Ông Bố Thiếu Soái

Ông Bố Thiếu Soái

Cập nhật: 08/04/2024
Tác giả: Vũ Hạ
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 52,527
Đánh giá:                        
Đô thị
Ngôn Tình
     
     

Nội dung trên giấy không nhiều, nhưng cũng đủ để khiến nhiều người phải nghiên cứu cả một đời, thiên phú của Hạng Tư Thành rất tốt, nhưng một buổi tối cũng chỉ có thể hiểu được một chút mà thôi.

Sáng sớm hôm sau, Vân Tịnh Nhã đưa anh đi ăn.

Vì đã mấy ngày không được gặp mặt, khuôn mặt Vân Tịnh Nhã tràn đầy nét tươi cười, nhìn vô cùng vui vẻ.

“Tư Thành, mấy ngày gần đây anh có phát hiện có gì không thoải mái không?”

Trong lúc ăn, Vân Tịnh Nhã lên tiếng hỏi.

“Sao vậy?”

Hạng Tư Thành có chút không hiểu.

“Chính là Can Tương Mạc Tà hôm đó chúng ta lấy được, biến thành hình xăm trên người chúng ta đó, gần đây em cảm thấy chỗ hình xăm trên cánh tay có chút đau”, Vân Tịnh Nhã nói xong, liền vén tay áo lên, để lộ ra cánh tay trắng nõn.

Hạng Tư Thành cũng nhìn chỗ hình xăm trên cánh tay mình, hiện tại vẫn còn bị áo che đi, nhưng gần đây anh cũng có thể cảm nhận được lợi ích mà thứ này mang đến.

Mặc dù không biết rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì, nhưng rõ ràng, cũng cảm thấy thực lực và tâm tính của mình, đang có sự thay đổi rõ rệt, tất cả những điều này, sợ rằng không tránh khỏi có liên quan đến hình xăm kỳ lạ này.

“Em không cần phải quá lo lắng, thứ này hẳn là rất có lợi với chúng ta, nhưng trên người em không có nền tảng võ đạo, nên có lẽ sẽ xảy ra một chút phản ứng khác, ngoài bị đau ra trên người em còn có cảm giác gì khác không?”

Hạng Tư Thành hỏi.

“À, dạo này em cảm thấy thể chất của mình tốt hơn chút, trước đây lúc chạy bộ luôn thở dốc, nhưng gần đây có thể chạy một quãng đường dài mà không cảm thấy mệt”.

Vân Tịnh Nhã nghiêng đầu suy nghĩ, nghĩ ra một chút vấn đề khác.

“Thế thì đúng rồi, vì em không có nền tảng, thuộc về thể chất thuần, nên lợi ích có được sẽ mạnh hơn, về sau nếu có gì khác, em nói với anh là được, hoàn toàn không có vấn đề gì”, Hạng Tư Thành nói.

Vân Tịnh Nhã rất vui vẻ gật đầu, đây chính là vấn đề đau đầu của cô trong mấy ngày gần đây, bây giờ không cần phải để ý đến nó nữa đương nhiên vui vẻ hơn.

Ăn một miếng thịt bò xong, Vân Tịnh Nhã hỏi: “Vậy có phải về sau em sẽ trở nên tài giỏi như anh không?”

Hạng Tư Thành nghĩ lại một chút: “Nếu thật sự có hiệu quả như vậy, em hẳn là thuộc về người có nội lực vô cùng thâm hậu nhưng lại không có cách nào sử dụng, lúc nguy cấp có thể tự bảo vệ bản thân, nhưng để chủ động ra tay vẫn cần phải được huấn luyện đặc biệt, nếu em muốn anh có thể dạy em”.

Vân Tịnh Nhã vội vàng lắc đầu: “Em không muốn học, chỉ cần có thể tự bảo vệ mình là được rồi, như vậy em cũng đã rất vui”.

Qua một lát, Hạng Tư Thành đột nhiên hỏi: “Phải rồi, người giàu có thần bí hôm đó em còn nhớ không?”

Vân Tịnh Nhã liền nghĩ đến người đó.

