Chương 1 - Đại Hôn (1)
Chương 2 - Đại Hôn (2)
Chương 3 - Đại Hôn (3)
Chương 4 - Đại Hôn (4)
Chương 5 - Đại Hôn (1)
Chương 6 - Đại Hôn (2)
Chương 7 - Đại Hôn (3)
Chương 8 - Đại Hôn (4)
Chương 9 - Năm Nay Tuyển Tú, Cứ Thôi Vậy (1)
Chương 10 - Năm Nay Tuyển Tú, Cứ Thôi Vậy (2)
Chương 11 - Năm Nay Tuyển Tú, Cứ Thôi Vậy (3)
Chương 12 - Năm Nay Tuyển Tú, Cứ Thôi Vậy (4)
Chương 13 - Năm Nay Tuyển Tú, Cứ Thôi Vậy (5)
Chương 14 - Mỗi Ngày Hoàng Thượng Ăn Như Vậy Sao Ổn? (1)
Chương 15 - Mỗi Ngày Hoàng Thượng Ăn Như Vậy Sao Ổn? (2)
Chương 16 - Mỗi Ngày Hoàng Thượng Ăn Như Vậy Sao Ổn? (3)
Chương 17 - Ngủ Rồi? Đánh Thức Là Được
Chương 18 - Ngủ Rồi? Đánh Thức Là Được
Chương 19 - Ngủ Rồi? Đánh Thức Là Được
Chương 20 - Ngủ Rồi? Đánh Thức Là Được
Chương 21 - Ngủ Rồi? Vậy Thì Sao? Đánh Thức Là Được
Chương 22 - Về Cung Sẽ Không Tha Cho Hắn Ta
Chương 23 - Về Cung Sẽ Không Tha Cho Hắn Ta
Chương 24 - Về Cung Sẽ Không Tha Cho Hắn Ta
Chương 25 - Về Cung Sẽ Không Tha Cho Hắn Ta
Chương 26 - Về Cung Sẽ Không Tha Cho Hắn Ta
Chương 27 - “Nói Cho Trẫm, Đại Lương Bây Giờ Là Ai Định Đoạt…”
Chương 28 - “Nói Cho Trẫm, Đại Lương Bây Giờ Là Ai Định Đoạt…”
Chương 29
Chương 30 - Nàng Là Thê Chủ Của Hắn
Chương 31 - Nàng Là Thê Chủ Của Hắn
Chương 32 - Nàng Là Thê Chủ Của Hắn
Chương 33 - Nàng Là Thê Chủ Của Hắn
Chương 34 - Nàng Là Thê Chủ Của Hắn
Chương 35 - Nàng Là Thê Chủ Của Hắn
Chương 36 - Tranh Sủng
Chương 37 - Tranh Sủng
Chương 38 - Tranh Sủng
Chương 39 - Không Thể Để Ngươi Tủi Thân Được
Chương 40 - Không Thể Để Ngươi Tủi Thân Được
Chương 41 - Không Thể Để Ngươi Tủi Thân Được
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46 - "Trẫm Thưởng Cho Chàng Đấy, Ngươi Ăn Đi."
Chương 47 - "Trẫm Thưởng Cho Chàng Đấy, Ngươi Ăn Đi."
Chương 48 - "Trẫm Thưởng Cho Chàng Đấy, Ngươi Ăn Đi."
Chương 49 - Không Phải Ngươi Thì Không Được
Chương 1 - Đại Hôn (1)
Chương 2 - Đại Hôn (2)
Chương 3 - Đại Hôn (3)
Chương 4 - Đại Hôn (4)
Chương 5 - Đại Hôn (1)
Chương 6 - Đại Hôn (2)
Chương 7 - Đại Hôn (3)
Chương 8 - Đại Hôn (4)
Chương 9 - Năm Nay Tuyển Tú, Cứ Thôi Vậy (1)
Chương 10 - Năm Nay Tuyển Tú, Cứ Thôi Vậy (2)
Chương 11 - Năm Nay Tuyển Tú, Cứ Thôi Vậy (3)
Chương 12 - Năm Nay Tuyển Tú, Cứ Thôi Vậy (4)
Chương 13 - Năm Nay Tuyển Tú, Cứ Thôi Vậy (5)
Chương 14 - Mỗi Ngày Hoàng Thượng Ăn Như Vậy Sao Ổn? (1)
Chương 15 - Mỗi Ngày Hoàng Thượng Ăn Như Vậy Sao Ổn? (2)
Chương 16 - Mỗi Ngày Hoàng Thượng Ăn Như Vậy Sao Ổn? (3)
Chương 17 - Ngủ Rồi? Đánh Thức Là Được
Chương 18 - Ngủ Rồi? Đánh Thức Là Được
Chương 19 - Ngủ Rồi? Đánh Thức Là Được
Chương 20 - Ngủ Rồi? Đánh Thức Là Được
Chương 21 - Ngủ Rồi? Vậy Thì Sao? Đánh Thức Là Được
Chương 22 - Về Cung Sẽ Không Tha Cho Hắn Ta
Chương 23 - Về Cung Sẽ Không Tha Cho Hắn Ta
Chương 24 - Về Cung Sẽ Không Tha Cho Hắn Ta
Chương 25 - Về Cung Sẽ Không Tha Cho Hắn Ta
Chương 26 - Về Cung Sẽ Không Tha Cho Hắn Ta
Chương 27 - “Nói Cho Trẫm, Đại Lương Bây Giờ Là Ai Định Đoạt…”
Chương 28 - “Nói Cho Trẫm, Đại Lương Bây Giờ Là Ai Định Đoạt…”
Chương 29
Chương 30 - Nàng Là Thê Chủ Của Hắn
Chương 31 - Nàng Là Thê Chủ Của Hắn
Chương 32 - Nàng Là Thê Chủ Của Hắn
Chương 33 - Nàng Là Thê Chủ Của Hắn
Chương 34 - Nàng Là Thê Chủ Của Hắn
Chương 35 - Nàng Là Thê Chủ Của Hắn
Chương 36 - Tranh Sủng
Chương 37 - Tranh Sủng
Chương 38 - Tranh Sủng
Chương 39 - Không Thể Để Ngươi Tủi Thân Được
Chương 40 - Không Thể Để Ngươi Tủi Thân Được
Chương 41 - Không Thể Để Ngươi Tủi Thân Được
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46 - "Trẫm Thưởng Cho Chàng Đấy, Ngươi Ăn Đi."
