Chương 1 - Cùng Mỹ Nam Đánh Cướp
Chương 2 - Cùng Mỹ Nam Rơi Xuống Núi
Chương 3 - Có Ai Nói Với Ngươi Là Ngươi Rất Đẹp Hay Không!
Chương 4 - Nụ Hôn Của Hắn Làm Cho Lòng Dạ Nàng Rối Bời
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Ý Xuân Dạt Dào
Chương 7 - Chờ Ta Trở Lại Cưới Nàng
Chương 8 - Hắn Là Người Phụ Bạc!
Chương 10 - Hoàng Thượng Lại Nhìn Tới Nàng Rồi
Chương 11 - Diệp Mộ Liễu Bị Giam Lỏng.
Chương 12 - Là Chàng Đã Trở Lại Sao?
Chương 13 - Thật Sự Chàng Trở Lại!
Chương 14 - Liễu Nhi, Nàng Muốn Làm Hoàng Hậu Sao ?
Chương 15 - Lý Ngọc Nói Dối Sao?
Chương 16 - Mẹ, Con Muốn Làm Hoàng Phi
Chương 17 - Lý Công Tử Chỉ Còn Hai Bàn Tay Trắng
Chương 18 - Đời Này, Kiếp Này, Không Phải Chàng Không Gả
Chương 19 - Có Phúc Cùng Hưởng, Có Họa Cùng Chịu!
Chương 20 - Đêm Xuân Đáng Giá Ngàn Vàng
Chương 21 - Nàng Cứu Vớt Cuộc Sống Của Hắn
Chương 22 - Cùng Mĩ Nam Dạo Phố
Chương 23 - Túi Tiền Của Lý Ngọc Bị Trộm Rồi!
Chương 24 - Giá Y Mới Của Diệp Mộ Liễu
Chương 25 - Cô Gái Xuống Tay Nấu Canh Vì Hắn
Chương 26 - Lý Ngọc Gặp Rắc Rối
Chương 27 - Bọn Họ Không Có Một Xu Dính Túi
Chương 28 - Cầm Cố Cây Trâm Nhành Liễu Ngọc Bích
Chương 29 - Lần Đầu Tiên Của Lý Ngọc
Chương 30 - Có Phải Ta Cực Kỳ Vô Dụng Hay Không?
Chương 31 - Thì Ra Chàng Không Tin Ta?
Chương 32 - Lý Ngọc, Chàng Không Cần Ta Nữa Sao?
Chương 33 - Nàng Không Đi, Ta Đi!
Chương 34 - Mang Ta Đi Gặp Chủ Tử Nhà Ngươi
Chương 35 - Thái Hậu Tuyệt Sắc!
Chương 36 - Ngươi Đừng Quên Tiền Đặt Cược Của Chúng Ta
Chương 37 - Nàng Không Thích Hợp Làm Mẫu Nghi Thiên Hạ
Chương 38 - Nàng Là Người Mà Ta Muốn!
Chương 39 - Dùng Cái Chết Để Khảo Nghiệm Nàng
Chương 40 - Nữ Nhân Thống Hận Nhất Là Nam Nhân Lừa Gạt!
Chương 41 - Đời Người Như Giấc Mộng
Chương 42 - Diệp Huyện Lệnh Ngồi Tù
Chương 43 - Có Phải Cô Gia Không Cần Người Nữa Không?
Chương 44 - Soái Ca Du Bạch Đùa Giỡn.
Chương 45 - Ta Có Tội Gì
Chương 46 - Ta Là Hoa Đã Có Chủ
Chương 47 - Hoàng Thượng, Hình Như Người Vô Sỉ Là Người Đấy!
Chương 48 - Ngươi Đã Không Có Sự Lựa Chọn Rồi!
Chương 49 - Du Bạch Động Tâm Rồi!
Chương 50 - Diệp Mộ Liễu Mua Thạch Tín
Chương 51 - Muốn Gặp Chàng Một Lần
Chương 52 - Hiện Tại Ta Càng Muốn Ăn Nàng
Chương 53 - Đi Theo Chàng, Ta Sẽ Không Hạnh Phúc
Chương 54 - Ta Sẽ Không Nghèo Khó Cả Đời
Chương 55 - Hoàng Thượng Là Thánh Quân
Chương 56 - Bây Giờ Chúng Ta Kết Thúc Rồi!
Chương 57 - Nghe Nói Hoàng Thượng Cực Kì Tuấn Tú
Chương 58 - Lý Công Tử, Thật Ra Ngươi Đúng Là Tình Nhân Tốt
Chương 59 - Du Bạch Đáng Chết, Vì Sao Không Nói Nàng Còn Mua Cả Thuốc Mê?
Chương 60 - Du Đại Nhân, Ngươi Thật Sự Dối Trá!
Chương 61 - Chúc Mừng Ngươi Đã Trở Thành Hoàng Hậu
Chương 62 - Thì Ra Nàng Chỉ Là Trò Cười
Chương 63 - Thiên Tử Phạm Pháp, Xử Như Thứ Dân
Chương 64 - Là Buông Tay Hay Là Tạm Thời Nhân Nhượng Vì Lợi Ích Toàn Cuộc
Chương 65 - Cho Dù Nàng Hận Ta, Ta Cũng Không Buông Tay
Chương 66 - Trở Lại Rừng Đào Cũ
Chương 67 - Ở Hạnh Hoa Thôn Gặp Được Yêu Nghiệt Tử Y
Chương 68 - Không Phải Ta Muốn Quỵt Tiền
Chương 69 - Chúng Ta Quen Biết Sao?
Chương 70 - Thì Ra Tống Công Tử Là “Người Có Duyên”
Chương 71 - Đáng Thương Cho Nàng Có Nhà Cũng Không Thể Về!
Chương 72 - Lý Ly Giảo Hoạt Như Hồ Ly.
Chương 73 - Hình Như Diệp Tiểu Thư Có Thành Kiến Với Ta?
Chương 74 - Bồ Đào Mỹ Tửu Dạ Quang Bôi –(Rượu Nho Đen )
Chương 75 - Lý Ly Cũng Có Chuyện Xưa
Chương 76 - Nàng Chính Là Con Diều Trong Tay Lý Ngọc.
