Thời gian còn lại, Thời Tự chỉ hận không thể vạch rõ quan hệ giữa mình và Tưởng Ngụy Thừa, chỉ cần Tưởng Ngụy Thừa ở phía nào, Thời Tự cũng không muốn liếc mắt qua.
Sau khi Triệu Điềm Điềm đi chào hỏi một vòng, bị Thời Tự ngồi trong góc yên tĩnh uống nước ép kéo lại, chỉ nghe thấy giọng nói hung dữ của Thời Tự: " Kịch hay mà cậu nói, đừng nói là tớ là nữ chính đó nhé. "
Triệu Điềm Điềm thấy cảm thấy hôm nay mình phải chịu một phần trách nhiệm nhỏ, nên nhẹ nhàng dỗ dành Thời Tự đang xù lông: " Sắp bắt đầu rồi, cưng à, lần sau tớ sẽ dốc sức vì cậu. "
Quý gia tới hơi trễ một chút, lúc nhìn thấy Quý Hứa, Thời Tự cảm thấy trong mắt Thời Nguyệt sáng cả lên.
Nhưng ngay sau đó, mặt Thời Nguyệt liền cứng đờ.
Thời Tự nhìn về phía sau, không nhịn được khẽ cười thành tiếng.
Ngay từ khi còn là học sinh, người gây rắc rối nhất trong trường không ai khác chính là Triệu Điềm Điềm. Không quang minh thì lén lút, năm đó ai đắc tội Thời Tự, hầu như đều bị Triệu Điềm Điềm giày vò.
Hai người cực kỳ ăn ý liếc nhau một cái, sau đó lại nhìn đi chỗ khác.
Người xuất hiện ở phía sau Quý Hứa mọi người cũng không xa lạ, là một trong số ít bạn gái mà cậu hai Quý công khai thừa nhận. Khi đó tất cả mọi người còn rất để ý đôi này, gia thế và trình độ đều môn đăng hộ đối.
Tin đồn Quý Hứa và Thời Nguyệt, ở đây không ai không biết, một mặt là do các phóng viên có lòng, mặt khác là do Thời Trọng Minh hận không thể đem mấy chữ " Quý Hứa là con rể tương lai của tôi " ghi ở trước ngực.
Lần này, tiêu điểm từ chỗ Thời Tự chuyển lên trên người Thời Nguyệt.
Thời Trọng Minh cũng coi như là tay lão luyện trong xã giao, đối với tình cảnh hiện nay, ông ta chỉ coi như cái gì cũng không biết, mang theo Thời Nguyệt đi chào hỏi ba mẹ Quý Hứa.
Cách đó không xa có người xì xào bàn tán: " Kiểu gì vậy, đêm nay Thời gia một mực trực ở đây? "
Nụ cười trên mặt Thời Tự càng rõ, thì ra cũng có người nhìn rõ chân tướng.
Nghe đồn Quý Hứa và bạn gái cũ Hứa Lam chia tay trong hòa bình, bề ngoài hai người rất hợp nhau, thỉnh thoảng vẫn liên lạc với nhau.
Thời Nguyệt nắm chặt tay, nhưng lại không thể làm gì, dù sao mặc kệ báo viết như nào, người khác hiểu lầm như thế nào, cô ta cũng không phải là bạn gái chính miệng Quý Hứa thừa nhận, đối mặt loại tình huống này, cô ta không có tư cách để chất vấn.
Thời Trọng Minh cùng ba mẹ Quý Hứa vui vẻ trò chuyện với nhau, mà Thời Nguyệt nhìn Quý Hứa bằng đôi mắt long lanh, tủi thân mà bình tĩnh, lại có chút trìu mến.
