Q.1 - Chương 1 - Xuyên Không[1]!
Q.1 - Chương 2 - Tôi Là Thượng Quan Nữ Hiệp
Q.1 - Chương 3 - Nhật Ký Học Võ Của Ô Long[1] Nữ Hiệp
Q.1 - Chương 4 - Tôi Phải Tham Gia Đại Hội Võ Lâm? Nực Cười Không?
Q.1 - Chương 5 - Nhật Ký Luyện Võ Cấp Tốc Của Ô Long Nữ Hiệp
Q.1 - Chương 6 - Thượng Quan Nữ Hiệp Giết Người Rồi!
Q.1 - Chương 7 - Truy Sát Hả!
Q.1 - Chương 8 - Thượng Quan Nữ Hiệp Sợ Chạy Đứt Dép
Q.1 - Chương 9 - Các Người Đào Hôn[1] Cả Rồi Hả?
Q.1 - Chương 10 - Hành Trình Lạc Đường
Q.1 - Chương 11 - Tên Hái Hoa Tặc Tội Nghiệp
Q.1 - Chương 12 - Độc Quân Mộ Dung Tuyết
Q.1 - Chương 13 - Thượng Quan Nữ Hiệp Bị Ép Làm Chủ Mưu!
Q.1 - Chương 14 - Thượng Quan Nữ Hiệp Phản Kích
Q.1 - Chương 15 - Âm Mưu Của Mộ Dung Tuyết
Q.1 - Chương 16 - Tìm Thấy Rồi!
Q.1 - Chương 17 - Thoát Khỏi Số Trời Rồi! Oh Yeah!
Q.1 - Chương 18 - Lúc Này Mà Không Chạy, Còn Đợi Đến Lúc Nào?
Q.1 - Chương 19 - Chốn Xưa, Gặp Người Cũ, Đang Kích Động…
Q.1 - Chương 20 - Phiền Phức Vương Khắp Người
Q.1 - Chương 21 - Tự Mình Đến Sào Huyệt Của Sơn Tặc
Q.1 - Chương 22 - Sinh Mệnh Luôn Tiếp Diễn, Tôi Phải Tiếp Tục Chạy, Nhất Quyết Không Thôi…
Q.1 - Chương 23 - Lại Chạy Trốn Thất Bại
Q.1 - Chương 24 - Tháo Chạy Liên Tiếp, Thất Bại Không Ngừng
Q.1 - Chương 25 - Từng Có Một Lần…
Q.1 - Chương 26 - Nhờ Ba Đậu[1] Mà Dịch Tả Bùng Phát
Q.1 - Chương 27 - Hoàng Tử Sơn Tặc
Q.1 - Chương 28 - Hoàng Tử Sơn Tặc Mời Đến Hoàng Cung
Q.2 - Chương 1 - Sơn Tặc, Sơn Tặc Tấn Công Đến Nơi Rồi!
Q.2 - Chương 2 - Con Trai Của Hoàng Đế Muốn Tuyển Phi Tần
Q.2 - Chương 3 - Hoàng Cung Tranh Đấu, Tại Sao Mộ Dung Tuyết Lại Đến!
Q.2 - Chương 4 - Thần Tình Yêu Vẫy Gọi, Vận Đen Cũng Đón Chào
Q.2 - Chương 5 - Nụ Hôn Đầu Của Thượng Quan Nữ Hiệp
Q.2 - Chương 6 - Không Chỉ Là Tuyển Lựa Phi Tần Nhé, Tôi Đã Xuyên Không Thì Còn Sợ Ai Chứ!
Q.2 - Chương 7 - Mỹ Nam, Cũng Có Khi Chỉ Là Một Tên Đàn Ông Hèn Hạ, Bỉ Ổi
Q.2 - Chương 8 - Ba Ba Ngàn Năm, Rùa Già Vạn Năm
Q.2 - Chương 9 - Tạm Biệt, Vương Tử Sơn Tặc Của Tôi
Q.2 - Chương 10 - Đại Ca À, Chiếc Mặt Nạ Của Huynh Rất Kỳ Lạ Đấy!
Q.2 - Chương 11 - Làm Ma Quân, Chẳng Có Thứ Gì Tốt Đẹp Hết!
Q.2 - Chương 12 - Vằn Đen Đầy Đầu, Ma Quân Đưa Tôi Đến Thanh Phong Quán[1]
Q.2 - Chương 13 - Quý Trọng Sinh Mệnh, Trốn Chạy Ma Quân
Q.2 - Chương 14 - Hỏi Xem Cô Ngốc Đến Mức Nào, Nếu Thích Hợp Chúng Ta Cùng Đi Lầu Xanh
Q.2 - Chương 15 - Hic, Ca Hát Hay Bán Thân Thế Này!
Q.2 - Chương 16 - Dùng Một Nụ Hôn Để Trao Đổi
Q.2 - Chương 17 - Đêm Nay, Là Đêm Thủy Quỷ Hoành Hành Hả?
Q.2 - Chương 18 - Tiểu Gia Tôi Là Cây Nấm Hương Duy Nhất Trong Nồi
Q.2 - Chương 19 - Thượng Quan Nữ Hiệp Chạy Đến Cái Bang
Q.2 - Chương 20 - Lại Gặp Mạch Thiếu Nam, Chết Tiệt, Hắn Là Bang Chủ Cái Bang Hả?
Q.2 - Chương 21 - Tiểu Gia Tôi Ghét Nhất Chuột Cười Nham Hiểm, Hu Hu…
Q.2 - Chương 22 - Thượng Quan Nữ Hiệp Bị Giam Lỏng
Q.2 - Chương 23 - Bỏ Chạy Chẳng Được, Thôi Đành Ở Lại Thương Lượng Vậy…
Q.2 - Chương 24 - Loại Nam Nhân Này, Ở Đâu Mà Chẳng Có!
Q.2 - Chương 25 - Ba Tên Nam Nhân – Một Đám Cẩu Huyết[1]
Q.2 - Chương 26 - Nam Nhân, Phải Chăng Đều Thích Tụ Tập?
Q.2 - Chương 27 - Cuộc Thi Hoa Khôi, Bổn Nấm Hương Đến Đây!
Q.2 - Chương 28 - Như Hoa Phiên Bản Hai Chính Là Tôi!
Q.2 - Chương 29 - Ma Dọa Ma, Liệu Có Dọa Chết Được Ma?
Q.2 - Chương 30 - Các Người Làm Gì Mà Náo Nhiệt Thế Hả?
