Ông Bố Thiếu Soái

Ông Bố Thiếu Soái

Cập nhật: 08/04/2024
Tác giả: Vũ Hạ
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 52,068
Đánh giá:                        
Đô thị
Ngôn Tình
     
     

Sự việc được giải quyết dễ dàng, Hạng Tư Thành đồng ý với điều kiện của Triệu Kỳ Phong.

Về phần Vân Tịnh Nhã, đương nhiên cũng không có ý kiến gì, mặc dù Vân Y Y xinh đẹp, nhưng cô sẽ đi không ghen tuông vô cớ, dẫu sao ngôi sao lớn như vậy và Hạng Tư Thành cũng là người của hai thế giới.

Chỉ có mười ngày ngắn ngủi, cũng sẽ không xảy ra chuyện gì.

“Ừm, nếu đã quyết định như vậy rồi, bây giờ tôi sẽ bảo người đưa phi đao qua, dự kiến ngày mai có thể đến”. Triệu Kỳ Phong có chút vui mừng.

Hắn ta suy nghĩ một chút rồi nói: “Tên Chu Bá Quang đó có phải có mâu thuẫn với mọi người không? Nếu mọi người đồng ý tôi có thể ra mặt giúp đỡ”.

Hạng Tư Thành liền lắc đầu từ chối, những lần trước có thể coi là trao đổi điều kiện, nhưng nếu mọi việc đều nhờ đến Triệu Kỳ Phong, vậy sẽ bị mắc nợ ân tình, sau này có thể sẽ thêm nhiều phiền phức.

Một tên Chu Bá Quang nhỏ bé, anh thật sự không để vào mắt.

Lúc đi ra khỏi trung tâm quyền anh dưới lòng đất, thỏa thuận coi như đã bắt đầu, Triệu Kỳ Phong không biết mang người đi làm gì, còn Chu Mẫn vẫn ở lại, ở bên cạnh Vân Tịnh Nhã.

Vân Y Y dưới sự nhắn nhủ của anh họ cô ta, vẫn luôn ở gần Hạng Tư Thành, lúc này giống như cô gái nhỏ bé nũng nịu đáng yêu, khiến cho người khác có cảm giác muốn được bảo vệ.

Nhưng Hạng Tư Thành cho dù không quen thân Vân Y Y, nhưng từ bộ dạng hưng phấn mà cô ta biểu hiện lúc xuống dưới lòng đất vừa rồi, Hạng Tư Thành biết rõ cô gái này không hề mỏng manh yếu đuối như vẻ bề ngoài.

Sau khi từ bên trong đi ra, đoàn người chia thành ba nhóm, rất nhanh trên đường chỉ còn lại Hạng Tư Thành và Vân Y Y.

Vân Y Y lấy khẩu trang từ trong túi của mình ra đeo lên, đề phòng người đi đường nhận ra cô ta.

“Này, chúng ta đi thôi, mười ngày tiếp theo chúng ta sẽ sớm chiều ở bên nhau, nhờ anh Hạng Tư Thành quan tâm chăm sóc nhiều hơn”. Giọng nói dễ nghe của Vân Y Y vang lên.

Điều này khiến Hạng Tư Thành cảm thấy không tệ, thái độ của cô gái này khiến cho anh rất hài lòng.

“Bây giờ ở đây chỉ có hai người chúng ta sao? Trợ lý bên cạnh cô không lo lắng gì sao?”, Hạng Tư Thành có chút nghi hoặc.

Vân Y Y mỉm cười, nói: “Có câu không tin thì không dùng đã dùng là phải tin, nếu đã chọn anh Hạng Tư Thành đương nhiên phải hoàn toàn tin tưởng, không chỉ là bây giờ, mà mười ngày tiếp theo chỉ có hai chúng ta sống chung với nhau”.

“Theo thông tin mà anh họ tôi có được, bên cạnh tôi đã có người bị mua chuộc, đương nhiên không thể tự đặt mình vào chỗ nguy hiểm được”.

Cô ta nói vô cùng thành khẩn, nhưng Hạng Tư Thành cũng không hoàn toàn tin tưởng.

Vân Y Y dám ở một mình với anh, không sợ anh làm ra việc gì, mà Triệu Kỳ Phong đó cũng là một tên mưu trí, nếu không có một chút phòng bị với việc này, vậy chỉ có duy nhất một lý do có thể giải thích.

Thân phận vệ sĩ của anh đối với Vân Y Y mà nói cũng chỉ là thêm một tấm bùa hộ mệnh, trên người Vân Y Y nói không chừng còn có thứ hộ mệnh khác, vì vậy mới không có chút lo lắng gì về những vấn đề linh tinh khác.

Anh cũng không cầu mong gì, đối với Vân Y Y cũng không có chút ý nghĩ gì khác, sau khi đoán ra được điểm này đương nhiên cũng không thất vọng.

Hai người nhanh chóng đi đến trước một chiếc xe, chiếc xe nhìn bên ngoài không khác gì với những chiếc xe bình thường khác, trên tay Vân Y Y đã cầm sẵn chìa khóa.

Hạng Tư Thành lúc này cũng đã nhập vai, tự nhiên ngồi vào ghế lái phụ.

“Nói cho tôi một chút về tình hình cụ thể đi, để tôi có phòng bị trước”. Sau khi hai người lên xe, Hạng Tư Thành lên tiếng nói.

“Sự việc này liên quan đến rất nhiều ân oán, rất nhiều chuyện tôi cũng không rõ, nhưng cũng không thể tiết lộ ra bên ngoài, đương nhiên những tin tức đó cũng không ảnh hưởng đến phán đoán của anh, vì vậy cũng không cần thiết phải nói ra”.

“Đại loại nửa tháng trước, một người ở bên cạnh tôi đột nhiên bị tai nạn ô tô, mọi người đều cho rằng đó chỉ là một vụ tai nạn bình thường, nhưng về sau mới biết tất cả đều đã được mưu tính trước, đó là nhằm vào tôi”.

“Trong khoảng thời gian này, hai bên đã ngấm ngầm giao chiến với nhau vài lần, hơn nữa loại chuyện này không phải ngồi xuống bàn đàm phán là có thể giải quyết được, cuối cùng bọn họ cũng quyết định xuống tay với tôi, nếu ở Thiên Hải tôi bị bắt cóc hoặc xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, vậy thì hậu quả sẽ vô vùng nghiêm trọng”.

Vân Y Y nói sơ qua về tình hình.

Mặc dù Hạng Tư Thành vẫn chưa hiểu rõ lắm, nhưng đã hiểu bên trong đó dường như có liên quan đến một vài tranh chấp.

Đã đưa ra quyết định rồi, anh cũng sẽ không hối hận.

“Vậy cô định làm gì trong mấy ngày này, đóng cửa không ra ngoài hay tiếp tục làm việc?”

Vân Y Y đã bắt đầu đi theo điều hướng trên xe, người giống như Vân Y Y khắp nơi trên cả nước đều có tài sản sở hữu cá nhân, căn bản không cần ở khách sạn, ở những nơi như thế sẽ có một vài phiền phức không cần thiết.

“Đi làm thì không cần thiết, dù sao cũng không vội, chỉ là sở thích mà thôi, nhưng ở nhà mãi cũng chán, nói không chừng còn bị bọn chúng dò ra nơi ở, làm ra loại chuyện gì đó”.

“Vì vậy trong mấy ngày này tôi sẽ sống như người bình thường, đi đến những nơi khác nhau của Thiên Hải chơi, bố tôi ở đây có ba biệt thự, chúng ta mỗi tối ngẫu nhiên chọn một nơi để ở là được”.