Chương 1 - Nhịn Nhục
Chương 2 - Chèn Ép
Chương 3 - Quyết Định
Chương 4 - Thử Thách Bắt Đầu
Chương 5 - Cái Bẫy
Chương 6 - Ai Cũng Chế Giễu
Chương 7 - Có Tức Mà Không Nói Thành Lời
Chương 8 - Cướp Công
Chương 9 - Từ Chối Hợp Tác
Chương 10 - Nhờ Vả Hay Ra Lệnh?
Chương 11 - Họp Lớp
Chương 12 - Chế Giễu
Chương 13 - Gặp Lại Người Cũ
Chương 14 - Đều Là Kẻ Xuất Sắc
Chương 15 - Chính Là Bạn Gái!
Chương 16 - Dừng Thôi
Chương 17 - Tôi Không Muốn Cô Ấy Khóc
Chương 18 - Đừng Nghĩ Ai Cũng Tầm Thường
Chương 19 - Diễn Kịch
Chương 20 - Mua Chuộc
Chương 21 - Bị Dọa Sợ
Chương 22 - Say Quá Nói Thật
Chương 23 - Không Đủ Tư Cách
Chương 24 - Hạ Bân Úy Làm Liều
Chương 25 - Hạ Lâm Hà Trả Giá
Chương 26 - Mất Mặt
Chương 27 - Bôi Xấu
Chương 28 - Hẹn Hò?
Chương 29 - Chó Cắn Chó
Chương 30 - Chuyện Có Lỗi
Chương 31 - Bắt Buộc
Chương 32 - Tính Toán
Chương 33 - Làm Mẹ Vợ
Chương 34 - Trả Lời Đi!
Chương 35 - Chuẩn Bị Chưa?
Chương 36 - Ra Vẻ
Chương 37 - Cứu Viện
Chương 38 - Chỉ Mới Bắt Đầu
Chương 39 - Lợi Ích Che Mắt
Chương 40 - Chỉ Mới Bắt Đầu Thôi
Chương 41 - Xứng Sao?
Chương 42 - Đồ Ngốc Chính Là Anh!
Chương 43 - Cái Tát Của Hạ Niệm Chân
Chương 44 - Mang Thai?
Chương 45 - Đã Quyết Định
Chương 46 - Sắp Tới Buổi Đấu Thầu
Chương 47 - Ăn Mừng
Chương 48 - Một Cái Tát Dành Riêng Cho Cô
Chương 49 - Mua Đường
Chương 50 - Tiếp Đón Theo Đoàn
Chương 51 - Đồ Phế Thải
Chương 52 - Cái Tát Của Hạ Niệm Chân.
Chương 53 - Mang Thai?
Chương 54 - Đã Có Kết Quả
Chương 55 - Sắp Có Chuyện Gì Đó
Chương 56 - Đốt Pháo Hoa Ăn Mừng
Chương 57 - Cho Cô
Chương 58 - Mua Đường
Chương 59 - Chỉ Có Theo Đoàn
Chương 60 - Bãi Phân
Chương 61 - Tiêu Diệt Ông Chỉ Cần Vài Phút
Chương 62 - Muốn Quỳ Xuống
Chương 63 - Phần Chính Bắt Đầu
Chương 64 - Không Xứng!
Chương 65 - Vương Đông Quân Là Đồ Ngốc
Chương 66 - Cái Tát Của Hạ Niệm Chân
Chương 67 - Có Thể Là Mang Thai?
Chương 68 - Kết Quả Đã Có
Chương 69 - Hủy Hợp Đồng
Chương 70 - Những Trò Ma Mãnh Của Hạ Huy
Chương 71 - Từ Chức Tập Thể
Chương 72 - Xin Anh Đừng Khoe Khoang Nữa
Chương 73 - Có Điều Gì Đó Đã Xảy Ra
Chương 74 - Triệu Ninh Mời Cơm.
Chương 75 - Nếu Còn Không Cút, Tôi Sẽ Gọi Người Tới.
Chương 76 - Đây Là Thẻ Ăn Cắp
Chương 77 - Đánh Triệu Ninh Tơi Bời
Chương 78 - Mâu Thuẫn Vợ Chồng
Chương 79 - Nhìn Lén Phụ Nữ Góa Chồng Tắm
Chương 80 - Tôi Muốn Uống Rượu Với Cô Ta
Chương 81 - Tôi Có Rất Nhiều Mối Quan Hệ.
