Q.1 - Chương 1 - Xuyên Không[1]!
Q.1 - Chương 2 - Tôi Là Thượng Quan Nữ Hiệp
Q.1 - Chương 3 - Nhật Ký Học Võ Của Ô Long[1] Nữ Hiệp
Q.1 - Chương 4 - Tôi Phải Tham Gia Đại Hội Võ Lâm? Nực Cười Không?
Q.1 - Chương 5 - Nhật Ký Luyện Võ Cấp Tốc Của Ô Long Nữ Hiệp
Q.1 - Chương 6 - Thượng Quan Nữ Hiệp Giết Người Rồi!
Q.1 - Chương 7 - Truy Sát Hả!
Q.1 - Chương 8 - Thượng Quan Nữ Hiệp Sợ Chạy Đứt Dép
Q.1 - Chương 9 - Các Người Đào Hôn[1] Cả Rồi Hả?
Q.1 - Chương 10 - Hành Trình Lạc Đường
Q.1 - Chương 11 - Tên Hái Hoa Tặc Tội Nghiệp
Q.1 - Chương 12 - Độc Quân Mộ Dung Tuyết
Q.1 - Chương 13 - Thượng Quan Nữ Hiệp Bị Ép Làm Chủ Mưu!
Q.1 - Chương 14 - Thượng Quan Nữ Hiệp Phản Kích
Q.1 - Chương 15 - Âm Mưu Của Mộ Dung Tuyết
Q.1 - Chương 16 - Tìm Thấy Rồi!
Q.1 - Chương 17 - Thoát Khỏi Số Trời Rồi! Oh Yeah!
Q.1 - Chương 18 - Lúc Này Mà Không Chạy, Còn Đợi Đến Lúc Nào?
Q.1 - Chương 19 - Chốn Xưa, Gặp Người Cũ, Đang Kích Động…
Q.1 - Chương 20 - Phiền Phức Vương Khắp Người
Q.1 - Chương 21 - Tự Mình Đến Sào Huyệt Của Sơn Tặc
Q.1 - Chương 22 - Sinh Mệnh Luôn Tiếp Diễn, Tôi Phải Tiếp Tục Chạy, Nhất Quyết Không Thôi…
Q.1 - Chương 23 - Lại Chạy Trốn Thất Bại
Q.1 - Chương 24 - Tháo Chạy Liên Tiếp, Thất Bại Không Ngừng
Q.1 - Chương 25 - Từng Có Một Lần…
Q.1 - Chương 26 - Nhờ Ba Đậu[1] Mà Dịch Tả Bùng Phát
Q.1 - Chương 27 - Hoàng Tử Sơn Tặc
Q.1 - Chương 28 - Hoàng Tử Sơn Tặc Mời Đến Hoàng Cung
Q.2 - Chương 1 - Sơn Tặc, Sơn Tặc Tấn Công Đến Nơi Rồi!
Q.2 - Chương 2 - Con Trai Của Hoàng Đế Muốn Tuyển Phi Tần
Q.2 - Chương 3 - Hoàng Cung Tranh Đấu, Tại Sao Mộ Dung Tuyết Lại Đến!
Q.2 - Chương 4 - Thần Tình Yêu Vẫy Gọi, Vận Đen Cũng Đón Chào
Q.2 - Chương 5 - Nụ Hôn Đầu Của Thượng Quan Nữ Hiệp
Q.2 - Chương 6 - Không Chỉ Là Tuyển Lựa Phi Tần Nhé, Tôi Đã Xuyên Không Thì Còn Sợ Ai Chứ!
Q.2 - Chương 7 - Mỹ Nam, Cũng Có Khi Chỉ Là Một Tên Đàn Ông Hèn Hạ, Bỉ Ổi
Q.2 - Chương 8 - Ba Ba Ngàn Năm, Rùa Già Vạn Năm
Q.2 - Chương 9 - Tạm Biệt, Vương Tử Sơn Tặc Của Tôi
Q.2 - Chương 10 - Đại Ca À, Chiếc Mặt Nạ Của Huynh Rất Kỳ Lạ Đấy!
Q.2 - Chương 11 - Làm Ma Quân, Chẳng Có Thứ Gì Tốt Đẹp Hết!
Q.2 - Chương 12 - Vằn Đen Đầy Đầu, Ma Quân Đưa Tôi Đến Thanh Phong Quán[1]
Q.2 - Chương 13 - Quý Trọng Sinh Mệnh, Trốn Chạy Ma Quân
Q.2 - Chương 14 - Hỏi Xem Cô Ngốc Đến Mức Nào, Nếu Thích Hợp Chúng Ta Cùng Đi Lầu Xanh
Q.2 - Chương 15 - Hic, Ca Hát Hay Bán Thân Thế Này!
Q.2 - Chương 16 - Dùng Một Nụ Hôn Để Trao Đổi
Q.2 - Chương 17 - Đêm Nay, Là Đêm Thủy Quỷ Hoành Hành Hả?
Q.2 - Chương 18 - Tiểu Gia Tôi Là Cây Nấm Hương Duy Nhất Trong Nồi
Q.2 - Chương 19 - Thượng Quan Nữ Hiệp Chạy Đến Cái Bang
Q.2 - Chương 20 - Lại Gặp Mạch Thiếu Nam, Chết Tiệt, Hắn Là Bang Chủ Cái Bang Hả?
Q.2 - Chương 21 - Tiểu Gia Tôi Ghét Nhất Chuột Cười Nham Hiểm, Hu Hu…
Q.2 - Chương 22 - Thượng Quan Nữ Hiệp Bị Giam Lỏng
Q.2 - Chương 23 - Bỏ Chạy Chẳng Được, Thôi Đành Ở Lại Thương Lượng Vậy…
Q.2 - Chương 24 - Loại Nam Nhân Này, Ở Đâu Mà Chẳng Có!
Q.2 - Chương 25 - Ba Tên Nam Nhân – Một Đám Cẩu Huyết[1]
Q.2 - Chương 26 - Nam Nhân, Phải Chăng Đều Thích Tụ Tập?
Q.2 - Chương 27 - Cuộc Thi Hoa Khôi, Bổn Nấm Hương Đến Đây!
Q.2 - Chương 28 - Như Hoa Phiên Bản Hai Chính Là Tôi!
Q.2 - Chương 29 - Ma Dọa Ma, Liệu Có Dọa Chết Được Ma?
