Chương 1 - Bị Đèn Rơi Xuống Đỉnh Đầu Xuyên Qua ……
Chương 2 - Ba Mươi Sáu Kế Chạy Là Thượng Sách
Chương 3 - Ném Nàng Lên Giường
Chương 4 - Đại Dì Mụ Đến Rồi!
Chương 5 - Như Thế Nào Lấy Lòng Hắn Đây !
Chương 6 - Đang Yêu Sâu Sắc Thì Kêu Nàng “ Cút”
Chương 7 - Muội Cái Đầu Của Muội Ý
Chương 8 - Có Người Cười Tà Ác
Chương 9 - Nàng Là Phi Tử Bị Vứt Bỏ?!
Chương 10 - Đôi Uyên Ương Dưới Ánh Trăng
Chương 11 - Thập Tam Vương Gia Lên Sàn
Chương 12 - Đừng Ép Ta Hận Ngươi!
Chương 12 - Thu Dung Hoa Nguyệtkinh Diễm
Chương 13 - Ta Chỉ Muốn Chạy Về
Chương 14 - Tư Thế Hôn Môi Hoàn Mỹ Nha!
Chương 14 - Hắn Nói, Hắn Tin Tưởng Nàng
Chương 15 - Lửa Nóng Vẫn….
Chương 15 - Nếu Xuống Nữa Trinh Tiết Nàng Sẽ Khó Giữ Được!
Chương 16 - Tiểu Tân Bị Bạt Tai
Chương 16 - Lục Uyển Mang Thai!!!
Chương 17 - Nghĩ Cách Trừ Bỏ Nàng
Chương 17 - Khi Ngươi Không Thương Ta. Ta Lại Yêu Ngươi
Chương 18 - Hắn Bị Rắn Cắn?
Chương 18 - Âm Mưu Bắt Đầu, Tình Yêu Chấm Dứt
Chương 19 - Cho Phép Ngươi Làm Trâu Làm Ngựa
Chương 20 - Tiểu Tân Thật Đáng Thương
Chương 21 - Tình Nhân Cũ Xuất Hiện
Chương 22 - Ngươi Cho Rằng Ngươi Là Vua Màn Ảnh À!
Chương 23 - Xem Nàng Nhục Nhã Hắn Thế Nào !
Chương 24 - Nàng Sau Này Là Người Của Bổn Công Tử
Chương 24 - Không Cẩn Thận Thả Cái Rắm
Chương 25 - Ngày Trước Có Một Thái Giám…
Chương 25 - Xem Ta Không Xé Miệng Của Ngươi
Chương 26 - Vì Thế Y Phục Nàng Mở Toang Ra……
Chương 27 - Ma Thú Là Cái Gì?
Chương 28 - Ni Mã (Súc Vật) Là Cái Gì?
Chương 29 - Sau Này Gọi Ngươi Là 9527
Chương 30 - Hắn Đối Với Mỹ Nhân Không Ưa
Chương 31 - Ta Nói Trước , Không Được Vẽ Mặt
Chương 32 - Được Rồi, Thật Ra Có Thể Vẽ Vào Mặt
Chương 33 - Đi Dạo Phố Với 9527
Chương 34 - Tiểu Tân Coi Trọng Chiếc Vòng Ngọc
Chương 35 - Nữ Nhân Gia Luật Hằng Yêu Thích Xuất Hiện
Chương 36 - Muốn Gầy Liền Ăn Tám Cân Đậu
Chương 37 - Vẫn Yêu Nàng …..
Chương 38 - Người Nào Đó Đi Tiểu Ướt Đáy Quần
Chương 39 - Bị Hạ Độc
Chương 40 - Tiểu Tân, Hôm Nay Muốn Xem Ngươi May Mắn Thế Nào!!!!
Chương 41 - JQ Bị Tiểu Lâu Bắt Gặp!
Chương 42 - Tiểu Tân Bị Dọa Đến Khóc
Chương 43 - Ăn Xuân Dược
Chương 44 - Roi Như Mưa Đánh Vào Người Nàng
Chương 45 - Vì Sao, Chúng Ta Lại Biến Thành Như Hôm Nay
Chương 46 - Nữ Tử Mập Mạp Chết Bầm Này
Chương 47 - Tiểu Lâu Kêu Tiểu Tân Cởi Y Phục Ra
Chương 48 - Tiểu Lâu Xé Y Phục Của Nàng
Chương 49 - Tiểu Tân Nói: “Ngươi Không Quan Tâm Ta Sao?”
Chương 50 - Tiểu Lâu Nói Bên Tai Nàng……
Chương 51 - Tiểu Lâu Để Lại Dâu Tây Trên Người Nàng
Chương 52 - Tiểu Tân Đánh Tiểu Lâu Một Bạt Tai
Chương 53 - Người Nào Đó Nói Với Người Nào Đó “ Ta Yêu Ngươi’
Chương 54 - Tiểu Tân Càng Khóc Càng Thương Tâm
Chương 55 - Nàng Lần Đầu Tiên Chủ Động Hôn Hắn
Chương 56 - Bổn Vương Đợi Nàng Rất Lâu
Chương 57 - Hắn Hôn Nàng, Như Vậy Còn Đau Không?
Chương 58 - Hôn Môi Làm Người Ta Chảy Máu Mũi
Chương 59 - Vương Gia Bá Đạo
Chương 60 - Đột Nhiên Xảy Ra Biến Hóa
Chương 61 - Bị Nam Nhân Ngoài Tiểu Lâu Cưỡng Hôn
Chương 63 - Trên Đời Này, Chỉ Có Tình Cảm Mới Có Thể Mê Hoặc Ta
Chương 69 - Hắn Chính Miệng Nói, Muốn Nàng Rời Đi
Chương 70 - Hát Xong Bài Hát Này, Ta Sẽ Rời Ngươi
Chương 71 - Nếu Đây Là Yêu…
Chương 72 - Hai Nữ Nhân Chiến Tranh
Chương 73 - Thì Ra Người Cứu Nàng Là Hắn…
Chương 76 - Phúc Hắc Thập Tam Vương Gia
Chương 77 - Phúc Hắc Nam Gặp Gỡ Giảo Hoạt Nữ
Chương 78 - - Lần Đầu Đi Kỹ Viện……
Chương 79 - Nàng Là Xử Nữ Sao?
