Chương 1 - Cô Giống Như Thiên Sứ
Chương 2 - Đào Chín Mọng Nước
Chương 3 - Nữ Sinh Này Rất Xinh Đẹp
Chương 4 - Tàn Nhẫn
Chương 5 - Ai Thèm
Chương 6 - Anh Giống Như Chú Mèo Ngủ Gật
Chương 7 - Giao Quyền Chủ Động Vào Tay Em
Chương 8 - Sự Mê Hoặc Độc Nhất
Chương 9 - Hiểu Biết Của Thầy Đối Với Em Vẫn Còn Quá Ít
Chương 10 - Liều Lĩnh
Chương 11 - Cô Đúng Là Chưa Trải Sự Đời
Chương 12 - Lần Đầu “Chào Cờ”
Chương 13 - Mây Và Bùn
Chương 14 - Cởi Quần Ra
Chương 15 - Cô Gái Tông Bách Hôn Là Ai?
Chương 16 - Giữa Hai Chân Lại Có Phản Ứng
Chương 17 - Ám Ảnh Hôn Môi
Chương 18 - Muốn Một Nụ Hôn Của Cậu
Chương 19 - Cậu Hôn Đi
Chương 20 - Video 18+
Chương 21 - Đường Nhân Ngư Gợi Cảm
Chương 22 - Lại Muốn Hôn Một Cái
Chương 23 - Tôi Muốn Cùng Cậu Làm Chút Chuyện Xấu Hổ
Chương 24 - Đè Cô Lên Ván Cửa Hôn Sâu
Chương 25 - Trêu Đùa Người Khác Đâu Có Gì Khó
Chương 26 - Sự Nổi Loạn Nho Nhỏ Dưới Lớp Đồng Phục
Chương 27 - Hay Là Thích Tôi Rồi?
Chương 28 - Nhào Vào Trong Lòng
Chương 29 - Cậu Có Thể Hôn Trả Lại
Chương 30 - Người Anh Em, Cậu Thích Cô Ấy
Chương 31 - Để Chị Cõng Em
Chương 32 - Cậu Đã Thích Cô Ấy
Chương 33 - Bộ Não Thần Kỳ Của Anh Bách
Chương 34 - Trái Tim Thiếu Nữ Của Anh
Chương 35 - Môi Lưỡi Anh Rất Mềm
Chương 36 - Tình Đầu Trở Lại
Chương 37 - Không Phù Hợp Với Trẻ Em
Chương 38 - Muốn Ôm Cô
Chương 39 - Càng Ngắm Càng Thích Cô Hơn
Chương 40 - Bạn Học Tông, Xin Hãy Tự Trọng
Chương 41 - Ấm No Sinh Dục Vọng
Chương 42 - Thoả Mãn Cậu
Chương 43 - Ít Nhất Cũng Phải 18cm
Chương 44 - Cậu Sờ Nó Đi
Chương 45 - Tuốt Bắn
Chương 46 - Chảy Ra Càng Nhiều Nước
Chương 47 - Ghen Tuông
Chương 48 - Vô Tình Như Gió Lùa
Chương 49 - Điện Thoại
Chương 50 - Ướt Át Quyến Rũ
Chương 51 - Đi Tắm
Chương 52 - ‘Trứng’ Cũng Muốn Rửa
Chương 53 - Sốt Cao
Chương 54 - Dấu Ấn Nóng Bỏng
Chương 55 - Rên Rỉ Thành Tiếng Khi Bị Anh Xoa Bóp
Chương 56 - Chỗ Đó Của Cậu Ướt Quá
Chương 57 - Chen Dương Vật Vào Giữa Háng
Chương 58 - Đơn Thuần Và Quyến Rũ
Chương 59 - Quy Đầu Đụng Vào Âm Đế
Chương 60 - Cao Trào
Chương 61 - Trong Lòng Mềm Nhũn
Chương 62 - Hot Search
Chương 63 - Yêu Ai Yêu Cả Đường Đi
Chương 64 - Điều Kiện Phụ Của Anh
Chương 65 - Tươi Mát Nhiều Nước
Chương 66 - Nước Quả Chảy Ra Từ Khe Hở Giữa Môi
Chương 67 - Tôi Muốn Hôn Nó
Chương 68 - Liếm Láp
Chương 69 - Mở Chân Ra
Chương 70 - Tiểu Huyệt Co Thắt Mạnh Hơn
Chương 71 - Dâm Thuỷ Phun Ra Từ Lỗ Nhỏ
Chương 72 - Quan Hệ Xác Thịt
Chương 73 - Ba Điều Kiện
Chương 74 - Nụ Cười Của Người Đẹp Lạnh Lùng
Chương 75 - Theo Dõi
Chương 76 - Tay Vói Vào Lưng Quần Cô
Chương 77 - Ngón Tay Dính Dâm Thuỷ
Chương 78 - Ngón Tay Thử Cắm Vào Cửa Huyệt
Chương 79 - Cậu Hút Chặt Quá Ha
Chương 80 - Ra Vào Trong Tiểu Huyệt Không Ngừng Chảy Nước
Chương 81 - Vui Vẻ
Chương 82 - Thiếu Niên Không Ai Bì Nổi
Chương 83 - Tiên Nữ Có Muốn Nếm Thử Mùi Vị Nhân Gian Không?
