Chương 1 - Cùng Mỹ Nam Đánh Cướp
Chương 2 - Cùng Mỹ Nam Rơi Xuống Núi
Chương 3 - Có Ai Nói Với Ngươi Là Ngươi Rất Đẹp Hay Không!
Chương 4 - Nụ Hôn Của Hắn Làm Cho Lòng Dạ Nàng Rối Bời
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Ý Xuân Dạt Dào
Chương 7 - Chờ Ta Trở Lại Cưới Nàng
Chương 8 - Hắn Là Người Phụ Bạc!
Chương 10 - Hoàng Thượng Lại Nhìn Tới Nàng Rồi
Chương 11 - Diệp Mộ Liễu Bị Giam Lỏng.
Chương 12 - Là Chàng Đã Trở Lại Sao?
Chương 13 - Thật Sự Chàng Trở Lại!
Chương 14 - Liễu Nhi, Nàng Muốn Làm Hoàng Hậu Sao ?
Chương 15 - Lý Ngọc Nói Dối Sao?
Chương 16 - Mẹ, Con Muốn Làm Hoàng Phi
Chương 17 - Lý Công Tử Chỉ Còn Hai Bàn Tay Trắng
Chương 18 - Đời Này, Kiếp Này, Không Phải Chàng Không Gả
Chương 19 - Có Phúc Cùng Hưởng, Có Họa Cùng Chịu!
Chương 20 - Đêm Xuân Đáng Giá Ngàn Vàng
Chương 21 - Nàng Cứu Vớt Cuộc Sống Của Hắn
Chương 22 - Cùng Mĩ Nam Dạo Phố
Chương 23 - Túi Tiền Của Lý Ngọc Bị Trộm Rồi!
Chương 24 - Giá Y Mới Của Diệp Mộ Liễu
Chương 25 - Cô Gái Xuống Tay Nấu Canh Vì Hắn
Chương 26 - Lý Ngọc Gặp Rắc Rối
Chương 27 - Bọn Họ Không Có Một Xu Dính Túi
Chương 28 - Cầm Cố Cây Trâm Nhành Liễu Ngọc Bích
Chương 29 - Lần Đầu Tiên Của Lý Ngọc
Chương 30 - Có Phải Ta Cực Kỳ Vô Dụng Hay Không?
Chương 31 - Thì Ra Chàng Không Tin Ta?
Chương 32 - Lý Ngọc, Chàng Không Cần Ta Nữa Sao?
Chương 33 - Nàng Không Đi, Ta Đi!
Chương 34 - Mang Ta Đi Gặp Chủ Tử Nhà Ngươi
Chương 35 - Thái Hậu Tuyệt Sắc!
Chương 36 - Ngươi Đừng Quên Tiền Đặt Cược Của Chúng Ta
Chương 37 - Nàng Không Thích Hợp Làm Mẫu Nghi Thiên Hạ
Chương 38 - Nàng Là Người Mà Ta Muốn!
Chương 39 - Dùng Cái Chết Để Khảo Nghiệm Nàng
Chương 40 - Nữ Nhân Thống Hận Nhất Là Nam Nhân Lừa Gạt!
Chương 41 - Đời Người Như Giấc Mộng
Chương 42 - Diệp Huyện Lệnh Ngồi Tù
Chương 43 - Có Phải Cô Gia Không Cần Người Nữa Không?
Chương 44 - Soái Ca Du Bạch Đùa Giỡn.
Chương 45 - Ta Có Tội Gì
Chương 46 - Ta Là Hoa Đã Có Chủ
Chương 47 - Hoàng Thượng, Hình Như Người Vô Sỉ Là Người Đấy!
Chương 48 - Ngươi Đã Không Có Sự Lựa Chọn Rồi!
Chương 49 - Du Bạch Động Tâm Rồi!
Chương 50 - Diệp Mộ Liễu Mua Thạch Tín
Chương 51 - Muốn Gặp Chàng Một Lần
Chương 52 - Hiện Tại Ta Càng Muốn Ăn Nàng
Chương 53 - Đi Theo Chàng, Ta Sẽ Không Hạnh Phúc
Chương 54 - Ta Sẽ Không Nghèo Khó Cả Đời
Chương 55 - Hoàng Thượng Là Thánh Quân
Chương 56 - Bây Giờ Chúng Ta Kết Thúc Rồi!
Chương 57 - Nghe Nói Hoàng Thượng Cực Kì Tuấn Tú
Chương 58 - Lý Công Tử, Thật Ra Ngươi Đúng Là Tình Nhân Tốt
Chương 59 - Du Bạch Đáng Chết, Vì Sao Không Nói Nàng Còn Mua Cả Thuốc Mê?
Chương 60 - Du Đại Nhân, Ngươi Thật Sự Dối Trá!
Chương 61 - Chúc Mừng Ngươi Đã Trở Thành Hoàng Hậu
Chương 62 - Thì Ra Nàng Chỉ Là Trò Cười
Chương 63 - Thiên Tử Phạm Pháp, Xử Như Thứ Dân
Chương 64 - Là Buông Tay Hay Là Tạm Thời Nhân Nhượng Vì Lợi Ích Toàn Cuộc
Chương 65 - Cho Dù Nàng Hận Ta, Ta Cũng Không Buông Tay
Chương 66 - Trở Lại Rừng Đào Cũ
Chương 67 - Ở Hạnh Hoa Thôn Gặp Được Yêu Nghiệt Tử Y
Chương 68 - Không Phải Ta Muốn Quỵt Tiền
Chương 69 - Chúng Ta Quen Biết Sao?
Chương 70 - Thì Ra Tống Công Tử Là “Người Có Duyên”
Chương 71 - Đáng Thương Cho Nàng Có Nhà Cũng Không Thể Về!
Chương 72 - Lý Ly Giảo Hoạt Như Hồ Ly.
Chương 73 - Hình Như Diệp Tiểu Thư Có Thành Kiến Với Ta?
Chương 74 - Bồ Đào Mỹ Tửu Dạ Quang Bôi –(Rượu Nho Đen )
Chương 75 - Lý Ly Cũng Có Chuyện Xưa
Chương 76 - Nàng Chính Là Con Diều Trong Tay Lý Ngọc.
