Q.1 - Chương 1 - Xuyên Không[1]!
Q.1 - Chương 2 - Tôi Là Thượng Quan Nữ Hiệp
Q.1 - Chương 3 - Nhật Ký Học Võ Của Ô Long[1] Nữ Hiệp
Q.1 - Chương 4 - Tôi Phải Tham Gia Đại Hội Võ Lâm? Nực Cười Không?
Q.1 - Chương 5 - Nhật Ký Luyện Võ Cấp Tốc Của Ô Long Nữ Hiệp
Q.1 - Chương 6 - Thượng Quan Nữ Hiệp Giết Người Rồi!
Q.1 - Chương 7 - Truy Sát Hả!
Q.1 - Chương 8 - Thượng Quan Nữ Hiệp Sợ Chạy Đứt Dép
Q.1 - Chương 9 - Các Người Đào Hôn[1] Cả Rồi Hả?
Q.1 - Chương 10 - Hành Trình Lạc Đường
Q.1 - Chương 11 - Tên Hái Hoa Tặc Tội Nghiệp
Q.1 - Chương 12 - Độc Quân Mộ Dung Tuyết
Q.1 - Chương 13 - Thượng Quan Nữ Hiệp Bị Ép Làm Chủ Mưu!
Q.1 - Chương 14 - Thượng Quan Nữ Hiệp Phản Kích
Q.1 - Chương 15 - Âm Mưu Của Mộ Dung Tuyết
Q.1 - Chương 16 - Tìm Thấy Rồi!
Q.1 - Chương 17 - Thoát Khỏi Số Trời Rồi! Oh Yeah!
Q.1 - Chương 18 - Lúc Này Mà Không Chạy, Còn Đợi Đến Lúc Nào?
Q.1 - Chương 19 - Chốn Xưa, Gặp Người Cũ, Đang Kích Động…
Q.1 - Chương 20 - Phiền Phức Vương Khắp Người
Q.1 - Chương 21 - Tự Mình Đến Sào Huyệt Của Sơn Tặc
Q.1 - Chương 22 - Sinh Mệnh Luôn Tiếp Diễn, Tôi Phải Tiếp Tục Chạy, Nhất Quyết Không Thôi…
Q.1 - Chương 23 - Lại Chạy Trốn Thất Bại
Q.1 - Chương 24 - Tháo Chạy Liên Tiếp, Thất Bại Không Ngừng
Q.1 - Chương 25 - Từng Có Một Lần…
Q.1 - Chương 26 - Nhờ Ba Đậu[1] Mà Dịch Tả Bùng Phát
Q.1 - Chương 27 - Hoàng Tử Sơn Tặc
Q.1 - Chương 28 - Hoàng Tử Sơn Tặc Mời Đến Hoàng Cung
Q.2 - Chương 1 - Sơn Tặc, Sơn Tặc Tấn Công Đến Nơi Rồi!
Q.2 - Chương 2 - Con Trai Của Hoàng Đế Muốn Tuyển Phi Tần
Q.2 - Chương 3 - Hoàng Cung Tranh Đấu, Tại Sao Mộ Dung Tuyết Lại Đến!
Q.2 - Chương 4 - Thần Tình Yêu Vẫy Gọi, Vận Đen Cũng Đón Chào
Q.2 - Chương 5 - Nụ Hôn Đầu Của Thượng Quan Nữ Hiệp
Q.2 - Chương 6 - Không Chỉ Là Tuyển Lựa Phi Tần Nhé, Tôi Đã Xuyên Không Thì Còn Sợ Ai Chứ!
Q.2 - Chương 7 - Mỹ Nam, Cũng Có Khi Chỉ Là Một Tên Đàn Ông Hèn Hạ, Bỉ Ổi
Q.2 - Chương 8 - Ba Ba Ngàn Năm, Rùa Già Vạn Năm
Q.2 - Chương 9 - Tạm Biệt, Vương Tử Sơn Tặc Của Tôi
Q.2 - Chương 10 - Đại Ca À, Chiếc Mặt Nạ Của Huynh Rất Kỳ Lạ Đấy!
Q.2 - Chương 11 - Làm Ma Quân, Chẳng Có Thứ Gì Tốt Đẹp Hết!
Q.2 - Chương 12 - Vằn Đen Đầy Đầu, Ma Quân Đưa Tôi Đến Thanh Phong Quán[1]
Q.2 - Chương 13 - Quý Trọng Sinh Mệnh, Trốn Chạy Ma Quân
Q.2 - Chương 14 - Hỏi Xem Cô Ngốc Đến Mức Nào, Nếu Thích Hợp Chúng Ta Cùng Đi Lầu Xanh
Q.2 - Chương 15 - Hic, Ca Hát Hay Bán Thân Thế Này!
Q.2 - Chương 16 - Dùng Một Nụ Hôn Để Trao Đổi
Q.2 - Chương 17 - Đêm Nay, Là Đêm Thủy Quỷ Hoành Hành Hả?
Q.2 - Chương 18 - Tiểu Gia Tôi Là Cây Nấm Hương Duy Nhất Trong Nồi
Q.2 - Chương 19 - Thượng Quan Nữ Hiệp Chạy Đến Cái Bang
Q.2 - Chương 20 - Lại Gặp Mạch Thiếu Nam, Chết Tiệt, Hắn Là Bang Chủ Cái Bang Hả?
Q.2 - Chương 21 - Tiểu Gia Tôi Ghét Nhất Chuột Cười Nham Hiểm, Hu Hu…
Q.2 - Chương 22 - Thượng Quan Nữ Hiệp Bị Giam Lỏng
Q.2 - Chương 23 - Bỏ Chạy Chẳng Được, Thôi Đành Ở Lại Thương Lượng Vậy…
Q.2 - Chương 24 - Loại Nam Nhân Này, Ở Đâu Mà Chẳng Có!
Q.2 - Chương 25 - Ba Tên Nam Nhân – Một Đám Cẩu Huyết[1]
Q.2 - Chương 26 - Nam Nhân, Phải Chăng Đều Thích Tụ Tập?
Q.2 - Chương 27 - Cuộc Thi Hoa Khôi, Bổn Nấm Hương Đến Đây!
Q.2 - Chương 28 - Như Hoa Phiên Bản Hai Chính Là Tôi!
Q.2 - Chương 29 - Ma Dọa Ma, Liệu Có Dọa Chết Được Ma?