Q.2 - Chương 30 - Các Người Làm Gì Mà Náo Nhiệt Thế Hả?
Q.3 - Chương 1 - Cổ Đại Đầy Rẫy Hiểm Nguy
Q.3 - Chương 2 - Đồ Vương Gia Đần Độn, Ai Bảo Huynh Đứng Ra Làm Cái Gì
Q.3 - Chương 3 - Các Người Đều Không Uống Độc Dược, Lại Để Một Mình Tôi Uống Hả?
Q.3 - Chương 4 - Làm Đại Hiệp, Chẳng Khác Nào Làm Một Con Tôm Hùm
Q.3 - Chương 5 - Âu Dương Huyền, Tôi Ghét Huynh Nhất Trên Đời!
Q.3 - Chương 6 - Nụ Hôn Của Mặc Nguyệt Giống Như Ngọn Lửa Bùng Cháy
Q.3 - Chương 7 - Ước Định Với Âu Dương Thiếu Nhân
Q.3 - Chương 8 - Thành Lập Nhóm “Thiếu Nữ Như Hoa Phiên Bản Hai” Thời Tân Cổ Đại
Q.3 - Chương 9 - Muốn Thành Công, Trước Tiên Phải Giả Điên
Q.3 - Chương 10 - Mặc Nguyệt Biến Thân Thành Chủ Thành Lạc Dương, Bất Ngờ Cầu Hôn
Q.3 - Chương 11 - Cô Gái Mà Ta Yêu Thương Nhất Muốn Đi Đến Chân Trời Góc Biển, Nên Ta Cũng Quyết Đi Cùng Nàng
Q.3 - Chương 12 - Bạch Mã Nam Tử Mạch Thiếu Nam, Cùng Đi Chứ!
Q.3 - Chương 13 - Con Đường Vào Hắc Điếm Của Thượng Quan Nữ Hiệp, Trinh Tiết Gặp Nguy Hiểm
Q.3 - Chương 14 - Đêm Khuya Thanh Vắng, Ma Tốt Dọa Người
Q.3 - Chương 15 - Mạch Đại Bang Chủ Ngã Xuống Giếng Cạn, Đồ Bỏ Đi Nhà Huynh!
Q.3 - Chương 16 - Tôi Muốn Cứu Huynh Ấy, Ai Ngờ Kết Cục Lại Bi Thảm Đến Vậy!
Q.3 - Chương 17 - Chương 17: Kẻ Được Gọi Là Cao Thủ, Nhất Định Có Cái Tên Không “Tầm Thường”
Q.3 - Chương 18 - Chớ Có Nhầm Lẫn Giữa Vịt Và Thiên Nga
Q.3 - Chương 19 - Là Nàng Thắng Rồi, Cho Nên, Đêm Nay, Ta Là Của Nàng
Q.3 - Chương 20 - Chạy Khỏi Phong Nguyệt Các Của Đám Gian Thương
Q.3 - Chương 21 - Bí Mật Của Yêu Tinh, Chỉ Thuộc Về Riêng Tôi Mà Thôi
Q.3 - Chương 22 - Lưu Niên, Lưu Niên, Tôi Bị Cái Tên Này Mê Hoặc Mất Rồi
Q.3 - Chương 23 - Chàng Trai Được Gọi Với Cái Tên Lưu Niên, Rốt Cuộc Chàng Là Ai?
Q.3 - Chương 24 - Tôi Thích Tên Hung Thủ Giết Người Này…
Q.3 - Chương 25 - Thượng Quan Tình: Đúng Vậy, Ta Là Hung Thủ Giết Người
Q.3 - Chương 26 - Tôi Xin Các Huynh, Hãy Mau Chạy Đi!
Q.3 - Chương 27 - Hóa Ra Trên Đời Này, Từ Trước Đến Nay Chưa Từng Tồn Tại Lưu Niên
Q.3 - Chương 28 - Chàng Trao Xiềng Xích, Ép Tôi Mãi Mãi Chẳng Thể Quên
Q.3 - Chương 29 - Các Huynh Đều Là Anh Hùng Của Lòng Tôi, Tôi Phải Bảo Vệ Anh Hùng Của Mình
Q.3 - Chương 30 - Tôi Muốn Phá Tan Tất Cả, Mặc Nguyệt, Huynh Phải Giúp Tôi
Q.3 - Chương 31 - Tôi Muốn Đi Khắp Giang Hồ, Đảm Nhiệm Trọng Trách Giết Thượng Quan Tình
Q.3 - Chương 32 - Tôi… Lại Yêu Kẻ Khô Khan Là Huynh Thế Này Sao?
Q.3 - Chương 33 - Lê Sa Và Đám Kỵ Sĩ Của Nàng
Q.3 - Chương 34 - Kỳ Nữ Đột Nhiên Xuất Hiện Trên Giang Hồ
Q.3 - Chương 35 - Trước Lầu Phong Vân, Bất Ngờ Giật Thiệp Anh Hùng
Q.3 - Chương 36 - Thiệp Anh Hùng, Bổn Cô Nương Nhất Định Lấy Được!
Q.3 - Chương 37 - Không Lõi Đời Một Chút, Sao Sống Nổi Đây
Q.3 - Chương 38 - Tiểu Đệ Đáng Yêu, Cùng Thiếu Nữ Thuần Khiết? Là Giả Đấy!