Chương 47 - "Trẫm Thưởng Cho Chàng Đấy, Ngươi Ăn Đi."
Chương 48 - "Trẫm Thưởng Cho Chàng Đấy, Ngươi Ăn Đi."
Chương 49 - Không Phải Ngươi Thì Không Được
Thường Hoài Ngọc còn lâu mới mẫn cảm giống như Đơn Dĩ Đình, kẻ bề trên hỏi, nàng ta đương nhiên trả lời: “Hai hoàng tử rất mệt, lại ngủ nữa rồi ạ.
”
Trịnh Gia Linh nói: “Đi kiểm tra lại đi, nếu có sốt lại lập tức đến báo.
”
Thường Hoài Ngọc: “Vâng, hoàng thượng.
”
Bên trong lần nữa trở nên yên tĩnh, không ai trả lời, Ỷ Tinh bưng chén thuốc tới.
Ỷ Vân đỡ Đơn Dĩ Đình ngồi dậy, Ỷ Tinh chờ Trịnh Gia Linh nói hắn ta có thể mớm thuốc cho quân hậu.
Bỗng nhiên Trịnh Gia Linh nói: “Trẫm đút cho.
”
Đơn Dĩ Đình: “…”
Mọi người đều kinh ngạc.
Ỷ Tinh lo lắng không dám cử động.
Trịnh Gia Linh cau mày nhìn về phía Ỷ Tinh, Ỷ Tinh vội vàng cầm chén thuốc thừa lên.
Trịnh Gia Linh cầm lấy chén thuốc bên cạnh Ỷ Tinh chưa đụng tới, nàng cầm chén thuốc tới, sau đó múc từng muỗng thuốc một đưa tới bên môi Đơn Dĩ Đình.
Đơn Dĩ Đình vội vàng uống vào.
Nóng…
Nhưng y không dám phun ra mà mạnh mẽ nuốt xóng.
Cũng còn may chén thuốc kia rất ít.
Ỷ Vân đỡ Đơn Dĩ Đình, hắn ta thấy thế há mốm nhưng cái gì cũng không dám nói. Trịnh Gia Linh không đút nữa, nàng dùng cái thìa nhẹ nhàng khuấy thuốc rồi nói: “Thỉnh an ngày mai miễn đi.
”
Đơn Dĩ Đình nói: “Vâng, thần hầu đa tạ hoàng thượng thương tiếc.
”
Trịnh Gia Linh nói: “Quân hậu yêu con, chăm sóc hoàng tử mệt mỏi, chiều hôm nay lại sốt cao, đương nhiên phải nghỉ ngơi mấy ngày.
”
Nàng quyết định thời gian y phát sốt vào hôm nay.
Lời vua đã nói không cho rút lại, thậm chí có thể gây tổn hại cho thực tế, nàng nói cái gì thì chính là cái đó.
Sau này cho dù ai cũng không được thắc mắc nữa.
Đơn Dĩ Đình cụp mắt, thành thật tạ ơn nàng: “Thần hầu đa tạ hoàng thượng.
”
Trịnh Gia Linh lại múc một muỗng thuốc, đưa tới khóe môi.
Lần này không nóng, Đơn Dĩ Đình ngoan ngoãn uống hết.
Đút được một nửa, Trịnh Gia Linh bỗng nhiên ngừng lại.
Đơn Dĩ Đình nhìn chén thuốc còn một chút, nàng đút mệt rồi sao?
Đơn Dĩ Đình thân thiết nói: “Hoàng thượng mệt mỏi một ngày rồi, không bằng…”
Cứ để Ỷ Tinh đút đi.
Trịnh Gia Linh ngắt lời: “Quân hậu còn muốn sao?”
Đơn Dĩ Đình: “…?”
3s quảng cáo, không thích có thể next nhé
Hiện tại nhóm đang edit những truyện này mời ghé quaaa
[Nữ Tôn] Độc Sủng Quân Hậu
Tần Nguyệt Quang Của Tôi
Anh Mãi Mãi Yêu Em
Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Yên Phận Chút
Hi vọng có sự ghé thăm của mọi người ạ