Chương 80 - Đi Vào Nàng Nhất Định Phải Chết
Chương 81 - Rốt Cuộc, Hắn Lộ Vẻ Mặt Ác Ma
Chương 82 - Bị Tiểu Lâu Ôm Lấy
Chương 83 - Tiểu Tân Rơi Xuống Hồ Cùng Hắn
Chương 84 - Hắn Muốn Đuổi Tiểu Tân Đi!
Chương 85 - Ném Tới Kỹ Viện.
Chương 86 - Tiểu Tân Nữ Cải Nam Trang!
Chương 87 - Ngồi Đối Diện Chẳng Phải Tiểu Lâu Sao?
Chương 88 - Hắn, Vì Sao Phải Đi?
Chương 89 - Tiểu Lâu, Ta Là Tra Tiểu Tân…
Chương 90 - Nam Nữ Thần Bí Xuất Hiện
Chương 91 - Xin Hỏi, Nơi Này Có Tuyển Người Làm Không?
Chương 92 - Hắn Gọi Là Như Hoa
Chương 93 - Sét- Đánh – Giữa- Trời – Quang Đánh Trúng Tiểu Tân
Chương 94 - Cái Gì?! Hắn Muốn Thành Thân Với Nàng?
Chương 95 - Yêu Ngươi, Ta Không Lùi Bước
Chương 96 - Vương Gia, Chàng Đã Lâu Không Chạm Vào Ta
Chương 97 - Hắn Lại Dám Hôn Tiểu Tân
Chương 98 - Trong Bóng Đêm, Cuối Cùng Hắn Nhìn Đến Nàng
Chương 99 - Thấy Được Người Nào…
Chương 100 - Có Người Chút Nữa Bị Cường Bạo…
Chương 101 - Tại Sao Nhìn Ta Chân Thành Như Vậy……
Chương 102 - Cút!Còn Không Mau Cút Khỏi Mắt Bổn Vương !
Chương 103 - Trái Tim Chia Làm Hai Nàng Đau Đến Mất Cảm Giác
Chương 104 - Ngốc, Ta Làm Sao Có Thể Yêu Nàng
Chương 105 - Bọn Họ Gặp Thoáng Qua
Chương 106 - Không Thể Rơi Lệ
Chương 107 - Ngươi Không Những Sờ Soạn Còn Hôn Ta
Chương 108 - Bị Người Đáng Ghét Liên Tục Hôn Hai Lần
Chương 109 - Lâu Lan, Đợi Ta Với
Chương 110 - Là Hắn,Quá Nhớ Nàng Sao?
Chương 111 - Ta Chịu Không Nổi Nữa,Chịu Không Nổi Nữa
Chương 112 - Đừng Lải Nhãi Nữa Mau Cởi!
Chương 113 - Bản Thân Và Một Nam Nhân Nằm Cùng Một Chỗ
Chương 114 - Ta Thật Sự Không Có Nhìn Lén,Ta Chỉ Là Nhìn Thoáng Qua Thôi.
Chương 115 - Muốn Hủy Dung Nữ Nhân Khác
Chương 116 - Một Cước Của Hắn Đá Thẳng Về Phía Đại Dì Mụ!
Chương 117 - Tiểu Tân Bị Đuổi Giết
Chương 118 - Người Mình Yêu Sâu Sắc Bị Nam Nhân Khác Cởi Áo Tháo Thắt Lưng
Chương 119 - Hay Là Chúng Ta Cùng Nhau Ngủ?
Chương 120 - Trời Ạ! Nàng Tại Sao Dám Đụng Đến Nơi Đó Của Hắn….
Chương 121 - Ta Không Biết Ta Sờ Nơi Đó Của Ngươi
Chương 122 - Tô Đại Thẩm!Lâu Rồi Không Thấy Nha!
Chương 123 - Không Cho Phép Liếm Nước Miếng Của Ta!
Chương 124 - Ngươi Là Ai ?Vì Sao Muốn Giết Nàng!
Chương 125 - Trước Mặt Hắn Nàng Vì Một Người Nam Nhân Khác Rơi Lệ
Chương 126 - Ngươi Ôm Ta Như Thế Ta Thở Không Nổi
Chương 127 - Thì Ra Gian Tế Ẩn Núp Trong Lâu Phủ Chính Là Nàng!
Chương 128 - Những Người Thích Ngươi Không Phải Tất Cả Đều Đần Độn A
Chương 129 - Chính Nghĩa Kêu Gọi Ta, Mỹ Nữ Cần Ta! Tiểu Tân Rất Bận Rộn A!
Chương 130 - Hắn Dám Hôn Nữ Nhân Kia!!!
Chương 131 - Nàng Là Người Mập Mạp, Nàng Mập Như Lợn, Nàng Là Người Chậm Chạp!
Chương 132 - Tiểu Tân Và Ninh Thanh PK
Chương 133 - Ta Nói Ngươi Tự Kỷ! Nhéo Chết Ngươi!Nhéo Chết Ngươi!
Chương 134 - Tiểu Tân Biểu Lộ Quân Sự Thiên Phú Không Bỏ Sót Nha
Chương 135 - Nhìn Thấy Nàng Say Trong Lòng Nam Nhân Khác.
Chương 136 - Mộc Xuân Phong,Ngươi Thật Sự Yêu Nàng Sao
Chương 137 - Thuyền Cháy ,Tiểu Tân Lại Ở Trong Thuyền…
Chương 138 - Muốn Sống Thì Cùng Nhau Sống,Muốn Chết Phải Cùng Chết!
Chương 139 - Mộc Xuân Phong Liều Lĩnh Nhảy Xuống Sông
Chương 140 - Nàng Bôi Đồ Của Nàng , Ta Hôn Thì Cứ Hôn
Chương 141 - Xuyên Qua Quả Nhiên Đau Đến Không Dậy Nổi Nha! ! !
Chương 142 - Nàng Và Hắn,Coi Như Là Chân Chính Chia Tay Sao?
Chương 143 - Nếu Không Thể Yêu Nàng, Như Vậy Yêu Ai Cũng Vậy
Chương 144 - Mộc Xuân Phong Đại Hôn
Chương 145 - Nàng Không Có Tư Cách Can Thiệp Cuộc Sống Của Bổn Vương
Chương 146 - Ta Về Sau Này Sẽ Không Nói Chuyện Với Ngươi
Chương 147 - Hắn Thật Sự Yêu Nàng Sao?