Q.2 - Chương 30 - Các Người Làm Gì Mà Náo Nhiệt Thế Hả?
Q.3 - Chương 1 - Cổ Đại Đầy Rẫy Hiểm Nguy
Q.3 - Chương 2 - Đồ Vương Gia Đần Độn, Ai Bảo Huynh Đứng Ra Làm Cái Gì
Q.3 - Chương 3 - Các Người Đều Không Uống Độc Dược, Lại Để Một Mình Tôi Uống Hả?
Q.3 - Chương 4 - Làm Đại Hiệp, Chẳng Khác Nào Làm Một Con Tôm Hùm
Q.3 - Chương 5 - Âu Dương Huyền, Tôi Ghét Huynh Nhất Trên Đời!
Q.3 - Chương 6 - Nụ Hôn Của Mặc Nguyệt Giống Như Ngọn Lửa Bùng Cháy
Q.3 - Chương 7 - Ước Định Với Âu Dương Thiếu Nhân
Q.3 - Chương 8 - Thành Lập Nhóm “Thiếu Nữ Như Hoa Phiên Bản Hai” Thời Tân Cổ Đại
Q.3 - Chương 9 - Muốn Thành Công, Trước Tiên Phải Giả Điên
Q.3 - Chương 10 - Mặc Nguyệt Biến Thân Thành Chủ Thành Lạc Dương, Bất Ngờ Cầu Hôn
Q.3 - Chương 11 - Cô Gái Mà Ta Yêu Thương Nhất Muốn Đi Đến Chân Trời Góc Biển, Nên Ta Cũng Quyết Đi Cùng Nàng
Q.3 - Chương 12 - Bạch Mã Nam Tử Mạch Thiếu Nam, Cùng Đi Chứ!
Q.3 - Chương 13 - Con Đường Vào Hắc Điếm Của Thượng Quan Nữ Hiệp, Trinh Tiết Gặp Nguy Hiểm
Q.3 - Chương 14 - Đêm Khuya Thanh Vắng, Ma Tốt Dọa Người
Q.3 - Chương 15 - Mạch Đại Bang Chủ Ngã Xuống Giếng Cạn, Đồ Bỏ Đi Nhà Huynh!
Q.3 - Chương 16 - Tôi Muốn Cứu Huynh Ấy, Ai Ngờ Kết Cục Lại Bi Thảm Đến Vậy!
Q.3 - Chương 17 - Chương 17: Kẻ Được Gọi Là Cao Thủ, Nhất Định Có Cái Tên Không “Tầm Thường”
Q.3 - Chương 18 - Chớ Có Nhầm Lẫn Giữa Vịt Và Thiên Nga
Q.3 - Chương 19 - Là Nàng Thắng Rồi, Cho Nên, Đêm Nay, Ta Là Của Nàng
Q.3 - Chương 20 - Chạy Khỏi Phong Nguyệt Các Của Đám Gian Thương
Q.3 - Chương 21 - Bí Mật Của Yêu Tinh, Chỉ Thuộc Về Riêng Tôi Mà Thôi
Q.3 - Chương 22 - Lưu Niên, Lưu Niên, Tôi Bị Cái Tên Này Mê Hoặc Mất Rồi
Q.3 - Chương 23 - Chàng Trai Được Gọi Với Cái Tên Lưu Niên, Rốt Cuộc Chàng Là Ai?
Q.3 - Chương 24 - Tôi Thích Tên Hung Thủ Giết Người Này…
Q.3 - Chương 25 - Thượng Quan Tình: Đúng Vậy, Ta Là Hung Thủ Giết Người
Q.3 - Chương 26 - Tôi Xin Các Huynh, Hãy Mau Chạy Đi!
Q.3 - Chương 27 - Hóa Ra Trên Đời Này, Từ Trước Đến Nay Chưa Từng Tồn Tại Lưu Niên
Q.3 - Chương 28 - Chàng Trao Xiềng Xích, Ép Tôi Mãi Mãi Chẳng Thể Quên
Q.3 - Chương 29 - Các Huynh Đều Là Anh Hùng Của Lòng Tôi, Tôi Phải Bảo Vệ Anh Hùng Của Mình
Q.3 - Chương 30 - Tôi Muốn Phá Tan Tất Cả, Mặc Nguyệt, Huynh Phải Giúp Tôi
Q.3 - Chương 31 - Tôi Muốn Đi Khắp Giang Hồ, Đảm Nhiệm Trọng Trách Giết Thượng Quan Tình
Q.3 - Chương 32 - Tôi… Lại Yêu Kẻ Khô Khan Là Huynh Thế Này Sao?
Q.3 - Chương 33 - Lê Sa Và Đám Kỵ Sĩ Của Nàng
Q.3 - Chương 34 - Kỳ Nữ Đột Nhiên Xuất Hiện Trên Giang Hồ
Q.3 - Chương 35 - Trước Lầu Phong Vân, Bất Ngờ Giật Thiệp Anh Hùng
Q.3 - Chương 36 - Thiệp Anh Hùng, Bổn Cô Nương Nhất Định Lấy Được!
Q.3 - Chương 37 - Không Lõi Đời Một Chút, Sao Sống Nổi Đây
Q.3 - Chương 38 - Tiểu Đệ Đáng Yêu, Cùng Thiếu Nữ Thuần Khiết? Là Giả Đấy!