Chương 77 - Tiếng Tiêu Làm Bạn Trong Giấc Mộng
Chương 78 - Người Đi – Nhà Trống Như Giấc Mộng
Chương 79 - Diệp Lão Gia Bị Uy Hiếp
Chương 80 - Hoàng Hậu Của Trẫm Vĩnh Viễn Chỉ Có Thể Là Nàng!
Chương 81 - Xin Cho Ta Cơ Hội Lần Nữa!
Chương 82 - Diệp Mộ Liễu Đến Kinh Thành
Chương 83 - Diệp Mộ Liễu Ở Tại Hắc Điễm
Chương 84 - Diệp Mộ Liễu Trúng Hợp Hoan Tán
Chương 85 - Mị Dược Trộn Thêm Mê Dược.
Chương 86 - Không Cần Phá Hỏng Chuyện Tốt Của Đại Gia
Chương 87 - Không Bằng Lý Huynh Hy Sinh Nhan Sắc Đi!
Chương 88 - Lý Ly Bị Đùa Giỡn
Chương 89 - Diệp Tiểu Thư, Chúng Ta Thật Có Duyên Đấy!
Chương 90 - Cùng Mĩ Nam Lên Đường
Chương 91 - Gió Mưa Thổi Trước Cơn Bão
Chương 92 - Hắn Nhớ Tới Nụ Hôn Kia
Chương 93 - Yên Tâm Đi, Ta Không Có Hứng Thú Với Ngươi
Chương 94 - Có Phải Kiếp Trước Ta Nợ Ngươi Hay Không?
Chương 95 - Không Lẽ Nàng Ăn Đậu Hũ Của Hắn?
Chương 96 - Cùng Mỹ Nam Cưỡi Một Con Ngựa
Chương 97 - Ngươi Có Bề Ngoại Lạnh Lùng, Nhưng Không Phải Ý Chí Sắt Đá…
Chương 98 - Nếu Cứ Như Vậy Mà Đi Thì Cả Đời Này Của Nàng Đều Không Thể Yên Lòng!
Chương 99 - Ta Chỉ Không Cẩn Thận Cứu Ngươi Mà Thôi
Chương 100 - Hoàng Thượng Muốn Nạp Bắc Minh Công Chúa Làm Phi
Chương 101 - Ta Tình Nguyện Đau Khổ Còn Hơn Là Cái Gì Cũng Không Biết
Chương 102 - Lý Ly, Rốt Cuộc Ngươi Là Người Phương Nào?
Chương 103 - Hắn Quyết Tâm Muốn Lập Ngươi Làm Hoàng Hậu
Chương 104 - Ngươi Vẫn Còn Yêu Hoàng Thượng Sao?
Chương 105 - Đây Là Thiên Hạ Của Hắn.
Chương 106 - Hoàng Cung Sâu Như Biển
Chương 107 - Không Phải Ta Đang Nằm Mơ Chứ?
Chương 108 - Nên Làm Gì Để Vãn Hồi Sự Tin Tưởng Của Nàng ?
Chương 109 - Nếu Nàng Làm Đựơc Thì Đã Không Phải Là Diệp Mộ Liễu Rồi.
Chương 110 - Cùng Người Khác Tranh Đột, Ta Tình Nguyện Buông Tay
Chương 111 - Kiếp Sau Ta Tình Nguyện Làm Một Nam Tử Bình Thường!
Chương 112 - Nhớ Tư Vị Của Nàng
Chương 113 - Đừng Sợ, Tất Cả Đã Có Ta !
Chương 114 - Ra Oai Phủ Đầu Với Hoàng Quý Phi
Chương 115 - Lý Ngọc Đang Tránh Nàng!
Chương 116 - Không Nghĩ Tới Nàng Lại Bắt Gian
Chương 117 - Lý Ngọc Là Của Mình Nàng!
Chương 118 - Không Phải Nữ Tử Nào Cũng Thích Chim Hoàng Yến.
Chương 119 - Bắc Minh Công Chúa Cầu Kiên
Chương 120 - Kế Hoạch Của Sứ Giả Bắc Minh
Chương 121 - Bởi Vì Thiên Tuyết Yêu Hoàng Thượng
Chương 122 - Trẫm Sợ Nàng Không Chịu Tha Thứ Cho Trẫm
Chương 123 - Đại Điển Phong Hậu
Chương 124 - Đêm Động Phòng Hoa Chúc
Chương 125 - Nàng Muốn Học Cách Thay Đổi Chính Mình
Chương 126 - Bắc Thiên Tuyết Rơi Xuống Nước
Chương 127 - Là Trượt Chân Hay Là Bị Hại?
Chương 128 - Quan Trọng Nhất Là Ta Thương Hắn.
Chương 129 - Chỉ Cần Ở Bên Cạnh Ngươi Là Tốt Rồi.
Chương 130 - Bức Họa Trong Ngự Thư Phòng
Chương 131 - Giống Như Thời Gian Trôi Qua Thật Lâu, Sông Cạn Đá Mòn, Bất Quá Cũng Chỉ Là Đạo Lý Hiển Nhiên Như Vậy!
Chương 132 - Tình Yêu Chân Chính Không Phải Nói Mà Là Làm!
Chương 133 - Thiên Tuyết Tới Tìm Hoàng Hậu
Chương 134 - Khách Không Mời Mà Đến Tử Vi Cung
Chương 135 - Bởi Vì Nhìn Ngươi Dễ Bắt Nạt
Chương 136 - Hoàng Thượng Lên Giường Ngủ Đi
Chương 137 - Cái Gọi Là Quy Tâm Tự Tiến, Bất Quá Chỉ Là Như Vậy
Chương 138 - Không Đành Lòng Chịu Khổ Nhất Thời Thì Cả Đời Làm Sao Vui Vẻ ?
Chương 139 - Chàng Càng Đối Tốt Với Ta, Lòng Ta Càng Tham Lam
Chương 140 - Biên Cảnh Rối Loạn
Chương 141 - Đế Hậu Yêu Đương Vụng Trộm
Chương 142 - Cướp Nhà Khó Phòng
Chương 143 - Thái Hậu Tới Hưng Sư Vấn Tội
Chương 144 - Vu Oan Cho Hoàng Hậu Là Phải Mất Đầu
Chương 145 - Chết Không Có Đối Chứng
Chương 146 - Trên Đời Không Có Bức Tường Nào Không Bị Gió Lùa Qua
Chương 147 - Hoàng Hậu Còn Có Nghi Vấn Gì Sao?