Chương 84 - Bảo Vệ Cậu
Chương 85 - Tỏ Tình
Chương 86 - Xoa Tiểu Huyệt Ra Nước
Chương 87 - Dương Vật Quất Đánh Tiểu Huyệt
Chương 88 - Này, Quần Lót Của Cậu
Chương 89 - Đóng Dấu
Chương 90 - Nhận Lại Người Thân
Chương 91 - Chuyển Trường
Chương 92 - Đứa Trẻ Biết Khóc Mới Có Thịt Ăn
Chương 93 - Liếm Huyệt
Chương 94 - Bị Liếm Đến Cao Trào
Chương 95 - Chia Ly Để Có Cuộc Trùng Phùng Tốt Đẹp Hơn
Chương 96 - Video
Chương 97 - Trang Phục Giáng Sinh Tình Thú
Chương 98 - Video Call Làm Tình
Chương 99 - Vinh Quang Trở Về
Chương 100 - Mẫn Cảm Đến Cao Trào
Chương 101 - Gậy Thịt Cắm Vào Tiểu Huyệt
Chương 102 - Động Phòng Hoa Chúc, Đề Tên Bảng Vàng
Chương 103 - Cắm Vào Từ Phía Sau
Chương 104 - Tất Cả Đều Là Nước Mắt Sinh Lý Do Anh Chơi Ra
Chương 105 - Chín Nông Một Sâu
Chương 106 - Kim Đồng Ngọc Nữ
Chương 107 - Tình Địch
Chương 108 - Mút Ngực Xoa Huyệt
Chương 109 - Nam Trên Nữ Dưới
Chương 110 - Tiểu Biệt Thắng Tân Hôn
Chương 111 - Tình Địch Nhỏ Như Vậy Sao?
Chương 112 - Rốt Cuộc Khả Hạ Đã Đi Đâu?
Chương 113 - Tới Nhà Chào Hỏi
Chương 114 - Sự Trả Giá Của Bạch Phù
Chương 115 - Làm Tình Trong Bộ Sườn Xám
Chương 116 - Tất Cả Của Anh Đều Dành Cho Em
Chương 117 - NGOẠI TRUYỆN
Chương 1 - Cô Giống Như Thiên Sứ
Chương 2 - Đào Chín Mọng Nước
Chương 3 - Nữ Sinh Này Rất Xinh Đẹp
Chương 4 - Tàn Nhẫn
Chương 5 - Ai Thèm
Chương 6 - Anh Giống Như Chú Mèo Ngủ Gật
Chương 7 - Giao Quyền Chủ Động Vào Tay Em
Chương 8 - Sự Mê Hoặc Độc Nhất
Chương 9 - Hiểu Biết Của Thầy Đối Với Em Vẫn Còn Quá Ít
Chương 10 - Liều Lĩnh
Chương 11 - Cô Đúng Là Chưa Trải Sự Đời
Chương 12 - Lần Đầu “Chào Cờ”
Chương 13 - Mây Và Bùn
Chương 14 - Cởi Quần Ra
Chương 15 - Cô Gái Tông Bách Hôn Là Ai?
