Nước Mắt Lọ Lem

Nước Mắt Lọ Lem

Cập nhật: 05/04/2024
Tác giả: su candy
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 63,937
Đánh giá:                        
Truyện Teen
     
     

Mẹ Con Mẫn Quân về tới nhà...

ngôi biệt thự xa hoa vắng bóng người.

.

.

nơi bà mẹ con ấy bất chấp giành lấy! Nhìn ông an tọa trên ghê.

.

.

đôi mắt thẫn thờ.

.

bà biết ông vừa khóc Lí do gì khiến ông khóc khiến bà hụt hẫng.

.

Rỉ tai đứa con.

.

bà nói

-Chắc là nhớ con quỷ cái kia rồi.

.

.

-Mà chuyện thuê sát thủ khử nó tới đâu rồi mẹ?

-chưa nghe kết quả! nện gót dày trên thềm.

.

.

ông Hạ mở mắt ra.

. Cái gì cần đối diện là phải đối diện Bà ta nhẹ nhẹ choàng tay qua cổ ông.

.

ngọt ngào nói

-Anh yêu.

.

.

hôm nay anh muốn nay gì? em nấu cho Mạnh bạo gỡ tay bà ấy ra.

.

ông lạnh lùng

-K cần! anh phải đi tìm tiểu Từ.

-Dượng à.

.

Con biết nó là con gái của Dượng.

.

nhưng ngoài đường người ta bàn tán xôn xao.

.

nói nó là 1 đứa con hư hỏng,

dùng heroin.

.

thuốc lắc.

.

.

sao Dượng lại tìm nó về?-Mẫn Quân đỏng danh82 nhắc đến Heroin.

.

ông lại điên tiết lên Bốp.

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

! Ông thẳng tay tát mạnh vào mặt cô ả.

.

.

cô gã khụy xuống nền trước sự ngạc nhiên của bà ta

-Anh làm gì thế?-Bà cáu

-Làm gì à? hãy hỏi con gái yêu của cô đi.

.

nó đã làm gì với Niệm Từ của tôi? 2 mẹ con sợ hãi nhìn nhau.

.

cùng 1 suy nghĩ liệu đã lộ ra chuyện gì" Ơm bờ má sưng đỏ.

.

.

cô ả ngây thơ

-Có.

.

có phải có chuyện gì hiểu lầm k Dượng Quắc mắt dữ tợn.

.

bà ta chưa bao giờ thấy ông dữ như thế

-Hiểu lầm? mày tự hỏi mày đã làm gì trong căn nhà này? vì mày tao đã k còn tin Tiểu Từ nưa.

.

mày là ai?

-Dượng.

.

.

Dượng.

.

có.

.

.

có.

.

-Cô lắp bắp sợ hãi

-Tao đã biết tất cả.

.

.

biết những gì mày đã làm vs Tiểu từ.

.

chính mày.

.

chính mày đã bỏ thuốc vào túi xáchcủa con bé.

.

.

để tao hiểu lầm nó.

.

.

chính mày đã lần lượt chia rẽ tình cảm cha con tao.

.

.

chính mày đã làm mọi cách khiến tao k tin nó nữa.

.

. Cương quyết.

.

Ông tiếp

-Và giờ.

.

ngay lập tức.

.

mày dọn ra khỏi nhà tao! Cut ra khỏi nhà con gái tao.

.

.

mày k có tư cách ở trongcăn nhà này.

.

.

càng k có tư cách gì để dụng tới con gái tao!

-Dượng.

.

.

con xin lổi.

.

.

xin lổi.

.

.

Dượng đừng đuổi con đi.

.

.

.

.

. Gát tay cô ra khỏi.

.

ông mạnh bạo

-Nếu mày còn k ra.

.

hãy để cảnh sát giải quyết! Cô quay sang nhìn bà Mẫn.

.

.

nước mắt tuôn trào

-Mẹ.

.

cứu con đi mẹ,

.

.

.

.

. Bà ta thở dài.

.

.

nhìn ông đầy xin lổi

-Anh.

.

.

có thể.

.

bỏ qua cho con bé lần này.

.

.

em nghĩ.

.

k có.

.

lần sau đâu

-Cô im đi! còn có lần sau tôi sẽ k bao giờ tha cho mạng sống cũa nó.

.

Nếu cô thương đứa con vậy thì cuốn gối theo nó đi! Tôi thực sự thất vọng khi chính cô đã chia rẽ cha con tôi.

