Nụ Hôn Nồng Cháy

Nụ Hôn Nồng Cháy

Cập nhật: 26/12/2024
Tác giả: Trì Mộ
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 3,054
Đánh giá:                        
Đô thị
Ngôn Tình
Truyện Teen
Truyện Sủng
Gia Đấu
Hài Hước
Nữ Cường
     
     

Thư mời cũng được đưa đến phòng làm việc của Tưởng Ngụy Thừa, lúc đó Đỗ Thầm đang uống trà trong phòng làm việc của Tưởng Ngụy Thừa, anh ta tiện tay lật giở, cười nói: " Đây đâu phải là chúc mừng sinh nhật cậu cả Quý, rõ ràng là một buổi xem mắt. "

Tưởng Ngụy Thừa cũng không quan tâm Quý Niên tổ chức sinh nhật hay xem mắt, anh hỏi công việc với Đỗ Thầm: " Nhóm nghiên cứu mới tới thế nào? "

“Rất tốt, tôi đã xem qua cabin chữa bệnh trí tuệ nhân tạo mà bọn họ mang đến, so với cabin mà cô cả Thời gia công bố thì tốt hơn nhiều. Gần đây thế giới rất quan tâm đến trẻ tự kỉ, vì vậy, chúng ta còn được chính phủ hỗ trợ. Đội ngũ chuyên nghiệp như vậy, cậu lấy ở đâu ra?”

Tưởng Ngụy Thừa dường như rất hài lòng với câu trả lời của Đỗ Thầm, giọng nói có chút vui vẻ: " Thời Tự giới thiệu. "

" Cô cả nhà họ Thời? " Đỗ Thầm líu lưỡi, " Cô ấy lại giới thiệu người cho cậu, nhớ không lầm hai người trước đây không hợp nhau mà. Chà, nhưng mà cậu vừa nói như vậy tôi hình như nhớ ra, cô ấy và Quý Niên thân nhau lắm đó, lúc trước Thời Tự làm ở phòng nghiên cứu của Quý Niên, cô ấy lại đưa người cho cậu, Quý Niên biết sẽ đau lòng lắm. "

Nhắc tới thời tự, Tưởng Ngụy Thừa có chút hứng thú, hỏi: " Nói thế nào? "

Đỗ Thầm cười mờ ám: " Em họ tôi và Quý Niên rất thân thiết, lần trước nói Quý Niên có ý với Thời Tự. Nếu không phải do Quý Hứa và Thời Nguyệt, nói không chừng Thời Tự còn có thể gả vào Quý gia. Nhưng Quý gia không thể nào có hai người con dâu họ Thời, Quý Niên cho dù có lòng cũng khó. "

Đỗ Thầm giống như tiếc thay cho Thời Tự và Quý Niên, bưng tách trà chậc chậc hai tiếng.

Rồi sau đó anh ta chợt nghe Tưởng Ngụy Thừa nói: " Cho dù không có Quý Hứa và Thời Nguyệt, Quý Niên cũng không có khả năng cưới được Thời Tự. "

Trời ạ, sinh thời còn có thể nghe được Tưởng Ngụy Thừa cùng anh ta nói về chuyện của người khác.

Đỗ Thầm vội vàng gật đầu đáp lại: " Cũng đúng, dù sao Thời Tự vẫn luôn dựa vào Thời gia, hôm nay phân rõ giới hạn với Thời gia, sớm đã bị không biết bị bao nhiêu người loại khỏi danh sách con dâu rồi. "

Nói đi nói lại anh ta vẫn cảm thấy có gì đó không đúng, hỏi Tưởng Ngụy Thừa: "Nhưng mà, sao cậu lại kết luận Quý Niên không lấy được Thời Tự? "

Giọng điệu của Tưởng Ngụy Thừa rất đương nhiên: " Bây giờ cô ấy là Tưởng phu nhân. "

Cách một bức tường, Lâm Hợp nghe thấy trong phòng làm việc của ông chủ truyền đến một tiếng vang thật lớn, vội vàng gõ cửa đi vào, chỉ thấy Đỗ công tử vốn đang ngồi ngay ngắn trên ghế sofa cao cấp lại ngã trên mặt đất.

