Chương 1 - Cuốn Tiểu Thuyết Tào Lao
Chương 2 - Ngoại Truyện 1: Xin Đừng Quên Ta
Chương 3 - Con Mẹ Nó Xuyên Không Rồi!!!!!
Chương 4 - Kẻ Tung Người Hứng
Chương 5 - Thay Ngươi Sống Tốt
Chương 6 - Nam Tử Thần Bí
Chương 7 - Nguyệt
Chương 8 - Chỉnh Dung
Chương 9 - Lục Y
Chương 10 - Nguyên Nữ Chủ
Chương 11 - Giải Trừ Hôn Ước
Chương 12 - Sơ Ngộ (1)
Chương 13 - Sơ Ngộ (2)
Chương 14 - Ta Là Kỳ Phong-Vạn Xuân Lâu
Chương 15 - Long Thiên Mị Yêu Nghiệt
Chương 16 - Là Hắn!
Chương 17 - Kẻ Mang Thiên Mệnh
Chương 18 - Kẻ Mang Thiên Mệnh 2
Chương 19 - Kết Nghĩa Kim Lang
Chương 20 - Hiên Viên Triệt
Chương 21 - Lão Bà,Ngươi Khi Dễ Ta
Chương 22 - Lướt Qua,Bỏ Lỡ
Chương 23 - Nữ Chủ Xuyên Qua
Chương 24 - Tiết Vân
Chương 25 - Lần Đầu Giao Phong
Chương 26 - Mười Bước Xuân Cung
Chương 27 - Khung Duệ (1)
Chương 28 - Khung Duệ (2)
Chương 29 - Nam Cung Chu Khắc
Chương 30 - Kiếp Này Nguyện Là Nàng Hậu Phương
Chương 31 - Sự Thật
Chương 32 - Nàng Đánh Cược Thành Công
Chương 33 - Đụng Độ,Quá Khứ Nam Cung Hàn (1)
Chương 34 - Đụng Độ,Quá Khứ Nam Cung Hàn (2)
Chương 35 - Đụng Độ,Quá Khứ Nam Cung Hàn (3)
Chương 36 - Đụng Độ,Quá Khứ Nam Cung Hàn (4)
Chương 37 - Ta Bị Bệnh Rồi..Bệnh Tương Tư
Chương 38 - Hách Liên Kì Lên Sàn.
Chương 39 - Có Thứ Cảm Xúc Tên Gọi.. Cảm Động.
Chương 40 - Một Đêm Không Yên Tĩnh
Chương 41 - Nhất
Chương 42 - Huyết Khế
Chương 43 - Lịch Sử Muốn Tái Diễn? Hắn Không Cho Phép
Chương 44 - Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
Chương 45 - Cung Hạ Ngọc
Chương 46 - Si Tình Hán Gặp Rắn Rết Nữ
Chương 47 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (1)
Chương 48 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (2)
Chương 49 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (3)
Chương 50 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (4)
Chương 51 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (5)
Chương 52 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (6)
Chương 53 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (7)
Chương 54 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (8)
Chương 55 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (9)
Chương 56 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (10)
Chương 57 - Hai Nam Nhân
Chương 58 - Nàng Là Tiểu Phong Phong (1)
Chương 59 - Nàng Là Tiểu Phong Phong (2)
Chương 60 - Hiên Viên Dực
Chương 61 - Tiêu Hồn
Chương 62 - Phiên Ngoại Kiếp Trước 2 - Ân Lục Duẫn-Dạ Quân Nguyệt
Chương 63 - Phiên Ngoại Kiếp Trước 3 : Thù Đã Báo, Ta Bồi Ngươi. (1)
Chương 64 - Phiên Ngoại Kiếp Trước 4 : Thù Đã Trả, Ta Bồi Ngươi (2)
Chương 65 - Phiên Ngoại Kiếp Trước 5: Thù Đã Trả, Ta Bồi Ngươi (3)
Chương 66 - Phiên Ngoại Kiếp Trước 6: Báo Thù (1)
Chương 67 - Phiên Ngoại Kiếp Trước 7: Báo Thù (2)
Chương 68 - Một Nhìn Liền Thiên Thu
Chương 69 - Xung Đột Tại Tứ Hợp Viện
Chương 70 - Từng Cái Nhổ Bỏ
Chương 71 - Huyết Ngọc Phượng Hoàng
Chương 72 - Mở Lòng
Chương 73 - Kỳ Lân Ngọc Bội
Chương 74 - Sóng Ngầm
Chương 75 - Một Kẻ Trùng Sinh Khác
Chương 76 - Tưởng Niệm
Chương 77 - Âm Mưu Dương Mưu
Chương 78 - Ám Sát
Chương 79 - Đoạt Xá?
