế Nào? Ta Gãi Cho Ngươi?
Chương 90 - Hôm Nay Cẩu Đản Ta Sẽ Vì Dân Trừ Hại, Phế Ngươi - Tứ Hoàng Tử Đáng Chết
Chương 91 - Chúc Nam Cặn Bã Ngươi Sau Này - - Vô Sinh Vô Dục
Chương 92 - Ta Nói Đầu Của Ngươi Bị Vô Nước Rồi
Chương 93 - Ta Tên Là Xuân Lư (1)
Chương 94 - Dùng Đệm Lót Thạch Cao Làm Ngực Giả
Chương 95 - Lư Nhi Và Ta XXOO Không Được Sao?
Chương 96 - Dám Đánh Ta?
Chương 97 - Tiểu Huynh Đệ Của Ta Thật Đúng Là Mệnh Khổ
Chương 98 - Có Tiện Nghi Không Chiếm Chính Là Khốn Khiếp
Chương 99 - Nàng Thích Ta Sao?
Chương 100 - Nàng Là Nữ Đầu Bếp Mà Thần Vương Phủ Ta Mới Thuê
Chương 101 - Nữ Cặn Bã Ngươi Lại Làm Chuyện Không Có Tiết Tháo Gì?
Chương 102 - Kỹ Nữ Phối Với Cẩu, Thiên Trường Địa Cửu
Chương 103 - Nhớ Kỹ Nàng Là Nữ Nhân Của Tiêu Dung Diệp Ta
Chương 104 - Nam Cặn Bã, Cho Ngươi Đối Xử Không Có Tiết Tháo Với Ta
Chương 105 - Tiểu Cẩu Đản Mơ Tưởng Chạy Thoát
Chương 106 - Còn Không Khép Cái Miệng Phá La Của Nàng Lại, Ta Nhét Nàng Vào Trong Hầm Cầu
Chương 107 - Bổn Vương Đi Nhà Xí Cũng Phải Mang Nữ Nhân Theo Sao?
Chương 108 - Tay Ta Là Để Cầm Vàng, Không Phải Tắm Cho Ngươi
Chương 109 - Nhưng Đáng Chết, Tiêu Dung Diệp Ta Thầm Nghĩ Muốn Nàng
Chương 110 - Phát Hiện Lệ Ảnh Yên
Chương 111 - Đúng Lúc, Ta Cũng Có Cảm Giác Với Ngươi
Chương 112 - Chương 112.1: Nàng Là Nữ Nhân Của Ta, Đương Nhiên Phải Sinh Đứa Nhỏ Cho Tiêu Dung Diệp Ta.
Chương 113 - Chương 112.2
Chương 114 - Chương 112.3
Chương 115 - Chương 113.1: Mẹ Nó, Kẻ Đáng Chết Nào Dám Quấy Nhiễu Giấc Ngủ Của Lão Nương
Chương 116 - Chương116: Nàng Là Nữ Nhân Của Tiêu Dung Diệp Ta, Ta Có Thể Dùng Sinh Mệnh Của Nàng Đùa Giỡn Hay Sao?
Chương 116 - Chương 113.2
Chương 117 - Chương 114.1: "Hắn" Lại Có Thể Là Nữ
Chương 118 - Chương 114.2
Chương 119 - Chương 115.1: Khiến Tư Đồ Tiểu Thư Bị Ô Nhục Như Vậy, Cẩu Đản Không Sống Nổi
Chương 120 - Chương 115.2
Chương 121 - Chương 121: Chương 116: Nàng Là Nữ Nhân Của Tiêu Dung Diệp Ta, Ta Có Thể Dùng Sinh Mệnh Của Nàng Đùa Giỡn Hay Sao?
Chương 122 - Chương 117.1: Chạm Vào Người Không Nên Chạm
Chương 123 - Chương 117.2
Chương 124 - Chương 118: Bản Cung Muốn Cái Đầu Này Của Ngươi
Chương 126 - Chương 120: Thực Xin Lỗi, Chỉ Trách Ta Quá Yêu Chàng, Rất Sợ Mất Đi Chàng.
Chương 127 - Chương 121: Đã Không Chiếm Được Nàng, Vậy Sẽ Phá Hủy Nàng
Chương 128 - Chương 122: Sợ Rằng Tiểu Cung Nữ Này Có Suy Nghĩ Không Đúng Gì
Chương 129 - Chương 123: Nàng Là Nữ Nhân Của Ta, Ta Hôn Nàng Là Thiên Kinh Địa Nghĩa
Chương 130 - Chương 124: Cho Dù Chết, Có Thể Hôn Nàng Như Vậy Cũng Đủ Rồi
Chương 131 - Chương 125.1: Chẳng Lẽ, Ngươi Muốn Có Chút Quan Hệ Gì Với Ta?
Chương 132 - Chương 125.2
Chương 133 - Chương 126.1: Xem Ra Công Phu Của Ngươi Chỉ Đáng Giá Vài Đồng Tiền Dơ Bẩn
Chương 134 - Chương 126.2
Chương 135 - Chương 127.1: Vì Nàng, Ta Có Thể Buông Tha Vương Vị
Chương 136 - Chương 127.2
Chương 137 - Chương 128.1: Có Cần Ta Làm Chút Thuốc Bổ Thận Cho Ngươi Không?
Chương 138 - Chương 128.2
Chương 139 - Chương 129.1: Ở Trên Vấn Đề Của Nàng, Ta Sẽ Không Nhượng Bộ
Chương 140 - Chương 129.2
Chương 141 - Chương 130.1: Hiện Tại Ta Không Có Gì Hết, Ta Chỉ Có Muội.
Chương 142 - Chương 130.2
Chương 143 - Chương 131.1: Đau Xót Rối Loạn Ai?
Chương 144 - Chương 131.2
Chương 145 - Chương 132: Nên Tới, Cuối Cùng Cũng Sẽ Tới
Chương 146 - Chương 133.1: Có Phải Hắn Đã Chạm Vào Nàng Rồi Không?
Chương 147 - Chương 133.2
Chương 148 - Chương 134: Vì Có Được Nàng, Ta Không Tiếc Sử Dụng Tất Cả Thủ Đoạn
Chương 149 - Chương 135.1: Trong Hai Người Bọn Họ, Ngươi Sẽ Lựa Chọn Ai?
