Chương 1 - Bị Đèn Rơi Xuống Đỉnh Đầu Xuyên Qua ……
Chương 2 - Ba Mươi Sáu Kế Chạy Là Thượng Sách
Chương 3 - Ném Nàng Lên Giường
Chương 4 - Đại Dì Mụ Đến Rồi!
Chương 5 - Như Thế Nào Lấy Lòng Hắn Đây !
Chương 6 - Đang Yêu Sâu Sắc Thì Kêu Nàng “ Cút”
Chương 7 - Muội Cái Đầu Của Muội Ý
Chương 8 - Có Người Cười Tà Ác
Chương 9 - Nàng Là Phi Tử Bị Vứt Bỏ?!
Chương 10 - Đôi Uyên Ương Dưới Ánh Trăng
Chương 11 - Thập Tam Vương Gia Lên Sàn
Chương 12 - Đừng Ép Ta Hận Ngươi!
Chương 12 - Thu Dung Hoa Nguyệtkinh Diễm
Chương 13 - Ta Chỉ Muốn Chạy Về
Chương 14 - Tư Thế Hôn Môi Hoàn Mỹ Nha!
Chương 14 - Hắn Nói, Hắn Tin Tưởng Nàng
Chương 15 - Lửa Nóng Vẫn….
Chương 15 - Nếu Xuống Nữa Trinh Tiết Nàng Sẽ Khó Giữ Được!
Chương 16 - Tiểu Tân Bị Bạt Tai
Chương 16 - Lục Uyển Mang Thai!!!
Chương 17 - Nghĩ Cách Trừ Bỏ Nàng
Chương 17 - Khi Ngươi Không Thương Ta. Ta Lại Yêu Ngươi
Chương 18 - Hắn Bị Rắn Cắn?
Chương 18 - Âm Mưu Bắt Đầu, Tình Yêu Chấm Dứt
Chương 19 - Cho Phép Ngươi Làm Trâu Làm Ngựa
Chương 20 - Tiểu Tân Thật Đáng Thương
Chương 21 - Tình Nhân Cũ Xuất Hiện
Chương 22 - Ngươi Cho Rằng Ngươi Là Vua Màn Ảnh À!
Chương 23 - Xem Nàng Nhục Nhã Hắn Thế Nào !
Chương 24 - Nàng Sau Này Là Người Của Bổn Công Tử
Chương 24 - Không Cẩn Thận Thả Cái Rắm
Chương 25 - Ngày Trước Có Một Thái Giám…
Chương 25 - Xem Ta Không Xé Miệng Của Ngươi
Chương 26 - Vì Thế Y Phục Nàng Mở Toang Ra……
Chương 27 - Ma Thú Là Cái Gì?
Chương 28 - Ni Mã (Súc Vật) Là Cái Gì?
Chương 29 - Sau Này Gọi Ngươi Là 9527
Chương 30 - Hắn Đối Với Mỹ Nhân Không Ưa
Chương 31 - Ta Nói Trước , Không Được Vẽ Mặt
Chương 32 - Được Rồi, Thật Ra Có Thể Vẽ Vào Mặt
Chương 33 - Đi Dạo Phố Với 9527
Chương 34 - Tiểu Tân Coi Trọng Chiếc Vòng Ngọc
Chương 35 - Nữ Nhân Gia Luật Hằng Yêu Thích Xuất Hiện
Chương 36 - Muốn Gầy Liền Ăn Tám Cân Đậu
Chương 37 - Vẫn Yêu Nàng …..
Chương 38 - Người Nào Đó Đi Tiểu Ướt Đáy Quần
Chương 39 - Bị Hạ Độc
Chương 40 - Tiểu Tân, Hôm Nay Muốn Xem Ngươi May Mắn Thế Nào!!!!
Chương 41 - JQ Bị Tiểu Lâu Bắt Gặp!
Chương 42 - Tiểu Tân Bị Dọa Đến Khóc
Chương 43 - Ăn Xuân Dược
Chương 44 - Roi Như Mưa Đánh Vào Người Nàng
Chương 45 - Vì Sao, Chúng Ta Lại Biến Thành Như Hôm Nay
Chương 46 - Nữ Tử Mập Mạp Chết Bầm Này
Chương 47 - Tiểu Lâu Kêu Tiểu Tân Cởi Y Phục Ra
Chương 48 - Tiểu Lâu Xé Y Phục Của Nàng
Chương 49 - Tiểu Tân Nói: “Ngươi Không Quan Tâm Ta Sao?”
Chương 50 - Tiểu Lâu Nói Bên Tai Nàng……
Chương 51 - Tiểu Lâu Để Lại Dâu Tây Trên Người Nàng
Chương 52 - Tiểu Tân Đánh Tiểu Lâu Một Bạt Tai
Chương 53 - Người Nào Đó Nói Với Người Nào Đó “ Ta Yêu Ngươi’
Chương 54 - Tiểu Tân Càng Khóc Càng Thương Tâm
Chương 55 - Nàng Lần Đầu Tiên Chủ Động Hôn Hắn
Chương 56 - Bổn Vương Đợi Nàng Rất Lâu
Chương 57 - Hắn Hôn Nàng, Như Vậy Còn Đau Không?
Chương 58 - Hôn Môi Làm Người Ta Chảy Máu Mũi
Chương 59 - Vương Gia Bá Đạo
Chương 60 - Đột Nhiên Xảy Ra Biến Hóa
Chương 61 - Bị Nam Nhân Ngoài Tiểu Lâu Cưỡng Hôn
Chương 63 - Trên Đời Này, Chỉ Có Tình Cảm Mới Có Thể Mê Hoặc Ta
Chương 69 - Hắn Chính Miệng Nói, Muốn Nàng Rời Đi
Chương 70 - Hát Xong Bài Hát Này, Ta Sẽ Rời Ngươi
Chương 71 - Nếu Đây Là Yêu…
Chương 72 - Hai Nữ Nhân Chiến Tranh
Chương 73 - Thì Ra Người Cứu Nàng Là Hắn…
Chương 76 - Phúc Hắc Thập Tam Vương Gia
Chương 77 - Phúc Hắc Nam Gặp Gỡ Giảo Hoạt Nữ
Chương 78 - - Lần Đầu Đi Kỹ Viện……
Chương 79 - Nàng Là Xử Nữ Sao?