Chương 148 - Tiểu Tân Quyết Định Một Mình Đi Tìm Tiểu Lâu
Chương 149 - Kích Tình, Không Giải Thích
Chương 150 - Tiếp Tục Không Giải Thích
Chương 151 - Tên Tiểu Tử Gia Luật Hằng Kia Kiềm Chế Không Được
Chương 152 - Từ Hôm Nay Nàng Chính Là Chị Dâu Của Hắn
Chương 153 - Gọi Ta Là Tướng Công
Chương 154 - Chỉ Cần Động Phòng Không Cần Hoa Chúc
Chương 155 - Tiểu Lâu Nói, Ngày Mai Gả Cho Ta
Chương 156 - Mộc Xuân Phong Xin Hoàng Thượng Tứ Hôn
Chương 157 - Tiểu Lâu Đã Biết Tin Tức Này
Chương 158 - Chàng Đã Nói,Sẽ Lấy Ta…
Chương 159 - Chàng Đã Nói,Sẽ Lấy Ta…
Chương 160 - Tiểu Tân Chạy Trốn! ! !
Chương 161 - Làm Mộc Xuân Phong Đau Lòng
Chương 162 - Nàng Gọi Một Tiếng Tiểu Lâu
Chương 163 - Tiểu Lâu, Ta Yêu Chàng, Ta Yêu Chàng, Ta Yêu Chàng
Chương 164 - Xem Tiểu Tân Bày Ra “Không Thành Kế”
Chương 165 - Tạm Biệt, Là Lời Nói Duy Nhất Hắn Muốn Nói Với Nàng
Chương 166 - Hắn Và Nàng,Cuối Cùng Chính Là Không Đúng
Chương 167 - Gia Luật Hằng Nổi Giận
Chương 168 - Hỏng Bét,Tiểu Tân Bị Bắt!
Chương 169 - Vì Cứu Nàng Hắn Bị Thương Nặng
Chương 170 - Ngoại Trừ Ở Lại Bên Người Ta,Nàng Chỗ Nào Cũng Không Thể Đi
Chương 171 - Cầu Ngươi Nói Cho Ta Biết Nàng Ở Đâu!
Chương 172 - Tên Kia Vọt Tới Ngực Nàng
Chương 173 - Tên Xuyên Thấu …
Chương 174 - Cầu Ngươi, Cầu Ngươi Rời Khỏi Tra Tiểu Tân
Chương 175 - Gia Luật Hằng Không Thể Thừa Nhận Mình Đau
Chương 176 - Tiểu Lâu,Chàng Không Cần Ta Sao…
Chương 177 - Ta Quyết Định, Ở Với Chàng…
Chương 178 - Ở Trên Giường Gọi Tên Nữ Nhân Khác
Chương 179 - Nữ Nhân Ngốc, Ta Sẽ Không Chết
Chương 180 - Tiện Nhân! Ta Muốn Giết Ngươi
Chương 181 - Gia Luật Hằng Cướp Đi Tiểu Tân
Chương 182 - Mộc Xuân Phong Đi Đâu ?
Chương 183 - Hắn Muốn Hưu Nàng
Chương 184 - Trời Ạ, Lục Uyển Thế Nhưng…
Chương 185 - Nàng Thật Tà Ác
Chương 186 - Mộc Xuân Phong, Thật Có Nàng !
Chương 187 - Hoàng Thượng Đại Hôn!
Chương 188 - Hắn Cư Nhiên Kêu Nàng Là Đệ Muội! ! !
Chương 189 - Bổn Vương Tuyên Bố Hưu Tra Tiểu Tân
Chương 190 - Lâu Lan Giống Như Điên Tìm Tiểu Tân
Chương 191 - Lần Này, Sẽ Không Để Cho Nàng Rời Khỏi Ta
Chương 192 - Thu Dung Đâu, Nàng Thế Nào ?
Chương 193 - Thần Linh Ơi? Lâu Lan Vô Lễ Với Lục Uyển?
Chương 194 - Mộc Xuân Phong Và Lâu Lan Đại Hôn!
Chương 195 - Thiếp Cho Rằng,Cả Đời Này Thiếp Không Thể Gả Cho Chàng
Chương 196 - Buồn Cười!Lục Uyển Này! ! !
Chương 197 - Dám Khi Dễ Tiểu Lâu Nhà Ta! Nàng Sống Không Lâu Nha ? !
Chương 198 - Muội Ấy Mới Là Người Có Tâm Cơ !
Chương 199 - Tiểu Tân Uống Thuốc Nạo Thai
Chương 200 - Hài Tử, Hài Tử Của Ta… Hài Tử…
Chương 201 - Hài Tử Không Có, Hắn Cũng Không Cần Ngươi
Chương 202 - Tiểu Lâu, Chàng Ở Nơi Nào, Con Của Chúng Ta, Thực Đã Không Còn………
Chương 203 - Lâu Lan Điên Dại , Không Giải Thích
Chương 204 - Chàng Muốn Biết Nàng Rơi Xuống Ở Đâu, Vậy Thì Cắt Đứt Cổ Tay Của Mình
Chương 205 - Không! Nàng Không Chết!
Chương 206 - Ta Mới Không Thích Nữ Nhân! Ta Thích Là Nam Nhân!
Chương 207 - 9527, Ý Của Ngươi Là?
Chương 208 - Mẹ Ơi! Mẹ Đoán Xem Hôm Nay Con Đã Làm Gì Nha!
Chương 209 - Đại Phôi Đản! Không Được Hôn Mẹ Ta!
Chương 210 - Ba Ngày Sau, Ta Sẽ Phong Nàng Làm Hậu
Chương 211 - Nàng Chính Là Nội Gian
Chương 212 - Chàng Có Bản Lĩnh Ở Ngay Trước Mặt Nàng Giết Thiếp!
Chương 213 - Chương 213
Chương 214 - Thì Ra Ta Ở Tròng Lòng Của Nàng Là Người Như Thế
Chương 215 - Gia Luật Hằng Và Tiểu Tân Động Phòng
Chương 216 - Tiếp Tục Động Phòng
Chương 217 - Gia Luật Tiểu Tử,Con Muốn Gặp Mẹ Con,Con Muốn Gặp Mẹ A!