Chương 16 - Giữa Hai Chân Lại Có Phản Ứng
Chương 17 - Ám Ảnh Hôn Môi
Chương 18 - Muốn Một Nụ Hôn Của Cậu
Chương 19 - Cậu Hôn Đi
Chương 20 - Video 18+
Chương 21 - Đường Nhân Ngư Gợi Cảm
Chương 22 - Lại Muốn Hôn Một Cái
Chương 23 - Tôi Muốn Cùng Cậu Làm Chút Chuyện Xấu Hổ
Chương 24 - Đè Cô Lên Ván Cửa Hôn Sâu
Chương 25 - Trêu Đùa Người Khác Đâu Có Gì Khó
Chương 26 - Sự Nổi Loạn Nho Nhỏ Dưới Lớp Đồng Phục
Chương 27 - Hay Là Thích Tôi Rồi?
Chương 28 - Nhào Vào Trong Lòng
Chương 29 - Cậu Có Thể Hôn Trả Lại
Chương 30 - Người Anh Em, Cậu Thích Cô Ấy
Chương 31 - Để Chị Cõng Em
Chương 32 - Cậu Đã Thích Cô Ấy
Chương 33 - Bộ Não Thần Kỳ Của Anh Bách
Chương 34 - Trái Tim Thiếu Nữ Của Anh
Chương 35 - Môi Lưỡi Anh Rất Mềm
Chương 36 - Tình Đầu Trở Lại
Chương 37 - Không Phù Hợp Với Trẻ Em
Chương 38 - Muốn Ôm Cô
Chương 39 - Càng Ngắm Càng Thích Cô Hơn
Chương 40 - Bạn Học Tông, Xin Hãy Tự Trọng
Chương 41 - Ấm No Sinh Dục Vọng
Chương 42 - Thoả Mãn Cậu
Chương 43 - Ít Nhất Cũng Phải 18cm
Chương 44 - Cậu Sờ Nó Đi
Chương 45 - Tuốt Bắn
Chương 46 - Chảy Ra Càng Nhiều Nước
Chương 47 - Ghen Tuông
Chương 48 - Vô Tình Như Gió Lùa
Chương 49 - Điện Thoại
Chương 50 - Ướt Át Quyến Rũ
Chương 51 - Đi Tắm
Chương 52 - ‘Trứng’ Cũng Muốn Rửa
Chương 53 - Sốt Cao
Chương 54 - Dấu Ấn Nóng Bỏng
Chương 55 - Rên Rỉ Thành Tiếng Khi Bị Anh Xoa Bóp
Chương 56 - Chỗ Đó Của Cậu Ướt Quá
Chương 57 - Chen Dương Vật Vào Giữa Háng
Chương 58 - Đơn Thuần Và Quyến Rũ
Chương 59 - Quy Đầu Đụng Vào Âm Đế
Chương 60 - Cao Trào
Chương 61 - Trong Lòng Mềm Nhũn
Chương 62 - Hot Search
Chương 63 - Yêu Ai Yêu Cả Đường Đi
Chương 64 - Điều Kiện Phụ Của Anh
Chương 65 - Tươi Mát Nhiều Nước
Chương 66 - Nước Quả Chảy Ra Từ Khe Hở Giữa Môi
Chương 67 - Tôi Muốn Hôn Nó
Chương 68 - Liếm Láp
Chương 69 - Mở Chân Ra
Chương 70 - Tiểu Huyệt Co Thắt Mạnh Hơn
Chương 71 - Dâm Thuỷ Phun Ra Từ Lỗ Nhỏ
Chương 72 - Quan Hệ Xác Thịt
Chương 73 - Ba Điều Kiện
Chương 74 - Nụ Cười Của Người Đẹp Lạnh Lùng
Chương 75 - Theo Dõi
Chương 76 - Tay Vói Vào Lưng Quần Cô
Chương 77 - Ngón Tay Dính Dâm Thuỷ
Chương 78 - Ngón Tay Thử Cắm Vào Cửa Huyệt
Chương 79 - Cậu Hút Chặt Quá Ha
Chương 80 - Ra Vào Trong Tiểu Huyệt Không Ngừng Chảy Nước
Chương 81 - Vui Vẻ
Chương 82 - Thiếu Niên Không Ai Bì Nổi
Chương 83 - Tiên Nữ Có Muốn Nếm Thử Mùi Vị Nhân Gian Không?
