Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Họp Phụ Huynh Cho Bà Xã
Chương 3 - Tuyệt Vọng
Chương 4 - Nghịch Chuyển
Chương 5 - Em Là Bà Xã Của Tôi
Chương 6 - Già Mà Không Kính
Chương 7 - Quét Dọn
Chương 8 - Tôi Thế Này Mà Anh Cũng Nuốt Trôi Được Cơ Đấy?
Chương 9 - Miễn Cưỡng Cho Vào Miệng
Chương 10 - Vẫn Còn Tinh Lực Để Lăn Qua Lăn Lại
Chương 11 - Kĩ Năng Nghịch Thiên
Chương 12 - Em Thích Thích Nó?
Chương 13 - Chỉ Mong Ngủ Mãi Không Tỉnh Nữa
Chương 14 - Làm Cho Người Ta Không Cách Nào Nhìn Thẳng Mặt
Chương 15 - Em Muốn Ly Hôn!
Chương 16 - Cảm Động Vô Hình
Chương 17 - Ngày Đó
Chương 18 - Quyền Sở Hữu
Chương 19 - Không Thì Chuyển Qua Với Tôi
Chương 20 - Có Đồng Ý Gả Cho Anh Hay Không?
Chương 21 - Nhất Kiến Chung Tình (1), Lưỡng Tình Lương Duyệt (2)
Chương 22 - Gánh Nặng Đường Xa
Chương 23 - Cậu Ăn Mặc Như Con Gái, Rốt Cuộc Cậu Có Ý Định Gì?
Chương 24 - Vì Đàn Ông?
Chương 25 - Anh Hai, Khẩu Vị Của Anh Hơi Nặng Đó
Chương 26 - Tôi Chỉ Lấy Lại Thứ Vốn Nên Thuộc Về Tôi
Chương 27 - Tình Thế Bắt Buộc
Chương 28 - Làm Đến Khi Trời Sáng
Chương 29 - Chú
Chương 30 - Vợ Một Người Không Dám Ngủ
Chương 31 - Kế Hoạch
Chương 32 - Cô! Chết! Chắc! Rồi!
Chương 33 - Nhẹ Nhàng Áp Sát Từ Từ Vê Nắn
Chương 34 - Lo Lắng
Chương 35 - Phá Băng
Chương 36 - Điều Trị
Chương 37 - Bắt Cóc
Chương 38 - Tìm Người
Chương 39 - Anh Là Anh Rể Em
Chương 40 - Được Chồng Như Thế
Chương 41 - Anh Rể Đẹp Trai Hơn
Chương 42 - Cảnh Sát Tìm Đến Cửa
Chương 43 - Tôi Sẽ Muốn Đứa Trẻ Không Phải Do Mình Sinh Ra Sao?
Chương 44 - Em Nói Này Bảo Bối À, Chị Thật Sự Rất Đáng Yêu!
Chương 45 - Tốt Bụng?
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Không Phải Con Có Rồi Chứ?
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Trừ Khi Tôi Chết
Chương 50 - Ván Đã Đóng Thuyền
Chương 51 - Người Chú Giám Hộ Chính Trực
Chương 52 - Mất Khống Chế
Chương 53 - Xù Lông
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Vợ Người Ta
Chương 56 - Cô Ấy Ở Chỗ Cháu
Chương 57 - Có Thể Xâm Phạm
Chương 58 - Tôi Lên Trước, Khi Xuống Đưa Em Lên
Chương 59 - Tay Mỏi Nhừ
Chương 60 - Trước Có Sói Sau Có Hổ
Chương 61 - Quan Hệ Vợ Chồng
Chương 62 - Bạn Trai Cũ
Chương 63 - Gian Thương
Chương 64 - Lưu Luyến
Chương 65 - Yêu Nghiệt Phương Nào
Chương 66 - Đời Người Thật Sự Lạnh Lẽo Như Tuyết
Chương 67 - Đời Người Đâu Đâu Cũng Có Bất Ngờ
Chương 68 - Thật Ra Không Muốn Đi, Thật Ra Tôi Muốn Ở Lại
Chương 69 - Đi Khắp Nơi Nhiều Chuyện
Chương 70 - Gió Bắc Cuốn Bay Nhành Cỏ Trắng
Chương 71 - Có Ý Nghĩa Như Thế Nào
Chương 72 - Chương 72
Chương 73 - Âm Cự Ly [1]
Chương 74 - Uống Say
Chương 75 - Em Không Nỡ
Chương 76 - Nếu Như Yêu
Chương 77 - Một Lần Sờ Là Đính Ước
Chương 78 - A! Lĩnh Ngộ Đau Đớn Cỡ Nào. . . . . .