Q.3 - Chương 1 - Cổ Đại Đầy Rẫy Hiểm Nguy
Q.3 - Chương 2 - Đồ Vương Gia Đần Độn, Ai Bảo Huynh Đứng Ra Làm Cái Gì
Q.3 - Chương 3 - Các Người Đều Không Uống Độc Dược, Lại Để Một Mình Tôi Uống Hả?
Q.3 - Chương 4 - Làm Đại Hiệp, Chẳng Khác Nào Làm Một Con Tôm Hùm
Q.3 - Chương 5 - Âu Dương Huyền, Tôi Ghét Huynh Nhất Trên Đời!
Q.3 - Chương 6 - Nụ Hôn Của Mặc Nguyệt Giống Như Ngọn Lửa Bùng Cháy
Q.3 - Chương 7 - Ước Định Với Âu Dương Thiếu Nhân
Q.3 - Chương 8 - Thành Lập Nhóm “Thiếu Nữ Như Hoa Phiên Bản Hai” Thời Tân Cổ Đại
Q.3 - Chương 9 - Muốn Thành Công, Trước Tiên Phải Giả Điên
Q.3 - Chương 10 - Mặc Nguyệt Biến Thân Thành Chủ Thành Lạc Dương, Bất Ngờ Cầu Hôn
Q.3 - Chương 11 - Cô Gái Mà Ta Yêu Thương Nhất Muốn Đi Đến Chân Trời Góc Biển, Nên Ta Cũng Quyết Đi Cùng Nàng
Q.3 - Chương 12 - Bạch Mã Nam Tử Mạch Thiếu Nam, Cùng Đi Chứ!
Q.3 - Chương 13 - Con Đường Vào Hắc Điếm Của Thượng Quan Nữ Hiệp, Trinh Tiết Gặp Nguy Hiểm
Q.3 - Chương 14 - Đêm Khuya Thanh Vắng, Ma Tốt Dọa Người
Q.3 - Chương 15 - Mạch Đại Bang Chủ Ngã Xuống Giếng Cạn, Đồ Bỏ Đi Nhà Huynh!
Q.3 - Chương 16 - Tôi Muốn Cứu Huynh Ấy, Ai Ngờ Kết Cục Lại Bi Thảm Đến Vậy!
Q.3 - Chương 17 - Chương 17: Kẻ Được Gọi Là Cao Thủ, Nhất Định Có Cái Tên Không “Tầm Thường”
Q.3 - Chương 18 - Chớ Có Nhầm Lẫn Giữa Vịt Và Thiên Nga
Q.3 - Chương 19 - Là Nàng Thắng Rồi, Cho Nên, Đêm Nay, Ta Là Của Nàng
Q.3 - Chương 20 - Chạy Khỏi Phong Nguyệt Các Của Đám Gian Thương
Q.3 - Chương 21 - Bí Mật Của Yêu Tinh, Chỉ Thuộc Về Riêng Tôi Mà Thôi
Q.3 - Chương 22 - Lưu Niên, Lưu Niên, Tôi Bị Cái Tên Này Mê Hoặc Mất Rồi
Q.3 - Chương 23 - Chàng Trai Được Gọi Với Cái Tên Lưu Niên, Rốt Cuộc Chàng Là Ai?
Q.3 - Chương 24 - Tôi Thích Tên Hung Thủ Giết Người Này…
Q.3 - Chương 25 - Thượng Quan Tình: Đúng Vậy, Ta Là Hung Thủ Giết Người
Q.3 - Chương 26 - Tôi Xin Các Huynh, Hãy Mau Chạy Đi!
Q.3 - Chương 27 - Hóa Ra Trên Đời Này, Từ Trước Đến Nay Chưa Từng Tồn Tại Lưu Niên
Q.3 - Chương 28 - Chàng Trao Xiềng Xích, Ép Tôi Mãi Mãi Chẳng Thể Quên
Q.3 - Chương 29 - Các Huynh Đều Là Anh Hùng Của Lòng Tôi, Tôi Phải Bảo Vệ Anh Hùng Của Mình
Q.3 - Chương 30 - Tôi Muốn Phá Tan Tất Cả, Mặc Nguyệt, Huynh Phải Giúp Tôi
Q.3 - Chương 31 - Tôi Muốn Đi Khắp Giang Hồ, Đảm Nhiệm Trọng Trách Giết Thượng Quan Tình
Q.3 - Chương 32 - Tôi… Lại Yêu Kẻ Khô Khan Là Huynh Thế Này Sao?
Q.3 - Chương 33 - Lê Sa Và Đám Kỵ Sĩ Của Nàng
Q.3 - Chương 34 - Kỳ Nữ Đột Nhiên Xuất Hiện Trên Giang Hồ
Q.3 - Chương 35 - Trước Lầu Phong Vân, Bất Ngờ Giật Thiệp Anh Hùng
Q.3 - Chương 36 - Thiệp Anh Hùng, Bổn Cô Nương Nhất Định Lấy Được!
Q.3 - Chương 37 - Không Lõi Đời Một Chút, Sao Sống Nổi Đây
Q.3 - Chương 38 - Tiểu Đệ Đáng Yêu, Cùng Thiếu Nữ Thuần Khiết? Là Giả Đấy!