Chương 148 - Tự Có Kế Hoạch Riêng Của Mình
Chương 149 - Nương Tử, Cho Ta Một Cơ Hội Để Khiếu Nại Nhé
Chương 150 - 150: Hoàng Thượng Cũng Có Cảm Giác Không An Toàn
Chương 151 - Chỉ Có Phép Thành Công, Không Cho Phép Thất Bại
Chương 152 - Lý Ngọc Dùng Mĩ Nam Kế
Chương 153 - Nô Tì Muốn Ngôi Vị Hoàng Hậu
Chương 154 - Hắn Không Đồng Ý Với Ngươi Thì Ta Đồng Ý Với Ngươi Là Được!
Chương 155 - Du Bạch Hộ Hoa Sứ Giả
Chương 156 - Chương 155.2
Chương 157 - 156: Ban Đêm Lý Ly Mời Gặp Giai Nhân
Chương 158 - 157: Đêm Trăng Yêu Đương Vụng Trộm
Chương 159 - Chương 157.2
Chương 160 - Không Lẽ Đều Do Lý Ly Bố Trí Ván Cờ Này?
Chương 161 - Chương 158.2
Chương 162 - Chương 159
Chương 163 - Thật Ra Nam Nhân Long Gia Từ Trước Đến Nay Vẫn Luôn Si Tình Như Vậy...
Chương 164 - Hắn Tính Kế Tất Cả Lại Không Tính Được Lòng Mình
Chương 165 - Vì Sao Hoàng Thượng Theo Dõi Nô Tì?
Chương 166 - Đều Do Túy Yên Chi Gây Họa
Chương 167 - Dụ Rắn Ra Khỏi Hang
Chương 168 - Chương 164
Chương 169 - Tiễn Đưa Chung Quy Cũng Phải Từ Biệt
Chương 170 - Chương 165.2
Chương 171 - Mai Phục Trong Rừng Rậm
Chương 172 - Chương 166.2
Chương 173 - Chương 166.3
Chương 174 - Chương 167
Chương 175 - Giang Sơn Và Nàng, Hắn Sẽ Chọn Ai?
Chương 176 - Chương 168.2
Chương 177 - Giang Sơn Và Nàng, Hắn Chọn Nàng!
Chương 178 - Thực Xin Lỗi, Ta Yêu Chàng!
Chương 179 - Nàng Dùng Tính Mạng Của Nàng Để Hiến Tế
Chương 180 - Diệp Mộ Liễu, Không Cho Phép Nàng Chết!
Chương 181 - Hoàng Thượng, Người Không Nằm Mơ!
Chương 182 - Hết Cách Xoay Chuyển
Chương 183 - Nàng Chỉ Có Thể Sống Được Mười Ngày Nữa!
Chương 184 - Cho Dù Như Thế Nào, Trẫm Cũng Không Buông Tay Nàng!
Chương 185 - Cho Dù Là Hoàng Thúc Cũng Không Được!
Chương 186 - Chỉ Cần Nàng Tỉnh Lại, Trẫm Sẽ Vì Nàng Phế Bỏ Lục Cung!
Chương 187 - Du Bạch Trở Về.
Chương 188 - Hai Người Này Chẳng Lẽ Có Cái Gì Đang Che Giấu Hay Sao?
Chương 189 - Thần Đối Với Qúy Phi Là Sinh Lòng Yêu Thương
Chương 190 - Nhốt Du Bạch Vào Thiên Lao!
Chương 191 - Trẫm Muốn Đưa Bắc Thiên Tuyết Vào Lãnh Cung.
Chương 192 - Thật Xin Lỗi, Là Thần Tới Trễ!
Chương 193 - Thần Tạm Thời Vẫn Chưa Chết Được
Chương 194 - Long Linh Châu Ở Hoàng Lăng
Chương 195 - Chỉ Cần Có Thể Cứu Nàng Thì Ta Có Thể Vứt Bỏ Tất Cả
Chương 196 - Ta Trúng Loại Độc Gì?
Chương 197 - Để Cho Du Bạch Cơ Hội Lập Công Chuộc Tội.
Chương 198 - Thủ Đoạn Lôi Đình Của Lý Ly
Chương 199 - Hắn Chỉ Là Khách Qua Đường Của Nàng Mà Thôi!
Chương 200 - Trên Đường Đến Hoàng Tuyền, Ngươi Nhất Định Phải Chờ Ta!
Chương 201 - Lý Ngọc Lấy Được Long Linh Châu
Chương 202 - Chướng Khí Và Thi Độc
Chương 203 - Một Đêm Không Ngủ
Chương 204 - Rốt Cuộc Lý Ngọc Làm Sao Vậy?
Chương 205 - Mang Ta Đi Xem Mặt Trời Mọc Có Được Không ?
Chương 206 - Hy Vọng Hắn Có Thể Tiến Vào Mộng Đẹp
Chương 207 - Ta Sợ Hắn Chờ Không Được!
Chương 208 - Ở Dưới Cửu Tuyền Hắn Có Thể Nhắm Mắt Được Rồi !
Chương 209 - Lý Ly, Ngươi Đừng Làm Ta Sợ
Chương 210 - Cho Dù Là Hoàng Đế Cũng Có Lúc Bất Lực
Chương 211 - Nhân Lúc Ta Còn Tỉnh Táo, Chúng Ta Ngồi Trò Chuyện Đi!
Chương 212 - Đố Hậu Thì Có Làm Sao?
Chương 213 - Lí Ly Lại Hôn Mê
Chương 214 - Đệ Tử Đích Truyền Của ‘Độc Y’
Chương 215 - Thì Ra Lý Ly Là Tỷ Phu Của Nàng
Chương 216 - Có Thể Giải Độc Hay Không Phải Xem Cơ Duyên Của Vương Gia.
Chương 217 - Giải Độc Cho Lý Ly
Chương 218 - Lý Ngọc Phế Bỏ Lục Cung
Chương 219 - Thỉnh Cầu Của Ninh Phi
Chương 220 - Hoàng Thượng, Người Hối Hận Sao ?
