Chương 1 - Cùng Mỹ Nam Đánh Cướp
Chương 2 - Cùng Mỹ Nam Rơi Xuống Núi
Chương 3 - Có Ai Nói Với Ngươi Là Ngươi Rất Đẹp Hay Không!
Chương 4 - Nụ Hôn Của Hắn Làm Cho Lòng Dạ Nàng Rối Bời
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Ý Xuân Dạt Dào
Chương 7 - Chờ Ta Trở Lại Cưới Nàng
Chương 8 - Hắn Là Người Phụ Bạc!
Chương 10 - Hoàng Thượng Lại Nhìn Tới Nàng Rồi
Chương 11 - Diệp Mộ Liễu Bị Giam Lỏng.
Chương 12 - Là Chàng Đã Trở Lại Sao?
Chương 13 - Thật Sự Chàng Trở Lại!
Chương 14 - Liễu Nhi, Nàng Muốn Làm Hoàng Hậu Sao ?
Chương 15 - Lý Ngọc Nói Dối Sao?
Chương 16 - Mẹ, Con Muốn Làm Hoàng Phi
Chương 17 - Lý Công Tử Chỉ Còn Hai Bàn Tay Trắng
Chương 18 - Đời Này, Kiếp Này, Không Phải Chàng Không Gả
Chương 19 - Có Phúc Cùng Hưởng, Có Họa Cùng Chịu!
Chương 20 - Đêm Xuân Đáng Giá Ngàn Vàng
Chương 21 - Nàng Cứu Vớt Cuộc Sống Của Hắn
Chương 22 - Cùng Mĩ Nam Dạo Phố
Chương 23 - Túi Tiền Của Lý Ngọc Bị Trộm Rồi!
Chương 24 - Giá Y Mới Của Diệp Mộ Liễu
Chương 25 - Cô Gái Xuống Tay Nấu Canh Vì Hắn
Chương 26 - Lý Ngọc Gặp Rắc Rối
Chương 27 - Bọn Họ Không Có Một Xu Dính Túi
Chương 28 - Cầm Cố Cây Trâm Nhành Liễu Ngọc Bích
Chương 29 - Lần Đầu Tiên Của Lý Ngọc
Chương 30 - Có Phải Ta Cực Kỳ Vô Dụng Hay Không?
Chương 31 - Thì Ra Chàng Không Tin Ta?
Chương 32 - Lý Ngọc, Chàng Không Cần Ta Nữa Sao?
Chương 33 - Nàng Không Đi, Ta Đi!
Chương 34 - Mang Ta Đi Gặp Chủ Tử Nhà Ngươi
Chương 35 - Thái Hậu Tuyệt Sắc!
Chương 36 - Ngươi Đừng Quên Tiền Đặt Cược Của Chúng Ta
Chương 37 - Nàng Không Thích Hợp Làm Mẫu Nghi Thiên Hạ
Chương 38 - Nàng Là Người Mà Ta Muốn!
Chương 39 - Dùng Cái Chết Để Khảo Nghiệm Nàng
Chương 40 - Nữ Nhân Thống Hận Nhất Là Nam Nhân Lừa Gạt!
Chương 41 - Đời Người Như Giấc Mộng
Chương 42 - Diệp Huyện Lệnh Ngồi Tù
Chương 43 - Có Phải Cô Gia Không Cần Người Nữa Không?
Chương 44 - Soái Ca Du Bạch Đùa Giỡn.
Chương 45 - Ta Có Tội Gì
Chương 46 - Ta Là Hoa Đã Có Chủ
Chương 47 - Hoàng Thượng, Hình Như Người Vô Sỉ Là Người Đấy!
Chương 48 - Ngươi Đã Không Có Sự Lựa Chọn Rồi!
Chương 49 - Du Bạch Động Tâm Rồi!
Chương 50 - Diệp Mộ Liễu Mua Thạch Tín
Chương 51 - Muốn Gặp Chàng Một Lần
Chương 52 - Hiện Tại Ta Càng Muốn Ăn Nàng
Chương 53 - Đi Theo Chàng, Ta Sẽ Không Hạnh Phúc
Chương 54 - Ta Sẽ Không Nghèo Khó Cả Đời
Chương 55 - Hoàng Thượng Là Thánh Quân
Chương 56 - Bây Giờ Chúng Ta Kết Thúc Rồi!
Chương 57 - Nghe Nói Hoàng Thượng Cực Kì Tuấn Tú
Chương 58 - Lý Công Tử, Thật Ra Ngươi Đúng Là Tình Nhân Tốt
Chương 59 - Du Bạch Đáng Chết, Vì Sao Không Nói Nàng Còn Mua Cả Thuốc Mê?
Chương 60 - Du Đại Nhân, Ngươi Thật Sự Dối Trá!
Chương 61 - Chúc Mừng Ngươi Đã Trở Thành Hoàng Hậu
Chương 62 - Thì Ra Nàng Chỉ Là Trò Cười
Chương 63 - Thiên Tử Phạm Pháp, Xử Như Thứ Dân
Chương 64 - Là Buông Tay Hay Là Tạm Thời Nhân Nhượng Vì Lợi Ích Toàn Cuộc
Chương 65 - Cho Dù Nàng Hận Ta, Ta Cũng Không Buông Tay
Chương 66 - Trở Lại Rừng Đào Cũ
Chương 67 - Ở Hạnh Hoa Thôn Gặp Được Yêu Nghiệt Tử Y
Chương 68 - Không Phải Ta Muốn Quỵt Tiền
Chương 69 - Chúng Ta Quen Biết Sao?
Chương 70 - Thì Ra Tống Công Tử Là “Người Có Duyên”
Chương 71 - Đáng Thương Cho Nàng Có Nhà Cũng Không Thể Về!
Chương 72 - Lý Ly Giảo Hoạt Như Hồ Ly.
Chương 73 - Hình Như Diệp Tiểu Thư Có Thành Kiến Với Ta?