Q.3 - Chương 39 - Thiện Thủy, Chúng Ta Hợp Mưu Đi, Không Từ Thủ Đoạn
Q.3 - Chương 40 - Nếu Không Thể Ôm Chặt Tôi Trong Lòng, Thì Hãy Luôn Mở Rộng Vòng Tay Với Tôi
Q.3 - Chương 41 - Thân Phận Thực Của Ta Chính Là…
Q.3 - Chương 42 - Chuột Gặp Mèo
Q.3 - Chương 43 - Đáng Ra Tôi Nên Làm Nhà Bảo Tồn, Nhưng Lại Cố Đấm Ăn Xôi Làm Nhà Thám Hiểm
Q.3 - Chương 44 - Một Khi Thượng Quan Tình Chưa Chết, Triều Lưu Vĩnh Viễn Không Thể Trở Thành Kẻ Thắng Cuộc
Q.3 - Chương 45 - Vương Tử Núi Băng Của Tôi, Tôi Không Cách Nào Mở Miệng Nói Với Huynh Được
Q.3 - Chương 46 - Ta Đồng Ý Để Ngươi Đả Ba Chưởng, Đều Là Vì Huynh Ấy
Q.3 - Chương 47 - Ta Chẳng Cách Nào Bay Qua Biển Rộng, Cho Nên Chỉ Có Thể Hóa Thân Thành Ngươi
Q.3 - Chương 48 - Có Lẽ Là Yêu Nàng Ấy Rồi, Yêu Cô Gái Chính Tay Ta Đã Làm Tổn Thương
Q.3 - Chương 49 - Những Lúc Ngươi Ưu Phiền, Ta Sẽ Tươi Cười Rạng Rỡ Thay Ngươi
Q.3 - Chương 50 - Là Mộng Cũng Tốt, Là Thực Cũng Mặt, Tất Cả Đều Đã Qua Rồi
Q.3 - Chương 51 - Người Chết Trong Đêm Đầu Tiên, Là Ngũ Nguyệt
Q.3 - Chương 52 - Tôi Muốn Làm Người Tốt, Nhưng Lúc Này Tôi Không Phải Người Tốt
Q.3 - Chương 53 - Hoàng Phổ Hiểu Minh, Đời Này Được Làm Bằng Hữu Với Ngươi, Cũng Đáng Lắm
Q.3 - Chương 54 - Vĩnh Viễn Chớ Có Phỏng Đoán Ai Mới Thực Sự Là Kẻ Địch
Q.3 - Chương 55 - Chỉ Không Biết, Liệu Có Còn Là Người Xưa Ấy Hay Không
Q.3 - Chương 56 - Là Thượng Quan Tình Phụ Bạc Vương Gia, Vương Gia Không Cần Niệm Tình Cũ Nữa
Q.3 - Chương 57 - Kiếp Này Được Tương Ngộ Cùng Huynh, Thượng Quan Tình Tôi Không Hề Hối Hận
Q.3 - Chương 58 - Hắn Nói: Ta Chỉ Là Kẻ Qua Đường…
Q.3 - Chương 59 - Vì, Có Lẽ Ta Yêu Nàng Mất Rồi
Q.3 - Chương 60 - Ta Yêu Nàng, Chỉ Là Không Còn Thời Gian Để Tiếp Tục Yêu Nàng Nữa Mà Thôi
Q.3 - Chương 61 - Chuyện Hoang Đường Sau Khi Chết
Q.3 - Chương 62 - Bất Cứ Chuyện Bất Đắc Dĩ Nào Cũng Đều Có Một Lý Do Bất Đắc Dĩ
Q.4 - Chương 1 - Thượng Quan Nữ Hiệp, Loạn Thế Thành Anh Hùng
Q.4 - Chương 2 - Tương Kế Tựu Kế, Ám Sát Vương Tử Nam Quốc
Q.4 - Chương 3 - Mũi Tên Bắn Ra, Bắn Kẻ Gian Hùng
Q.4 - Chương 4 - Thiên Hạ Đệ Nhất Minh Quân, Mong Huynh Sau Này Sẽ Trở Thành Thiên Hạ Đệ Nhất Minh Quân
Q.4 - Chương 5 - Trăng Đêm Ở Kinh Thành
Q.4 - Chương 6 - Hu Hu, Tôi Không Thích Hành Động Cùng Mạch Thiếu Nam Đâu
Q.4 - Chương 7 - Giả Trang Con Nhà Khuê Các, Tôi Sẽ Bị Cha Mình Đánh Chết Thôi
Q.4 - Chương 8 - Thiện Thủy: Xin Lỗi, Ta Không Thể Trao Huynh Ấy Cho Ngươi.
Q.4 - Chương 9 - Đêm Nay, Sẽ Để Mọi Thứ Đều Kết Thúc
Q.4 - Chương 10 - Huynh Là Hoàng Đế, Tôi Là Nữ Hiệp, Sẽ Chẳng Còn Có Sau Này Nữa
Q.4 - Chương 11 - Trở Về Hay Ở Lại, Đã Đến Lúc Phải Lựa Chọn
Q.4 - Chương 12 - Tạm Biệt Giang Hồ, Không Ngày Tái Ngộ
Q.4 - Chương 13 - Không Thể Phiêu Bạt Chân Trời Góc Biển Cùng Tôi Nữa, Vậy Hãy Cùng Tôi Quên Đi Giấc Mộng Giang Hồ
Q.4 - Chương 14 - Cổ Đại, Tôi Trở Lại Đây
Q.4 - Chương 15 - Để Vãn Hồi Lại Thanh Danh, Tôi Nhất Định Phải Tái Xuất Giang Hồ
Q.4 - Chương 16 - Bỗng Như Một Đêm Gió Xuân Về, Mỹ Nam Đã Đi Nay Trở Lại
Q.4 - Chương 17 - Không Phải Tôi Đang Yên Đang Lành Lại Muốn Gây Chuyện, Toàn Là Chuyện Phiền Phức Mò Đến Tìm Tôi Đấy Chứ
Q.4 - Chương 18 - Nguy Cơ Rất Lớn, Đêm Trăng Mờ Giết Người, Ngày Gió Cao Phóng Hỏa
Q.4 - Chương 19 - Cái Gọi Là Nợ Phong Lưu Cần Phải Quỷ Phong Lưu Đến Trả
Q.4 - Chương 20 - Tôi Không Thích Sư Thái, Càng Không Thích Chính Thái[1] Mười Sáu Tuổi
Q.4 - Chương 21 - Đêm Mưa, Trạch Viện Quỷ Dị Giữa Sơn Lâm
Q.4 - Chương 22 - Hồ Tiên Mê Hoặc, Thượng Quan Tình, Mày Không Thể Sụt Hố!
Q.4 - Chương 23 - Thượng Quan Tình, Nàng Sẽ Trở Thành Tân Nương Của Quỷ Môn
Q.4 - Chương 24 - Đêm Đầu Tiên
Q.4 - Chương 25 - Ta Không Phải Người Con Gái Ngươi Đã Nhớ Nhung Ngàn Năm
Q.4 - Chương 26 - Giang Hồ Loạn Lạc, Tôi Không Muốn Gặp Một Tên GAY!
Q.4 - Chương 27 - Làm Sao Để Bảo Vệ Các Mỹ Nam Nhà Mình Đây?