Chương 221 - Diệp Mộ Liễu Mang Thai
Chương 222 - Nguyện Một Lòng Vì Một Người, Nắm Tay Không Rời.
Chương 223 - Ta Còn Phải Gọi Vương Gia Một Tiếng Tỷ Phu Đấy
Chương 224 - Độc Y Đến
Chương 225 - Thần Long Huyết Bị Mất
Chương 226 - Sống Chết Có Mệnh Cũng Không Thể Cưỡng Cầu.
Chương 227 - Người Đó Phải Là Ngươi
Chương 228 - Vương Gia, Vì Sao Ngươi Phải Khổ Như Vậy ?
Chương 229 - Ta Nhất Định Cứu Sống Ngươi !
Chương 230 - Một Nhà Ba Người Hạnh Phúc
Chương 231 - Cơ Duyên Xảo Hợp
Chương 232 - Cùng Nhau Lên Đường
Chương 233 - Ngọc Tỷ Bị Mất
Chương 234 - Tin Tức Thần Long Huyết
Chương 235 - Trúng Mai Phục
Chương 236 - Chữa Bệnh
Chương 237 - Diệt Dung Thuần Hoàn
Chương 238 - Muốn Nàng Ở Lại
Chương 239 - Lý Ly Tỉnh Lại
Chương 240 - Ta Không Phải Vì Trả Ơn Cứu Mạng Mà Chỉ Muốn Làm Theo Lời Trái Tim Mách Bảo
Chương 241 - Trở Lại Đông Thương Quốc
Chương 242 - Môi Người Đều Có Hạnh Phúc Của Mình
Chương 1 - Cùng Mỹ Nam Đánh Cướp
Chương 2 - Cùng Mỹ Nam Rơi Xuống Núi
Chương 3 - Có Ai Nói Với Ngươi Là Ngươi Rất Đẹp Hay Không!
Chương 4 - Nụ Hôn Của Hắn Làm Cho Lòng Dạ Nàng Rối Bời
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Ý Xuân Dạt Dào
Chương 7 - Chờ Ta Trở Lại Cưới Nàng
Chương 8 - Hắn Là Người Phụ Bạc!
Chương 10 - Hoàng Thượng Lại Nhìn Tới Nàng Rồi
Chương 11 - Diệp Mộ Liễu Bị Giam Lỏng.
Chương 12 - Là Chàng Đã Trở Lại Sao?
Chương 13 - Thật Sự Chàng Trở Lại!
Chương 14 - Liễu Nhi, Nàng Muốn Làm Hoàng Hậu Sao ?
Chương 15 - Lý Ngọc Nói Dối Sao?
Chương 16 - Mẹ, Con Muốn Làm Hoàng Phi
Chương 17 - Lý Công Tử Chỉ Còn Hai Bàn Tay Trắng
Chương 18 - Đời Này, Kiếp Này, Không Phải Chàng Không Gả
Chương 19 - Có Phúc Cùng Hưởng, Có Họa Cùng Chịu!
Chương 20 - Đêm Xuân Đáng Giá Ngàn Vàng
Chương 21 - Nàng Cứu Vớt Cuộc Sống Của Hắn
Chương 22 - Cùng Mĩ Nam Dạo Phố
Chương 23 - Túi Tiền Của Lý Ngọc Bị Trộm Rồi!
Chương 24 - Giá Y Mới Của Diệp Mộ Liễu
Chương 25 - Cô Gái Xuống Tay Nấu Canh Vì Hắn
Chương 26 - Lý Ngọc Gặp Rắc Rối
Chương 27 - Bọn Họ Không Có Một Xu Dính Túi
Chương 28 - Cầm Cố Cây Trâm Nhành Liễu Ngọc Bích
Chương 29 - Lần Đầu Tiên Của Lý Ngọc
Chương 30 - Có Phải Ta Cực Kỳ Vô Dụng Hay Không?
Chương 31 - Thì Ra Chàng Không Tin Ta?
Chương 32 - Lý Ngọc, Chàng Không Cần Ta Nữa Sao?
Chương 33 - Nàng Không Đi, Ta Đi!
Chương 34 - Mang Ta Đi Gặp Chủ Tử Nhà Ngươi
Chương 35 - Thái Hậu Tuyệt Sắc!
Chương 36 - Ngươi Đừng Quên Tiền Đặt Cược Của Chúng Ta
Chương 37 - Nàng Không Thích Hợp Làm Mẫu Nghi Thiên Hạ
Chương 38 - Nàng Là Người Mà Ta Muốn!
Chương 39 - Dùng Cái Chết Để Khảo Nghiệm Nàng
Chương 40 - Nữ Nhân Thống Hận Nhất Là Nam Nhân Lừa Gạt!
Chương 41 - Đời Người Như Giấc Mộng
Chương 42 - Diệp Huyện Lệnh Ngồi Tù
Chương 43 - Có Phải Cô Gia Không Cần Người Nữa Không?
Chương 44 - Soái Ca Du Bạch Đùa Giỡn.
Chương 45 - Ta Có Tội Gì
Chương 46 - Ta Là Hoa Đã Có Chủ
Chương 47 - Hoàng Thượng, Hình Như Người Vô Sỉ Là Người Đấy!
Chương 48 - Ngươi Đã Không Có Sự Lựa Chọn Rồi!
Chương 49 - Du Bạch Động Tâm Rồi!
Chương 50 - Diệp Mộ Liễu Mua Thạch Tín
Chương 51 - Muốn Gặp Chàng Một Lần
Chương 52 - Hiện Tại Ta Càng Muốn Ăn Nàng
Chương 53 - Đi Theo Chàng, Ta Sẽ Không Hạnh Phúc
Chương 54 - Ta Sẽ Không Nghèo Khó Cả Đời
Chương 55 - Hoàng Thượng Là Thánh Quân
Chương 56 - Bây Giờ Chúng Ta Kết Thúc Rồi!
Chương 57 - Nghe Nói Hoàng Thượng Cực Kì Tuấn Tú
Chương 58 - Lý Công Tử, Thật Ra Ngươi Đúng Là Tình Nhân Tốt
Chương 59 - Du Bạch Đáng Chết, Vì Sao Không Nói Nàng Còn Mua Cả Thuốc Mê?