Chương 74 - Bồ Đào Mỹ Tửu Dạ Quang Bôi –(Rượu Nho Đen )
Chương 75 - Lý Ly Cũng Có Chuyện Xưa
Chương 76 - Nàng Chính Là Con Diều Trong Tay Lý Ngọc.
Chương 77 - Tiếng Tiêu Làm Bạn Trong Giấc Mộng
Chương 78 - Người Đi – Nhà Trống Như Giấc Mộng
Chương 79 - Diệp Lão Gia Bị Uy Hiếp
Chương 80 - Hoàng Hậu Của Trẫm Vĩnh Viễn Chỉ Có Thể Là Nàng!
Chương 81 - Xin Cho Ta Cơ Hội Lần Nữa!
Chương 82 - Diệp Mộ Liễu Đến Kinh Thành
Chương 83 - Diệp Mộ Liễu Ở Tại Hắc Điễm
Chương 84 - Diệp Mộ Liễu Trúng Hợp Hoan Tán
Chương 85 - Mị Dược Trộn Thêm Mê Dược.
Chương 86 - Không Cần Phá Hỏng Chuyện Tốt Của Đại Gia
Chương 87 - Không Bằng Lý Huynh Hy Sinh Nhan Sắc Đi!
Chương 88 - Lý Ly Bị Đùa Giỡn
Chương 89 - Diệp Tiểu Thư, Chúng Ta Thật Có Duyên Đấy!
Chương 90 - Cùng Mĩ Nam Lên Đường
Chương 91 - Gió Mưa Thổi Trước Cơn Bão
Chương 92 - Hắn Nhớ Tới Nụ Hôn Kia
Chương 93 - Yên Tâm Đi, Ta Không Có Hứng Thú Với Ngươi
Chương 94 - Có Phải Kiếp Trước Ta Nợ Ngươi Hay Không?
Chương 95 - Không Lẽ Nàng Ăn Đậu Hũ Của Hắn?
Chương 96 - Cùng Mỹ Nam Cưỡi Một Con Ngựa
Chương 97 - Ngươi Có Bề Ngoại Lạnh Lùng, Nhưng Không Phải Ý Chí Sắt Đá…
Chương 98 - Nếu Cứ Như Vậy Mà Đi Thì Cả Đời Này Của Nàng Đều Không Thể Yên Lòng!
Chương 99 - Ta Chỉ Không Cẩn Thận Cứu Ngươi Mà Thôi
Chương 100 - Hoàng Thượng Muốn Nạp Bắc Minh Công Chúa Làm Phi
Chương 101 - Ta Tình Nguyện Đau Khổ Còn Hơn Là Cái Gì Cũng Không Biết
Chương 102 - Lý Ly, Rốt Cuộc Ngươi Là Người Phương Nào?
Chương 103 - Hắn Quyết Tâm Muốn Lập Ngươi Làm Hoàng Hậu
Chương 104 - Ngươi Vẫn Còn Yêu Hoàng Thượng Sao?
Chương 105 - Đây Là Thiên Hạ Của Hắn.
Chương 106 - Hoàng Cung Sâu Như Biển
Chương 107 - Không Phải Ta Đang Nằm Mơ Chứ?
Chương 108 - Nên Làm Gì Để Vãn Hồi Sự Tin Tưởng Của Nàng ?
Chương 109 - Nếu Nàng Làm Đựơc Thì Đã Không Phải Là Diệp Mộ Liễu Rồi.
Chương 110 - Cùng Người Khác Tranh Đột, Ta Tình Nguyện Buông Tay
Chương 111 - Kiếp Sau Ta Tình Nguyện Làm Một Nam Tử Bình Thường!
Chương 112 - Nhớ Tư Vị Của Nàng
Chương 113 - Đừng Sợ, Tất Cả Đã Có Ta !
Chương 114 - Ra Oai Phủ Đầu Với Hoàng Quý Phi
Chương 115 - Lý Ngọc Đang Tránh Nàng!
Chương 116 - Không Nghĩ Tới Nàng Lại Bắt Gian
Chương 117 - Lý Ngọc Là Của Mình Nàng!
Chương 118 - Không Phải Nữ Tử Nào Cũng Thích Chim Hoàng Yến.
Chương 119 - Bắc Minh Công Chúa Cầu Kiên
Chương 120 - Kế Hoạch Của Sứ Giả Bắc Minh
Chương 121 - Bởi Vì Thiên Tuyết Yêu Hoàng Thượng
Chương 122 - Trẫm Sợ Nàng Không Chịu Tha Thứ Cho Trẫm
Chương 123 - Đại Điển Phong Hậu
Chương 124 - Đêm Động Phòng Hoa Chúc
Chương 125 - Nàng Muốn Học Cách Thay Đổi Chính Mình
Chương 126 - Bắc Thiên Tuyết Rơi Xuống Nước
Chương 127 - Là Trượt Chân Hay Là Bị Hại?
Chương 128 - Quan Trọng Nhất Là Ta Thương Hắn.
Chương 129 - Chỉ Cần Ở Bên Cạnh Ngươi Là Tốt Rồi.
Chương 130 - Bức Họa Trong Ngự Thư Phòng
Chương 131 - Giống Như Thời Gian Trôi Qua Thật Lâu, Sông Cạn Đá Mòn, Bất Quá Cũng Chỉ Là Đạo Lý Hiển Nhiên Như Vậy!
Chương 132 - Tình Yêu Chân Chính Không Phải Nói Mà Là Làm!
Chương 133 - Thiên Tuyết Tới Tìm Hoàng Hậu
Chương 134 - Khách Không Mời Mà Đến Tử Vi Cung
Chương 135 - Bởi Vì Nhìn Ngươi Dễ Bắt Nạt
Chương 136 - Hoàng Thượng Lên Giường Ngủ Đi
Chương 137 - Cái Gọi Là Quy Tâm Tự Tiến, Bất Quá Chỉ Là Như Vậy
Chương 138 - Không Đành Lòng Chịu Khổ Nhất Thời Thì Cả Đời Làm Sao Vui Vẻ ?