Q.3 - Chương 39 - Thiện Thủy, Chúng Ta Hợp Mưu Đi, Không Từ Thủ Đoạn
Q.3 - Chương 40 - Nếu Không Thể Ôm Chặt Tôi Trong Lòng, Thì Hãy Luôn Mở Rộng Vòng Tay Với Tôi
Q.3 - Chương 41 - Thân Phận Thực Của Ta Chính Là…
Q.3 - Chương 42 - Chuột Gặp Mèo
Q.3 - Chương 43 - Đáng Ra Tôi Nên Làm Nhà Bảo Tồn, Nhưng Lại Cố Đấm Ăn Xôi Làm Nhà Thám Hiểm
Q.3 - Chương 44 - Một Khi Thượng Quan Tình Chưa Chết, Triều Lưu Vĩnh Viễn Không Thể Trở Thành Kẻ Thắng Cuộc
Q.3 - Chương 45 - Vương Tử Núi Băng Của Tôi, Tôi Không Cách Nào Mở Miệng Nói Với Huynh Được
Q.3 - Chương 46 - Ta Đồng Ý Để Ngươi Đả Ba Chưởng, Đều Là Vì Huynh Ấy
Q.3 - Chương 47 - Ta Chẳng Cách Nào Bay Qua Biển Rộng, Cho Nên Chỉ Có Thể Hóa Thân Thành Ngươi
Q.3 - Chương 48 - Có Lẽ Là Yêu Nàng Ấy Rồi, Yêu Cô Gái Chính Tay Ta Đã Làm Tổn Thương
Q.3 - Chương 49 - Những Lúc Ngươi Ưu Phiền, Ta Sẽ Tươi Cười Rạng Rỡ Thay Ngươi
Q.3 - Chương 50 - Là Mộng Cũng Tốt, Là Thực Cũng Mặt, Tất Cả Đều Đã Qua Rồi
Q.3 - Chương 51 - Người Chết Trong Đêm Đầu Tiên, Là Ngũ Nguyệt
Q.3 - Chương 52 - Tôi Muốn Làm Người Tốt, Nhưng Lúc Này Tôi Không Phải Người Tốt
Q.3 - Chương 53 - Hoàng Phổ Hiểu Minh, Đời Này Được Làm Bằng Hữu Với Ngươi, Cũng Đáng Lắm
Q.3 - Chương 54 - Vĩnh Viễn Chớ Có Phỏng Đoán Ai Mới Thực Sự Là Kẻ Địch
Q.3 - Chương 55 - Chỉ Không Biết, Liệu Có Còn Là Người Xưa Ấy Hay Không
Q.3 - Chương 56 - Là Thượng Quan Tình Phụ Bạc Vương Gia, Vương Gia Không Cần Niệm Tình Cũ Nữa
Q.3 - Chương 57 - Kiếp Này Được Tương Ngộ Cùng Huynh, Thượng Quan Tình Tôi Không Hề Hối Hận
Q.3 - Chương 58 - Hắn Nói: Ta Chỉ Là Kẻ Qua Đường…
Q.3 - Chương 59 - Vì, Có Lẽ Ta Yêu Nàng Mất Rồi
Q.3 - Chương 60 - Ta Yêu Nàng, Chỉ Là Không Còn Thời Gian Để Tiếp Tục Yêu Nàng Nữa Mà Thôi
Q.3 - Chương 61 - Chuyện Hoang Đường Sau Khi Chết
Q.3 - Chương 62 - Bất Cứ Chuyện Bất Đắc Dĩ Nào Cũng Đều Có Một Lý Do Bất Đắc Dĩ
Q.4 - Chương 1 - Thượng Quan Nữ Hiệp, Loạn Thế Thành Anh Hùng
Q.4 - Chương 2 - Tương Kế Tựu Kế, Ám Sát Vương Tử Nam Quốc
Q.4 - Chương 3 - Mũi Tên Bắn Ra, Bắn Kẻ Gian Hùng
Q.4 - Chương 4 - Thiên Hạ Đệ Nhất Minh Quân, Mong Huynh Sau Này Sẽ Trở Thành Thiên Hạ Đệ Nhất Minh Quân
Q.4 - Chương 5 - Trăng Đêm Ở Kinh Thành
Q.4 - Chương 6 - Hu Hu, Tôi Không Thích Hành Động Cùng Mạch Thiếu Nam Đâu
Q.4 - Chương 7 - Giả Trang Con Nhà Khuê Các, Tôi Sẽ Bị Cha Mình Đánh Chết Thôi
Q.4 - Chương 8 - Thiện Thủy: Xin Lỗi, Ta Không Thể Trao Huynh Ấy Cho Ngươi.
Q.4 - Chương 9 - Đêm Nay, Sẽ Để Mọi Thứ Đều Kết Thúc
Q.4 - Chương 10 - Huynh Là Hoàng Đế, Tôi Là Nữ Hiệp, Sẽ Chẳng Còn Có Sau Này Nữa
Q.4 - Chương 11 - Trở Về Hay Ở Lại, Đã Đến Lúc Phải Lựa Chọn
Q.4 - Chương 12 - Tạm Biệt Giang Hồ, Không Ngày Tái Ngộ
Q.4 - Chương 13 - Không Thể Phiêu Bạt Chân Trời Góc Biển Cùng Tôi Nữa, Vậy Hãy Cùng Tôi Quên Đi Giấc Mộng Giang Hồ
Q.4 - Chương 14 - Cổ Đại, Tôi Trở Lại Đây
Q.4 - Chương 15 - Để Vãn Hồi Lại Thanh Danh, Tôi Nhất Định Phải Tái Xuất Giang Hồ
Q.4 - Chương 16 - Bỗng Như Một Đêm Gió Xuân Về, Mỹ Nam Đã Đi Nay Trở Lại
Q.4 - Chương 17 - Không Phải Tôi Đang Yên Đang Lành Lại Muốn Gây Chuyện, Toàn Là Chuyện Phiền Phức Mò Đến Tìm Tôi Đấy Chứ
Q.4 - Chương 18 - Nguy Cơ Rất Lớn, Đêm Trăng Mờ Giết Người, Ngày Gió Cao Phóng Hỏa
Q.4 - Chương 19 - Cái Gọi Là Nợ Phong Lưu Cần Phải Quỷ Phong Lưu Đến Trả
Q.4 - Chương 20 - Tôi Không Thích Sư Thái, Càng Không Thích Chính Thái[1] Mười Sáu Tuổi
Q.4 - Chương 21 - Đêm Mưa, Trạch Viện Quỷ Dị Giữa Sơn Lâm
Q.4 - Chương 22 - Hồ Tiên Mê Hoặc, Thượng Quan Tình, Mày Không Thể Sụt Hố!
Q.4 - Chương 23 - Thượng Quan Tình, Nàng Sẽ Trở Thành Tân Nương Của Quỷ Môn
Q.4 - Chương 24 - Đêm Đầu Tiên
Q.4 - Chương 25 - Ta Không Phải Người Con Gái Ngươi Đã Nhớ Nhung Ngàn Năm
Q.4 - Chương 26 - Giang Hồ Loạn Lạc, Tôi Không Muốn Gặp Một Tên GAY!
Q.4 - Chương 27 - Làm Sao Để Bảo Vệ Các Mỹ Nam Nhà Mình Đây?