Chương 218 - Đêm Nay,Ba Người Chúng Ta Ngủ Chung Đi?
Chương 219 - Lục Uyển Muốn Giết Tiểu Vương Tử
Chương 220 - Tất Cả Vẫn Là Xảy Ra Như Vậy…
Chương 221 - Vì Sao Giết Nàng
Chương 222 - Hài Tử Trong Bụng Ta Không Phải Là Của Chàng
Chương 223 - Tiểu Lâu,Chàng Không Quan Tâm Thiếp …
Chương 224 - Hoàng Thượng, Hoàng Thượng, Không Tốt Rồi!
Chương 225 - Lâu Lan, Ngươi Lại Tàn Sát Người Dân Trong Thành! ! !
Chương 226 - Tất Cả Đoàn Tụ
Chương 1 - Bị Đèn Rơi Xuống Đỉnh Đầu Xuyên Qua ……
Chương 2 - Ba Mươi Sáu Kế Chạy Là Thượng Sách
Chương 3 - Ném Nàng Lên Giường
Chương 4 - Đại Dì Mụ Đến Rồi!
Chương 5 - Như Thế Nào Lấy Lòng Hắn Đây !
Chương 6 - Đang Yêu Sâu Sắc Thì Kêu Nàng “ Cút”
Chương 7 - Muội Cái Đầu Của Muội Ý
Chương 8 - Có Người Cười Tà Ác
Chương 9 - Nàng Là Phi Tử Bị Vứt Bỏ?!
Chương 10 - Đôi Uyên Ương Dưới Ánh Trăng
Chương 11 - Thập Tam Vương Gia Lên Sàn
Chương 12 - Đừng Ép Ta Hận Ngươi!
Chương 12 - Thu Dung Hoa Nguyệtkinh Diễm
Chương 13 - Ta Chỉ Muốn Chạy Về
Chương 14 - Tư Thế Hôn Môi Hoàn Mỹ Nha!
Chương 14 - Hắn Nói, Hắn Tin Tưởng Nàng
Chương 15 - Lửa Nóng Vẫn….
Chương 15 - Nếu Xuống Nữa Trinh Tiết Nàng Sẽ Khó Giữ Được!
Chương 16 - Tiểu Tân Bị Bạt Tai
Chương 16 - Lục Uyển Mang Thai!!!
Chương 17 - Nghĩ Cách Trừ Bỏ Nàng
Chương 17 - Khi Ngươi Không Thương Ta. Ta Lại Yêu Ngươi
Chương 18 - Hắn Bị Rắn Cắn?
Chương 18 - Âm Mưu Bắt Đầu, Tình Yêu Chấm Dứt
Chương 19 - Cho Phép Ngươi Làm Trâu Làm Ngựa
Chương 20 - Tiểu Tân Thật Đáng Thương
Chương 21 - Tình Nhân Cũ Xuất Hiện
Chương 22 - Ngươi Cho Rằng Ngươi Là Vua Màn Ảnh À!
Chương 23 - Xem Nàng Nhục Nhã Hắn Thế Nào !
Chương 24 - Nàng Sau Này Là Người Của Bổn Công Tử
Chương 24 - Không Cẩn Thận Thả Cái Rắm
Chương 25 - Ngày Trước Có Một Thái Giám…
Chương 25 - Xem Ta Không Xé Miệng Của Ngươi
Chương 26 - Vì Thế Y Phục Nàng Mở Toang Ra……
Chương 27 - Ma Thú Là Cái Gì?
Chương 28 - Ni Mã (Súc Vật) Là Cái Gì?
Chương 29 - Sau Này Gọi Ngươi Là 9527
Chương 30 - Hắn Đối Với Mỹ Nhân Không Ưa
Chương 31 - Ta Nói Trước , Không Được Vẽ Mặt
Chương 32 - Được Rồi, Thật Ra Có Thể Vẽ Vào Mặt
Chương 33 - Đi Dạo Phố Với 9527
Chương 34 - Tiểu Tân Coi Trọng Chiếc Vòng Ngọc
Chương 35 - Nữ Nhân Gia Luật Hằng Yêu Thích Xuất Hiện
Chương 36 - Muốn Gầy Liền Ăn Tám Cân Đậu
Chương 37 - Vẫn Yêu Nàng …..
Chương 38 - Người Nào Đó Đi Tiểu Ướt Đáy Quần
Chương 39 - Bị Hạ Độc
Chương 40 - Tiểu Tân, Hôm Nay Muốn Xem Ngươi May Mắn Thế Nào!!!!
Chương 41 - JQ Bị Tiểu Lâu Bắt Gặp!
Chương 42 - Tiểu Tân Bị Dọa Đến Khóc
Chương 43 - Ăn Xuân Dược
Chương 44 - Roi Như Mưa Đánh Vào Người Nàng
Chương 45 - Vì Sao, Chúng Ta Lại Biến Thành Như Hôm Nay
Chương 46 - Nữ Tử Mập Mạp Chết Bầm Này
Chương 47 - Tiểu Lâu Kêu Tiểu Tân Cởi Y Phục Ra
Chương 48 - Tiểu Lâu Xé Y Phục Của Nàng
Chương 49 - Tiểu Tân Nói: “Ngươi Không Quan Tâm Ta Sao?”
Chương 50 - Tiểu Lâu Nói Bên Tai Nàng……
Chương 51 - Tiểu Lâu Để Lại Dâu Tây Trên Người Nàng
Chương 52 - Tiểu Tân Đánh Tiểu Lâu Một Bạt Tai
Chương 53 - Người Nào Đó Nói Với Người Nào Đó “ Ta Yêu Ngươi’
Chương 54 - Tiểu Tân Càng Khóc Càng Thương Tâm
Chương 55 - Nàng Lần Đầu Tiên Chủ Động Hôn Hắn
Chương 56 - Bổn Vương Đợi Nàng Rất Lâu
Chương 57 - Hắn Hôn Nàng, Như Vậy Còn Đau Không?