Chương 139 - Chàng Càng Đối Tốt Với Ta, Lòng Ta Càng Tham Lam
Chương 140 - Biên Cảnh Rối Loạn
Chương 141 - Đế Hậu Yêu Đương Vụng Trộm
Chương 142 - Cướp Nhà Khó Phòng
Chương 143 - Thái Hậu Tới Hưng Sư Vấn Tội
Chương 144 - Vu Oan Cho Hoàng Hậu Là Phải Mất Đầu
Chương 145 - Chết Không Có Đối Chứng
Chương 146 - Trên Đời Không Có Bức Tường Nào Không Bị Gió Lùa Qua
Chương 147 - Hoàng Hậu Còn Có Nghi Vấn Gì Sao?
Chương 148 - Tự Có Kế Hoạch Riêng Của Mình
Chương 149 - Nương Tử, Cho Ta Một Cơ Hội Để Khiếu Nại Nhé
Chương 150 - 150: Hoàng Thượng Cũng Có Cảm Giác Không An Toàn
Chương 151 - Chỉ Có Phép Thành Công, Không Cho Phép Thất Bại
Chương 152 - Lý Ngọc Dùng Mĩ Nam Kế
Chương 153 - Nô Tì Muốn Ngôi Vị Hoàng Hậu
Chương 154 - Hắn Không Đồng Ý Với Ngươi Thì Ta Đồng Ý Với Ngươi Là Được!
Chương 155 - Du Bạch Hộ Hoa Sứ Giả
Chương 156 - Chương 155.2
Chương 157 - 156: Ban Đêm Lý Ly Mời Gặp Giai Nhân
Chương 158 - 157: Đêm Trăng Yêu Đương Vụng Trộm
Chương 159 - Chương 157.2
Chương 160 - Không Lẽ Đều Do Lý Ly Bố Trí Ván Cờ Này?
Chương 161 - Chương 158.2
Chương 162 - Chương 159
Chương 163 - Thật Ra Nam Nhân Long Gia Từ Trước Đến Nay Vẫn Luôn Si Tình Như Vậy...
Chương 164 - Hắn Tính Kế Tất Cả Lại Không Tính Được Lòng Mình
Chương 165 - Vì Sao Hoàng Thượng Theo Dõi Nô Tì?
Chương 166 - Đều Do Túy Yên Chi Gây Họa
Chương 167 - Dụ Rắn Ra Khỏi Hang
Chương 168 - Chương 164
Chương 169 - Tiễn Đưa Chung Quy Cũng Phải Từ Biệt
Chương 170 - Chương 165.2
Chương 171 - Mai Phục Trong Rừng Rậm
Chương 172 - Chương 166.2
Chương 173 - Chương 166.3
Chương 174 - Chương 167
Chương 175 - Giang Sơn Và Nàng, Hắn Sẽ Chọn Ai?
Chương 176 - Chương 168.2
Chương 177 - Giang Sơn Và Nàng, Hắn Chọn Nàng!
Chương 178 - Thực Xin Lỗi, Ta Yêu Chàng!
Chương 179 - Nàng Dùng Tính Mạng Của Nàng Để Hiến Tế
Chương 180 - Diệp Mộ Liễu, Không Cho Phép Nàng Chết!
Chương 181 - Hoàng Thượng, Người Không Nằm Mơ!
Chương 182 - Hết Cách Xoay Chuyển
Chương 183 - Nàng Chỉ Có Thể Sống Được Mười Ngày Nữa!
Chương 184 - Cho Dù Như Thế Nào, Trẫm Cũng Không Buông Tay Nàng!
Chương 185 - Cho Dù Là Hoàng Thúc Cũng Không Được!
Chương 186 - Chỉ Cần Nàng Tỉnh Lại, Trẫm Sẽ Vì Nàng Phế Bỏ Lục Cung!
Chương 187 - Du Bạch Trở Về.
Chương 188 - Hai Người Này Chẳng Lẽ Có Cái Gì Đang Che Giấu Hay Sao?
Chương 189 - Thần Đối Với Qúy Phi Là Sinh Lòng Yêu Thương
Chương 190 - Nhốt Du Bạch Vào Thiên Lao!
Chương 191 - Trẫm Muốn Đưa Bắc Thiên Tuyết Vào Lãnh Cung.
Chương 192 - Thật Xin Lỗi, Là Thần Tới Trễ!
Chương 193 - Thần Tạm Thời Vẫn Chưa Chết Được
Chương 194 - Long Linh Châu Ở Hoàng Lăng
Chương 195 - Chỉ Cần Có Thể Cứu Nàng Thì Ta Có Thể Vứt Bỏ Tất Cả
Chương 196 - Ta Trúng Loại Độc Gì?
Chương 197 - Để Cho Du Bạch Cơ Hội Lập Công Chuộc Tội.
Chương 198 - Thủ Đoạn Lôi Đình Của Lý Ly
Chương 199 - Hắn Chỉ Là Khách Qua Đường Của Nàng Mà Thôi!
Chương 200 - Trên Đường Đến Hoàng Tuyền, Ngươi Nhất Định Phải Chờ Ta!
Chương 201 - Lý Ngọc Lấy Được Long Linh Châu
Chương 202 - Chướng Khí Và Thi Độc
Chương 203 - Một Đêm Không Ngủ
Chương 204 - Rốt Cuộc Lý Ngọc Làm Sao Vậy?
Chương 205 - Mang Ta Đi Xem Mặt Trời Mọc Có Được Không ?
Chương 206 - Hy Vọng Hắn Có Thể Tiến Vào Mộng Đẹp
Chương 207 - Ta Sợ Hắn Chờ Không Được!
Chương 208 - Ở Dưới Cửu Tuyền Hắn Có Thể Nhắm Mắt Được Rồi !
Chương 209 - Lý Ly, Ngươi Đừng Làm Ta Sợ
Chương 210 - Cho Dù Là Hoàng Đế Cũng Có Lúc Bất Lực
Chương 211 - Nhân Lúc Ta Còn Tỉnh Táo, Chúng Ta Ngồi Trò Chuyện Đi!
