Nụ Hôn Nồng Cháy

Nụ Hôn Nồng Cháy

Cập nhật: 26/12/2024
Tác giả: Trì Mộ
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 3,044
Đánh giá:                        
Đô thị
Ngôn Tình
Truyện Teen
Truyện Sủng
Gia Đấu
Hài Hước
Nữ Cường
     
     

Ba phút sau, Thời Tự từ trong cabin y tế đi ra. So với cabin y tế thế hệ thứ nhất bên ngoài, tất cả sự tối ưu hóa của cabin y tế thông minh thế hệ thứ hai này đều đến từ kinh nghiệm cá nhân của cô, dù sao sau này cũng là để cho Thời Đông Đông dùng, chính mình không thử  toàn bộ một lần, sao có thể yên tâm đây.

Các trợ lý đều đang chờ đợi trong phòng thí nghiệm. Thử nghiệm này là một cột mốc quan trọng đối với mọi người.

Nhưng càng quan trọng, nội tâm của Thời Tự lại càng bình tĩnh.

" Thử nghiệm bắt đầu, kích hoạt chương trình. "

" Kích hoạt chương trình. "

" Trợ lý lặp lại trình tự, chương trình được kích hoạt, cabin y tế thông minh phát ra ánh sáng xanh dịu.

" Kiểm tra cấp một. " Thời tự đâu vào đấy dựa theo quy trình ra lệnh, một trợ lý khác nhanh chóng ghi chép số liệu.

Sau khi mỗi thí nghiệm kết thúc, phòng thí nghiệm rơi vào trạng thái im lặng ngắn ngủi sau khi cabin y tế vang lên tiếng bíp tắt máy. Mười giây sau, có người reo hò.

Mấy trợ lý thử nghiệm hoan hô ôm nhau, Thời Tự cũng cười, nụ cười rạng rỡ, giống như cả người đều phát ra ánh sáng.

Mấy năm nay, Thời Tự khống chế cảm xúc của mình rất tốt. Cô rất vui, nhưng cũng chỉ cười mà thôi.

Mở cửa phòng thí nghiệm ra, Quý Niên và Quý Hứa đang đứng trước cửa.

" Chúc mừng, đạt được mong muốn. "

Ánh mắt Thời Tự hơi cong lên: " Cảm ơn đàn anh đã luôn giúp đỡ. "

Cô nhìn Quý Hứa, không đợi Quý Niên mở miệng, Quý Hứa liền nói thẳng lý do mình đến: " Cô Thời, tôi muốn hợp tác với cô. "

Sự ra mắt của cabin y tế thông minh chắc chắn sẽ thu hút rất nhiều sự chú ý trên thị trường. Có thể lấy được trước, cũng có nghĩa là thành công lớn.

Thời Tự cúi người: " Xin lỗi, tôi cần suy nghĩ thêm".

Từ sáng sớm đến chạng vạng tối, Thời Tự đã ở trong phòng thí nghiệm mười tiếng đồng hồ.

Cô không cảm thấy mệt, ngược lại cảm thấy trong lòng tràn đầy vui vẻ, đây là thứ để cô có thể ngả bài và thoát khỏi Thời gia.

Đang nghĩ như vậy thì A Như gọi điện thoại tới. Giọng A Như hết sức lo lắng: " Cô chủ, xảy ra chuyện rồi! Cậu chủ bị Thời gia mang đi rồi! "

Quý Niên và Quý Hứa hiển nhiên đều nghe được lời A Như nói, sắc mặt Thời Tự thay đổi, áo blouse trắng trên người cũng không kịp cởi ra đã vội vàng muốn chạy về Thời gia.

Cô thật sự hoảng hốt, mặc dù biết Thời gia sẽ không làm tổn thương đến Đông Đông, nhưng Thời gia đã để lại cho Đông Đông rất nhiều ký ức không tốt. Cô không cần suy nghĩ nhiều cũng có thể đoán được, lúc này Đông Đông nhất định là đang phản kháng.

Cậu nhóc tức giận ở Thời gia sẽ có người dỗ dành sao? Sẽ không.

Đỗ Vân Anh sẽ bảo người làm đánh cậu bé vì quấy rầy sự yên tĩnh của bà ta.

Bảng điều khiển xe nhắc nhở sắp hết xăng. Thời Tự sốt ruột đấm tay lái, tiếng còi xe vang lên khắp tầng hầm.

Cô mở cửa xe, ngay cả chìa khóa cũng không kịp rút ra, lúc đang sải bước chạy, Quý Hứa lái xe thể thao dừng lại bên cạnh cô. " Tôi có thể chở cô một đoạn. "

" Cảm ơn. " Những lúc thế này cô cũng không làm kiêu, vội vàng lên xe.