Chương 79 - Vật Nhỏ Không Tim Không Phổi
Chương 80 - Anh Ôm Em Một Cái
Chương 81 - Móng Vuốt Để Ở Chỗ Không Nên Để
Chương 82 - Ngọt Như Mật
Chương 83 - Không Cần Không Cần Em
Chương 84 - Đã Nói Là Phân Giường Ngủ Đâu
Chương 85 - Anh Là Dã Nam Nhân?
Chương 86 - Mười Năm
Chương 87 - Nghiện
Chương 88 - Ngoan
Chương 89 - Đau
Chương 90 - Nhục
Chương 91 - Chạy Trốn
Chương 92 - Đuổi Theo
Chương 93 - Tranh Đoạt
Chương 94 - Uy Hiếp
Chương 95 - Ly Hôn
Chương 96 - Khiêu Khích
Chương 97 - Nguyên Nhân Của Cô
Chương 98 - Anh Không Ngủ Được, Em Cũng Không Được Ngủ
Chương 99 - Chương 99
Chương 100 - Em Là Của Tôi
Chương 101 - Làm Trò Hề
Chương 102 - Người Lớn Ký Tên
Chương 103 - Không Ngờ Tôi Chính Là Tới Thay Cô Canh Đứa Bé?
Chương 104 - Cầu Hôn
Chương 105 - Con Cờ
Chương 106 - Đây Chính Là Câu Trả Lời Chắc Chắn Mà Anh Cho Em?
Chương 107 - Con Là Con Dâu Nhà Họ Phó
Chương 108 - Hôn Lễ
Chương 109 - Chia Tay Thua Thiệt Là Chính Em
Chương 110 - Làm Với Tôi Một Lần, Đổi Lấy Tự Do Cho Cô.
Chương 111 - Đêm Hôm Trước
Chương 112 - Chẳng Lẽ Anh Không Muốn?
Chương 113 - Kiều Diễm
Chương 114 - Khó Giải
Chương 115 - Ngủ Yên
Chương 116 - Chờ Anh Đến Đón Em
Chương 117 - Rời Đi
Chương 118 - Bỏ Con
Chương 119 - Thất Bại
Chương 120 - Chính Quỹ
Chương 121 - Lạc Lối
Chương 122 - Ngủ Chung
Chương 123 - Hẹn Gặp
Chương 124 - Tâm Tư
Chương 125 - Gặp Nhau
Chương 126 - Chương 126
Chương 127 - Ánh Trăng Sáng
Chương 128 - Chương 128
Chương 129 - Chương 129
Chương 130 - Nhéo
Chương 131 - Chương 131
Chương 132 - Chương 132
Chương 133 - Chương 133
Chương 134 - Chương 134
Chương 135 - Chương 135
Chương 136 - Cắt Đứt
Chương 137 - Tỏ Tình
Chương 138 - Tang Lễ
Chương 139 - Một Mình
Chương 140 - Thì Ra Là Vậy
Chương 141 - Con Cừu Nhỏ Nghịch Ngợm Thứ Gì Đó Rất Hung Ác
Chương 142 - Cục Cưng
Chương 143 - Khó Giải Thích
Chương 144 - Mộng
Chương 145 - Cạm Bẫy
Chương 146 - Ôm Cây Đợi Thỏ
Chương 147 - Nghe Được Cả Tiếng Thở.
Chương 148 - Không Để Yên
Chương 149 - Hỗ Trợ
Chương 150 - Lên Trang Nhất.
