Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Cập nhật: 11/04/2024
Tác giả: Tiêu Thất Gia
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 40,996,681
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Dị Giới
Xuyên Không
Cung Đấu
     
     

Bên trong đình viện, ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Cố Nhược Vân, tựa hồ rất muốn biết nàng có phải là phế vật giống như lời Tô Lâm nói hay không.

Dưới ánh mắt của mọi người, Cố Nhược Vân đi tới trước mặt Lý công công nói: " Ta tới nơi này là để báo danh, không biết báo danh được tiến hành như thế nào?"

Lý công công giật mình, theo bản năng nhìn qua quý phi nương nương, sau khi nhìn thấy quý phi nương nương gật đầu, hắn mới thu hồi ánh mắt, tiếng nói eo éo: " Đây là linh thạch mà hoàng cung chúng ta chuyện dùng để đánh giá lực lượng, ngươi chỉ cần tập trung linh lực vào lòng bàn tay sai đó đặt lên linh thạch là được, chúng ta có thể thông qua vết nứt trên linh thạch để phân rõ thực lực.

"

Phải biết rằng, phía trên đại lục có một số thần khí có thể làm giả cấp bậc tu luyện.

Cho dù ngươi không có đạt tới cảnh giới Siêu Phàm, cũng có thể làm cho khí thế quanh thân của ngươi giống như cảnh giới Siêu Phàm.

Cho nên, hiện tại Thiên Nguyệt đế quốc mới dùng linh thạch để làm trắc nghiệm!

Mọi người đều biết, cấp bậc có thể giả tạo, hơi thở võ giả cũng có thể thay đổi, chỉ có duy nhất lực lượng là không thay đổi.

Cố Nhược Vân nao nao, chợt đem ánh mắt nhìn về phía linh thạch trước mặt, bất quá khi nàng trông thấy linh thạch kia lại ngây ngẩn cả người.

" Linh thạch này...

.

.

.

.

.

.

.

"

Linh thạch này không phải năm đó nàng tới nơi Trục Xuất, đã thấy qua bia đá ở bên ngoài Thánh thành hay sao?

Năm đó, nàng muốn có địa ngục chi hoa để cứu Thiên Bắc Dạ mà đi đến nơi Trục Xuất, nhưng mà nếu muốn vào Thánh thành ở nơi Trục Xuất, nhất định phải thông qua khảo nghiệm của Dạ gia, khảo nghiệm đó chính là dùng hết toàn lực đánh về tấm bia đá được tạo ra từ kim cương kia.

Chỉ có lưu lại dấu vết trên bia đá, mới có thể đi vào Thánh thành.

Ai ngờ nàng không cẩn thận, liền đem tấm bia đá đánh cho nứt ra.

.

.

.

.

.

.

Cố Nhược Vân không nghĩ tới lại lần nữ nhìn thấy tấm bia đá ở chỗ này, ánh mắt nàng lộ ra một mạt thần sắc cổ quái: " Ta chỉ cần đánh khối linh thạch này là đủ rồi?"

" Không sai,

" Lý công công gật đầu, " Ngươi chỉ cần dùng hết toàn lực đánh nó là đủ, cho dù không báo danh thành công, vậy cũng muốn nhìn xem khối linh thạch này bị nứt đến cỡ nào.

"

Nghe được lời này, Cố Nhược Vân nhìn về nết nứt trải rộng trên linh thạch, hít vào một hơi thật sâu.

Nàng còn không có quên lúc trước chính mình dùng toàn lực đã tạo ra hậu quả như thế nào.

Lúc này đây, nàng cũng không tính dùng toàn bộ lực lượng!

Dưới ánh mắt của mọi người, Cố Nhược Vân chậm rãi đi về phía linh thạch, linh khí ở lòng bàn tay tụ lại, chậm rãi bao phủ toàn bộ nắm tay.

Oanh!

Lực lượng cường hãn bao vây lấy nắm tay của nàng, oanh một tiếng nện lên trên linh thạch.

Tức khắc, khối linh thạch đều run rẩy một chút, chợt khôi phục lại bình tĩnh, không chút sứt mẻ xuất hiện trước mắt mọi người.

Ha ha ha!