.

.

và k hi vọng điều gì khiếp đảm hơn mà cô đã từng làm.

.

.

mong là k có! Lạnh lùng bỏ lên lầu Bà ta nhìn Mẫn Quân lắc đầu.

.

.

.

-Mẹ.

.

giờ con làm sao?chắc Royal cũng k cho con học nữa.

.

.

mẹ

-Con tạm thời tìm nơi ở tạm đi.

.

mẹ ở lại lấy lòng tin của ông ấy.

.

và sẽ đón con về sớm thôi

-Mau nha mẹ.

.

. Cô ả nước mắt chảy dài.

.

.

.

1 thời sống tiểu thư nay phải trở về kiếp nghèo hèn.

!

!

!

!

-Minh Hoàng.

.

Cậu sao thế?-Nó hối hả đi đến điểm hẹn khi thấy Minh Hoàng đang nhìn dòng nước trôi

-Cậu.

.

đến rồi hả?

-Ừ.

.

có chuyện gì thế?

-Có phải.

.

.

cậu thích Nguyên Vũ k?-câu hỏi ngớ ngẩn.

.

nhưng cậu ấy cũng muốn biết kết quả.

.

dù đã đoán đc phần nào Lưỡng lự hồi lâu.

.

Nó đáp

-Phải.

.

tớ thích cậu ấy!

-Vậy.

.

con tôi? có bao giờ.

.

trong lòng cậu tôi có 1 chút địa vị nào k? Nhìn thẳng vào mắt nó.

.

Minh Hoàng hỏi. Nó bối rối trước câu hỏi này.

.

.

và cũng rất khó để nó trả lời

-k.

.

Minh Hoàng à.

.

tớ thích Nguyên Vũ.

.

cậu biết mà.

.

.

tình cảm tớ đã giành trọn cho cậu ấy rồi.

.

.

.

. Cười hững hờ.

.

.

-Nhưng tôi.

.

cũng thích cậu đấy Tiểu Từ.

.

.

.

-Xin lổi.

.

Minh Hoàng

-Vi tôi thích cậu.

.

.

và tôi sẽ để cậu đi.

.

.

.

mong là cậu sẽ hạnh phúc Thật khó khắn để quyết định như thế.

.

cậu ấy đã từ bỏ.

.

.

. Có 1 chút đau lòng khi nó thẳng thắng từ chối.

.

.

thẳng thắng chọn lựa hắn Nhưng chỉ 1 chút.

.

và k hiểu.

.

.

.

-Có lẽ.

.

tôi chỉ yêu cậu.

.

.

như 1 đứa em gái thôi! Cậu ấy nói rồi cười và chạy đi.

.

.

.