Chương 77 - Tiếng Tiêu Làm Bạn Trong Giấc Mộng
Chương 78 - Người Đi – Nhà Trống Như Giấc Mộng
Chương 79 - Diệp Lão Gia Bị Uy Hiếp
Chương 80 - Hoàng Hậu Của Trẫm Vĩnh Viễn Chỉ Có Thể Là Nàng!
Chương 81 - Xin Cho Ta Cơ Hội Lần Nữa!
Chương 82 - Diệp Mộ Liễu Đến Kinh Thành
Chương 83 - Diệp Mộ Liễu Ở Tại Hắc Điễm
Chương 84 - Diệp Mộ Liễu Trúng Hợp Hoan Tán
Chương 85 - Mị Dược Trộn Thêm Mê Dược.
Chương 86 - Không Cần Phá Hỏng Chuyện Tốt Của Đại Gia
Chương 87 - Không Bằng Lý Huynh Hy Sinh Nhan Sắc Đi!
Chương 88 - Lý Ly Bị Đùa Giỡn
Chương 89 - Diệp Tiểu Thư, Chúng Ta Thật Có Duyên Đấy!
Chương 90 - Cùng Mĩ Nam Lên Đường
Chương 91 - Gió Mưa Thổi Trước Cơn Bão
Chương 92 - Hắn Nhớ Tới Nụ Hôn Kia
Chương 93 - Yên Tâm Đi, Ta Không Có Hứng Thú Với Ngươi
Chương 94 - Có Phải Kiếp Trước Ta Nợ Ngươi Hay Không?
Chương 95 - Không Lẽ Nàng Ăn Đậu Hũ Của Hắn?
Chương 96 - Cùng Mỹ Nam Cưỡi Một Con Ngựa
Chương 97 - Ngươi Có Bề Ngoại Lạnh Lùng, Nhưng Không Phải Ý Chí Sắt Đá…
Chương 98 - Nếu Cứ Như Vậy Mà Đi Thì Cả Đời Này Của Nàng Đều Không Thể Yên Lòng!
Chương 99 - Ta Chỉ Không Cẩn Thận Cứu Ngươi Mà Thôi
Chương 100 - Hoàng Thượng Muốn Nạp Bắc Minh Công Chúa Làm Phi
Chương 101 - Ta Tình Nguyện Đau Khổ Còn Hơn Là Cái Gì Cũng Không Biết
Chương 102 - Lý Ly, Rốt Cuộc Ngươi Là Người Phương Nào?
Chương 103 - Hắn Quyết Tâm Muốn Lập Ngươi Làm Hoàng Hậu
Chương 104 - Ngươi Vẫn Còn Yêu Hoàng Thượng Sao?
Chương 105 - Đây Là Thiên Hạ Của Hắn.
Chương 106 - Hoàng Cung Sâu Như Biển
Chương 107 - Không Phải Ta Đang Nằm Mơ Chứ?
Chương 108 - Nên Làm Gì Để Vãn Hồi Sự Tin Tưởng Của Nàng ?
Chương 109 - Nếu Nàng Làm Đựơc Thì Đã Không Phải Là Diệp Mộ Liễu Rồi.
Chương 110 - Cùng Người Khác Tranh Đột, Ta Tình Nguyện Buông Tay
Chương 111 - Kiếp Sau Ta Tình Nguyện Làm Một Nam Tử Bình Thường!
Chương 112 - Nhớ Tư Vị Của Nàng
Chương 113 - Đừng Sợ, Tất Cả Đã Có Ta !
Chương 114 - Ra Oai Phủ Đầu Với Hoàng Quý Phi
Chương 115 - Lý Ngọc Đang Tránh Nàng!
Chương 116 - Không Nghĩ Tới Nàng Lại Bắt Gian
Chương 117 - Lý Ngọc Là Của Mình Nàng!
Chương 118 - Không Phải Nữ Tử Nào Cũng Thích Chim Hoàng Yến.
Chương 119 - Bắc Minh Công Chúa Cầu Kiên
Chương 120 - Kế Hoạch Của Sứ Giả Bắc Minh
Chương 121 - Bởi Vì Thiên Tuyết Yêu Hoàng Thượng
Chương 122 - Trẫm Sợ Nàng Không Chịu Tha Thứ Cho Trẫm
Chương 123 - Đại Điển Phong Hậu
Chương 124 - Đêm Động Phòng Hoa Chúc
Chương 125 - Nàng Muốn Học Cách Thay Đổi Chính Mình
Chương 126 - Bắc Thiên Tuyết Rơi Xuống Nước
Chương 127 - Là Trượt Chân Hay Là Bị Hại?
Chương 128 - Quan Trọng Nhất Là Ta Thương Hắn.
Chương 129 - Chỉ Cần Ở Bên Cạnh Ngươi Là Tốt Rồi.
Chương 130 - Bức Họa Trong Ngự Thư Phòng
Chương 131 - Giống Như Thời Gian Trôi Qua Thật Lâu, Sông Cạn Đá Mòn, Bất Quá Cũng Chỉ Là Đạo Lý Hiển Nhiên Như Vậy!
Chương 132 - Tình Yêu Chân Chính Không Phải Nói Mà Là Làm!
Chương 133 - Thiên Tuyết Tới Tìm Hoàng Hậu
Chương 134 - Khách Không Mời Mà Đến Tử Vi Cung
Chương 135 - Bởi Vì Nhìn Ngươi Dễ Bắt Nạt
Chương 136 - Hoàng Thượng Lên Giường Ngủ Đi
Chương 137 - Cái Gọi Là Quy Tâm Tự Tiến, Bất Quá Chỉ Là Như Vậy
Chương 138 - Không Đành Lòng Chịu Khổ Nhất Thời Thì Cả Đời Làm Sao Vui Vẻ ?
Chương 139 - Chàng Càng Đối Tốt Với Ta, Lòng Ta Càng Tham Lam
Chương 140 - Biên Cảnh Rối Loạn
Chương 141 - Đế Hậu Yêu Đương Vụng Trộm
Chương 142 - Cướp Nhà Khó Phòng
Chương 143 - Thái Hậu Tới Hưng Sư Vấn Tội
Chương 144 - Vu Oan Cho Hoàng Hậu Là Phải Mất Đầu
Chương 145 - Chết Không Có Đối Chứng
Chương 146 - Trên Đời Không Có Bức Tường Nào Không Bị Gió Lùa Qua
Chương 147 - Hoàng Hậu Còn Có Nghi Vấn Gì Sao?