Chương 150 - Chương 135.2
Chương 151 - Chương 136: Thực Xin Lỗi, Ta Thích Chính Là Yên Nhi
Chương 152 - Chương 137.1: Cẩu Đản Không Muốn Nợ Ngươi Cái Gì
Chương 153 - Chương 137.2
Chương 154 - Chương138.1: Ta Muốn Từ Giờ Trở Đi, Nàng Thử Yêu Ta
Chương 155 - Chương 138.2
Chương 156 - Chương 139.1: Sao Tình Địch Của Tiêu Dung Diệp
Chương 157 - Chương 139.2
Chương 158 - Chương 140.1: Xem Loại Xuân Cung Đồ Này Không Phải Rất Bình
Chương 159 - Chương 140.2
Chương 160 - Chương 141.1: Mẹ Nó, Câm Miệng
Chương 161 - Chương 141.2
Chương 162 - Chương 141.3
Chương 163 - Chương 142: Lão Đại Xuất Chinh
Chương 164 - Chương 143.1: Nam Cặn Bã Họ Tiêu Vào Nhà Xí Nữ
Chương 165 - Chương 143.2
Chương 166 - Chương 143.3
Chương 167 - Chương144: Làm Chi? Mưu Sát Chồng À?
Chương 168 - Chương 145.1: Ta Thích Chính Là Nàng
Chương 169 - Chương 145.2
Chương 170 - Chương 146: Lão Đại Là Công, Tử Vương Gia Là Thụ!
Chương 171 - Chương 147: Nàng Đáp Ứng Ta Ba Ngày Ba Đêm
Chương 172 - Chương148: Mất Đi Nàng, Ta Sẽ Điên Mất
Chương 173 - Chương 149: Ngươi Là Đang Đợi Người Đó Của Ta Sao?
Chương 174 - Chương 150: Không Phải Nói Hôn Ngươi Một Chút Là Được Rồi Sao?
Chương 175 - Chương 151: Vì Con Trai Heo Của Chúng Ta
Chương 176 - Chương 152.1
Chương 177 - Chương 152.2
Chương 178 - Chương 152.3
Chương 179 - Chương 153: Nữ Nhân Không Lương Tâm
Chương 180 - Chương 154: Tiểu Nương Tử, Cùng Vi Phu Về Nhà
Chương 181 - Chương 155: Cẩu Đản, Gả Cho Ta, Để Ta Danh Chính Ngôn Thuận Có Được Nàng
Chương 182 - Chương 156: Cẩu Đản, Ta Yêu Nàng, Gả Cho Ta Đi
Chương 183 - Chương 157: Tiểu Yêu Tinh, Đây Chính Là Đồ Dưỡng Già Của Nàng Đó, Buông Nó Ra
Chương 184 - Chương 158.1: Ám Sát
Chương 185 - Chương 158.2
Chương 186 - Chương 159: Nàng Cho Là Câu Nói
Chương 187 - Chương 160: Nam Cặn Bã Đáng Chết, Xuống Tay Rất Nhanh, Ngươi Sắp Làm Phụ Thân Rồi
Chương 188 - Chương 161: Chuyện Cũ Trước Kia
Chương 189 - Chương 162: Người Tới, Nếu Không Phải Chúc Mừng Đại Hôn Của Ta Thì Quên Đi
Chương 190 - Chương 163: Đều Có Tâm Tư
Chương 191 - Chương 164: Yêu Nàng, Yên Lặng Bảo Vệ Nàng, Như Vậy Là Đủ Rồi
Chương 192 - Chương 165: Ta Mang Thai, Không Thể Làm Vận Động Kịch Liệt Như Vậy
Chương 193 - Chương 166: Sinh Đứa Nhỏ Này Xong, Đánh Chết Cũng Không Sinh
Chương 194 - Chương 167.1: Đã Biết Điều Không Nên Biết Đến
Chương 195 - Chương 167.2
Chương 196 - Chương 168: Nam Nhân Nổi Điên
Chương 197 - Chương 169: Lệ Ảnh Yên Chất Vấn
Chương 198 - Chương 170: Chân Tướng Đau Lòng
Chương 199 - Chương 171: Đau Đớn Lan Tràn
Chương 200 - Chương 172: Sự Thật Khó Có Thể Mở Miệng
Chương 201 - Chương 173: Nữ Nhi Của Ông
Chương 202 - Chương 174 , Yêu Nhau Chính Là Cẩn Phải Ở Chung Một Chỗ
Chương 203 - Chương 175: Thiếu Nghi, Giữ Gìn Sức Khỏe
Chương 204 - Chương 176: Ta Hoàn Toàn Khinh Thường Sinh Đứa Nhỏ Cho Chàng
Chương 205 - Chương 177: Dù Phát Sinh Chuyện Gì, Cũng Không Thể Chia Rẽ
Chương 206 - Chương 178: Trừ Phi Xương Trắng Đất Vàng, Bằng Không Ta Sẽ Bảo Vệ Cả Đời Con Không Lo Lắng
Chương 207 - Chương 179: Nàng Quả Nhiên Là Độc Đến Không Thuốc Nào Chữa Được.
Chương 208 - Chương 180: Quyết Đấu Giữa Nam Cặn Bã
Chương 209 - Chương 181: Ta Mặc Kệ, Sinh Đứa Nhỏ, Phải Nhận Ta Làm Cha Nuôi
Chương 210 - Chương 182: Nàng Thương Hắn, Sẽ Không Bởi Vì Ràng Buộc Huyết Thống Mà Dừng Lại
Chương 211 - Chương 183: Sao Ngươi Lại Không Thương Hương Tiếc Ngọc Như Vậy?
Chương 212 - Chương 184.1: Tiểu Yêu Tinh, Hương Vị Của Nàng Thật Là Quá Ngọt
Chương 213 - Chương 184.2
Chương 214 - Chương 184.3
Chương 215 - Chương 185.1: Đừng Nói Với Ta, Tiêu Dung Diệp Hắn Cùng Loại Với Ngươi
Chương 216 - Chương 185.2
Chương 217 - Chương 186: Chọc Hai Nước Quý Nhất, Vong Một Nước Một Quân
Chương 218 - Chương 187: Trái Tim Hắn Chệch Dài
Chương 219 - Vốn Tưởng Rằng Chàng Chính Là Cặn Bã Mà Thôi, Không Nghĩ Tới Còn Ngốc Như Vậy
Chương 220 - Ý Phi Như Hai Người Khác Nhau.
Chương 221 - Chương 190: Ôn Nhu Của Ngươi So Với Cường Thế, Càng Dễ Dàng Làm Cho Người Ta Trầm Luân Hơn.
Chương 222 - Chương 191: Hứa Cả Đời Này, Lòng Bàn Tay Của Ta Chỉ Ấm Áp Vì Nàng
Chương 223 - Chương 192.1: Chân Tướng Dần Dần Nổi Trên Mặt Nước
Chương 224 - Chương 192.2
Chương 225 - Chân Tướng, Nổi Lên Mặt Nước
Chương 226 - Chương 194: Hắc Hắc, Bọn Tiểu Tử, Nhìn Ta
Chương 227 - Chương 195.1: Vật Nhỏ, Nàng Còn Có Thể Chịu Nổi Không?