Q.3 - Chương 39 - Thiện Thủy, Chúng Ta Hợp Mưu Đi, Không Từ Thủ Đoạn
Q.3 - Chương 40 - Nếu Không Thể Ôm Chặt Tôi Trong Lòng, Thì Hãy Luôn Mở Rộng Vòng Tay Với Tôi
Q.3 - Chương 41 - Thân Phận Thực Của Ta Chính Là…
Q.3 - Chương 42 - Chuột Gặp Mèo
Q.3 - Chương 43 - Đáng Ra Tôi Nên Làm Nhà Bảo Tồn, Nhưng Lại Cố Đấm Ăn Xôi Làm Nhà Thám Hiểm
Q.3 - Chương 44 - Một Khi Thượng Quan Tình Chưa Chết, Triều Lưu Vĩnh Viễn Không Thể Trở Thành Kẻ Thắng Cuộc
Q.3 - Chương 45 - Vương Tử Núi Băng Của Tôi, Tôi Không Cách Nào Mở Miệng Nói Với Huynh Được
Q.3 - Chương 46 - Ta Đồng Ý Để Ngươi Đả Ba Chưởng, Đều Là Vì Huynh Ấy
Q.3 - Chương 47 - Ta Chẳng Cách Nào Bay Qua Biển Rộng, Cho Nên Chỉ Có Thể Hóa Thân Thành Ngươi
Q.3 - Chương 48 - Có Lẽ Là Yêu Nàng Ấy Rồi, Yêu Cô Gái Chính Tay Ta Đã Làm Tổn Thương
Q.3 - Chương 49 - Những Lúc Ngươi Ưu Phiền, Ta Sẽ Tươi Cười Rạng Rỡ Thay Ngươi
Q.3 - Chương 50 - Là Mộng Cũng Tốt, Là Thực Cũng Mặt, Tất Cả Đều Đã Qua Rồi
Q.3 - Chương 51 - Người Chết Trong Đêm Đầu Tiên, Là Ngũ Nguyệt
Q.3 - Chương 52 - Tôi Muốn Làm Người Tốt, Nhưng Lúc Này Tôi Không Phải Người Tốt
Q.3 - Chương 53 - Hoàng Phổ Hiểu Minh, Đời Này Được Làm Bằng Hữu Với Ngươi, Cũng Đáng Lắm
Q.3 - Chương 54 - Vĩnh Viễn Chớ Có Phỏng Đoán Ai Mới Thực Sự Là Kẻ Địch
Q.3 - Chương 55 - Chỉ Không Biết, Liệu Có Còn Là Người Xưa Ấy Hay Không
Q.3 - Chương 56 - Là Thượng Quan Tình Phụ Bạc Vương Gia, Vương Gia Không Cần Niệm Tình Cũ Nữa
Q.3 - Chương 57 - Kiếp Này Được Tương Ngộ Cùng Huynh, Thượng Quan Tình Tôi Không Hề Hối Hận
Q.3 - Chương 58 - Hắn Nói: Ta Chỉ Là Kẻ Qua Đường…
Q.3 - Chương 59 - Vì, Có Lẽ Ta Yêu Nàng Mất Rồi
Q.3 - Chương 60 - Ta Yêu Nàng, Chỉ Là Không Còn Thời Gian Để Tiếp Tục Yêu Nàng Nữa Mà Thôi
Q.3 - Chương 61 - Chuyện Hoang Đường Sau Khi Chết
Q.3 - Chương 62 - Bất Cứ Chuyện Bất Đắc Dĩ Nào Cũng Đều Có Một Lý Do Bất Đắc Dĩ
Q.4 - Chương 1 - Thượng Quan Nữ Hiệp, Loạn Thế Thành Anh Hùng
Q.4 - Chương 2 - Tương Kế Tựu Kế, Ám Sát Vương Tử Nam Quốc
Q.4 - Chương 3 - Mũi Tên Bắn Ra, Bắn Kẻ Gian Hùng
Q.4 - Chương 4 - Thiên Hạ Đệ Nhất Minh Quân, Mong Huynh Sau Này Sẽ Trở Thành Thiên Hạ Đệ Nhất Minh Quân
Q.4 - Chương 5 - Trăng Đêm Ở Kinh Thành
Q.4 - Chương 6 - Hu Hu, Tôi Không Thích Hành Động Cùng Mạch Thiếu Nam Đâu
Q.4 - Chương 7 - Giả Trang Con Nhà Khuê Các, Tôi Sẽ Bị Cha Mình Đánh Chết Thôi
Q.4 - Chương 8 - Thiện Thủy: Xin Lỗi, Ta Không Thể Trao Huynh Ấy Cho Ngươi.
Q.4 - Chương 9 - Đêm Nay, Sẽ Để Mọi Thứ Đều Kết Thúc
Q.4 - Chương 10 - Huynh Là Hoàng Đế, Tôi Là Nữ Hiệp, Sẽ Chẳng Còn Có Sau Này Nữa
Q.4 - Chương 11 - Trở Về Hay Ở Lại, Đã Đến Lúc Phải Lựa Chọn
Q.4 - Chương 12 - Tạm Biệt Giang Hồ, Không Ngày Tái Ngộ
Q.4 - Chương 13 - Không Thể Phiêu Bạt Chân Trời Góc Biển Cùng Tôi Nữa, Vậy Hãy Cùng Tôi Quên Đi Giấc Mộng Giang Hồ
Q.4 - Chương 14 - Cổ Đại, Tôi Trở Lại Đây
Q.4 - Chương 15 - Để Vãn Hồi Lại Thanh Danh, Tôi Nhất Định Phải Tái Xuất Giang Hồ
Q.4 - Chương 16 - Bỗng Như Một Đêm Gió Xuân Về, Mỹ Nam Đã Đi Nay Trở Lại
Q.4 - Chương 17 - Không Phải Tôi Đang Yên Đang Lành Lại Muốn Gây Chuyện, Toàn Là Chuyện Phiền Phức Mò Đến Tìm Tôi Đấy Chứ
Q.4 - Chương 18 - Nguy Cơ Rất Lớn, Đêm Trăng Mờ Giết Người, Ngày Gió Cao Phóng Hỏa
Q.4 - Chương 19 - Cái Gọi Là Nợ Phong Lưu Cần Phải Quỷ Phong Lưu Đến Trả
Q.4 - Chương 20 - Tôi Không Thích Sư Thái, Càng Không Thích Chính Thái[1] Mười Sáu Tuổi
Q.4 - Chương 21 - Đêm Mưa, Trạch Viện Quỷ Dị Giữa Sơn Lâm
Q.4 - Chương 22 - Hồ Tiên Mê Hoặc, Thượng Quan Tình, Mày Không Thể Sụt Hố!
Q.4 - Chương 23 - Thượng Quan Tình, Nàng Sẽ Trở Thành Tân Nương Của Quỷ Môn
Q.4 - Chương 24 - Đêm Đầu Tiên
Q.4 - Chương 25 - Ta Không Phải Người Con Gái Ngươi Đã Nhớ Nhung Ngàn Năm
Q.4 - Chương 26 - Giang Hồ Loạn Lạc, Tôi Không Muốn Gặp Một Tên GAY!
Q.4 - Chương 27 - Làm Sao Để Bảo Vệ Các Mỹ Nam Nhà Mình Đây?