Chương 80 - Kết Cục Của Lục Y
Chương 81 - Tìm Đến
Chương 82 - Kịch Tình Biến Mất?
Chương 83 - Cái Gọi Là Chuyện Xưa
Chương 84 - Phượng Mệnh
Chương 85 - Thần Thú Hiển Minh
Chương 86 - Sáng Thế Thần (1)
Chương 87 - Sáng Thế Thần (2)
Chương 88 - Tâm Ma (1)
Chương 89 - Tâm Ma (2)
Chương 90 - U Minh Cổng
Chương 91 - Ma Tộc Dấu Vết
Chương 92 - Kế Hoạch Rời Đi
Chương 93 - Tứ Hoả (1)
Chương 94 - Tứ Hoả (2)
Chương 95 - Nguyên Hoả
Chương 96 - Chạm Mặt Hạ Dật Phong
Chương 97 - Ấn Tượng Đầu Vô Cùng Thê Thảm
Chương 98 - Hạ Dật Phong Nghi Ngờ
Chương 99 - Ngầm Đối Đầu (1)
Chương 100 - Ngầm Đối Đầu (2)
Chương 101 - Chờ Ta (1)
Chương 102 - Chờ Ta (2)
Chương 103 - Thí Thiên (1)
Chương 104 - Thí Thiên (2)
Chương 105 - Rời Đi (1)
Chương 106 - Rời Đi (2)
Chương 107 - Một Rồng, Ba Chàng Và Một Nàng (1).
Chương 108 - Một Rồng, Hai Chàng Và Một Nàng (2)
Chương 109 - Nữ Phụ Pk Nữ Chủ (1)
Chương 110 - Nữ Phụ Pk Nữ Chủ (2)
Chương 111 - Nữ Phụ Pk Nữ Chủ (3)
Chương 112 - Nữ Phụ Pk Nữ Chủ (4)
Chương 113 - Nữ Phụ Pk Nữ Chủ (5)
Chương 114 - Đối Chiến Thân Kiệt
Chương 1 - Cuốn Tiểu Thuyết Tào Lao
Chương 2 - Ngoại Truyện 1: Xin Đừng Quên Ta
Chương 3 - Con Mẹ Nó Xuyên Không Rồi!!!!!
Chương 4 - Kẻ Tung Người Hứng
Chương 5 - Thay Ngươi Sống Tốt
Chương 6 - Nam Tử Thần Bí
Chương 7 - Nguyệt
Chương 8 - Chỉnh Dung
Chương 9 - Lục Y
Chương 10 - Nguyên Nữ Chủ
Chương 11 - Giải Trừ Hôn Ước
Chương 12 - Sơ Ngộ (1)
Chương 13 - Sơ Ngộ (2)
Chương 14 - Ta Là Kỳ Phong-Vạn Xuân Lâu
Chương 15 - Long Thiên Mị Yêu Nghiệt
Chương 16 - Là Hắn!
Chương 17 - Kẻ Mang Thiên Mệnh
Chương 18 - Kẻ Mang Thiên Mệnh 2
Chương 19 - Kết Nghĩa Kim Lang
Chương 20 - Hiên Viên Triệt
Chương 21 - Lão Bà,Ngươi Khi Dễ Ta
Chương 22 - Lướt Qua,Bỏ Lỡ
Chương 23 - Nữ Chủ Xuyên Qua
Chương 24 - Tiết Vân
Chương 25 - Lần Đầu Giao Phong
Chương 26 - Mười Bước Xuân Cung
Chương 27 - Khung Duệ (1)
Chương 28 - Khung Duệ (2)
Chương 29 - Nam Cung Chu Khắc
Chương 30 - Kiếp Này Nguyện Là Nàng Hậu Phương
Chương 31 - Sự Thật
Chương 32 - Nàng Đánh Cược Thành Công
Chương 33 - Đụng Độ,Quá Khứ Nam Cung Hàn (1)
Chương 34 - Đụng Độ,Quá Khứ Nam Cung Hàn (2)
Chương 35 - Đụng Độ,Quá Khứ Nam Cung Hàn (3)
Chương 36 - Đụng Độ,Quá Khứ Nam Cung Hàn (4)
Chương 37 - Ta Bị Bệnh Rồi..Bệnh Tương Tư
Chương 38 - Hách Liên Kì Lên Sàn.