Chương 80 - Đi Vào Nàng Nhất Định Phải Chết
Chương 81 - Rốt Cuộc, Hắn Lộ Vẻ Mặt Ác Ma
Chương 82 - Bị Tiểu Lâu Ôm Lấy
Chương 83 - Tiểu Tân Rơi Xuống Hồ Cùng Hắn
Chương 84 - Hắn Muốn Đuổi Tiểu Tân Đi!
Chương 85 - Ném Tới Kỹ Viện.
Chương 86 - Tiểu Tân Nữ Cải Nam Trang!
Chương 87 - Ngồi Đối Diện Chẳng Phải Tiểu Lâu Sao?
Chương 88 - Hắn, Vì Sao Phải Đi?
Chương 89 - Tiểu Lâu, Ta Là Tra Tiểu Tân…
Chương 90 - Nam Nữ Thần Bí Xuất Hiện
Chương 91 - Xin Hỏi, Nơi Này Có Tuyển Người Làm Không?
Chương 92 - Hắn Gọi Là Như Hoa
Chương 93 - Sét- Đánh – Giữa- Trời – Quang Đánh Trúng Tiểu Tân
Chương 94 - Cái Gì?! Hắn Muốn Thành Thân Với Nàng?
Chương 95 - Yêu Ngươi, Ta Không Lùi Bước
Chương 96 - Vương Gia, Chàng Đã Lâu Không Chạm Vào Ta
Chương 97 - Hắn Lại Dám Hôn Tiểu Tân
Chương 98 - Trong Bóng Đêm, Cuối Cùng Hắn Nhìn Đến Nàng
Chương 99 - Thấy Được Người Nào…
Chương 100 - Có Người Chút Nữa Bị Cường Bạo…
Chương 101 - Tại Sao Nhìn Ta Chân Thành Như Vậy……
Chương 102 - Cút!Còn Không Mau Cút Khỏi Mắt Bổn Vương !
Chương 103 - Trái Tim Chia Làm Hai Nàng Đau Đến Mất Cảm Giác
Chương 104 - Ngốc, Ta Làm Sao Có Thể Yêu Nàng
Chương 105 - Bọn Họ Gặp Thoáng Qua
Chương 106 - Không Thể Rơi Lệ
Chương 107 - Ngươi Không Những Sờ Soạn Còn Hôn Ta
Chương 108 - Bị Người Đáng Ghét Liên Tục Hôn Hai Lần
Chương 109 - Lâu Lan, Đợi Ta Với
Chương 110 - Là Hắn,Quá Nhớ Nàng Sao?
Chương 111 - Ta Chịu Không Nổi Nữa,Chịu Không Nổi Nữa
Chương 112 - Đừng Lải Nhãi Nữa Mau Cởi!
Chương 113 - Bản Thân Và Một Nam Nhân Nằm Cùng Một Chỗ
Chương 114 - Ta Thật Sự Không Có Nhìn Lén,Ta Chỉ Là Nhìn Thoáng Qua Thôi.
Chương 115 - Muốn Hủy Dung Nữ Nhân Khác
Chương 116 - Một Cước Của Hắn Đá Thẳng Về Phía Đại Dì Mụ!
Chương 117 - Tiểu Tân Bị Đuổi Giết
Chương 118 - Người Mình Yêu Sâu Sắc Bị Nam Nhân Khác Cởi Áo Tháo Thắt Lưng
Chương 119 - Hay Là Chúng Ta Cùng Nhau Ngủ?
Chương 120 - Trời Ạ! Nàng Tại Sao Dám Đụng Đến Nơi Đó Của Hắn….
Chương 121 - Ta Không Biết Ta Sờ Nơi Đó Của Ngươi
Chương 122 - Tô Đại Thẩm!Lâu Rồi Không Thấy Nha!
Chương 123 - Không Cho Phép Liếm Nước Miếng Của Ta!
Chương 124 - Ngươi Là Ai ?Vì Sao Muốn Giết Nàng!
Chương 125 - Trước Mặt Hắn Nàng Vì Một Người Nam Nhân Khác Rơi Lệ
Chương 126 - Ngươi Ôm Ta Như Thế Ta Thở Không Nổi
Chương 127 - Thì Ra Gian Tế Ẩn Núp Trong Lâu Phủ Chính Là Nàng!
Chương 128 - Những Người Thích Ngươi Không Phải Tất Cả Đều Đần Độn A
Chương 129 - Chính Nghĩa Kêu Gọi Ta, Mỹ Nữ Cần Ta! Tiểu Tân Rất Bận Rộn A!
Chương 130 - Hắn Dám Hôn Nữ Nhân Kia!!!
Chương 131 - Nàng Là Người Mập Mạp, Nàng Mập Như Lợn, Nàng Là Người Chậm Chạp!
Chương 132 - Tiểu Tân Và Ninh Thanh PK
Chương 133 - Ta Nói Ngươi Tự Kỷ! Nhéo Chết Ngươi!Nhéo Chết Ngươi!
Chương 134 - Tiểu Tân Biểu Lộ Quân Sự Thiên Phú Không Bỏ Sót Nha
Chương 135 - Nhìn Thấy Nàng Say Trong Lòng Nam Nhân Khác.
Chương 136 - Mộc Xuân Phong,Ngươi Thật Sự Yêu Nàng Sao
Chương 137 - Thuyền Cháy ,Tiểu Tân Lại Ở Trong Thuyền…
Chương 138 - Muốn Sống Thì Cùng Nhau Sống,Muốn Chết Phải Cùng Chết!
Chương 139 - Mộc Xuân Phong Liều Lĩnh Nhảy Xuống Sông
Chương 140 - Nàng Bôi Đồ Của Nàng , Ta Hôn Thì Cứ Hôn
Chương 141 - Xuyên Qua Quả Nhiên Đau Đến Không Dậy Nổi Nha! ! !
Chương 142 - Nàng Và Hắn,Coi Như Là Chân Chính Chia Tay Sao?
