Chương 1 - Tô Vãn Bị Hãm Hại
Chương 2 - Cô Là Người Phụ Nữ Của Tôi
Chương 3 - Thưa Ngài, Tôi Có Quen Biết Ngài Sao?
Chương 4 - Người Mẹ Kế Đạo Đức Giả
Chương 5 - Đối Mặt Với Tô Như Nguyệt
Chương 6 - Đàm Phán Với Vị Hôn Phu Cũ
Chương 7 - Đúng Là Người Đàn Ông Âm Hồn Bất Tán
Chương 8 - Tại Sao Em Muốn Chạy?
Chương 9 - Thân Phận Của Người Đàn Ông Phúc Hắc!
Chương 10 - Cùng Anh Đối Nghịch
Chương 11 - Đắc Tội Với Diệp Đại Thiếu Hậu Quả Thực Quá Bi Thảm
Chương 12 - Cô Lại Chạy
Chương 13 - Có Bản Lĩnh Thì Đi Tố Cáo Đi
Chương 14 - Vấn Đề Nan Giải Của Cô Ấy
Chương 15 - Tiệc Sinh Nhật Của Cố Lão Gia Tử
Chương 16 - Cô Là Tiêu Điểm
Chương 17 - Anh Ta Có Chút Động Tâm
Chương 18 - Kẻ Dối Trá Tô Như Nguyệt
Chương 19 - Hắn Không Thích Sủng Vật Cào Người
Chương 20 - Hắn Cứ Như Vậy Nhận Người?
Chương 21 - Có Kịch Hay
Chương 22 - Một Tên Cặn Bã
Chương 23 - Hủy Hôn Thì Hủy Hôn, Cô Cũng Không Lấy Làm Lạ
Chương 24 - Tô Vãn Bị Chọc Tức.
Chương 25 - Hắn Chỉ Xem Cô Là Thú Cưng
Chương 26 - Thích Cô Ấy Như Thế Này.
Chương 27 - Gần Như Xém Chết
Chương 28 - Anh Ta Là Ai?
Chương 29 - Cô Biết Được Quá Nhiều Rồi.
Chương 30 - Sủng Vật Không Vâng Lời.
Chương 31 - Có Một Chỗ Dựa Như Vậy Cũng Không Tồi.
Chương 32 - Cố Dĩ Trạch Đến Tìm Cô.
Chương 33 - Lạt Mềm Buộc Chặt.
Chương 34 - Được Đằng Chân Lân Đằng Đầu.
Chương 35 - Diệp Đại Thiếu Đúng Là Âm Hồn Bất Tán.
Chương 36 - Tô Như Nguyệt Bị Bắt Cóc.
Chương 37 - Bỗng Dưng Háo Hức.
Chương 38 - Tô Như Nguyệt Bị Bắt Gian Tại Giường.
Chương 39 - Vu Oan Hãm Hại.
Chương 40 - Tô Như Nguyệt Nhục Mặt.
Chương 41 - Chân Tướng Hé Mở.
Chương 42 - Diệp Dục Sâm Say Người Làm
Chương 43 - Diệp Đại Thiếu Uy Hiếp
Chương 44 - Chỉ Có Diệp Dục Sâm Muốn Cô.
Chương 45 - Phải Thích Hắn, Chỉ Có Thể Thích Hắn.
Chương 46 - Cô Muốn Nhất Định Phải Đòi Lại Tất Cả
Chương 47 - Diệp Dục Sâm Gần Đây Có Chút Bất Thường.
Chương 48 - Tô Như Nguyệt Lên Án
Chương 49 - Tô Kiến Nam Mặt Dày Vô Liêm Sỉ
Chương 50 - Sự Trả Thù Của Tô Vãn
Chương 51 - Hối Lộ Người Của Hắn
Chương 52 - Diệp Dục Sâm Trả Thù.
Chương 53 - Cô Ta Là Bạn Gái Của Diệp Dục Sâm
Chương 54 - Hắn Sẽ Không Cưới Cô
Chương 55 - Hắn Có Lai Lịch Không Bình Thường
Chương 56 - Hắn Muốn Bao Nuôi Cô
Chương 57 - Bị Diệp Đại Thiếu Sủng Đến Sợ
Chương 58 - Không Phục Sao? Nghẹn Rồi À!
Chương 59 - Sự Quan Tâm Của Diệp Dục Sâm
Chương 60 - Sớm Phải Nên Hủy Hôn
Chương 61 - Bắt Bọn Họ Đính Hôn
Chương 62 - Diệp Đại Thiếu Nổi Cơn Thịnh Nộ
Chương 63 - Anh Muốn Cưới Cô Ấy
Chương 64 - Cô Là Người Phụ Nữ Của Hắn
Chương 65 - Người Đàn Ông Độc Đoán.