Chương 212 - Đố Hậu Thì Có Làm Sao?
Chương 213 - Lí Ly Lại Hôn Mê
Chương 214 - Đệ Tử Đích Truyền Của ‘Độc Y’
Chương 215 - Thì Ra Lý Ly Là Tỷ Phu Của Nàng
Chương 216 - Có Thể Giải Độc Hay Không Phải Xem Cơ Duyên Của Vương Gia.
Chương 217 - Giải Độc Cho Lý Ly
Chương 218 - Lý Ngọc Phế Bỏ Lục Cung
Chương 219 - Thỉnh Cầu Của Ninh Phi
Chương 220 - Hoàng Thượng, Người Hối Hận Sao ?
Chương 221 - Diệp Mộ Liễu Mang Thai
Chương 222 - Nguyện Một Lòng Vì Một Người, Nắm Tay Không Rời.
Chương 223 - Ta Còn Phải Gọi Vương Gia Một Tiếng Tỷ Phu Đấy
Chương 224 - Độc Y Đến
Chương 225 - Thần Long Huyết Bị Mất
Chương 226 - Sống Chết Có Mệnh Cũng Không Thể Cưỡng Cầu.
Chương 227 - Người Đó Phải Là Ngươi
Chương 228 - Vương Gia, Vì Sao Ngươi Phải Khổ Như Vậy ?
Chương 229 - Ta Nhất Định Cứu Sống Ngươi !
Chương 230 - Một Nhà Ba Người Hạnh Phúc
Chương 231 - Cơ Duyên Xảo Hợp
Chương 232 - Cùng Nhau Lên Đường
Chương 233 - Ngọc Tỷ Bị Mất
Chương 234 - Tin Tức Thần Long Huyết
Chương 235 - Trúng Mai Phục
Chương 236 - Chữa Bệnh
Chương 237 - Diệt Dung Thuần Hoàn
Chương 238 - Muốn Nàng Ở Lại
Chương 239 - Lý Ly Tỉnh Lại
Chương 240 - Ta Không Phải Vì Trả Ơn Cứu Mạng Mà Chỉ Muốn Làm Theo Lời Trái Tim Mách Bảo
Chương 241 - Trở Lại Đông Thương Quốc
Chương 242 - Môi Người Đều Có Hạnh Phúc Của Mình
Chương 1 - Cùng Mỹ Nam Đánh Cướp
Chương 2 - Cùng Mỹ Nam Rơi Xuống Núi
Chương 3 - Có Ai Nói Với Ngươi Là Ngươi Rất Đẹp Hay Không!
Chương 4 - Nụ Hôn Của Hắn Làm Cho Lòng Dạ Nàng Rối Bời
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Ý Xuân Dạt Dào
Chương 7 - Chờ Ta Trở Lại Cưới Nàng
Chương 8 - Hắn Là Người Phụ Bạc!
Chương 10 - Hoàng Thượng Lại Nhìn Tới Nàng Rồi
Chương 11 - Diệp Mộ Liễu Bị Giam Lỏng.
Chương 12 - Là Chàng Đã Trở Lại Sao?
Chương 13 - Thật Sự Chàng Trở Lại!
Chương 14 - Liễu Nhi, Nàng Muốn Làm Hoàng Hậu Sao ?
Chương 15 - Lý Ngọc Nói Dối Sao?
Chương 16 - Mẹ, Con Muốn Làm Hoàng Phi
Chương 17 - Lý Công Tử Chỉ Còn Hai Bàn Tay Trắng
Chương 18 - Đời Này, Kiếp Này, Không Phải Chàng Không Gả
Chương 19 - Có Phúc Cùng Hưởng, Có Họa Cùng Chịu!
Chương 20 - Đêm Xuân Đáng Giá Ngàn Vàng
Chương 21 - Nàng Cứu Vớt Cuộc Sống Của Hắn
Chương 22 - Cùng Mĩ Nam Dạo Phố
Chương 23 - Túi Tiền Của Lý Ngọc Bị Trộm Rồi!
Chương 24 - Giá Y Mới Của Diệp Mộ Liễu
Chương 25 - Cô Gái Xuống Tay Nấu Canh Vì Hắn
Chương 26 - Lý Ngọc Gặp Rắc Rối
Chương 27 - Bọn Họ Không Có Một Xu Dính Túi
Chương 28 - Cầm Cố Cây Trâm Nhành Liễu Ngọc Bích
Chương 29 - Lần Đầu Tiên Của Lý Ngọc
Chương 30 - Có Phải Ta Cực Kỳ Vô Dụng Hay Không?
Chương 31 - Thì Ra Chàng Không Tin Ta?
Chương 32 - Lý Ngọc, Chàng Không Cần Ta Nữa Sao?
Chương 33 - Nàng Không Đi, Ta Đi!
Chương 34 - Mang Ta Đi Gặp Chủ Tử Nhà Ngươi
Chương 35 - Thái Hậu Tuyệt Sắc!
Chương 36 - Ngươi Đừng Quên Tiền Đặt Cược Của Chúng Ta
Chương 37 - Nàng Không Thích Hợp Làm Mẫu Nghi Thiên Hạ
Chương 38 - Nàng Là Người Mà Ta Muốn!
Chương 39 - Dùng Cái Chết Để Khảo Nghiệm Nàng
Chương 40 - Nữ Nhân Thống Hận Nhất Là Nam Nhân Lừa Gạt!
Chương 41 - Đời Người Như Giấc Mộng
Chương 42 - Diệp Huyện Lệnh Ngồi Tù
Chương 43 - Có Phải Cô Gia Không Cần Người Nữa Không?
Chương 44 - Soái Ca Du Bạch Đùa Giỡn.
Chương 45 - Ta Có Tội Gì
Chương 46 - Ta Là Hoa Đã Có Chủ
Chương 47 - Hoàng Thượng, Hình Như Người Vô Sỉ Là Người Đấy!
Chương 48 - Ngươi Đã Không Có Sự Lựa Chọn Rồi!
Chương 49 - Du Bạch Động Tâm Rồi!