Chương 228 - Chương 195.2
Chương 229 - Chương 196.1: Ba Ông Thợ Giày
Chương 230 - Chương 196.2
Chương 231 - Tiểu Cẩu Đản Gieo Hạt Giống Của Ta, Hoài Thai Con Của Ta, Mỗi Ngày Bật Hoàn Toàn Với Ta
Chương 232 - Chương 197.2
Chương 233 - Chương 198.1: Loại Chuyện Np Này, Ta Còn Chưa Có Thử Quá Đâu
Chương 234 - Chương 198.2
Chương 235 - Chương 199.1: Thủ Đoạn Của Tiêu Dung Diệp.
Chương 236 - Chương 199.2
Chương 237 - Chương 200.1
Chương 238 - Chương 200.2
Chương 239 - Chương 203.2
Chương 240 - Chương 201.1: Chuyện Cũ Trần Thế, Dần Dần Tới Gần
Chương 241 - Chương 201.2
Chương 242 - Chương 201.3
Chương 243 - Chương 202.1: Tình Yêu Không Có Người Hiểu (Đại Kết Cục)
Chương 244 - Chương 202.2
Chương 245 - Chương 202.3
Chương 246 - Chương 202.4
Chương 247 - Chương 202.5
Chương 248 - Chương 203.1: Thật Lòng Không Cần Tiền.
Chương 249 - Chương 203.2
Chương 250 - Chương 204.1: Nằm Cũng Trúng Đạn.
Chương 251 - Chương 204-2: Nằm Cũng Trúng Đạn (2)
Chương 252 - Chương 205-1: Ta Chỉ Có Thể Nói, Ngươi Không Thương Hắn Lắm (1)
Chương 253 - Chương 205-2: Ta Chỉ Có Thể Nói, Ngươi Không Thương Hắn Lắm (2)
Chương 254 - Chương 206-1: Bảo Vệ Nàng (1)
Chương 255 - Chương 206-2: Bảo Vệ Nàng (2)
Chương 256 - Chương 206-3: Bảo Vệ Nàng (3)
Chương 257 - Chương 205.2
Chương 258 - Chương 206.1: Bảo Vệ Nàng
Chương 259 - Chương 206.2
Chương 260 - Chương 206.3
Chương 261 - Chương 207.2
Chương 262 - Chương 207.3
Chương 263 - Chương 208.1: Nữ Siêu Lừa Đảo, Xem Ra Nàng Không Chỉ Cặn Bã, Còn Rất Sắc (Phúc Lợi Đêm Năm Cũ)
Chương 264 - Chương 208.2
Chương 265 - Chương 208.3
Chương 266 - Ta Muốn Nàng Sinh Hai Mươi Đứa Bé Cho Ta
Chương 267 - Chương 209.2
Chương 268 - Tiết Tháo Của Bổn Vương Đã Sớm Vỡ Ở Trong Miệng Nàng
Chương 269 - Chương 210.2
Chương 270 - Chương 210.3
Chương 271 - Ta Ở Trên, Ngươi Ở Dưới, Chúng Ta Đến Bật Hoàn Toàn
Chương 272 - Giành Ngôi Vị Hoàng Đế, Làm Nữ Hoàng.
Chương 273 - Giành Ngôi Vị Hoàng Đế, Làm Nữ Hoàng(Tt).
Chương 1 - Nam Cặn Bã Vs Nữ Cặn Bã 1
Chương 2 - Nam Cặn Bã Vs Nữ Cặn Bã 2
Chương 3 - Đêm Thất Tịch Cầu Nhân Duyên
Chương 4 - Thu Phục Nữ Lừa Đảo
Chương 5 - Trao Đổi Công Bằng
Chương 6 - Chắc Không Phải Là Gà Con Chứ?
Chương 7 - Rất Giống Con Dế Nhũi
Chương 8 - Công Tử Đừng Bỏ Lại Cẩu Đản
Chương 9 - Thật Sự Là Làm Ta Đau Lòng Chết Đi Được
Chương 10 - Cho Ngươi Đoạn Tử Tuyệt Tôn
Chương 11 - Ít Nhất Ta Còn Không Có Chán Ngét Ngươi
Chương 12 - Ta Chưa Tắm Sạch
Chương 13 - Lão Đại V587(1)
Chương 14 - Uống Nước Lạnh Đều Nhét Kẽ Răng
Chương 15 - Thân Thế Đáng Thương
Chương 16 - Chẳng Lẽ Ta Nên Có Chuyện Gì Sao?
Chương 17 - Ta Không Nhìn Được
Chương 18 - Công Tử Sinh Đứa Nhỏ Một Mắt
Chương 19 - Gọi Ta Là Nữ Vương
Chương 20 - Phế Đi Bảo Bối Nói Dõi Tông Đường Của Ngươi
Chương 21 - Ngày Không Phải Là Người, Ngày Là Thần
Chương 22 - Dù Thế Nào Bổn Vương Cũng Phải May Cái Miệng Hư Hỏng Này Của Ngươi Lại
Chương 23 - Hôn Một Người Nam Nhân
Chương 24 - Hôn Nhân Đại Sự Làm Người Đau Đầu
Chương 25 - Chỉ Là Thông Báo Cho Con Một Tiếng Mà Thôi
Chương 26 - Có Chút Bất Đăc Dĩ
Chương 27 - Nhi Thần Hết Thảy Đều Nghe Ngài
Chương 28 - Hoài Nghi Định Hướng Tình Dục Của Ngươi Có Vấn Đề
Chương 29 - Bởi Vì Chân Cẩu Đản Thối
Chương 30 - Ta Muốn Đại Biểu Toàn Bộ Nhân Loại Chém Chết Ngươi
Chương 31 - Ngươi Bị Cẩu Đản Ta Đuổi Đi
Chương 32 - Sửa Vương Gia Thành Chưởng Môn "Phái Che Đũng Quần"
Chương 33 - Có Phải Vương Gia Dục Hỏa Khó Nhịn Không?
Chương 34 - Làm Sao Có Thể Không Có Cái Kia?
Chương 35 - Cẩu Đản, Ngày Mai Tiện
Chương 36 - Ngươi Giả Bộ Tiếp Đi
Chương 37 - Trong Phòng Ngài Có Mùi Chân Thối Không?
Chương 38 - Ngày Quả Thực Chính Là Hao Thiên Khuyển
Chương 39 - Tự Tạo Nghiệt Không Thể Sống
Chương 40 - Hắn Từng Bị Cắt Yếm Qua
Chương 41 - Cẩu Đản Không Nên Dây Vào Người
Chương 42 - Nam Nhân Khó Xử Nam Nhân
Chương 43 - Để Cho Ta Bắt Được Thôi
Chương 44 - Người Nào Đi Nhầm Phòng?