Chương 66 - Cô Ỉ Mình Có Người Chống Lưng Phía Sau
Chương 67 - Lấy Gì Cùng Hắn Trao Đổi
Chương 68 - Một Ngày Nào Đó Sẽ Khiến Cô Cam Tâm Tình Nguyện
Chương 69 - Đừng Để Bản Thân Lại Bị Thương
Chương 70 - Cô Là Người Đầu Tiên Nói Hắn Lắm Lời
Chương 71 - Hận Ý Của Dương Tuyết Tuyết
Chương 72 - Sự Quan Tâm Của Diệp Dục Sâm
Chương 73 - Tô Vãn, Cô Quả Thực Rất Thấp Kém
Chương 74 - Liên Quan Cái Rắm Nhà Anh!
Chương 75 - Đồ Là Do Tô Vãn Trộm
Chương 76 - Tang Chứng Vật Chứng Rõ Rành Rành
Chương 77 - Dương Tuyết Tuyết Là Kẻ Dối Trá
Chương 78 - Chỉ Trách Cô Không Có Chỗ Dựa.
Chương 79 - Bọn Họ Đã Kết Thúc
Chương 80 - Thành Ý Của Diệp Đại Thiếu
Chương 81 - Có Tiền Thật Tùy Hứng!
Chương 82 - Thủ Đoạn Của Diệp Dục Sâm
Chương 83 - Cô Vì Cái Gì Mà Tức Giận
Chương 84 - Tô Vãn Cũng Rất Xấu Xa
Chương 85 - Hung Hăng Làm Thịt Tô Như Nguyệt
Chương 86 - Diệp Đại Thiếu Gia Lừa Tình Lẫn Tiền
Chương 87 - Cô Sẽ Hối Hận
Chương 88 - Tô Vãn Ghen Tuông
Chương 89 - Trên Người Cô Có Mùi Nước Hoa Dành Cho Nam
Chương 90 - Phải Sớm Buộc Cô Ở Bên Cạnh Mới Đúng
Chương 91 - Một Chiếc Đồng Hồ Gây Ra Rắc Rối
Chương 92 - Diệp Đại Thiếu Dỗi
Chương 93 - Kỹ Thuật Của Diệp Thiếu Đây Có Vấn Đề
Chương 94 - Trong Lòng Anh Cô Không Có Điểm Gì Tốt Sao?
Chương 95 - Tin Đồn Về Bạn Gái Của Diệp Dục Sâm
Chương 96 - Hắn Muốn Cùng Cô Tái Hợp Lại
Chương 97 - Hắn Ghen
Chương 98 - Diệp Đại Thiếu Gia Gần Đây Tâm Trạng Không Tốt
Chương 99 - Chiến Tranh Lạnh
Chương 100 - Cô Cũng Biết Dỗi Hờn
Chương 101 - Diệp Dục Sâm Và Giang Uyển Hinh
Chương 102 - Tô Kiến Nam Ăn Nói Khép Nép.
Chương 103 - Cô Muốn Cổ Phần Của Công Ty
Chương 104 - Tìm Diệp Đại Thiếu Giúp Đỡ
Chương 105 - Anh Đuổi Cô Cút
Chương 106 - Cô Được Tự Do
Chương 107 - Không Được Tháo Xuống
Chương 108 - Tô Vãn Phải Về Trộm Lại Đồ
Chương 109 - Muốn Làm Bạn Gái Hắn Không?
Chương 110 - Đây Chỉ Là Một Vở Kịch
Chương 111 - Chiếc Nhẫn Trên Tay Cô
Chương 112 - Cô Là Một Người Tham Tiền
Chương 113 - Cô Không Muốn Nhẫn
Chương 114 - Diệp Dục Sâm, Anh Thật Đáng Sợ
Chương 115 - Hiện Tại Anh Đã Có Em
Chương 116 - Lôi Kéo Cô Chết Chung
Chương 117 - Mọi Người, Ai Cung Không Tốt Đẹp Cả
Chương 118 - Em Là Đứa Ngốc
Chương 119 - Chỉ Cần Tô Vãn Chết
Chương 120 - Làm Cho Tô Kiến Nam Mất Hết Tất Cả
Chương 121 - Không Sợ Ông Ta Chó Cùng Rứt Giậu
Chương 122 - Tô Vãn Bị Bắt Cóc
Chương 123 - Bọn Họ Sẽ Bán Cô
Chương 124 - Tốt Nhất Làm Cô Chết Ở Bên Ngoài
Chương 125 - Người Phụ Nữ Của Diệp Dục Sâm
Chương 126 - Phải Tính Toán Đều Này Với Bọn Họ
Chương 127 - Người Tao Muốn Tính Sổ Chính Là Mày
Chương 128 - Diệp Đại Thiếu Cạn Lời
Chương 129 - Cô Không Thích Anh
Chương 130 - Đây Rõ Ràng Là Khinh Người Quá Đáng Mà
Chương 131 - Cô Nhảy Sông Hoàng Hà Cũng Không Rửa Sạch Tội
Chương 132 - Hắn Muốn Độc Chiếm Cô Cả Đời
Chương 133 - Hai Chữ Muốn Biết Mặt Viết Như Thế Nào
Chương 134 - Cô Ấy Không Giống Những Người Khác
Chương 135 - Hoàn Toàn Theo Ý Họ Cắt Đứt Quan Hệ
Chương 136 - Một Chút Cô Cũng Không Thích Anh
Chương 137 - Cô Bé Của Hắn Bỏ Chạy Rồi
Chương 138 - Còn Chưa Kịp Chạy Thoát Đã Bị Bắt
Chương 140 - Cô Ấy Trộm Đồ Của Hoàng Tộc.
