Ông Bố Thiếu Soái

Ông Bố Thiếu Soái

Cập nhật: 08/04/2024
Tác giả: Vũ Hạ
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 52,527
Đánh giá:                        
Đô thị
Ngôn Tình
     
     

“Anh là fan của Vân Y Y, mà còn chạy đến giết cô ấy? Suy nghĩ của mấy fan hỏng não các anh đúng là khiến người ta không chạm tới được”.

Dù sao cũng rảnh rỗi, Hạng Tư Thành cũng trò chuyện mấy câu.

Những người bên cạnh tên fan hỏng não tự động cách xa hắn ta, cảm thấy hắn ta thực sự làm mất mặt, tuy thân phận của Vân Y Y khiến họ cũng rất ngạc nhiên, nhưng hành động của tên fan hỏng não cũng thật có lỗi với sự chuyên nghiệp trong nghề nghiệp của mình.

Vì vậy họ cùng có cảm giác mất mặt.

“Nếu ban đầu biết là Vân Y Y, chắc chắn tôi sẽ dùng hết sức mình để cứu cô ấy, nhưng cũng không sao, người tốt tự có trời giúp đỡ, cho dù rơi xuống từ nơi cao như vậy, Vân Y Y cũng bình an vô sự, đủ để chứng minh ông trời bảo vệ cô ấy”, ánh mắt tên fan hỏng não vẫn luôn nhìn Vân Y Y.

Đối với đa số fan hâm mộ, cũng không cơ hội tiếp xúc thần tượng ở khoảng cách gần như này.

Tuy hắn ta đã từng xem buổi ca nhạc của Vân Y Y, nhưng cũng không mua được vé ngồi hàng đầu, hôm nay là lần cách gần nhất, thậm chí hắn ta cảm thấy mình chết cũng không hối tiếc.

“Xem ra tôi phải đổi tên thành ông trời rồi”, Hạng Tư Thành nói.

Tên fan hỏng não vẫn có chút thông minh, nghe hiểu ra Hạng Tư Thành đã cứu thần tượng của mình, nghĩ cũng phù hợp logic, nếu không một cô gái yếu ớt như Vân Y Y, làm sao có thể sống sót trong tình huống nguy hiểm như vậy.

“Vậy phải cảm ơn anh rồi, nếu không có anh, hôm nay sẽ là ngày đen tối nhất của ngành giải trí thế kỷ này, minh tinh mất đi, ngành giải trí sẽ thụt lùi mấy chục năm”, tên fan hỏng não thật lòng nói.

Vân Y Y nghe câu này cảm thấy hơi đỏ mặt, cô ta cũng không có gan nghĩ như vậy, fan hâm mộ bắt đầu thổi phồng như vậy, thực sự là hơi ngại.

Hạng Tư Thành lại thấy rất thú vị, nói: “Bây giờ có người muốn bắt cóc Vân Y Y, dồn cô ấy vào chỗ chết, anh là fan của cô ấy, cũng nên góp một phần sức lực nhỏ của mình”.

Sau khi nghe câu này, tên fan hỏng não do dự, dường như đang giằng co điều gì.

Một lúc sau hắn ta ngẩng đầu, nói: “Đúng thế, anh nói đúng, tôi làm nghề này chỉ là để kiếm cơm, xảy ra chuyện hôm nay có lẽ sau này rất khó sinh sống, đã như vậy, chi bằng cống hiến sức lực của mình, tránh cho tương lai thế giới có tổn thất nặng nề”.

Hạng Tư Thành cười nói: “Anh nói đi, tôi phụ trách bảo vệ cô ấy, anh phụ trách cung cấp một số tình báo có giá trị, cũng coi như là hai bên cùng có lợi, cùng thúc tiến ổn định phồn vinh của thế giới”.

Vân Y Y không nhịn được mà đá nhẹ phía sau Hạng Tư Thành, cô ta cũng nhìn ra, Hạng Tư Thành cũng là kiểu tính cách gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ.

Có lúc lạnh lùng như cao nhân ngoại thế, có lúc lại ăn nói lung tung như bây giờ.

Nhưng tên fan hỏng não rất tán đồng gật đầu, nói tiếp: “Chúng tôi làm việc cho một công ty vệ sĩ của Đông An, không chỉ cung cấp nghiệp vụ bảo vệ bề ngoài, mà còn có vài dịch vụ đặc biệt cho khách hàng thân thiết, trả nhiều tiền, thậm chí có thể giúp ngụy tạo sự cố”.

“Sự cố là những việc trong phạm vi nghiệp vụ, có thể là tai nạn xe, có thể là tiêm virut, tế bào ung thư thần không biết quỷ không hay. Nhưng ở đây quyền hạn của tôi không cao, nhiệm vụ tôi nhận lần này cũng chỉ là xử lý tàn tích sau đó. Người phụ trách lên kế hoạch cụ thể ở trên núi, người phụ trách nhóm nhỏ này chính là người mà anh vén mặt nạ lên đầu tiên”.

Tên fan hỏng não nói hết những gì mình biết ra.

Lúc này, ánh mắt của người phụ trách bị tên fan hỏng não chỉ ra vô cùng tức giận, nếu không phải vì Hạng Tư Thành khiến hắn ta thực sự kiêng sợ, hắn ta đã xông lên giải quyết trực tiếp tên fan hỏng não rồi.

Ánh mắt của Vân Y Y lộ ra cảm xúc ghét bỏ, cô ta cảm thấy những người này đúng là không có đạo đức, bình thường chỉ nhìn thấy trong phim ảnh mới có, bây giờ trên thế giới lại tồn tại thực sự.

Quả nhiên nghệ thuật cao hơn cuộc sống nhưng lại bắt nguồn từ cuộc sống.

Đối với Hạng Tư Thành, những lời của tên fan hỏng não cũng là niềm vui bất ngờ, lúc này, có lẽ còn một khoảng thời gian nữa là Triệu Kỳ Phong đến, nếu nhân thời gian này làm chút việc khác cũng không tồi, ít nhất không đến rỗi rảnh rỗi vô vị.

Đương nhiên, anh cũng không có hứng bảo họ trèo lên núi bắt người.

Hạng Tư Thành lấy ra một cây kim bạc từ trên người mình, dài mười centimet, lấp lánh sáng, lạnh băng đáng sợ.

Anh đi đến trước mặt người phụ trách, nói: “Bây giờ anh đồng ý phối hợp với tôi không?”

Người phụ trách mặt vuông trợn to mắt, nhưng nghĩ đến sau khi nói ra, mình sẽ chỉ có con đường chết, hơn nữa thân phận của mình, nếu không nói gì sẽ an toàn hơn, một khi nói ra thì sẽ không còn giá trị lợi dụng.

Vì thế hắn ta không nói một câu.

Hạng Tư Thành thấy vậy, cũng không lãng phí thời gian, vung tay, khi mọi người còn chưa phản ứng lại, cây kim bạc đã được cắm vào đầu của người đàn ông.

Chiêu xuất quỷ nhập thần này khiến tất cả mọi người đều ngẩn người, hơn nữa cùng cảm thấy đầu óc tê lạnh, cứ như cây kim bạc đó được cắm vào đầu của họ vậy.

Người phụ trách mặt vuông càng trợn to mắt, toát mồ hôi lạnh.