Chương 60 - Du Đại Nhân, Ngươi Thật Sự Dối Trá!
Chương 61 - Chúc Mừng Ngươi Đã Trở Thành Hoàng Hậu
Chương 62 - Thì Ra Nàng Chỉ Là Trò Cười
Chương 63 - Thiên Tử Phạm Pháp, Xử Như Thứ Dân
Chương 64 - Là Buông Tay Hay Là Tạm Thời Nhân Nhượng Vì Lợi Ích Toàn Cuộc
Chương 65 - Cho Dù Nàng Hận Ta, Ta Cũng Không Buông Tay
Chương 66 - Trở Lại Rừng Đào Cũ
Chương 67 - Ở Hạnh Hoa Thôn Gặp Được Yêu Nghiệt Tử Y
Chương 68 - Không Phải Ta Muốn Quỵt Tiền
Chương 69 - Chúng Ta Quen Biết Sao?
Chương 70 - Thì Ra Tống Công Tử Là “Người Có Duyên”
Chương 71 - Đáng Thương Cho Nàng Có Nhà Cũng Không Thể Về!
Chương 72 - Lý Ly Giảo Hoạt Như Hồ Ly.
Chương 73 - Hình Như Diệp Tiểu Thư Có Thành Kiến Với Ta?
Chương 74 - Bồ Đào Mỹ Tửu Dạ Quang Bôi –(Rượu Nho Đen )
Chương 75 - Lý Ly Cũng Có Chuyện Xưa
Chương 76 - Nàng Chính Là Con Diều Trong Tay Lý Ngọc.
Chương 77 - Tiếng Tiêu Làm Bạn Trong Giấc Mộng
Chương 78 - Người Đi – Nhà Trống Như Giấc Mộng
Chương 79 - Diệp Lão Gia Bị Uy Hiếp
Chương 80 - Hoàng Hậu Của Trẫm Vĩnh Viễn Chỉ Có Thể Là Nàng!
Chương 81 - Xin Cho Ta Cơ Hội Lần Nữa!
Chương 82 - Diệp Mộ Liễu Đến Kinh Thành
Chương 83 - Diệp Mộ Liễu Ở Tại Hắc Điễm
Chương 84 - Diệp Mộ Liễu Trúng Hợp Hoan Tán
Chương 85 - Mị Dược Trộn Thêm Mê Dược.
Chương 86 - Không Cần Phá Hỏng Chuyện Tốt Của Đại Gia
Chương 87 - Không Bằng Lý Huynh Hy Sinh Nhan Sắc Đi!
Chương 88 - Lý Ly Bị Đùa Giỡn
Chương 89 - Diệp Tiểu Thư, Chúng Ta Thật Có Duyên Đấy!
Chương 90 - Cùng Mĩ Nam Lên Đường
Chương 91 - Gió Mưa Thổi Trước Cơn Bão
Chương 92 - Hắn Nhớ Tới Nụ Hôn Kia
Chương 93 - Yên Tâm Đi, Ta Không Có Hứng Thú Với Ngươi
Chương 94 - Có Phải Kiếp Trước Ta Nợ Ngươi Hay Không?
Chương 95 - Không Lẽ Nàng Ăn Đậu Hũ Của Hắn?
Chương 96 - Cùng Mỹ Nam Cưỡi Một Con Ngựa
Chương 97 - Ngươi Có Bề Ngoại Lạnh Lùng, Nhưng Không Phải Ý Chí Sắt Đá…
Chương 98 - Nếu Cứ Như Vậy Mà Đi Thì Cả Đời Này Của Nàng Đều Không Thể Yên Lòng!
Chương 99 - Ta Chỉ Không Cẩn Thận Cứu Ngươi Mà Thôi
Chương 100 - Hoàng Thượng Muốn Nạp Bắc Minh Công Chúa Làm Phi
Chương 101 - Ta Tình Nguyện Đau Khổ Còn Hơn Là Cái Gì Cũng Không Biết
Chương 102 - Lý Ly, Rốt Cuộc Ngươi Là Người Phương Nào?
Chương 103 - Hắn Quyết Tâm Muốn Lập Ngươi Làm Hoàng Hậu
Chương 104 - Ngươi Vẫn Còn Yêu Hoàng Thượng Sao?
Chương 105 - Đây Là Thiên Hạ Của Hắn.
Chương 106 - Hoàng Cung Sâu Như Biển
Chương 107 - Không Phải Ta Đang Nằm Mơ Chứ?
Chương 108 - Nên Làm Gì Để Vãn Hồi Sự Tin Tưởng Của Nàng ?
Chương 109 - Nếu Nàng Làm Đựơc Thì Đã Không Phải Là Diệp Mộ Liễu Rồi.
Chương 110 - Cùng Người Khác Tranh Đột, Ta Tình Nguyện Buông Tay
Chương 111 - Kiếp Sau Ta Tình Nguyện Làm Một Nam Tử Bình Thường!
Chương 112 - Nhớ Tư Vị Của Nàng
Chương 113 - Đừng Sợ, Tất Cả Đã Có Ta !
Chương 114 - Ra Oai Phủ Đầu Với Hoàng Quý Phi
Chương 115 - Lý Ngọc Đang Tránh Nàng!
Chương 116 - Không Nghĩ Tới Nàng Lại Bắt Gian
Chương 117 - Lý Ngọc Là Của Mình Nàng!
Chương 118 - Không Phải Nữ Tử Nào Cũng Thích Chim Hoàng Yến.
Chương 119 - Bắc Minh Công Chúa Cầu Kiên
Chương 120 - Kế Hoạch Của Sứ Giả Bắc Minh
Chương 121 - Bởi Vì Thiên Tuyết Yêu Hoàng Thượng
Chương 122 - Trẫm Sợ Nàng Không Chịu Tha Thứ Cho Trẫm
Chương 123 - Đại Điển Phong Hậu
Chương 124 - Đêm Động Phòng Hoa Chúc
Chương 125 - Nàng Muốn Học Cách Thay Đổi Chính Mình
Chương 126 - Bắc Thiên Tuyết Rơi Xuống Nước
Chương 127 - Là Trượt Chân Hay Là Bị Hại?