Chương 141 - Diệp Đại Thiếu Khẩu Thị Tâm Phi
Chương 142 - Cô Không Chạy Chỉ Là Ra Ngoài Hóng Gió
Chương 143 - Hắn Phạt
Chương 144 - Nhất Định Buổi Tối Làm Hắn Hài Lòng
Chương 145 - Cô Là Kẻ Lừa Đảo (18+)
Chương 146 - Cả Đời Này Đều Không Được Tháo Ra
Chương 147 - Đây Là Lừa Gạt!
Chương 148 - Trên Người Hắn Có Mùi Nước Hoa Của Nữ.
Chương 149 - Anh Thích Em
Chương 150 - Vị Hôn Thê Của Diệp Sục Sâm
Chương 151 - Tâm Trạng Cô Không Tốt.
Chương 152 - Thân Phận Của Anh
Chương 153 - Quan Hệ Của Cô Với Diệp Dục Sâm
Chương 154 - Anh Không Nỡ Bỏ Cô
Chương 155 - Diệp Đại Thiếu Làm Nũng
Chương 156 - Vị Hôn Thê Tìm Tới Cửa
Chương 157 - Người Tới Cửa Khiêu Khích
Chương 158 - Hắn Cố Ý Đỡ Viên Đạn
Chương 159 - Uy Hiếp Trần Trụi
Chương 160 - Trong Lòng Cô Rất Hụt Hẫng
Chương 161 - Đó Là Di Vật Của Mẹ Anh
Chương 162 - Không Muốn Cùng Hắn Chung Dưới Một Mái Nhà
Chương 163 - Diệp Đại Thiếu Bị Vứt Bỏ
Chương 164 - Muốn Ăn Đậu Hủ Của Cô
Chương 165 - Tô Vãn Dũng Mảnh
Chương 166 - Hắn Quan Tâm Cô
Chương 167 - Hắn Một Mực Giữ Lại Gian Phòng Cho Cô
Chương 168 - Diệp Dục Sâm Tìm Tới
Chương 169 - Hắn Chỉ Cho Cô Ba Phút
Chương 170 - Cô Chỉ Là Người Phụ Nữ Thấp Hèn
Chương 171 - Cãi Nhau
Chương 172 - Cô Mãi Mãi Là Người Phụ Nữ Của Anh
Chương 173 - Hậu Quả Của Việc Chọc Giận Diệp Đại Thiếu
Chương 174 - Cô Bị Giam Lỏng
Chương 175 - Cho Cô Ấy Đi Học Đại Học
Chương 176 - Bất Đắc Dĩ Mới Làm Quốc Vương
Chương 177 - Tâm Tư Của Diệp Đại Thiếu
Chương 178 - Người Diệp Đại Thiếu Để Mắt Tới Chính Là Kẻ Đáng Thương
Chương 179 - Tay Nào Động Vào Liền Phế Tay Đó
Chương 180 - Anh Phải Mất 15 Năm Để Tìm Thấy Cô
Chương 181 - Diệp Đại Thiếu Cầu Xin Tha
Chương 182 - Sổ Sách Còn Chưa Tính Xong Đâu.
Chương 183 - Bị Người Ta Bán Còn Tưởng Kiếm Được Tiền
Chương 184 - Thủ Đoạn Của Người Phụ Nữ Này Quá Độc Ác
Chương 185 - Vở Kịch Hoàn Hảo Của Diệp Dục Sâm
Chương 186 - Lại Gặp Tên Kia
Chương 187 - Có Lẽ Nó Là Lối Thoát Duy Nhất.
Chương 188 - Tô Vãn Ghen Tỵ.
Chương 189 - Nhìn Cả Đời Cũng Đều Không Đủ.
Chương 190 - Diệp Đại Thiếu Qua Lại
Chương 191 - Chính Tô Vãn Đẩy Người
Chương 192 - Anh Nói Anh Tin Cô
Chương 193 - Anh Không Dám Trễ.
Chương 194 - Cô Đã Trở Thành Vợ Anh Khi Nào?
Chương 195 - Cô Có Tật Giật Mình.