Chương 58 - Hôn Môi Làm Người Ta Chảy Máu Mũi
Chương 59 - Vương Gia Bá Đạo
Chương 60 - Đột Nhiên Xảy Ra Biến Hóa
Chương 61 - Bị Nam Nhân Ngoài Tiểu Lâu Cưỡng Hôn
Chương 63 - Trên Đời Này, Chỉ Có Tình Cảm Mới Có Thể Mê Hoặc Ta
Chương 69 - Hắn Chính Miệng Nói, Muốn Nàng Rời Đi
Chương 70 - Hát Xong Bài Hát Này, Ta Sẽ Rời Ngươi
Chương 71 - Nếu Đây Là Yêu…
Chương 72 - Hai Nữ Nhân Chiến Tranh
Chương 73 - Thì Ra Người Cứu Nàng Là Hắn…
Chương 76 - Phúc Hắc Thập Tam Vương Gia
Chương 77 - Phúc Hắc Nam Gặp Gỡ Giảo Hoạt Nữ
Chương 78 - - Lần Đầu Đi Kỹ Viện……
Chương 79 - Nàng Là Xử Nữ Sao?
Chương 80 - Đi Vào Nàng Nhất Định Phải Chết
Chương 81 - Rốt Cuộc, Hắn Lộ Vẻ Mặt Ác Ma
Chương 82 - Bị Tiểu Lâu Ôm Lấy
Chương 83 - Tiểu Tân Rơi Xuống Hồ Cùng Hắn
Chương 84 - Hắn Muốn Đuổi Tiểu Tân Đi!
Chương 85 - Ném Tới Kỹ Viện.
Chương 86 - Tiểu Tân Nữ Cải Nam Trang!
Chương 87 - Ngồi Đối Diện Chẳng Phải Tiểu Lâu Sao?
Chương 88 - Hắn, Vì Sao Phải Đi?
Chương 89 - Tiểu Lâu, Ta Là Tra Tiểu Tân…
Chương 90 - Nam Nữ Thần Bí Xuất Hiện
Chương 91 - Xin Hỏi, Nơi Này Có Tuyển Người Làm Không?
Chương 92 - Hắn Gọi Là Như Hoa
Chương 93 - Sét- Đánh – Giữa- Trời – Quang Đánh Trúng Tiểu Tân
Chương 94 - Cái Gì?! Hắn Muốn Thành Thân Với Nàng?
Chương 95 - Yêu Ngươi, Ta Không Lùi Bước
Chương 96 - Vương Gia, Chàng Đã Lâu Không Chạm Vào Ta
Chương 97 - Hắn Lại Dám Hôn Tiểu Tân
Chương 98 - Trong Bóng Đêm, Cuối Cùng Hắn Nhìn Đến Nàng
Chương 99 - Thấy Được Người Nào…
Chương 100 - Có Người Chút Nữa Bị Cường Bạo…
Chương 101 - Tại Sao Nhìn Ta Chân Thành Như Vậy……
Chương 102 - Cút!Còn Không Mau Cút Khỏi Mắt Bổn Vương !
Chương 103 - Trái Tim Chia Làm Hai Nàng Đau Đến Mất Cảm Giác
Chương 104 - Ngốc, Ta Làm Sao Có Thể Yêu Nàng
Chương 105 - Bọn Họ Gặp Thoáng Qua
Chương 106 - Không Thể Rơi Lệ
Chương 107 - Ngươi Không Những Sờ Soạn Còn Hôn Ta
Chương 108 - Bị Người Đáng Ghét Liên Tục Hôn Hai Lần
Chương 109 - Lâu Lan, Đợi Ta Với
Chương 110 - Là Hắn,Quá Nhớ Nàng Sao?
Chương 111 - Ta Chịu Không Nổi Nữa,Chịu Không Nổi Nữa
Chương 112 - Đừng Lải Nhãi Nữa Mau Cởi!
Chương 113 - Bản Thân Và Một Nam Nhân Nằm Cùng Một Chỗ
Chương 114 - Ta Thật Sự Không Có Nhìn Lén,Ta Chỉ Là Nhìn Thoáng Qua Thôi.
Chương 115 - Muốn Hủy Dung Nữ Nhân Khác
Chương 116 - Một Cước Của Hắn Đá Thẳng Về Phía Đại Dì Mụ!
Chương 117 - Tiểu Tân Bị Đuổi Giết
Chương 118 - Người Mình Yêu Sâu Sắc Bị Nam Nhân Khác Cởi Áo Tháo Thắt Lưng
Chương 119 - Hay Là Chúng Ta Cùng Nhau Ngủ?
Chương 120 - Trời Ạ! Nàng Tại Sao Dám Đụng Đến Nơi Đó Của Hắn….
Chương 121 - Ta Không Biết Ta Sờ Nơi Đó Của Ngươi
Chương 122 - Tô Đại Thẩm!Lâu Rồi Không Thấy Nha!
Chương 123 - Không Cho Phép Liếm Nước Miếng Của Ta!
Chương 124 - Ngươi Là Ai ?Vì Sao Muốn Giết Nàng!
Chương 125 - Trước Mặt Hắn Nàng Vì Một Người Nam Nhân Khác Rơi Lệ
Chương 126 - Ngươi Ôm Ta Như Thế Ta Thở Không Nổi
Chương 127 - Thì Ra Gian Tế Ẩn Núp Trong Lâu Phủ Chính Là Nàng!
Chương 128 - Những Người Thích Ngươi Không Phải Tất Cả Đều Đần Độn A
Chương 129 - Chính Nghĩa Kêu Gọi Ta, Mỹ Nữ Cần Ta! Tiểu Tân Rất Bận Rộn A!
Chương 130 - Hắn Dám Hôn Nữ Nhân Kia!!!
Chương 131 - Nàng Là Người Mập Mạp, Nàng Mập Như Lợn, Nàng Là Người Chậm Chạp!
Chương 132 - Tiểu Tân Và Ninh Thanh PK
Chương 133 - Ta Nói Ngươi Tự Kỷ! Nhéo Chết Ngươi!Nhéo Chết Ngươi!
Chương 134 - Tiểu Tân Biểu Lộ Quân Sự Thiên Phú Không Bỏ Sót Nha
Chương 135 - Nhìn Thấy Nàng Say Trong Lòng Nam Nhân Khác.
Chương 136 - Mộc Xuân Phong,Ngươi Thật Sự Yêu Nàng Sao
Chương 137 - Thuyền Cháy ,Tiểu Tân Lại Ở Trong Thuyền…
Chương 138 - Muốn Sống Thì Cùng Nhau Sống,Muốn Chết Phải Cùng Chết!