Chương 39 - Có Thứ Cảm Xúc Tên Gọi.. Cảm Động.
Chương 40 - Một Đêm Không Yên Tĩnh
Chương 41 - Nhất
Chương 42 - Huyết Khế
Chương 43 - Lịch Sử Muốn Tái Diễn? Hắn Không Cho Phép
Chương 44 - Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
Chương 45 - Cung Hạ Ngọc
Chương 46 - Si Tình Hán Gặp Rắn Rết Nữ
Chương 47 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (1)
Chương 48 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (2)
Chương 49 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (3)
Chương 50 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (4)
Chương 51 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (5)
Chương 52 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (6)
Chương 53 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (7)
Chương 54 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (8)
Chương 55 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (9)
Chương 56 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (10)
Chương 57 - Hai Nam Nhân
Chương 58 - Nàng Là Tiểu Phong Phong (1)
Chương 59 - Nàng Là Tiểu Phong Phong (2)
Chương 60 - Hiên Viên Dực
Chương 61 - Tiêu Hồn
Chương 62 - Phiên Ngoại Kiếp Trước 2 - Ân Lục Duẫn-Dạ Quân Nguyệt
Chương 63 - Phiên Ngoại Kiếp Trước 3 : Thù Đã Báo, Ta Bồi Ngươi. (1)
Chương 64 - Phiên Ngoại Kiếp Trước 4 : Thù Đã Trả, Ta Bồi Ngươi (2)
Chương 65 - Phiên Ngoại Kiếp Trước 5: Thù Đã Trả, Ta Bồi Ngươi (3)
Chương 66 - Phiên Ngoại Kiếp Trước 6: Báo Thù (1)
Chương 67 - Phiên Ngoại Kiếp Trước 7: Báo Thù (2)
Chương 68 - Một Nhìn Liền Thiên Thu
Chương 69 - Xung Đột Tại Tứ Hợp Viện
Chương 70 - Từng Cái Nhổ Bỏ
Chương 71 - Huyết Ngọc Phượng Hoàng
Chương 72 - Mở Lòng
Chương 73 - Kỳ Lân Ngọc Bội
Chương 74 - Sóng Ngầm
Chương 75 - Một Kẻ Trùng Sinh Khác
Chương 76 - Tưởng Niệm
Chương 77 - Âm Mưu Dương Mưu
Chương 78 - Ám Sát
Chương 79 - Đoạt Xá?
Chương 80 - Kết Cục Của Lục Y
Chương 81 - Tìm Đến
Chương 82 - Kịch Tình Biến Mất?
Chương 83 - Cái Gọi Là Chuyện Xưa
Chương 84 - Phượng Mệnh
Chương 85 - Thần Thú Hiển Minh
Chương 86 - Sáng Thế Thần (1)
Chương 87 - Sáng Thế Thần (2)
Chương 88 - Tâm Ma (1)
Chương 89 - Tâm Ma (2)
Chương 90 - U Minh Cổng
Chương 91 - Ma Tộc Dấu Vết
Chương 92 - Kế Hoạch Rời Đi
Chương 93 - Tứ Hoả (1)
Chương 94 - Tứ Hoả (2)
Chương 95 - Nguyên Hoả
Chương 96 - Chạm Mặt Hạ Dật Phong
Chương 97 - Ấn Tượng Đầu Vô Cùng Thê Thảm
Chương 98 - Hạ Dật Phong Nghi Ngờ
Chương 99 - Ngầm Đối Đầu (1)
Chương 100 - Ngầm Đối Đầu (2)
Chương 101 - Chờ Ta (1)
Chương 102 - Chờ Ta (2)
Chương 103 - Thí Thiên (1)
Chương 104 - Thí Thiên (2)
Chương 105 - Rời Đi (1)
Chương 106 - Rời Đi (2)
Chương 107 - Một Rồng, Ba Chàng Và Một Nàng (1).
Chương 108 - Một Rồng, Hai Chàng Và Một Nàng (2)
Chương 109 - Nữ Phụ Pk Nữ Chủ (1)
Chương 110 - Nữ Phụ Pk Nữ Chủ (2)
Chương 111 - Nữ Phụ Pk Nữ Chủ (3)
Chương 112 - Nữ Phụ Pk Nữ Chủ (4)
Chương 113 - Nữ Phụ Pk Nữ Chủ (5)
Chương 114 - Đối Chiến Thân Kiệt
Phan Diệp sau khi lòng vòng bên ngoài chợt nhớ còn cái phiền phức hôn sự Dạ gia chưa xong,
không biết Khôn quản gia giải quyết như thế nào.