Chương 196 - Chỉ Là Thua Vương Vị Của Hắn
Chương 197 - Diệp Đại Thiếu Ngang Ngược
Chương 198 - Hắn Vẫn Bá Đạo Như Vậy
Chương 199 - Cô Thực Sự Rất Có Bản Lĩnh
Chương 200 - Gặp Mặt Tình Địch
Chương 201 - Diệp Đại Thiếu Đánh Dấu Chủ Quyền
Chương 202 - Cậu Ta Muốn Cưới Cô
Chương 203 - Tự Cô Chọn Lựa
Chương 204 - Nuôi Người Vô Ơn
Chương 205 - Thử Làm Bạn Gái Của Cậu
Chương 206 - Đi Gặp Trưởng Bối Nhà Cậu
Chương 207 - Cô Gọi Hắn Là Anh Hai
Chương 208 - Diệp Đại Thiếu Quấy Rối
Chương 209 - Cố Ý Ân Ái
Chương 210 - Diệp Đại Thiếu Bắt Cóc Cô
Chương 211 - Cô Không Muốn Trở Về Cùng Hắn
Chương 212 - Buộc Cô Rời Khỏi Diệp Vân Thâm
Chương 213 - Tô Vãn Vẫn Kiêu Ngạo
Chương 214 - Diệp Đại Thiểu Nổi Lên Giông Bão
Chương 215 - Hắn Giận Muốn Giết Người
Chương 216 - Cô Không Có Tư Cách So Sánh Với Trình Vũ Lâm
Chương 217 - Hắn Có Thể Giúp Cô
Chương 218 - Hắn Đặt Ra Nguy Tắc
Chương 219 - Kết Cục Của Chu Di
Chương 220 - Diệp Dục Sâm Chính Là Một Tên Điên
Chương 221 - Cô Bé Ngốc
Chương 222 - Sinh Cho Hắn Một Đứa Con
Chương 223 - Hiệp Ước Không Bình Đẳng
Chương 224 - Tìm Cho Cô Một Ngôi Trường.
Chương 225 - Hắn Muốn Có Con.
Chương 226 - Tranh Cãi Với Diệp Dục Sâm.
Chương 227 - Tô Vãn Được Làm Bằng Nước.
Chương 228 - Đồ Vô Lại Chỉ Lo Bản Thân Sướng.
Chương 229 - Cô Không Phải Kẻ Thứ Ba
Chương 230 - Hối Hận Cũng Vô Dụng
Chương 231 - Cô Muôn Thuê Sát Thủ Giết Chết Diệp Dục Sâm.
Chương 232 - Tô Vãn Biết Co Được Duỗi Được
Chương 233 - Hắn Bị Thương Khá Nghiêm Trọng
Chương 234 - Bom Là Do Ai Ném
Chương 235 - Hung Thủ Cuối Cùng Chính Là Ai
Chương 236 - Cô Hận Anh
Chương 237 - Cuộc Gọi Bí Ẩn
Chương 238 - Tên Khốn Sợ Thiên Hạ Không Đủ Loạn
Chương 239 - Cậu Sẽ Thay Cô Báo Thù
Chương 240 - Diệp Đại Thiếu Quá Nhỏ Nhen
Chương 241 - Tới Giúp Cô Dàn Trận.
Chương 242 - Cô Tìm Diệp Vân Thâm Giúp Đỡ.
Chương 243 - Con Chó Ở Đâu Nhảy Ra Sủa Vào Cô.
Chương 244 - Diệp Dục Sâm Đặc Biệt Tới Bảo Vệ Cô.
Chương 245 - Cú Đá Đó Thật Đẹp Trai
Chương 246 - Hắn Luôn Có Thú Tính.
Chương 247 - Có Người Đang Theo Dõi Bọn Họ.
Chương 248 - Cô Cho Diệp Đại Thiếu Là Giống Gì?
Chương 249 - Đưa Cô Đi Hẹn Hò.
Chương 250 - Cô Không Giống Với Người Khác
Chương 251 - Sự Thù Hận Của Susan
Chương 252 - Hắn Nổi Điên Lên Thì Cái Gì Cũng Có Thể Làm
Chương 253 - Từ Hôn Đi
Chương 254 - Lần Sau Phải Đánh Lại
Chương 255 - Hắn Tặng Quà
Chương 256 - Anh Cưới Em
Chương 257 - Diệp Đại Thiếu Cũng Có Ngày Bị Cự Tuyệt
Chương 258 - Chờ Hắn Đuổi Cô
Chương 259 - Ba Người Đàn Ông Một Vai Diễn
Chương 260 - Cô Muốn Cùng Cố Dĩ Trạch Rời Đi
Chương 261 - Cô Đã Nghĩ Tới Việc Tìm Người Sống Cùng.
Chương 262 - Diệp Đại Thiếu Trong Nóng Ngoài Lạnh
Chương 263 - Sự Căm Phẫn Của Tô Vãn Nhỏ Bé.
Chương 264 - Cô Sẽ Sống Trong Kí Túc Xá Của Trường
Chương 265 - Họ Hàng Của Cô Đã Đến
Chương 266 - Anh Cũng Biết Vào Bếp
Chương 267 - Anh Còn Rất Nhiều Ưu Điểm
Chương 268 - Dương Tuyết Tuyết Là Bạch Liên Hoa.
Chương 269 - Trực Tiếp Trở Mặt
Chương 270 - Có Phải Cô Yêu Anh Không.
Chương 272 - Một Trời Tin Đồn.
Chương 273 - Tô Vãn Đáp Trả.
Chương 274 - Diệp Cầm Thú.
Chương 275 - Tranh Giành Tình Cảm.
