Ông Bố Thiếu Soái

Ông Bố Thiếu Soái

Cập nhật: 08/04/2024
Tác giả: Vũ Hạ
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 52,068
Đánh giá:                        
Đô thị
Ngôn Tình
     
     

Hạng Tư Thành chậm rãi đi trên con đường nhỏ khúc khuỷu, ánh trăng màu bạc chiếu rọi xuống, chiếc bóng của anh đổ dài.

Awoo!

Một tiếng sói hú bất chợt vang lên, làm gián đoạn sự yên tĩnh lúc này, Hạng Tư Thành bước hơi chậm lại, ngước mắt nhìn, trong bóng tối cách đó không xa, một đôi mắt màu xanh lục, đang nhìn chằm chằm vào anh. “Chỉ có một con sao?”

Hạng Tư Thành lẩm bẩm một mình, dường như để kiểm chứng lời nói của anh, tiếng hú lần lượt vang lên, hết đợt này đến đợt khác liên tục không ngừng, lần lượt từng đôi mắt màu xanh lục hiện ra, khu rừng tĩnh lặng, được thay thế bằng những tiếng bước chân xào xạc, Hạng Tư Thành đứng đó, không hề nhúc nhích, không lâu sau, anh đã bị một bầy sói hoang vây quanh, mượn ánh trăng nhìn đến, ít nhất, cũng hơn hai mươi ba mươi con!

Hạng Tư Thành ở giữa bầy sói hoang, dường như không hề có chút sợ hãi, ngược lại khóe miệng nhếch lên nở một nụ cười quen thuộc: “Vẫn nhiều như lúc trước, nhớ khi đó, vào ba năm trước lần đầu tiên tao đến, chúng mày, cũng để tao chịu không ít cực khổ!

Trong thôn Sói có Quần Lang, lấy chữ Lang làm tên, được xem là tổ chức sát thủ đứng đầu thế giới!

Năm đó Hạng Tư Thành mới giữ ấn soái, để rèn luyện bản thân tốt hơn, đã đi khắp nơi học nghệ, chiêu thức của sát thủ, đương nhiên sẽ không bỏ qua!

Cuối cùng trải qua trăm cay nghàn đắng, tìm đến thôn Sói, bái Lang Chủ Quần Lang làm thầy, học làm sát thủ, nhờ đó, mới có được danh hiệu thiếu soái bất khả chiến bại như ngày hôm nay!

Nghĩ lại, Hạng Tư Thành âm thầm than một tiếng, năm đó ở trong thôn Sói rèn luyện nửa năm, thật sự khiến bản thân hoài niệm!

Thoáng cái, đã là ba năm, cũng không biết ông già đó, bây giờ như thế nào rồi!

Suy cho cùng, người dạy nghệ, cũng được xem là thầy của mình!

Sói hoang gầm nhẹ, rõ ràng chỉ đối mặt với một mình Hạng Tư Thành, nhưng lại không có con nào dám xông lên trước, sói, càng lúc càng nhiều, sự nôn nóng, lan khắp trong không gian.

Khóe miệng Hạng Tư Thành hơi nhếch lên, muốn vào được thôn Sói, phải qua được khu rừng sói hoang, nhiều năm như vậy, quy tắc vẫn như cũ không thay đổi!

Nếu đến một đám súc vật cũng không thể vượt qua, lấy tư cách gì để bước vào thôn Sói?! Cuối cùng, một con sói hoang gầy yếu không nhịn được nữa, gầm gừ một tiếng, đột nhiên lao về phía người Hạng Tư Thành!

“Hay lắm!

Ánh mắt Hạng Tư Thành tập trung, đột nhiên hạ thấp người xuống, con sói hoang nhảy qua đỉnh đầu anh, trong chớp mắt, tay phải Hạng Tư Thành như móng vuốt, hướng đến phần bụng mềm mại của con sói hoang!

Phù phù!

Chỉ dựa vào sức mạnh của ngón tay, đã đâm thủng bụng con sói hoang, năm ngón tay, nắm lấy máu thịt bên trong nó, dùng sức quăng, ầm!

Đầu nó đập mạnh vào thân cây thô to, còn chưa kịp kêu lên, đã mất mạng!

Máu của đồng loại kích thích đến những con sói hoang khác, rất nhiều con sói hoang rú lên, ào ào xông đến, mà Hạng Tư Thành, giống như sát thần đi săn, không hề lùi bước, một con dao lạnh màu bạc, không biết xuất hiện trong tay anh từ lúc nào, ánh sáng của con dao đan xen, cùng tiếng sói rú, tạo thành một khúc nhạc buồn đau thương nhất, khi dưới chân anh đã chất đầy thi thể của sói hoang, những con sói hoang còn lại, cuối cùng dừng lại cuộc tấn công điên cuồng.

Nhưng, chúng không hề lùi lại, sói, là loài động vật đoàn kết nhất, cũng là loài động vật thông minh nhất, vô số xác của đồng loại đã nói cho chúng, kẻ thù này rất mạnh, chúng bắt đầu gọi càng nhiều đồng loại đến!

Từ trong rừng từng con từng con sói hoang xuất hiện, chi chít, nơi nào cũng đầy những ánh mắt xanh biếc.

Cảnh này nếu để người bình thường nhìn thấy, nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc, sói là loài động vật máu lạnh, mà những con sói hoang trong rừng, càng khát máu hơn, sói trắng là vua sói, không ai ngờ rằng, lúc này nó lại giống như một chú cún con làm nũng với con người.

“Ha ha, được rồi được rồi”.

Truyện đã được up full trong nhóm thu phí rồi các bạn nhé. Tham gia Facebook Group rồi inbox cho admin để đọc sớm nhất nhé !

!

!

.