Chương 139 - Mộc Xuân Phong Liều Lĩnh Nhảy Xuống Sông
Chương 140 - Nàng Bôi Đồ Của Nàng , Ta Hôn Thì Cứ Hôn
Chương 141 - Xuyên Qua Quả Nhiên Đau Đến Không Dậy Nổi Nha! ! !
Chương 142 - Nàng Và Hắn,Coi Như Là Chân Chính Chia Tay Sao?
Chương 143 - Nếu Không Thể Yêu Nàng, Như Vậy Yêu Ai Cũng Vậy
Chương 144 - Mộc Xuân Phong Đại Hôn
Chương 145 - Nàng Không Có Tư Cách Can Thiệp Cuộc Sống Của Bổn Vương
Chương 146 - Ta Về Sau Này Sẽ Không Nói Chuyện Với Ngươi
Chương 147 - Hắn Thật Sự Yêu Nàng Sao?
Chương 148 - Tiểu Tân Quyết Định Một Mình Đi Tìm Tiểu Lâu
Chương 149 - Kích Tình, Không Giải Thích
Chương 150 - Tiếp Tục Không Giải Thích
Chương 151 - Tên Tiểu Tử Gia Luật Hằng Kia Kiềm Chế Không Được
Chương 152 - Từ Hôm Nay Nàng Chính Là Chị Dâu Của Hắn
Chương 153 - Gọi Ta Là Tướng Công
Chương 154 - Chỉ Cần Động Phòng Không Cần Hoa Chúc
Chương 155 - Tiểu Lâu Nói, Ngày Mai Gả Cho Ta
Chương 156 - Mộc Xuân Phong Xin Hoàng Thượng Tứ Hôn
Chương 157 - Tiểu Lâu Đã Biết Tin Tức Này
Chương 158 - Chàng Đã Nói,Sẽ Lấy Ta…
Chương 159 - Chàng Đã Nói,Sẽ Lấy Ta…
Chương 160 - Tiểu Tân Chạy Trốn! ! !
Chương 161 - Làm Mộc Xuân Phong Đau Lòng
Chương 162 - Nàng Gọi Một Tiếng Tiểu Lâu
Chương 163 - Tiểu Lâu, Ta Yêu Chàng, Ta Yêu Chàng, Ta Yêu Chàng
Chương 164 - Xem Tiểu Tân Bày Ra “Không Thành Kế”
Chương 165 - Tạm Biệt, Là Lời Nói Duy Nhất Hắn Muốn Nói Với Nàng
Chương 166 - Hắn Và Nàng,Cuối Cùng Chính Là Không Đúng
Chương 167 - Gia Luật Hằng Nổi Giận
Chương 168 - Hỏng Bét,Tiểu Tân Bị Bắt!
Chương 169 - Vì Cứu Nàng Hắn Bị Thương Nặng
Chương 170 - Ngoại Trừ Ở Lại Bên Người Ta,Nàng Chỗ Nào Cũng Không Thể Đi
Chương 171 - Cầu Ngươi Nói Cho Ta Biết Nàng Ở Đâu!
Chương 172 - Tên Kia Vọt Tới Ngực Nàng
Chương 173 - Tên Xuyên Thấu …
Chương 174 - Cầu Ngươi, Cầu Ngươi Rời Khỏi Tra Tiểu Tân
Chương 175 - Gia Luật Hằng Không Thể Thừa Nhận Mình Đau
Chương 176 - Tiểu Lâu,Chàng Không Cần Ta Sao…
Chương 177 - Ta Quyết Định, Ở Với Chàng…
Chương 178 - Ở Trên Giường Gọi Tên Nữ Nhân Khác
Chương 179 - Nữ Nhân Ngốc, Ta Sẽ Không Chết
Chương 180 - Tiện Nhân! Ta Muốn Giết Ngươi
Chương 181 - Gia Luật Hằng Cướp Đi Tiểu Tân
Chương 182 - Mộc Xuân Phong Đi Đâu ?
Chương 183 - Hắn Muốn Hưu Nàng
Chương 184 - Trời Ạ, Lục Uyển Thế Nhưng…
Chương 185 - Nàng Thật Tà Ác
Chương 186 - Mộc Xuân Phong, Thật Có Nàng !
Chương 187 - Hoàng Thượng Đại Hôn!
Chương 188 - Hắn Cư Nhiên Kêu Nàng Là Đệ Muội! ! !
Chương 189 - Bổn Vương Tuyên Bố Hưu Tra Tiểu Tân
Chương 190 - Lâu Lan Giống Như Điên Tìm Tiểu Tân
Chương 191 - Lần Này, Sẽ Không Để Cho Nàng Rời Khỏi Ta
Chương 192 - Thu Dung Đâu, Nàng Thế Nào ?
Chương 193 - Thần Linh Ơi? Lâu Lan Vô Lễ Với Lục Uyển?
Chương 194 - Mộc Xuân Phong Và Lâu Lan Đại Hôn!
Chương 195 - Thiếp Cho Rằng,Cả Đời Này Thiếp Không Thể Gả Cho Chàng
Chương 196 - Buồn Cười!Lục Uyển Này! ! !
Chương 197 - Dám Khi Dễ Tiểu Lâu Nhà Ta! Nàng Sống Không Lâu Nha ? !
Chương 198 - Muội Ấy Mới Là Người Có Tâm Cơ !
Chương 199 - Tiểu Tân Uống Thuốc Nạo Thai
Chương 200 - Hài Tử, Hài Tử Của Ta… Hài Tử…
Chương 201 - Hài Tử Không Có, Hắn Cũng Không Cần Ngươi
Chương 202 - Tiểu Lâu, Chàng Ở Nơi Nào, Con Của Chúng Ta, Thực Đã Không Còn………
Chương 203 - Lâu Lan Điên Dại , Không Giải Thích
Chương 204 - Chàng Muốn Biết Nàng Rơi Xuống Ở Đâu, Vậy Thì Cắt Đứt Cổ Tay Của Mình
Chương 205 - Không! Nàng Không Chết!
Chương 206 - Ta Mới Không Thích Nữ Nhân! Ta Thích Là Nam Nhân!
Chương 207 - 9527, Ý Của Ngươi Là?
Chương 208 - Mẹ Ơi! Mẹ Đoán Xem Hôm Nay Con Đã Làm Gì Nha!
Chương 209 - Đại Phôi Đản! Không Được Hôn Mẹ Ta!