Bất quá,
...
Phan Diệp môi nghéo một cái cười trào phúng,
lão hồ ly kia tha thiết ôm bắp đùi Phan gia như vậy hẳn không cần nhiều lời đã đồng ý đi.
.
Đến trước cổng Dạ gia đang định bước chân vào cửa,
lại nghe thấy một tiếng "soạt" vang lên bên cạnh,
mới tò mò đi đến,
vừa bước đến hắn thấy một cái gì đó "lăn lông lốc" từ một cái.
.
lỗ chó ra bên ngoài.
Mắt không nháy một cái hắn nhìn chăm chăm vào vật "lăn lông lốc"kia cho đến khi thấy "nó"lồm cồm bò dậy hắn mới xác định "vật" kia là con người.
.
Ách.
.
Nhìn tên kia phủi phủi quần áo,
nhìn nhìn xung quanh không có ai,
thở phào một cái,
lại ho khan ra vẻ đứng đắn sau đó ưỡn ngực bước đi,
hắn chợt thấy tức cười,
mà sự thật là hắn cũng sắp cười ra tiếng.
Không ngờ vừa mở miệng,
tên kia lại nhanh chóng bước tới trước mặt hắn,
hắn chưa kịp phán đoán chuyện gì đã thấy một làn hương thơm mùi thảo dược nhanh chóng tràn vào lồng ngực mình,
một bàn tay mát lạnh,
mềm mại thơm tho che kín môi hắn.
Cảm xúc tốt đẹp khiến hắn có chút mê man cúi đầu nhìn bóng dáng đang áp sát mình đúng lúc chạm vào một ánh mắt trong suốt không tạp chất.
Hắn thấy mình ảnh ngược trong mắt nàng,
một cảm giác kì dị theo mùi thảo dược thoang thoảng len lỏi vào tim hắn.
.
Không đợi hắn nhận định được mọi chuyện,
tên kia nhào vào bịt miệng hắn, vì vội vàng lực đạo có chút không khống chế,
mà hắn đang ngây ra,
nhất thời dưới chân mất thăng bằng lùi lại một bước, giẫm nát một cành cây khô ,
đúng lúc này,
thị vệ bên cửa phát hiện thất thường hô to lên một tiếng
"Ai ở đó lén lút"
Ngay lập tức Phan Diệp cảm nhận được tiểu thân thể run lên một chút,
hắn thấy được trong đáy mắt "hắn" một tia hoảng loạn.
Không kịp nghĩ ngợi,
hắn vòng tay qua eo "hắn" lãm "hắn" vào khuôn ngực rắn chắc của mình,
nhún một cái hai người đã ở trên một tàng cây rậm rạp.
Dạ Tuyết bị bất ngờ theo quán tính đưa tay vòng qua hông ôm lấy hắn,
hai người cứ như vậy dán vào nhau.
Cảm nhận được hơi thở tràn ngập mùi hoocmon nam tính,
nàng ngẩng đầu cuống quít muốn đẩy hắn tách ra khoảng cách,
không ngờ hắn thấy nàng hành động như vậy sợ nàng té xuống đất, lại nhanh chóng giữ chặt eo nàng,
hai người lần nữa dán vào nhau.
Vì bất ngờ bị kéo lại,
mũi Dạ Tuyết va vào khuôn ngực cứng như thép của hắn ăn đau,
hô nhỏ một tiếng,
như tiếng mèo rên rỉ tựa như cọng lông cào vào lòng khiến tim hắn có chút ngứa ngáy.
Nàng ngẩng đầu có chút ủy khuất ,
có chút lên án nhìn hắn,
"hảo đau,
ngươi làm gì a?"
"suỵt,
ngươi nếu muốn chúng ta bị phát hiện vậy cứ tiếp tục lên tiếng.
"Nói ròi đưa tay chỉ xuống đám binh lính đang tới gần bên dưới,
Dạ Tuyết ngay lập tức ngậm miệng,
Phan Diệp cúi đầu nhìn "hắn" nhỏ bé nằm gọn trong vòng tay mình,
lại nhìn đôi mắt đen láy linh động, chiếc mũi nhỏ nhắn vì bị va đập có chút đỏ lên nom thật đáng yêu.