Q.4 - Chương 28 - Không Thể Hái Trăng Trên Trời Xuống Cho Huynh, Vậy Tôi Sẽ Đi Giật Cái Mạng Che Mặt Kia Xuống
Q.4 - Chương 29 - Đêm Xuân Đương Nhiên Rất Tuyệt, Nhưng Cảm Giác Bị Người Ta Nhìn Trộm Thì Thật Kỳ Quái
Q.4 - Chương 30 - Cho Nên Mới Nói, Viết Chữ Đã Phải Khổ Sở Thế Nào, Không Được Ăn Cơm Lại Càng Khổ Sở Hơn
Q.4 - Chương 31 - Trên Sông Hoài, Tri Ngộ Cùng Giang Hoài Liễu
Q.4 - Chương 32 - Bại Lộ Rồi, Nhất Định Có Phản Đồ…
Q.4 - Chương 33 - Mặt Đối Mặt Với Giang Hoài Liễu
Q.4 - Chương 34 - Cùng Giang Hoài Liễu Chơi Một Canh Bạc
Q.4 - Chương 35 - Ta Biết Ta Đã Hơi Mạnh Tay, Nhưng Ngươi Cũng Đừng Khóc Nữa
Q.4 - Chương 36 - Truyền Thuyết Về Cây Đàn Cầm Cùng Khúc Nhạc Thời Thượng Cổ
Q.4 - Chương 37 - Ghét Nhất Là Đụng Phải Một Kẻ Cũng Đào Hang Như Mình
Q.4 - Chương 38 - Làm Người Trộm Mộ Thật Chẳng Dễ Dàng Gì, Bất Kỳ Lúc Nào Cũng Có Thể Gặp Ma
Q.4 - Chương 39 - Ma Nữ Nổi Điên, Người Sống Xúi Quẩy
Q.4 - Chương 40 - Chạy Khỏi Trạch Viện Nhà Họ Giang, Tôi Yêu Tự Do
Q.4 - Chương 41 - Cuộc Đời Nhân Quả Tuần Hoàn, Món Nợ Xưa Cũ Nay Phải Trả
Q.4 - Chương 42 - Nhật Nguyệt Giáo Chủ Biến Thân, Mạch Cái Bang?!
Q.4 - Chương 43 - Nữ Hiệp Tôi Phải Tuân Theo Gia Pháp
Q.4 - Chương 44 - Trở Về Âu Dương Sơn Trang
Q.1 - Chương 1 - Xuyên Không[1]!
Q.1 - Chương 2 - Tôi Là Thượng Quan Nữ Hiệp
Q.1 - Chương 3 - Nhật Ký Học Võ Của Ô Long[1] Nữ Hiệp
Q.1 - Chương 4 - Tôi Phải Tham Gia Đại Hội Võ Lâm? Nực Cười Không?
Q.1 - Chương 5 - Nhật Ký Luyện Võ Cấp Tốc Của Ô Long Nữ Hiệp
Q.1 - Chương 6 - Thượng Quan Nữ Hiệp Giết Người Rồi!
Q.1 - Chương 7 - Truy Sát Hả!
Q.1 - Chương 8 - Thượng Quan Nữ Hiệp Sợ Chạy Đứt Dép
Q.1 - Chương 9 - Các Người Đào Hôn[1] Cả Rồi Hả?
Q.1 - Chương 10 - Hành Trình Lạc Đường
Q.1 - Chương 11 - Tên Hái Hoa Tặc Tội Nghiệp
Q.1 - Chương 12 - Độc Quân Mộ Dung Tuyết
Q.1 - Chương 13 - Thượng Quan Nữ Hiệp Bị Ép Làm Chủ Mưu!
Q.1 - Chương 14 - Thượng Quan Nữ Hiệp Phản Kích
Q.1 - Chương 15 - Âm Mưu Của Mộ Dung Tuyết
Q.1 - Chương 16 - Tìm Thấy Rồi!
Q.1 - Chương 17 - Thoát Khỏi Số Trời Rồi! Oh Yeah!
Q.1 - Chương 18 - Lúc Này Mà Không Chạy, Còn Đợi Đến Lúc Nào?
Q.1 - Chương 19 - Chốn Xưa, Gặp Người Cũ, Đang Kích Động…
Q.1 - Chương 20 - Phiền Phức Vương Khắp Người
Q.1 - Chương 21 - Tự Mình Đến Sào Huyệt Của Sơn Tặc
Q.1 - Chương 22 - Sinh Mệnh Luôn Tiếp Diễn, Tôi Phải Tiếp Tục Chạy, Nhất Quyết Không Thôi…
Q.1 - Chương 23 - Lại Chạy Trốn Thất Bại
Q.1 - Chương 24 - Tháo Chạy Liên Tiếp, Thất Bại Không Ngừng
Q.1 - Chương 25 - Từng Có Một Lần…
Q.1 - Chương 26 - Nhờ Ba Đậu[1] Mà Dịch Tả Bùng Phát
Q.1 - Chương 27 - Hoàng Tử Sơn Tặc
Q.1 - Chương 28 - Hoàng Tử Sơn Tặc Mời Đến Hoàng Cung
Q.2 - Chương 1 - Sơn Tặc, Sơn Tặc Tấn Công Đến Nơi Rồi!
Q.2 - Chương 2 - Con Trai Của Hoàng Đế Muốn Tuyển Phi Tần
Q.2 - Chương 3 - Hoàng Cung Tranh Đấu, Tại Sao Mộ Dung Tuyết Lại Đến!
Q.2 - Chương 4 - Thần Tình Yêu Vẫy Gọi, Vận Đen Cũng Đón Chào
Q.2 - Chương 5 - Nụ Hôn Đầu Của Thượng Quan Nữ Hiệp
Q.2 - Chương 6 - Không Chỉ Là Tuyển Lựa Phi Tần Nhé, Tôi Đã Xuyên Không Thì Còn Sợ Ai Chứ!
Q.2 - Chương 7 - Mỹ Nam, Cũng Có Khi Chỉ Là Một Tên Đàn Ông Hèn Hạ, Bỉ Ổi
Q.2 - Chương 8 - Ba Ba Ngàn Năm, Rùa Già Vạn Năm
Q.2 - Chương 9 - Tạm Biệt, Vương Tử Sơn Tặc Của Tôi
Q.2 - Chương 10 - Đại Ca À, Chiếc Mặt Nạ Của Huynh Rất Kỳ Lạ Đấy!
Q.2 - Chương 11 - Làm Ma Quân, Chẳng Có Thứ Gì Tốt Đẹp Hết!