Cảm nhận được cả người Thời Tự tản ra lo lắng, Quý Hứa lái xe rất nhanh.

Sắc mặt Thời Tự nặng nề. Anh ta cũng im lặng, cố gắng cho cô một không gian có thể bình tĩnh lại.

Xe thuận lợi dừng lại trong sân nhà Thời gia, Thời Nguyệt ngó người ra liền nhìn thấy gương mặt nghiêm nghị của Thời Tự từ trên xe Quý Hứa bước xuống.

Cửa biệt thự của Thời gia bị Thời Tự đẩy ra "rầm" một tiếng. Trong phòng khách, Thời Đông Đông hét ầm lên. Người giúp việc không kịp giấu chổi lông gà trên tay đi. Khi Thời Tự nhìn thấy rõ ràng, trên cánh tay Thời Đông Đông đã bị xuất hiện dải màu đỏ.

“Đỗ Vân Anh, bà đang ngược đãi nó?” Thời Tự trừng mắt nhìn Đỗ Vân Anh ngồi ở ghế chính, dáng vẻ giống hệt năm cô 20 tuổi muốn mang Thời Đông Đông rời khỏi Thời gia.

Quý Hứa theo Thời Tự đi vào thì nghe thấy cô gọi thẳng họ tên bà nội, hơi bất ngờ.

Đỗ Vân Anh đặt mạnh tách trà trên tay xuống bàn: "Mất dạy! Không có cha mẹ, ngay cả giáo dục cơ bản nhất cũng không có sao! "

Lời nói của Đỗ Vân Anh như con dao nhỏ đâm vào tim Thời Tự, Thời Tự đi đến trước mặt nữ giúp việc, giật lấy chổi lông gà, cũng không biết lấy đâu ra sức lực mà mạnh mẽ bẻ chổi lông gà làm đôi.

Cô ôm lấy Thời Đông Đông, đáp trả: " Phép lịch sự của tôi chỉ dành cho người có tư cách. "

" Thời Tự! Cô muốn làm gì! "

Nghe tiếng từ trên lầu đi xuống, Thời Trọng Minh nhìn thấy Quý Hứa đang đứng xem xem trò vui, lửa giận nghẹn trong lồng ngực.

Thời Nguyệt theo sát bước chân ba xuống lầu, đi tới bên người Quý Hứa.

" Trong nhà hình như có chút việc cần giải quyết, nếu không phiền, anh lên lầu ngồi một chút nhé? "

Ánh mắt hứng thú của Quý Hứa khẽ quét qua đại sảnh, đồng ý đề nghị của Thời Nguyệt.

Người ngoài bị đuổi đi, thì Thời Trọng Minh cũng không kiêng kỵ nữa: “Cô có thể mang Thời Đông Đông đi, tôi cũng có thể mang nó về. Thời Tự, cô là người thông minh, lấy trứng chọi đá, không có lợi cho cô đâu.

Ánh mắt sắc bén của Thời Tự nhìn thẳng vào Thời Trọng Minh: " Uy hiếp tôi ? Được lắm, Thời Tự tôi trời sinh không sợ uy hiếp. "

Lúc cô đặt Thời Đông Đông xuống, gắt gao bảo vệ bên mình. Tiện tay lấy điện thoại ra mở mxh thường dùng, đùng đùng gõ chữ, cuối cùng gửi đi một câu tuyên bố dài hàng chục từ.

Thời Trọng Minh không biết cô đang làm cái gì, nhưng ngắn ngủn hai phút sau sau, giám đốc quan hệ công chúng của Thời thị đã gọi điện thoại tới. Thời Trọng Minh lấy điện thoại ra vội vã xem, xem xong tức đến mức đập nát điện thoại.

Văn bản cô gửi theo trình tự đã được luyện tập hàng nghìn lần trong đầu cô, hôm nay gõ vô cùng mượt. " Thời Tự tôi và em trai Thời Đông Đông, từ hôm nay đoạn tuyệt tất cả quan hệ với Thời gia. "

Cộng thêm dấu chấm tổng cộng 23 chữ đủ để cả mạng xã hội tạm thời tê liệt.

Thời Tự cười vô hại: " Ok, tôi không có quan hệ gì với hai người nữa, việc của Thời gia, tôi không giúp được. "

Thời Nguyệt chạy xuống lầu, nói nhỏ vài câu bên tai Đỗ Vân Anh.

Khi Thời Tự bế Thời Đông Đông lên chuẩn bị rời đi, phía sau có người lên tiếng. " Dừng lại. "

Thời Tự phớt lờ nhưng sau đó bị bảo vệ Thời gia chặn lại.