Nó mệt nhoài...
.
ngồi trên thềm trước lớp và vẫn còn mắc cười, nhớ bộ dạng của tụi nó lúc chìu thật tình rất dễ thương!
-Nhỏ khó ưa.
.
chưa về à?
-Giờ về!
-Giao Giao với Minh Hoàng đi đâu rồi?
-Giao Giao trật chân.
.
cậu ta đưa cô ấy về trước rồi
-Ô.
.
.
tưởng 2 đứa nó đi đánh lẽ!
!
-k phải ai cũng đê tiện như cậu đâu! Nó bĩu môi rồi đi ra cổng thả bộ về Hắn cười đểu rồi chạy theo
-nè nhỏ khó ưa,
sao cậu ghét tui quá vậy? k phải tui rất đẹp trai sao
-Thôi tự kỉ! ngẩn ngơ tò te.
.
.
hắn hỏi nó
-mà cậu tên Tiểu Từ hay là Niệm Từ
-Muốn gọi cái nào cũng đc!
-Nhưng hồi nhỏ tui có quen 1 bạn tên tiểu Từ.
.
tui rất muốn gặp lại cậu ấy
-Vậy thì đi tìm đi.
.
nói tui làm zì? Ngẩn ngơ vài giây.
.
nó típ
-à.
.
.
à.
.
hay là cậu nghĩ tui là cô nhóc đó nên tối ngày đi theo tui? định tán tỉnh tui phải hông? hay là bị đổ trước tui rồi?-nó nhìn hắn đăm chiêu
-Thôi.
.
.
ai cũng đc.
.
nhưng cô bé đó rất dễ thương.
.
đâu có.
.
.
xấu xí như cô.
.
lêu lêu Hắn thè lười trêu nó rồi bỏ chạy.
.
.
-Đồ khùng
-cậu nói gì?
-tui nói cậu khùng
-Ừ.
.
.
.
-k có ai khùng như cậu!
-làm sao có đc.
. Nó thiệt là bó tay với tên đó.
.
. 2 tản băng này cứ như ngàn năm k tan.
.
sắp tu thành chính quả rồi mà giờ cũng biết trêu ghẹo nhau sao?
-Là 2 đứa này!
!
!
! 1 đám đông tụ lại vài chục người bao lấy 2 đứa nó
-Mấy người là ai?-Nó sừng sộ
-Còn nhớ bọn anh k? Thì ra là 4 cái đèn giao thông ban chiều ở quán cà phê! nó nhếch mép
-À.
.
.
4 đứa Cún.
.
chị vẫn nhớ
-Con này láo thật-thằng tóc vàng lên tiếng Hắn nhắm bề k yên.
.
.
rỉ tai nó
-giờ làm sao?
-Ai biết.
.
.
liều đi Cắt ngang cuộc trao đổi của nó.
.
hắn sẵng giọng
-Lên cho tao! xử đẹp hết Thế là bọn côn đồ lao lên khoảng 20 đứa.
.
. 2 đứa nó xuất những đòn quyền để phản ứng.
. nhưng 20 rồi lại 20 nữa bọn chúng cứ như thể k chết.
.
kéo đến hoài càng lúc càng động Hắn thấy nó có vẻ đuối sức.
.
.
lên tiếng hỏi
-Nè nhỏ.
.
.
có sao k đấy?
-Tui chịu sắp hết nổi rồi.
. Nó thật thà thú nhận
-Lên cho tao!
-Hắn tiếp tục ra lệnh!
-yahhhhhhhhh-Bọn chúng lao hệt tên đâm về phía 2 đứa nó
-Khoan!
-Hắn hét Ngừng lại bất ngờ.
.
.
4 tên cầm đầu cũng bất ngờ
-Muốn giở trò gì? Hắn cười xuề xòa chỉ tay về phía sau lưng bọn chúng
-Nhìn kìa.
.
.
cảnh sát tới Bọn côn đồ hốt hoảng quay lại cũng là lúc hắn nm81 tay nó chạy mất Hổn hển thở khi đã đến nơi an toàn.
.
.
hắn vẫn chua7n bỏ bàn tay nhỏ bé của nó ra.
. 2 đứa nhìn nhau.
