Hứa Thâm Thâm cười hiền hòa, trong lòng thầm nghĩ đàn ông quả nhiên đều như vậy, rất vui vẻ nghe mấy lời nịnh hót nói dối.
Cô thừa nhận Lệ Quân Trầm đúng là một người đàn ông cực phẩm, nhưng tối hôm qua quả thật cô không thoải mái.
"Thâm Thâm, con tới đây.
" Sắc mặt Diêu Tuyết Lệ tái xanh gọi Hứa Thâm Thâm tới bên.
Trong lòng Hứa Thâm Thâm hơi hồi hộp một chút, xong rồi, mẹ muốn ra oai.
"Tôi đi xuống.
" Hứa Thâm Thâm lo lắng không yên đứng dậy, đi về phía Diêu Tuyết Lệ.
Lệ Quân Trầm ngồi xuống, chờ Bùi Triết dẫn bác sĩ vào.
Hứa Thâm Thâm đi theo Diêu Tuyết Lệ qua một bên, là nơi cách Lệ Quân Trầm rất xa khiến anh không thể nghe thấy được.
"Thâm Thâm, chuyện này rốt cuộc là sao?!
" Diêu Tuyết Lệ nén lửa giận trong lòng hỏi.
"Mẹ, mẹ không nên hỏi.
" Hứa Thâm Thâm cực kỳ khó khăn, cô hít sâu một hơi đáp, "Con đi tìm Diệp Mạc Phàm, anh ta chẳng những không giúp gì con lại còn gọi Bạch Viện Viện tới sỉ nhục con. Con gặp đường cùng mới phải đi tìm Lệ Quân Trầm, mẹ cũng thấy đấy, anh ấy giúp chúng ta xử lý mọi việc cần thiết.
"
"Thâm Thâm, con thật là hồ đồ!
" Diêu Tuyết Lệ vô cùng đau đớn nhìn cô.
Hứa Thâm Thâm kéo khóe miệng chua xót: "Mẹ, một đứa con gái như con còn có cách nào đây. Trong lòng con có mối hận lớn như vậy, không đi tìm một kẻ địch nổi Diệp gia và Bạch gia thì nói gì tới chuyện báo thù nữa.
"
"Con à, tương lai của con phải làm sao bây giờ?" Diêu Tuyết Lệ quay đầu nhìn di ảnh của chồng mình, khẽ khóc nức nở, bà có lỗi với Hứa gia.
"Mẹ, tương lai của con, con không nhìn thấy, con chỉ thấy trước mắt có thể ổn định cuộc sống cho mẹ, có thể báo đáp công ơn nuôi dưỡng, lại còn có thể cướp lại tập đoàn Hứa thị của ba là con đã hài lòng rồi.
" Hứa Thâm Thâm khẽ đáp.
Ánh mắt của cô vô cùng lạnh nhạt, giống như người già đã trải qua gió sương, bình tĩnh thâm thúy.
Diêu Tuyết Lệ thở dài thườn thượt, không biết nên nói gì.
Hứa Thâm Thâm liếc mắt nhìn chằm chằm vào Lệ Quân Trầm ở phía xa, khẽ nói: "Mẹ, con đi xem.
"
Diêu Tuyết Lệ gật đầu, bà cũng cần giữ im lặng.
Hứa Thâm Thâm trở lại bên cạnh Lệ Quân Trầm, ngồi xuống dịu dàng như một con mèo.
"Nói xong rồi?" Lệ Quân Trầm lãnh đạm hỏi.
"Là mẹ tôi khá ngạc nhiên, không tưởng tượng nổi Lệ tiên sinh lại yêu thích tôi như vậy.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!