Chương 210 - Ba Ngày Sau, Ta Sẽ Phong Nàng Làm Hậu
Chương 211 - Nàng Chính Là Nội Gian
Chương 212 - Chàng Có Bản Lĩnh Ở Ngay Trước Mặt Nàng Giết Thiếp!
Chương 213 - Chương 213
Chương 214 - Thì Ra Ta Ở Tròng Lòng Của Nàng Là Người Như Thế
Chương 215 - Gia Luật Hằng Và Tiểu Tân Động Phòng
Chương 216 - Tiếp Tục Động Phòng
Chương 217 - Gia Luật Tiểu Tử,Con Muốn Gặp Mẹ Con,Con Muốn Gặp Mẹ A!
Chương 218 - Đêm Nay,Ba Người Chúng Ta Ngủ Chung Đi?
Chương 219 - Lục Uyển Muốn Giết Tiểu Vương Tử
Chương 220 - Tất Cả Vẫn Là Xảy Ra Như Vậy…
Chương 221 - Vì Sao Giết Nàng
Chương 222 - Hài Tử Trong Bụng Ta Không Phải Là Của Chàng
Chương 223 - Tiểu Lâu,Chàng Không Quan Tâm Thiếp …
Chương 224 - Hoàng Thượng, Hoàng Thượng, Không Tốt Rồi!
Chương 225 - Lâu Lan, Ngươi Lại Tàn Sát Người Dân Trong Thành! ! !
Chương 226 - Tất Cả Đoàn Tụ
Tra Tiểu Tân cả người đều thở dài nhẹ nhỏm,
quả nhiên nam nhân đều dùng nửa thân dưới suy xét vấn đề,
nàng kiên định gật đầu: “So với trân châu thật đúng là !
” Chưa nói xong lại thêm vào câu: “Hơn nữa ngươi không cần học tiếng cầm thú cũng có thể ôm mỹ nhân.
”
“Cầm thú…” Người nào đó nghe hai chữ đó xong cười đến hai mắt híp lại thành một đường sắc bén.
“Hì hì,
con mèo ,
con chó không phải là cầm thú sao? Tóm lại việc này không nên chậm trễ hay là chúng ta về nhà ngươi sớm một chút để thương luợng đại kế tán gái đi!
” Tra Tiểu Tân thấy hắn muốn phát hỏa liền nhanh như chớp chạy về Mộc vương phủ.
Mộc Xuân Phong nhìn bóng dáng nàng khóe môi chợt hiện lên một nụ cười, hắn làm sao thích nữ tử Ninh Thanh kia,
hắn chỉ muốn cùng nàng có nhiều thời gian ở cùng một chỗ,
hắn cố ý không nói rõ nguyên nhân.
Mà Ninh Thanh chẳng qua là một cái cớ thôi.
Ôn nhu kế hắn còn muốn áp dụng nhưng mục đích thì không giống như lúc đầu.
Cùng Mộc Xuân Phong nói xong tán gái đại kế khi trở về nhà đã tới chạng vạng ,
Tra Tiểu Tân mua rất nhiều đồ ăn vặt mang về nhà,
khi bước vào nhà nhìn thấy bên trong một đống hỗn độn mà người khởi xướng chính là người đang ở nơi đó lục tung lên.
“Nơi này không có…”Gia Luật Hằng vừa tìm vừa nói ,
lôngmày nhăn lại thật sâu, nhập tâm quá mức nên không phát hiện có người đứng ở cửa .
Tra Tiểu Tân đem tất cả đồ ăn vặt đặt lên bàn sau đó đi đến bên cạnh chụp bả vai hắn nói: “Như hoa, ngươi đang làm gì vậy?”
Đang suy nghĩ sâu xa đột nhiên bị người khác vỗ vai Gia Luật Hằng cảnh giác ngoái đầu nhìn lại,
thấy Tra Tiểu Tân nghi ngờ khó hiểu nhìn mình lòng mới buông lỏng ha ha: “A, không có đâu,
ta nhìn thấy một cái con gián sợ ngươi gặp phải hoảng sợ nên mới đi tìm .
”Hắn làm sao có thể nói cho nàng biết hắn định tìm trên người nàng có vương bài của Lâu Lan không?
“Thật sao?” Tra Tiểu Tân nheo lại mắt hỏi,
đi đến gần hắn.
Gia Luật Hằng mặc dù trong lòng trống không nhưng giọng nói vẫn kiên định: “Thật!
” Chẳng lẽ nàng phát hiện cái gì? Nếu nàng phát hiện cái gì, nghĩ tới đây tay lại chuẩn bị ra chiêu.
“Thật...
thật…thật …sao?” Nàng lại từng bước đến gần.
“Thật.
” Hắn lặp lại,
chẳng qua là trong lời nói không ở có ý cười,
nếu như nàng đi thêm một bước, hắn liền… Giết nàng.
Thấy vẻ mặt hắn nghiêm túc chọc không được,
Tra Tiểu Tân khoát tay: “A,
thì ra là thế nhưng ngươi không cần tìm nữa,
ta đã thấy rồi.
” Nói xong liền ngồi xuống ăn đùi gà, nàng vừa chính là thấy vẻ mặt hắn nghiêm túc cho nên muốn chọc hắn.
Chẳng qua là thuận miệng nói đại chẳng lẽ có thật?Gia Luật Hằng không tin hỏi lại: “Thật sao?”
“Thật mà,
đang ở trước mặt ta nha.
”
“Ở trước mặt…” Gia Luật Hằng nói xong liền nghe được nàng cười nhìn mình,
lúc này mới chợt hiểu ra,
hiểu nàng muốn trêu chọc mình.
Mới Thả lỏng hạ đi đến bên cạnh bàn ngồi xuống cùng hưởng thụ mỹ thực,
thỉnh thoảng tán thưởng.
Tra Tiểu Tân vừa gặm đùi gà vừa cùng hắn nói chuyện bản thân lúc còn bé,
ví dụ như không cẩn thận dùng gạch chọi trúng đầu của tiểu muội hàng xóm,
hay là tò mò đi trộm đồ để không bị phát hiện nên trộm một quả cam,
kết quả sau khi trở về bị ba ba hung hăng đánh mông,
hoặc là bởi vì không có tiền dùng vì thế trộm lấy tiền của mẹ cố ý ném trên đất, sau đó lại vui vẻ nói bản thân nhặt được bạc,
vì thế chuồn ra ra ngoài mua đồ ăn, chuyện này thật sự là rất ngốc nghếch….