Chương 143 - Nếu Không Thể Yêu Nàng, Như Vậy Yêu Ai Cũng Vậy
Chương 144 - Mộc Xuân Phong Đại Hôn
Chương 145 - Nàng Không Có Tư Cách Can Thiệp Cuộc Sống Của Bổn Vương
Chương 146 - Ta Về Sau Này Sẽ Không Nói Chuyện Với Ngươi
Chương 147 - Hắn Thật Sự Yêu Nàng Sao?
Chương 148 - Tiểu Tân Quyết Định Một Mình Đi Tìm Tiểu Lâu
Chương 149 - Kích Tình, Không Giải Thích
Chương 150 - Tiếp Tục Không Giải Thích
Chương 151 - Tên Tiểu Tử Gia Luật Hằng Kia Kiềm Chế Không Được
Chương 152 - Từ Hôm Nay Nàng Chính Là Chị Dâu Của Hắn
Chương 153 - Gọi Ta Là Tướng Công
Chương 154 - Chỉ Cần Động Phòng Không Cần Hoa Chúc
Chương 155 - Tiểu Lâu Nói, Ngày Mai Gả Cho Ta
Chương 156 - Mộc Xuân Phong Xin Hoàng Thượng Tứ Hôn
Chương 157 - Tiểu Lâu Đã Biết Tin Tức Này
Chương 158 - Chàng Đã Nói,Sẽ Lấy Ta…
Chương 159 - Chàng Đã Nói,Sẽ Lấy Ta…
Chương 160 - Tiểu Tân Chạy Trốn! ! !
Chương 161 - Làm Mộc Xuân Phong Đau Lòng
Chương 162 - Nàng Gọi Một Tiếng Tiểu Lâu
Chương 163 - Tiểu Lâu, Ta Yêu Chàng, Ta Yêu Chàng, Ta Yêu Chàng
Chương 164 - Xem Tiểu Tân Bày Ra “Không Thành Kế”
Chương 165 - Tạm Biệt, Là Lời Nói Duy Nhất Hắn Muốn Nói Với Nàng
Chương 166 - Hắn Và Nàng,Cuối Cùng Chính Là Không Đúng
Chương 167 - Gia Luật Hằng Nổi Giận
Chương 168 - Hỏng Bét,Tiểu Tân Bị Bắt!
Chương 169 - Vì Cứu Nàng Hắn Bị Thương Nặng
Chương 170 - Ngoại Trừ Ở Lại Bên Người Ta,Nàng Chỗ Nào Cũng Không Thể Đi
Chương 171 - Cầu Ngươi Nói Cho Ta Biết Nàng Ở Đâu!
Chương 172 - Tên Kia Vọt Tới Ngực Nàng
Chương 173 - Tên Xuyên Thấu …
Chương 174 - Cầu Ngươi, Cầu Ngươi Rời Khỏi Tra Tiểu Tân
Chương 175 - Gia Luật Hằng Không Thể Thừa Nhận Mình Đau
Chương 176 - Tiểu Lâu,Chàng Không Cần Ta Sao…
Chương 177 - Ta Quyết Định, Ở Với Chàng…
Chương 178 - Ở Trên Giường Gọi Tên Nữ Nhân Khác
Chương 179 - Nữ Nhân Ngốc, Ta Sẽ Không Chết
Chương 180 - Tiện Nhân! Ta Muốn Giết Ngươi
Chương 181 - Gia Luật Hằng Cướp Đi Tiểu Tân
Chương 182 - Mộc Xuân Phong Đi Đâu ?
Chương 183 - Hắn Muốn Hưu Nàng
Chương 184 - Trời Ạ, Lục Uyển Thế Nhưng…
Chương 185 - Nàng Thật Tà Ác
Chương 186 - Mộc Xuân Phong, Thật Có Nàng !
Chương 187 - Hoàng Thượng Đại Hôn!
Chương 188 - Hắn Cư Nhiên Kêu Nàng Là Đệ Muội! ! !
Chương 189 - Bổn Vương Tuyên Bố Hưu Tra Tiểu Tân
Chương 190 - Lâu Lan Giống Như Điên Tìm Tiểu Tân
Chương 191 - Lần Này, Sẽ Không Để Cho Nàng Rời Khỏi Ta
Chương 192 - Thu Dung Đâu, Nàng Thế Nào ?
Chương 193 - Thần Linh Ơi? Lâu Lan Vô Lễ Với Lục Uyển?
Chương 194 - Mộc Xuân Phong Và Lâu Lan Đại Hôn!
Chương 195 - Thiếp Cho Rằng,Cả Đời Này Thiếp Không Thể Gả Cho Chàng
Chương 196 - Buồn Cười!Lục Uyển Này! ! !
Chương 197 - Dám Khi Dễ Tiểu Lâu Nhà Ta! Nàng Sống Không Lâu Nha ? !
Chương 198 - Muội Ấy Mới Là Người Có Tâm Cơ !
Chương 199 - Tiểu Tân Uống Thuốc Nạo Thai
Chương 200 - Hài Tử, Hài Tử Của Ta… Hài Tử…
Chương 201 - Hài Tử Không Có, Hắn Cũng Không Cần Ngươi
Chương 202 - Tiểu Lâu, Chàng Ở Nơi Nào, Con Của Chúng Ta, Thực Đã Không Còn………
Chương 203 - Lâu Lan Điên Dại , Không Giải Thích
Chương 204 - Chàng Muốn Biết Nàng Rơi Xuống Ở Đâu, Vậy Thì Cắt Đứt Cổ Tay Của Mình
Chương 205 - Không! Nàng Không Chết!
Chương 206 - Ta Mới Không Thích Nữ Nhân! Ta Thích Là Nam Nhân!
Chương 207 - 9527, Ý Của Ngươi Là?
Chương 208 - Mẹ Ơi! Mẹ Đoán Xem Hôm Nay Con Đã Làm Gì Nha!
Chương 209 - Đại Phôi Đản! Không Được Hôn Mẹ Ta!
Chương 210 - Ba Ngày Sau, Ta Sẽ Phong Nàng Làm Hậu
Chương 211 - Nàng Chính Là Nội Gian
Chương 212 - Chàng Có Bản Lĩnh Ở Ngay Trước Mặt Nàng Giết Thiếp!