. 1 quyết định khó khăn nhưng dũng cảm!

~~~~

Mỉm cười 1 mình khi nhớ lại lời nói của Giao Giao hôm nào cậu có say.

.

nhưng đủ tỉnh táo để nghe tất cả.

.

.

nhưng k dám đối diện.

.

. Cậu hèn nhát với Giao Giao.

.

và với bản thân cậu.

.

-Cô bé Ngốc! Giao Giao!

!

!

! Cười khẽ.

.

cậu gọi cho giao Giao.

.

đến lúc cần quyết định sáng suốt rồi.

.

-Alo.

.

Giao giao hả?Minh Hoàng đây

-Có chuyện gì?

-Tôi sắp đi tỏ tình rồi Cắn chặt môi.

.

.

cô bé đau lòng

-Ừ.

.

.

vs Tiểu Từ à?

-k.

.

là 1 người khác.

.

.

-Ai.

.

ai thế?

-Cậu k biết đâu " k biết nghĩa là k phải mình rồi!

" Giao Giao chực ứa nước măt

-Ừm.

.

chúc cậu thành công!

-Nè.

.

gắp nhau đi.

.

.

.

-làm gì?

-muốn cậu làm quân sư cho tôi

-Ưm.

. Chạy nhanh vào Toilet.

.

.

cô bé lau đi dòng nước mắt cậu ấy.

.

sẽ hạnh phúc.

.

.

.

!

! nhất định Chọn 1 chiếc váy chấm bi tươi tắn. kèm với 1 cái nơ nơi đỉnh đầu.

.

trong cô thật nữ tính và dịu dàng.

.

khác hẳn vẻ nam nhi hàng ngày.

.

. k phải muốn níu kéo.

.

.

chỉ muốn cậu ấy từng nói vs cô " nếu cô mặc váy và cài nơ thì sẽ ntn nhỉ?" Và hôm nay.

.

ngày đầu tiên.

.

cũng là ngày cuối cùng.

!

!

! Mang đôi giày búp bê.

.

cô nhanh chóng đến điểm hẹn minh Hoàng đã chờ sẵn ở đó.

.

trên tay còn cầm 1 bó hoa hống.

.

khá lãn mạn

-tới sớm vậy?-Cô đơn điệu Quay nhìn bộ dạng của cô.

.

.

.

Ôi.

.

-Là Giao Giao đây sao? thật nhìn k ra đấy Cười nhạt nhẻo

-Cậu gặp tôi có chuyện gì?

-Muốn cậu dạy tôi tỏ tình

-Cậu chỉ cần thành ý.

.

.

có thể quỳ xuống cũng đc.

.

nói những lời chân thành nhất.

.

.

là đc rồi Cô nhiệt tình hướng dẫn.

.

dù người đó k là cô.

.

cô cũng hài lòng.

.

.

-Vậy.

.

có thể thử nghiệm với tôi k? Trố mắt nhìn cậu.

.

cô bé hỏi

-là sao>

-Thì làm thử.

.

.

tôi sợ 1 hồi tỏ tình rồi bối rồi Lưỡng lự 1 hồi lâu.

.

cô sợ k làm chủ đc cảm xúc

-Đi mà.

.

.

giúp người thì giúp cho trót

-Ư.

.

.

Cậu bắt đầu đi Minh Hoàng nhẹ nhàng cầm bó hoa đưa cho cô.

.

cậu nói

-Làm bạn gái tôi nhé.

.

. 1 giọng nói rất chân thành.

.

rất truyền cảm

-Rất tốt.

.

.

thành công rồi đó.

.

. Cô bé rơi nước mắt

-Sao cậu khóc

-Vì.

.

tôi cũng cảm động.

.

.

nên cậu nhất định thành công mà.

.

chúc hạnh phúc Những giọt nước mắt đau đớn cứ thể rơi.

.

1 lời dối lòng cô đang cố sức nói

-Rất tiếc.

.

chỉ là đóng kịch thôi! Cô quay đi Nắm tay cô bé lại.

.

Minh Hoàng khẽ nói

-Nếu k phải đóng kịch thì sao? Trố mắt ngạc nhiên trước những gì cậu vừa nói.

.

.

cô hỏi

-Đang đùa với tôi đấy à?

-k.

.

tôi thích cậu.

.

-Tôi k phải Niệm Từ

-Tôi thích Cậu.

.

Lại Gioa Giao.

.

.

Tôi thích cậu!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

! Cấu ấy hét lên khiến người đi đường đứng lại.

.

.

ai cũng tò mò.

.

.

-Sao.

.

.

sao cậu nói phải đi tỏ.

.

tỏ tình?

-Thì tôi đang tỏ tình.

,

và người đó là cậu nè Đỏ ửng mặt.

.

.

Cô bé cuối đầu k đáp

-Nhận lời làm bạn gái tôi nha.

.

!

!

! rất chân thành!

!

!

!

-Đồng ý đi.

.

.

Đồng ý đi.

.

.

.

.

.

.

Đồng ý đi!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

!

-Mọi người xung quanh vỗ tay rần rần.

.

.

lớn tiếng động viên khiến cô ngại ngùng Khẽ gật đầu!

-Hoan hô.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

. Minh Hoàng bế sốc cô bé.

.

xoay vòng trong hạnh phúc

-Mà nè.

.

.

lần sau cậu k cần mặc váy như vậy đâu!

-Sao vậy? k đẹp hả

-k.

.

rất đẹp.

.

nhưng tôi thích cậu là Cậu.

.

.

Lại Giao Giao mạnh mẽ.

.

tự tin thôi! k phải bắt chước khuôn khổ người khác

-Câu.

Cậu đã.

.

.

-Phải.

.

tôi nghe tất cả những gì cậu nói hôm đó.

.

. Che đi nổi ngượng ngùng.

.

.

cô bé k đáp

-Và tôi.

.

.

chỉ yêu con người thật của cậu thôi.

.

Giao Giao à.

.

mà cậu cũng thích tôi lắm chứ nhỉ Đấm thụm thụm vào ngực cậu ấy.

.

cô bé thẹn

-Thấy mà ghét!

!

!

!