Chương 276 - Anh Nhận Không Ra Người Ư
Chương 277 - Bé Cưng Tô Vãn Nổi Máu Ghen.
Chương 278 - Bao Cô Một Tháng 200 Nghìn.
Chương 279 - Nhất Định Xử Đẹp Cô
Chương 280 - Ai Sợi Ai.
Chương 281 - Bạn Trai Mới Kết Giao Của Cô
Chương 282 - Đưa Thuốc
Chương 283 - Bị Đánh Tráo.
Chương 284 - Diệp Đại Thiếu Giở Trò Xấu Xa.
Chương 285 - Tô Vãn Nổi Lên Cơn Giận.
Chương 286 - Bé Cưng Lại Khẩu Xà Tâm Phật Rồi.
Chương 287 - Bé Con Tô Vãn Chơi Xấu.
Chương 288 - Muốn Đuổi Học Cô
Chương 289 - Cô Quả Là Coi Trời Bằng Vung
Chương 290 - Bắt Nạt Kẻ Yếu Sợ Hãi Kẻ Mạnh.
Chương 291 - Người Phía Sau Cô Rất Lớn Mạnh.
Chương 292 - Bán Đứt Cô.
Chương 293 - Diệp Dục Sâm Bị Vứt Bỏ.
Chương 294 - Người Yêu Cũ Gặp Nhau.
Chương 295 - Vạch Trần Gương Mặt Thật Của Ả.
Chương 296 - Anh Chỉ Trung Thành Với Em
Chương 297 - Tiểu Bạch Bị Bệnh
Chương 298 - Đuổi Bạn Gái Của Anh
Chương 299 - Cô Có Chuyện Muốn Nói Với Anh
Chương 300 - Cô Muốn Rời Đi
Chương 301 - Cô Lại Đi Rồi
Chương 302 - Diệp Đại Thiếu Gia Thất Vọng
Chương 303 - Bắt Được Em.
Chương 304 - Đồng Sinh Cộng Tử
Chương 305 - Diệp Dục Sâm Trúng Đạn
Chương 306 - Tình Huống Nguy Kịch
Chương 307 - Diệp Dục Sâm Làm Nũng
Chương 308 - Diệp Dục Sâm Cái Tên Khốn Nạn Nhà Anh
Chương 309 - Không Gả Cũng Phải Gả
Chương 1 - Tô Vãn Bị Hãm Hại
Chương 2 - Cô Là Người Phụ Nữ Của Tôi
Chương 3 - Thưa Ngài, Tôi Có Quen Biết Ngài Sao?
Chương 4 - Người Mẹ Kế Đạo Đức Giả
Chương 5 - Đối Mặt Với Tô Như Nguyệt
Chương 6 - Đàm Phán Với Vị Hôn Phu Cũ
Chương 7 - Đúng Là Người Đàn Ông Âm Hồn Bất Tán
Chương 8 - Tại Sao Em Muốn Chạy?
Chương 9 - Thân Phận Của Người Đàn Ông Phúc Hắc!
Chương 10 - Cùng Anh Đối Nghịch
Chương 11 - Đắc Tội Với Diệp Đại Thiếu Hậu Quả Thực Quá Bi Thảm
Chương 12 - Cô Lại Chạy
Chương 13 - Có Bản Lĩnh Thì Đi Tố Cáo Đi
Chương 14 - Vấn Đề Nan Giải Của Cô Ấy
Chương 15 - Tiệc Sinh Nhật Của Cố Lão Gia Tử
Chương 16 - Cô Là Tiêu Điểm
Chương 17 - Anh Ta Có Chút Động Tâm
Chương 18 - Kẻ Dối Trá Tô Như Nguyệt
Chương 19 - Hắn Không Thích Sủng Vật Cào Người
Chương 20 - Hắn Cứ Như Vậy Nhận Người?
Chương 21 - Có Kịch Hay
Chương 22 - Một Tên Cặn Bã
Chương 23 - Hủy Hôn Thì Hủy Hôn, Cô Cũng Không Lấy Làm Lạ
Chương 24 - Tô Vãn Bị Chọc Tức.
Chương 25 - Hắn Chỉ Xem Cô Là Thú Cưng
Chương 26 - Thích Cô Ấy Như Thế Này.
Chương 27 - Gần Như Xém Chết
Chương 28 - Anh Ta Là Ai?
Chương 29 - Cô Biết Được Quá Nhiều Rồi.
Chương 30 - Sủng Vật Không Vâng Lời.
Chương 31 - Có Một Chỗ Dựa Như Vậy Cũng Không Tồi.
Chương 32 - Cố Dĩ Trạch Đến Tìm Cô.
Chương 33 - Lạt Mềm Buộc Chặt.
Chương 34 - Được Đằng Chân Lân Đằng Đầu.
Chương 35 - Diệp Đại Thiếu Đúng Là Âm Hồn Bất Tán.
Chương 36 - Tô Như Nguyệt Bị Bắt Cóc.
Chương 37 - Bỗng Dưng Háo Hức.
Chương 38 - Tô Như Nguyệt Bị Bắt Gian Tại Giường.