Chương 148 - Tự Có Kế Hoạch Riêng Của Mình
Chương 149 - Nương Tử, Cho Ta Một Cơ Hội Để Khiếu Nại Nhé
Chương 150 - 150: Hoàng Thượng Cũng Có Cảm Giác Không An Toàn
Chương 151 - Chỉ Có Phép Thành Công, Không Cho Phép Thất Bại
Chương 152 - Lý Ngọc Dùng Mĩ Nam Kế
Chương 153 - Nô Tì Muốn Ngôi Vị Hoàng Hậu
Chương 154 - Hắn Không Đồng Ý Với Ngươi Thì Ta Đồng Ý Với Ngươi Là Được!
Chương 155 - Du Bạch Hộ Hoa Sứ Giả
Chương 156 - Chương 155.2
Chương 157 - 156: Ban Đêm Lý Ly Mời Gặp Giai Nhân
Chương 158 - 157: Đêm Trăng Yêu Đương Vụng Trộm
Chương 159 - Chương 157.2
Chương 160 - Không Lẽ Đều Do Lý Ly Bố Trí Ván Cờ Này?
Chương 161 - Chương 158.2
Chương 162 - Chương 159
Chương 163 - Thật Ra Nam Nhân Long Gia Từ Trước Đến Nay Vẫn Luôn Si Tình Như Vậy...
Chương 164 - Hắn Tính Kế Tất Cả Lại Không Tính Được Lòng Mình
Chương 165 - Vì Sao Hoàng Thượng Theo Dõi Nô Tì?
Chương 166 - Đều Do Túy Yên Chi Gây Họa
Chương 167 - Dụ Rắn Ra Khỏi Hang
Chương 168 - Chương 164
Chương 169 - Tiễn Đưa Chung Quy Cũng Phải Từ Biệt
Chương 170 - Chương 165.2
Chương 171 - Mai Phục Trong Rừng Rậm
Chương 172 - Chương 166.2
Chương 173 - Chương 166.3
Chương 174 - Chương 167
Chương 175 - Giang Sơn Và Nàng, Hắn Sẽ Chọn Ai?
Chương 176 - Chương 168.2
Chương 177 - Giang Sơn Và Nàng, Hắn Chọn Nàng!
Chương 178 - Thực Xin Lỗi, Ta Yêu Chàng!
Chương 179 - Nàng Dùng Tính Mạng Của Nàng Để Hiến Tế
Chương 180 - Diệp Mộ Liễu, Không Cho Phép Nàng Chết!
Chương 181 - Hoàng Thượng, Người Không Nằm Mơ!
Chương 182 - Hết Cách Xoay Chuyển
Chương 183 - Nàng Chỉ Có Thể Sống Được Mười Ngày Nữa!
Chương 184 - Cho Dù Như Thế Nào, Trẫm Cũng Không Buông Tay Nàng!
Chương 185 - Cho Dù Là Hoàng Thúc Cũng Không Được!
Chương 186 - Chỉ Cần Nàng Tỉnh Lại, Trẫm Sẽ Vì Nàng Phế Bỏ Lục Cung!
Chương 187 - Du Bạch Trở Về.
Chương 188 - Hai Người Này Chẳng Lẽ Có Cái Gì Đang Che Giấu Hay Sao?
Chương 189 - Thần Đối Với Qúy Phi Là Sinh Lòng Yêu Thương
Chương 190 - Nhốt Du Bạch Vào Thiên Lao!
Chương 191 - Trẫm Muốn Đưa Bắc Thiên Tuyết Vào Lãnh Cung.
Chương 192 - Thật Xin Lỗi, Là Thần Tới Trễ!
Chương 193 - Thần Tạm Thời Vẫn Chưa Chết Được
Chương 194 - Long Linh Châu Ở Hoàng Lăng
Chương 195 - Chỉ Cần Có Thể Cứu Nàng Thì Ta Có Thể Vứt Bỏ Tất Cả
Chương 196 - Ta Trúng Loại Độc Gì?
Chương 197 - Để Cho Du Bạch Cơ Hội Lập Công Chuộc Tội.
Chương 198 - Thủ Đoạn Lôi Đình Của Lý Ly
Chương 199 - Hắn Chỉ Là Khách Qua Đường Của Nàng Mà Thôi!
Chương 200 - Trên Đường Đến Hoàng Tuyền, Ngươi Nhất Định Phải Chờ Ta!
Chương 201 - Lý Ngọc Lấy Được Long Linh Châu
Chương 202 - Chướng Khí Và Thi Độc
Chương 203 - Một Đêm Không Ngủ
Chương 204 - Rốt Cuộc Lý Ngọc Làm Sao Vậy?
Chương 205 - Mang Ta Đi Xem Mặt Trời Mọc Có Được Không ?
Chương 206 - Hy Vọng Hắn Có Thể Tiến Vào Mộng Đẹp
Chương 207 - Ta Sợ Hắn Chờ Không Được!
Chương 208 - Ở Dưới Cửu Tuyền Hắn Có Thể Nhắm Mắt Được Rồi !
Chương 209 - Lý Ly, Ngươi Đừng Làm Ta Sợ
Chương 210 - Cho Dù Là Hoàng Đế Cũng Có Lúc Bất Lực
Chương 211 - Nhân Lúc Ta Còn Tỉnh Táo, Chúng Ta Ngồi Trò Chuyện Đi!
Chương 212 - Đố Hậu Thì Có Làm Sao?
Chương 213 - Lí Ly Lại Hôn Mê
Chương 214 - Đệ Tử Đích Truyền Của ‘Độc Y’
Chương 215 - Thì Ra Lý Ly Là Tỷ Phu Của Nàng
Chương 216 - Có Thể Giải Độc Hay Không Phải Xem Cơ Duyên Của Vương Gia.
Chương 217 - Giải Độc Cho Lý Ly
Chương 218 - Lý Ngọc Phế Bỏ Lục Cung
Chương 219 - Thỉnh Cầu Của Ninh Phi
Chương 220 - Hoàng Thượng, Người Hối Hận Sao ?