Chương 82 - Cuộc Họp Đấu Thầu Thứ Hai Bắt Đầu
Chương 83 - Khi Nào Thì Đưa Hai Mươi Mốt Tỷ?
Chương 84 - Đến Châu Phi Để Đào Quặng Rồi.
Chương 85 - Vui Lòng Ký Tên Vào Đây.
Chương 86 - Giúp Các Người Một Tay.
Chương 87 - Bà Cụ Lên Cơn Đau Tim Rồi
Chương 88 - Lượn Đi Cho Đẹp Trời
Chương 89 - Anh Đề Nghị Ly Hôn Với Chị Niệm Chân Đi
Chương 90 - Cô Có Mang Họ Từ Không?
Chương 91 - Anh Hùng, Buổi Tối Tốt Lành Nhá
Chương 92 - Tình Yêu Của Người Kéo Thuyền
Chương 93 - Hạ Niệm Chân Sau Khi Uống Rượu
Chương 94 - Chuyện Gì Xảy Ra Với “Người Kéo Thuyền” Hà?
Chương 95 - Chương 94
Chương 96 - Có Phản Đối Không?
Chương 97 - Hình Như Tôi Đang Mơ
Chương 98 - Lột Đồ Đi Người Anh Em
Chương 99 - Không Thể Có Ma
Chương 100 - Mày Lại Khoét. Tao Tới Ăn
Chương 101 - Lên Bản Tin
Chương 102 - Cậu Em Vợ Muốn Làm Chủ Tịch?
Chương 103 - Nguyện Vọng Của Hạ Niệm Chân
Chương 104 - Tôi Mua Một Căn Biệt Thự Khi Nào?
Chương 105 - Trời Sẽ Không Phụ Người Biết Khiêm Tốn
Chương 106 - Tôi Xem Chỉ Tay Cho Cô
Chương 107 - Chủ Sở Hữu Căn Biệt Thự Số Một
Chương 108 - Tôi Bắt Trộm
Chương 109 - Không Ai Cứu Được Đâu
Chương 110 - Đừng Làm Bẩn Bãi Cỏ
Chương 111 - Tôi Kiếm Ba Tỷ
Chương 112 - Khai Trương Công Ty Bảo Vệ
Chương 113 - Người Mà Hạ Khải Sợ Hãi
Chương 114 - Nhận Nhầm Người?
Chương 115 - Đuổi Anh Ta Ra Khỏi Khách Sạn
Chương 116 - Cô Chính Là Vợ Nhỏ Của Vương Đông Quân
Chương 117 - Làm Phiền Cô Hạ Điệp Ra Tay
Chương 118 - Bốp
Chương 119 - Anh Hạ Khải, Anh Giẫm Trúng Bãi Phân Chó Rồi
Chương 120 - Chúng Ta Ly Hôn Đi
Chương 121 - Mưa To
Chương 122 - Chú Hai Tốt Nhất
Chương 123 - Bạn Trai Tôi Sẽ Dạy Dỗ Các Người
Chương 124 - Viết Cam Kết
Chương 1 - Nhịn Nhục
Chương 2 - Chèn Ép
Chương 3 - Quyết Định
Chương 4 - Thử Thách Bắt Đầu
Chương 5 - Cái Bẫy
Chương 6 - Ai Cũng Chế Giễu
Chương 7 - Có Tức Mà Không Nói Thành Lời
Chương 8 - Cướp Công
Chương 9 - Từ Chối Hợp Tác
Chương 10 - Nhờ Vả Hay Ra Lệnh?
Chương 11 - Họp Lớp
Chương 12 - Chế Giễu
Chương 13 - Gặp Lại Người Cũ
Chương 14 - Đều Là Kẻ Xuất Sắc
Chương 15 - Chính Là Bạn Gái!
Chương 16 - Dừng Thôi
Chương 17 - Tôi Không Muốn Cô Ấy Khóc
Chương 18 - Đừng Nghĩ Ai Cũng Tầm Thường
Chương 19 - Diễn Kịch
Chương 20 - Mua Chuộc
Chương 21 - Bị Dọa Sợ
Chương 22 - Say Quá Nói Thật
Chương 23 - Không Đủ Tư Cách
Chương 24 - Hạ Bân Úy Làm Liều
Chương 25 - Hạ Lâm Hà Trả Giá
Chương 26 - Mất Mặt
Chương 27 - Bôi Xấu
Chương 28 - Hẹn Hò?
Chương 29 - Chó Cắn Chó
Chương 30 - Chuyện Có Lỗi
Chương 31 - Bắt Buộc
Chương 32 - Tính Toán
Chương 33 - Làm Mẹ Vợ
Chương 34 - Trả Lời Đi!