. cười ha hả
-lúc đó trông cậu tếu thật đấy-Nó trêu
-26 kế chạy là thượng sách mà
-Cũng hay! chiến thuật đánh nhau à
-Trước giờ dnh91 nhau tui chưa phải chạy.
.
lần này bị cậu báo hại.
.
.
rồi!
-Ơ.
.
chưa ăn tối đã bị cậu làm cho ĐAO TIM 2 đứa mệt nhoài.
.
tựa lưng vào nhau
-Để tui đưa cậu về cho chắc ăn! Nhìn hắn.
.
.
-Trời.
.
nay đổi tính rồi sao?
-Thật là.
.
cậu k móc tui cậu ăn k vào à?
-Chắc vậy! Hắn đưa nó về nhà Giao Giao và Minh Hoàng đã về từ sớm
-Nè.
.
sao giờ 2 người mới về? đi đánh lẽ hả-Minh Hoàng trêu
-Lẽ cái đầu mày.
tí nữa là k còn gặp tao trên cõi đời này rồi!
-Ố.
.
có chuyện gì vậy?
-@#$%^'*$%$^'*( 2 đứa nó từ từ thuật lại tình tiết câu chuyện!
-Trời ơi.
.
.
tui lo cho bà quá.
.
.
bà mà có chuyện gì chắc tui chết-Giao Giao ôm nó nức nỡ
-Nè.
.
tui có ý kiến này.
.
.
2 bà ở xa trường mà thân con gái vậy đi học nguy hiểm lắm.
.
k biết chừng bọn chúng còn đến lần nữa.
.
hay là.
.
.
2 người dọn về nhà tụi tui ở đi-Minh Hoàng liếng thoáng
-K đời nào!
-Nó hét lên.
.
-Vừa tiết kiệm vừa an toàn
-Ở chung với 2 người mà an toàn à?-Nó nhìn hắn hàm ý
-Bọn chúng mà quay lại lần nữa là cậu chết cũng k ai biết đâu!
-hắn lên tiếng
-Tiểu Từ à.
.
.
hay là.
.
.
-Giao Giao lên tiếng Nó bối rồi.
.
tiền.
.
nó còn phải tiết kiệm.
.
.
tiền lương nó k đủ đâu vào đâu!
-Ừ.
.
vậy cũng đc.
.
.
-Vậy mai tụi tui sang dọn đồ giúp 2 người nhá-hắn và minh Hoàng phấn khởi Mặt méo xệch.
.
nó đáp
-Ừ.
.
. Việc chuyển nhà thật vất vả!
. 4 đứa mệt nhoài cả người mới có thể chuyển hết đống bùi nhùi về nhà hắn ngã lưng xuống giường.
.
.
nó la lên
-Thoải mái thật
-Ra ngoài.
.
đây là phòng của tui-hắn trợn mắt Hơi bị quê.
.
.
nên nó bước ra ngoài mà k cần chào hắn nhà khá rộng có tất cả 4 phòng ngủ.
.
vừa cho 4 đứa nó.
. chỉ có 1 bật tiện là chỉ có 1 cái nhà VS.
.
kẻo có ngày nó phải giành nhau với hắn thì "mất mặt" lắm! mà k biết tin đồn ở đâu truyền nhanh như thế.
.
việc tụi nó sống chung với 2 chàng hoàng tử lan truyền khắp nơi Huệ Chi vốn k ưa 2 đứa nó giờ nghe thêm chuyện này càng thêm ghét.
.
nhưng cơn ghét k bộc lộ phía bên ngoài cô ta luôn tìm cách hạ mình kết thân với tụi nó.
.
chỉ mong tiếp cận đc hắn.
.
đc hắn chú ý đến.
. nhưng mà hắn cứ như con động vật vô cảm.
.
.
cứ hờ hững.
.
cái hờ hững đó như xiết chết trái tim cô!
Giờ sinh hoạt: Cả lớp cứ nháo nhào lên.
.
.
ôi chào! thuở học sinh sợ nhất là giờ sinh hoạt mà!
-Ước gì có túi thần kì của đoremon mình sẽ mượn cái gì có thể chóng lại tiếng cải lương của bà cô la sát!
!
-Trời hỡi trời ơi.
.
lớp lại hạng cuối.
.
lại nghe mắng nữa rồi!
-ước gì con cô bệnh.
.
nhà cô cháy.
.
.
xe cô hư.
.
chống cô có vợ bé.