Chương 84 - Bảo Vệ Cậu
Chương 85 - Tỏ Tình
Chương 86 - Xoa Tiểu Huyệt Ra Nước
Chương 87 - Dương Vật Quất Đánh Tiểu Huyệt
Chương 88 - Này, Quần Lót Của Cậu
Chương 89 - Đóng Dấu
Chương 90 - Nhận Lại Người Thân
Chương 91 - Chuyển Trường
Chương 92 - Đứa Trẻ Biết Khóc Mới Có Thịt Ăn
Chương 93 - Liếm Huyệt
Chương 94 - Bị Liếm Đến Cao Trào
Chương 95 - Chia Ly Để Có Cuộc Trùng Phùng Tốt Đẹp Hơn
Chương 96 - Video
Chương 97 - Trang Phục Giáng Sinh Tình Thú
Chương 98 - Video Call Làm Tình
Chương 99 - Vinh Quang Trở Về
Chương 100 - Mẫn Cảm Đến Cao Trào
Chương 101 - Gậy Thịt Cắm Vào Tiểu Huyệt
Chương 102 - Động Phòng Hoa Chúc, Đề Tên Bảng Vàng
Chương 103 - Cắm Vào Từ Phía Sau
Chương 104 - Tất Cả Đều Là Nước Mắt Sinh Lý Do Anh Chơi Ra
Chương 105 - Chín Nông Một Sâu
Chương 106 - Kim Đồng Ngọc Nữ
Chương 107 - Tình Địch
Chương 108 - Mút Ngực Xoa Huyệt
Chương 109 - Nam Trên Nữ Dưới
Chương 110 - Tiểu Biệt Thắng Tân Hôn
Chương 111 - Tình Địch Nhỏ Như Vậy Sao?
Chương 112 - Rốt Cuộc Khả Hạ Đã Đi Đâu?
Chương 113 - Tới Nhà Chào Hỏi
Chương 114 - Sự Trả Giá Của Bạch Phù
Chương 115 - Làm Tình Trong Bộ Sườn Xám
Chương 116 - Tất Cả Của Anh Đều Dành Cho Em
Chương 117 - NGOẠI TRUYỆN
Edit: Dưaa
Ngay khi Bạch Phù nghĩ rằng mình sắp bại lộ, một bóng người đã đứng trước mặt cô.
Dáng người mảnh khảnh lười biếng, kiểu tóc kiêu ngạo và giọng điệu thất thường.
“Ánh sáng này kém quá, không chụp ra nổi ba phần đẹp trai của thiếu gia đây.
”
Tông Bách nhìn vào máy ảnh sửa sang lại kiểu tóc, nhìn Mâu Tư Nhan nhướng mày khiêu khích: “Sao nào?”
Vẻ mặt cảnh giác trước “hung thần ác sát” của Mâu Tư Nhan ngay lập tức biến mất, cô ta miễn cưỡng cười: “Cậu tiếp tục đi.
”
Nói xong cô ta lập tức dời tầm mắt, ở góc khuất mà anh không nhìn thấy chậm rãi thở phào.
Dọa chết người rồi.
Mâu Tư Nhan cũng không còn tâm trạng gì mà dạy dỗ người khác, quay qua nói với lũ bạn: “Đi thôi, lần sau xử lí nó sau.
”
Lúc Bạch Phù ló ra từ phía sau Tông Bách, đám Mâu Tư Nhan không biết đã đi đường nào, em họ cũng không nhìn thấy nữa.
Hành lang trống không cô mới mở miệng cảm ơn: “Vừa nãy cảm ơn cậu.
”
Tông Bách nhét điện thoại lại vào túi quần, xoay người nhướng mày: “Chỉ cảm ơn không thôi à?”
Bạch Phù biết anh giúp mình việc lớn, chỉ cảm ơn suông thì không đủ thành ý.
Cô hỏi thử: “Tôi mời cậu ăn cơm nhé?”