Q.2 - Chương 12 - Vằn Đen Đầy Đầu, Ma Quân Đưa Tôi Đến Thanh Phong Quán[1]
Q.2 - Chương 13 - Quý Trọng Sinh Mệnh, Trốn Chạy Ma Quân
Q.2 - Chương 14 - Hỏi Xem Cô Ngốc Đến Mức Nào, Nếu Thích Hợp Chúng Ta Cùng Đi Lầu Xanh
Q.2 - Chương 15 - Hic, Ca Hát Hay Bán Thân Thế Này!
Q.2 - Chương 16 - Dùng Một Nụ Hôn Để Trao Đổi
Q.2 - Chương 17 - Đêm Nay, Là Đêm Thủy Quỷ Hoành Hành Hả?
Q.2 - Chương 18 - Tiểu Gia Tôi Là Cây Nấm Hương Duy Nhất Trong Nồi
Q.2 - Chương 19 - Thượng Quan Nữ Hiệp Chạy Đến Cái Bang
Q.2 - Chương 20 - Lại Gặp Mạch Thiếu Nam, Chết Tiệt, Hắn Là Bang Chủ Cái Bang Hả?
Q.2 - Chương 21 - Tiểu Gia Tôi Ghét Nhất Chuột Cười Nham Hiểm, Hu Hu…
Q.2 - Chương 22 - Thượng Quan Nữ Hiệp Bị Giam Lỏng
Q.2 - Chương 23 - Bỏ Chạy Chẳng Được, Thôi Đành Ở Lại Thương Lượng Vậy…
Q.2 - Chương 24 - Loại Nam Nhân Này, Ở Đâu Mà Chẳng Có!
Q.2 - Chương 25 - Ba Tên Nam Nhân – Một Đám Cẩu Huyết[1]
Q.2 - Chương 26 - Nam Nhân, Phải Chăng Đều Thích Tụ Tập?
Q.2 - Chương 27 - Cuộc Thi Hoa Khôi, Bổn Nấm Hương Đến Đây!
Q.2 - Chương 28 - Như Hoa Phiên Bản Hai Chính Là Tôi!
Q.2 - Chương 29 - Ma Dọa Ma, Liệu Có Dọa Chết Được Ma?
Q.2 - Chương 30 - Các Người Làm Gì Mà Náo Nhiệt Thế Hả?
Q.3 - Chương 1 - Cổ Đại Đầy Rẫy Hiểm Nguy
Q.3 - Chương 2 - Đồ Vương Gia Đần Độn, Ai Bảo Huynh Đứng Ra Làm Cái Gì
Q.3 - Chương 3 - Các Người Đều Không Uống Độc Dược, Lại Để Một Mình Tôi Uống Hả?
Q.3 - Chương 4 - Làm Đại Hiệp, Chẳng Khác Nào Làm Một Con Tôm Hùm
Q.3 - Chương 5 - Âu Dương Huyền, Tôi Ghét Huynh Nhất Trên Đời!
Q.3 - Chương 6 - Nụ Hôn Của Mặc Nguyệt Giống Như Ngọn Lửa Bùng Cháy
Q.3 - Chương 7 - Ước Định Với Âu Dương Thiếu Nhân
Q.3 - Chương 8 - Thành Lập Nhóm “Thiếu Nữ Như Hoa Phiên Bản Hai” Thời Tân Cổ Đại
Q.3 - Chương 9 - Muốn Thành Công, Trước Tiên Phải Giả Điên
Q.3 - Chương 10 - Mặc Nguyệt Biến Thân Thành Chủ Thành Lạc Dương, Bất Ngờ Cầu Hôn
Q.3 - Chương 11 - Cô Gái Mà Ta Yêu Thương Nhất Muốn Đi Đến Chân Trời Góc Biển, Nên Ta Cũng Quyết Đi Cùng Nàng
Q.3 - Chương 12 - Bạch Mã Nam Tử Mạch Thiếu Nam, Cùng Đi Chứ!
Q.3 - Chương 13 - Con Đường Vào Hắc Điếm Của Thượng Quan Nữ Hiệp, Trinh Tiết Gặp Nguy Hiểm
Q.3 - Chương 14 - Đêm Khuya Thanh Vắng, Ma Tốt Dọa Người
Q.3 - Chương 15 - Mạch Đại Bang Chủ Ngã Xuống Giếng Cạn, Đồ Bỏ Đi Nhà Huynh!
Q.3 - Chương 16 - Tôi Muốn Cứu Huynh Ấy, Ai Ngờ Kết Cục Lại Bi Thảm Đến Vậy!
Q.3 - Chương 17 - Chương 17: Kẻ Được Gọi Là Cao Thủ, Nhất Định Có Cái Tên Không “Tầm Thường”
Q.3 - Chương 18 - Chớ Có Nhầm Lẫn Giữa Vịt Và Thiên Nga
Q.3 - Chương 19 - Là Nàng Thắng Rồi, Cho Nên, Đêm Nay, Ta Là Của Nàng
Q.3 - Chương 20 - Chạy Khỏi Phong Nguyệt Các Của Đám Gian Thương
Q.3 - Chương 21 - Bí Mật Của Yêu Tinh, Chỉ Thuộc Về Riêng Tôi Mà Thôi
Q.3 - Chương 22 - Lưu Niên, Lưu Niên, Tôi Bị Cái Tên Này Mê Hoặc Mất Rồi
Q.3 - Chương 23 - Chàng Trai Được Gọi Với Cái Tên Lưu Niên, Rốt Cuộc Chàng Là Ai?
Q.3 - Chương 24 - Tôi Thích Tên Hung Thủ Giết Người Này…
Q.3 - Chương 25 - Thượng Quan Tình: Đúng Vậy, Ta Là Hung Thủ Giết Người
Q.3 - Chương 26 - Tôi Xin Các Huynh, Hãy Mau Chạy Đi!
Q.3 - Chương 27 - Hóa Ra Trên Đời Này, Từ Trước Đến Nay Chưa Từng Tồn Tại Lưu Niên
Q.3 - Chương 28 - Chàng Trao Xiềng Xích, Ép Tôi Mãi Mãi Chẳng Thể Quên
Q.3 - Chương 29 - Các Huynh Đều Là Anh Hùng Của Lòng Tôi, Tôi Phải Bảo Vệ Anh Hùng Của Mình
Q.3 - Chương 30 - Tôi Muốn Phá Tan Tất Cả, Mặc Nguyệt, Huynh Phải Giúp Tôi
Q.3 - Chương 31 - Tôi Muốn Đi Khắp Giang Hồ, Đảm Nhiệm Trọng Trách Giết Thượng Quan Tình
Q.3 - Chương 32 - Tôi… Lại Yêu Kẻ Khô Khan Là Huynh Thế Này Sao?