Chương 213 - Chương 213
Chương 214 - Thì Ra Ta Ở Tròng Lòng Của Nàng Là Người Như Thế
Chương 215 - Gia Luật Hằng Và Tiểu Tân Động Phòng
Chương 216 - Tiếp Tục Động Phòng
Chương 217 - Gia Luật Tiểu Tử,Con Muốn Gặp Mẹ Con,Con Muốn Gặp Mẹ A!
Chương 218 - Đêm Nay,Ba Người Chúng Ta Ngủ Chung Đi?
Chương 219 - Lục Uyển Muốn Giết Tiểu Vương Tử
Chương 220 - Tất Cả Vẫn Là Xảy Ra Như Vậy…
Chương 221 - Vì Sao Giết Nàng
Chương 222 - Hài Tử Trong Bụng Ta Không Phải Là Của Chàng
Chương 223 - Tiểu Lâu,Chàng Không Quan Tâm Thiếp …
Chương 224 - Hoàng Thượng, Hoàng Thượng, Không Tốt Rồi!
Chương 225 - Lâu Lan, Ngươi Lại Tàn Sát Người Dân Trong Thành! ! !
Chương 226 - Tất Cả Đoàn Tụ
Chương 1 - Bị Đèn Rơi Xuống Đỉnh Đầu Xuyên Qua ……
Chương 2 - Ba Mươi Sáu Kế Chạy Là Thượng Sách
Chương 3 - Ném Nàng Lên Giường
Chương 4 - Đại Dì Mụ Đến Rồi!
Chương 5 - Như Thế Nào Lấy Lòng Hắn Đây !
Chương 6 - Đang Yêu Sâu Sắc Thì Kêu Nàng “ Cút”
Chương 7 - Muội Cái Đầu Của Muội Ý
Chương 8 - Có Người Cười Tà Ác
Chương 9 - Nàng Là Phi Tử Bị Vứt Bỏ?!
Chương 10 - Đôi Uyên Ương Dưới Ánh Trăng
Chương 11 - Thập Tam Vương Gia Lên Sàn
Chương 12 - Đừng Ép Ta Hận Ngươi!
Chương 12 - Thu Dung Hoa Nguyệtkinh Diễm
Chương 13 - Ta Chỉ Muốn Chạy Về
Chương 14 - Tư Thế Hôn Môi Hoàn Mỹ Nha!
Chương 14 - Hắn Nói, Hắn Tin Tưởng Nàng
Chương 15 - Lửa Nóng Vẫn….
Chương 15 - Nếu Xuống Nữa Trinh Tiết Nàng Sẽ Khó Giữ Được!
Chương 16 - Tiểu Tân Bị Bạt Tai
Chương 16 - Lục Uyển Mang Thai!!!
Chương 17 - Nghĩ Cách Trừ Bỏ Nàng
Chương 17 - Khi Ngươi Không Thương Ta. Ta Lại Yêu Ngươi
Chương 18 - Hắn Bị Rắn Cắn?
Chương 18 - Âm Mưu Bắt Đầu, Tình Yêu Chấm Dứt
Chương 19 - Cho Phép Ngươi Làm Trâu Làm Ngựa
Chương 20 - Tiểu Tân Thật Đáng Thương
Chương 21 - Tình Nhân Cũ Xuất Hiện
Chương 22 - Ngươi Cho Rằng Ngươi Là Vua Màn Ảnh À!
Chương 23 - Xem Nàng Nhục Nhã Hắn Thế Nào !
Chương 24 - Nàng Sau Này Là Người Của Bổn Công Tử
Chương 24 - Không Cẩn Thận Thả Cái Rắm
Chương 25 - Ngày Trước Có Một Thái Giám…
Chương 25 - Xem Ta Không Xé Miệng Của Ngươi
Chương 26 - Vì Thế Y Phục Nàng Mở Toang Ra……
Chương 27 - Ma Thú Là Cái Gì?
Chương 28 - Ni Mã (Súc Vật) Là Cái Gì?
Chương 29 - Sau Này Gọi Ngươi Là 9527
Chương 30 - Hắn Đối Với Mỹ Nhân Không Ưa
Chương 31 - Ta Nói Trước , Không Được Vẽ Mặt
Chương 32 - Được Rồi, Thật Ra Có Thể Vẽ Vào Mặt
Chương 33 - Đi Dạo Phố Với 9527
Chương 34 - Tiểu Tân Coi Trọng Chiếc Vòng Ngọc
Chương 35 - Nữ Nhân Gia Luật Hằng Yêu Thích Xuất Hiện
Chương 36 - Muốn Gầy Liền Ăn Tám Cân Đậu
Chương 37 - Vẫn Yêu Nàng …..
Chương 38 - Người Nào Đó Đi Tiểu Ướt Đáy Quần
Chương 39 - Bị Hạ Độc
Chương 40 - Tiểu Tân, Hôm Nay Muốn Xem Ngươi May Mắn Thế Nào!!!!
Chương 41 - JQ Bị Tiểu Lâu Bắt Gặp!
Chương 42 - Tiểu Tân Bị Dọa Đến Khóc
Chương 43 - Ăn Xuân Dược
Chương 44 - Roi Như Mưa Đánh Vào Người Nàng
Chương 45 - Vì Sao, Chúng Ta Lại Biến Thành Như Hôm Nay
Chương 46 - Nữ Tử Mập Mạp Chết Bầm Này
Chương 47 - Tiểu Lâu Kêu Tiểu Tân Cởi Y Phục Ra
Chương 48 - Tiểu Lâu Xé Y Phục Của Nàng
Chương 49 - Tiểu Tân Nói: “Ngươi Không Quan Tâm Ta Sao?”
Chương 50 - Tiểu Lâu Nói Bên Tai Nàng……
Chương 51 - Tiểu Lâu Để Lại Dâu Tây Trên Người Nàng
Chương 52 - Tiểu Tân Đánh Tiểu Lâu Một Bạt Tai
Chương 53 - Người Nào Đó Nói Với Người Nào Đó “ Ta Yêu Ngươi’
Chương 54 - Tiểu Tân Càng Khóc Càng Thương Tâm
Chương 55 - Nàng Lần Đầu Tiên Chủ Động Hôn Hắn
Chương 56 - Bổn Vương Đợi Nàng Rất Lâu
Chương 57 - Hắn Hôn Nàng, Như Vậy Còn Đau Không?