Chương 45 - Sao Ngươi Trèo Lên Giường Bổn Vương
Chương 46 - Cưỡi La Còn Có Thể Bất Diệc Nhạc Hồ Như Vậy
Chương 47 - Ngươi Là Vương Gia, Ngươi Kiêu Ngạo À?
Chương 48 - Ngươi Đặc Biệt Xem Ta Là Đã Chết Sao?
Chương 49 - Lúc Này Xem Cẩu Đản Ta Như Bảo Bối
Chương 50 - Ngươi Muốn Tàn Phế À?
Chương 51 - Ta Ảnh Hưởng Lớn Đến Ngươi Như Vậy
Chương 52 - Sao Ta Nỡ Để Ngươi Chết Được
Chương 53 - Nên Tới Chung Quy Sẽ Đến
Chương 54 - Suýt Nữa Té Ngã
Chương 55 - Tin Tưởng Nhất Kiến Chung Tình?
Chương 56 - Tiến Hoàng Cung Gây Sự Sao?
Chương 57 - Cẩu Không Đổi Được Ăn C*T Kẻ Lừa Đảo
Chương 58 - Cẩu Đản Muốn Nhìn Đối Tượng Thân Cận
Chương 59 - Quả Thật Là Một Đôi Trời Đất Tạo Nên
Chương 60 - Hắn Lại Có Thể Là Cẩu Đản
Chương 61 - Ánh Mắt Tựa Hồ Không Đúng
Chương 62 - Nhục Mạ Hoàng Phi
Chương 63 - Sao Nương Của Ngươi Thiếu Đạo Đức Như Vậy
Chương 64 - Mẹ Nó, Trúng Tà Gì Đây?
Chương 65 - Đây Là Mẫu Thân Hắn Muốn Đại Nghĩa Diệt Thân Sao!
Chương 66 - Ngực Của Ngươi Sao Lại Mềm Như Vậy
Chương 67 - Để Hắn Phát Hiện Liề Không Có Ý Tứ
Chương 68 - Định Hướng Tình Dục Của Ngươi Quả Thật Không Bình Thường
Chương 69 - Lấy Lại Tự Do
Chương 70 - Không Cách Nào Tránh Khỏi Gặp Nhau
Chương 71 - Yêu Nhi, Thực Xin Lỗi
Chương 72 - Ở Trong Này Lừa Gạt Bao Nhiêu Nam Nhân Đàng Hoàng Rồi?
Chương 73 - Cẩu Đản Ta Chúc Nam Cặn Bã Họ Tiêu Ngươi Nhanh Chóng Hư Thận
Chương 74 - Coi Ngươi Là Nữ Nhân Tới Thử Việc
Chương 75 - Cẩu Đản Ta Trời Sinh Chính Là Một Ngôi Sao Gây Rối
Chương 76 - Bảo Bối Của Ngươi Đủ Lớn
Chương 77 - Không Phải Hàng Này Muốn,,, Cái Kia Chứ?
Chương 78 - Không Muốn Cho Ngươi Thấy Thân Thể Không Có Bảo Bối Của Ta
Chương 79 - Sao Ngươi Còn Có Thói Xấu Hơn Ta
Chương 80 - Tâm Tư Ý Phi
Chương 81 - Ngươi Thích Hoắc Thiếu Nghi
Chương 82 - Hình Như Ngươi Và Thiếu Nghi Không Bình Thường?
Chương 83 - Ta Cảm Thấy Thật - - Phiền
Chương 84 - Tình Cảm Ân Oán Nhiều Năm Đều Tiêu Tan
Chương 85 - Ít Nhất Ta Không Có Xuống Tay Với Đồng Tính
Chương 86 - Vậy Ngươi Làm Ta Vui Vẻ Ba Ngày Ba Đêm Được Không?
Chương 87 - Cẩu Đản Ngoan Đừng Phản Kháng, Để Cho Ta Tới Thương Yêu Ngươi Thật Tốt.
Chương 88 - Nếu Chúng Ta Chuẩn Bị Phóng Túng Một Trận Thì Cứ Phóng Túng Đi
Chương 89 - Ngứa Như Thế Phải Làm Thế Nào? Ta Gãi Cho Ngươi?
Chương 90 - Hôm Nay Cẩu Đản Ta Sẽ Vì Dân Trừ Hại, Phế Ngươi - Tứ Hoàng Tử Đáng Chết
Chương 91 - Chúc Nam Cặn Bã Ngươi Sau Này - - Vô Sinh Vô Dục
Chương 92 - Ta Nói Đầu Của Ngươi Bị Vô Nước Rồi
Chương 93 - Ta Tên Là Xuân Lư (1)
Chương 94 - Dùng Đệm Lót Thạch Cao Làm Ngực Giả
Chương 95 - Lư Nhi Và Ta XXOO Không Được Sao?
Chương 96 - Dám Đánh Ta?
Chương 97 - Tiểu Huynh Đệ Của Ta Thật Đúng Là Mệnh Khổ
Chương 98 - Có Tiện Nghi Không Chiếm Chính Là Khốn Khiếp
Chương 99 - Nàng Thích Ta Sao?
Chương 100 - Nàng Là Nữ Đầu Bếp Mà Thần Vương Phủ Ta Mới Thuê
Chương 101 - Nữ Cặn Bã Ngươi Lại Làm Chuyện Không Có Tiết Tháo Gì?
Chương 102 - Kỹ Nữ Phối Với Cẩu, Thiên Trường Địa Cửu
Chương 103 - Nhớ Kỹ Nàng Là Nữ Nhân Của Tiêu Dung Diệp Ta
Chương 104 - Nam Cặn Bã, Cho Ngươi Đối Xử Không Có Tiết Tháo Với Ta
Chương 105 - Tiểu Cẩu Đản Mơ Tưởng Chạy Thoát
Chương 106 - Còn Không Khép Cái Miệng Phá La Của Nàng Lại, Ta Nhét Nàng Vào Trong Hầm Cầu
Chương 107 - Bổn Vương Đi Nhà Xí Cũng Phải Mang Nữ Nhân Theo Sao?
Chương 108 - Tay Ta Là Để Cầm Vàng, Không Phải Tắm Cho Ngươi
Chương 109 - Nhưng Đáng Chết, Tiêu Dung Diệp Ta Thầm Nghĩ Muốn Nàng
Chương 110 - Phát Hiện Lệ Ảnh Yên
Chương 111 - Đúng Lúc, Ta Cũng Có Cảm Giác Với Ngươi
Chương 112 - Chương 112.1: Nàng Là Nữ Nhân Của Ta, Đương Nhiên Phải Sinh Đứa Nhỏ Cho Tiêu Dung Diệp Ta.