.
để cô k đến lớp đc. Cả lớp nó tiếng than não nề.
.
nghe xót cả ruột.
.
giờ sinh hoạt đáng ợ vậy sao?
-Học sinh.
.
.
Nghiêm! tiếng lớp trưởng vang lên khi cô bước vào lớp người này rỉ tai người kia.
.
.
-k sát khí
-tươi như hoa
-chắc là thầy Vĩnh vừa tỏ tình với cô rồi
-thoát nạn rồi!
!
! Cô tằng hằng giọng.
.
ra hiệu cho lớp ngồi xuống.
.
miệng vẫn nở nụ cười hiền
-Cả lớp ngồi! Như buộc miêng
-Cô ơi.
.
thầy Vĩnh vừa tỏ tình hả cô? Trợn mắt to.
.
cô xấu hổ
-khẽ thôi! Ôi trời Cả lớp bật cười ha hả
-con người khi có tình yêu là dễ chịu vậy đó
-Cô ơi.
.
hèn gì nay em thấy cô đep quá trời quá đất Tụi lớp nó thi nhau nịnh hót
-Chèn ơi! mấy đứa làm cô xấu hổ quá hà-Cô đỏ mặt đáp
-Cô ơi.
.
chắc là thấy Vĩnh nói yêu cô hả?-Long trêu
-Cái thằng này.
.
đương nhiên là vậy rồi-Bảo đáp
-Nhiều k cô?
-tất nhiên là nhiều.
. nhiều lắm lắm lun.
. rất chi là nhiều.
. nhiều bá đạo.
. ối zời ơi là nhiều.
. => nói tóm lại là nhiều.
.
@@ Lớp nó cứ đứa xướng đứa họa.
.
.
cô đc dỗ cười thích thú
-Mà này.
.
lớp tuần này đứng hạng mấy?-Như k quên chủ đề chính.
.
.
cô hỏi cả lớp đang rôm rả bỗng im bặt.
.
im k tiếng động
-lớp trưởng?
-Dạ.
.
em thưa cô.
.
lớp mình.
.
nay hạng nhất.
.
.
.
.
.
.
.
.
-thật k?-Cô mừng rỡ
-Dạ thiệt.
.
nhưng là từ dưới đếm lên!
-Con nhỏ lớp trường thật thà đến mức thấy cô tức mà đầu xì xì khói.
.
y hệt tu luyện nội công thâm hậu Như rỉ tai 1 bạn gí bảo
-Cô tẩu quản nhập ma rồi tui bây ơi.
.
.
.
! Cô chủ nhiệm đập bàn
-Cả lớp.
.
.
Đứng! Cả lớp đứng bặt dậy.
.
.
chờ tuyên án tử hình
-Cô ơi.
.
tha đi cô.
.
.
nay có chuyện Zui mà cô
-Cô ơi.
.
.
thủ hạ lưu tình dang cố hết sức năn nỉ nhưng m,
ặt cô đằng đằng sát khí
-Muốn tui tha cũng đc.
.
nhưng cuộc thi Nữ Sinh Duyên Dáng đợt này phải thắng cho tui!
-Trời.
.
.
!
-Sao có thể lớp nó xôn xao nghe mà mất niềm tin!
-Lớp mình thắng.
.
thì thầy Vĩnh mới chịu mời tui đi ăn.
.
mà ăn rồi.
.
tui mới vui.
.
mà vui rồi.
.
tuii mới nghĩ đến chuyện bỏ qua-Cô liếng thoáng Cả lớp lắc đầu ngao ngán Ai cũng biết thấy Vĩnh chủ nhiệm lớp điểm.
.
lớp của Huệ Chi.
.
mấy năm liền toàn lớp thầy đoạt quán quân.
.
mà nay cô treo giải khó thế
-A.
.
hay là để Giao Giao đi thi
-Ừ hé
-Ý kiến hay! Cả lớp đổ dồn vào cô bé Giao Giao.
.
.
.
-Giao Giao của chúng ta xinh hơn hẳn Huệ Chi mà.
.
cô nhỉ
-Ừ.
.
tốt.
.
vậy để Giao Giao đi thi
-lần nay có hi vọng rồi Ôm cô đầy niềm tin.
.
Như mập trao di chúc
-Mạng sống cả lớp nhờ vào bà đây!
!
!