Tông Bách đút hai tay vào túi quần: “Ăn gì?”
Bạch Phù vừa tới Đồng Thành không bao lâu, nơi đến nhiều nhất là trường học và chợ nên không quá quen thuộc địa hình xung quanh.
“Cậu quyết định đi.
”
Cô vừa dứt lời, anh liền lướt qua đi đến cầu thang.
Đi được hai bước, anh quay đầu lại: “Còn không đi theo?”
Bạch Phù nắm chặt túi đựng hộp cơm, nhấc chân đuổi theo.
Tông Bách không đến nhà ăn, cũng không chọn nhà hàng cao cấp mà đưa Bạch Phù rẽ trái rồi lại rẽ phải ở con đường sau trường, đi vào một tiệm hoành thánh lâu đời.
Mặt tiền cửa hàng tuy nhỏ nhưng sạch sẽ ngăn nắp, người đến ăn cũng không ít.
Lúc hai người đến, chủ quán ước chừng 50 đến 60 tuổi cười cười dọn sạch sẽ bàn tiếp đón.
Chủ tiệm hỏi: “Ăn gì thế?”
Tông Bách hất cằm về phía Bạch Phù: “Cậu mời nên cậu gọi đi.
”
Chủ tiệm thấy có khách mới đến, xoay người đưa thực đơn cho cô.
“Cô bé, nhìn xem muốn ăn gì thì gọi chú nhé”
Bạch Phù đưa hai tay nhận lấy, lễ phép cảm ơn.
Cô xem xong thực đơn, hỏi Tông Bách rồi gọi hai phần sủi cảo tôm thịt.
Sau khi món ăn được bưng ra, cô gắp miếng sủi cảo lên cắn một miếng, vỏ mỏng tôm tươi, hương vị cực ngon.
Cô ăn hai cái, người ngồi đối diện lại không thấy động tĩnh gì.
“Cậu không thích ăn à?” Bạch Phù khó hiểu hỏi.
Tông Bách, người đến cả đũa cũng chưa cầm lên, nhàn nhạt nói: “Ăn ngấy lắm.
”
Bạch Phù nghẹn một hơi, ăn ngấy lại còn đưa cô đến đây làm gì?
Tông Bách tuy nhìn mặt đoán ý được nhưng lại không chấp cô, khẽ gõ tay xuống mặt bàn: “Tôi đói.
”
Bạch Phù bất đắc dĩ thở dài: “Vậy cậu muốn ăn cái gì?”
Tông Bách nhấc ngón tay, như có như không chỉ vào hộp cơm của cô: “Trong đấy có gì?”
“Thịt kho tàu, cà chua xào trứng, rau trộn rong biển, còn có canh bắp xương sườn.
”
Vừa nói Bạch Phù vừa mở nắp.
Mấy món này không chỉ có tên thèm ăn mà nhìn cũng rất ngon miệng.
Tông Bách trực tiếp lấy hộp cơm trước mặt cô: “Đưa đây tôi ăn cho.
”
Bạch Phù không tranh giành với anh, vốn dĩ là cho em họ, bây giờ bỏ cũng phí, không thì dùng để trả ơn cũng tốt.
Tông Bách gắp một miếng thịt bỏ vào miệng, giây tiếp theo đã bị chinh phục.
Bạch Phù mới ăn năm sáu cái sủi cảo, anh đã ăn sạch sẽ hộp cơm, cuối cùng cắm đũa vào miếng ngô, vừa ăn vừa nói: “Sau này cơm trưa của tôi cứ theo tiêu chuẩn như hôm nay mà làm, tôi đến lớp cậu lấy hay cậu mang qua?”
Bạch Phù suýt thì bị nghẹn sủi cảo, người này đúng là không biết xấu hổ.
Cô lấy tờ giấy lau khóe miệng, lau xong mới nói: “Bạn Tông Bách thân mến, sau bữa cơm này là chúng ta sòng phẳng, không ai nợ ai rồi nhé.
”
Tông Bách cắn miếng ngô, chậm rì rì nói: “Tôi có nói một bữa cơm là xong đâu?”
Khóe miệng Bạch Phù trùng xuống, tưởng không biết xấu hổ ai dè mặt dày thật.