Chương 50 - Diệp Mộ Liễu Mua Thạch Tín
Chương 51 - Muốn Gặp Chàng Một Lần
Chương 52 - Hiện Tại Ta Càng Muốn Ăn Nàng
Chương 53 - Đi Theo Chàng, Ta Sẽ Không Hạnh Phúc
Chương 54 - Ta Sẽ Không Nghèo Khó Cả Đời
Chương 55 - Hoàng Thượng Là Thánh Quân
Chương 56 - Bây Giờ Chúng Ta Kết Thúc Rồi!
Chương 57 - Nghe Nói Hoàng Thượng Cực Kì Tuấn Tú
Chương 58 - Lý Công Tử, Thật Ra Ngươi Đúng Là Tình Nhân Tốt
Chương 59 - Du Bạch Đáng Chết, Vì Sao Không Nói Nàng Còn Mua Cả Thuốc Mê?
Chương 60 - Du Đại Nhân, Ngươi Thật Sự Dối Trá!
Chương 61 - Chúc Mừng Ngươi Đã Trở Thành Hoàng Hậu
Chương 62 - Thì Ra Nàng Chỉ Là Trò Cười
Chương 63 - Thiên Tử Phạm Pháp, Xử Như Thứ Dân
Chương 64 - Là Buông Tay Hay Là Tạm Thời Nhân Nhượng Vì Lợi Ích Toàn Cuộc
Chương 65 - Cho Dù Nàng Hận Ta, Ta Cũng Không Buông Tay
Chương 66 - Trở Lại Rừng Đào Cũ
Chương 67 - Ở Hạnh Hoa Thôn Gặp Được Yêu Nghiệt Tử Y
Chương 68 - Không Phải Ta Muốn Quỵt Tiền
Chương 69 - Chúng Ta Quen Biết Sao?
Chương 70 - Thì Ra Tống Công Tử Là “Người Có Duyên”
Chương 71 - Đáng Thương Cho Nàng Có Nhà Cũng Không Thể Về!
Chương 72 - Lý Ly Giảo Hoạt Như Hồ Ly.
Chương 73 - Hình Như Diệp Tiểu Thư Có Thành Kiến Với Ta?
Chương 74 - Bồ Đào Mỹ Tửu Dạ Quang Bôi –(Rượu Nho Đen )
Chương 75 - Lý Ly Cũng Có Chuyện Xưa
Chương 76 - Nàng Chính Là Con Diều Trong Tay Lý Ngọc.
Chương 77 - Tiếng Tiêu Làm Bạn Trong Giấc Mộng
Chương 78 - Người Đi – Nhà Trống Như Giấc Mộng
Chương 79 - Diệp Lão Gia Bị Uy Hiếp
Chương 80 - Hoàng Hậu Của Trẫm Vĩnh Viễn Chỉ Có Thể Là Nàng!
Chương 81 - Xin Cho Ta Cơ Hội Lần Nữa!
Chương 82 - Diệp Mộ Liễu Đến Kinh Thành
Chương 83 - Diệp Mộ Liễu Ở Tại Hắc Điễm
Chương 84 - Diệp Mộ Liễu Trúng Hợp Hoan Tán
Chương 85 - Mị Dược Trộn Thêm Mê Dược.
Chương 86 - Không Cần Phá Hỏng Chuyện Tốt Của Đại Gia
Chương 87 - Không Bằng Lý Huynh Hy Sinh Nhan Sắc Đi!
Chương 88 - Lý Ly Bị Đùa Giỡn
Chương 89 - Diệp Tiểu Thư, Chúng Ta Thật Có Duyên Đấy!
Chương 90 - Cùng Mĩ Nam Lên Đường
Chương 91 - Gió Mưa Thổi Trước Cơn Bão
Chương 92 - Hắn Nhớ Tới Nụ Hôn Kia
Chương 93 - Yên Tâm Đi, Ta Không Có Hứng Thú Với Ngươi
Chương 94 - Có Phải Kiếp Trước Ta Nợ Ngươi Hay Không?
Chương 95 - Không Lẽ Nàng Ăn Đậu Hũ Của Hắn?
Chương 96 - Cùng Mỹ Nam Cưỡi Một Con Ngựa
Chương 97 - Ngươi Có Bề Ngoại Lạnh Lùng, Nhưng Không Phải Ý Chí Sắt Đá…
Chương 98 - Nếu Cứ Như Vậy Mà Đi Thì Cả Đời Này Của Nàng Đều Không Thể Yên Lòng!
Chương 99 - Ta Chỉ Không Cẩn Thận Cứu Ngươi Mà Thôi
Chương 100 - Hoàng Thượng Muốn Nạp Bắc Minh Công Chúa Làm Phi
Chương 101 - Ta Tình Nguyện Đau Khổ Còn Hơn Là Cái Gì Cũng Không Biết
Chương 102 - Lý Ly, Rốt Cuộc Ngươi Là Người Phương Nào?
Chương 103 - Hắn Quyết Tâm Muốn Lập Ngươi Làm Hoàng Hậu
Chương 104 - Ngươi Vẫn Còn Yêu Hoàng Thượng Sao?
Chương 105 - Đây Là Thiên Hạ Của Hắn.
Chương 106 - Hoàng Cung Sâu Như Biển
Chương 107 - Không Phải Ta Đang Nằm Mơ Chứ?
Chương 108 - Nên Làm Gì Để Vãn Hồi Sự Tin Tưởng Của Nàng ?
Chương 109 - Nếu Nàng Làm Đựơc Thì Đã Không Phải Là Diệp Mộ Liễu Rồi.
Chương 110 - Cùng Người Khác Tranh Đột, Ta Tình Nguyện Buông Tay
Chương 111 - Kiếp Sau Ta Tình Nguyện Làm Một Nam Tử Bình Thường!
Chương 112 - Nhớ Tư Vị Của Nàng
Chương 113 - Đừng Sợ, Tất Cả Đã Có Ta !
Chương 114 - Ra Oai Phủ Đầu Với Hoàng Quý Phi
Chương 115 - Lý Ngọc Đang Tránh Nàng!