Chương 35 - Chuẩn Bị Chưa?
Chương 36 - Ra Vẻ
Chương 37 - Cứu Viện
Chương 38 - Chỉ Mới Bắt Đầu
Chương 39 - Lợi Ích Che Mắt
Chương 40 - Chỉ Mới Bắt Đầu Thôi
Chương 41 - Xứng Sao?
Chương 42 - Đồ Ngốc Chính Là Anh!
Chương 43 - Cái Tát Của Hạ Niệm Chân
Chương 44 - Mang Thai?
Chương 45 - Đã Quyết Định
Chương 46 - Sắp Tới Buổi Đấu Thầu
Chương 47 - Ăn Mừng
Chương 48 - Một Cái Tát Dành Riêng Cho Cô
Chương 49 - Mua Đường
Chương 50 - Tiếp Đón Theo Đoàn
Chương 51 - Đồ Phế Thải
Chương 52 - Cái Tát Của Hạ Niệm Chân.
Chương 53 - Mang Thai?
Chương 54 - Đã Có Kết Quả
Chương 55 - Sắp Có Chuyện Gì Đó
Chương 56 - Đốt Pháo Hoa Ăn Mừng
Chương 57 - Cho Cô
Chương 58 - Mua Đường
Chương 59 - Chỉ Có Theo Đoàn
Chương 60 - Bãi Phân
Chương 61 - Tiêu Diệt Ông Chỉ Cần Vài Phút
Chương 62 - Muốn Quỳ Xuống
Chương 63 - Phần Chính Bắt Đầu
Chương 64 - Không Xứng!
Chương 65 - Vương Đông Quân Là Đồ Ngốc
Chương 66 - Cái Tát Của Hạ Niệm Chân
Chương 67 - Có Thể Là Mang Thai?
Chương 68 - Kết Quả Đã Có
Chương 69 - Hủy Hợp Đồng
Chương 70 - Những Trò Ma Mãnh Của Hạ Huy
Chương 71 - Từ Chức Tập Thể
Chương 72 - Xin Anh Đừng Khoe Khoang Nữa
Chương 73 - Có Điều Gì Đó Đã Xảy Ra
Chương 74 - Triệu Ninh Mời Cơm.
Chương 75 - Nếu Còn Không Cút, Tôi Sẽ Gọi Người Tới.
Chương 76 - Đây Là Thẻ Ăn Cắp
Chương 77 - Đánh Triệu Ninh Tơi Bời
Chương 78 - Mâu Thuẫn Vợ Chồng
Chương 79 - Nhìn Lén Phụ Nữ Góa Chồng Tắm
Chương 80 - Tôi Muốn Uống Rượu Với Cô Ta
Chương 81 - Tôi Có Rất Nhiều Mối Quan Hệ.
Chương 82 - Cuộc Họp Đấu Thầu Thứ Hai Bắt Đầu
Chương 83 - Khi Nào Thì Đưa Hai Mươi Mốt Tỷ?
Chương 84 - Đến Châu Phi Để Đào Quặng Rồi.
Chương 85 - Vui Lòng Ký Tên Vào Đây.
Chương 86 - Giúp Các Người Một Tay.
Chương 87 - Bà Cụ Lên Cơn Đau Tim Rồi
Chương 88 - Lượn Đi Cho Đẹp Trời
Chương 89 - Anh Đề Nghị Ly Hôn Với Chị Niệm Chân Đi
Chương 90 - Cô Có Mang Họ Từ Không?
Chương 91 - Anh Hùng, Buổi Tối Tốt Lành Nhá
Chương 92 - Tình Yêu Của Người Kéo Thuyền
Chương 93 - Hạ Niệm Chân Sau Khi Uống Rượu
Chương 94 - Chuyện Gì Xảy Ra Với “Người Kéo Thuyền” Hà?
Chương 95 - Chương 94
Chương 96 - Có Phản Đối Không?
Chương 97 - Hình Như Tôi Đang Mơ
Chương 98 - Lột Đồ Đi Người Anh Em
Chương 99 - Không Thể Có Ma
Chương 100 - Mày Lại Khoét. Tao Tới Ăn
Chương 101 - Lên Bản Tin
Chương 102 - Cậu Em Vợ Muốn Làm Chủ Tịch?
Chương 103 - Nguyện Vọng Của Hạ Niệm Chân
Chương 104 - Tôi Mua Một Căn Biệt Thự Khi Nào?