Q.4 - Chương 28 - Không Thể Hái Trăng Trên Trời Xuống Cho Huynh, Vậy Tôi Sẽ Đi Giật Cái Mạng Che Mặt Kia Xuống
Q.4 - Chương 29 - Đêm Xuân Đương Nhiên Rất Tuyệt, Nhưng Cảm Giác Bị Người Ta Nhìn Trộm Thì Thật Kỳ Quái
Q.4 - Chương 30 - Cho Nên Mới Nói, Viết Chữ Đã Phải Khổ Sở Thế Nào, Không Được Ăn Cơm Lại Càng Khổ Sở Hơn
Q.4 - Chương 31 - Trên Sông Hoài, Tri Ngộ Cùng Giang Hoài Liễu
Q.4 - Chương 32 - Bại Lộ Rồi, Nhất Định Có Phản Đồ…
Q.4 - Chương 33 - Mặt Đối Mặt Với Giang Hoài Liễu
Q.4 - Chương 34 - Cùng Giang Hoài Liễu Chơi Một Canh Bạc
Q.4 - Chương 35 - Ta Biết Ta Đã Hơi Mạnh Tay, Nhưng Ngươi Cũng Đừng Khóc Nữa
Q.4 - Chương 36 - Truyền Thuyết Về Cây Đàn Cầm Cùng Khúc Nhạc Thời Thượng Cổ
Q.4 - Chương 37 - Ghét Nhất Là Đụng Phải Một Kẻ Cũng Đào Hang Như Mình
Q.4 - Chương 38 - Làm Người Trộm Mộ Thật Chẳng Dễ Dàng Gì, Bất Kỳ Lúc Nào Cũng Có Thể Gặp Ma
Q.4 - Chương 39 - Ma Nữ Nổi Điên, Người Sống Xúi Quẩy
Q.4 - Chương 40 - Chạy Khỏi Trạch Viện Nhà Họ Giang, Tôi Yêu Tự Do
Q.4 - Chương 41 - Cuộc Đời Nhân Quả Tuần Hoàn, Món Nợ Xưa Cũ Nay Phải Trả
Q.4 - Chương 42 - Nhật Nguyệt Giáo Chủ Biến Thân, Mạch Cái Bang?!
Q.4 - Chương 43 - Nữ Hiệp Tôi Phải Tuân Theo Gia Pháp
Q.4 - Chương 44 - Trở Về Âu Dương Sơn Trang
Q.1 - Chương 1 - Xuyên Không[1]!
Q.1 - Chương 2 - Tôi Là Thượng Quan Nữ Hiệp
Q.1 - Chương 3 - Nhật Ký Học Võ Của Ô Long[1] Nữ Hiệp
Q.1 - Chương 4 - Tôi Phải Tham Gia Đại Hội Võ Lâm? Nực Cười Không?
Q.1 - Chương 5 - Nhật Ký Luyện Võ Cấp Tốc Của Ô Long Nữ Hiệp
Q.1 - Chương 6 - Thượng Quan Nữ Hiệp Giết Người Rồi!
Q.1 - Chương 7 - Truy Sát Hả!
Q.1 - Chương 8 - Thượng Quan Nữ Hiệp Sợ Chạy Đứt Dép
Q.1 - Chương 9 - Các Người Đào Hôn[1] Cả Rồi Hả?
Q.1 - Chương 10 - Hành Trình Lạc Đường
Q.1 - Chương 11 - Tên Hái Hoa Tặc Tội Nghiệp
Q.1 - Chương 12 - Độc Quân Mộ Dung Tuyết
Q.1 - Chương 13 - Thượng Quan Nữ Hiệp Bị Ép Làm Chủ Mưu!
Q.1 - Chương 14 - Thượng Quan Nữ Hiệp Phản Kích
Q.1 - Chương 15 - Âm Mưu Của Mộ Dung Tuyết
Q.1 - Chương 16 - Tìm Thấy Rồi!
Q.1 - Chương 17 - Thoát Khỏi Số Trời Rồi! Oh Yeah!
Q.1 - Chương 18 - Lúc Này Mà Không Chạy, Còn Đợi Đến Lúc Nào?
Q.1 - Chương 19 - Chốn Xưa, Gặp Người Cũ, Đang Kích Động…
Q.1 - Chương 20 - Phiền Phức Vương Khắp Người
Q.1 - Chương 21 - Tự Mình Đến Sào Huyệt Của Sơn Tặc
Q.1 - Chương 22 - Sinh Mệnh Luôn Tiếp Diễn, Tôi Phải Tiếp Tục Chạy, Nhất Quyết Không Thôi…
Q.1 - Chương 23 - Lại Chạy Trốn Thất Bại
Q.1 - Chương 24 - Tháo Chạy Liên Tiếp, Thất Bại Không Ngừng
Q.1 - Chương 25 - Từng Có Một Lần…
Q.1 - Chương 26 - Nhờ Ba Đậu[1] Mà Dịch Tả Bùng Phát
Q.1 - Chương 27 - Hoàng Tử Sơn Tặc
Q.1 - Chương 28 - Hoàng Tử Sơn Tặc Mời Đến Hoàng Cung
Q.2 - Chương 1 - Sơn Tặc, Sơn Tặc Tấn Công Đến Nơi Rồi!
Q.2 - Chương 2 - Con Trai Của Hoàng Đế Muốn Tuyển Phi Tần
Q.2 - Chương 3 - Hoàng Cung Tranh Đấu, Tại Sao Mộ Dung Tuyết Lại Đến!
Q.2 - Chương 4 - Thần Tình Yêu Vẫy Gọi, Vận Đen Cũng Đón Chào
Q.2 - Chương 5 - Nụ Hôn Đầu Của Thượng Quan Nữ Hiệp
Q.2 - Chương 6 - Không Chỉ Là Tuyển Lựa Phi Tần Nhé, Tôi Đã Xuyên Không Thì Còn Sợ Ai Chứ!
Q.2 - Chương 7 - Mỹ Nam, Cũng Có Khi Chỉ Là Một Tên Đàn Ông Hèn Hạ, Bỉ Ổi
Q.2 - Chương 8 - Ba Ba Ngàn Năm, Rùa Già Vạn Năm
Q.2 - Chương 9 - Tạm Biệt, Vương Tử Sơn Tặc Của Tôi
Q.2 - Chương 10 - Đại Ca À, Chiếc Mặt Nạ Của Huynh Rất Kỳ Lạ Đấy!
Q.2 - Chương 11 - Làm Ma Quân, Chẳng Có Thứ Gì Tốt Đẹp Hết!
Q.2 - Chương 12 - Vằn Đen Đầy Đầu, Ma Quân Đưa Tôi Đến Thanh Phong Quán[1]
Q.2 - Chương 13 - Quý Trọng Sinh Mệnh, Trốn Chạy Ma Quân
Q.2 - Chương 14 - Hỏi Xem Cô Ngốc Đến Mức Nào, Nếu Thích Hợp Chúng Ta Cùng Đi Lầu Xanh
Q.2 - Chương 15 - Hic, Ca Hát Hay Bán Thân Thế Này!
Q.2 - Chương 16 - Dùng Một Nụ Hôn Để Trao Đổi
Q.2 - Chương 17 - Đêm Nay, Là Đêm Thủy Quỷ Hoành Hành Hả?