Chương 58 - Hôn Môi Làm Người Ta Chảy Máu Mũi
Chương 59 - Vương Gia Bá Đạo
Chương 60 - Đột Nhiên Xảy Ra Biến Hóa
Chương 61 - Bị Nam Nhân Ngoài Tiểu Lâu Cưỡng Hôn
Chương 63 - Trên Đời Này, Chỉ Có Tình Cảm Mới Có Thể Mê Hoặc Ta
Chương 69 - Hắn Chính Miệng Nói, Muốn Nàng Rời Đi
Chương 70 - Hát Xong Bài Hát Này, Ta Sẽ Rời Ngươi
Chương 71 - Nếu Đây Là Yêu…
Chương 72 - Hai Nữ Nhân Chiến Tranh
Chương 73 - Thì Ra Người Cứu Nàng Là Hắn…
Chương 76 - Phúc Hắc Thập Tam Vương Gia
Chương 77 - Phúc Hắc Nam Gặp Gỡ Giảo Hoạt Nữ
Chương 78 - - Lần Đầu Đi Kỹ Viện……
Chương 79 - Nàng Là Xử Nữ Sao?
Chương 80 - Đi Vào Nàng Nhất Định Phải Chết
Chương 81 - Rốt Cuộc, Hắn Lộ Vẻ Mặt Ác Ma
Chương 82 - Bị Tiểu Lâu Ôm Lấy
Chương 83 - Tiểu Tân Rơi Xuống Hồ Cùng Hắn
Chương 84 - Hắn Muốn Đuổi Tiểu Tân Đi!
Chương 85 - Ném Tới Kỹ Viện.
Chương 86 - Tiểu Tân Nữ Cải Nam Trang!
Chương 87 - Ngồi Đối Diện Chẳng Phải Tiểu Lâu Sao?
Chương 88 - Hắn, Vì Sao Phải Đi?
Chương 89 - Tiểu Lâu, Ta Là Tra Tiểu Tân…
Chương 90 - Nam Nữ Thần Bí Xuất Hiện
Chương 91 - Xin Hỏi, Nơi Này Có Tuyển Người Làm Không?
Chương 92 - Hắn Gọi Là Như Hoa
Chương 93 - Sét- Đánh – Giữa- Trời – Quang Đánh Trúng Tiểu Tân
Chương 94 - Cái Gì?! Hắn Muốn Thành Thân Với Nàng?
Chương 95 - Yêu Ngươi, Ta Không Lùi Bước
Chương 96 - Vương Gia, Chàng Đã Lâu Không Chạm Vào Ta
Chương 97 - Hắn Lại Dám Hôn Tiểu Tân
Chương 98 - Trong Bóng Đêm, Cuối Cùng Hắn Nhìn Đến Nàng
Chương 99 - Thấy Được Người Nào…
Chương 100 - Có Người Chút Nữa Bị Cường Bạo…
Chương 101 - Tại Sao Nhìn Ta Chân Thành Như Vậy……
Chương 102 - Cút!Còn Không Mau Cút Khỏi Mắt Bổn Vương !
Chương 103 - Trái Tim Chia Làm Hai Nàng Đau Đến Mất Cảm Giác
Chương 104 - Ngốc, Ta Làm Sao Có Thể Yêu Nàng
Chương 105 - Bọn Họ Gặp Thoáng Qua
Chương 106 - Không Thể Rơi Lệ
Chương 107 - Ngươi Không Những Sờ Soạn Còn Hôn Ta
Chương 108 - Bị Người Đáng Ghét Liên Tục Hôn Hai Lần
Chương 109 - Lâu Lan, Đợi Ta Với
Chương 110 - Là Hắn,Quá Nhớ Nàng Sao?
Chương 111 - Ta Chịu Không Nổi Nữa,Chịu Không Nổi Nữa
Chương 112 - Đừng Lải Nhãi Nữa Mau Cởi!
Chương 113 - Bản Thân Và Một Nam Nhân Nằm Cùng Một Chỗ
Chương 114 - Ta Thật Sự Không Có Nhìn Lén,Ta Chỉ Là Nhìn Thoáng Qua Thôi.
Chương 115 - Muốn Hủy Dung Nữ Nhân Khác
Chương 116 - Một Cước Của Hắn Đá Thẳng Về Phía Đại Dì Mụ!
Chương 117 - Tiểu Tân Bị Đuổi Giết
Chương 118 - Người Mình Yêu Sâu Sắc Bị Nam Nhân Khác Cởi Áo Tháo Thắt Lưng
Chương 119 - Hay Là Chúng Ta Cùng Nhau Ngủ?
Chương 120 - Trời Ạ! Nàng Tại Sao Dám Đụng Đến Nơi Đó Của Hắn….
Chương 121 - Ta Không Biết Ta Sờ Nơi Đó Của Ngươi
Chương 122 - Tô Đại Thẩm!Lâu Rồi Không Thấy Nha!
Chương 123 - Không Cho Phép Liếm Nước Miếng Của Ta!
Chương 124 - Ngươi Là Ai ?Vì Sao Muốn Giết Nàng!
Chương 125 - Trước Mặt Hắn Nàng Vì Một Người Nam Nhân Khác Rơi Lệ
Chương 126 - Ngươi Ôm Ta Như Thế Ta Thở Không Nổi
Chương 127 - Thì Ra Gian Tế Ẩn Núp Trong Lâu Phủ Chính Là Nàng!
Chương 128 - Những Người Thích Ngươi Không Phải Tất Cả Đều Đần Độn A
Chương 129 - Chính Nghĩa Kêu Gọi Ta, Mỹ Nữ Cần Ta! Tiểu Tân Rất Bận Rộn A!
Chương 130 - Hắn Dám Hôn Nữ Nhân Kia!!!
Chương 131 - Nàng Là Người Mập Mạp, Nàng Mập Như Lợn, Nàng Là Người Chậm Chạp!