Xung quanh họ đột nhiên náo nhiệt lên, bởi vì Quý Hứa kéo tay Thời Nguyệt giới thiệu cùng với ba mẹ: " Ba mẹ, Thời Nguyệt là bạn gái của con. "
Thời Nguyệt bỗng nhiên bối rối, Thời Trọng Minh còn sốc hơn. Ông ta lập tức cười ha hả, hận không thể cầm mic lớn tiếng nói: " Thanh niên tụi con, nếu không phải bị truyền thông chụp được, có phải không có ý định nói cho người lớn chúng ta biết hay không. "
Quý Hứa rất cho Thời Trọng Minh mặt mũi, hạ thấp tư thái, thỏa mãn lòng hư vinh của Thời Trọng Minh, cũng làm cho Thời Nguyệt thành công trở thành tiêu điểm. Cậu hai Quý nổi danh, vậy mà lại phải lòng cô hai không có danh tiếng gì của Thời gia, còn chủ động thừa nhận quan hệ của hai người.
Thời Tự có chút thất vọng, trò vui tối nay, rốt cuộc vẫn không ra gì.
Nếu đã vậy, cô cũng sẽ không muốn ở lại đây nữa. Định gửi cho Triệu Điềm Điềm một tin nhắn rồi chuẩn bị lặng lẽ rời đi thì một tách trà rơi vào tầm nhìn.
Thời Tự ngẩng đầu nhìn lên, Tưởng Ngụy Thừa, người không có khả năng xuất hiện trước mặt mình nhất đang hơi cúi người nhìn cô, vẫn là gương mặt lạnh lùng kia, nhưng giọng nói không tính là lạnh như băng: " Uống nước ép cả tối, không tốt cho sức khỏe. "
???
Liên quan quái gì đến anh?
Anh tới đây làm gì! Anh như này, Đỗ Thầm biết không!
Thời Tự nhạy cảm nhận ra có điều gì đó không ổn, đôi mắt lướt qua anh nhìn về phía sau, bạn gái cũ của Quý Hứa - Thẩm Lam đang nhìn chằm chằm nơi này.
Lần này thì cô đã hiểu, nghiến răng nghiến lợi nói: " Lợi dụng tôi? ".
Tưởng Ngụy Thừa đưa tay cầm lấy ly nước ép trước mặt Thời Tự, lại đẩy tách trà đến trước mặt cô: " Có qua có lại. "
Dứt lời, người đàn ông này liền rời đi.
Tưởng Ngụy Thừa đi rồi, Thẩm Lam liền đi tới.
Lúc Thời Tự đi học, Thẩm Lam và Quý Hứa đang yêu nhau, sau khi Thời Tự tốt nghiệp, Hứa Lam lại đi học, cho nên hai người chưa bao giờ gặp nhau.
Món quà ý nghĩa nhất cho người thân yêu
Thẩm Lam tự nhiên hào phóng ngồi đối diện Thời Tự, chủ động mở miệng: " Luôn nghe danh cô cả Thời, không nghĩ tới hôm nay mới có cơ hội quen biết. "
Thời Tự cười nhạt: " Chúng ta muốn làm quen cũng không khó, chỉ là phải xem tại sao phải quen biết thôi. "
Thời Tự thẳng thắn hơn cô ta nhiều, nhưng Thẩm Lam cũng không giận, cười dịu dàng: " Chưa từng thấy Tưởng tổng quan tâm đến ai đó. "
Đây cũng không muốn được hắn quan tâm, nhìn này, đây không phải vô tội thành kẻ thù của cô sao? Trong lòng nghĩ như vậy, Thời Tự đưa tay đẩy tách trà trước mặt ra xa một chút: " Chắc là quá rảnh rỗi rồi".
Thẩm Lam ngẩn người, mắt hơi đảo, tiếp tục nói lời khách sáo: " Làm sao có thể, mới vừa rồi còn nghe nói cô Thời cùng Tưởng tổng quan hệ rất tốt. "
Thời Tự vươn ngón tay trắng nõn quơ quơ trước mặt cô ta: "Lời đồn cũng chỉ là lời đồn thôi.
"
Thanh âm không lớn không nhỏ, không ít người xung quanh cả hai đều nghe rõ .
Thời Tự không muốn ở lại thêm nữa, cầm lấy túi xách sải bước rời đi.