Chương 113 - Chương 112.2
Chương 114 - Chương 112.3
Chương 115 - Chương 113.1: Mẹ Nó, Kẻ Đáng Chết Nào Dám Quấy Nhiễu Giấc Ngủ Của Lão Nương
Chương 116 - Chương116: Nàng Là Nữ Nhân Của Tiêu Dung Diệp Ta, Ta Có Thể Dùng Sinh Mệnh Của Nàng Đùa Giỡn Hay Sao?
Chương 116 - Chương 113.2
Chương 117 - Chương 114.1: "Hắn" Lại Có Thể Là Nữ
Chương 118 - Chương 114.2
Chương 119 - Chương 115.1: Khiến Tư Đồ Tiểu Thư Bị Ô Nhục Như Vậy, Cẩu Đản Không Sống Nổi
Chương 120 - Chương 115.2
Chương 121 - Chương 121: Chương 116: Nàng Là Nữ Nhân Của Tiêu Dung Diệp Ta, Ta Có Thể Dùng Sinh Mệnh Của Nàng Đùa Giỡn Hay Sao?
Chương 122 - Chương 117.1: Chạm Vào Người Không Nên Chạm
Chương 123 - Chương 117.2
Chương 124 - Chương 118: Bản Cung Muốn Cái Đầu Này Của Ngươi
Chương 126 - Chương 120: Thực Xin Lỗi, Chỉ Trách Ta Quá Yêu Chàng, Rất Sợ Mất Đi Chàng.
Chương 127 - Chương 121: Đã Không Chiếm Được Nàng, Vậy Sẽ Phá Hủy Nàng
Chương 128 - Chương 122: Sợ Rằng Tiểu Cung Nữ Này Có Suy Nghĩ Không Đúng Gì
Chương 129 - Chương 123: Nàng Là Nữ Nhân Của Ta, Ta Hôn Nàng Là Thiên Kinh Địa Nghĩa
Chương 130 - Chương 124: Cho Dù Chết, Có Thể Hôn Nàng Như Vậy Cũng Đủ Rồi
Chương 131 - Chương 125.1: Chẳng Lẽ, Ngươi Muốn Có Chút Quan Hệ Gì Với Ta?
Chương 132 - Chương 125.2
Chương 133 - Chương 126.1: Xem Ra Công Phu Của Ngươi Chỉ Đáng Giá Vài Đồng Tiền Dơ Bẩn
Chương 134 - Chương 126.2
Chương 135 - Chương 127.1: Vì Nàng, Ta Có Thể Buông Tha Vương Vị
Chương 136 - Chương 127.2
Chương 137 - Chương 128.1: Có Cần Ta Làm Chút Thuốc Bổ Thận Cho Ngươi Không?
Chương 138 - Chương 128.2
Chương 139 - Chương 129.1: Ở Trên Vấn Đề Của Nàng, Ta Sẽ Không Nhượng Bộ
Chương 140 - Chương 129.2
Chương 141 - Chương 130.1: Hiện Tại Ta Không Có Gì Hết, Ta Chỉ Có Muội.
Chương 142 - Chương 130.2
Chương 143 - Chương 131.1: Đau Xót Rối Loạn Ai?
Chương 144 - Chương 131.2
Chương 145 - Chương 132: Nên Tới, Cuối Cùng Cũng Sẽ Tới
Chương 146 - Chương 133.1: Có Phải Hắn Đã Chạm Vào Nàng Rồi Không?
Chương 147 - Chương 133.2
Chương 148 - Chương 134: Vì Có Được Nàng, Ta Không Tiếc Sử Dụng Tất Cả Thủ Đoạn
Chương 149 - Chương 135.1: Trong Hai Người Bọn Họ, Ngươi Sẽ Lựa Chọn Ai?
Chương 150 - Chương 135.2
Chương 151 - Chương 136: Thực Xin Lỗi, Ta Thích Chính Là Yên Nhi
Chương 152 - Chương 137.1: Cẩu Đản Không Muốn Nợ Ngươi Cái Gì
Chương 153 - Chương 137.2
Chương 154 - Chương138.1: Ta Muốn Từ Giờ Trở Đi, Nàng Thử Yêu Ta
Chương 155 - Chương 138.2
Chương 156 - Chương 139.1: Sao Tình Địch Của Tiêu Dung Diệp
Chương 157 - Chương 139.2
Chương 158 - Chương 140.1: Xem Loại Xuân Cung Đồ Này Không Phải Rất Bình
Chương 159 - Chương 140.2
Chương 160 - Chương 141.1: Mẹ Nó, Câm Miệng
Chương 161 - Chương 141.2
Chương 162 - Chương 141.3
Chương 163 - Chương 142: Lão Đại Xuất Chinh
Chương 164 - Chương 143.1: Nam Cặn Bã Họ Tiêu Vào Nhà Xí Nữ
Chương 165 - Chương 143.2
Chương 166 - Chương 143.3
Chương 167 - Chương144: Làm Chi? Mưu Sát Chồng À?
Chương 168 - Chương 145.1: Ta Thích Chính Là Nàng
Chương 169 - Chương 145.2
Chương 170 - Chương 146: Lão Đại Là Công, Tử Vương Gia Là Thụ!
Chương 171 - Chương 147: Nàng Đáp Ứng Ta Ba Ngày Ba Đêm
Chương 172 - Chương148: Mất Đi Nàng, Ta Sẽ Điên Mất
Chương 173 - Chương 149: Ngươi Là Đang Đợi Người Đó Của Ta Sao?
Chương 174 - Chương 150: Không Phải Nói Hôn Ngươi Một Chút Là Được Rồi Sao?
