Trong phòng wc...
.
Hic hic ,
xí hổ quá , làm sao bây giờ ??- Hiểu Mạn đỏ mặt
Hay là.
.
Giả tưởng1:
Cám ơn anh , ha ha.
.
.
Hờ hờ , loại
Giả tưởng 2 : A hi hi , anh tốt bụng vl, tí em mời snh đi ăn kem nha
Nghe như mình đang tán tỉnh anh ta z
Loại
Giả tưởng 3: Xí, tôi chỉ lỡ thôi anh đừng tưởng bở, tôi là con gái nhà lành đó
.
.
.
.
Cạn lời
Haizz, thôi ra ngoài đã đến đâu hay đến đó z.
Ý nhueng mà xấu hổ chít di đc làm sao đây - Đầu bả bốc khói luôn rồi kìa.
.
Thôi đc rồi đếm dến 3 thì bước ra nha.
321.
Xoẹt.
.
- Tiếng màn kéo cửa
Á hự hự
Anh đẹp trai đag cửi áo kìa , ôi
lưng trắng quá , tay cơ kìa muốn xờ quá đê , ý sao mình háo sắc thế nà ?? Tỉnh đê , trai đẹp ko dành cho mình
#NGUNGAOTUONG,
Ặc, từ khi nài mình mắc bệnh tự kỉ z??
Ồ, em ra rồi à - tiếng anh đẹp trai ấy
Hửm?? em ốm ak ,
sao mặt em đỏ vậy, cần anh giúp gì không
Ý em không sao - Hiểu Mạn lắc đầu nguầy nguậy , mặt như gấc , .
.
Ukm, em không sao là tốt rồi,
- Mạc Tử Huyền cười mà không biết đã làm cho ai đó bị trồng cây si.
.
Hic. Vâng , CẢM ƠN ANH đã quan tâm - Hiểu Mạn la hét
Uk - Anh cười một tay ngoáy tai (.
)
.
.
.
.
.
.
Chết hết truyện để nói rồi.
.
Đúng lúc đấy : Tùng Tùng Tùng,
.
.
.
.
Yes , xin phép anh em về lớp nha - * mùnh thấy yêu cái tiếng trống này quáT.
T
Uk , em đi nha .
Là, lá ,
la .
- Hiểu Mạn nhảy chân sáo về lớp
Xoẹt , ầm ầm , 1 âm thanh kinh hoàng
Hiểu Mạn , Hiểu Mạn cậu có sao không ??
Trước mắt Hiểu Mạn bây giờ chỉ là màu đen vô tận
.
.
.
.
.
Hiểu Mạn mở to mắt , ánh sáng khiến cô nhíu mày.
.
Hu hu , Cầu Tiêu ngốc, cậu nằm đây 2 tuần rồi đấy
Hửm ?? giọng Đông Nhi, hic hic chả có nhẽ .
.
Đông Nhi - Gọi là ai bây giờ ?? Tiêu Tiêu vậy
Đông Nhi ,
.
. - Tiêu Tiêu yếu ớt gọi
Hic hic , Cầu Tiêu cậu dậy rồi hả?? tóe mừng quá , bác sĩ , bác sĩ ơi - Đông Nhi toan chạy thì bị Tiêu Tiêu giữ lại.
Đông Nhi cậu ngồi đây với tớ đã - Tiêu Tiêu nắm chặt tay Đông Nhi
Uk , - Đông Nhi mỉm cười
Hiểu Mạn kể cho Đông Nhi nghe toàn bộ về giấc mơ của mình
Hư Cấu - đấy là câu mà nhỏ phán, để tui phone cho ba má bà đã nha
10p sau
Tiêu Tiêu , - Từ ngoài cửa hai bậc phụ huynh đáng kính của Tiêu Tiêu xông vào
Hu hu bố mẹ ,
.
.
.
- Tiêu Tiêu khóc như mưa , nữ phụ gì chứ ha ha cũng chỉ là mơ thui ha ha ha
Hiểu Mạn.
Nghe quen quen
Hiểu Mạn , Hiểu Mạn cậu có sai không??
Mở mắt .
.
.
Không(.
)
Là mơ sao ??
----------------- HẾT CHƯƠNG 7 --------------------