Chương 151 - Đặc Biệt Yêu Thích
Chương 152 - Một Sai Lầm Để Hận Mãi Mãi
Chương 153 - Tai Nạn
Chương 154 - Cô Làm Chuyện Không Bằng Cầm Thú
Chương 155 - Giải Thích
Chương 156 - Gọi Anh Là Chú Hai
Chương 157 - Dây Dưa
Chương 158 - Giá Cao [6000]
Chương 159 - Cái Gọi Là Thù Lao
Chương 160 - Anh Đói
Chương 161 - Thuốc Đến Bệnh Trừ
Chương 162 - Oan Gia Ngõ Hẹp
Chương 163 - Anh Dạy Em Làm
Chương 164 - Âm Hồn Không Tan
Chương 165 - Hàng Xóm Mới
Chương 166 - Không Có Em, Anh Không Ngủ Được…
Chương 167 - Anh Là Cái Đồ Tai Họa
Chương 168 - Mèo Con Ham Ăn
Chương 169 - Bổ Quá Không Tiêu Được
Chương 170 - Ngoài Ý Muốn Xì Căng Đan
Chương 171 - Nhìn Rõ Sự Thật
Chương 172 - Không Phải Em Thì Không Lấy
Chương 173 - Một Kích Cuối Cùng
Chương 174 - Ngàn Y Trăm Thuận
Chương 175 - Ôm Ấp Yêu Thương
Chương 176 - Moi Tim Móc Phổi
Chương 177 - Chắc Chắn Đồng Ý
Chương 178 - Ai Đúng Ai Sai?
Chương 179 - Sợ Hãi Gần Tình Thân.
Chương 180 - Kích Thích Cơ Thể
Chương 181 - Đoàn Đoàn Sinh Bệnh
Chương 182 - Ngang Ngược Cùng Đố Kỵ
Chương 183 - Sinh Đôi
Chương 184 - Đấu Tranh Trong Gia Đình
Chương 185 - Thăm Bệnh
Chương 186 - Ở Nhà Một Mình
Chương 187 - Trận Chiến Mở Màn.
Chương 188 - Danh Chính Ngôn Thuận
Chương 189 - Cố Tình Gây Sự
Chương 190 - Thân Kinh Bách Chiến
Chương 191 - Cuộc Gặp Ngẫu Nhiên
Chương 192 - Đứa Trẻ Có Cha
Chương 193 - Một Nhà Bốn Người
Chương 194 - Là Một Kẻ Biến Thái
Chương 195 - Lớn Tuổi
Chương 196 - Bị Cắn Ngược Một Cái
Chương 197 - Lấy Lui Làm Tiến
Chương 198 - Lấy Lui Làm Tiến (2)
Chương 199 - Dạ Tập
Chương 200 - Say Rượu
Chương 201 - Nhà Tù
Chương 202 - Chương 202
Chương 203 - Điên Cuồng
Chương 204 - Nhất Niệm.
Chương 205 - Thoải Mái
Chương 206 - Sống Chung
Chương 207 - Hoà Hợp [Hồi Cuối]
Chương 208 - Ngủ Say
Chương 209 - Chọc Giận
Chương 210 - Dịu Dàng
Chương 211 - Món Điểm Tâm Ngọt
Chương 212 - Kế Hoạch Cầu Hôn
Chương 213 - Về Nhà
Chương 214 - Qua Đêm
Chương 215 - Đặt Tên
Chương 216 - Mất Khống Chế
Chương 217 - Đại Kết Cục (1)
Chương 218 - Đại Kết Cục (2)
Chương 219 - Đại Kết Cục (3)
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Họp Phụ Huynh Cho Bà Xã
Chương 3 - Tuyệt Vọng
Chương 4 - Nghịch Chuyển
Chương 5 - Em Là Bà Xã Của Tôi
Chương 6 - Già Mà Không Kính
Chương 7 - Quét Dọn
Chương 8 - Tôi Thế Này Mà Anh Cũng Nuốt Trôi Được Cơ Đấy?
Chương 9 - Miễn Cưỡng Cho Vào Miệng
Chương 10 - Vẫn Còn Tinh Lực Để Lăn Qua Lăn Lại
Chương 11 - Kĩ Năng Nghịch Thiên
Chương 12 - Em Thích Thích Nó?