Chương 132 - Tiểu Tân Và Ninh Thanh PK
Chương 133 - Ta Nói Ngươi Tự Kỷ! Nhéo Chết Ngươi!Nhéo Chết Ngươi!
Chương 134 - Tiểu Tân Biểu Lộ Quân Sự Thiên Phú Không Bỏ Sót Nha
Chương 135 - Nhìn Thấy Nàng Say Trong Lòng Nam Nhân Khác.
Chương 136 - Mộc Xuân Phong,Ngươi Thật Sự Yêu Nàng Sao
Chương 137 - Thuyền Cháy ,Tiểu Tân Lại Ở Trong Thuyền…
Chương 138 - Muốn Sống Thì Cùng Nhau Sống,Muốn Chết Phải Cùng Chết!
Chương 139 - Mộc Xuân Phong Liều Lĩnh Nhảy Xuống Sông
Chương 140 - Nàng Bôi Đồ Của Nàng , Ta Hôn Thì Cứ Hôn
Chương 141 - Xuyên Qua Quả Nhiên Đau Đến Không Dậy Nổi Nha! ! !
Chương 142 - Nàng Và Hắn,Coi Như Là Chân Chính Chia Tay Sao?
Chương 143 - Nếu Không Thể Yêu Nàng, Như Vậy Yêu Ai Cũng Vậy
Chương 144 - Mộc Xuân Phong Đại Hôn
Chương 145 - Nàng Không Có Tư Cách Can Thiệp Cuộc Sống Của Bổn Vương
Chương 146 - Ta Về Sau Này Sẽ Không Nói Chuyện Với Ngươi
Chương 147 - Hắn Thật Sự Yêu Nàng Sao?
Chương 148 - Tiểu Tân Quyết Định Một Mình Đi Tìm Tiểu Lâu
Chương 149 - Kích Tình, Không Giải Thích
Chương 150 - Tiếp Tục Không Giải Thích
Chương 151 - Tên Tiểu Tử Gia Luật Hằng Kia Kiềm Chế Không Được
Chương 152 - Từ Hôm Nay Nàng Chính Là Chị Dâu Của Hắn
Chương 153 - Gọi Ta Là Tướng Công
Chương 154 - Chỉ Cần Động Phòng Không Cần Hoa Chúc
Chương 155 - Tiểu Lâu Nói, Ngày Mai Gả Cho Ta
Chương 156 - Mộc Xuân Phong Xin Hoàng Thượng Tứ Hôn
Chương 157 - Tiểu Lâu Đã Biết Tin Tức Này
Chương 158 - Chàng Đã Nói,Sẽ Lấy Ta…
Chương 159 - Chàng Đã Nói,Sẽ Lấy Ta…
Chương 160 - Tiểu Tân Chạy Trốn! ! !
Chương 161 - Làm Mộc Xuân Phong Đau Lòng
Chương 162 - Nàng Gọi Một Tiếng Tiểu Lâu
Chương 163 - Tiểu Lâu, Ta Yêu Chàng, Ta Yêu Chàng, Ta Yêu Chàng
Chương 164 - Xem Tiểu Tân Bày Ra “Không Thành Kế”
Chương 165 - Tạm Biệt, Là Lời Nói Duy Nhất Hắn Muốn Nói Với Nàng
Chương 166 - Hắn Và Nàng,Cuối Cùng Chính Là Không Đúng
Chương 167 - Gia Luật Hằng Nổi Giận
Chương 168 - Hỏng Bét,Tiểu Tân Bị Bắt!
Chương 169 - Vì Cứu Nàng Hắn Bị Thương Nặng
Chương 170 - Ngoại Trừ Ở Lại Bên Người Ta,Nàng Chỗ Nào Cũng Không Thể Đi
Chương 171 - Cầu Ngươi Nói Cho Ta Biết Nàng Ở Đâu!
Chương 172 - Tên Kia Vọt Tới Ngực Nàng
Chương 173 - Tên Xuyên Thấu …
Chương 174 - Cầu Ngươi, Cầu Ngươi Rời Khỏi Tra Tiểu Tân
Chương 175 - Gia Luật Hằng Không Thể Thừa Nhận Mình Đau
Chương 176 - Tiểu Lâu,Chàng Không Cần Ta Sao…
Chương 177 - Ta Quyết Định, Ở Với Chàng…
Chương 178 - Ở Trên Giường Gọi Tên Nữ Nhân Khác
Chương 179 - Nữ Nhân Ngốc, Ta Sẽ Không Chết
Chương 180 - Tiện Nhân! Ta Muốn Giết Ngươi
Chương 181 - Gia Luật Hằng Cướp Đi Tiểu Tân
Chương 182 - Mộc Xuân Phong Đi Đâu ?
Chương 183 - Hắn Muốn Hưu Nàng
Chương 184 - Trời Ạ, Lục Uyển Thế Nhưng…
Chương 185 - Nàng Thật Tà Ác
Chương 186 - Mộc Xuân Phong, Thật Có Nàng !
Chương 187 - Hoàng Thượng Đại Hôn!
Chương 188 - Hắn Cư Nhiên Kêu Nàng Là Đệ Muội! ! !
Chương 189 - Bổn Vương Tuyên Bố Hưu Tra Tiểu Tân
Chương 190 - Lâu Lan Giống Như Điên Tìm Tiểu Tân
Chương 191 - Lần Này, Sẽ Không Để Cho Nàng Rời Khỏi Ta
Chương 192 - Thu Dung Đâu, Nàng Thế Nào ?
Chương 193 - Thần Linh Ơi? Lâu Lan Vô Lễ Với Lục Uyển?
Chương 194 - Mộc Xuân Phong Và Lâu Lan Đại Hôn!
Chương 195 - Thiếp Cho Rằng,Cả Đời Này Thiếp Không Thể Gả Cho Chàng
Chương 196 - Buồn Cười!Lục Uyển Này! ! !
Chương 197 - Dám Khi Dễ Tiểu Lâu Nhà Ta! Nàng Sống Không Lâu Nha ? !
Chương 198 - Muội Ấy Mới Là Người Có Tâm Cơ !