Q.2 - Chương 18 - Tiểu Gia Tôi Là Cây Nấm Hương Duy Nhất Trong Nồi
Q.2 - Chương 19 - Thượng Quan Nữ Hiệp Chạy Đến Cái Bang
Q.2 - Chương 20 - Lại Gặp Mạch Thiếu Nam, Chết Tiệt, Hắn Là Bang Chủ Cái Bang Hả?
Q.2 - Chương 21 - Tiểu Gia Tôi Ghét Nhất Chuột Cười Nham Hiểm, Hu Hu…
Q.2 - Chương 22 - Thượng Quan Nữ Hiệp Bị Giam Lỏng
Q.2 - Chương 23 - Bỏ Chạy Chẳng Được, Thôi Đành Ở Lại Thương Lượng Vậy…
Q.2 - Chương 24 - Loại Nam Nhân Này, Ở Đâu Mà Chẳng Có!
Q.2 - Chương 25 - Ba Tên Nam Nhân – Một Đám Cẩu Huyết[1]
Q.2 - Chương 26 - Nam Nhân, Phải Chăng Đều Thích Tụ Tập?
Q.2 - Chương 27 - Cuộc Thi Hoa Khôi, Bổn Nấm Hương Đến Đây!
Q.2 - Chương 28 - Như Hoa Phiên Bản Hai Chính Là Tôi!
Q.2 - Chương 29 - Ma Dọa Ma, Liệu Có Dọa Chết Được Ma?
Q.2 - Chương 30 - Các Người Làm Gì Mà Náo Nhiệt Thế Hả?
Q.3 - Chương 1 - Cổ Đại Đầy Rẫy Hiểm Nguy
Q.3 - Chương 2 - Đồ Vương Gia Đần Độn, Ai Bảo Huynh Đứng Ra Làm Cái Gì
Q.3 - Chương 3 - Các Người Đều Không Uống Độc Dược, Lại Để Một Mình Tôi Uống Hả?
Q.3 - Chương 4 - Làm Đại Hiệp, Chẳng Khác Nào Làm Một Con Tôm Hùm
Q.3 - Chương 5 - Âu Dương Huyền, Tôi Ghét Huynh Nhất Trên Đời!
Q.3 - Chương 6 - Nụ Hôn Của Mặc Nguyệt Giống Như Ngọn Lửa Bùng Cháy
Q.3 - Chương 7 - Ước Định Với Âu Dương Thiếu Nhân
Q.3 - Chương 8 - Thành Lập Nhóm “Thiếu Nữ Như Hoa Phiên Bản Hai” Thời Tân Cổ Đại
Q.3 - Chương 9 - Muốn Thành Công, Trước Tiên Phải Giả Điên
Q.3 - Chương 10 - Mặc Nguyệt Biến Thân Thành Chủ Thành Lạc Dương, Bất Ngờ Cầu Hôn
Q.3 - Chương 11 - Cô Gái Mà Ta Yêu Thương Nhất Muốn Đi Đến Chân Trời Góc Biển, Nên Ta Cũng Quyết Đi Cùng Nàng
Q.3 - Chương 12 - Bạch Mã Nam Tử Mạch Thiếu Nam, Cùng Đi Chứ!
Q.3 - Chương 13 - Con Đường Vào Hắc Điếm Của Thượng Quan Nữ Hiệp, Trinh Tiết Gặp Nguy Hiểm
Q.3 - Chương 14 - Đêm Khuya Thanh Vắng, Ma Tốt Dọa Người
Q.3 - Chương 15 - Mạch Đại Bang Chủ Ngã Xuống Giếng Cạn, Đồ Bỏ Đi Nhà Huynh!
Q.3 - Chương 16 - Tôi Muốn Cứu Huynh Ấy, Ai Ngờ Kết Cục Lại Bi Thảm Đến Vậy!
Q.3 - Chương 17 - Chương 17: Kẻ Được Gọi Là Cao Thủ, Nhất Định Có Cái Tên Không “Tầm Thường”
Q.3 - Chương 18 - Chớ Có Nhầm Lẫn Giữa Vịt Và Thiên Nga
Q.3 - Chương 19 - Là Nàng Thắng Rồi, Cho Nên, Đêm Nay, Ta Là Của Nàng
Q.3 - Chương 20 - Chạy Khỏi Phong Nguyệt Các Của Đám Gian Thương
Q.3 - Chương 21 - Bí Mật Của Yêu Tinh, Chỉ Thuộc Về Riêng Tôi Mà Thôi
Q.3 - Chương 22 - Lưu Niên, Lưu Niên, Tôi Bị Cái Tên Này Mê Hoặc Mất Rồi
Q.3 - Chương 23 - Chàng Trai Được Gọi Với Cái Tên Lưu Niên, Rốt Cuộc Chàng Là Ai?
Q.3 - Chương 24 - Tôi Thích Tên Hung Thủ Giết Người Này…
Q.3 - Chương 25 - Thượng Quan Tình: Đúng Vậy, Ta Là Hung Thủ Giết Người
Q.3 - Chương 26 - Tôi Xin Các Huynh, Hãy Mau Chạy Đi!
Q.3 - Chương 27 - Hóa Ra Trên Đời Này, Từ Trước Đến Nay Chưa Từng Tồn Tại Lưu Niên
Q.3 - Chương 28 - Chàng Trao Xiềng Xích, Ép Tôi Mãi Mãi Chẳng Thể Quên
Q.3 - Chương 29 - Các Huynh Đều Là Anh Hùng Của Lòng Tôi, Tôi Phải Bảo Vệ Anh Hùng Của Mình
Q.3 - Chương 30 - Tôi Muốn Phá Tan Tất Cả, Mặc Nguyệt, Huynh Phải Giúp Tôi
Q.3 - Chương 31 - Tôi Muốn Đi Khắp Giang Hồ, Đảm Nhiệm Trọng Trách Giết Thượng Quan Tình
Q.3 - Chương 32 - Tôi… Lại Yêu Kẻ Khô Khan Là Huynh Thế Này Sao?
Q.3 - Chương 33 - Lê Sa Và Đám Kỵ Sĩ Của Nàng
Q.3 - Chương 34 - Kỳ Nữ Đột Nhiên Xuất Hiện Trên Giang Hồ
Q.3 - Chương 35 - Trước Lầu Phong Vân, Bất Ngờ Giật Thiệp Anh Hùng
Q.3 - Chương 36 - Thiệp Anh Hùng, Bổn Cô Nương Nhất Định Lấy Được!
Q.3 - Chương 37 - Không Lõi Đời Một Chút, Sao Sống Nổi Đây
Q.3 - Chương 38 - Tiểu Đệ Đáng Yêu, Cùng Thiếu Nữ Thuần Khiết? Là Giả Đấy!