Chương 13 - Chỉ Mong Ngủ Mãi Không Tỉnh Nữa
Chương 14 - Làm Cho Người Ta Không Cách Nào Nhìn Thẳng Mặt
Chương 15 - Em Muốn Ly Hôn!
Chương 16 - Cảm Động Vô Hình
Chương 17 - Ngày Đó
Chương 18 - Quyền Sở Hữu
Chương 19 - Không Thì Chuyển Qua Với Tôi
Chương 20 - Có Đồng Ý Gả Cho Anh Hay Không?
Chương 21 - Nhất Kiến Chung Tình (1), Lưỡng Tình Lương Duyệt (2)
Chương 22 - Gánh Nặng Đường Xa
Chương 23 - Cậu Ăn Mặc Như Con Gái, Rốt Cuộc Cậu Có Ý Định Gì?
Chương 24 - Vì Đàn Ông?
Chương 25 - Anh Hai, Khẩu Vị Của Anh Hơi Nặng Đó
Chương 26 - Tôi Chỉ Lấy Lại Thứ Vốn Nên Thuộc Về Tôi
Chương 27 - Tình Thế Bắt Buộc
Chương 28 - Làm Đến Khi Trời Sáng
Chương 29 - Chú
Chương 30 - Vợ Một Người Không Dám Ngủ
Chương 31 - Kế Hoạch
Chương 32 - Cô! Chết! Chắc! Rồi!
Chương 33 - Nhẹ Nhàng Áp Sát Từ Từ Vê Nắn
Chương 34 - Lo Lắng
Chương 35 - Phá Băng
Chương 36 - Điều Trị
Chương 37 - Bắt Cóc
Chương 38 - Tìm Người
Chương 39 - Anh Là Anh Rể Em
Chương 40 - Được Chồng Như Thế
Chương 41 - Anh Rể Đẹp Trai Hơn
Chương 42 - Cảnh Sát Tìm Đến Cửa
Chương 43 - Tôi Sẽ Muốn Đứa Trẻ Không Phải Do Mình Sinh Ra Sao?
Chương 44 - Em Nói Này Bảo Bối À, Chị Thật Sự Rất Đáng Yêu!
Chương 45 - Tốt Bụng?
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Không Phải Con Có Rồi Chứ?
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Trừ Khi Tôi Chết
Chương 50 - Ván Đã Đóng Thuyền
Chương 51 - Người Chú Giám Hộ Chính Trực
Chương 52 - Mất Khống Chế
Chương 53 - Xù Lông
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Vợ Người Ta
Chương 56 - Cô Ấy Ở Chỗ Cháu
Chương 57 - Có Thể Xâm Phạm
Chương 58 - Tôi Lên Trước, Khi Xuống Đưa Em Lên
Chương 59 - Tay Mỏi Nhừ
Chương 60 - Trước Có Sói Sau Có Hổ
Chương 61 - Quan Hệ Vợ Chồng
Chương 62 - Bạn Trai Cũ
Chương 63 - Gian Thương
Chương 64 - Lưu Luyến
Chương 65 - Yêu Nghiệt Phương Nào
Chương 66 - Đời Người Thật Sự Lạnh Lẽo Như Tuyết
Chương 67 - Đời Người Đâu Đâu Cũng Có Bất Ngờ
Chương 68 - Thật Ra Không Muốn Đi, Thật Ra Tôi Muốn Ở Lại
Chương 69 - Đi Khắp Nơi Nhiều Chuyện
Chương 70 - Gió Bắc Cuốn Bay Nhành Cỏ Trắng
Chương 71 - Có Ý Nghĩa Như Thế Nào
Chương 72 - Chương 72
Chương 73 - Âm Cự Ly [1]
Chương 74 - Uống Say
Chương 75 - Em Không Nỡ
Chương 76 - Nếu Như Yêu
Chương 77 - Một Lần Sờ Là Đính Ước
Chương 78 - A! Lĩnh Ngộ Đau Đớn Cỡ Nào. . . . . .