Q.4 - Chương 28 - Không Thể Hái Trăng Trên Trời Xuống Cho Huynh, Vậy Tôi Sẽ Đi Giật Cái Mạng Che Mặt Kia Xuống
Q.4 - Chương 29 - Đêm Xuân Đương Nhiên Rất Tuyệt, Nhưng Cảm Giác Bị Người Ta Nhìn Trộm Thì Thật Kỳ Quái
Q.4 - Chương 30 - Cho Nên Mới Nói, Viết Chữ Đã Phải Khổ Sở Thế Nào, Không Được Ăn Cơm Lại Càng Khổ Sở Hơn
Q.4 - Chương 31 - Trên Sông Hoài, Tri Ngộ Cùng Giang Hoài Liễu
Q.4 - Chương 32 - Bại Lộ Rồi, Nhất Định Có Phản Đồ…
Q.4 - Chương 33 - Mặt Đối Mặt Với Giang Hoài Liễu
Q.4 - Chương 34 - Cùng Giang Hoài Liễu Chơi Một Canh Bạc
Q.4 - Chương 35 - Ta Biết Ta Đã Hơi Mạnh Tay, Nhưng Ngươi Cũng Đừng Khóc Nữa
Q.4 - Chương 36 - Truyền Thuyết Về Cây Đàn Cầm Cùng Khúc Nhạc Thời Thượng Cổ
Q.4 - Chương 37 - Ghét Nhất Là Đụng Phải Một Kẻ Cũng Đào Hang Như Mình
Q.4 - Chương 38 - Làm Người Trộm Mộ Thật Chẳng Dễ Dàng Gì, Bất Kỳ Lúc Nào Cũng Có Thể Gặp Ma
Q.4 - Chương 39 - Ma Nữ Nổi Điên, Người Sống Xúi Quẩy
Q.4 - Chương 40 - Chạy Khỏi Trạch Viện Nhà Họ Giang, Tôi Yêu Tự Do
Q.4 - Chương 41 - Cuộc Đời Nhân Quả Tuần Hoàn, Món Nợ Xưa Cũ Nay Phải Trả
Q.4 - Chương 42 - Nhật Nguyệt Giáo Chủ Biến Thân, Mạch Cái Bang?!
Q.4 - Chương 43 - Nữ Hiệp Tôi Phải Tuân Theo Gia Pháp
Q.4 - Chương 44 - Trở Về Âu Dương Sơn Trang
Q.1 - Chương 1 - Xuyên Không[1]!
Q.1 - Chương 2 - Tôi Là Thượng Quan Nữ Hiệp
Q.1 - Chương 3 - Nhật Ký Học Võ Của Ô Long[1] Nữ Hiệp
Q.1 - Chương 4 - Tôi Phải Tham Gia Đại Hội Võ Lâm? Nực Cười Không?
Q.1 - Chương 5 - Nhật Ký Luyện Võ Cấp Tốc Của Ô Long Nữ Hiệp
Q.1 - Chương 6 - Thượng Quan Nữ Hiệp Giết Người Rồi!
Q.1 - Chương 7 - Truy Sát Hả!
Q.1 - Chương 8 - Thượng Quan Nữ Hiệp Sợ Chạy Đứt Dép
Q.1 - Chương 9 - Các Người Đào Hôn[1] Cả Rồi Hả?
Q.1 - Chương 10 - Hành Trình Lạc Đường
Q.1 - Chương 11 - Tên Hái Hoa Tặc Tội Nghiệp
Q.1 - Chương 12 - Độc Quân Mộ Dung Tuyết
Q.1 - Chương 13 - Thượng Quan Nữ Hiệp Bị Ép Làm Chủ Mưu!
Q.1 - Chương 14 - Thượng Quan Nữ Hiệp Phản Kích
Q.1 - Chương 15 - Âm Mưu Của Mộ Dung Tuyết
Q.1 - Chương 16 - Tìm Thấy Rồi!
Q.1 - Chương 17 - Thoát Khỏi Số Trời Rồi! Oh Yeah!
Q.1 - Chương 18 - Lúc Này Mà Không Chạy, Còn Đợi Đến Lúc Nào?
Q.1 - Chương 19 - Chốn Xưa, Gặp Người Cũ, Đang Kích Động…
Q.1 - Chương 20 - Phiền Phức Vương Khắp Người
Q.1 - Chương 21 - Tự Mình Đến Sào Huyệt Của Sơn Tặc
Q.1 - Chương 22 - Sinh Mệnh Luôn Tiếp Diễn, Tôi Phải Tiếp Tục Chạy, Nhất Quyết Không Thôi…
Q.1 - Chương 23 - Lại Chạy Trốn Thất Bại
Q.1 - Chương 24 - Tháo Chạy Liên Tiếp, Thất Bại Không Ngừng
Q.1 - Chương 25 - Từng Có Một Lần…
Q.1 - Chương 26 - Nhờ Ba Đậu[1] Mà Dịch Tả Bùng Phát
Q.1 - Chương 27 - Hoàng Tử Sơn Tặc
Q.1 - Chương 28 - Hoàng Tử Sơn Tặc Mời Đến Hoàng Cung
Q.2 - Chương 1 - Sơn Tặc, Sơn Tặc Tấn Công Đến Nơi Rồi!
Q.2 - Chương 2 - Con Trai Của Hoàng Đế Muốn Tuyển Phi Tần
Q.2 - Chương 3 - Hoàng Cung Tranh Đấu, Tại Sao Mộ Dung Tuyết Lại Đến!
Q.2 - Chương 4 - Thần Tình Yêu Vẫy Gọi, Vận Đen Cũng Đón Chào
Q.2 - Chương 5 - Nụ Hôn Đầu Của Thượng Quan Nữ Hiệp
Q.2 - Chương 6 - Không Chỉ Là Tuyển Lựa Phi Tần Nhé, Tôi Đã Xuyên Không Thì Còn Sợ Ai Chứ!
Q.2 - Chương 7 - Mỹ Nam, Cũng Có Khi Chỉ Là Một Tên Đàn Ông Hèn Hạ, Bỉ Ổi
Q.2 - Chương 8 - Ba Ba Ngàn Năm, Rùa Già Vạn Năm
Q.2 - Chương 9 - Tạm Biệt, Vương Tử Sơn Tặc Của Tôi
Q.2 - Chương 10 - Đại Ca À, Chiếc Mặt Nạ Của Huynh Rất Kỳ Lạ Đấy!