Q.3 - Chương 39 - Thiện Thủy, Chúng Ta Hợp Mưu Đi, Không Từ Thủ Đoạn
Q.3 - Chương 40 - Nếu Không Thể Ôm Chặt Tôi Trong Lòng, Thì Hãy Luôn Mở Rộng Vòng Tay Với Tôi
Q.3 - Chương 41 - Thân Phận Thực Của Ta Chính Là…
Q.3 - Chương 42 - Chuột Gặp Mèo
Q.3 - Chương 43 - Đáng Ra Tôi Nên Làm Nhà Bảo Tồn, Nhưng Lại Cố Đấm Ăn Xôi Làm Nhà Thám Hiểm
Q.3 - Chương 44 - Một Khi Thượng Quan Tình Chưa Chết, Triều Lưu Vĩnh Viễn Không Thể Trở Thành Kẻ Thắng Cuộc
Q.3 - Chương 45 - Vương Tử Núi Băng Của Tôi, Tôi Không Cách Nào Mở Miệng Nói Với Huynh Được
Q.3 - Chương 46 - Ta Đồng Ý Để Ngươi Đả Ba Chưởng, Đều Là Vì Huynh Ấy
Q.3 - Chương 47 - Ta Chẳng Cách Nào Bay Qua Biển Rộng, Cho Nên Chỉ Có Thể Hóa Thân Thành Ngươi
Q.3 - Chương 48 - Có Lẽ Là Yêu Nàng Ấy Rồi, Yêu Cô Gái Chính Tay Ta Đã Làm Tổn Thương
Q.3 - Chương 49 - Những Lúc Ngươi Ưu Phiền, Ta Sẽ Tươi Cười Rạng Rỡ Thay Ngươi
Q.3 - Chương 50 - Là Mộng Cũng Tốt, Là Thực Cũng Mặt, Tất Cả Đều Đã Qua Rồi
Q.3 - Chương 51 - Người Chết Trong Đêm Đầu Tiên, Là Ngũ Nguyệt
Q.3 - Chương 52 - Tôi Muốn Làm Người Tốt, Nhưng Lúc Này Tôi Không Phải Người Tốt
Q.3 - Chương 53 - Hoàng Phổ Hiểu Minh, Đời Này Được Làm Bằng Hữu Với Ngươi, Cũng Đáng Lắm
Q.3 - Chương 54 - Vĩnh Viễn Chớ Có Phỏng Đoán Ai Mới Thực Sự Là Kẻ Địch
Q.3 - Chương 55 - Chỉ Không Biết, Liệu Có Còn Là Người Xưa Ấy Hay Không
Q.3 - Chương 56 - Là Thượng Quan Tình Phụ Bạc Vương Gia, Vương Gia Không Cần Niệm Tình Cũ Nữa
Q.3 - Chương 57 - Kiếp Này Được Tương Ngộ Cùng Huynh, Thượng Quan Tình Tôi Không Hề Hối Hận
Q.3 - Chương 58 - Hắn Nói: Ta Chỉ Là Kẻ Qua Đường…
Q.3 - Chương 59 - Vì, Có Lẽ Ta Yêu Nàng Mất Rồi
Q.3 - Chương 60 - Ta Yêu Nàng, Chỉ Là Không Còn Thời Gian Để Tiếp Tục Yêu Nàng Nữa Mà Thôi
Q.3 - Chương 61 - Chuyện Hoang Đường Sau Khi Chết
Q.3 - Chương 62 - Bất Cứ Chuyện Bất Đắc Dĩ Nào Cũng Đều Có Một Lý Do Bất Đắc Dĩ
Q.4 - Chương 1 - Thượng Quan Nữ Hiệp, Loạn Thế Thành Anh Hùng
Q.4 - Chương 2 - Tương Kế Tựu Kế, Ám Sát Vương Tử Nam Quốc
Q.4 - Chương 3 - Mũi Tên Bắn Ra, Bắn Kẻ Gian Hùng
Q.4 - Chương 4 - Thiên Hạ Đệ Nhất Minh Quân, Mong Huynh Sau Này Sẽ Trở Thành Thiên Hạ Đệ Nhất Minh Quân
Q.4 - Chương 5 - Trăng Đêm Ở Kinh Thành
Q.4 - Chương 6 - Hu Hu, Tôi Không Thích Hành Động Cùng Mạch Thiếu Nam Đâu
Q.4 - Chương 7 - Giả Trang Con Nhà Khuê Các, Tôi Sẽ Bị Cha Mình Đánh Chết Thôi
Q.4 - Chương 8 - Thiện Thủy: Xin Lỗi, Ta Không Thể Trao Huynh Ấy Cho Ngươi.
Q.4 - Chương 9 - Đêm Nay, Sẽ Để Mọi Thứ Đều Kết Thúc
Q.4 - Chương 10 - Huynh Là Hoàng Đế, Tôi Là Nữ Hiệp, Sẽ Chẳng Còn Có Sau Này Nữa
Q.4 - Chương 11 - Trở Về Hay Ở Lại, Đã Đến Lúc Phải Lựa Chọn
Q.4 - Chương 12 - Tạm Biệt Giang Hồ, Không Ngày Tái Ngộ
Q.4 - Chương 13 - Không Thể Phiêu Bạt Chân Trời Góc Biển Cùng Tôi Nữa, Vậy Hãy Cùng Tôi Quên Đi Giấc Mộng Giang Hồ
Q.4 - Chương 14 - Cổ Đại, Tôi Trở Lại Đây
Q.4 - Chương 15 - Để Vãn Hồi Lại Thanh Danh, Tôi Nhất Định Phải Tái Xuất Giang Hồ
Q.4 - Chương 16 - Bỗng Như Một Đêm Gió Xuân Về, Mỹ Nam Đã Đi Nay Trở Lại
Q.4 - Chương 17 - Không Phải Tôi Đang Yên Đang Lành Lại Muốn Gây Chuyện, Toàn Là Chuyện Phiền Phức Mò Đến Tìm Tôi Đấy Chứ
Q.4 - Chương 18 - Nguy Cơ Rất Lớn, Đêm Trăng Mờ Giết Người, Ngày Gió Cao Phóng Hỏa
Q.4 - Chương 19 - Cái Gọi Là Nợ Phong Lưu Cần Phải Quỷ Phong Lưu Đến Trả
Q.4 - Chương 20 - Tôi Không Thích Sư Thái, Càng Không Thích Chính Thái[1] Mười Sáu Tuổi
Q.4 - Chương 21 - Đêm Mưa, Trạch Viện Quỷ Dị Giữa Sơn Lâm
Q.4 - Chương 22 - Hồ Tiên Mê Hoặc, Thượng Quan Tình, Mày Không Thể Sụt Hố!