.
Hai người cứ như vậy vui đùa trò chuyện,
mặt trời dần dần hạ xuống.
Vân Hoang các.
Lâu Lan im lặng ngồi ở trước bàn đọc sách,
ánh nến chiếu ra ấn lên khuôn mặt tuấn tú,
hồng y như máu,
xinh đẹp giống như màu sắc đêm tối,
cả cảnh đêm bên ngoài cũng không che dấu được.
Không khí yên tĩnh có chút bất an.
Diêu Định quỳ trên mặt đất nơm nớp lo sợ nói: “Theo thám tử báo cáo,
Gia Luật Hằng không ở Ấp quốc mà tung tích của An Ninh đến giờ vẫn không rõ. “Có trời biết khi hắn biết được tin tức này còn dự cảm xấu như thế nào,
hắn cảm giác mình nói xong tin tức kia sẽ bị vương gia giận dữ lập tức ban chết.
Tra xét gần nửa năm,
sử dụng tất cả lực lượng thậm chí ngay cả hắn chỉ tìm tin tức một người mà cũng tìm không ra .
Nàng giống như là biến mất ở trên đời này.
Lâu Lan ngắm bức họa trên bàn,
tay vuốt ve khắp nơi,
trong mắt phượng hẹp dài giống như không có vẻ đau xót hiện lên,
tức giận cũng không rống to mà là trầm mặc không nói. Lần đầu tiên hắn cảm thấy mệt mỏi, hắn cảm thấy hắn được quyền sở hữu tất cả đều là vô ích bởi vì bọn chúng không giúp hắn tìm được nữ tử kia.
Diêu Định tâm thần không yên quỳ dưới đất thật lâu, đang muốn mở miệng nhận tội thì Lâu Lan lại mở miệng bảo hắn lui ra, hắn mong như thế còn không được, lập tức chạy đi.
Khi cửa khép lại, bên trong trống trải càng thêm yên tĩnh chỉ còn lại hồng ảnh cô độc.
Trên giấy Tuyên Thành vẽ một nữ tử đang nhướng mày mỉm cười,
áo trắng,
tóc dài, con ngươi đen, nàng đang đứng ở bên cạnh ao cá,
trong ao nước trong suốt hiện lên ảnh ngược của nàng với bầu trời anh biếc và hoa sen,
mà một hạt bụi nhỏ cũng không dính lên,
thuần khiết như bạch liên.
Khớp xương ngón tay rõ ràng chậm rãi xoa nhẹ lên gò má nữ tử, khẽ run,
Lâu Lan cảm thấy ngực có một cảm xúc muốn phát tiết lại không thể nào phát tiết ra,
chỉ có thể sờ qua lại giống như tưởng phát tiết lại không thể nào phát tiết, chỉ có thể qua lại xuyên qua, giống như thấu tim phổi.
“Bích sắc khó nén xuân,
Thanh Trì mở miệng cười.
”
Thật lâu sau,
đôi môi đỏ ửng môi khẽ nhếch lên thì thào một câu, ánh mắt hắn giống như muốn đem hết giấy Tuyên Thành cắn nuốt trong bóng tối ấy,
mắt phượng bởi vì mở to quá lâu nên hiện nhiều tơ máu,
có thể hay không chỉ cần không nháy mắt nàng sẽ theo bức tranh đi ra xuất hiện trước mắt.
Gió không tiếng động theo cửa sổ thổi vào,
thổi bay một góc trang giấy, một đầu tóc đen rối loạn.
Tình cảnh này thật bi thương,
người nào nói hắn không si tình?
Thu Các.
“Tiểu Thu,
tỷ thấy thân thể có tốt hơn chút nào không?” Lục Uyển ngồi bên giường quan tâm nói,
từ sau vụ rơi hồ lần trước đến giờ cả ngày Thu Dung đều nằm trên giường, thật nhiễm khí lạnh thật, thân thể không bằng lúc trước.
Thu Dung nhìn nàng miễn cưỡng cười, an ủi nói: “Tiểu Lục,
tỷ tốt lắm,
cám ơn muội mỗi ngày đều đến thăm ta.
” Nói xong lại bắt đầu ho khan,
ho đến nỗi làm cho người khác cho rằng nàng thân thể suy yếu đến nỗi bất cứ lúc nào cũng có thể bẻ gãy.
Lục Uyển thấy thế lập tức đưa một chén nước ấm cho nàng, tay nhẹ nhàng vỗ phía sau lưng nàng,
lời nói có ý sâu sa: “Tiểu Thu thay ta rơi xuống hồ,
ân huệ này ta nhất định trả gấp đôi.
”
“Tiểu Lục,
muội còn giận tỷ tỷ sao?Đừng như thế,
muội…”
“A,
tỷ cái gì cũng không cần nói,
cứ nằm ở đây nghỉ ngơi thật tốt.
” Lục Uyển cũng không trả lời trước mặt nàng,
đợi nàng nằm xuống sau đó nheo mắt cười: “Có thể lên làm hoa khôi thanh lâu,
nàng ta cho rằng ta thật sự dựa vào bề ngoài sao?Đúng là quá ngây thơ rồi!
”
Trong buổi nói chuyện Thu Dung nghe nàng có ý muốn trả thù,
đang muốn khuyên thì bên ngoài truyền đến tiếng ầm ĩ.
“A! Lục Uyển!
Tiện nhân ngươi!
Ta muốn giết ngươi!
Giết ngươi! ! !
”Giọng nói cuồng loạn ấy không phải là của Hoa Nguyệt sao?
“Tiểu Lục,
tỷ….
.
?” Thu Dung mơ hồ cảm thấy có chuyện không hay giữ chặt tay áo nàng lo lắng hỏi.
Lục Uyển mép môi quyến rũ cười càng sâu,
nhìn nàng cười tinh nghịch: “Ta chỉ là dặm thêm lớp phấn hoa tàn cho nàng mà thôi.
”
“Cái gì?Hoa tàn?” Thu Dung vẻ mặt đột nhiên biến, hoa tàn là một loại mẫn cảm, một khi tiếp xúc làn da sẽ nổi chi chít những điểm đỏ,
nếu như không cởi ra thì tương đương với hủy dung!