Đọc xong cuốn "sách" tâm trạng của nó cảm thấy thoả mãn . Khi nhìn thấy vẻ mặt ấy Lăng Hạo muốn cười chết đi .
Mà nghĩ lại hồi trước cậu đã đọc vài cuốn truyện , nghĩ tới đây cậu liền quay qua bắt chuyện với nó
-Tuyết San là cậu có coi Tokyo Ghoul chưa .
Cậu hỏi
-A, là cậu cũng có coi ? Là tớ cực thích Uta nhé . Nó nghe truyện tranh hay anime là sáng mắt ra , nó lại tìm được người cùng chung sở thích có thể nói chuyện rồi . Nó cười tươi
-Uta ? là tớ tưởng cậu sẽ thích nhân vật chính chứ , Kaneki Ken cũng rất được mà .
Cậu cũng mỉm cười nói với nó
-Hì, mà cậu có coi Kuroko no basket chưa . Nó hỏi với vẻ mặt mong đợi
- ừm ,
tớ chưa .
Cậu ẫn tiếp tục trả lời
-Vậy đi , tớ cho cậu mượn này về nhớ đọc nhé hay lắm , Aoimine nhà tớ là cực phẩm rong cực phẩm nhé . Càng nói nó càng cười híp mắt lại
-Được tớ coi . Cậu nhận từ tay nó quyển truyện
-Mà cậu là ai vậy ? . Thực sự thì nó nãy giờ không để ý nên cũng không biết cậu là ai , vẻ mặt ngây thơ vô số tội
Cậu là khóc trong lòng , đường đường là Lăng thiếu lại bị một cô gái làm ngơ ? Là nó làm cậu đau lòng đến chết đi !
-Nghe kĩ tớ nói đây , là Lăng-Hạo không được quên . Cậu lại cười
- Được , là Lăng Hạo , tớ là Tuyết San .
Nó cười đáp lại cậu
Hình ảnh của cậu và nó nói chuyện , cười đùa nãy giờ đã thu vào tầm mắt của một ai đó , không muốn nhìn nữa nên quay mặt đi chỗ khác .
Là sao đây ? mới mở mắt liền thấy cảnh thật là khó chịu chết đi
Quay qua quay lại thấy một cục thịt ngồi kế bên mình ( cục thịt ấy là anh Phong nhà ta =)))) )
-Ô ,
Lăng Hạo hắn ta là ai vậy ? .
Nó ngây ngốc hỏi
-Là...
.
. .
Cậu định trả lời
-Vương Gia Phong .
Thì hắn cắt ngang lời nói của cậu , trả lời cộc lốc . Nó nãy giờ thật sự không để ý đên hắn , là xem hắn vô hình ?? ( thì nãy giờ có để ý đến anh đâu mà có thật hay không )
- xin lỗi , là cậu ấy sinh ra từ nhỏ tính khí đã thất thường . Cậu nhìn hắn
-LĂNG HẠO , cậu xem tôi là cái gì ? , Giọng hắn trở nên lạnh băng
- .
.
Anh xoa mũi mà im lặng
- là Lăng Hạo nói đúng a , tính tình gì đâu mà cộc lốc, là anh mua mấy kí đá đắp lên người vậy hả? ngồi kế anh tôi cứ tưởng ngồi kế cái tủ lạnh ấy . Là ai chỉnh cái nút nhiệt độ của anh xuống vậy a ? Là lạnh chết mất ! .
Nó nói một tràng , cậu ngồi đó mà muốn cười lớn vào cái bản mặt hắn , không để ai chửi chứ để con gái chửi thì khó ngóc đầu lê khó mà nổi
-Tuyết San cô là muốn chọc tức tôi ? .
Hắn nghiến răng
-Là cái tủ lạnh kêu từ " Tuyết San " ? Lăng Hạo là cậu mua cái tủ lạnh này ở đâu ? . Tuyết San không ngừng nói móc
-Là tớ lượm từ bãi rác về . Lăng Hạo cố nhịn cười
-Hai người tốt , rất tốt ! Lăng Hạo câu đừng trách tôi không độc ác còn cô cứ chờ đó . Hắn đen mặt không nói nhiều bước ra lớp học mặc cho cô giáo đang giảng bài ,
đi một hồi thì hắn cũng tìm được sân sau của trường mà nằm nghỉ ngơi