Chương 221 - Diệp Mộ Liễu Mang Thai
Chương 222 - Nguyện Một Lòng Vì Một Người, Nắm Tay Không Rời.
Chương 223 - Ta Còn Phải Gọi Vương Gia Một Tiếng Tỷ Phu Đấy
Chương 224 - Độc Y Đến
Chương 225 - Thần Long Huyết Bị Mất
Chương 226 - Sống Chết Có Mệnh Cũng Không Thể Cưỡng Cầu.
Chương 227 - Người Đó Phải Là Ngươi
Chương 228 - Vương Gia, Vì Sao Ngươi Phải Khổ Như Vậy ?
Chương 229 - Ta Nhất Định Cứu Sống Ngươi !
Chương 230 - Một Nhà Ba Người Hạnh Phúc
Chương 231 - Cơ Duyên Xảo Hợp
Chương 232 - Cùng Nhau Lên Đường
Chương 233 - Ngọc Tỷ Bị Mất
Chương 234 - Tin Tức Thần Long Huyết
Chương 235 - Trúng Mai Phục
Chương 236 - Chữa Bệnh
Chương 237 - Diệt Dung Thuần Hoàn
Chương 238 - Muốn Nàng Ở Lại
Chương 239 - Lý Ly Tỉnh Lại
Chương 240 - Ta Không Phải Vì Trả Ơn Cứu Mạng Mà Chỉ Muốn Làm Theo Lời Trái Tim Mách Bảo
Chương 241 - Trở Lại Đông Thương Quốc
Chương 242 - Môi Người Đều Có Hạnh Phúc Của Mình
Chương 1 - Cùng Mỹ Nam Đánh Cướp
Chương 2 - Cùng Mỹ Nam Rơi Xuống Núi
Chương 3 - Có Ai Nói Với Ngươi Là Ngươi Rất Đẹp Hay Không!
Chương 4 - Nụ Hôn Của Hắn Làm Cho Lòng Dạ Nàng Rối Bời
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Ý Xuân Dạt Dào
Chương 7 - Chờ Ta Trở Lại Cưới Nàng
Chương 8 - Hắn Là Người Phụ Bạc!
Chương 10 - Hoàng Thượng Lại Nhìn Tới Nàng Rồi
Chương 11 - Diệp Mộ Liễu Bị Giam Lỏng.
Chương 12 - Là Chàng Đã Trở Lại Sao?
Chương 13 - Thật Sự Chàng Trở Lại!
Chương 14 - Liễu Nhi, Nàng Muốn Làm Hoàng Hậu Sao ?
Chương 15 - Lý Ngọc Nói Dối Sao?
Chương 16 - Mẹ, Con Muốn Làm Hoàng Phi
Chương 17 - Lý Công Tử Chỉ Còn Hai Bàn Tay Trắng
Chương 18 - Đời Này, Kiếp Này, Không Phải Chàng Không Gả
Chương 19 - Có Phúc Cùng Hưởng, Có Họa Cùng Chịu!
Chương 20 - Đêm Xuân Đáng Giá Ngàn Vàng
Chương 21 - Nàng Cứu Vớt Cuộc Sống Của Hắn
Chương 22 - Cùng Mĩ Nam Dạo Phố
Chương 23 - Túi Tiền Của Lý Ngọc Bị Trộm Rồi!
Chương 24 - Giá Y Mới Của Diệp Mộ Liễu
Chương 25 - Cô Gái Xuống Tay Nấu Canh Vì Hắn
Chương 26 - Lý Ngọc Gặp Rắc Rối
Chương 27 - Bọn Họ Không Có Một Xu Dính Túi
Chương 28 - Cầm Cố Cây Trâm Nhành Liễu Ngọc Bích
Chương 29 - Lần Đầu Tiên Của Lý Ngọc
Chương 30 - Có Phải Ta Cực Kỳ Vô Dụng Hay Không?
Chương 31 - Thì Ra Chàng Không Tin Ta?
Chương 32 - Lý Ngọc, Chàng Không Cần Ta Nữa Sao?
Chương 33 - Nàng Không Đi, Ta Đi!
Chương 34 - Mang Ta Đi Gặp Chủ Tử Nhà Ngươi
Chương 35 - Thái Hậu Tuyệt Sắc!
Chương 36 - Ngươi Đừng Quên Tiền Đặt Cược Của Chúng Ta
Chương 37 - Nàng Không Thích Hợp Làm Mẫu Nghi Thiên Hạ
Chương 38 - Nàng Là Người Mà Ta Muốn!
Chương 39 - Dùng Cái Chết Để Khảo Nghiệm Nàng
Chương 40 - Nữ Nhân Thống Hận Nhất Là Nam Nhân Lừa Gạt!
Chương 41 - Đời Người Như Giấc Mộng
Chương 42 - Diệp Huyện Lệnh Ngồi Tù
Chương 43 - Có Phải Cô Gia Không Cần Người Nữa Không?
Chương 44 - Soái Ca Du Bạch Đùa Giỡn.
Chương 45 - Ta Có Tội Gì
Chương 46 - Ta Là Hoa Đã Có Chủ
Chương 47 - Hoàng Thượng, Hình Như Người Vô Sỉ Là Người Đấy!
Chương 48 - Ngươi Đã Không Có Sự Lựa Chọn Rồi!
Chương 49 - Du Bạch Động Tâm Rồi!
Chương 50 - Diệp Mộ Liễu Mua Thạch Tín
Chương 51 - Muốn Gặp Chàng Một Lần
Chương 52 - Hiện Tại Ta Càng Muốn Ăn Nàng
Chương 53 - Đi Theo Chàng, Ta Sẽ Không Hạnh Phúc
Chương 54 - Ta Sẽ Không Nghèo Khó Cả Đời
Chương 55 - Hoàng Thượng Là Thánh Quân
Chương 56 - Bây Giờ Chúng Ta Kết Thúc Rồi!
Chương 57 - Nghe Nói Hoàng Thượng Cực Kì Tuấn Tú
Chương 58 - Lý Công Tử, Thật Ra Ngươi Đúng Là Tình Nhân Tốt
Chương 59 - Du Bạch Đáng Chết, Vì Sao Không Nói Nàng Còn Mua Cả Thuốc Mê?
Chương 60 - Du Đại Nhân, Ngươi Thật Sự Dối Trá!