Chương 79 - Vật Nhỏ Không Tim Không Phổi
Chương 80 - Anh Ôm Em Một Cái
Chương 81 - Móng Vuốt Để Ở Chỗ Không Nên Để
Chương 82 - Ngọt Như Mật
Chương 83 - Không Cần Không Cần Em
Chương 84 - Đã Nói Là Phân Giường Ngủ Đâu
Chương 85 - Anh Là Dã Nam Nhân?
Chương 86 - Mười Năm
Chương 87 - Nghiện
Chương 88 - Ngoan
Chương 89 - Đau
Chương 90 - Nhục
Chương 91 - Chạy Trốn
Chương 92 - Đuổi Theo
Chương 93 - Tranh Đoạt
Chương 94 - Uy Hiếp
Chương 95 - Ly Hôn
Chương 96 - Khiêu Khích
Chương 97 - Nguyên Nhân Của Cô
Chương 98 - Anh Không Ngủ Được, Em Cũng Không Được Ngủ
Chương 99 - Chương 99
Chương 100 - Em Là Của Tôi
Chương 101 - Làm Trò Hề
Chương 102 - Người Lớn Ký Tên
Chương 103 - Không Ngờ Tôi Chính Là Tới Thay Cô Canh Đứa Bé?
Chương 104 - Cầu Hôn
Chương 105 - Con Cờ
Chương 106 - Đây Chính Là Câu Trả Lời Chắc Chắn Mà Anh Cho Em?
Chương 107 - Con Là Con Dâu Nhà Họ Phó
Chương 108 - Hôn Lễ
Chương 109 - Chia Tay Thua Thiệt Là Chính Em
Chương 110 - Làm Với Tôi Một Lần, Đổi Lấy Tự Do Cho Cô.
Chương 111 - Đêm Hôm Trước
Chương 112 - Chẳng Lẽ Anh Không Muốn?
Chương 113 - Kiều Diễm
Chương 114 - Khó Giải
Chương 115 - Ngủ Yên
Chương 116 - Chờ Anh Đến Đón Em
Chương 117 - Rời Đi
Chương 118 - Bỏ Con
Chương 119 - Thất Bại
Chương 120 - Chính Quỹ
Chương 121 - Lạc Lối
Chương 122 - Ngủ Chung
Chương 123 - Hẹn Gặp
Chương 124 - Tâm Tư
Chương 125 - Gặp Nhau
Chương 126 - Chương 126
Chương 127 - Ánh Trăng Sáng
Chương 128 - Chương 128
Chương 129 - Chương 129
Chương 130 - Nhéo
Chương 131 - Chương 131
Chương 132 - Chương 132
Chương 133 - Chương 133
Chương 134 - Chương 134
Chương 135 - Chương 135
Chương 136 - Cắt Đứt
Chương 137 - Tỏ Tình
Chương 138 - Tang Lễ
Chương 139 - Một Mình
Chương 140 - Thì Ra Là Vậy
Chương 141 - Con Cừu Nhỏ Nghịch Ngợm Thứ Gì Đó Rất Hung Ác
Chương 142 - Cục Cưng
Chương 143 - Khó Giải Thích
Chương 144 - Mộng
Chương 145 - Cạm Bẫy
Chương 146 - Ôm Cây Đợi Thỏ
Chương 147 - Nghe Được Cả Tiếng Thở.
Chương 148 - Không Để Yên
Chương 149 - Hỗ Trợ
Chương 150 - Lên Trang Nhất.
