Chương 1 - Cuốn Tiểu Thuyết Tào Lao
Chương 2 - Ngoại Truyện 1: Xin Đừng Quên Ta
Chương 3 - Con Mẹ Nó Xuyên Không Rồi!!!!!
Chương 4 - Kẻ Tung Người Hứng
Chương 5 - Thay Ngươi Sống Tốt
Chương 6 - Nam Tử Thần Bí
Chương 7 - Nguyệt
Chương 8 - Chỉnh Dung
Chương 9 - Lục Y
Chương 10 - Nguyên Nữ Chủ
Chương 11 - Giải Trừ Hôn Ước
Chương 12 - Sơ Ngộ (1)
Chương 13 - Sơ Ngộ (2)
Chương 14 - Ta Là Kỳ Phong-Vạn Xuân Lâu
Chương 15 - Long Thiên Mị Yêu Nghiệt
Chương 16 - Là Hắn!
Chương 17 - Kẻ Mang Thiên Mệnh
Chương 18 - Kẻ Mang Thiên Mệnh 2
Chương 19 - Kết Nghĩa Kim Lang
Chương 20 - Hiên Viên Triệt
Chương 21 - Lão Bà,Ngươi Khi Dễ Ta
Chương 22 - Lướt Qua,Bỏ Lỡ
Chương 23 - Nữ Chủ Xuyên Qua
Chương 24 - Tiết Vân
Chương 25 - Lần Đầu Giao Phong
Chương 26 - Mười Bước Xuân Cung
Chương 27 - Khung Duệ (1)
Chương 28 - Khung Duệ (2)
Chương 29 - Nam Cung Chu Khắc
Chương 30 - Kiếp Này Nguyện Là Nàng Hậu Phương
Chương 31 - Sự Thật
Chương 32 - Nàng Đánh Cược Thành Công
Chương 33 - Đụng Độ,Quá Khứ Nam Cung Hàn (1)
Chương 34 - Đụng Độ,Quá Khứ Nam Cung Hàn (2)
Chương 35 - Đụng Độ,Quá Khứ Nam Cung Hàn (3)
Chương 36 - Đụng Độ,Quá Khứ Nam Cung Hàn (4)
Chương 37 - Ta Bị Bệnh Rồi..Bệnh Tương Tư
Chương 38 - Hách Liên Kì Lên Sàn.
Chương 39 - Có Thứ Cảm Xúc Tên Gọi.. Cảm Động.
Chương 40 - Một Đêm Không Yên Tĩnh
Chương 41 - Nhất
Chương 42 - Huyết Khế
Chương 43 - Lịch Sử Muốn Tái Diễn? Hắn Không Cho Phép
Chương 44 - Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
Chương 45 - Cung Hạ Ngọc
Chương 46 - Si Tình Hán Gặp Rắn Rết Nữ
Chương 47 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (1)
Chương 48 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (2)
Chương 49 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (3)
Chương 50 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (4)
Chương 51 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (5)
Chương 52 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (6)
Chương 53 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (7)
Chương 54 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (8)
Chương 55 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (9)
Chương 56 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (10)
Chương 57 - Hai Nam Nhân
Chương 58 - Nàng Là Tiểu Phong Phong (1)
Chương 59 - Nàng Là Tiểu Phong Phong (2)
Chương 60 - Hiên Viên Dực
Chương 61 - Tiêu Hồn
Chương 62 - Phiên Ngoại Kiếp Trước 2 - Ân Lục Duẫn-Dạ Quân Nguyệt
Chương 63 - Phiên Ngoại Kiếp Trước 3 : Thù Đã Báo, Ta Bồi Ngươi. (1)
Chương 64 - Phiên Ngoại Kiếp Trước 4 : Thù Đã Trả, Ta Bồi Ngươi (2)
Chương 65 - Phiên Ngoại Kiếp Trước 5: Thù Đã Trả, Ta Bồi Ngươi (3)
Chương 66 - Phiên Ngoại Kiếp Trước 6: Báo Thù (1)
Chương 67 - Phiên Ngoại Kiếp Trước 7: Báo Thù (2)
Chương 68 - Một Nhìn Liền Thiên Thu
Chương 69 - Xung Đột Tại Tứ Hợp Viện
Chương 70 - Từng Cái Nhổ Bỏ
Chương 71 - Huyết Ngọc Phượng Hoàng
Chương 72 - Mở Lòng
Chương 73 - Kỳ Lân Ngọc Bội
Chương 74 - Sóng Ngầm
Chương 75 - Một Kẻ Trùng Sinh Khác
Chương 76 - Tưởng Niệm
Chương 77 - Âm Mưu Dương Mưu
Chương 78 - Ám Sát
Chương 79 - Đoạt Xá?