Chương 175 - Chương 151: Vì Con Trai Heo Của Chúng Ta
Chương 176 - Chương 152.1
Chương 177 - Chương 152.2
Chương 178 - Chương 152.3
Chương 179 - Chương 153: Nữ Nhân Không Lương Tâm
Chương 180 - Chương 154: Tiểu Nương Tử, Cùng Vi Phu Về Nhà
Chương 181 - Chương 155: Cẩu Đản, Gả Cho Ta, Để Ta Danh Chính Ngôn Thuận Có Được Nàng
Chương 182 - Chương 156: Cẩu Đản, Ta Yêu Nàng, Gả Cho Ta Đi
Chương 183 - Chương 157: Tiểu Yêu Tinh, Đây Chính Là Đồ Dưỡng Già Của Nàng Đó, Buông Nó Ra
Chương 184 - Chương 158.1: Ám Sát
Chương 185 - Chương 158.2
Chương 186 - Chương 159: Nàng Cho Là Câu Nói
Chương 187 - Chương 160: Nam Cặn Bã Đáng Chết, Xuống Tay Rất Nhanh, Ngươi Sắp Làm Phụ Thân Rồi
Chương 188 - Chương 161: Chuyện Cũ Trước Kia
Chương 189 - Chương 162: Người Tới, Nếu Không Phải Chúc Mừng Đại Hôn Của Ta Thì Quên Đi
Chương 190 - Chương 163: Đều Có Tâm Tư
Chương 191 - Chương 164: Yêu Nàng, Yên Lặng Bảo Vệ Nàng, Như Vậy Là Đủ Rồi
Chương 192 - Chương 165: Ta Mang Thai, Không Thể Làm Vận Động Kịch Liệt Như Vậy
Chương 193 - Chương 166: Sinh Đứa Nhỏ Này Xong, Đánh Chết Cũng Không Sinh
Chương 194 - Chương 167.1: Đã Biết Điều Không Nên Biết Đến
Chương 195 - Chương 167.2
Chương 196 - Chương 168: Nam Nhân Nổi Điên
Chương 197 - Chương 169: Lệ Ảnh Yên Chất Vấn
Chương 198 - Chương 170: Chân Tướng Đau Lòng
Chương 199 - Chương 171: Đau Đớn Lan Tràn
Chương 200 - Chương 172: Sự Thật Khó Có Thể Mở Miệng
Chương 201 - Chương 173: Nữ Nhi Của Ông
Chương 202 - Chương 174 , Yêu Nhau Chính Là Cẩn Phải Ở Chung Một Chỗ
Chương 203 - Chương 175: Thiếu Nghi, Giữ Gìn Sức Khỏe
Chương 204 - Chương 176: Ta Hoàn Toàn Khinh Thường Sinh Đứa Nhỏ Cho Chàng
Chương 205 - Chương 177: Dù Phát Sinh Chuyện Gì, Cũng Không Thể Chia Rẽ
Chương 206 - Chương 178: Trừ Phi Xương Trắng Đất Vàng, Bằng Không Ta Sẽ Bảo Vệ Cả Đời Con Không Lo Lắng
Chương 207 - Chương 179: Nàng Quả Nhiên Là Độc Đến Không Thuốc Nào Chữa Được.
Chương 208 - Chương 180: Quyết Đấu Giữa Nam Cặn Bã
Chương 209 - Chương 181: Ta Mặc Kệ, Sinh Đứa Nhỏ, Phải Nhận Ta Làm Cha Nuôi
Chương 210 - Chương 182: Nàng Thương Hắn, Sẽ Không Bởi Vì Ràng Buộc Huyết Thống Mà Dừng Lại
Chương 211 - Chương 183: Sao Ngươi Lại Không Thương Hương Tiếc Ngọc Như Vậy?
Chương 212 - Chương 184.1: Tiểu Yêu Tinh, Hương Vị Của Nàng Thật Là Quá Ngọt
Chương 213 - Chương 184.2
Chương 214 - Chương 184.3
Chương 215 - Chương 185.1: Đừng Nói Với Ta, Tiêu Dung Diệp Hắn Cùng Loại Với Ngươi
Chương 216 - Chương 185.2
Chương 217 - Chương 186: Chọc Hai Nước Quý Nhất, Vong Một Nước Một Quân
Chương 218 - Chương 187: Trái Tim Hắn Chệch Dài
Chương 219 - Vốn Tưởng Rằng Chàng Chính Là Cặn Bã Mà Thôi, Không Nghĩ Tới Còn Ngốc Như Vậy
Chương 220 - Ý Phi Như Hai Người Khác Nhau.
Chương 221 - Chương 190: Ôn Nhu Của Ngươi So Với Cường Thế, Càng Dễ Dàng Làm Cho Người Ta Trầm Luân Hơn.
Chương 222 - Chương 191: Hứa Cả Đời Này, Lòng Bàn Tay Của Ta Chỉ Ấm Áp Vì Nàng
Chương 223 - Chương 192.1: Chân Tướng Dần Dần Nổi Trên Mặt Nước
Chương 224 - Chương 192.2
Chương 225 - Chân Tướng, Nổi Lên Mặt Nước
Chương 226 - Chương 194: Hắc Hắc, Bọn Tiểu Tử, Nhìn Ta
Chương 227 - Chương 195.1: Vật Nhỏ, Nàng Còn Có Thể Chịu Nổi Không?
Chương 228 - Chương 195.2
Chương 229 - Chương 196.1: Ba Ông Thợ Giày
Chương 230 - Chương 196.2
Chương 231 - Tiểu Cẩu Đản Gieo Hạt Giống Của Ta, Hoài Thai Con Của Ta, Mỗi Ngày Bật Hoàn Toàn Với Ta
Chương 232 - Chương 197.2
Chương 233 - Chương 198.1: Loại Chuyện Np Này, Ta Còn Chưa Có Thử Quá Đâu
Chương 234 - Chương 198.2
Chương 235 - Chương 199.1: Thủ Đoạn Của Tiêu Dung Diệp.
Chương 236 - Chương 199.2
Chương 237 - Chương 200.1
Chương 238 - Chương 200.2
Chương 239 - Chương 203.2
Chương 240 - Chương 201.1: Chuyện Cũ Trần Thế, Dần Dần Tới Gần
Chương 241 - Chương 201.2
Chương 242 - Chương 201.3
Chương 243 - Chương 202.1: Tình Yêu Không Có Người Hiểu (Đại Kết Cục)
Chương 244 - Chương 202.2
Chương 245 - Chương 202.3
Chương 246 - Chương 202.4
Chương 247 - Chương 202.5
Chương 248 - Chương 203.1: Thật Lòng Không Cần Tiền.
Chương 249 - Chương 203.2
Chương 250 - Chương 204.1: Nằm Cũng Trúng Đạn.
Chương 251 - Chương 204-2: Nằm Cũng Trúng Đạn (2)
Chương 252 - Chương 205-1: Ta Chỉ Có Thể Nói, Ngươi Không Thương Hắn Lắm (1)
Chương 253 - Chương 205-2: Ta Chỉ Có Thể Nói, Ngươi Không Thương Hắn Lắm (2)
Chương 254 - Chương 206-1: Bảo Vệ Nàng (1)
Chương 255 - Chương 206-2: Bảo Vệ Nàng (2)
Chương 256 - Chương 206-3: Bảo Vệ Nàng (3)
Chương 257 - Chương 205.2
Chương 258 - Chương 206.1: Bảo Vệ Nàng
Chương 259 - Chương 206.2
Chương 260 - Chương 206.3
Chương 261 - Chương 207.2
Chương 262 - Chương 207.3
Chương 263 - Chương 208.1: Nữ Siêu Lừa Đảo, Xem Ra Nàng Không Chỉ Cặn Bã, Còn Rất Sắc (Phúc Lợi Đêm Năm Cũ)
Chương 264 - Chương 208.2
Chương 265 - Chương 208.3
Chương 266 - Ta Muốn Nàng Sinh Hai Mươi Đứa Bé Cho Ta
Chương 267 - Chương 209.2
Chương 268 - Tiết Tháo Của Bổn Vương Đã Sớm Vỡ Ở Trong Miệng Nàng
Chương 269 - Chương 210.2
Chương 270 - Chương 210.3
Chương 271 - Ta Ở Trên, Ngươi Ở Dưới, Chúng Ta Đến Bật Hoàn Toàn
Chương 272 - Giành Ngôi Vị Hoàng Đế, Làm Nữ Hoàng.