Chương 128 - Quan Trọng Nhất Là Ta Thương Hắn.
Chương 129 - Chỉ Cần Ở Bên Cạnh Ngươi Là Tốt Rồi.
Chương 130 - Bức Họa Trong Ngự Thư Phòng
Chương 131 - Giống Như Thời Gian Trôi Qua Thật Lâu, Sông Cạn Đá Mòn, Bất Quá Cũng Chỉ Là Đạo Lý Hiển Nhiên Như Vậy!
Chương 132 - Tình Yêu Chân Chính Không Phải Nói Mà Là Làm!
Chương 133 - Thiên Tuyết Tới Tìm Hoàng Hậu
Chương 134 - Khách Không Mời Mà Đến Tử Vi Cung
Chương 135 - Bởi Vì Nhìn Ngươi Dễ Bắt Nạt
Chương 136 - Hoàng Thượng Lên Giường Ngủ Đi
Chương 137 - Cái Gọi Là Quy Tâm Tự Tiến, Bất Quá Chỉ Là Như Vậy
Chương 138 - Không Đành Lòng Chịu Khổ Nhất Thời Thì Cả Đời Làm Sao Vui Vẻ ?
Chương 139 - Chàng Càng Đối Tốt Với Ta, Lòng Ta Càng Tham Lam
Chương 140 - Biên Cảnh Rối Loạn
Chương 141 - Đế Hậu Yêu Đương Vụng Trộm
Chương 142 - Cướp Nhà Khó Phòng
Chương 143 - Thái Hậu Tới Hưng Sư Vấn Tội
Chương 144 - Vu Oan Cho Hoàng Hậu Là Phải Mất Đầu
Chương 145 - Chết Không Có Đối Chứng
Chương 146 - Trên Đời Không Có Bức Tường Nào Không Bị Gió Lùa Qua
Chương 147 - Hoàng Hậu Còn Có Nghi Vấn Gì Sao?
Chương 148 - Tự Có Kế Hoạch Riêng Của Mình
Chương 149 - Nương Tử, Cho Ta Một Cơ Hội Để Khiếu Nại Nhé
Chương 150 - 150: Hoàng Thượng Cũng Có Cảm Giác Không An Toàn
Chương 151 - Chỉ Có Phép Thành Công, Không Cho Phép Thất Bại
Chương 152 - Lý Ngọc Dùng Mĩ Nam Kế
Chương 153 - Nô Tì Muốn Ngôi Vị Hoàng Hậu
Chương 154 - Hắn Không Đồng Ý Với Ngươi Thì Ta Đồng Ý Với Ngươi Là Được!
Chương 155 - Du Bạch Hộ Hoa Sứ Giả
Chương 156 - Chương 155.2
Chương 157 - 156: Ban Đêm Lý Ly Mời Gặp Giai Nhân
Chương 158 - 157: Đêm Trăng Yêu Đương Vụng Trộm
Chương 159 - Chương 157.2
Chương 160 - Không Lẽ Đều Do Lý Ly Bố Trí Ván Cờ Này?
Chương 161 - Chương 158.2
Chương 162 - Chương 159
Chương 163 - Thật Ra Nam Nhân Long Gia Từ Trước Đến Nay Vẫn Luôn Si Tình Như Vậy...
Chương 164 - Hắn Tính Kế Tất Cả Lại Không Tính Được Lòng Mình
Chương 165 - Vì Sao Hoàng Thượng Theo Dõi Nô Tì?
Chương 166 - Đều Do Túy Yên Chi Gây Họa
Chương 167 - Dụ Rắn Ra Khỏi Hang
Chương 168 - Chương 164
Chương 169 - Tiễn Đưa Chung Quy Cũng Phải Từ Biệt
Chương 170 - Chương 165.2
Chương 171 - Mai Phục Trong Rừng Rậm
Chương 172 - Chương 166.2
Chương 173 - Chương 166.3
Chương 174 - Chương 167
Chương 175 - Giang Sơn Và Nàng, Hắn Sẽ Chọn Ai?
Chương 176 - Chương 168.2
Chương 177 - Giang Sơn Và Nàng, Hắn Chọn Nàng!
Chương 178 - Thực Xin Lỗi, Ta Yêu Chàng!
Chương 179 - Nàng Dùng Tính Mạng Của Nàng Để Hiến Tế
Chương 180 - Diệp Mộ Liễu, Không Cho Phép Nàng Chết!
Chương 181 - Hoàng Thượng, Người Không Nằm Mơ!
Chương 182 - Hết Cách Xoay Chuyển
Chương 183 - Nàng Chỉ Có Thể Sống Được Mười Ngày Nữa!
Chương 184 - Cho Dù Như Thế Nào, Trẫm Cũng Không Buông Tay Nàng!
Chương 185 - Cho Dù Là Hoàng Thúc Cũng Không Được!
Chương 186 - Chỉ Cần Nàng Tỉnh Lại, Trẫm Sẽ Vì Nàng Phế Bỏ Lục Cung!
Chương 187 - Du Bạch Trở Về.
Chương 188 - Hai Người Này Chẳng Lẽ Có Cái Gì Đang Che Giấu Hay Sao?
Chương 189 - Thần Đối Với Qúy Phi Là Sinh Lòng Yêu Thương
Chương 190 - Nhốt Du Bạch Vào Thiên Lao!
Chương 191 - Trẫm Muốn Đưa Bắc Thiên Tuyết Vào Lãnh Cung.
Chương 192 - Thật Xin Lỗi, Là Thần Tới Trễ!
Chương 193 - Thần Tạm Thời Vẫn Chưa Chết Được
Chương 194 - Long Linh Châu Ở Hoàng Lăng
Chương 195 - Chỉ Cần Có Thể Cứu Nàng Thì Ta Có Thể Vứt Bỏ Tất Cả
Chương 196 - Ta Trúng Loại Độc Gì?
Chương 197 - Để Cho Du Bạch Cơ Hội Lập Công Chuộc Tội.
Chương 198 - Thủ Đoạn Lôi Đình Của Lý Ly
Chương 199 - Hắn Chỉ Là Khách Qua Đường Của Nàng Mà Thôi!
Chương 200 - Trên Đường Đến Hoàng Tuyền, Ngươi Nhất Định Phải Chờ Ta!