Chương 80 - Kết Cục Của Lục Y
Chương 81 - Tìm Đến
Chương 82 - Kịch Tình Biến Mất?
Chương 83 - Cái Gọi Là Chuyện Xưa
Chương 84 - Phượng Mệnh
Chương 85 - Thần Thú Hiển Minh
Chương 86 - Sáng Thế Thần (1)
Chương 87 - Sáng Thế Thần (2)
Chương 88 - Tâm Ma (1)
Chương 89 - Tâm Ma (2)
Chương 90 - U Minh Cổng
Chương 91 - Ma Tộc Dấu Vết
Chương 92 - Kế Hoạch Rời Đi
Chương 93 - Tứ Hoả (1)
Chương 94 - Tứ Hoả (2)
Chương 95 - Nguyên Hoả
Chương 96 - Chạm Mặt Hạ Dật Phong
Chương 97 - Ấn Tượng Đầu Vô Cùng Thê Thảm
Chương 98 - Hạ Dật Phong Nghi Ngờ
Chương 99 - Ngầm Đối Đầu (1)
Chương 100 - Ngầm Đối Đầu (2)
Chương 101 - Chờ Ta (1)
Chương 102 - Chờ Ta (2)
Chương 103 - Thí Thiên (1)
Chương 104 - Thí Thiên (2)
Chương 105 - Rời Đi (1)
Chương 106 - Rời Đi (2)
Chương 107 - Một Rồng, Ba Chàng Và Một Nàng (1).
Chương 108 - Một Rồng, Hai Chàng Và Một Nàng (2)
Chương 109 - Nữ Phụ Pk Nữ Chủ (1)
Chương 110 - Nữ Phụ Pk Nữ Chủ (2)
Chương 111 - Nữ Phụ Pk Nữ Chủ (3)
Chương 112 - Nữ Phụ Pk Nữ Chủ (4)
Chương 113 - Nữ Phụ Pk Nữ Chủ (5)
Chương 114 - Đối Chiến Thân Kiệt
Chương 1 - Cuốn Tiểu Thuyết Tào Lao
Chương 2 - Ngoại Truyện 1: Xin Đừng Quên Ta
Chương 3 - Con Mẹ Nó Xuyên Không Rồi!!!!!
Chương 4 - Kẻ Tung Người Hứng
Chương 5 - Thay Ngươi Sống Tốt
Chương 6 - Nam Tử Thần Bí
Chương 7 - Nguyệt
Chương 8 - Chỉnh Dung
Chương 9 - Lục Y
Chương 10 - Nguyên Nữ Chủ
Chương 11 - Giải Trừ Hôn Ước
Chương 12 - Sơ Ngộ (1)
Chương 13 - Sơ Ngộ (2)
Chương 14 - Ta Là Kỳ Phong-Vạn Xuân Lâu
Chương 15 - Long Thiên Mị Yêu Nghiệt
Chương 16 - Là Hắn!
Chương 17 - Kẻ Mang Thiên Mệnh
Chương 18 - Kẻ Mang Thiên Mệnh 2
Chương 19 - Kết Nghĩa Kim Lang
Chương 20 - Hiên Viên Triệt
Chương 21 - Lão Bà,Ngươi Khi Dễ Ta
Chương 22 - Lướt Qua,Bỏ Lỡ
Chương 23 - Nữ Chủ Xuyên Qua
Chương 24 - Tiết Vân
Chương 25 - Lần Đầu Giao Phong
Chương 26 - Mười Bước Xuân Cung
Chương 27 - Khung Duệ (1)
Chương 28 - Khung Duệ (2)
Chương 29 - Nam Cung Chu Khắc
Chương 30 - Kiếp Này Nguyện Là Nàng Hậu Phương
Chương 31 - Sự Thật
Chương 32 - Nàng Đánh Cược Thành Công
Chương 33 - Đụng Độ,Quá Khứ Nam Cung Hàn (1)
Chương 34 - Đụng Độ,Quá Khứ Nam Cung Hàn (2)
Chương 35 - Đụng Độ,Quá Khứ Nam Cung Hàn (3)
Chương 36 - Đụng Độ,Quá Khứ Nam Cung Hàn (4)
Chương 37 - Ta Bị Bệnh Rồi..Bệnh Tương Tư
Chương 38 - Hách Liên Kì Lên Sàn.