Chương 61 - Chúc Mừng Ngươi Đã Trở Thành Hoàng Hậu
Chương 62 - Thì Ra Nàng Chỉ Là Trò Cười
Chương 63 - Thiên Tử Phạm Pháp, Xử Như Thứ Dân
Chương 64 - Là Buông Tay Hay Là Tạm Thời Nhân Nhượng Vì Lợi Ích Toàn Cuộc
Chương 65 - Cho Dù Nàng Hận Ta, Ta Cũng Không Buông Tay
Chương 66 - Trở Lại Rừng Đào Cũ
Chương 67 - Ở Hạnh Hoa Thôn Gặp Được Yêu Nghiệt Tử Y
Chương 68 - Không Phải Ta Muốn Quỵt Tiền
Chương 69 - Chúng Ta Quen Biết Sao?
Chương 70 - Thì Ra Tống Công Tử Là “Người Có Duyên”
Chương 71 - Đáng Thương Cho Nàng Có Nhà Cũng Không Thể Về!
Chương 72 - Lý Ly Giảo Hoạt Như Hồ Ly.
Chương 73 - Hình Như Diệp Tiểu Thư Có Thành Kiến Với Ta?
Chương 74 - Bồ Đào Mỹ Tửu Dạ Quang Bôi –(Rượu Nho Đen )
Chương 75 - Lý Ly Cũng Có Chuyện Xưa
Chương 76 - Nàng Chính Là Con Diều Trong Tay Lý Ngọc.
Chương 77 - Tiếng Tiêu Làm Bạn Trong Giấc Mộng
Chương 78 - Người Đi – Nhà Trống Như Giấc Mộng
Chương 79 - Diệp Lão Gia Bị Uy Hiếp
Chương 80 - Hoàng Hậu Của Trẫm Vĩnh Viễn Chỉ Có Thể Là Nàng!
Chương 81 - Xin Cho Ta Cơ Hội Lần Nữa!
Chương 82 - Diệp Mộ Liễu Đến Kinh Thành
Chương 83 - Diệp Mộ Liễu Ở Tại Hắc Điễm
Chương 84 - Diệp Mộ Liễu Trúng Hợp Hoan Tán
Chương 85 - Mị Dược Trộn Thêm Mê Dược.
Chương 86 - Không Cần Phá Hỏng Chuyện Tốt Của Đại Gia
Chương 87 - Không Bằng Lý Huynh Hy Sinh Nhan Sắc Đi!
Chương 88 - Lý Ly Bị Đùa Giỡn
Chương 89 - Diệp Tiểu Thư, Chúng Ta Thật Có Duyên Đấy!
Chương 90 - Cùng Mĩ Nam Lên Đường
Chương 91 - Gió Mưa Thổi Trước Cơn Bão
Chương 92 - Hắn Nhớ Tới Nụ Hôn Kia
Chương 93 - Yên Tâm Đi, Ta Không Có Hứng Thú Với Ngươi
Chương 94 - Có Phải Kiếp Trước Ta Nợ Ngươi Hay Không?
Chương 95 - Không Lẽ Nàng Ăn Đậu Hũ Của Hắn?
Chương 96 - Cùng Mỹ Nam Cưỡi Một Con Ngựa
Chương 97 - Ngươi Có Bề Ngoại Lạnh Lùng, Nhưng Không Phải Ý Chí Sắt Đá…
Chương 98 - Nếu Cứ Như Vậy Mà Đi Thì Cả Đời Này Của Nàng Đều Không Thể Yên Lòng!
Chương 99 - Ta Chỉ Không Cẩn Thận Cứu Ngươi Mà Thôi
Chương 100 - Hoàng Thượng Muốn Nạp Bắc Minh Công Chúa Làm Phi
Chương 101 - Ta Tình Nguyện Đau Khổ Còn Hơn Là Cái Gì Cũng Không Biết
Chương 102 - Lý Ly, Rốt Cuộc Ngươi Là Người Phương Nào?
Chương 103 - Hắn Quyết Tâm Muốn Lập Ngươi Làm Hoàng Hậu
Chương 104 - Ngươi Vẫn Còn Yêu Hoàng Thượng Sao?
Chương 105 - Đây Là Thiên Hạ Của Hắn.
Chương 106 - Hoàng Cung Sâu Như Biển
Chương 107 - Không Phải Ta Đang Nằm Mơ Chứ?
Chương 108 - Nên Làm Gì Để Vãn Hồi Sự Tin Tưởng Của Nàng ?
Chương 109 - Nếu Nàng Làm Đựơc Thì Đã Không Phải Là Diệp Mộ Liễu Rồi.
Chương 110 - Cùng Người Khác Tranh Đột, Ta Tình Nguyện Buông Tay
Chương 111 - Kiếp Sau Ta Tình Nguyện Làm Một Nam Tử Bình Thường!
Chương 112 - Nhớ Tư Vị Của Nàng
Chương 113 - Đừng Sợ, Tất Cả Đã Có Ta !
Chương 114 - Ra Oai Phủ Đầu Với Hoàng Quý Phi
Chương 115 - Lý Ngọc Đang Tránh Nàng!
Chương 116 - Không Nghĩ Tới Nàng Lại Bắt Gian
Chương 117 - Lý Ngọc Là Của Mình Nàng!
Chương 118 - Không Phải Nữ Tử Nào Cũng Thích Chim Hoàng Yến.
Chương 119 - Bắc Minh Công Chúa Cầu Kiên
Chương 120 - Kế Hoạch Của Sứ Giả Bắc Minh
Chương 121 - Bởi Vì Thiên Tuyết Yêu Hoàng Thượng
Chương 122 - Trẫm Sợ Nàng Không Chịu Tha Thứ Cho Trẫm
Chương 123 - Đại Điển Phong Hậu
Chương 124 - Đêm Động Phòng Hoa Chúc
Chương 125 - Nàng Muốn Học Cách Thay Đổi Chính Mình
Chương 126 - Bắc Thiên Tuyết Rơi Xuống Nước
Chương 127 - Là Trượt Chân Hay Là Bị Hại?
Chương 128 - Quan Trọng Nhất Là Ta Thương Hắn.
Chương 129 - Chỉ Cần Ở Bên Cạnh Ngươi Là Tốt Rồi.