Chương 116 - Không Nghĩ Tới Nàng Lại Bắt Gian
Chương 117 - Lý Ngọc Là Của Mình Nàng!
Chương 118 - Không Phải Nữ Tử Nào Cũng Thích Chim Hoàng Yến.
Chương 119 - Bắc Minh Công Chúa Cầu Kiên
Chương 120 - Kế Hoạch Của Sứ Giả Bắc Minh
Chương 121 - Bởi Vì Thiên Tuyết Yêu Hoàng Thượng
Chương 122 - Trẫm Sợ Nàng Không Chịu Tha Thứ Cho Trẫm
Chương 123 - Đại Điển Phong Hậu
Chương 124 - Đêm Động Phòng Hoa Chúc
Chương 125 - Nàng Muốn Học Cách Thay Đổi Chính Mình
Chương 126 - Bắc Thiên Tuyết Rơi Xuống Nước
Chương 127 - Là Trượt Chân Hay Là Bị Hại?
Chương 128 - Quan Trọng Nhất Là Ta Thương Hắn.
Chương 129 - Chỉ Cần Ở Bên Cạnh Ngươi Là Tốt Rồi.
Chương 130 - Bức Họa Trong Ngự Thư Phòng
Chương 131 - Giống Như Thời Gian Trôi Qua Thật Lâu, Sông Cạn Đá Mòn, Bất Quá Cũng Chỉ Là Đạo Lý Hiển Nhiên Như Vậy!
Chương 132 - Tình Yêu Chân Chính Không Phải Nói Mà Là Làm!
Chương 133 - Thiên Tuyết Tới Tìm Hoàng Hậu
Chương 134 - Khách Không Mời Mà Đến Tử Vi Cung
Chương 135 - Bởi Vì Nhìn Ngươi Dễ Bắt Nạt
Chương 136 - Hoàng Thượng Lên Giường Ngủ Đi
Chương 137 - Cái Gọi Là Quy Tâm Tự Tiến, Bất Quá Chỉ Là Như Vậy
Chương 138 - Không Đành Lòng Chịu Khổ Nhất Thời Thì Cả Đời Làm Sao Vui Vẻ ?
Chương 139 - Chàng Càng Đối Tốt Với Ta, Lòng Ta Càng Tham Lam
Chương 140 - Biên Cảnh Rối Loạn
Chương 141 - Đế Hậu Yêu Đương Vụng Trộm
Chương 142 - Cướp Nhà Khó Phòng
Chương 143 - Thái Hậu Tới Hưng Sư Vấn Tội
Chương 144 - Vu Oan Cho Hoàng Hậu Là Phải Mất Đầu
Chương 145 - Chết Không Có Đối Chứng
Chương 146 - Trên Đời Không Có Bức Tường Nào Không Bị Gió Lùa Qua
Chương 147 - Hoàng Hậu Còn Có Nghi Vấn Gì Sao?
Chương 148 - Tự Có Kế Hoạch Riêng Của Mình
Chương 149 - Nương Tử, Cho Ta Một Cơ Hội Để Khiếu Nại Nhé
Chương 150 - 150: Hoàng Thượng Cũng Có Cảm Giác Không An Toàn
Chương 151 - Chỉ Có Phép Thành Công, Không Cho Phép Thất Bại
Chương 152 - Lý Ngọc Dùng Mĩ Nam Kế
Chương 153 - Nô Tì Muốn Ngôi Vị Hoàng Hậu
Chương 154 - Hắn Không Đồng Ý Với Ngươi Thì Ta Đồng Ý Với Ngươi Là Được!
Chương 155 - Du Bạch Hộ Hoa Sứ Giả
Chương 156 - Chương 155.2
Chương 157 - 156: Ban Đêm Lý Ly Mời Gặp Giai Nhân
Chương 158 - 157: Đêm Trăng Yêu Đương Vụng Trộm
Chương 159 - Chương 157.2
Chương 160 - Không Lẽ Đều Do Lý Ly Bố Trí Ván Cờ Này?
Chương 161 - Chương 158.2
Chương 162 - Chương 159
Chương 163 - Thật Ra Nam Nhân Long Gia Từ Trước Đến Nay Vẫn Luôn Si Tình Như Vậy...
Chương 164 - Hắn Tính Kế Tất Cả Lại Không Tính Được Lòng Mình
Chương 165 - Vì Sao Hoàng Thượng Theo Dõi Nô Tì?
Chương 166 - Đều Do Túy Yên Chi Gây Họa
Chương 167 - Dụ Rắn Ra Khỏi Hang
Chương 168 - Chương 164
Chương 169 - Tiễn Đưa Chung Quy Cũng Phải Từ Biệt
Chương 170 - Chương 165.2
Chương 171 - Mai Phục Trong Rừng Rậm
Chương 172 - Chương 166.2
Chương 173 - Chương 166.3
Chương 174 - Chương 167
Chương 175 - Giang Sơn Và Nàng, Hắn Sẽ Chọn Ai?
Chương 176 - Chương 168.2
Chương 177 - Giang Sơn Và Nàng, Hắn Chọn Nàng!
Chương 178 - Thực Xin Lỗi, Ta Yêu Chàng!
Chương 179 - Nàng Dùng Tính Mạng Của Nàng Để Hiến Tế
Chương 180 - Diệp Mộ Liễu, Không Cho Phép Nàng Chết!
Chương 181 - Hoàng Thượng, Người Không Nằm Mơ!
Chương 182 - Hết Cách Xoay Chuyển
Chương 183 - Nàng Chỉ Có Thể Sống Được Mười Ngày Nữa!
Chương 184 - Cho Dù Như Thế Nào, Trẫm Cũng Không Buông Tay Nàng!
Chương 185 - Cho Dù Là Hoàng Thúc Cũng Không Được!
Chương 186 - Chỉ Cần Nàng Tỉnh Lại, Trẫm Sẽ Vì Nàng Phế Bỏ Lục Cung!
Chương 187 - Du Bạch Trở Về.