Chương 39 - Có Thứ Cảm Xúc Tên Gọi.. Cảm Động.
Chương 40 - Một Đêm Không Yên Tĩnh
Chương 41 - Nhất
Chương 42 - Huyết Khế
Chương 43 - Lịch Sử Muốn Tái Diễn? Hắn Không Cho Phép
Chương 44 - Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
Chương 45 - Cung Hạ Ngọc
Chương 46 - Si Tình Hán Gặp Rắn Rết Nữ
Chương 47 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (1)
Chương 48 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (2)
Chương 49 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (3)
Chương 50 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (4)
Chương 51 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (5)
Chương 52 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (6)
Chương 53 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (7)
Chương 54 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (8)
Chương 55 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (9)
Chương 56 - Buổi Đấu Giá Phong Ba (10)
Chương 57 - Hai Nam Nhân
Chương 58 - Nàng Là Tiểu Phong Phong (1)
Chương 59 - Nàng Là Tiểu Phong Phong (2)
Chương 60 - Hiên Viên Dực
Chương 61 - Tiêu Hồn
Chương 62 - Phiên Ngoại Kiếp Trước 2 - Ân Lục Duẫn-Dạ Quân Nguyệt
Chương 63 - Phiên Ngoại Kiếp Trước 3 : Thù Đã Báo, Ta Bồi Ngươi. (1)
Chương 64 - Phiên Ngoại Kiếp Trước 4 : Thù Đã Trả, Ta Bồi Ngươi (2)
Chương 65 - Phiên Ngoại Kiếp Trước 5: Thù Đã Trả, Ta Bồi Ngươi (3)
Chương 66 - Phiên Ngoại Kiếp Trước 6: Báo Thù (1)
Chương 67 - Phiên Ngoại Kiếp Trước 7: Báo Thù (2)
Chương 68 - Một Nhìn Liền Thiên Thu
Chương 69 - Xung Đột Tại Tứ Hợp Viện
Chương 70 - Từng Cái Nhổ Bỏ
Chương 71 - Huyết Ngọc Phượng Hoàng
Chương 72 - Mở Lòng
Chương 73 - Kỳ Lân Ngọc Bội
Chương 74 - Sóng Ngầm
Chương 75 - Một Kẻ Trùng Sinh Khác
Chương 76 - Tưởng Niệm
Chương 77 - Âm Mưu Dương Mưu
Chương 78 - Ám Sát
Chương 79 - Đoạt Xá?
Chương 80 - Kết Cục Của Lục Y
Chương 81 - Tìm Đến
Chương 82 - Kịch Tình Biến Mất?
Chương 83 - Cái Gọi Là Chuyện Xưa
Chương 84 - Phượng Mệnh
Chương 85 - Thần Thú Hiển Minh
Chương 86 - Sáng Thế Thần (1)
Chương 87 - Sáng Thế Thần (2)
Chương 88 - Tâm Ma (1)
Chương 89 - Tâm Ma (2)
Chương 90 - U Minh Cổng
Chương 91 - Ma Tộc Dấu Vết
Chương 92 - Kế Hoạch Rời Đi
Chương 93 - Tứ Hoả (1)
Chương 94 - Tứ Hoả (2)
Chương 95 - Nguyên Hoả
Chương 96 - Chạm Mặt Hạ Dật Phong
Chương 97 - Ấn Tượng Đầu Vô Cùng Thê Thảm
Chương 98 - Hạ Dật Phong Nghi Ngờ
Chương 99 - Ngầm Đối Đầu (1)
Chương 100 - Ngầm Đối Đầu (2)
Chương 101 - Chờ Ta (1)
Chương 102 - Chờ Ta (2)
Chương 103 - Thí Thiên (1)
Chương 104 - Thí Thiên (2)
Chương 105 - Rời Đi (1)
Chương 106 - Rời Đi (2)
Chương 107 - Một Rồng, Ba Chàng Và Một Nàng (1).