Q.2 - Chương 11 - Làm Ma Quân, Chẳng Có Thứ Gì Tốt Đẹp Hết!
Q.2 - Chương 12 - Vằn Đen Đầy Đầu, Ma Quân Đưa Tôi Đến Thanh Phong Quán[1]
Q.2 - Chương 13 - Quý Trọng Sinh Mệnh, Trốn Chạy Ma Quân
Q.2 - Chương 14 - Hỏi Xem Cô Ngốc Đến Mức Nào, Nếu Thích Hợp Chúng Ta Cùng Đi Lầu Xanh
Q.2 - Chương 15 - Hic, Ca Hát Hay Bán Thân Thế Này!
Q.2 - Chương 16 - Dùng Một Nụ Hôn Để Trao Đổi
Q.2 - Chương 17 - Đêm Nay, Là Đêm Thủy Quỷ Hoành Hành Hả?
Q.2 - Chương 18 - Tiểu Gia Tôi Là Cây Nấm Hương Duy Nhất Trong Nồi
Q.2 - Chương 19 - Thượng Quan Nữ Hiệp Chạy Đến Cái Bang
Q.2 - Chương 20 - Lại Gặp Mạch Thiếu Nam, Chết Tiệt, Hắn Là Bang Chủ Cái Bang Hả?
Q.2 - Chương 21 - Tiểu Gia Tôi Ghét Nhất Chuột Cười Nham Hiểm, Hu Hu…
Q.2 - Chương 22 - Thượng Quan Nữ Hiệp Bị Giam Lỏng
Q.2 - Chương 23 - Bỏ Chạy Chẳng Được, Thôi Đành Ở Lại Thương Lượng Vậy…
Q.2 - Chương 24 - Loại Nam Nhân Này, Ở Đâu Mà Chẳng Có!
Q.2 - Chương 25 - Ba Tên Nam Nhân – Một Đám Cẩu Huyết[1]
Q.2 - Chương 26 - Nam Nhân, Phải Chăng Đều Thích Tụ Tập?
Q.2 - Chương 27 - Cuộc Thi Hoa Khôi, Bổn Nấm Hương Đến Đây!
Q.2 - Chương 28 - Như Hoa Phiên Bản Hai Chính Là Tôi!
Q.2 - Chương 29 - Ma Dọa Ma, Liệu Có Dọa Chết Được Ma?
Q.2 - Chương 30 - Các Người Làm Gì Mà Náo Nhiệt Thế Hả?
Q.3 - Chương 1 - Cổ Đại Đầy Rẫy Hiểm Nguy
Q.3 - Chương 2 - Đồ Vương Gia Đần Độn, Ai Bảo Huynh Đứng Ra Làm Cái Gì
Q.3 - Chương 3 - Các Người Đều Không Uống Độc Dược, Lại Để Một Mình Tôi Uống Hả?
Q.3 - Chương 4 - Làm Đại Hiệp, Chẳng Khác Nào Làm Một Con Tôm Hùm
Q.3 - Chương 5 - Âu Dương Huyền, Tôi Ghét Huynh Nhất Trên Đời!
Q.3 - Chương 6 - Nụ Hôn Của Mặc Nguyệt Giống Như Ngọn Lửa Bùng Cháy
Q.3 - Chương 7 - Ước Định Với Âu Dương Thiếu Nhân
Q.3 - Chương 8 - Thành Lập Nhóm “Thiếu Nữ Như Hoa Phiên Bản Hai” Thời Tân Cổ Đại
Q.3 - Chương 9 - Muốn Thành Công, Trước Tiên Phải Giả Điên
Q.3 - Chương 10 - Mặc Nguyệt Biến Thân Thành Chủ Thành Lạc Dương, Bất Ngờ Cầu Hôn
Q.3 - Chương 11 - Cô Gái Mà Ta Yêu Thương Nhất Muốn Đi Đến Chân Trời Góc Biển, Nên Ta Cũng Quyết Đi Cùng Nàng
Q.3 - Chương 12 - Bạch Mã Nam Tử Mạch Thiếu Nam, Cùng Đi Chứ!
Q.3 - Chương 13 - Con Đường Vào Hắc Điếm Của Thượng Quan Nữ Hiệp, Trinh Tiết Gặp Nguy Hiểm
Q.3 - Chương 14 - Đêm Khuya Thanh Vắng, Ma Tốt Dọa Người
Q.3 - Chương 15 - Mạch Đại Bang Chủ Ngã Xuống Giếng Cạn, Đồ Bỏ Đi Nhà Huynh!
Q.3 - Chương 16 - Tôi Muốn Cứu Huynh Ấy, Ai Ngờ Kết Cục Lại Bi Thảm Đến Vậy!
Q.3 - Chương 17 - Chương 17: Kẻ Được Gọi Là Cao Thủ, Nhất Định Có Cái Tên Không “Tầm Thường”
Q.3 - Chương 18 - Chớ Có Nhầm Lẫn Giữa Vịt Và Thiên Nga
Q.3 - Chương 19 - Là Nàng Thắng Rồi, Cho Nên, Đêm Nay, Ta Là Của Nàng
Q.3 - Chương 20 - Chạy Khỏi Phong Nguyệt Các Của Đám Gian Thương
Q.3 - Chương 21 - Bí Mật Của Yêu Tinh, Chỉ Thuộc Về Riêng Tôi Mà Thôi
Q.3 - Chương 22 - Lưu Niên, Lưu Niên, Tôi Bị Cái Tên Này Mê Hoặc Mất Rồi
Q.3 - Chương 23 - Chàng Trai Được Gọi Với Cái Tên Lưu Niên, Rốt Cuộc Chàng Là Ai?
Q.3 - Chương 24 - Tôi Thích Tên Hung Thủ Giết Người Này…
Q.3 - Chương 25 - Thượng Quan Tình: Đúng Vậy, Ta Là Hung Thủ Giết Người
Q.3 - Chương 26 - Tôi Xin Các Huynh, Hãy Mau Chạy Đi!