Chương 151 - Đặc Biệt Yêu Thích
Chương 152 - Một Sai Lầm Để Hận Mãi Mãi
Chương 153 - Tai Nạn
Chương 154 - Cô Làm Chuyện Không Bằng Cầm Thú
Chương 155 - Giải Thích
Chương 156 - Gọi Anh Là Chú Hai
Chương 157 - Dây Dưa
Chương 158 - Giá Cao [6000]
Chương 159 - Cái Gọi Là Thù Lao
Chương 160 - Anh Đói
Chương 161 - Thuốc Đến Bệnh Trừ
Chương 162 - Oan Gia Ngõ Hẹp
Chương 163 - Anh Dạy Em Làm
Chương 164 - Âm Hồn Không Tan
Chương 165 - Hàng Xóm Mới
Chương 166 - Không Có Em, Anh Không Ngủ Được…
Chương 167 - Anh Là Cái Đồ Tai Họa
Chương 168 - Mèo Con Ham Ăn
Chương 169 - Bổ Quá Không Tiêu Được
Chương 170 - Ngoài Ý Muốn Xì Căng Đan
Chương 171 - Nhìn Rõ Sự Thật
Chương 172 - Không Phải Em Thì Không Lấy
Chương 173 - Một Kích Cuối Cùng
Chương 174 - Ngàn Y Trăm Thuận
Chương 175 - Ôm Ấp Yêu Thương
Chương 176 - Moi Tim Móc Phổi
Chương 177 - Chắc Chắn Đồng Ý
Chương 178 - Ai Đúng Ai Sai?
Chương 179 - Sợ Hãi Gần Tình Thân.
Chương 180 - Kích Thích Cơ Thể
Chương 181 - Đoàn Đoàn Sinh Bệnh
Chương 182 - Ngang Ngược Cùng Đố Kỵ
Chương 183 - Sinh Đôi
Chương 184 - Đấu Tranh Trong Gia Đình
Chương 185 - Thăm Bệnh
Chương 186 - Ở Nhà Một Mình
Chương 187 - Trận Chiến Mở Màn.
Chương 188 - Danh Chính Ngôn Thuận
Chương 189 - Cố Tình Gây Sự
Chương 190 - Thân Kinh Bách Chiến
Chương 191 - Cuộc Gặp Ngẫu Nhiên
Chương 192 - Đứa Trẻ Có Cha
Chương 193 - Một Nhà Bốn Người
Chương 194 - Là Một Kẻ Biến Thái
Chương 195 - Lớn Tuổi
Chương 196 - Bị Cắn Ngược Một Cái
Chương 197 - Lấy Lui Làm Tiến
Chương 198 - Lấy Lui Làm Tiến (2)
Chương 199 - Dạ Tập
Chương 200 - Say Rượu
Chương 201 - Nhà Tù
Chương 202 - Chương 202
Chương 203 - Điên Cuồng
Chương 204 - Nhất Niệm.
Chương 205 - Thoải Mái
Chương 206 - Sống Chung
Chương 207 - Hoà Hợp [Hồi Cuối]
Chương 208 - Ngủ Say
Chương 209 - Chọc Giận
Chương 210 - Dịu Dàng
Chương 211 - Món Điểm Tâm Ngọt
Chương 212 - Kế Hoạch Cầu Hôn
Chương 213 - Về Nhà
Chương 214 - Qua Đêm
Chương 215 - Đặt Tên
Chương 216 - Mất Khống Chế
Chương 217 - Đại Kết Cục (1)
Chương 218 - Đại Kết Cục (2)
Chương 219 - Đại Kết Cục (3)
Vừa thấy Tống An Cửu móc điện thoại di động ra, tiểu An Bình lập tức cướp lấy điện thoại di động gắt gao ôm vào trong ngực, vẻ mặt sắp khóc, “Chị…”
“Làm gì? Trả lại cho chị!
”
“Chị, không được để cho bạt bạt tê tê * tới đón em!
” Hạt đậu vàng tí tách lăn xuống.
(*) Bạt bạt: 拔拔, phát âm [bá bá] giống với cha 爸爸 [bà-ba]; Tê tê: 麻麻, phát âm [mā mā] giống với mẹ 妈妈 [mā·ma] - giọng nói ngọng của đứa bé học nói
Tống An Cửu ho nhẹ một tiếng, “Khóc cũng vô dụng, lấy ra!
”
Phó Thần Thương đi tới, “Thôi, không gấp gáp lúc nhất thời. Chị em hai người tụ họp.
”
Vốn còn tưởng rằng Tống An Cửu rất ghét người em trai này, không ngờ xem ra quan hệ không tệ.
Tống An Cửu trừng mắt nhìn anh, “Sao không gấp? Nếu bọn họ đi tìm rồi nói tôi bắt cóc người thì làm như thế nào? Đó chính là nhân chứng vật chứng đều có đủ!