Chương 39 - Vu Oan Hãm Hại.
Chương 40 - Tô Như Nguyệt Nhục Mặt.
Chương 41 - Chân Tướng Hé Mở.
Chương 42 - Diệp Dục Sâm Say Người Làm
Chương 43 - Diệp Đại Thiếu Uy Hiếp
Chương 44 - Chỉ Có Diệp Dục Sâm Muốn Cô.
Chương 45 - Phải Thích Hắn, Chỉ Có Thể Thích Hắn.
Chương 46 - Cô Muốn Nhất Định Phải Đòi Lại Tất Cả
Chương 47 - Diệp Dục Sâm Gần Đây Có Chút Bất Thường.
Chương 48 - Tô Như Nguyệt Lên Án
Chương 49 - Tô Kiến Nam Mặt Dày Vô Liêm Sỉ
Chương 50 - Sự Trả Thù Của Tô Vãn
Chương 51 - Hối Lộ Người Của Hắn
Chương 52 - Diệp Dục Sâm Trả Thù.
Chương 53 - Cô Ta Là Bạn Gái Của Diệp Dục Sâm
Chương 54 - Hắn Sẽ Không Cưới Cô
Chương 55 - Hắn Có Lai Lịch Không Bình Thường
Chương 56 - Hắn Muốn Bao Nuôi Cô
Chương 57 - Bị Diệp Đại Thiếu Sủng Đến Sợ
Chương 58 - Không Phục Sao? Nghẹn Rồi À!
Chương 59 - Sự Quan Tâm Của Diệp Dục Sâm
Chương 60 - Sớm Phải Nên Hủy Hôn
Chương 61 - Bắt Bọn Họ Đính Hôn
Chương 62 - Diệp Đại Thiếu Nổi Cơn Thịnh Nộ
Chương 63 - Anh Muốn Cưới Cô Ấy
Chương 64 - Cô Là Người Phụ Nữ Của Hắn
Chương 65 - Người Đàn Ông Độc Đoán.
Chương 66 - Cô Ỉ Mình Có Người Chống Lưng Phía Sau
Chương 67 - Lấy Gì Cùng Hắn Trao Đổi
Chương 68 - Một Ngày Nào Đó Sẽ Khiến Cô Cam Tâm Tình Nguyện
Chương 69 - Đừng Để Bản Thân Lại Bị Thương
Chương 70 - Cô Là Người Đầu Tiên Nói Hắn Lắm Lời
Chương 71 - Hận Ý Của Dương Tuyết Tuyết
Chương 72 - Sự Quan Tâm Của Diệp Dục Sâm
Chương 73 - Tô Vãn, Cô Quả Thực Rất Thấp Kém
Chương 74 - Liên Quan Cái Rắm Nhà Anh!
Chương 75 - Đồ Là Do Tô Vãn Trộm
Chương 76 - Tang Chứng Vật Chứng Rõ Rành Rành
Chương 77 - Dương Tuyết Tuyết Là Kẻ Dối Trá
Chương 78 - Chỉ Trách Cô Không Có Chỗ Dựa.
Chương 79 - Bọn Họ Đã Kết Thúc
Chương 80 - Thành Ý Của Diệp Đại Thiếu
Chương 81 - Có Tiền Thật Tùy Hứng!
Chương 82 - Thủ Đoạn Của Diệp Dục Sâm
Chương 83 - Cô Vì Cái Gì Mà Tức Giận
Chương 84 - Tô Vãn Cũng Rất Xấu Xa
Chương 85 - Hung Hăng Làm Thịt Tô Như Nguyệt
Chương 86 - Diệp Đại Thiếu Gia Lừa Tình Lẫn Tiền
Chương 87 - Cô Sẽ Hối Hận
Chương 88 - Tô Vãn Ghen Tuông
Chương 89 - Trên Người Cô Có Mùi Nước Hoa Dành Cho Nam
Chương 90 - Phải Sớm Buộc Cô Ở Bên Cạnh Mới Đúng
Chương 91 - Một Chiếc Đồng Hồ Gây Ra Rắc Rối
Chương 92 - Diệp Đại Thiếu Dỗi
Chương 93 - Kỹ Thuật Của Diệp Thiếu Đây Có Vấn Đề
Chương 94 - Trong Lòng Anh Cô Không Có Điểm Gì Tốt Sao?
Chương 95 - Tin Đồn Về Bạn Gái Của Diệp Dục Sâm
Chương 96 - Hắn Muốn Cùng Cô Tái Hợp Lại
Chương 97 - Hắn Ghen
Chương 98 - Diệp Đại Thiếu Gia Gần Đây Tâm Trạng Không Tốt
Chương 99 - Chiến Tranh Lạnh
Chương 100 - Cô Cũng Biết Dỗi Hờn
Chương 101 - Diệp Dục Sâm Và Giang Uyển Hinh
Chương 102 - Tô Kiến Nam Ăn Nói Khép Nép.