Chương 273 - Giành Ngôi Vị Hoàng Đế, Làm Nữ Hoàng(Tt).
Thấy thân thể Tiêu Uyển Nhu ngã xuống, Hoắc Thiếu Nghi không chút suy nghĩ xông lên phía trước - -
"Uyển Nhu, nàng cố ý đúng không? Nàng cố ý muốn ta nhớ kỹ nàng phải không?"
Hoắc Thiếu Nghi nhanh chóng nắm lấy thân thể Tiêu Uyển Nhu ở trong ngực, kích động lay động thân thể nàng gầm nhẹ.
Nhìn máu đỏ sẫm chảy xuống, chói mắt lạnh như băng như vậy, một bàn tay vô lực vẫn đang chảy máu duỗi về phía xa xa, muốn bắt lấy cái gì, kết quả là vợt tre múc nước, mộng một hồi.
Hoắc Thiếu Nghi gần như bị chất lỏng màu đỏ tươi này nhuộm đỏ hai tròng mắt.
Vạt áo và ống quần tù phục đều dính máu, cảm giác sợ hãi đột nhiên nảy sinh.
"Tách!
" một tiếng, nước mắt đột nhiên chảy ra. Hoắc Thiếu Nghi nhìn nữ tử vốn vô ưu vô lo lúc trước, giờ phút này như là rối gỗ không có tức giận, hắn - - rơi lệ rồi.
Thấy Hoắc Thiếu Nghi rơi lệ vì mình, Tiêu Uyển Nhu vươn bàn tay máu tươi đầm đìa lên, chậm rãi xoa gương mặt hắn, vuốt ve quyến luyến không thôi.
Chợt, Tiêu Uyển Nhu cười đầy diễm lệ, ngước khuôn mặt tái nhợt lên, trong miệng nhẹ giọng nỉ non - -
"Chàng rốt cục bằng lòng rơi lệ vì ta rồi!
"
Giọng nói suy yếu hữu khí vô lực, như là một đóa hoa đầy thê lương nở rộ vào phút cuối.
"Uyển Nhu, nàng thật khờ, vì sao phải đối với ta như vậy? Nàng thật sự muốn khiến ta bất an sao?"
Tiếng nói thổn thức, run rẩy tan thành những mảnh nhỏ. Giờ phút này, loại cảm giác đau lòng không thể thêm được nữa, như là con dao đâm vào trong lòng Tiêu Uyển Nhu.
Tay Tiêu Uyển Nhu dính đầy máu tươi, lướt qua khuôn mặt Hoắc Thiếu Nghi, lau nước mắt cho hắn.
"A, ta chính là ngốc, biết rõ là chàng không thương ta, vẫn một bên tình nguyện yêu chàng. Ta thật khờ!
"
Đầu ngón tay càng thêm quyến luyến vuốt ve sóng mũi cao, cánh môi mỏng của Hoắc Thiếu Nghi.
"Vì sao? Chẳng lẽ nhất định phải dùng phương pháp tàn nhẫn này với ta ư?"
Giọng nói cực kỳ bi ai, mang theo run rẩy.
"Thiếu Nghi, ta không muốn trở thành gánh nặng của chàng, chàng đã yêu nàng ta. Vậy thì...
. vậy thì.
.
.
"
Lời còn chưa nói xong, tay vuốt ve khóe miệng Hoắc Thiếu Nghi lặng yên rơi xuống, đôi mắt nước xao động cũng bị lông mi thật dài phủ lên.
"Uyển Nhu!
"
Một tiếng bạo rống tê tâm liệt phế của Hoắc Thiếu Nghi đầy rung động, thê lương, thê mỹ!
Ngay sau đó, bế thân thể đầu máu tươi của Tiêu Uyển Nhu lên, chạy như điên ra ngoài.
Vốn Hoắc Thiếu Nghi bị giày vò một ngày, cơm nước còn chưa đụng vào, đã sớm đói không chịu nổi. Nhưng không biết khí lực giờ phút này tới từ đâu, như là chiến sĩ thần thánh bảo vệ công chúa, ôm lấy thân thể Tiêu Uyển Nhu, kiên định không dời bảo vệ nàng đến một khắc cuối cùng.
Thấy Hoắc Thiếu Nghi ôm lấy thân thể Tiêu Uyển Nhu đi ra ngoài, hoangdung_๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn hoàng thượng và Ý phi mới chợt bừng tỉnh từ trong kinh hãi.
"Người tới, bãi giá tới Thái Y viện!
"
Tiêu Hạo Thiên cũng gần như run rẩy nói, tuy rằng ông và Ý phi đã trải qua nhiều năm đời người, nhưng lại chưa bao giờ nghĩ đến người nữ tử lại có thể vì một nam tử mình yêu mà cố chấp đến như vậy.
Có khiếp sợ, có e ngại, nhưng càng thêm tiếc hận!
Mới vừa phân phó xong, Ý phi liền đỡ Tiêu Hạo Thiên, vô cùng lo lắng lao tới Thái Y viện.
Một màn kịch náo nhiệt, không giải quyết được gì.
Căn phòng lại lần nữa khôi phục yên tĩnh, cảm giác áp bách như thần chết giáng lâm, yên tĩnh đến dọa người!
Bên trong căn phòng lớn như vậy, chỉ còn lại Lệ Ảnh Yên và Tiêu Dung Diệp đều có vẻ mặt khiếp sợ.
Lúc mọi người rời đi gần hết, thân thể Lệ Ảnh Yên run rẩy lui về phía sau hai bước, ngay sau đó dựa người vào vách tường, như là không có xương cốt, xụi lơ trượt xuống đất.
Hai tay run rẩy ôm đầu, mắt đều là trống rỗng, như là một u hồn.
Thấy Lệ Ảnh Yên như là một đứa nhỏ bị kinh hách, Tiêu Dung Diệp lo lắng tiến lên.
Bàn tay to để lên bả vai gầy yếu của Lệ Ảnh Yên.
"Cẩu Đản, nàng có khỏe không?"