Chương 201 - Lý Ngọc Lấy Được Long Linh Châu
Chương 202 - Chướng Khí Và Thi Độc
Chương 203 - Một Đêm Không Ngủ
Chương 204 - Rốt Cuộc Lý Ngọc Làm Sao Vậy?
Chương 205 - Mang Ta Đi Xem Mặt Trời Mọc Có Được Không ?
Chương 206 - Hy Vọng Hắn Có Thể Tiến Vào Mộng Đẹp
Chương 207 - Ta Sợ Hắn Chờ Không Được!
Chương 208 - Ở Dưới Cửu Tuyền Hắn Có Thể Nhắm Mắt Được Rồi !
Chương 209 - Lý Ly, Ngươi Đừng Làm Ta Sợ
Chương 210 - Cho Dù Là Hoàng Đế Cũng Có Lúc Bất Lực
Chương 211 - Nhân Lúc Ta Còn Tỉnh Táo, Chúng Ta Ngồi Trò Chuyện Đi!
Chương 212 - Đố Hậu Thì Có Làm Sao?
Chương 213 - Lí Ly Lại Hôn Mê
Chương 214 - Đệ Tử Đích Truyền Của ‘Độc Y’
Chương 215 - Thì Ra Lý Ly Là Tỷ Phu Của Nàng
Chương 216 - Có Thể Giải Độc Hay Không Phải Xem Cơ Duyên Của Vương Gia.
Chương 217 - Giải Độc Cho Lý Ly
Chương 218 - Lý Ngọc Phế Bỏ Lục Cung
Chương 219 - Thỉnh Cầu Của Ninh Phi
Chương 220 - Hoàng Thượng, Người Hối Hận Sao ?
Chương 221 - Diệp Mộ Liễu Mang Thai
Chương 222 - Nguyện Một Lòng Vì Một Người, Nắm Tay Không Rời.
Chương 223 - Ta Còn Phải Gọi Vương Gia Một Tiếng Tỷ Phu Đấy
Chương 224 - Độc Y Đến
Chương 225 - Thần Long Huyết Bị Mất
Chương 226 - Sống Chết Có Mệnh Cũng Không Thể Cưỡng Cầu.
Chương 227 - Người Đó Phải Là Ngươi
Chương 228 - Vương Gia, Vì Sao Ngươi Phải Khổ Như Vậy ?
Chương 229 - Ta Nhất Định Cứu Sống Ngươi !
Chương 230 - Một Nhà Ba Người Hạnh Phúc
Chương 231 - Cơ Duyên Xảo Hợp
Chương 232 - Cùng Nhau Lên Đường
Chương 233 - Ngọc Tỷ Bị Mất
Chương 234 - Tin Tức Thần Long Huyết
Chương 235 - Trúng Mai Phục
Chương 236 - Chữa Bệnh
Chương 237 - Diệt Dung Thuần Hoàn
Chương 238 - Muốn Nàng Ở Lại
Chương 239 - Lý Ly Tỉnh Lại
Chương 240 - Ta Không Phải Vì Trả Ơn Cứu Mạng Mà Chỉ Muốn Làm Theo Lời Trái Tim Mách Bảo
Chương 241 - Trở Lại Đông Thương Quốc
Chương 242 - Môi Người Đều Có Hạnh Phúc Của Mình
Chu thái y ngượng ngùng cười cười, cẩn thận nói:
“Vương gia có muốn Cựu thần nói chuyện vết thương của Vương gia cho Hoàng thượng biết hay không?”
“Ngươi nói xem?”
Con mắt hẹp dài của Lý Ly đen như nước, ẩn ẩn ánh sáng trong mắt, chỉ hơi nghiêng người một cái, khí thế vô cùng.
Như cười như không nhìn hắn, biểu tình của Lý Ly lại hết sức bình tĩnh, tràn ngập áp lực vô hình.
“Chu thái y là người thông minh, nên biết phải làm như thế nào, tất nhiên không cần Bổn vương phải phân phó.
”
Cân nhắc trong giây lát đối với Chu thái y mà nói, Nhiếp chính vương lời nói vô tình, so với Hoàng thượng càng đáng sợ hơn.
Dù sao phải đắc tội với một người, hắn tất nhiên là chọn đắc tội với người kia.
Hơn nữa, dù Hoàng thượng có trách tội chỉ cũng là chủ ý của Nhiếp Chính vương không phải sao?”
“Cựu thần hiểu rõ.
”
Lý Ngọc hơi gật đầu, Chu thái y cung kính nói:
“Cựu thần sẽ nghe theo Vương gia phân phó mà làm, chỉ là sau này bị Hoàng thượng trách tội thì vẫn mong Vương gia thay Cựu thần cầu xin một chút...
.
”
“Đó là đương nhiên.
”
Gật đầu, Lý Ly thở dài nhẹ nhõm, rũ mắt nhàn nhạt nói:
“Chu thái y, ngươi nói thật đi. Rớt cuộc Bổn vương như thế nào rồi hả?”
“Ngoại thương của Vương gia không có trở ngại, ngược lại độc này hết sức khó giải quyết.
”
Nhíu mày, Chu thái y cúi đầu trầm tư, sau đó mới mím môi nói:
“Chắc hẳn Vương gia cũng hiểu rõ, độc này đã xâm vào tâm mạch, không phải linh đan giải độc có thể trừ được tận gốc.
”
“Bổn vương trúng độc gì?”
Có thể vì nói chuyện quá nhiều mà tiêu hao sức lực, hiện tại nhìn Lý Ly hết sức tiều tụy.
Từ từ nhắm mắt, âm thanh của Lý Ly trầm thấp mang theo vẻ kiệt sức.
“Chu thái y biết Bổn vương trúng độc gì sao? Có thể giải được hay không? Nếu không thì Bổn vương có thể sống thêm bao lâu?”
“Bẩm vương gia, thần không biết.
”
Sợ hãi nhìn thoáng qua Lý Ly, sắc mặt Chu thái y hiện lên vẻ áy náy.
“Độc dược vẫn không phải là sở trường của thần. Độc vương gia trúng phải, theo thần được biết thì không phải từ một loại độc mà có hai ba loại kịch độc hỗn hợp tạo thành. Vì vậy, thần đoán không ra rốt cuộc đây là loại độc gì?”
