Nữ Phụ Ác Độc Cũng Có Phản Diện Yêu (H)

Nữ Phụ Ác Độc Cũng Có Phản Diện Yêu (H)

Cập nhật: 21/06/2024
Tác giả: Xảo Hùng
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 360
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Truyện Sủng
Truyện Sắc
Nữ Phụ
Xuyên Sách
     
     

Không phải sao, để được anh đồng ý chụp giúp một hai bức ảnh, cô sẵn sàng ngồi trong toilet và để lộ nơi riêng tư nhất của mình. Dù dáng vẻ của cô có chút ngượng ngùng và hơi khó chịu, nhưng kỹ năng diễn xuất lại khá hoàn thiện khiến anh cứ tưởng rằng đó là hai bên hiểu ý tán tỉnh lẫn nhau, nhất thời tim đập như trống.

Thật sự không đơn giản, với ánh mắt nghiêm khắc nhìn người của mình, anh cảm thấy cô là một nhân tài hiếm có.

Phương Lê Nhân lo lắng nếu ở lại đây lâu hơn cô sẽ phạm tội ngộ sát, cô không muốn chụp ảnh làm bằng chứng nữa, trước khi đến đây cô đã nghĩ đến việc dùng cách thức gây rối để vu khống Dương Mộ Vân trong ngày hôm nay. Trước đây cô đã từng sử dụng cách này khi thiếu đạo cụ chủ chốt, phương pháp này cũng có thể miễn cưỡng thúc đẩy sự phát triển của cốt truyện.

Mấu chốt là nếu cô tiếp tục nghe anh nói chuyện như thế này, cô thực sự sẽ không kiềm chế được bản thân mà muốn bước tới tát vào cái bản mặt mỉa mai kia - anh nghĩ cô là ai, có tư cách gì bày ra vẻ mặt đó với cô!

Mới vừa bước được hai bước - "Phương Lê Nhân.

" Anh từ phía sau gọi cô. Sống lưng Phương Lê Nhân cứng đờ, kinh ngạc quay đầu lại. Cô nhớ rõ từ đầu đến cuối cô chưa từng tiết lộ danh tính hay tên của mình cho anh.

Lục Phù cũng không giải thích, ánh mắt bình tĩnh. Anh không nói rằng vào đêm yến tiệc hôm đó, khi cô xuất hiện ngoài cửa sổ căn phòng và bị treo lơ lửng bằng dây thừng, cấp dưới của anh đã phát hiện ra và báo cho anh. Anh không nói rằng mọi hành động của cô sau khi lẻn vào nhất phẩm sơn trang ngày hôm đó đều nằm trong sự kiểm soát của anh.

Phương Lê Nhân bối rối lùi lại một bước, thầm nghĩ rằng có lẽ anh đã nhìn thấy thứ gì đó có tên hoặc bùa bình an khi ngồi trên xe của cô — nếu không, lẽ nào anh đã điều tra cô rồi sao? Điều đó cũng quá kỳ lạ...

.

Sau khi gọi cô lại, anh bình tĩnh dùng giọng điệu tối hậu thư: “Nếu tôi nói rõ ràng với cô rằng giữa Dương Mộ Vân và Lục Phù không có bất kỳ quan hệ cá nhân nào, cũng không có bất kỳ sự mập mờ nào, cô sẽ làm gì với những bức ảnh vô căn cứ này?”

Phương Lê Nhân cắn môi dưới đến trắng bệch, ánh mắt nhìn Lục Phúc hiện lên vẻ bướng bỉnh khiến anh không thể hiểu được: “Anh thì biết cái gì, trong lòng Lục Phù thích Dương Mộ Vân! Cho dù hiện tại không có, sau này giữa bọn họ nhất định sẽ xảy ra chuyện gì đó!

” Cô đã đọc hết nguyên tác, ai có thể hiểu rõ hơn cô hả?

Lục Phù kiên nhẫn nhắm mắt lại, giọng điệu rõ ràng có chút chán nản: “Sao cô lại nói Lục Phù thích Dương Mộ Vân?” Phương Lê Nhân bướng bỉnh hất cằm: “Dương Mộ Vân xinh đẹp như tiên nữ, lại dịu dàng như vậy, có chàng trai bình thường nào mà không thích kiểu người như cô ấy chứ?”

“Nhỡ đâu hắn cố tình thích một cô gái ngốc nghếch, tính tình hung hãn thì sao!

” Anh gần như gầm lên, nhìn thấy Phương Lê Nhân sợ hãi đến choáng váng, anh hít sâu một hơi để bình tĩnh lại.

“Được rồi, tôi sẽ đưa ảnh chụp cho cô.

” Anh bình tĩnh nhìn cô, đôi mắt đen như mực, “Nhưng trước tiên phải nói rõ, ít người dám nhờ tôi làm việc gì đó, một khi đã nhờ thì bọn họ đều có trao đổi xứng đáng.

"

Phương Lê Nhân nhớ lại anh đã đè cô xuống, chạm vào khắp người cô, còn bỏ cô ở hội quán suối nước nóng sau đêm đó, cô mỉa mai tự hỏi liệu “trao đổi” mà cô trả giá còn chưa đủ sao? Cô cười khẩy một cái, tự tin đưa lòng bàn tay về phía anh: "Đưa cho tôi!

"