Q.3 - Chương 27 - Hóa Ra Trên Đời Này, Từ Trước Đến Nay Chưa Từng Tồn Tại Lưu Niên
Q.3 - Chương 28 - Chàng Trao Xiềng Xích, Ép Tôi Mãi Mãi Chẳng Thể Quên
Q.3 - Chương 29 - Các Huynh Đều Là Anh Hùng Của Lòng Tôi, Tôi Phải Bảo Vệ Anh Hùng Của Mình
Q.3 - Chương 30 - Tôi Muốn Phá Tan Tất Cả, Mặc Nguyệt, Huynh Phải Giúp Tôi
Q.3 - Chương 31 - Tôi Muốn Đi Khắp Giang Hồ, Đảm Nhiệm Trọng Trách Giết Thượng Quan Tình
Q.3 - Chương 32 - Tôi… Lại Yêu Kẻ Khô Khan Là Huynh Thế Này Sao?
Q.3 - Chương 33 - Lê Sa Và Đám Kỵ Sĩ Của Nàng
Q.3 - Chương 34 - Kỳ Nữ Đột Nhiên Xuất Hiện Trên Giang Hồ
Q.3 - Chương 35 - Trước Lầu Phong Vân, Bất Ngờ Giật Thiệp Anh Hùng
Q.3 - Chương 36 - Thiệp Anh Hùng, Bổn Cô Nương Nhất Định Lấy Được!
Q.3 - Chương 37 - Không Lõi Đời Một Chút, Sao Sống Nổi Đây
Q.3 - Chương 38 - Tiểu Đệ Đáng Yêu, Cùng Thiếu Nữ Thuần Khiết? Là Giả Đấy!
Q.3 - Chương 39 - Thiện Thủy, Chúng Ta Hợp Mưu Đi, Không Từ Thủ Đoạn
Q.3 - Chương 40 - Nếu Không Thể Ôm Chặt Tôi Trong Lòng, Thì Hãy Luôn Mở Rộng Vòng Tay Với Tôi
Q.3 - Chương 41 - Thân Phận Thực Của Ta Chính Là…
Q.3 - Chương 42 - Chuột Gặp Mèo
Q.3 - Chương 43 - Đáng Ra Tôi Nên Làm Nhà Bảo Tồn, Nhưng Lại Cố Đấm Ăn Xôi Làm Nhà Thám Hiểm
Q.3 - Chương 44 - Một Khi Thượng Quan Tình Chưa Chết, Triều Lưu Vĩnh Viễn Không Thể Trở Thành Kẻ Thắng Cuộc
Q.3 - Chương 45 - Vương Tử Núi Băng Của Tôi, Tôi Không Cách Nào Mở Miệng Nói Với Huynh Được
Q.3 - Chương 46 - Ta Đồng Ý Để Ngươi Đả Ba Chưởng, Đều Là Vì Huynh Ấy
Q.3 - Chương 47 - Ta Chẳng Cách Nào Bay Qua Biển Rộng, Cho Nên Chỉ Có Thể Hóa Thân Thành Ngươi
Q.3 - Chương 48 - Có Lẽ Là Yêu Nàng Ấy Rồi, Yêu Cô Gái Chính Tay Ta Đã Làm Tổn Thương
Q.3 - Chương 49 - Những Lúc Ngươi Ưu Phiền, Ta Sẽ Tươi Cười Rạng Rỡ Thay Ngươi
Q.3 - Chương 50 - Là Mộng Cũng Tốt, Là Thực Cũng Mặt, Tất Cả Đều Đã Qua Rồi
Q.3 - Chương 51 - Người Chết Trong Đêm Đầu Tiên, Là Ngũ Nguyệt
Q.3 - Chương 52 - Tôi Muốn Làm Người Tốt, Nhưng Lúc Này Tôi Không Phải Người Tốt
Q.3 - Chương 53 - Hoàng Phổ Hiểu Minh, Đời Này Được Làm Bằng Hữu Với Ngươi, Cũng Đáng Lắm
Q.3 - Chương 54 - Vĩnh Viễn Chớ Có Phỏng Đoán Ai Mới Thực Sự Là Kẻ Địch
Q.3 - Chương 55 - Chỉ Không Biết, Liệu Có Còn Là Người Xưa Ấy Hay Không
Q.3 - Chương 56 - Là Thượng Quan Tình Phụ Bạc Vương Gia, Vương Gia Không Cần Niệm Tình Cũ Nữa
Q.3 - Chương 57 - Kiếp Này Được Tương Ngộ Cùng Huynh, Thượng Quan Tình Tôi Không Hề Hối Hận
Q.3 - Chương 58 - Hắn Nói: Ta Chỉ Là Kẻ Qua Đường…
Q.3 - Chương 59 - Vì, Có Lẽ Ta Yêu Nàng Mất Rồi
Q.3 - Chương 60 - Ta Yêu Nàng, Chỉ Là Không Còn Thời Gian Để Tiếp Tục Yêu Nàng Nữa Mà Thôi
Q.3 - Chương 61 - Chuyện Hoang Đường Sau Khi Chết
Q.3 - Chương 62 - Bất Cứ Chuyện Bất Đắc Dĩ Nào Cũng Đều Có Một Lý Do Bất Đắc Dĩ
Q.4 - Chương 1 - Thượng Quan Nữ Hiệp, Loạn Thế Thành Anh Hùng
Q.4 - Chương 2 - Tương Kế Tựu Kế, Ám Sát Vương Tử Nam Quốc
Q.4 - Chương 3 - Mũi Tên Bắn Ra, Bắn Kẻ Gian Hùng
Q.4 - Chương 4 - Thiên Hạ Đệ Nhất Minh Quân, Mong Huynh Sau Này Sẽ Trở Thành Thiên Hạ Đệ Nhất Minh Quân
Q.4 - Chương 5 - Trăng Đêm Ở Kinh Thành
Q.4 - Chương 6 - Hu Hu, Tôi Không Thích Hành Động Cùng Mạch Thiếu Nam Đâu
Q.4 - Chương 7 - Giả Trang Con Nhà Khuê Các, Tôi Sẽ Bị Cha Mình Đánh Chết Thôi
Q.4 - Chương 8 - Thiện Thủy: Xin Lỗi, Ta Không Thể Trao Huynh Ấy Cho Ngươi.