Chương 199 - Tiểu Tân Uống Thuốc Nạo Thai
Chương 200 - Hài Tử, Hài Tử Của Ta… Hài Tử…
Chương 201 - Hài Tử Không Có, Hắn Cũng Không Cần Ngươi
Chương 202 - Tiểu Lâu, Chàng Ở Nơi Nào, Con Của Chúng Ta, Thực Đã Không Còn………
Chương 203 - Lâu Lan Điên Dại , Không Giải Thích
Chương 204 - Chàng Muốn Biết Nàng Rơi Xuống Ở Đâu, Vậy Thì Cắt Đứt Cổ Tay Của Mình
Chương 205 - Không! Nàng Không Chết!
Chương 206 - Ta Mới Không Thích Nữ Nhân! Ta Thích Là Nam Nhân!
Chương 207 - 9527, Ý Của Ngươi Là?
Chương 208 - Mẹ Ơi! Mẹ Đoán Xem Hôm Nay Con Đã Làm Gì Nha!
Chương 209 - Đại Phôi Đản! Không Được Hôn Mẹ Ta!
Chương 210 - Ba Ngày Sau, Ta Sẽ Phong Nàng Làm Hậu
Chương 211 - Nàng Chính Là Nội Gian
Chương 212 - Chàng Có Bản Lĩnh Ở Ngay Trước Mặt Nàng Giết Thiếp!
Chương 213 - Chương 213
Chương 214 - Thì Ra Ta Ở Tròng Lòng Của Nàng Là Người Như Thế
Chương 215 - Gia Luật Hằng Và Tiểu Tân Động Phòng
Chương 216 - Tiếp Tục Động Phòng
Chương 217 - Gia Luật Tiểu Tử,Con Muốn Gặp Mẹ Con,Con Muốn Gặp Mẹ A!
Chương 218 - Đêm Nay,Ba Người Chúng Ta Ngủ Chung Đi?
Chương 219 - Lục Uyển Muốn Giết Tiểu Vương Tử
Chương 220 - Tất Cả Vẫn Là Xảy Ra Như Vậy…
Chương 221 - Vì Sao Giết Nàng
Chương 222 - Hài Tử Trong Bụng Ta Không Phải Là Của Chàng
Chương 223 - Tiểu Lâu,Chàng Không Quan Tâm Thiếp …
Chương 224 - Hoàng Thượng, Hoàng Thượng, Không Tốt Rồi!
Chương 225 - Lâu Lan, Ngươi Lại Tàn Sát Người Dân Trong Thành! ! !
Chương 226 - Tất Cả Đoàn Tụ
Không khí lập tức từ điểm cao nhất rơi xuống điểm thấp nhất.
Ba người đứng thẳng bất động.
Cuối cùng vẫn là Tra Tiểu Tân lo lắng nhất nói: “Gia Luật Hằng…” Tuy rằng nàng hi vọng Lâu Lan có thể tới đón nàng, nhưnmà, đồ thành có phải là rất tàn nhẫn hay không? ! Hơn nữa, đây là quốc gia Gia Luật Hằng, người trong nước đều cần hắn bảo vệ . Tiểu Vương Tử cũng ý thức được sự tình trọng yếu, không cắn chạy vào trong lòng của Tra Tiểu Tân.
con ngươi đen của Gia Luật Hằng trong đêm tối càng mãnh liệt, thật lâu sau, mới nhìn hai người bọn họ trầm giọng nói: “Các người chạy mau!
”
Tra Tiểu Tân và Tiểu Vương Tử nhìn lẫn nhau, giống như xuẩn ngốc.
Tuy rằng, bọn họ luôn muốn đi,
nhưng không phải lúc Gia Luật Hằng khó khăn nhất rời đi.
Mới cửa cung ra liền nhìn đến một mảnh hừng hực biển lửa, điên cuồng thiêu đốt , nơi nơi đều là tiếng con dân kêu cứu mạng, khóc tiếng la, thê thảm không nở nhìn. Trong nhà lao không ngừng xuất hiện binh lính trong tay cầm đao kiếm, gặp người liền chém, gặp người liền giết! ! ! Trong không khí toàn là mùi máu tươi, làm người ta buồn nôn.
“Mẹ,
con sợ.
” Tiểu Vương Tử chưa thấy qua một màn khủng bố như thế, sợ tới mức hỗn thân run rẩy,
Tra Tiểu Tân cũng ngây người một hồi lâu mới phản ứng lại nhanh chóng đưa tay ôm hắn vào trong ngực, sau lập tức nhìn lại Gia Luật Hằng, nhất đôi mắt lại rét lạnh dị thường, lộ ra ánh sang thù hận! ! !
Lâu lan, ngươi lại tàn sát người trong thành! ! !
“Cứu mạng a! Cứu mạng!
”
“Tha ta đi! A…”
Tiếng kêu thảm thiết ai tuyệt không ngừng, giống sóng biển vọng lại từng trận.
“Gia Luật Hằng…” Tra Tiểu Tân lo lắng hô tên hắn một câu, nàng biết, hiện tại tâm tình của hắn nhất định rất khổ sở. Nàng vừa nói xong Gia Luật Hằng liền không nói một lời kéo hai người hướng về phía cửa thành đi đến một đường nhỏ hẻo lánh, hắn dường như rất quen thuộc nơi này.
Thỉnh thoảng có binh lính đuổi giết tới, nhưng lại bị binh lính Ấp quốc ngăn lại.
Một đường mạo hiểm.
“Gia Luật Hằng, chúng ta cùng nhau đi!
” Tra Tiểu Tân biết hắn suy nghĩ cái gì, trong lòng không hiểu sợ hãi, nắm chặt y phục của hắn nói, trong mắt Tiểu Vương Tử cũng hàm chứa lệ, không dám để rớt xuống.
Gia Luật Hằng không nói được một lời, bước chân càng nhanh hơn, lửa chung quanh càng ngày càng lớn nhưng mà tay hắn lại không có độ ấm, Tra Tiểu Tân lại một lần nửa xúc động rơi lệ.