Q.4 - Chương 23 - Thượng Quan Tình, Nàng Sẽ Trở Thành Tân Nương Của Quỷ Môn
Q.4 - Chương 24 - Đêm Đầu Tiên
Q.4 - Chương 25 - Ta Không Phải Người Con Gái Ngươi Đã Nhớ Nhung Ngàn Năm
Q.4 - Chương 26 - Giang Hồ Loạn Lạc, Tôi Không Muốn Gặp Một Tên GAY!
Q.4 - Chương 27 - Làm Sao Để Bảo Vệ Các Mỹ Nam Nhà Mình Đây?
Q.4 - Chương 28 - Không Thể Hái Trăng Trên Trời Xuống Cho Huynh, Vậy Tôi Sẽ Đi Giật Cái Mạng Che Mặt Kia Xuống
Q.4 - Chương 29 - Đêm Xuân Đương Nhiên Rất Tuyệt, Nhưng Cảm Giác Bị Người Ta Nhìn Trộm Thì Thật Kỳ Quái
Q.4 - Chương 30 - Cho Nên Mới Nói, Viết Chữ Đã Phải Khổ Sở Thế Nào, Không Được Ăn Cơm Lại Càng Khổ Sở Hơn
Q.4 - Chương 31 - Trên Sông Hoài, Tri Ngộ Cùng Giang Hoài Liễu
Q.4 - Chương 32 - Bại Lộ Rồi, Nhất Định Có Phản Đồ…
Q.4 - Chương 33 - Mặt Đối Mặt Với Giang Hoài Liễu
Q.4 - Chương 34 - Cùng Giang Hoài Liễu Chơi Một Canh Bạc
Q.4 - Chương 35 - Ta Biết Ta Đã Hơi Mạnh Tay, Nhưng Ngươi Cũng Đừng Khóc Nữa
Q.4 - Chương 36 - Truyền Thuyết Về Cây Đàn Cầm Cùng Khúc Nhạc Thời Thượng Cổ
Q.4 - Chương 37 - Ghét Nhất Là Đụng Phải Một Kẻ Cũng Đào Hang Như Mình
Q.4 - Chương 38 - Làm Người Trộm Mộ Thật Chẳng Dễ Dàng Gì, Bất Kỳ Lúc Nào Cũng Có Thể Gặp Ma
Q.4 - Chương 39 - Ma Nữ Nổi Điên, Người Sống Xúi Quẩy
Q.4 - Chương 40 - Chạy Khỏi Trạch Viện Nhà Họ Giang, Tôi Yêu Tự Do
Q.4 - Chương 41 - Cuộc Đời Nhân Quả Tuần Hoàn, Món Nợ Xưa Cũ Nay Phải Trả
Q.4 - Chương 42 - Nhật Nguyệt Giáo Chủ Biến Thân, Mạch Cái Bang?!
Q.4 - Chương 43 - Nữ Hiệp Tôi Phải Tuân Theo Gia Pháp
Q.4 - Chương 44 - Trở Về Âu Dương Sơn Trang
Trên thế giới này có một chân lý bất hủ: Rắn rết dù độc đến đâu cũng không độc bằng lòng dạ đàn bà.
Trước khi biết được điều này, nếu bạn lỡ may trêu ghẹo nữ nhân, đành coi là bạn đen đủi không hiểu chuyện.
Nhưng sau khi bạn hiểu được rồi mà vẫn muốn chòng ghẹo bọn họ, vậy thì bạn cũng chuẩn bị luôn tinh thần để đón nhận vận hạn của mình đi.
Cho nên mới nói, các bạn đừng có dại mà trêu chọc phụ nữ. Cô nương tôi tuy bình thường trông có vẻ dịu dàng lương thiện. Nhưng cũng không thể vì thấy tôi dịu dàng lương thiện như thế mà tưởng tôi dễ bắt nạt đâu nhé.
Quăng cây gậy trong tay đi, tôi mỉm cười nhìn hai khuôn mặt đang kêu gào thảm thiết, bị dây trói cuốn quanh người.
“Xong, giờ việc phải làm trước tiên là đưa Tần Ngữ đến Bách U cốc”, tôi vỗ vỗ tay, nói sảng khoái.
Âu Dương Thiếu Nhân tủi thân ngước lên nhìn tôi: “Vậy còn bọn ta?”.
Tôi cười cười: “Đương nhiên là đi cùng rồi. Mặc Nguyệt, Triều Lưu, hai huynh giúp tôi đỡ bọn họ nhé. Đây là chuyện nhà, chúng tôi về nhà sẽ xử lý tiếp”.
Hừ, vì ở bên ngoài nên tôi còn để cho họ chút thể diện, may mà họ cũng là người ít nhiều có danh tiếng trên giang hồ đấy. Về đến nhà thì sẽ biết tay tôi.
“Cẩn thận chút, đừng để hai người đó chạy mất”, vừa kéo Tần Ngữ đi, tôi vừa khoát tay nói.
Đi được một đoạn, hình như tôi nghe thấy tiếng thở dài của Mặc Nguyệt: “Xin lỗi, bọn ta thật không thể làm khác, các huynh cũng nên quen dần đi”.
Tôi nhếch mép, Tần Ngữ ngẩng đầu hỏi tôi: “Tình tỷ, tỷ định xử lý bọn họ thế nào?”.
Tôi mỉm cười, chỉ chỉ vào mũi cậu ta: “Bí mật. Ngươi phải nhớ, đến Bách U cốc rồi thì phải chăm chỉ học võ từ cốc chủ, còn phải chăm chỉ trau dồi kiến thức, sau hai ba năm nữa được ra ngoài, phải nhớ đến tìm ta tỉ thí”.
Tần Ngữ cau mày, hỏi: “Tỉ thí cái gì?”.
Tôi cười: “Chính là ta muốn xem thực sự cậu có trở nên xuất sắc hay không?”.
“Thực ra, ta cảm thấy ở bên cạnh Tình tỷ, ta học được rất nhiều thứ”, Tần Ngữ cắn môi nói.
Tôi bất giác cảm thán, tên tiểu tử này nếu thực sự đi theo tôi, không khéo lại học hết cả những thứ không nên học. Tôi tuy là lúc nào cũng lộ ra cái vẻ uyên bác, sở hữu tri thức cả một ngàn năm. Nhưng thực tình cũng có một vài phương diện không tốt, nếu để hắn theo tôi, Tần Ngữ hắn nhất định sẽ bị tiêm nhiễm những điều không tốt đó.