Chương 130 - Bức Họa Trong Ngự Thư Phòng
Chương 131 - Giống Như Thời Gian Trôi Qua Thật Lâu, Sông Cạn Đá Mòn, Bất Quá Cũng Chỉ Là Đạo Lý Hiển Nhiên Như Vậy!
Chương 132 - Tình Yêu Chân Chính Không Phải Nói Mà Là Làm!
Chương 133 - Thiên Tuyết Tới Tìm Hoàng Hậu
Chương 134 - Khách Không Mời Mà Đến Tử Vi Cung
Chương 135 - Bởi Vì Nhìn Ngươi Dễ Bắt Nạt
Chương 136 - Hoàng Thượng Lên Giường Ngủ Đi
Chương 137 - Cái Gọi Là Quy Tâm Tự Tiến, Bất Quá Chỉ Là Như Vậy
Chương 138 - Không Đành Lòng Chịu Khổ Nhất Thời Thì Cả Đời Làm Sao Vui Vẻ ?
Chương 139 - Chàng Càng Đối Tốt Với Ta, Lòng Ta Càng Tham Lam
Chương 140 - Biên Cảnh Rối Loạn
Chương 141 - Đế Hậu Yêu Đương Vụng Trộm
Chương 142 - Cướp Nhà Khó Phòng
Chương 143 - Thái Hậu Tới Hưng Sư Vấn Tội
Chương 144 - Vu Oan Cho Hoàng Hậu Là Phải Mất Đầu
Chương 145 - Chết Không Có Đối Chứng
Chương 146 - Trên Đời Không Có Bức Tường Nào Không Bị Gió Lùa Qua
Chương 147 - Hoàng Hậu Còn Có Nghi Vấn Gì Sao?
Chương 148 - Tự Có Kế Hoạch Riêng Của Mình
Chương 149 - Nương Tử, Cho Ta Một Cơ Hội Để Khiếu Nại Nhé
Chương 150 - 150: Hoàng Thượng Cũng Có Cảm Giác Không An Toàn
Chương 151 - Chỉ Có Phép Thành Công, Không Cho Phép Thất Bại
Chương 152 - Lý Ngọc Dùng Mĩ Nam Kế
Chương 153 - Nô Tì Muốn Ngôi Vị Hoàng Hậu
Chương 154 - Hắn Không Đồng Ý Với Ngươi Thì Ta Đồng Ý Với Ngươi Là Được!
Chương 155 - Du Bạch Hộ Hoa Sứ Giả
Chương 156 - Chương 155.2
Chương 157 - 156: Ban Đêm Lý Ly Mời Gặp Giai Nhân
Chương 158 - 157: Đêm Trăng Yêu Đương Vụng Trộm
Chương 159 - Chương 157.2
Chương 160 - Không Lẽ Đều Do Lý Ly Bố Trí Ván Cờ Này?
Chương 161 - Chương 158.2
Chương 162 - Chương 159
Chương 163 - Thật Ra Nam Nhân Long Gia Từ Trước Đến Nay Vẫn Luôn Si Tình Như Vậy...
Chương 164 - Hắn Tính Kế Tất Cả Lại Không Tính Được Lòng Mình
Chương 165 - Vì Sao Hoàng Thượng Theo Dõi Nô Tì?
Chương 166 - Đều Do Túy Yên Chi Gây Họa
Chương 167 - Dụ Rắn Ra Khỏi Hang
Chương 168 - Chương 164
Chương 169 - Tiễn Đưa Chung Quy Cũng Phải Từ Biệt
Chương 170 - Chương 165.2
Chương 171 - Mai Phục Trong Rừng Rậm
Chương 172 - Chương 166.2
Chương 173 - Chương 166.3
Chương 174 - Chương 167
Chương 175 - Giang Sơn Và Nàng, Hắn Sẽ Chọn Ai?
Chương 176 - Chương 168.2
Chương 177 - Giang Sơn Và Nàng, Hắn Chọn Nàng!
Chương 178 - Thực Xin Lỗi, Ta Yêu Chàng!
Chương 179 - Nàng Dùng Tính Mạng Của Nàng Để Hiến Tế
Chương 180 - Diệp Mộ Liễu, Không Cho Phép Nàng Chết!
Chương 181 - Hoàng Thượng, Người Không Nằm Mơ!
Chương 182 - Hết Cách Xoay Chuyển
Chương 183 - Nàng Chỉ Có Thể Sống Được Mười Ngày Nữa!
Chương 184 - Cho Dù Như Thế Nào, Trẫm Cũng Không Buông Tay Nàng!
Chương 185 - Cho Dù Là Hoàng Thúc Cũng Không Được!
Chương 186 - Chỉ Cần Nàng Tỉnh Lại, Trẫm Sẽ Vì Nàng Phế Bỏ Lục Cung!
Chương 187 - Du Bạch Trở Về.
Chương 188 - Hai Người Này Chẳng Lẽ Có Cái Gì Đang Che Giấu Hay Sao?
Chương 189 - Thần Đối Với Qúy Phi Là Sinh Lòng Yêu Thương
Chương 190 - Nhốt Du Bạch Vào Thiên Lao!
Chương 191 - Trẫm Muốn Đưa Bắc Thiên Tuyết Vào Lãnh Cung.
Chương 192 - Thật Xin Lỗi, Là Thần Tới Trễ!
Chương 193 - Thần Tạm Thời Vẫn Chưa Chết Được
Chương 194 - Long Linh Châu Ở Hoàng Lăng
Chương 195 - Chỉ Cần Có Thể Cứu Nàng Thì Ta Có Thể Vứt Bỏ Tất Cả
Chương 196 - Ta Trúng Loại Độc Gì?
Chương 197 - Để Cho Du Bạch Cơ Hội Lập Công Chuộc Tội.
Chương 198 - Thủ Đoạn Lôi Đình Của Lý Ly
Chương 199 - Hắn Chỉ Là Khách Qua Đường Của Nàng Mà Thôi!
Chương 200 - Trên Đường Đến Hoàng Tuyền, Ngươi Nhất Định Phải Chờ Ta!
Chương 201 - Lý Ngọc Lấy Được Long Linh Châu
Chương 202 - Chướng Khí Và Thi Độc
Chương 203 - Một Đêm Không Ngủ
Chương 204 - Rốt Cuộc Lý Ngọc Làm Sao Vậy?