“Gia Luật Hằng, chàng theo chúng ta cùng nhau đi, được không! Không cần giang sơn , không cần tất cả …”
“…”
“Cha nuôi, van cầu cha đi chung với con…”
“…”
Rốt cục, Gia Luật Hằng đưa các nàng tới một cái cửa sau đó mở ra, quả nhiên, nơi này thật sự rất an toàn, vẻ mặt anh tuấn của Gia Luật Hằng dính nhiều máu tươi, hắn chăm chú nhìn hai người thật sâu lặp đi lặp lại nhiều lần,
sau đó hắn hôn lên trán của Tiểu Vương Tử và Tra Tiểu Tân: “Mau theo cửa này đi ra ngoài!
”
“Không! Ta không đi! Ta muốn ngươi cùng ta đi!
” Tra Tiểu Tân khóc lắc đầu.
Tiểu Vương Tử cũng khóc nói: “Cha nuôi, chúng ta cùng nhau đi!
” Hắn tuy còn nhỏ chuyện gì cũng không hiểu, nhưng mà hắn biết giờ này khắc này có bao nhiêu nguy hiểm, hắn không hy vọng một mình cha nuôi ở trong này.
Nghe xong lời nói bọn họ hàn ý trong mắt của Gia Luật Hằng dần dần hòa tan, một mảnh ôn nhu: “Đồ ngốc, ta không có việc gì , các ngươi đi trước, ta lập tức sẽ đến.
” Nói xong đưa bọn họ tới cửa.
Tra Tiểu Tân gắt gao nắm chặt tay hắn không buông, khóc rống không thôi: “Gia Luật Hằng! Ta muốn ngươi và ta cùng đi!
Nếu ngươi không đi chúng ta cũng không đi!
”
“Cha nuôi! Cha tại sao có thể vứt bỏ ngươi con nuôi!
” Hai tròng mắt củaTiểu Vương Tử rưng rưng, thương tâm.
Tiếng khóc của hai người làm tim của Gia Luật Hằng t không thể tự kềm chế đau đớn , nhưng mà, mặt hắn lại chỉ có thể không chút thay dùng sức đẩy bọn họ đi, lúc đẩy đi hắn túm Tra Tiểu Tân vào trong lòng rồi hôn nồng nhiệt, thô bạo mút cánh môi của nàng,
giống như người điên không ngừng cắn lên, cho nên trong miệng đầy tơ máu mới dùng sức đẩy nàng ra, tiếp theo,
hắn đóng chặt cửa lại.
“Không! ! !
”
Tra Tiểu Tân và Tiểu Vương Tử đồng thời kinh hô, trong mắt tràn đầy nước mắt,
trong ánh lửa, hai người nhìn thấy Gia Luật Hằng mỉm cười ngay trước mắt, hình dáng rõ ràng như vậy, ánh mắt thâm thúy như vậy, thân ảnh cao lớn như vậy, hắn nhìn hai người mỉm cười, sau đó, cửa lớn chậm rãi đóng lại làm ngăn cách nụ cười của hắn!
“Cha nuôi! ! ! Cha nuôi! !
” Tiểu Vương Tử là người phản ứng đầu tiên, dùng sức đập cửa, khóc hô, rất thương tâm.
Tra Tiểu Tân càng điên hơn dùng thân thể đụng vào, trong miệng khóc hô: Gia Luật Hằng! Ngươi mở cửa cho ta! Mở ra! ! ! Ngươi cư nhiên dám bỏ ta và Tiểu Vương Tử! Ngươi không phải nói muốn sống với ta thật lâu sao, trăm năm hảo hợp sao! Ngươi mở cửa! Mở cửa! Mở nha nha! ! !
”
Thân thể Gia Luật Hằng dính sát vào cửa không nói lời nào, nhưng một đôi mắt thâm thúy lại bắt đầu hiện lên nhàn nhạt ý cười, ưu thương, Tiểu Tân ngốc, ta là quốc vương Ấp quốc, hắn muốn cùng nhóm người đó cùng sống cùng chết, nhưng nàng còn có người yêu của nàng, còn có đứa nhỏ.
Tiểu Vương Tử khóc lớn: “Cha nuôi! Cha nuôi! ! Hôm nay là sinh nhật Tiểu Vương Tử,
cha không có chúc Tiểu Vương Tử sinh nhật vui vẻ sao ,
Tiểu Vương Tử muốn nghe cha nói! ! !
”
Gia Luật Hằng ngẩng mặt nhìn bầu trời tối đen, khóe mắt ẩm ướt, môi mở ra không tiếng động nói: sinh nhật vui vẻ -Tiểu Vương Tử của cha. Bàn tay nắm chặt không ngừng phát run, nhanh đến gân xanh lộ lên.
Tra Tiểu Tân khóc đến dốc cạn đáy lòng, thậm chí dùng đầu xô cửa: “Gia Luật Hằng! Ngươi không thể chết được! Không thể chết được! Nếu ngươi chết ta cũng lập tức đi tìm ngươi! Ta sẽ không tha thứ ngươi …”
Nghe bên ngoài không ngừng truyền đến tiếng khóc và tiếng đẩy cửa, trên mặt của Gia Luật Hằng hiện lên nụ cười tái nhợt, cám ơn nàng,
Tiểu Tân, cám ơn con,
Tiểu Vương Tử, hai người làm ta hiểu được cảm giác được quan tâm, ta thật thích thật thích.
Chẳng qua là, tạm biệt .
Tạm biệt.
“Cha nuôi! Đời người là cha nuôi của con, con sẽ hiếu thuận cha !
”
“Như Hoa! Chúng ta cả đời là bạn tốt! Ha ha!
”
Trong trí nhớ, hai câu nói ấm áp vang ở bên tai, tim run rẩy, Gia Luật Hằng ngoái đầu nhìn lại thật sâu cánh cửa đóng chặt, sau ngoái đầu nhìn lại, rút kiếm ra hướng về phía binh lính, thao thao bất tuyệt.
Phụ hoàng, Lục Uyển, ta đến đây .
Hắn mỉm cười nhắm lại hai tròng mắt sau đó đứng ở đằng kia chờ đợi cái chết đến.
Ngay tại Tra Tiểu Tân và Tiểu Vương Tử khóc, thanh âm quen thuộc ở sau người vang lên: “Đừng khóc,
nàng mà khóc,
ta sẽ ghen tị.
”
Đạm mạc , khàn khàn , lười nhác giọng nói đó không phải là là Lâu Lan sao? !