“Nói như vậy, độc này của Bổn vương không trị được rồi phải không?”
Lý Ly ngẩn ra, nụ cười nơi khóe môi nhất thời ngưng lại, trên mặt là thần sắc đầy chua xót, một lúc sau hắn mới khó khăn mở miệng:
“Vương gia không nên nản chí, độc của Vương gia cũng không phải không có cách nào không cứu được.
”
Thấy vậy, Chu thái y vội vàng khuyên giải.
“trước kia Vi thần có quen biết một người bằng hữu, xưng là Độc y. Hắn am hiểu điều chế các loại kỳ độc, có thể giải bách độc. Chỉ cần tìm được hắn, độc của Vương gia có thể giải được rồi.
”
“Chu thái y cảm thấy Bổn vương có thể chờ đến lúc ngươi tìm được Độc y sao”
Trong lòng cảm thấy buồn bực, uể oải và thất vọng, trong ngực Lý Ly cuồn cuộn khí huyết.
Sau đó là một trận ho kịch liệt, màu máu đỏ tươi thấm đẫm một mảng lớn trên y phục màu đen của hắn, trong nháy mắt biến mất theo màu áo, nhìn không thấy dấu vết.
Lúc này Lý Ly mới cảm thấy may mắn hôm nay mình mặc quần áo màu đen, nếu không muốn giấu diếm Lý Ngọc chỉ sợ sẽ không dễ dàng.
Hít một hơi thật sâu, ổn định khí tức đang cuồn cuộn trong ngực sau đó giơ tay chậm rãi lau đi vết máu còn lại trên môi, nâng mắt nói:
“Chu thái y, ngươi và ta đã quen biết nhiều năm, ta chi hy vọng ngươi có thể tận lực giúp ta, có thể kéo dài một chút, được bao lâu thì được.
.
.
”
Dù đã chuẩn bị sẽ phải chết, nhưng giờ phút này hắn vẫn không buông tha cơ hội.
Hắn vẫn còn có nhiều chuyện chưa làm, Lý Ngọc vẫn chưa thuận lợi lấy được Long Linh châu trở về, nếu không thể thì hắn càng không thể chết được.
.
.
Giang sơn xã tắc Đông Thương quốc cần hắn an bài, dư đảng của Trịnh Nhất Phong và Thái hậu vẫn cần hắn phải diệt, địch ở quân đội căn cơ còn cần hắn phải sửa trị lại.
Còn cả chuyện thiếu một ân tình của Tây Việt quốc chủ, hắn chỉ sợ không thể làm, cũng không có cơ hội làm.
Nhưng ít ra, trước lúc hắn chết cũng phải cho những người khác một câu trả lời thỏa đáng không phải sao?
Nhìn xem, hắn còn nhiều chuyện như vậy chưa xử lý xong, lần đầu tiên trong đời Lý Ly hắn khao khát sống, lâu một chút, lâu một chút nữa.
.
.
“Vương gia yên tâm, chuyện không bi quan như người nghĩ đâu.
”
Trong mắt lóe sáng, vẻ mặt Chu thái y hết sức phức tạp.
“Vi thần sẽ châm cứu cùng với dùng linh đan giải độc có thể giúp người bức độc, cũng ổn định không để cho độc tính lan tràn. Như vậy có thể ngăn được độc xâm nhập vào kinh mạch của Vương gia, nhưng hiện tại Vương gia không thể dùng võ công.
”
Nghe vậy, đôi mắt Lý Ly sáng lên, sau đó bình tĩnh lại, sau đó lại hết sức yên tĩnh.
“Không dùng võ công cũng không sao, chỉ cần có thể kéo dài thêm thời gian, Chu thái y ngươi nói thẳng đi, ta còn có thể kéo dài bao lâu?”
“Hai tháng!
”
Đôi mắt lóe sáng, Chu thái y cúi đầu, không dám nhìn vào đôi mắt đen bóng có thể nhìn thấy lòng người của Lý Ly.
“Sao?”
Nhíu mày, ánh mắt Lý Ly sắc bén như lưỡi dao.
“Một tháng.
”
Cắn chặt răng, rốt cuộc Chu thái y cũng nói thật.
“Trong vòng một tháng này, thần sẽ dùng hết khả năng tìm “Độc y” giúp Vương gia.
”
“Chu thái y cũng biết hiện tại “Độc y” ở đâu sao? Ngươi có phương pháp có thể kịp thời liên lạc với hắn sao?”
Gật đầu từ chối thay ý kiến, Lý Ly nhắm mắt, tùy ý để Chu thái y châm cứu cho hắn.
Ánh nắng màu thu xuyên qua khung cửa sổ khắc hoa chiếu vào phản xạ mới châm bạc, chiếu lên gương mặt hết sức xấu hổ của Chu thái y.
Một lúc sau hắn thấp giọng lắc đầu:
“ ‘Độc y’ hành tung quỷ dị, luôn luôn vô ảnh vô tung, nhưng thần biết đợt này phần lớn hắn ở Tuyết sơn chờ thời cơ chín muồi để lấy trân châu tuyết.
“Ngươi nắm chắc mấy phần?”
Nhíu mày, Lý Ly tiếp tục hỏi.
“Bảy phần. ‘trân châu tuyết’ là do bông hoa mười năm mới nở một lần, mười năm mới tạo ra một tiên dược giải độc. Độc y này nhất định sẽ không bỏ qua.
”
Nghĩ nghĩ, Chu thái y lại bổ sung một câu:
“Bất quá, người muốn ‘trân châu tuyết’ nhất định không ít. Vương gia nhất định phải phái người có võ công cao cường đi tiếp ứng, như vậy một là có thể làm cho Độc y vui vẻ, hai là nói không chừng trân châu tuyết này có ích đối với độc của Vương gia.
”
“Ta biết rồi.
”
Gật đầu, Lý Ly đang muốn nói chuyện thì ngoài phòng truyền đến tiếng ‘két’, cửa được mở ra.
Ngược lại ánh sáng, biểu tình Thanh nhi có chút mơ hồ, nhưng âm thanh lại hết sức kiên định.
“Vương gia, để nô tỳ thay người tìm Độc y!
”