Chương 103 - Cô Muốn Cổ Phần Của Công Ty
Chương 104 - Tìm Diệp Đại Thiếu Giúp Đỡ
Chương 105 - Anh Đuổi Cô Cút
Chương 106 - Cô Được Tự Do
Chương 107 - Không Được Tháo Xuống
Chương 108 - Tô Vãn Phải Về Trộm Lại Đồ
Chương 109 - Muốn Làm Bạn Gái Hắn Không?
Chương 110 - Đây Chỉ Là Một Vở Kịch
Chương 111 - Chiếc Nhẫn Trên Tay Cô
Chương 112 - Cô Là Một Người Tham Tiền
Chương 113 - Cô Không Muốn Nhẫn
Chương 114 - Diệp Dục Sâm, Anh Thật Đáng Sợ
Chương 115 - Hiện Tại Anh Đã Có Em
Chương 116 - Lôi Kéo Cô Chết Chung
Chương 117 - Mọi Người, Ai Cung Không Tốt Đẹp Cả
Chương 118 - Em Là Đứa Ngốc
Chương 119 - Chỉ Cần Tô Vãn Chết
Chương 120 - Làm Cho Tô Kiến Nam Mất Hết Tất Cả
Chương 121 - Không Sợ Ông Ta Chó Cùng Rứt Giậu
Chương 122 - Tô Vãn Bị Bắt Cóc
Chương 123 - Bọn Họ Sẽ Bán Cô
Chương 124 - Tốt Nhất Làm Cô Chết Ở Bên Ngoài
Chương 125 - Người Phụ Nữ Của Diệp Dục Sâm
Chương 126 - Phải Tính Toán Đều Này Với Bọn Họ
Chương 127 - Người Tao Muốn Tính Sổ Chính Là Mày
Chương 128 - Diệp Đại Thiếu Cạn Lời
Chương 129 - Cô Không Thích Anh
Chương 130 - Đây Rõ Ràng Là Khinh Người Quá Đáng Mà
Chương 131 - Cô Nhảy Sông Hoàng Hà Cũng Không Rửa Sạch Tội
Chương 132 - Hắn Muốn Độc Chiếm Cô Cả Đời
Chương 133 - Hai Chữ Muốn Biết Mặt Viết Như Thế Nào
Chương 134 - Cô Ấy Không Giống Những Người Khác
Chương 135 - Hoàn Toàn Theo Ý Họ Cắt Đứt Quan Hệ
Chương 136 - Một Chút Cô Cũng Không Thích Anh
Chương 137 - Cô Bé Của Hắn Bỏ Chạy Rồi
Chương 138 - Còn Chưa Kịp Chạy Thoát Đã Bị Bắt
Chương 140 - Cô Ấy Trộm Đồ Của Hoàng Tộc.
Chương 141 - Diệp Đại Thiếu Khẩu Thị Tâm Phi
Chương 142 - Cô Không Chạy Chỉ Là Ra Ngoài Hóng Gió
Chương 143 - Hắn Phạt
Chương 144 - Nhất Định Buổi Tối Làm Hắn Hài Lòng
Chương 145 - Cô Là Kẻ Lừa Đảo (18+)
Chương 146 - Cả Đời Này Đều Không Được Tháo Ra
Chương 147 - Đây Là Lừa Gạt!
Chương 148 - Trên Người Hắn Có Mùi Nước Hoa Của Nữ.
Chương 149 - Anh Thích Em
Chương 150 - Vị Hôn Thê Của Diệp Sục Sâm
Chương 151 - Tâm Trạng Cô Không Tốt.
Chương 152 - Thân Phận Của Anh
Chương 153 - Quan Hệ Của Cô Với Diệp Dục Sâm
Chương 154 - Anh Không Nỡ Bỏ Cô
Chương 155 - Diệp Đại Thiếu Làm Nũng
Chương 156 - Vị Hôn Thê Tìm Tới Cửa
Chương 157 - Người Tới Cửa Khiêu Khích
Chương 158 - Hắn Cố Ý Đỡ Viên Đạn
Chương 159 - Uy Hiếp Trần Trụi
Chương 160 - Trong Lòng Cô Rất Hụt Hẫng
Chương 161 - Đó Là Di Vật Của Mẹ Anh
Chương 162 - Không Muốn Cùng Hắn Chung Dưới Một Mái Nhà
Chương 163 - Diệp Đại Thiếu Bị Vứt Bỏ
Chương 164 - Muốn Ăn Đậu Hủ Của Cô
Chương 165 - Tô Vãn Dũng Mảnh
Chương 166 - Hắn Quan Tâm Cô
Chương 167 - Hắn Một Mực Giữ Lại Gian Phòng Cho Cô
Chương 168 - Diệp Dục Sâm Tìm Tới
Chương 169 - Hắn Chỉ Cho Cô Ba Phút
Chương 170 - Cô Chỉ Là Người Phụ Nữ Thấp Hèn
Chương 171 - Cãi Nhau
Chương 172 - Cô Mãi Mãi Là Người Phụ Nữ Của Anh
Chương 173 - Hậu Quả Của Việc Chọc Giận Diệp Đại Thiếu
Chương 174 - Cô Bị Giam Lỏng
Chương 175 - Cho Cô Ấy Đi Học Đại Học
Chương 176 - Bất Đắc Dĩ Mới Làm Quốc Vương
Chương 177 - Tâm Tư Của Diệp Đại Thiếu
Chương 178 - Người Diệp Đại Thiếu Để Mắt Tới Chính Là Kẻ Đáng Thương
Chương 179 - Tay Nào Động Vào Liền Phế Tay Đó
Chương 180 - Anh Phải Mất 15 Năm Để Tìm Thấy Cô
Chương 181 - Diệp Đại Thiếu Cầu Xin Tha
Chương 182 - Sổ Sách Còn Chưa Tính Xong Đâu.