Chương 105 - Trời Sẽ Không Phụ Người Biết Khiêm Tốn
Chương 106 - Tôi Xem Chỉ Tay Cho Cô
Chương 107 - Chủ Sở Hữu Căn Biệt Thự Số Một
Chương 108 - Tôi Bắt Trộm
Chương 109 - Không Ai Cứu Được Đâu
Chương 110 - Đừng Làm Bẩn Bãi Cỏ
Chương 111 - Tôi Kiếm Ba Tỷ
Chương 112 - Khai Trương Công Ty Bảo Vệ
Chương 113 - Người Mà Hạ Khải Sợ Hãi
Chương 114 - Nhận Nhầm Người?
Chương 115 - Đuổi Anh Ta Ra Khỏi Khách Sạn
Chương 116 - Cô Chính Là Vợ Nhỏ Của Vương Đông Quân
Chương 117 - Làm Phiền Cô Hạ Điệp Ra Tay
Chương 118 - Bốp
Chương 119 - Anh Hạ Khải, Anh Giẫm Trúng Bãi Phân Chó Rồi
Chương 120 - Chúng Ta Ly Hôn Đi
Chương 121 - Mưa To
Chương 122 - Chú Hai Tốt Nhất
Chương 123 - Bạn Trai Tôi Sẽ Dạy Dỗ Các Người
Chương 124 - Viết Cam Kết
Cao Cảnh Bình chỉ tay vào Vương Đông Quân, vẻ mặt tràn đầy sự khinh thường.
"Anh vẫn còn ở đây diễn kịch à? Thật thú vị, bây giờ có bản lĩnh giẫm đạp lên tôi rồi à? Nào, ra tay đi chứ! Đừng có chỉ biết khua môi múa mép!
"
Vương Đông Quân chưa kịp tỏ thái độ.
"Rầm rầm!
"
Cánh cửa đột nhiên bị đạp đổ.
"Đứa nào kêu tao qua đây hả?"
Mọi người đều quay lại nhìn.
Thì thấy một người đeo dây chuyền vàng, mặc áo sơ mi hoa, thân hình vạm vỡ, đầu trọc, trên người có hình xăm.
Gã loạng choạng đi tới, dáng vẻ say sỉn.
Đi theo sau là sáu bảy tên côn đồ.
Cao Cảnh Bình sửng sốt hỏi.
"Người này là ai vậy?"
Phục vụ cười khổ.
"Người này chính là vị khách đã đặt món tôm hùm Alaska.
"
Cao Cảnh Bình gật đầu, chắp tay sau lưng nhìn gã đầu trọc, mắng.
"Tôi là người đã kêu anh qua đây, để báo với anh là tôm hùm Alaska đã nhường cho bàn của tôi rồi, nhớ kỹ đây là thông báo, không phải xin ý kiến!
"
Vẻ mặt của những người bạn hiện lên sự sùng bái.
Không hổ danh là Cao Cảnh Bình, đúng là kiêu ngạo và dứt khoát.
"Kêu tao nhường cho tụi bây hả?"
Thanh niên đầu trọc liếm môi một cái, lúc mọi người không chú ý, gã đã giáng một bạt tai xuống mặt Cao Cảnh Bình.
"Mẹ nó tụi mày là cái thá gì mà dám giành đồ ăn của Trương Hùng tao?"
Cao Cảnh Bình bị tát đến hai tai ong ong.
Nhưng điều làm cho anh ta kinh ngạc đó là cái tên Trương Hùng.
Trương Hùng là đại ca xã hội đen nổi tiếng ở thành phố Hoa Hình, mặc dù vẫn thua xa thế lực của Dương Kỳ, nhưng cũng không phải là thế lực nhỏ.
Người này tuyệt đối không phải là người mà Cao Cảnh Bình có thể chọc vào.
Cao Cảnh Bình không thèm để ý đến khuôn mặt đau đớn của mình, lập tức thay bằng vẻ mặt nịnh nọt.
"Ai da! Thì ra là anh Hùng, thật ngại quá, chỉ là hiểu làm thôi! Em mời anh một ly, chuyện này coi như bỏ qua được không?"
Ánh mắt Trương Hùng nhìn đảo một vòng.
"Ha ha ha! Mấy em gái ở bàn này nhìn cũng không tồi, cho các cô ấy qua đây rót rượu cho tao, tao sẽ bỏ qua chuyện này!
Sắc mặt mọi người lập tức thay đổi.
Trương Hùng là loại người gì ai cũng biết.