Chương 108 - Một Rồng, Hai Chàng Và Một Nàng (2)
Chương 109 - Nữ Phụ Pk Nữ Chủ (1)
Chương 110 - Nữ Phụ Pk Nữ Chủ (2)
Chương 111 - Nữ Phụ Pk Nữ Chủ (3)
Chương 112 - Nữ Phụ Pk Nữ Chủ (4)
Chương 113 - Nữ Phụ Pk Nữ Chủ (5)
Chương 114 - Đối Chiến Thân Kiệt
Bỗng dưng Dạ Tuyết cảm thấy sâu trong trái tim từng đợt đau nhói,
còn có hận ý mãnh liệt,
hai tay giấu dưới áo khẽ nắm chặt cố gắng áp chế cảm xúc xao động,
ngoài mặt lại bất động thanh sắc,
nàng lạnh nhạt mở miệng:
"mẫu thân nói phải,
là nữ nhi lỗi,
thế nhưng gần đây thân thể nữ nhi có điểm bệnh tật không khoẻ trước mắt lại bị trọng thương,
đã khỏi nhưng vẫn âm ỉ đau đớn,
Diệp công tử là cái quý khí người dương cương mạnh mẽ,
e là nữ nhi không thể hầu hạ nổi...
nếu được nữ nhi nguyện vào cửa phật cả đời cầu cho phụ thân bình an.
" nàng ngừng một chút sau đó tựa tiếu phi tiếu nhìn hai người trước mắt lại nói:
"hơn nữa,
như vậy một cái tốt trượng phu khả ta như thế nào có thể tranh giành cùng tỉ tỉ,
nàng hơn ta hai tuổi,
năm nay cũng đã đến tuổi cập kê,
vì cái gì mẫu thân đại nhân người lại có thể thiên vị ta đâu? Vẫn là nữ nhi nhường đường tốt nhân duyên này cho tỉ tỉ đi.
Mong phụ thân thành toàn"
Vân thị nghe xong thầm cắn răng,
trong lòng nghĩ
"tiện nhân,
từ khi nào miệng lưỡi lại nhanh nhẹn như thế, ngươi cho ta chờ.
Ngoài mặt lại dịu dàng tiến lên một bước mỉm cười hệt như một vị mẫu thân hết mực thương yêu nữ nhi của mình nhẹ giọng ôn nhu:
"ngươi này hài tử ngốc,
tỉ của ngươi tính tình nhát gan,
nào có như ngươi thông minh lanh lợi,
ngươi nếu là gả cho Phan Diệp thiếu gia không chừng thảo được niềm vui của hắn ,
phụ thân hắn trước mặt sẽ lại đề điểm phụ thân ngươi trước mặt Hoàng thượng,
như vậy phụ thân ngươi vẻ vang đương nhiên Dạ gia cũng vẻ vang,
mà ngươi đâu? có Dạ gia làm hậu thuẫn sau này tại Phan tướng phủ còn không hỗn được như cá gặp nước hay sao?.
Lại nói sau này Phan Diệp nhưng sẽ là người thừa kế Phan gia,
đến lúc đó ngươi sẽ là chủ mẫu,
ai có thể so được với ngươi a?"
Ngừng một chút lại nói tiếp:
"Ngươi thử nghĩ nghĩ xem,
thân là Dạ gia nữ nhi,
giúp đỡ cha ngươi không phải là bổn phận hay sao? mà nguoi lại vì chút trẻ con giận dỗi với ta lại từ chối một cọc tốt như vậy hôn sự,
mẫu thân thật khổ sở" nói xong viền mắt khẽ đỏ,
một cách điềm đạm khiến người sinh tâm thương tiếc.
" lão gia,
là thiếp không chu toàn để Tuyết nhi không vui thiếp này mẫu thân thật là làm không tròn,
kính mong lão gia trách phạt,
thiếp nguyện ý chịu tội"
Ha,
Dạ Tuyết đứng bên cạnh xem kịch từ nãy đến giờ cũng không kém chút nữa vỗ tay huýt sáo khen hay.
Quả nhiên không hổ là tiểu tam thượng vị a.