Chương 205 - Mang Ta Đi Xem Mặt Trời Mọc Có Được Không ?
Chương 206 - Hy Vọng Hắn Có Thể Tiến Vào Mộng Đẹp
Chương 207 - Ta Sợ Hắn Chờ Không Được!
Chương 208 - Ở Dưới Cửu Tuyền Hắn Có Thể Nhắm Mắt Được Rồi !
Chương 209 - Lý Ly, Ngươi Đừng Làm Ta Sợ
Chương 210 - Cho Dù Là Hoàng Đế Cũng Có Lúc Bất Lực
Chương 211 - Nhân Lúc Ta Còn Tỉnh Táo, Chúng Ta Ngồi Trò Chuyện Đi!
Chương 212 - Đố Hậu Thì Có Làm Sao?
Chương 213 - Lí Ly Lại Hôn Mê
Chương 214 - Đệ Tử Đích Truyền Của ‘Độc Y’
Chương 215 - Thì Ra Lý Ly Là Tỷ Phu Của Nàng
Chương 216 - Có Thể Giải Độc Hay Không Phải Xem Cơ Duyên Của Vương Gia.
Chương 217 - Giải Độc Cho Lý Ly
Chương 218 - Lý Ngọc Phế Bỏ Lục Cung
Chương 219 - Thỉnh Cầu Của Ninh Phi
Chương 220 - Hoàng Thượng, Người Hối Hận Sao ?
Chương 221 - Diệp Mộ Liễu Mang Thai
Chương 222 - Nguyện Một Lòng Vì Một Người, Nắm Tay Không Rời.
Chương 223 - Ta Còn Phải Gọi Vương Gia Một Tiếng Tỷ Phu Đấy
Chương 224 - Độc Y Đến
Chương 225 - Thần Long Huyết Bị Mất
Chương 226 - Sống Chết Có Mệnh Cũng Không Thể Cưỡng Cầu.
Chương 227 - Người Đó Phải Là Ngươi
Chương 228 - Vương Gia, Vì Sao Ngươi Phải Khổ Như Vậy ?
Chương 229 - Ta Nhất Định Cứu Sống Ngươi !
Chương 230 - Một Nhà Ba Người Hạnh Phúc
Chương 231 - Cơ Duyên Xảo Hợp
Chương 232 - Cùng Nhau Lên Đường
Chương 233 - Ngọc Tỷ Bị Mất
Chương 234 - Tin Tức Thần Long Huyết
Chương 235 - Trúng Mai Phục
Chương 236 - Chữa Bệnh
Chương 237 - Diệt Dung Thuần Hoàn
Chương 238 - Muốn Nàng Ở Lại
Chương 239 - Lý Ly Tỉnh Lại
Chương 240 - Ta Không Phải Vì Trả Ơn Cứu Mạng Mà Chỉ Muốn Làm Theo Lời Trái Tim Mách Bảo
Chương 241 - Trở Lại Đông Thương Quốc
Chương 242 - Môi Người Đều Có Hạnh Phúc Của Mình
“Liễu Nhi, nàng thật tốt. Rốt cuộc ta cũng có thể tin ông trời vẫn đối với ta không tệ. Kiếp này có thể để cho ta gặp nàng, thật sự quá tốt rồi!
”
“Lý Ngọc.
”
Trong lòng Diệp Mộ Liễu rung động, nàng đưa tay xoa mặt hắn, đau lòng nói:
“Ta không biết trước kia chàng chịu đựng những gì. Nhưng mà kể từ hôm nay ta sẽ ở cùng một chỗ với chàng. Bất luận có bao nhiêu khó khăn, bao nhiêu trắc trở, ta đều sẽ đứng bên cạnh chàng!
”
“Liễu Nhi, ta biết, ta biết nàng sẽ làm như vậy.
”
Từ giây phút lúc nàng không do dự ôm lấy hắn nhảy xuống vách núi đen, hắn đã biết nàng có thể cùng hắn đồng sinh cộng tử, là cô gái đáng để cho hắn tâm tâm toàn ý quy trọng.
“Nhưng mà ta cần thời gian. Ta phải vào kinh dự thi, thi đỗ Trạng Nguyên. Như vậy sau này ở trong gia tộc của ta mới không bị bắt nạt! Ta mới có thể lấy lại quyền thế trong gia tộc vốn thuộc về ta!
”
“Cho nên, Liễu Nhi, chờ ta được không?”
Lý Ngọc gỡ mảnh ngọc bội hình Phượng bên hông xuống, tự tay đeo cho nàng.
“Chờ ta công thành danh toại, ta nhất định sẽ quay trở về cưới nàng!
”
“Nói như vậy, chàng sẽ đi thật sao?”
Diệp Mộ Liễu kinh ngạc nhìn hắn, giống như nàng không ngờ sau khi trải qua ân ái, nàng và nam tử mình yêu thương cách xa chân trời góc bể.
“Ưm”
Hắn dịu dàng vuốt mái tóc xõa xuống bên tai, trịnh trọng gật đầu, rũ mắt xuống, hàng mi dài che khuất cảm xúc trong mắt.
“Nhưng mà, nhưng mà…”
Chần chờ một lúc, Diệp Mộ Liễu ngẩng đầu, hàm răng trắng cắn chặt môi nhìn vào hắn, bên trong ánh mắt tràn đầy kiên định.
“Lý Ngọc, để ta đến Thượng Kinh cùng chàng không được sao? Ta có võ công, có thể bảo vệ cho chàng!
”
“Không, không được!
”
Không chút suy nghĩ, Lý Ngọc liền cự tuyệt.
“Liễu Nhi, chuyện ngày hôm qua chỉ là ngoài ý muốn. Bên cạnh ta có tùy tùng võ công cao cường. Chuyện nguy hiểm như ngày hôm qua ta sẽ không để cho nó phát sinh lần nữa. Tin tưởng ta, nhất định ta sẽ bình an quay trở về cưới nàng.
”
“Nhưng mà, người ta không nỡ!
”
Khó khăn lắm nàng mới tìm thấy người có thể làm phu quân của nàng, làm sao có thể nhẫn tâm cách xa hắn, sau này sẽ rất nhớ nhau.