Bộ dạng Đỗ Thầm có chút chật vật, nhưng anh ta lại không để ý, một tay chỉ vào Tưởng Ngụy Thừa " Hả " hồi lâu mới thốt ra được một câu: " Cậu kết hôn rồi? "

Sau khi hỏi đi hỏi lại Lâm Hợp đều nhận được cùng một đáp án, Đỗ Thầm mới tin vào lỗ tai mình, sau đó gãi đầu hỏi Lâm Hợp: " Vậy mà vừa rồi tôi còn ở trước mặt ông chủ cậu nói chuyện của bà chủ cậu và Quý Niên, chắc là không đến mức gây rắc rối cho quan hệ vợ chồng của bọn họ nhỉ? "

Lâm Hợp nghiêm túc suy nghĩ một chút, bình thường cũng không thấy quan hệ giữa ông chủ và cô Thời thân mật cho lắm, xác suất lớn là sẽ không.

Nhận được câu trả lời phủ định, Đỗ Thầm thở phào nhẹ nhõm, bản tính hóng chuyện trỗi dậy liền chạy lại hỏi Tưởng Ngụy Thừa: " Khi đó Đại tiểu thư dùng cách gì mà lại có thể kéo người như cậu vào nấm mộ của tình yêu, tôi thật khâm phục. "Món quà ý nghĩa nhất cho người thân yêu

Tưởng Ngụy Thừa dừng việc đang làm, quét mắt nhìn Đỗ Thầm một cái, nói: "Chuyện này hả, bí mật. "

Một câu hai nghĩa, Đỗ Thầm phối hợp đáp ứng. Sau đó anh ta lại cảm khái: " Ngay cả cậu cũng đã kết hôn rồi, sau này xảy ra bất cứ chuyện gì, tôi cũng sẽ không cảm thấy ngạc nhiên nữa. "

Từ đó về sau, khi nhìn thấy Thời Tự, ánh mắt Đỗ Thầm liền vô cùng kỳ quái, một loại tán thưởng lại mang theo sự khâm phục.

Thời Tự kéo tay Triệu Điềm Điềm, nhìn Đỗ Thầm cách đó không xa dùng loại ánh mắt này nhìn mình, nhíu mày hỏi: " Có phải hôm nay tớ hơi lố, ăn mặc quá ố dề hay không? Ánh mắt Đỗ Thầm nhìn tớ sao lại kỳ quái như vậy? "

Triệu Điềm Điềm nhìn sang, Đỗ Thầm mặt mũi tràn đầy vui vẻ hướng cô ấy giơ giơ ly rượu trong tay lên, không thấy có gì bất thường.

Cô ấy lại nhìn Thời Tự, trang điểm thỏa đáng, lễ phục nhẹ nhàng sang trọng, từ lúc bước vào đã thu hút mọi ánh nhìn, chỉ có sự ngỡ ngàng, dường như không hề tồn tại cái gọi là ố dề.

Nếu nói chỗ duy nhất không quá thỏa đáng, chính là dưới váy dài chấm đất lại mang một đôi giày thể thao, khiến cô thấp hơn mấy cm về chiều cao.

Nhưng đây cũng là bất đắc dĩ, dù sao cô cũng mới tháo thạch cao không lâu, đi giày cao gót chẳng phải là tự mình chuốc lấy cực khổ sao.

Chỉ có điều điểm chú ý của Triệu Điềm Điềm không ở đây, cô ấy nhìn Tưởng Ngụy Thừa đang nói chuyện với người khác cách đó không xa, níu lấy Thời Tự hỏi: " Tình huống của cậu và chồng cậu là thế nào, nếu đã tới, tại sao cậu cùng tớ xuất hiện, còn bày ra vẻ mặt không quen biết anh ta. "

Từ sau khi đăng ký kết hôn, Triệu Điềm Điềm ở trước mặt Thời Tự gọi Tưởng Ngụy Thừa từ " Tưởng tổng" liền biến thành "chồng cậu".

Cho dù đã nghe rất nhiều lần, nhưng Thời Tự vẫn rất không quen, vội vàng chặn lời cô ấy lại: " Dù sao vẫn chưa tới lúc công khai với bên ngoài, hơn nữa cậu xem, xung quanh có bao nhiêu người muốn chê cười tớ, tớ im ỉm, đến lúc đó vả mặt tất cả bọn họ.

"

Mặt Thời Tự mang theo vẻ ranh mãnh, trẻ con nháy mắt mấy cái với cô ấy.