Năm đó,
Vân thị mặc dù là nô tì trong Dạ viên,
nhưng lại cũng là cái nhân không cam chịu số phận và có lòng tham không thấp,
vốn nàng ta là trẻ mồ côi lang thang sau được gia đình nọ tốt bụng nhặt về,
cho học cái chữ,
cầm kì thi hoạ cũng không thiếu,
sau gia đình đó sa cơ lỡ vận,
tan cửa nát nhà mới bị gia chủ bán đi lấy tiền.
Liền là như vậy,
ngay từ đầu nàng ta đã tính toán leo lên giường Dạ gia chủ Dạ Trạch.
Mà kết quả đâu?tất nhiên là thành công.
Chẳng qua Vân thị thật là không ngờ lại bị Vân lão thái thái phát hiện mang thai cho đuổi ra khỏi phủ lúc Dạ Trạch không có ở nhà.
Mà Dạ Trạch khi trở về không thấy Vân thị lại nghe Vân lão thái thái báo cho biết là phạm lỗi đuổi đi cũng không nghĩ gì,
dù sao chỉ là cái nô tì,
hắn muốn giải quyết nhu cầu sinh lí thì Dạ gia cũng không thiếu nữ nhân cho hắn phát tiết,
cần gì đâu phải bận tâm.
Mà Vân thị bị đuổi ra khỏi nhà lại cắn răng nuôi lớn đứa con của mình ,
khăng khắng chấp niệm,
rồi ta sẽ trở lại ,
nhất định đổi đời.
Quả thật không ngoa,
nàng ta đã lại quang minh chính đại trở về Dạ gia còn tính kế mẹ Dạ Tuyết đẻ non được Dạ Trạch ngầm cho phép,
thành công khiến cho nương của Dạ Tuyết xuất huyết nhiều mà từ,
lại thành công khoác lên mình chiếc áo chủ mẫu.
Mà giờ phút này,
chỉ bằng vài câu nói đã trực tiếp hắt nguyên chậu nước bẩn vào Dạ tuyết,
chậc chậc trình độ diễn như thế này tại hiện đại không chừng sẽ là ảnh hậu chứ chẳng đùa.
Ngoài mặt thể hiện ôn nhu,
khuyên bảo,
bên trong lại là tầng tầng lớp lớp tính toán cho rớt cái này tiện nhân đạp nàng nữ nhi đầu một cách triệt để.
Đúng là không chê vào đâu được.
Dạ Tuyết có chút cảm thán.
Quả nhiên Dạ gia chủ nhìn Vân thị một dạng yếu ớt tâm nhéo một cái,
đau lòng ôm Vân thị vào lòng,
lại mặt lạnh lùng liếc hướng Dạ Tuyết phát hoả:
"hồ nháo.
Ngươi lại phát cái gì tiểu tính tình?ngươi nghe kĩ cho ta,
hảo hảo sửa sang lại tính tình của ngươi,
sau đó ngoan ngoãn đợi về nhà chồng,
tỉ tỉ của ngươi tự ta sẽ sắp xếp cho nàng một mối nhân duyên,
ngươi cho ta an phận.
" ngừng một chút,
ánh mắt hắn loé loé,
nói:
" Phụ thân của Phan Diệp là trọng quan triều đình,
ngươi về đó làm dâu sẽ hưởng không hết vinh hoa phú quý,
hoa hoa công tử cái gì,
ngươi đẹp như vậy còn không phải nắm hắn trong lòng bàn tay?quan trọng là thiếp canh đã gửi,
lui hôn đắc tội Phan gia,
phỏng chừng Dạ gia chúng ta sẽ bị chôn cùng với ngươi" nói xong phất tay áo ôm Vân thị bỏ đi.
Dạ Tuyết cười lạnh.
Ah,
liền là câu cuối mới quan trọng nhất đi,
muốn dựa hơi tể tướng đương triều không ngại bán đi nữ nhi,
ha, tiểu Tuyết ngươi thật đáng thương,
có người cha cực phẩm như vậy.
Nghĩ đến đây,
Dạ Tuyết bỗng chốc có chút mệt mỏi,
lúc nãy liền là cảm xúc còn lại của kí chủ đi.
aizzz,
xoa xoa nơi trái tim truyền đến từng đợt đè nén cảm giác uất ức còn có hận ý,
nàng mở miệng nỉ non như là đang nói cho nguyên chủ:
"ngươi yên tâm, ta là đang sử dụng thân thể của ngươi,
nhất định thay ngươi sống tốt,
giúp ngươi tìm được người nhà!
"