Q.4 - Chương 9 - Đêm Nay, Sẽ Để Mọi Thứ Đều Kết Thúc
Q.4 - Chương 10 - Huynh Là Hoàng Đế, Tôi Là Nữ Hiệp, Sẽ Chẳng Còn Có Sau Này Nữa
Q.4 - Chương 11 - Trở Về Hay Ở Lại, Đã Đến Lúc Phải Lựa Chọn
Q.4 - Chương 12 - Tạm Biệt Giang Hồ, Không Ngày Tái Ngộ
Q.4 - Chương 13 - Không Thể Phiêu Bạt Chân Trời Góc Biển Cùng Tôi Nữa, Vậy Hãy Cùng Tôi Quên Đi Giấc Mộng Giang Hồ
Q.4 - Chương 14 - Cổ Đại, Tôi Trở Lại Đây
Q.4 - Chương 15 - Để Vãn Hồi Lại Thanh Danh, Tôi Nhất Định Phải Tái Xuất Giang Hồ
Q.4 - Chương 16 - Bỗng Như Một Đêm Gió Xuân Về, Mỹ Nam Đã Đi Nay Trở Lại
Q.4 - Chương 17 - Không Phải Tôi Đang Yên Đang Lành Lại Muốn Gây Chuyện, Toàn Là Chuyện Phiền Phức Mò Đến Tìm Tôi Đấy Chứ
Q.4 - Chương 18 - Nguy Cơ Rất Lớn, Đêm Trăng Mờ Giết Người, Ngày Gió Cao Phóng Hỏa
Q.4 - Chương 19 - Cái Gọi Là Nợ Phong Lưu Cần Phải Quỷ Phong Lưu Đến Trả
Q.4 - Chương 20 - Tôi Không Thích Sư Thái, Càng Không Thích Chính Thái[1] Mười Sáu Tuổi
Q.4 - Chương 21 - Đêm Mưa, Trạch Viện Quỷ Dị Giữa Sơn Lâm
Q.4 - Chương 22 - Hồ Tiên Mê Hoặc, Thượng Quan Tình, Mày Không Thể Sụt Hố!
Q.4 - Chương 23 - Thượng Quan Tình, Nàng Sẽ Trở Thành Tân Nương Của Quỷ Môn
Q.4 - Chương 24 - Đêm Đầu Tiên
Q.4 - Chương 25 - Ta Không Phải Người Con Gái Ngươi Đã Nhớ Nhung Ngàn Năm
Q.4 - Chương 26 - Giang Hồ Loạn Lạc, Tôi Không Muốn Gặp Một Tên GAY!
Q.4 - Chương 27 - Làm Sao Để Bảo Vệ Các Mỹ Nam Nhà Mình Đây?
Q.4 - Chương 28 - Không Thể Hái Trăng Trên Trời Xuống Cho Huynh, Vậy Tôi Sẽ Đi Giật Cái Mạng Che Mặt Kia Xuống
Q.4 - Chương 29 - Đêm Xuân Đương Nhiên Rất Tuyệt, Nhưng Cảm Giác Bị Người Ta Nhìn Trộm Thì Thật Kỳ Quái
Q.4 - Chương 30 - Cho Nên Mới Nói, Viết Chữ Đã Phải Khổ Sở Thế Nào, Không Được Ăn Cơm Lại Càng Khổ Sở Hơn
Q.4 - Chương 31 - Trên Sông Hoài, Tri Ngộ Cùng Giang Hoài Liễu
Q.4 - Chương 32 - Bại Lộ Rồi, Nhất Định Có Phản Đồ…
Q.4 - Chương 33 - Mặt Đối Mặt Với Giang Hoài Liễu
Q.4 - Chương 34 - Cùng Giang Hoài Liễu Chơi Một Canh Bạc
Q.4 - Chương 35 - Ta Biết Ta Đã Hơi Mạnh Tay, Nhưng Ngươi Cũng Đừng Khóc Nữa
Q.4 - Chương 36 - Truyền Thuyết Về Cây Đàn Cầm Cùng Khúc Nhạc Thời Thượng Cổ
Q.4 - Chương 37 - Ghét Nhất Là Đụng Phải Một Kẻ Cũng Đào Hang Như Mình
Q.4 - Chương 38 - Làm Người Trộm Mộ Thật Chẳng Dễ Dàng Gì, Bất Kỳ Lúc Nào Cũng Có Thể Gặp Ma
Q.4 - Chương 39 - Ma Nữ Nổi Điên, Người Sống Xúi Quẩy
Q.4 - Chương 40 - Chạy Khỏi Trạch Viện Nhà Họ Giang, Tôi Yêu Tự Do
Q.4 - Chương 41 - Cuộc Đời Nhân Quả Tuần Hoàn, Món Nợ Xưa Cũ Nay Phải Trả
Q.4 - Chương 42 - Nhật Nguyệt Giáo Chủ Biến Thân, Mạch Cái Bang?!
Q.4 - Chương 43 - Nữ Hiệp Tôi Phải Tuân Theo Gia Pháp
Q.4 - Chương 44 - Trở Về Âu Dương Sơn Trang
Có một thứ cảm giác gọi là hoang đường, có một thứ tâm trạng gọi là uất ức. Hai thứ tâm tình này cùng đồng thời xuất hiện trong chớp mắt khiến mạch suy tư của tôi cứ giật đùng đùng, nhảy tung tăng.
Thượng đế ơi, hãy ban cho con một con dao thái rau, để con kết thúc cái đêm đen đủi này đi.
Nhìn người bịt mặt đối diện đang cầm dao, tôi chỉ muốn tự sát ngay lập tức.
Tại sao không có ai nói với tôi… ở đây có đạo tặc hái hoa!
Bắt đầu kể lại câu chuyện:
Vốn cả ngày mệt mỏi rã rời nên vừa đặt lưng xuống giường, tôi liền nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Đúng lúc đang mê mẩn được hẹn hò cùng anh chàng đẹp trai trong mộng, đột nhiên cảm thấy có luồng gió lạnh thổi vào, tôi chợt tỉnh giấc thì liền phát hiện một người bịt mặt đang chăm chú nhìn mình.
Người bịt mặt kia thấy tôi đột nhiên mở mắt trừng trừng thì vô cùng hoảng hốt vội né sang một bên.
Hắn nói một câu khiến người ta phải cười nghiêng ngả.
“Nằm mơ xong chưa?”
Nói xong câu đó, tên hái hoa tặc như đã thoát khỏi cơn đả kích và định thần trở lại. Hắn cố gằn giọng uy hiếp: “Không được mở miệng! Nếu không ta giết!
”.
… Mấy câu này đúng là quen quá, trên ti vi đều diễn như thế mà.