Từ đầu đến cuối cô đều cảm thấy người đó vô cùng kỳ lạ, chủ động đưa ra yêu cầu cứu Nguyệt Uyển Như chỉ là để có được Can Tương Mạc Tà, cuối cùng Can Tương Mạc Tà về tay cô và Hạng Tư Thành người đó cũng không quan tâm, ngược lại còn rất hào phóng tặng tiền và cung cấp dược liệu cho bọn họ.

Tất cả những việc này đều vô cùng kỳ lạ.

Trên đời này không phải vô duyên vô cớ mà yêu thương, cũng không phải vô duyên vô cớ mà hận, nên cô vẫn luôn có chút thấp thỏm ngủ không yên.

“Em vẫn nhớ, sao vậy?”, Vân Tịnh Nhã hỏi.

“Anh cảm thấy người đó có chút không ổn, bây giờ anh đang cố gắng nâng cao thực lực bản thân, tiếp thêm một chút sức mạnh cho tương lai, thời gian này em giúp anh để ý một chút đến các loại dược liệu, tốt nhất là mua được chúng”, Hạng Tư Thành nói.

Gần đây trải qua những việc đó, thể nghiệm của anh cũng sâu sắc hơn.

Nếu một người không có chút vốn liếng rất dễ bị người khác nắm giữ trong lòng bàn tay, không dễ chịu chút nào, trước đây vì một gốc Thiên Sơn Tuyết Liên anh và Vân Tịnh Nhã đã vào sinh ra tử, nếu không phải bản thân anh mạnh mẽ thì sớm đã bị chết trong cổ mộ rồi.

Vì vậy bây giờ anh ngoài muốn nâng cao thực lực bản thân ra còn muốn có thêm nhiều thứ khác, trước đây nếu có thuốc cải tử hoàn sinh, có thể tránh được rất nhiều phiền phức.

Vân Tịnh Nhã nghe xong liền gật đầu đồng ý.

Sau khi ăn xong bữa sáng, hai người đến công ty, bởi vì thời gian trước có một số tiền lớn đầu tư, lại thêm mối quan hệ của nhà họ Diệp, nên Vân Tịnh Nhã cũng làm cho công ty trở nên có danh tiếng hơn, là một trong những thế lực mới nổi của Thiên Hải.

Cô cũng không cần hao tốn sức lực để đưa ra các quyết định, chỉ cần có đủ nguồn lực là có thể tìm được những người tài giỏi giúp công ty phát triển, bản thân chỉ phải nắm bắt được hướng đi chính là được.

Vân Tịnh Nhã lại đưa anh đến chỗ công ty của Nguyệt Uyển Khung, đây cũng là một tòa nhà lớn được thuê lại, bên ngoài còn có một cái sân to, có thể thực hiện các loại huấn luyện.

Lúc này những người đang được huấn luyện dưới ánh mặt trời gay gắt đều là những người đàn ông cao lớn thô kệch, cơ bắp nổi lên cuồn cuộn.

Nguyệt Uyển Khung đã đợi ở cửa từ lâu, nhìn thấy Hạng Tư Thành và Vân Tịnh Nhã đi vào liền vội vàng đi đầu hô lớn: “Chào ông chủ”.

Ngay sau đó phía sau anh ta là một tràng tiếng hô “chào ông chủ”, nghe đinh tai nhức óc.

Hạng Tư Thành gật đầu, bất kể mọi thứ diễn ra như nào, ít nhất nhìn vào trông cũng khá ổn, anh vừa nhìn liền biết cơ bắp của những người này đều từ rèn luyện mà có, với bộ dạng như này cử đi làm vệ sĩ cho mấy ông chủ nhỏ của các công ty cũng dư sức.

Trong sân có khoảng hơn tám mươi người, các loại thiết bị đều có.

“Tốt lắm, nhưng cũng không cần phải huấn luyện dưới cái nắng gay gắt như này, về sau cho dù những người này làm vệ sĩ cho người khác cũng sẽ không phải đứng phơi nắng cả ngày”, Hạng Tư Thành quan sát xung quanh một chút.

Những người được Nguyệt Uyển Khung tuyển vào vẫn luôn tò mò đánh giá Hạng Tư Thành, xem vị sếp lớn trong truyền thuyết này là người như nào, sau khi nghe thấy câu đó liền có cảm tình với Hạng Tư Thành.