”
Phó Thần Thương cười nhẹ, “Vậy thì thế nào? Có tôi ở đây, cho dù em thật sự bắt cóc, ông ấy cũng không nhúc nhích được em.
”
Tống An Cửu: “…”
Người đàn ông này đúng thật là dám nói, chỉ có điều, cô nghe xong lại thật sự yên tâm rồi. Bây giờ cũng thế, nếu như không có anh, cô cũng không biết làm sao thuận lợi tìm được An Bình.
An Cửu bỏ xong tất cả đồ vào trong ba lô, định ôm tiểu An Bình lại ôm không được còn thiếu chút nữa ngã xuống, may mà có một đôi tay ở sau lưng đỡ lấy ôm, ôm ổn một lớn một nhỏ vào trong ngực.
Tiểu An Bình lập tức gác đầu lên vai An Cửu thò đầu ra nhìn Phó Thần Thương, trong tròng mắt đen lúng liếng tràn đầy cảnh giác, “Chị, mẹ nói chị chạy với đàn ông, không cần An Bình nữa rồi! Chị, anh ta chính là người đàn ông kia sao?”
Tống An Cửu đổ mồ hôi lại đổ mồ hôi, thật sự không biết nên giải thích làm sao.
Phó Thần Thương sờ đầu nhỏ của thằng bé, “Anh là anh rể của em.
”
Tống An Cửu: “…”
Tiểu An Bình làm như có thật gật gật đầu.
An Cửu im lặng, “Gật đầu cái gì, em hiểu?”
Tiểu An Bình suy nghĩ hồi lâu không biết biểu đạt như thế nào, “… Anh rể chính là người sẽ đối xử tốt với chị.
”
Tâm tình của Phó Thần Thương không tệ, “Ừ, em nói rất đúng. Tới đây anh rể ôm, chị của em không ôm em nổi.
”
“Anh rể ôm!
” Tiểu An Bình dang hai tay ra.
Nhanh như vậy đã buông đao đầu hàng, thằng nhóc thúi tiết tháo của em đâu!
(*) tiết tháo: chí khí cương trực và trong sạch, khí tiết.
Phó Thần Thương đón thằng bé qua, Tống An Cửu bỗng cảm thấy nhẹ nhõm rất nhiều. Thằng nhóc thúi mập mạp này, còn nói nhớ cô, nhớ đến tăng thêm mấy cân thịt?
“Anh rể sẽ đối xử tốt với chị sao? Mẹ nói người đàn ông lừa chị chính là người đàn ông xấu! Còn nói chị… Nói chị… Không để cho An Bình chơi với chị…” Nói xong nước mắt lại ròng ròng rồi.
“Đây là hai khái niệm khác nhau, anh rể có ý tứ là…” Phó Thần Thương nghiêm trang giải thích.
An Cửu không nói xách theo ba lô đi theo phía sau, hai người này trao đổi rất trôi chảy.
Trên xe, Phó Thần Thương nói ra nghi ngờ.
“Nó là một đứa bé mới bốn tuổi sao có thể chạy xa như vậy?”
Tống An Cửu ôm tiểu An Bình đã ngủ, thuận miệng mà đáp, “Chỉ cần trên đường kéo một người nói ‘Dì con lạc đường, nhà con ở chỗ trường trung học Thịnh Cẩn’, chính xác sẽ có người đưa thằng bé tới chỗ nó muốn đi.
”
Mặt Phó Thần Thương tỏ vẻ tán thưởng, “Đứa nhỏ này rất thông minh.
”
“Tôi dạy đấy!
” Tống An Cửu tự hào nói.
Trong nháy mắt mặt Phó Thần Thương xạm lại, “Không có việc gì dạy đứa bé bỏ nhà ra đi như thế nào! Tống An Cửu em đúng là…”
Tự biết lỡ lời, Tống An Cửu lúng túng vò đầu.
Tự mình làm bậy thì không thể sống được, sớm biết đã không dạy thằng bé rồi!
Nhưng khi đó cô chỉ nói lịch sử anh hùng của mình khi còn bé thôi, nào biết thằng bé sẽ học để dùng, khiến cho cô tự nâng đá đập vào chân mình.