Q.3 - Chương 33 - Lê Sa Và Đám Kỵ Sĩ Của Nàng
Q.3 - Chương 34 - Kỳ Nữ Đột Nhiên Xuất Hiện Trên Giang Hồ
Q.3 - Chương 35 - Trước Lầu Phong Vân, Bất Ngờ Giật Thiệp Anh Hùng
Q.3 - Chương 36 - Thiệp Anh Hùng, Bổn Cô Nương Nhất Định Lấy Được!
Q.3 - Chương 37 - Không Lõi Đời Một Chút, Sao Sống Nổi Đây
Q.3 - Chương 38 - Tiểu Đệ Đáng Yêu, Cùng Thiếu Nữ Thuần Khiết? Là Giả Đấy!
Q.3 - Chương 39 - Thiện Thủy, Chúng Ta Hợp Mưu Đi, Không Từ Thủ Đoạn
Q.3 - Chương 40 - Nếu Không Thể Ôm Chặt Tôi Trong Lòng, Thì Hãy Luôn Mở Rộng Vòng Tay Với Tôi
Q.3 - Chương 41 - Thân Phận Thực Của Ta Chính Là…
Q.3 - Chương 42 - Chuột Gặp Mèo
Q.3 - Chương 43 - Đáng Ra Tôi Nên Làm Nhà Bảo Tồn, Nhưng Lại Cố Đấm Ăn Xôi Làm Nhà Thám Hiểm
Q.3 - Chương 44 - Một Khi Thượng Quan Tình Chưa Chết, Triều Lưu Vĩnh Viễn Không Thể Trở Thành Kẻ Thắng Cuộc
Q.3 - Chương 45 - Vương Tử Núi Băng Của Tôi, Tôi Không Cách Nào Mở Miệng Nói Với Huynh Được
Q.3 - Chương 46 - Ta Đồng Ý Để Ngươi Đả Ba Chưởng, Đều Là Vì Huynh Ấy
Q.3 - Chương 47 - Ta Chẳng Cách Nào Bay Qua Biển Rộng, Cho Nên Chỉ Có Thể Hóa Thân Thành Ngươi
Q.3 - Chương 48 - Có Lẽ Là Yêu Nàng Ấy Rồi, Yêu Cô Gái Chính Tay Ta Đã Làm Tổn Thương
Q.3 - Chương 49 - Những Lúc Ngươi Ưu Phiền, Ta Sẽ Tươi Cười Rạng Rỡ Thay Ngươi
Q.3 - Chương 50 - Là Mộng Cũng Tốt, Là Thực Cũng Mặt, Tất Cả Đều Đã Qua Rồi
Q.3 - Chương 51 - Người Chết Trong Đêm Đầu Tiên, Là Ngũ Nguyệt
Q.3 - Chương 52 - Tôi Muốn Làm Người Tốt, Nhưng Lúc Này Tôi Không Phải Người Tốt
Q.3 - Chương 53 - Hoàng Phổ Hiểu Minh, Đời Này Được Làm Bằng Hữu Với Ngươi, Cũng Đáng Lắm
Q.3 - Chương 54 - Vĩnh Viễn Chớ Có Phỏng Đoán Ai Mới Thực Sự Là Kẻ Địch
Q.3 - Chương 55 - Chỉ Không Biết, Liệu Có Còn Là Người Xưa Ấy Hay Không
Q.3 - Chương 56 - Là Thượng Quan Tình Phụ Bạc Vương Gia, Vương Gia Không Cần Niệm Tình Cũ Nữa
Q.3 - Chương 57 - Kiếp Này Được Tương Ngộ Cùng Huynh, Thượng Quan Tình Tôi Không Hề Hối Hận
Q.3 - Chương 58 - Hắn Nói: Ta Chỉ Là Kẻ Qua Đường…
Q.3 - Chương 59 - Vì, Có Lẽ Ta Yêu Nàng Mất Rồi
Q.3 - Chương 60 - Ta Yêu Nàng, Chỉ Là Không Còn Thời Gian Để Tiếp Tục Yêu Nàng Nữa Mà Thôi
Q.3 - Chương 61 - Chuyện Hoang Đường Sau Khi Chết
Q.3 - Chương 62 - Bất Cứ Chuyện Bất Đắc Dĩ Nào Cũng Đều Có Một Lý Do Bất Đắc Dĩ
Q.4 - Chương 1 - Thượng Quan Nữ Hiệp, Loạn Thế Thành Anh Hùng
Q.4 - Chương 2 - Tương Kế Tựu Kế, Ám Sát Vương Tử Nam Quốc
Q.4 - Chương 3 - Mũi Tên Bắn Ra, Bắn Kẻ Gian Hùng
Q.4 - Chương 4 - Thiên Hạ Đệ Nhất Minh Quân, Mong Huynh Sau Này Sẽ Trở Thành Thiên Hạ Đệ Nhất Minh Quân
Q.4 - Chương 5 - Trăng Đêm Ở Kinh Thành
Q.4 - Chương 6 - Hu Hu, Tôi Không Thích Hành Động Cùng Mạch Thiếu Nam Đâu
Q.4 - Chương 7 - Giả Trang Con Nhà Khuê Các, Tôi Sẽ Bị Cha Mình Đánh Chết Thôi
Q.4 - Chương 8 - Thiện Thủy: Xin Lỗi, Ta Không Thể Trao Huynh Ấy Cho Ngươi.