Nói là qua rót rượu, thực tế thì không biết gã muốn làm gì!
Các bạn học nữ đều vội vã nhìn Cao Cảnh Bình bằng ánh mắt cầu cứu.
Cao Cảnh Bình lỡ leo lên lưng cọp rồi, chỉ có thể nhìn Trương Hùng nói.
"Anh Hùng, anh cho em chút mặt mũi, hay là thôi đi, hôm khác em sẽ mang quà đến tận cửa nhà anh để xin lỗi!
"
"Cái lưỡi chó của mày thật chẳng ra gì, còn dám nói một câu nữa là tao cắt lưỡi mày!
"
Trương Hùng móc ra một con dao ngắn để lên bàn.
Cao Cảnh Bình run cầm cập, ngậm chặt miệng lại, cúi đầu không nói gì nữa.
Cô Ngụy chủ nhiệm thấy chuyện này không ổn, lập tức đứng lên cười xòa nói
"Chuyện này, tôi chỉ đến đây để ăn cơm thôi, đều không quen biết những người này, không có chuyện gì thì tôi đi trước...
.
"
"Đi đi cái mẹ gì!
!
"
Một tên côn đồ đã bước nhanh tới đấm một cái.
Cô Ngụy lấy tay ôm mắt, ngồi xuống không nói nữa.
Trương Hùng để lộ ra một chiếc răng vàng, nhìn về phía Vương Đông Quân.
"Ha ha! Em gái, qua đây uống rượu với anh!
"
"Cảnh Bình.
.
.
"
Giai Diễm Tinh vội vàng nắm lấy tay của Cao Cảnh Bình.
"Anh.
.
.
"
Mặc dù Cao Cảnh Bình muốn mở miệng, nhưng lại nhìn thấy vẻ mặt hung dữ của Trương Hùng, không thể làm gì lúng túng nói với Giai Diễm Tinh.
"Diễm tinh, hay là… hay là em qua uống với anh Hùng một ly đi. Dù sao chuyện này chúng ta cũng là người có lỗi trước.
.
.
"
"Anh nói cái gì?"
Giai Diễm Tinh trợn mắt, không thể tin được.
Mấy phút trước, Cao Cảnh Bình còn thề non hẹn biển sẽ bảo vệ mình cả đời!
Điều khiến Giai Diễm Tinh không ngờ đó là lúc này mọi người cũng nói.
"Cảnh Bình nói đúng đó, uống rượu với anh Hùng cũng không phải chuyện gì quá to tát!
"
"Các cậu mau qua đó đi, đừng để anh Hùng chờ lâu!
"
"Mọi người đều như nhau, còn không mau qua phục vụ anh Hùng?"
Tất cả bạn nữ đều cảm thấy choáng váng!
Những người vừa rồi trên bàn ăn nói mình rất kiêu ngạo là ai?
Khoe khoang bản thân mình biết những anh lớn là ai?
Sao bây giờ lại thành bộ dạng sợ sệt như vậy?
"Anh em, chọn cho mình một cô em đi!
"
Trương Hùng khoát tay, dặn dò đàn em.
Mấy đứa em lập tức phấn khích kêu lên, đi qua kéo mấy bạn nữ lại, không ai dám ngăn cản.
"Tránh xa tôi xa!
"
Giai Diễm Tinh đẩy Trương Hùng ra.
Chát!
Cô bị Trương Hùng đánh một bạt tai, sững sờ tại chỗ.
Trương Hùng liếm môi, nhìn Cao Cảnh Bình cười đểu.
"Cô gái nhỏ của mày tính tình nóng nảy thật!
"
Nghe vậy, Cao Cảnh Bình bị dọa đến mức run rẩy, vội vàng quát Giai Diễm Tinh.
"Chỉ kêu em uống rượu với anh Hùng thôi mà, có cần phải giả bộ trong sáng vậy không? Mau ngoan ngoãn nghe lời anh Hùng đi!
"
Vẻ mặt Giai Diễm Tinh tủi thân nhìn Cao Cảnh Bình, hai hàng lệ đã chảy dài trên má.
Lúc này, có một tên côn đồ nhìn thấy Hạ Niệm Chân, hưng phấn nói.
"Anh Hùng, anh nhìn này!
"
Trương Hùng nhìn thấy Hạ Niệm Chân thì không trêu ghẹo Giai Diễm Tinh nữa, đi qua bên này.
"Ái chà, đúng là cực phẩm! Vậy mà nãy giờ tao không để ý! Em gái, đi với anh không?"