Trước mắt tôi chợt lóe lên một vệt sáng, khi lưỡi dao sắc lẹm quét qua và ghè lên cổ, tôi mới nhận ra, mình … gặp vận đen rồi.
Đó là dao thật, xoẹt một nhát là tôi sẽ lên chầu Thượng đế.
Tục ngữ có câu: Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt. Tôi run lẩy bẩy khẩn cầu: “Đại … đại ca! Có chuyện gì, chúng ta cũng nên cùng thương lượng”.
Chẳng có gì lạ nếu khi đó tôi bị nói lắp. Mặc dù tôi biết có thể cầu xin cũng không hy vọng, nhưng, hu hu, tôi sợ chết lắm.
Tên hái hoa tặc kia liếc một cái khiến tôi sợ rúm cả người, hắn tóm lấy tôi, khẽ giọng nói: “Chỉ cần nàng nghe lời, ta sẽ không giết nàng. Nhưng nếu nàng dám hét lên, ta lập tắc tiễn nàng lên Tây Thiên đấy”.
Cầu nguyện, lúc này tôi chỉ có thể cầu nguyện bốn huynh đệ Âu Dương đột nhiên buồn đi tiểu hoặc bị tào tháo đuổi, sau đó đi qua phòng tôi, lòng hiếu sắc nổi lên liền đạp cửa xông vào.
Hu hu, Âu Dương Thiếu Nhân! Làm ơn tới đây đi mà, lần này tôi sẽ không trách huynh nữa đâu.
Mắt tôi dán vào cửa sổ, càng lúc càng thấy nó gần hơn, mồ hôi túa ra đầy người. Tôi tưởng tượng đến cảnh mình bị cưỡng trước giết sau, sau đó thể xác bị ném ra chỗ đồng không mông quạnh, tiếp đó chó hoang sẽ chén sạch thi thể. Thế là hậu nhân mấy trăm năm sau sẽ phát hiện ra hài cốt của Thượng Quan nữ hiệp tôi, cái chết bí ẩn của nàng không người nào có thể giải đáp được.
Mồ hôi vẫn túa ra… tại sao tôi có thể tưởng tượng ra những chuyện đáng sợ như thế chứ.
Đúng lúc đang suy nghĩ lung tung, chuyện càng khiến tôi buồn hơn lại xảy ra.
Chuyện này, tôi vẫn hay gặp phải khi còn ở Âu Dương gia.
Nhưng tại sao? Tại sao vào lúc quan trọng thế này, cơ thể tôi vẫn có thể hài hước như thế, không thể để tôi được chết anh dũng hơn một chút sao?
Đó là chuyện gì?
Chuyện đó rất đơn giản, là thế này, lúc đó tôi lại bị vấp vào chân bàn, hiên ngang bổ nhào xuống đất. Cho nên toàn bộ sức mạnh mà cơn tức giận tích tụ đều được dồn đến hai tay. Thế là một chuỗi những bi kịch bắt đầu xảy ra, đầu tiên là tôi ngã xuống gần chiếc ghế bên cạnh bàn, mà chiếc ghế đó lại ở ngay phía trước tên hái hoa tặc. Thấy thế hắn vội lùi lại, trong khoảnh khắc đang ngã xuống đó tôi dùng cả hai tay vớ lấy chiếc ghế rồi xoay người ném thẳng về phía hắn, tên đạo tặc đó bị bất ngờ không kịp phản ứng lại tiếp tục lùi lại.
Sau đó…
Hắn vọt theo lối cửa sổ mà lao ra ngoài.
“Bịch!
”
“Bịch!
”
Tiếng “bịch” đầu tiên là âm thanh tên hái hoa tặc đạp tường nhảy ra ngoài.
Tiếng “bịch” thứ hai là âm thanh phát ra khi hắn ta tiếp đất.
Tiếng động đó đã đánh động bốn huynh đệ Âu Dương. Lúc họ chạy tới, chỉ thấy tôi đang trong tư thế mặt tiếp đất, mà không hề biết đã xảy ra chuyện gì.
Sau khi hôn đất xong, tôi bò dậy, ngó quanh tìm tên hái hoa tặc vừa rồi. Chỉ thấy ánh mắt hiếu kỳ của bốn huynh đệ Âu Dương đang chăm chú nhìn mình.
Chúa ơi, xảy ra chuyện gì thế này?
Nhớ lại…, cố gắng nhớ lại xem đã xảy ra chuyện gì?
Lúc đó, bên ngoài cửa sổ đột nhiên có người hét lớn: “Có người chết! Có người chết!
”.
Đêm khuya thoáng chốc trở nên sáng như ban ngày, con người đúng là loài động vật thích sự náo nhiệt mà.
Tôi và bốn huynh đệ Âu Dương ngóng đầu ra ngoài cửa sổ nhìn xuống, chỉ thấy bộ dạng tên hái hoa tặc đang nằm trên đất.
Tôi yếu ớt, lúng túng và bất lực nói: “Chuyện đó, chuyện đó… hình như tôi không cẩn thận nên đã đẩy hắn ta xuống dưới”.
Xin lỗi! Thật sự tôi không cố ý mà.
“Ha ha! Buồn cười chết mất! Đúng là làm ta cười chết mất! Thật không hổ danh là Thượng Quan nữ hiệp, nàng thật vô cùng lợi hại!
”, lúc đó, tiếng cười chế giễu đột nhiên vang lên từ ngoài cửa, một nam nhân đang ôm bụng cười lăn cười lộn.
Năm người bọn tôi quay lại nhìn, chỉ thấy hắn ta tay cầm quạt phe phẩy, tạo dáng như một công tử. Hắn ôm bụng cười, đầu cúi xuống nên tôi không nhìn rõ mặt. Đến khi phát hiện mình đang bị để ý, nam nhân mới cố nhịn cười, ngẩng đầu lên một cách cao quý.
Bốn huynh đệ Âu Dương nhìn thấy khuôn mặt đó, tất cả đều độc miệng hét lên một cái tên.
“Mộ Dung Tuyết!
”
Tôi có thể cảm thấy nỗi tuyệt vọng trong giọng nói của họ.
Chuyện gì thế này?
Sự xuất hiện của hắn, khiến bọn tôi hoàn toàn không để ý gì đến tên hái hoa tặc kia nữa.
Tiểu tặc đáng thương, trên đường xuống hoàng tuyền thuận buồm xuôi gió nhé.