Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Mẫn mẫn hít 1 hơi thật sâu, cô đứng dậy, tiến về phía trước.
Biển, thật sự khiến cô yên lòng….
Cô đi tiếp, tiếp tục đi….
Nước kia làm cô mát thật….
“Này, cô làm gì vậy Dương tiểu thư!
!
”
1 bàn tay kéo cô lại, thất thần lo lắng nhìn cô, Mẫn mẫn ngước lên, ngạc nhiên nhìn người trước mặt…
“Triệu Tần, sao anh lại ở đây???”
“Tôi vừa đưa khách hàng đi tham quan gian hàng của công ty ở khu thương mại, lúc ra thấy cô trông rất khác thường, tôi sợ có chuyện gì nên đi theo, không ngờ dự cảm của tôi đúng thật….
”
“Dự cảm???” Mẫn mẫn nhìn Triệu Tần, tròn xoe mắt…
“Tôi biết ngay mà Dương tiểu thư, dù có chuyện buồn gì đó, nhưng còn chủ tịch Dương, cô không thể để ông ấy sống một mình được”
“Anh nói gì vậy??? Tại sao tôi lại phải để bố tôi 1 mình??”
“Chẳng phải cô định….
”
Triệu Tần ngạc nhiên, Mẫn mẫn kia không định tự tử ư???
“A, haha, không đâu, tôi chỉ định ngâm mình 1 lát thôi”
Mẫn mẫn cười, nụ cười buồn rượi.
Bỗng có tiếng chuông điện thoại của Mẫn mẫn vang lên, cô đưa điện thoại lên, ngạc nhiên
“Là Lâm Sương!
!
”
Thấy Mẫn mẫn có điện thoại, Triệu Tần vội tránh đi
“Alo”
“Là tôi, Lâm Sương!
”
“Tôi biết!
”
“Tôi muốn nói chuyện với cô!
”
“Chuyện gì?”
“Tôi sẽ nói luôn qua điện thoại. Cô nghe cho rõ đây, tôi muốn trong vòng 2 ngày, cô lập tức li hôn với Tư Vũ!
”