Chương 188 - Hai Người Này Chẳng Lẽ Có Cái Gì Đang Che Giấu Hay Sao?
Chương 189 - Thần Đối Với Qúy Phi Là Sinh Lòng Yêu Thương
Chương 190 - Nhốt Du Bạch Vào Thiên Lao!
Chương 191 - Trẫm Muốn Đưa Bắc Thiên Tuyết Vào Lãnh Cung.
Chương 192 - Thật Xin Lỗi, Là Thần Tới Trễ!
Chương 193 - Thần Tạm Thời Vẫn Chưa Chết Được
Chương 194 - Long Linh Châu Ở Hoàng Lăng
Chương 195 - Chỉ Cần Có Thể Cứu Nàng Thì Ta Có Thể Vứt Bỏ Tất Cả
Chương 196 - Ta Trúng Loại Độc Gì?
Chương 197 - Để Cho Du Bạch Cơ Hội Lập Công Chuộc Tội.
Chương 198 - Thủ Đoạn Lôi Đình Của Lý Ly
Chương 199 - Hắn Chỉ Là Khách Qua Đường Của Nàng Mà Thôi!
Chương 200 - Trên Đường Đến Hoàng Tuyền, Ngươi Nhất Định Phải Chờ Ta!
Chương 201 - Lý Ngọc Lấy Được Long Linh Châu
Chương 202 - Chướng Khí Và Thi Độc
Chương 203 - Một Đêm Không Ngủ
Chương 204 - Rốt Cuộc Lý Ngọc Làm Sao Vậy?
Chương 205 - Mang Ta Đi Xem Mặt Trời Mọc Có Được Không ?
Chương 206 - Hy Vọng Hắn Có Thể Tiến Vào Mộng Đẹp
Chương 207 - Ta Sợ Hắn Chờ Không Được!
Chương 208 - Ở Dưới Cửu Tuyền Hắn Có Thể Nhắm Mắt Được Rồi !
Chương 209 - Lý Ly, Ngươi Đừng Làm Ta Sợ
Chương 210 - Cho Dù Là Hoàng Đế Cũng Có Lúc Bất Lực
Chương 211 - Nhân Lúc Ta Còn Tỉnh Táo, Chúng Ta Ngồi Trò Chuyện Đi!
Chương 212 - Đố Hậu Thì Có Làm Sao?
Chương 213 - Lí Ly Lại Hôn Mê
Chương 214 - Đệ Tử Đích Truyền Của ‘Độc Y’
Chương 215 - Thì Ra Lý Ly Là Tỷ Phu Của Nàng
Chương 216 - Có Thể Giải Độc Hay Không Phải Xem Cơ Duyên Của Vương Gia.
Chương 217 - Giải Độc Cho Lý Ly
Chương 218 - Lý Ngọc Phế Bỏ Lục Cung
Chương 219 - Thỉnh Cầu Của Ninh Phi
Chương 220 - Hoàng Thượng, Người Hối Hận Sao ?
Chương 221 - Diệp Mộ Liễu Mang Thai
Chương 222 - Nguyện Một Lòng Vì Một Người, Nắm Tay Không Rời.
Chương 223 - Ta Còn Phải Gọi Vương Gia Một Tiếng Tỷ Phu Đấy
Chương 224 - Độc Y Đến
Chương 225 - Thần Long Huyết Bị Mất
Chương 226 - Sống Chết Có Mệnh Cũng Không Thể Cưỡng Cầu.
Chương 227 - Người Đó Phải Là Ngươi
Chương 228 - Vương Gia, Vì Sao Ngươi Phải Khổ Như Vậy ?
Chương 229 - Ta Nhất Định Cứu Sống Ngươi !
Chương 230 - Một Nhà Ba Người Hạnh Phúc
Chương 231 - Cơ Duyên Xảo Hợp
Chương 232 - Cùng Nhau Lên Đường
Chương 233 - Ngọc Tỷ Bị Mất
Chương 234 - Tin Tức Thần Long Huyết
Chương 235 - Trúng Mai Phục
Chương 236 - Chữa Bệnh
Chương 237 - Diệt Dung Thuần Hoàn
Chương 238 - Muốn Nàng Ở Lại
Chương 239 - Lý Ly Tỉnh Lại
Chương 240 - Ta Không Phải Vì Trả Ơn Cứu Mạng Mà Chỉ Muốn Làm Theo Lời Trái Tim Mách Bảo
Chương 241 - Trở Lại Đông Thương Quốc
Chương 242 - Môi Người Đều Có Hạnh Phúc Của Mình
Đôi mắt đen bóng của Lý Ngọc hiện lên lửa giận quay cuồng.
Lại không rõ người ấy có ở đó không hay vẫn ẩn thân tại một nơi bí mật gần đó?
Đối với lời nói của Lý Ngọc rất có tác dụng kích thích.
Người ẩn thân trong bóng đêm rốt cuộc cũng yên lặng đi ra.
Lúc này Diệp Mộ Liễu mới phát hiện người đó ẩn thân...
.
Người này nhất định là cao thủ trong cao thủ.
Chỉ liếc mắt một cái, trực giác nói cho Diệp Mộ Liễu đáp án như vậy.
Nhưng người đó đến gần, lúc nàng nhìn rõ ràng lại hết sức cả kinh.
Lý Ly?
Sao lại như vậy?
Làm sao có thể là hắn? Nếu là hắn thì nàng phải phát hiện ra mới đúng chứ?
Lần trước hắn ở trong phòng của nàng không phải vẫn bị nàng phát hiện ra sao?
Ý nghĩ này mới xuất hiện trong đầu, Diệp Mộ Liễu mới phát hiện ra điều gì.
Khóe môi quét xuống nụ cười khổ, thì ra lần trước không phải nàng phát hiện ra hắt mà là hắn làm cho nàng phát hiện ra.
Thì ra, nam tử áo đen trước mắt nàng hiểu biết rất ít.
Trong giây phút này, Diệp Mộ Liễu mới cảm thấy tất cả đều là giả tạo.
Tất cả mọi thứ đều sụp đổ.