Khoan đã,
ngừng ,
ngừng.
.
.
đáng yêu????
Bị suy nghĩ của mình dọa lấy,
hắn ngây ngẩn cả người.
.
nằm tào,
hắn lại thấy một tên nam nhân lớn lên một bộ dạng tiểu bạch kiểm đáng yêu.
Con mẹ nó,
không lẽ lâu rồi không chạm qua nữ nhân nên có chút lệch pha?
Phan Diệp rầu rĩ nghĩ,
đúng lúc này,
một đám binh lính kéo đến vị trí hai người vừa mới đứng lục lọi khám xét.
Sau khi xác định nhiều lần không có gì khả nghi mới rời đi,
Dạ Tuyết khẩn trương nhìn chằm chằm bên dưới cho đến lúc tất cả binh lính rời đi mới thở phào nhẹ nhõm
Chợt nhớ nàng đang bị một tên nam nhân xa lạ ôm,
mới đẩy hắn một cái.
"Còn ôm đến bao giờ,
ngươi thả ta xuống đất"
Người nào đó vẫn còn chìm đắm trong suy nghĩ tận đâu đâu lúc này mới bình tĩnh định thần trở lại.
Nga một tiếng sau đó ôm lấy nàng thả nàng xuống đất,
ngay khi vừa chạm đất hai người ngay lập tức rời đi một khoảng cách.
Dạ Tuyết đánh giá người nam nhân trước mặt.
Mày kiếm mắt sáng như hắc thạch,
ba ngàn tóc đen được cố định tỉ mỉ bằng kim quan,
mũi cao,
môi mỏng,
ngũ quan như một tác phẩm nghệ thuật.
Chậc,
quả nhiên là mĩ nam nhiều như mây nha.
Tuỳ tuỳ tiện tiện đều có thể gặp được một cái chất lượng
thượng phẩm như vậy.
Phan Diệp có chút mất mát,
luyến tiếc cảm giác ôm "hắn" nơi tay.
Sau đó nhận thấy tầm mắt của Dạ Tuyết không khỏi lúng túng.
Hắn biết mình đẹp (khụ khụ),
nếu "hắn"(DT) là một cái nữ nhân hắn nghĩ hắn sẽ vô cùng hưởng thụ tầm mắt "háo sắc" " nóng rực" kia,
khả "hắn" (DT) là nam nhân nga.
Khụ Khụ,
thế thì tia cảm giác hưng phấn thỏa mãn khi thấy "hắn" nhìn mình "say mê" là cái quỷ gì vậy?Nhất định là hắn nhầm lẫn.
Phan Diệp quan sát cái "tên tiểu bạch kiểm" này,
phát hiện tên này lớn lên bộ dạng thật không sai,
tuy là có chút lùn,
đây là cái gì chiều cao?nam nhân gì mà đứng chỉ tới ngực hắn??
Thứ lỗi,
Phan Diệp cảm thấy Dạ Tuyết lùn cũng phải thôi,
hắn cao 1m85 mà nàng.
.
.
.
.
quả thật là đôi đũa lệch không ít nha.
.
.
"vừa rồi cảm ơn ngươi đã giúp đỡ nga,
tái kiến" Dạ Tuyết hai tay ôm quyền hơi cúi thân người làm một cái động tác của người giang hồ.
Sau đó,
quay người bước đi.
Phan Diệp giật mình,
vội vàng bước chân đuổi theo,
vừa đi vừa hô :
"vị này huynh đệ,
thời đại nào mà còn ơn với nghĩa,
tiền bạc là chính ,
ơn nghĩa gì,
nói sao ta cũng cứu ngươi một lần,
không mời được ta một ly rượu sao?"
Dạ Tuyết dưới chân lảo đảo chực té.
Cái gì mà tiền bạc là chính ,
ơn nghĩa cái gì???Soái ca,
ngươi dám chắc mình không có vấn đề gì về lối suy nghĩ đi?
Dạ Tuyết quay lại nhìn kẻ đang không ngừng tiến tới gần mình,
mở miệng:
"tốt"
Phan Diệp nghe thanh âm trầm trầm lại trong trẻo của nàng có chút thất thần.
Cũng ngây ngô "tốt" một tiếng.
Sau đó tựa con chó nhỏ nhanh chóng theo đuôi Dạ Tuyết.
Phan Diệp không biết rằng hắn đang bước những bước đầu tiên trên con đường theo đuôi truy thê của mình.