"Nàng ấy.
.
. có thể chết sao?"
Đột nhiên, Lệ Ảnh Yên nâng đôi mắt trống rỗng lên, tràn ngập thần sắc phức tạp chất vấn Tiêu Dung Diệp.
Tiêu Dung Diệp âm thầm cúi đầu, thật lâu sau mới run giọng nói một câu - -
"Không biết, xem tạo hóa của Uyển Nhu thôi!
"
Giọng nói nhẹ nhàng trầm thấp như là không xác định, nghe đến đó, Lệ Ảnh Yên lập tức giống như nổi điên.
Một phen đẩy Tiêu Dung Diệp ra, chật vật bò đến nơi lưu lại máu tươi của Tiêu Uyển Nhu.
Nhìn thấy chất lỏng màu đỏ sậm này như là ma chú mê hoặc hai mắt nàng, Lệ Ảnh Yên như bị ma xui quỷ khiến, nâng hai tay lên, gắt gao bắt lấy chất lỏng ẩm thấp đang dần chảy lan ra này.
"A!
" một tiếng rống to tê tâm liệt phế, nước mắt Lệ Ảnh Yên rơi như mưa.
Dùng hai bàn tay dính đầy máu tươi kia gắt gao cào lấy mái tóc hỗn loạn.
"Là ta, là ta hại nàng, là ta hại nàng! Hu.
.
. Là ta hại nàng!
"
Lệ Ảnh Yên níu chặt tóc, máu dính bám vào, lời nói thống khổ đau đớn, trên khuôn mặt nhỏ nhắn giãy dụa đều là tái nhợt, thống khổ thê lương vô tận.
Thấy Lệ Ảnh Yên tra tấn bản thân như vậy, Tiêu Dung Diệp thương tiếc từ trong đáy lòng.
Theo bản năng tiến lên, một phen nắm chặt cổ tay Lệ Ảnh Yên ở trong lòng bàn tay, thương yêu ôm nàng vào lòng.
"Không phải lỗi của nàng, không phải, thật sự không phải lỗi của nàng!
"
Tiêu Dung Diệp dùng hết khí lực ôm chặt nàng, sợ nàng kích động, sẽ làm ra chuyện cực đoan gì đó.
"Là ta, là ta, chính là ta, không có ta, nàng cũng sẽ không thể cắt cổ tay tự sát! Hu.
.
.
"
Lệ Ảnh Yên than thở khóc lóc, bộ dáng buồn bã rơi lệ níu lấy tâm Tiêu Dung Diệp đến sinh đau.
"Nàng không phải là nguyên nhân, nàng không cần tra tấn bản thân, Cẩu Đản!
"
Mày núi đẹp gắt gao nhăn lại, Tiêu Dung Diệp không biết nên an ủi nữ tử giống như là một đứa bé đang bị thương này như thế nào.
Chỉ có gắt gao ôm chặt nàng, cho nàng ấm áp trên người mình, để nàng không nỉ non thương tâm nữa.
- - phân cách tuyến - -
Thái Y viện, thấy Hoắc Thiếu Nghi ôm thân thể đầy máu của Tiêu Uyển Nhu xuất hiện. Nhất thời, Thái Y viện như là kiến bò trên chảo nóng, nâng lên mười hai vạn phần tinh thần.
Theo sau là hoàng thượng và Ý phi giá lâm, càng làm đám thái y này cố gắng hầu hạ.
"Đường thái y, ngươi là người đứng đầu Thái Y viện, ái nữ của trẫm, cho dù các ngươi cần trăng trên trời, trẫm đều hái xuống cho ngươi, điều kiện tiên quyết chính là nhất định phải cứu được nó. Bằng không, đều chờ rơi đầu đi!
"
Tiêu Hạo Thiên gằn từng tiếng dặn dò Lộ Hải Bình, mắt quắc thước đều là một mảnh xích huyết.
Lộ Hải Bình - thân là người đứng đầu, người quản lý mọi chuyện ở Thái Y viện. Hoàng thất có cầu, bọn họ tất ứng.
Mà tỷ lệ có thể cứu sống người cắt cổ tay tự sát thật sự là rất nhỏ, Lộ Hải Bình trực tiếp cảm giác sau khi bản thân nhận được tin xấu này, chính là đầu có thể rơi xuống bất cứ lúc nào.
"Vi thần.
.
. sẽ làm hết sức!
"
Lộ Hải Bình vừa run rẩy nói dứt lời, chỉ thấy mắt ưng của Hoắc Thiếu Nghi đều là đỏ đậm tiến lên, di0en-da14n.
le9.
quy76.
d00n một phen giữ chặt cổ áo y phục thái y của Lộ Hải Bình.
Lực đạo âm ngoan lộ ra sát khí nghiêm túc, gằn từng chữ - -
"Không phải làm hết sức, phải là nhất định. Bằng không, ta liền san bằng Thái Y viện này!
"
Giọng nói hung tợn cảnh cáo, đông cứng mà lạnh như băng, cùng với Hoắc Thiếu Nghi ôn nhuận như ngọc trước kia, cứ tưởng như hai người.
Lộ Hải Bình bị lời nói của Hoắc Thiếu Nghi dọa sợ tới mức không thể lên tiếng, theo bản năng liên tục gật đầu.
Nhìn thấy Lộ Hải Bình đáp ứng mình rồi, bàn tay to của Hoắc Thiếu Nghi mới vô lực buông lỏng xuống, Lộ Hải Bình xám xịt lùi vào phòng trong của Thái Y viện.
Thấy Lộ Hải Bình rời đi, Hoắc Thiếu Nghi cũng không để ý đến tù phục bị máu tươi nhuộm đỏ, vẻ mặt mệt mỏi, trượt thân thể xuống theo vách tường. Giống như một con sói sa sút, vô lực dựa lên vách tường.
Hoắc Thiếu Nghi còn chưa tỉnh táo lại từ trong khiếp sợ vừa rồi.
Một màn huyết tinh lúc nãy thật là dọa đến bản thân, hắn không ngờ Uyển Nhu lại cố chấp đến như vậy.
Thậm chí không tiếc lấy cái chết để chứng minh nàng yêu hắn say đắm, đến chết không đổi. Nghĩ đến đây, tâm Hoắc Thiếu Nghi liền co rút đau.
Bản thân chưa bao giờ được một người nữ tử coi trọng như thế, khiến cho hắn cảm nhận cực kỳ rõ ràng được cái gì gọi là "Tình yêu chân chính!
"
Đang lúc Hoắc Thiếu Nghi suy sụp nghĩ đến từng chuyện Tiêu Uyển Nhu và mình.
"Bốp!
" một âm thanh vang lên, cắt đứt suy nghĩ của hắn.