“Không cần đâu, Tình tỷ đây cả đời chỉ thích tự do, chuyện dạy dỗ giáo dục người khác ta không làm được. Nhưng Tần Ngữ, ta có đạo lý này vẫn muốn dạy cho ngươi, ngươi phải nhớ kỹ những lời ta nói. Thứ quan trọng nhất của con người không phải thân thể hay bất cứ thứ gì khác. Thứ quan trọng nhất của con ngưởi chính là một tấm lòng ngay thẳng. Đó chính là thứ giúp ngươi tồn tại. Bất luận sau này có xảy ra chuyện gì, bất luận bản thân phải làm điều gì, ngươi đều phải xuất phát từ tấm lòng của mình, phải nhớ, nếu lòng ngươi ngay thẳng, dù lưng có cong, ngươi cũng vẫn đứng thẳng được. Ngược lại, nếu lòng ngươi có chút tà niệm, dù ngươi có cố thế nào, cũng không thể ngẩng cao đầu”, tôi khẽ cười, nói với cậu thiếu niên mười sáu tuổi.
Những lời này tôi đã muốn nói với hắn từ lâu rồi.
Tần Ngữ ngẫm nghĩ một hồi, ngẩng đầu nở nụ cười nhìn tôi: “Tuy ta chưa thực sự hiểu hết đạo lý ấy, nhưng Tình tỷ, ta sẽ ghi nhớ. Đợi đến khi ta thực sự hiểu được, trở thành một người đàn ông chân chính, oai hùng, dũng mãnh, ta sẽ đến tìm tỷ”.
Tôi xoa xoa mái đầu hắn, thân thiết kéo hắn vào trong lòng.
Tên tiểu tử này, hình như lúc này trông hắn rất đáng yêu.
Quyết định rồi, nếu sau này hắn ta trở nên đẹp trai hơn, tôi nhất định sẽ tìm cho hắn một cô vợ xinh đẹp.
Đi một lúc lâu, tôi thực sự không kìm được nữa, cuối cùng mở miệng hỏi lão nhân đang dẫn đường trước mặt.
“Lão minh chủ à, sắp tới chưa vậy?”
Sao đi cả quãng đường xa vậy rồi mà vẫn chưa đến nhỉ.
Rõ ràng tôi nghe nói Bách U cốc rất gần tòa thành này mà.
Minh chủ võ lâm xoay người, mỉm cười nhân hậu nói với tôi: “À, thực ra chúng ta đã vào đến Bách U cốc rồi, nhưng ta đang tìm cửa vào. Ta quên cửa vào ở chỗ nào rồi”.
…
…
A!
!
! Lão minh chủ này không phải già quá nên lú lẫn rồi đấy chứ! Chuyện quan trọng như vậy sao có thể nói quên là quên được!
Tôi trợn tròn mắt, chạy về phía Âu Dương Y trước mặt túm lấy huynh ấy nói: “Y huynh, Y huynh, huynh còn nhớ cửa vào đúng không?”.
Âu Dương Y mỉm cười gượng gạo, nắm tay tôi nói: “Xin lỗi, Tiểu Tình, ta vì quá lo lắng cho nàng, trên đường đi đều quên mất không đánh dấu, cho nên cũng không nhớ được nữa. Ta chỉ nhớ chỗ cửa vào có một tảng đá cực lớn, trên đó có viết bùa chú gì đó rất kỳ lạ”.
Lúc này tôi thực sự rất muốn chết, trên núi này có bao nhiêu tảng đá lớn, tôi làm sao biết được trên tảng đá nào có khắc bùa chú cơ chứ.
Âu Dương Thiếu Nhân vẫn ở phía sau làm ồn: “Này! Thượng Quan Tình, nàng còn không nới lỏng dây trói cho ta”.
Hừ, lúc này lại nói dễ nghe như vậy, vừa rồi sao không phát huy bản lĩnh của mình đi.
“Thiếu Nhiên, nhét giẻ vào miệng Thiếu Nhân ca ca”, tôi không kiên nhẫn được nữa liền ra lệnh cho Âu Dương Thiếu Nhiên.
Âu Dương Thiếu Nhiên vui vẻ hào hứng nói: “Được”.
Chẳng còn cách nào khác, chúng tôi đành phải dựng trại nghỉ lại, chuẩn bị cho sáng sớm hôm sau sẽ tiếp tục đi tìm phiến đá lớn có khắc bùa chú gì gì đó.
Sáng hôm sau, cuối cùng chúng tôi cũng tìm được lối vào Bách U cốc.
Tôi đã ước định với Tần Ngữ, sau hai năm nữa hắn sẽ đến tìm tôi. Trước ánh mắt như giết người của đám nam nhân, Tần Ngữ đã dũng cảm tuyên bố sẽ trở thành một nam nhân ưu tú.
Tôi gật đầu mãn nguyện, sau khi tiễn Tần Ngữ vào trong Bách U cốc, chúng tôi cùng với minh chủ võ lâm chia tay mỗi người một ngả. Thực sự tôi không thích ở cùng với lão minh chủ này chút nào.
Một buổi sáng của mấy ngày sau đó, dưới ánh mặt trời rực rỡ, chúng tôi đã về tới địa bàn của Âu Dương sơn trang.
Ngước nhìn bốn chữ “Âu Dương sơn trang” trên cổng lớn, tôi khẽ mỉm cười.
Ha ha ha, tôi trở về rồi.
Âu Dương Thiếu Nhân bên cạnh đau khổ nhìn tôi: “Giờ có thể nói cho ta biết, nàng sẽ trừng phạt ta như thế nào không?”.
Tôi với tay kéo chàng đến trước mặt mình, trao cho chàng một nụ hôn nồng thắm: “Cách trừng phạt này chính là phải khiến chàng bị người khác đố kỵ, oán hận đến chết. Âu Dương Thiếu Nhân, bắt đầu từ giờ phút này, chàng đã chính thức trở thành tình lang của bổn nữ hiệp”.
Khẽ liếc mắt sang, tôi thấy đám người đứng phía sau chàng mặt mày đen sạm.
Tâm trạng tôi rất tốt.
“Binh binh”, “Bốp bốp”, tiếng đấm đá vang lên, ngày hôm nay sẽ náo nhiệt lắm đây.
Trong ánh nắng chói chang, Âu Dương Thiếu Nhân tướng mạo đoan chính, phong thái tuyệt đỉnh vô song mỉm cười: “Tuân mệnh, Thượng Quan nữ hiệp của ta”.
HẾT