Q.4 - Chương 9 - Đêm Nay, Sẽ Để Mọi Thứ Đều Kết Thúc
Q.4 - Chương 10 - Huynh Là Hoàng Đế, Tôi Là Nữ Hiệp, Sẽ Chẳng Còn Có Sau Này Nữa
Q.4 - Chương 11 - Trở Về Hay Ở Lại, Đã Đến Lúc Phải Lựa Chọn
Q.4 - Chương 12 - Tạm Biệt Giang Hồ, Không Ngày Tái Ngộ
Q.4 - Chương 13 - Không Thể Phiêu Bạt Chân Trời Góc Biển Cùng Tôi Nữa, Vậy Hãy Cùng Tôi Quên Đi Giấc Mộng Giang Hồ
Q.4 - Chương 14 - Cổ Đại, Tôi Trở Lại Đây
Q.4 - Chương 15 - Để Vãn Hồi Lại Thanh Danh, Tôi Nhất Định Phải Tái Xuất Giang Hồ
Q.4 - Chương 16 - Bỗng Như Một Đêm Gió Xuân Về, Mỹ Nam Đã Đi Nay Trở Lại
Q.4 - Chương 17 - Không Phải Tôi Đang Yên Đang Lành Lại Muốn Gây Chuyện, Toàn Là Chuyện Phiền Phức Mò Đến Tìm Tôi Đấy Chứ
Q.4 - Chương 18 - Nguy Cơ Rất Lớn, Đêm Trăng Mờ Giết Người, Ngày Gió Cao Phóng Hỏa
Q.4 - Chương 19 - Cái Gọi Là Nợ Phong Lưu Cần Phải Quỷ Phong Lưu Đến Trả
Q.4 - Chương 20 - Tôi Không Thích Sư Thái, Càng Không Thích Chính Thái[1] Mười Sáu Tuổi
Q.4 - Chương 21 - Đêm Mưa, Trạch Viện Quỷ Dị Giữa Sơn Lâm
Q.4 - Chương 22 - Hồ Tiên Mê Hoặc, Thượng Quan Tình, Mày Không Thể Sụt Hố!
Q.4 - Chương 23 - Thượng Quan Tình, Nàng Sẽ Trở Thành Tân Nương Của Quỷ Môn
Q.4 - Chương 24 - Đêm Đầu Tiên
Q.4 - Chương 25 - Ta Không Phải Người Con Gái Ngươi Đã Nhớ Nhung Ngàn Năm
Q.4 - Chương 26 - Giang Hồ Loạn Lạc, Tôi Không Muốn Gặp Một Tên GAY!
Q.4 - Chương 27 - Làm Sao Để Bảo Vệ Các Mỹ Nam Nhà Mình Đây?
Q.4 - Chương 28 - Không Thể Hái Trăng Trên Trời Xuống Cho Huynh, Vậy Tôi Sẽ Đi Giật Cái Mạng Che Mặt Kia Xuống
Q.4 - Chương 29 - Đêm Xuân Đương Nhiên Rất Tuyệt, Nhưng Cảm Giác Bị Người Ta Nhìn Trộm Thì Thật Kỳ Quái
Q.4 - Chương 30 - Cho Nên Mới Nói, Viết Chữ Đã Phải Khổ Sở Thế Nào, Không Được Ăn Cơm Lại Càng Khổ Sở Hơn
Q.4 - Chương 31 - Trên Sông Hoài, Tri Ngộ Cùng Giang Hoài Liễu
Q.4 - Chương 32 - Bại Lộ Rồi, Nhất Định Có Phản Đồ…
Q.4 - Chương 33 - Mặt Đối Mặt Với Giang Hoài Liễu
Q.4 - Chương 34 - Cùng Giang Hoài Liễu Chơi Một Canh Bạc
Q.4 - Chương 35 - Ta Biết Ta Đã Hơi Mạnh Tay, Nhưng Ngươi Cũng Đừng Khóc Nữa
Q.4 - Chương 36 - Truyền Thuyết Về Cây Đàn Cầm Cùng Khúc Nhạc Thời Thượng Cổ
Q.4 - Chương 37 - Ghét Nhất Là Đụng Phải Một Kẻ Cũng Đào Hang Như Mình
Q.4 - Chương 38 - Làm Người Trộm Mộ Thật Chẳng Dễ Dàng Gì, Bất Kỳ Lúc Nào Cũng Có Thể Gặp Ma
Q.4 - Chương 39 - Ma Nữ Nổi Điên, Người Sống Xúi Quẩy
Q.4 - Chương 40 - Chạy Khỏi Trạch Viện Nhà Họ Giang, Tôi Yêu Tự Do
Q.4 - Chương 41 - Cuộc Đời Nhân Quả Tuần Hoàn, Món Nợ Xưa Cũ Nay Phải Trả
Q.4 - Chương 42 - Nhật Nguyệt Giáo Chủ Biến Thân, Mạch Cái Bang?!
Q.4 - Chương 43 - Nữ Hiệp Tôi Phải Tuân Theo Gia Pháp
Q.4 - Chương 44 - Trở Về Âu Dương Sơn Trang
Lúc này tôi đang đứng trước cửa trụ sở cái bang, chắc hẳn người nào tới đây cũng đều bị dọa cho tối tăm mặt mũi bởi cảnh tượng hùng tráng này.
Nhiều… nhiều người quá!
Chỉ thấy trước cửa trụ sở, là một đám nữ nhi đang gào thét ầm ĩ, tôi kéo mạnh Tiểu Cường bên cạnh, tức giận nói: “Đây là cái bang hả? Không phải chợ rau đấy chứ? Không phải chợ bán buôn rau cải đấy chứ?”.
Tiểu Cường hếch mũi, lộ vẻ khinh miệt nói với tôi: “Chỗ này chính là cái bang. Vả lại, ngươi đã đến để ứng hôn, đáng lẽ phải nắm rõ tình hình nơi này mới đúng. Ngươi cho rằng có thể lừa được ta để vào trong hả. Nói cho ngươi biết, thành Lạc Dương có không biết bao nhiêu vị cô nương vì muốn lấy bang chủ nhà ta mà đến lừa ta đâu”.
Trên mặt tôi lập tức xuất hiện vô số vằn đen.
Ứng hôn? Tôi thực sự không có hứng thú với cái bang.
Tôi quay người, nhìn về phía cổng lớn, quyết đưa ra một chủ kiến hoa lệ: Tôi… không thể đi con đường tầm thường như thế được.
Tôi bỏ rơi Tiểu Cường, lủi nhanh như bốc khói xông thẳng về phía trước, trà trộn vào đám nữ nhi ngốc nghếch muốn được gả cho bang chủ cái bang đến phát điên kia.
Vừa chen lấn, trong lòng vừa ai oán tiếc thương.
Hu hu, tôi đâu được mấy chục cân thịt đắp lên người cơ chứ. Ôi, đôi bồng đảo đáng thương của tôi…
Sau khi cố sức nhoi lên đầu, tôi xông thẳng tới trước mặt gia đinh, bắt đầu giả bộ than khóc: “Tôi là con gái riêng của lão gia nhà các người, để tôi vào trong”.
