Ông Bố Thiếu Soái

Ông Bố Thiếu Soái

Cập nhật: 08/04/2024
Tác giả: Vũ Hạ
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 52,068
Đánh giá:                        
Đô thị
Ngôn Tình
     
     

Trong khoảng thời gian ấy, ngoài bộ phận quan trọng nhất, Hạng Tư Thành đã sờ lần gần hết cơ thể Vân Y Y rồi. Anh thực sự không cố tình, Vân Y Y không có gốc, anh chỉ có thể dùng cách này.

Sau khi tập hết cả bộ động tác, Vân Y Y đỏ mặt tới mang tai, không biết là bởi vì mệt, hay là bởi vì bị Hạng Tư Thành sờ.

Nếu cảnh vừa rồi mà bị quay lại rồi đăng lên mạng, chưa biết chừng đội fans của Vân Y Y sẽ xách dao tới chém Hạng Tư Thành ra làm trăm mảnh mất.

“Được rồi, tối nay đến đây thôi, hiện tại chắc hẳn cô đang cảm thấy cơ thể nóng bừng, nên đi ngâm nước ấm để đạt hiệu quả tốt nhất. Ngày mai tập một lần nữa, nếu có động tác nào không đúng, tôi sẽ chỉnh sửa giúp cô”, Hạng Tư Thành nói.

Nghe đến từ “chỉnh sửa”, khuôn mặt của Vân Y Y càng đỏ hơn nữa, im lặng đi ra ngoài.

Hạng Tư Thành cũng đoán được suy nghĩ của Vân Y Y, nhưng anh cũng chẳng có cách nào hết. Luyện công chính là như thế, nếu không, chỉ cần một sai sót nhỏ cũng có thể mang đến hậu quả nghiêm trọng.

Nghe nói trong thời xưa, điều đầu tiên cần dạy cho đồ đệ là nhận biết các huyệt vị.

Trên cơ thể người có rất nhiều huyệt vị, muốn nhận biết các huyệt vị, chỉ xem tranh ảnh là không đủ, có người còn tự chỉ dạy từng cái một. Những lúc như thế cần cởi hết quần áo ra dạy, trên cơ bản không có ngoại lệ.

Vậy nên khi thấy thầy nam trò nữ, hoặc là thầy nữ trò nam, mọi người đều sẽ nở nụ cười đầy ẩn ý, thế là sau này những người tự nhận là danh môn chính phái đều sẽ nhận đồ đệ cùng giới tính.

Cho tới hiện nay, huyệt vị cũng rất quan trọng, tuy rằng trong các bộ phim thường hay phóng đại về việc điểm huyệt, nhưng càng truy cầu cảnh giới cao thì càng phải nhận biết thấu đáo các huyệt vị trên cơ thể người.

Vân Y Y không phải đồ đệ chính thức, vậy nên không cần thiết phải cởi quần áo.

Mà kể ra thì, xúc cảm vừa rồi không tồi, quả nhiên, cơ thể của con gái luôn có độ đàn hồi nếu thường xuyên vận động.

Anh chỉ hồi tưởng một lát rồi không dám nghĩ nữa, tuy rằng từng được huấn luyện chuyên nghiệp, nhưng không thể đảm bảo được là sẽ không xảy ra điều gì ngoài ý muốn.

Hạng Tư Thành về nơi mình ở.

Trên đường về, anh mua cả đống đồ.

Lần này, những dược liệu mua được trên núi đều có chất lượng hàng đầu, tiếp theo cần phải điều chế.

Anh nhớ lại trình tự trong trí nhớ, trộn các loại dược liệu theo tỉ lệ hoàn hảo nhất. Nếu điều chế ra thì nó sẽ là thần dược trị sẹo cực tốt, chỉ một chút cũng đủ để một vết sẹo dài mười cen ti mét biến mất, không nhìn ra dấu vết gì.

Làm xong vẫn còn không ít dược liệu, thứ quý giá nhất trong số đó là Thái Tuế và Quả Thái Tuế.

Hạng Tư Thành ngẫm nghĩ rồi bắt tay vào làm.

Anh phối hợp Thái Tuế với những dược liệu khác, chuẩn bị làm mấy loại thuốc nước tốt cho da, có tác dụng xóa và phòng chống nếp nhăn, có loại uống và cũng có loại bôi, tác dụng đều rất tốt.

Sau đó anh lại làm mấy liều thuốc nước tốt cho người già, phòng ngừa mọi trường hợp.

Còn về Quả Thái Tuế, đó là thứ quý giá nhất, hơn nữa số lượng quá ít, chỉ có đúng một lạng, không thể lãng phí được.

Hạng Tư Thành chuẩn bị dùng nó để điều chế một loại thuốc, nếu dùng vào thời điểm bị thương nặng hoặc kề cận cái chết thì có thể kéo dài tính mạng thêm một thời gian.

Đương nhiên, những thứ đó mới được kết hợp thôi chứ chưa thành thuốc, muốn đạt được hiệu quả tối ưu thì phải dùng nước suối tốt nhất chế biến, khống chế mức lửa và thời gian để cho ra loại thuốc hoàn mỹ nhất.

Hàng xịn như thế thì đâu dễ gì mà làm được, Hạng Tư Thành cũng không vội. Vết thương trên người Nguyệt Uyển Như vẫn chưa lành hẳn, dùng loại thuốc trị sẹo này không tốt cho quá trình phục hồi vết thương.

Khi đã làm xong tất cả, anh cho các loại dược liệu vào những chai lọ khác nhau, nếu rảnh sẽ đi làm.

Lúc nằm lên giường, anh gọi video call với Vân Tịnh Nhã một lúc.

Đầu bên kia nhanh chóng xuất hiện một khuôn mặt tinh xảo như tiên nữ, đôi mắt to đen láy hút hồn người khác.

“Sao thế? Anh nhớ em à?”, trông Vân Tịnh Nhã rất vui.

Hạng Tư Thành cười nói: “Hôm nay không xảy ra chuyện gì chứ?”

Vân Tịnh Nhã phồng má, trông như một cô gái nhỏ đầy sức hút.

“Đương nhiên là không rồi, sao, anh muốn em gặp chuyện à?”

“Sao lại thế được, anh chỉ quan tâm em thôi mà”, Hạng Tư Thành trả lời.

“Em không tin, nhưng anh biết gọi điện thoại cho em thì chứng tỏ vẫn còn chút lương tâm. Phải rồi, hôm nay bọn em đã đăng ký công ty bảo vệ an ninh rồi, sếp lớn là anh. Thằng nhóc Nguyệt Uyển Khung tích cực lắm, em thấy cũng có tác dụng”.

Vân Tịnh Nhã nhắc tới chuyện đã bàn lúc ở trong phòng bệnh của Nguyệt Uyển Như.

Thế là Hạng Tư Thành lại nghĩ tới chuyện mà anh và Vân Y Y gặp phải. Trông những người đó giống hệt nhân viên của công ty bảo vệ an ninh, nhưng trên thực tế lại làm không ít chuyện phạm pháp, đoán chừng xong vụ này là sẽ biến mất thôi.

Chuyện này khiến anh cảm thấy thời điểm này rất thích hợp, tất nhiên anh sẽ không làm mấy chuyện như cố ý tạo ra tình huống bất trắc như thế, nhưng có một công ty như vậy sẽ tuyển dụng không ít người tài, chưa biết chừng sẽ có ích trong tương lai.