Diệp Mộ Liễu như rơi vào vòng luẩn quẩn, bàng hoàng, mờ mịt, không biết phải làm gì?
Nghe Lý Ngọc nói vậy, hình như mọi chuyện đêm nay đều xuất phát từ tay Lý Ly.
Tối nay Lý Ly nhắn cho nàng, mượn tay nàng, mắt nàng để chọc thủng bí mật kinh thiên động địa này.
Vì sao?
Rốt cuộc hắn có thân phận thật sự là gì, vì sao lại nhúng tay quản chuyện ở Hoàng cung.
Nhìn phản ứng của Lý Ngọc, hắn tuyệt đối không phải là người lạ.
Không lẽ bọn họ đã quen biết từ lâu?
Mà Lý Ly và nàng quen biết cũng chỉ là âm mưu mà thôi.
Hắn và nàng gặp nhau, hiểu nhau, thậm chí còn cứu nàng, đều do một tay hắn an bài.
Mục đích của hắn bất quá chỉ là dẫn Lý Ngọc vào lưới mà thôi.
Bởi vì hắn biết mối quan hệ giữa nàng và Lý Ngọc, là nhược điểm của Lý Ngọc.
Khó trách ngay từ đầu hắn biết rõ thân phận của nàng.
Nhưng chẳng lẽ ngày đêm làm bạn, liều mạng cứu mình đều là giả sao?
Bóng đêm dịu dàng như nước, dưới ánh trăng, gương mặt tuấn mỹ khôi ngô, đôi mắt hẹp dài của Lý Ly đều quen thuộc như vậy.
Trái tim Diệp Mộ Liễu thắt lại.
Tê dại, hỗn độn, đau đến khó nhịn.
Nàng không có cách nào tưởng tượng được, lần đầu tiên trong cuộc đời này nàng dùng cả tấm lòng để đối đãi với bằng hữu tất cả đều là tính kế, âm mưu mà thôi.
Không, nàng không tin!
Cho dù tất cả đều là giả vờ nhưng sinh tử trong nháy mắt làm sao có thể giả được?
“Lý Ly.
.
.
”
Trong đầu hiện ra suy nghĩ này, giống như ngọn lửa bùng cháy, làm cho Diệp Mộ Liễu chợt bừng tỉnh.
Không lẽ hắn.
.
.
Không lẽ hắn là.
.
.
Cái tên vừa mới hiện ra trong đầu Diệp Mộ Liễu thì Lý Ngọc ở bên cạnh nàng đã nói ra đáp án:
“Hoàng thúc, đã lâu không gặp.
”
Giây phút này, biểu tình của Lý Ngọc bình lặng như mặt nước, đôi mắt kín như bưng nhìn không ra là buồn hay vui.
“Qủa nhiên người còn chưa chết.
.
.
”
Lý Ly thản nhiên nhìn Diệp Mộ Liễu một cái, khóe môi nở nụ cười phức tạp.
Một lúc sau mới cười khẽ:
“Ta không chết, Thiên nhi cảm thấy thất vọng lắm sao?”
Đế nghiệp chưa thành, Hoàng quyền chưa vững, làm sao hắn có thể chết được?
Nếu hắn chết, sẽ làm Hoàng huynh ở dưới cửu tuyền cảm thấy thất vọng.
.
.
“.
.
. Nếu Hoàng thúc chết thì hôm nay Trẫm sao có thể nhìn thấy vở kịch này?”
Từ trong lời nói của Lý Ngọc vẫn không tìm ra điều gì, nhưng Diệp Mộ Liễu lại cảm thấy có gì đó khác với ngày thường.
Nếu không phải nàng quá hiểu hắn, nàng tuyệt đối sẽ không nghe được sự rung động cuối lời nói của hắn.
.
.
Lý Ngọc, chàng đối với vị nam tử hoàng thúc trước mắt này rốt cuộc là hận hay là gì?
“Như vậy, Hoàng thượng có vừa lòng với phần lễ vật này Hoàng thúc tặng cho người không?”
Đôi mắt Lý Ly đen như mực, bên trong lại âm trầm gợn sóng, sắng quắc nhìn Lý Ngọc, bình tĩnh hỏi:
“Vừa ý, làm sao có thể không vừa ý cho được?”
Bời vì quay lưng với ánh sáng, đôi mắt tối tăm của Lý Ngọc hết sức khó dò. Nhưng đôi môi mỏng của hắn không biết từ lúc nào đã mím thành một đường.
“Chất nhi cực kì vừa ý.
”
“Lý Ngọc, Lý Ly.
.
. rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?”
Cảm thấy mạch nước ngầm giữa hai người bắt đầu khởi động, Diệp Mộ Liễu bất an hỏi.
“Vẫn là để cho Hoàng thúc tự mình nói đi thôi.
”
Thản nhiên liếc mắt nhìn Lý Ly, Lý Ngọc nhíu mày nói.
“Có một số chuyện Trẫm vẫn không hiểu được, đoán cũng không ra.
”
“Trước hết về Tử Vi cung của Hoàng hậu, nơi này không tiện để nói chuyện.
”
Mím môi cười, Lý Ly dẫn đầu biến mất trong tầm mắt của hai người.
Diệp Mộ Liễu và Lý Ngọc nhìn nhau, sau đó ồn ào tiếp bước.
Lúc sau, ba người thuận lợi quay trở về Tử Vi cung. Diệp Mộ Liễu nhìn hai nam tử ngồi hai đầu chiếc bàn, thở dài một hơi.
“Uống chút trà rồi nói sau, Lý.
.
. Hoàng thúc.
.
.
”
Rót ra hai ly trà đưa cho hai người, Diệp Mộ Liễu muốn giảm đi áp lực trong không khí lúc này.
Hai chữ Hoàng thúc này làm cho thân thể Lý Ly run lên.
Khóe môi quét xuống nụ cười khổ, một giây sau nụ cười biến mất không tháy.
Diệp Mộ Liễu cảm thấy như gặp ảo giác.
“Đa tạ Hoàng hậu nương nương.
”