“Hơn nữa chức Trạng Nguyên này cần phải có học thức uyên thâm mới có thể thi đậu, nhỡ may, nhỡ may chàng…”
Nàng còn chưa nói xong trên mông đã bị Lý Ngọc vỗ một cái.
“Liễu Nhi, nàng cũng quá coi thường tướng công là ta rồi! Mặc dù tướng công nàng không dám nói học thức uyên thâm, tài hoa hơn người nhưng một cái Trạng Nguyên nho nhỏ đó là chuyện dễ như trở bàn tay!
”
Khóe môi Lý Ngọc mở ra, tạo nên một nụ cười mê hoặc.
Đột nhiên Diệp Mộ Liễu phát hiện giờ phút này, giữa hai hàng lông mày của nam tử toát ra thần thái phóng túng phong lưu, sự tự tin kiêu ngạo làm cho cả người hắn trở nên sáng chói.
“Được, ta chờ chàng!
”
Nàng cùng hắn chạm tay nhau, ước định tương lai.
“Lý Ngọc, ta là con gái của Huyên lệnh Thanh Giang - Diệp Minh Đường. Ta sẽ ở đây chờ chàng quay về cưới ta.
”
“Một năm.
”
Thì ra là nàng!
Trong mắt Lý Ngọc hiện lên sự kinh ngạc, sau đó lại thoải mái cười.
Xem ra nha đầu này đúng là định mệnh trời cao phái xuống cho hắn. Cho dù có muốn chạy cũng chạy không thoát.
Cúi đầu xuống, đặt một nụ hôn lên cái trán trơn bóng của nàng, đồng ý với lời thế thiêng liêng mà trang trọng này.
“Một năm sau ta sẽ trở về, biến nàng trở thành thê tử chân chính của ta!
”
“Ừ, ta tin chàng.
”
Đôi má đỏ bừng rung động lòng người, Diệp Mộ Liễu cắn cắn môi giống như hạ quyết tâm. Sau đó nghiêng đầu hôn lên môi hắn.
“Lý Ngọc, chàng nhất định không được quên ta…”
“Liễu Nhi không tin ta, hay là không tin vào bản thân mình?”
Kết thúc nụ hôn triền miên mãnh liệt, Lý Ngọc nhướng mày cười cười nhìn Diệp Mộ Liễu, bên trong con ngươi đen bóng lóe ra ánh sáng.
Nha đầu này là bảo bối trời cao ban cho hắn, làm sao hắn có thể dễ dàng vứt bỏ được.
“Nhưng ta nghĩ, nếu ta bỏ lỡ nàng, ta sẽ không tìm được cô gái làm cho lòng ta rung động nữa rồi.
”
Lời nói trực tiếp, ánh mắt nóng bỏng như vậy làm cho gương mặt đỏ ửng của Diệp Mộ Liễu lan đến tận cổ, ngay cả vành tai xinh xắn cũng đỏ đến muốn nhỏ ra máu.
Nàng kiên định gật đầu, dịu dàng nói:
“Ta cũng vậy!
”
Ánh nắng màu vàng xuyên qua khe núi, gió nhè nhẹ lướt qua, cuốn theo từng đợt mưa hoa đào, rơi xuống tóc, xuống người bọn họ, như chứng kiến cho lời hẹn ước của họ.
Ngày hè, sau giờ ngọ, chỉ còn tiếng ve kêu
Bên hồ sen, mùi hương lan tỏa
Một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt sắc, mắt ngọc mày ngài, váy áo màu xanh nhạt, lười biếng nằm trên chòi nghỉ mát.
Đang thưởng thức cái gì đó trong tay, một bên nhàm chán nhìn con cá đang vui đùa trong hồ nước. Con ngươi đen bóng không che dấu được sự mệt mỏi và cô đơn.
Diệp Lâm thị đứng một chỗ ở hoa viên cách đó không xa, từ từ nhìn cô gái gầy yếu, không còn cười nói như xưa, không khỏi thở dài một tiếng.
Một lúc sau, nàng mới nhấc váy, khóe môi miễn cưỡng nở nụ cười, nhanh chóng đến gần cô gái.
“Liễu Nhi, đến đây nhìn bức họa này đi.
”
“Không nhìn!
”
Không cần quay đầu lại Diệp Mộ Liễu cũng biết trong tay mẹ đang cầm thứ gì.
Mở to mắt, tay nàng hơi đưa lên, một hòn đá nhỏ ở trong không khí tạo nên một đường cong, sau đó rơi xuống ao nước, tạo nên đợt sóng lăn tăn.
“Mẹ, nếu người nhàm chán thì có thể thường xuyên ở cùng cha hoặc là thay người làm một bộ quần áo, hay nấu chút canh gì đó, không cần cả ngày suy nghĩ cho con!
”
“Liễu Nhi, con nhìn một chút thôi cũng được!
”
Diệp Lâm thị giống như đã quen thái độ đó của con gái. Vì vậy, nàng cũng không hề giận, không ngừng cố gắng.
“Đây là Trương công tử, không chỉ có bộ dáng tuấn tú lịch sự mà còn có học thức uyên thâm, hào hoa phong nhã. Trương gia ở huyện Thanh Giang này có danh tiếng lẫy lừng, là nhà giàu số một số hai, cùng với Diệp gia chúng ta cũng coi như xứng.
“Không cần.
” Thanh âm từ chối đầy kiên định mà rõ ràng.
“Vậy bức tranh này thì sao? Là Tống Vô Khuyết-Tống công tử, là Hộ bộ thị lang. Quê của hắn ở tại Thanh Giang, lần này là về quê thăm người thân. Nghe nói vị Tống công tử này tao nhã lịch sự, tuấn mỹ kiên cường, năm đó là Trạng Nguyên khi thi Tam Nguyên đó.
“Mẹ, con đã nói bao nhiêu lần rồi! Con không lấy chồng!
”
Nụ cười trên gương mặt Diệp Mộ Liễu trong nháy mắt cứng lại.
“Gả, con nhất định phải gả!
”
“Liễu Nhi, đã ba năm rồi, rốt cuộc con muốn phải chờ đến lúc nào mới bằng lòng đối mặt với sự thật!
”
Diệp Lâm thị thở dài một hơi, trong nháy mắt lộ vẻ đau lòng.
“Có lẽ nam tử đó sẽ không trở lại!
”