Gia đinh điềm tĩnh nhìn vào mắt tôi, nói: “Vị cô nương này, sao có thể thêu dệt những chuyện như vậy chứ”.
A a a!
!
! Tên gia đinh này thật không có mắt, ta là nữ nhân vật chính đấy! Là nữ chính đấy! Sao ngươi có thể không nể mặt ta thế hả?
Số ngươi đen đủi rồi, ta nói cho ngươi biết, nếu ngươi không nhanh lên, biển người kia sẽ lập tức cuốn ta về bây giờ đấy.
Lần thứ hai, lại lần nữa tôi xông đến trước mặt một gia đinh khác, lớn giọng nói: “Tôi muốn tìm bang chủ của các người để bàn chuyện đại sự võ lâm, nhanh vào thông báo đi!
”.
Người kia nhìn nhìn tôi, hỏi: “Ngươi là người trong võ lâm?”.
Tôi vui mừng, huynh đệ à, quả nhiên có thể hiểu nhau rồi: “Đúng vậy”.
Tên gia đinh kia mỉm cười, chỉ chỉ lên đỉnh đầu, tôi ngửa cổ lên nhìn thấy một bức tường cao vút.
Rảnh rỗi quá không có việc gì hay sao, xây cao như thế làm gì chứ.
“Bay qua đi, ta không cản ngươi đâu”, gia đinh nói.
Phụt…
Có dũng khí đấy! Tiểu gia tôi chịu thua là được chứ gì!
Lại thêm lần nữa bị biển người vần vũ cuốn đi, tôi chán nản ngồi ở góc tường lủi thủi một mình vẽ nấm hương.
Chết tiệt! Các người là ăn mày hả? Chẳng phải nên ở căn nhà bốn phía thông nhau cho dễ chạy sao? Chẳng phải rất nghèo, vô cùng nghèo sao? Các người kiếm đâu ra lắm tiền mà giàu thế này?
Nghĩ đi nghĩ lại, tôi vẫn không cam tâm. Lũ chết giẫm các người, tiểu gia tôi còn chưa ăn cơm đây này.
Tôi đứng lên, vừa hay đụng phải một người. Tôi giật mình, định thần nhìn kỹ, thiếu chút nữa thì hét lên thất thanh, lại là Trần Nam.
Trần Nam cũng nhận ra tôi, thoáng chau mày: “Là cô à, cô đang làm gì ở đây?”.
Mắt đảo liên tục, tôi nói với y: “Là thế này, gần đây tôi và bang chủ cái bang có quan hệ khá tốt. Nhưng lại có kẻ bạc tình. Haizzz, đừng nhắc đến nữa. Bây giờ, tôi chỉ muốn được đền bù đôi chút, nhưng vất vả lắm cũng chẳng vào trong được”.
Trần Nam là người cực kỳ thông minh, lập tức nói với tôi: “Vậy thế này đi, ta giúp cô vào bên trong, tiền đền bù chúng ta chia đôi mỗi người một nửa”.
Thầm cười trong lòng, mọi thứ thật đúng như tôi nghĩ, bổn nữ hiệp đây không làm chuyện gì mà không thành công nhé.
Tôi ngước khuôn mặt tựa hoa lê vương vất hạt mưa, nói lời cảm tạ: “Trần Nam, cảm ơn huynh”.
Có điều, tôi còn phân vân, không biết đây có phải ảo giác hay không, lại thấy bộ dạng bức bối khó chịu muốn cười chẳng được của Trần Nam. Có cao thủ bên cạnh thì mọi việc ổn rồi. Tôi được Trần Nam nhấc lên rồi cả hai cùng bay vào sân trong chỗ bang chủ cái bang. Trần Nam đi cứ như xe nhẹ chạy đường quen, càng đi tôi càng cảm thấy có gì đó bất ổn.
“Trần Nam, huynh rất thuộc đường ở đây phải không?”.
“Có thể coi là vậy.
”
“Rốt cuộc huynh là người như thế nào?”, tôi dừng bước, nhanh nhẹn hỏi lại.
Không phải chứ, tôi cũng biết suy nghĩ mà. Nếu lẻn vào trong dễ dàng như thế thì tại sao đám nữ nhi cứ phải đứng ngoài đợi mà không thể xông vào. Dễ dàng thế này thì ngay từ đầu họ đã thuê cao thủ võ lâm đến giúp đỡ rồi.
Trần Nam mỉm cười, hỏi tôi: “Cô biết bang chủ cái bang là ai không?”.
Tôi bỗng cảm thấy một luồng gió lạnh thổi qua.
“Không biết.
”
“Vậy cô biết ta là ai không?”, Trần Nam lại hỏi.
Gió… càng lúc càng thổi mạnh.
“Không biết.
”
“Vậy để ta nói cho cô biết nhé. Bang chủ cái bang tên là Mạch Thiếu Nam.
”
Cái tên nghe rất, rất quen.
“Vậy, huynh… huynh là ai?”, tôi lùi lại một bước, hỏi vẻ phòng bị.
Sau đó, cảnh quay trong phim truyền hình lại xuất hiện trước mắt tôi. Chỉ thấy Trần Nam nhẹ nhàng bóc lớp da trên mặt, để lộ một khuôn mặt hoàn toàn khác.
Khoảnh khắc đó, trời đất mù mịt. Khuôn mặt đó, chính là khuôn mặt của thủy quỷ nhảy ra từ trong nước vào một đêm trước đây.
Mạch Thiếu Nam…
Cuối cùng tôi cũng nhớ ra.
Chết tiệt, đúng là oan gia ngõ hẹp mà, a a a a!
!
!
Hoa rơi đầy trời, nhưng khuôn mặt cười của Mạch Thiếu Nam lại tựa hồ ly.
“Vậy thì, đã thống nhất rồi, tiền bồi thường chia cho ta một nửa. À, không được không được, đầu tiên phải để ta qua lại với cô cái đã. Mỹ nhân, thời khắc xuân tiêu đáng giá ngàn vàng, phù dung sau trướng dễ đê mê. Chúng ta, đến chỗ khác nói chuyện đi”, Mạch Thiếu Nam cười giảo hoạt.
Tiểu gia tôi muốn khóc mà không ra nước mắt, khóc cho số phận huy hoàng của mình lại lần nữa bị hủy diệt đầy hoa lệ. Đức mẹ Maria ơi, làm ơn, hy vọng tên tiểu tử này dễ thuyết phục hơn Mặc Nguyệt phúc hắc kia!