Chương 183 - Bị Người Ta Bán Còn Tưởng Kiếm Được Tiền
Chương 184 - Thủ Đoạn Của Người Phụ Nữ Này Quá Độc Ác
Chương 185 - Vở Kịch Hoàn Hảo Của Diệp Dục Sâm
Chương 186 - Lại Gặp Tên Kia
Chương 187 - Có Lẽ Nó Là Lối Thoát Duy Nhất.
Chương 188 - Tô Vãn Ghen Tỵ.
Chương 189 - Nhìn Cả Đời Cũng Đều Không Đủ.
Chương 190 - Diệp Đại Thiếu Qua Lại
Chương 191 - Chính Tô Vãn Đẩy Người
Chương 192 - Anh Nói Anh Tin Cô
Chương 193 - Anh Không Dám Trễ.
Chương 194 - Cô Đã Trở Thành Vợ Anh Khi Nào?
Chương 195 - Cô Có Tật Giật Mình.
Chương 196 - Chỉ Là Thua Vương Vị Của Hắn
Chương 197 - Diệp Đại Thiếu Ngang Ngược
Chương 198 - Hắn Vẫn Bá Đạo Như Vậy
Chương 199 - Cô Thực Sự Rất Có Bản Lĩnh
Chương 200 - Gặp Mặt Tình Địch
Chương 201 - Diệp Đại Thiếu Đánh Dấu Chủ Quyền
Chương 202 - Cậu Ta Muốn Cưới Cô
Chương 203 - Tự Cô Chọn Lựa
Chương 204 - Nuôi Người Vô Ơn
Chương 205 - Thử Làm Bạn Gái Của Cậu
Chương 206 - Đi Gặp Trưởng Bối Nhà Cậu
Chương 207 - Cô Gọi Hắn Là Anh Hai
Chương 208 - Diệp Đại Thiếu Quấy Rối
Chương 209 - Cố Ý Ân Ái
Chương 210 - Diệp Đại Thiếu Bắt Cóc Cô
Chương 211 - Cô Không Muốn Trở Về Cùng Hắn
Chương 212 - Buộc Cô Rời Khỏi Diệp Vân Thâm
Chương 213 - Tô Vãn Vẫn Kiêu Ngạo
Chương 214 - Diệp Đại Thiểu Nổi Lên Giông Bão
Chương 215 - Hắn Giận Muốn Giết Người
Chương 216 - Cô Không Có Tư Cách So Sánh Với Trình Vũ Lâm
Chương 217 - Hắn Có Thể Giúp Cô
Chương 218 - Hắn Đặt Ra Nguy Tắc
Chương 219 - Kết Cục Của Chu Di
Chương 220 - Diệp Dục Sâm Chính Là Một Tên Điên
Chương 221 - Cô Bé Ngốc
Chương 222 - Sinh Cho Hắn Một Đứa Con
Chương 223 - Hiệp Ước Không Bình Đẳng
Chương 224 - Tìm Cho Cô Một Ngôi Trường.
Chương 225 - Hắn Muốn Có Con.
Chương 226 - Tranh Cãi Với Diệp Dục Sâm.
Chương 227 - Tô Vãn Được Làm Bằng Nước.
Chương 228 - Đồ Vô Lại Chỉ Lo Bản Thân Sướng.
Chương 229 - Cô Không Phải Kẻ Thứ Ba
Chương 230 - Hối Hận Cũng Vô Dụng
Chương 231 - Cô Muôn Thuê Sát Thủ Giết Chết Diệp Dục Sâm.
Chương 232 - Tô Vãn Biết Co Được Duỗi Được
Chương 233 - Hắn Bị Thương Khá Nghiêm Trọng
Chương 234 - Bom Là Do Ai Ném
Chương 235 - Hung Thủ Cuối Cùng Chính Là Ai
Chương 236 - Cô Hận Anh
Chương 237 - Cuộc Gọi Bí Ẩn
Chương 238 - Tên Khốn Sợ Thiên Hạ Không Đủ Loạn
Chương 239 - Cậu Sẽ Thay Cô Báo Thù
Chương 240 - Diệp Đại Thiếu Quá Nhỏ Nhen
Chương 241 - Tới Giúp Cô Dàn Trận.
Chương 242 - Cô Tìm Diệp Vân Thâm Giúp Đỡ.
Chương 243 - Con Chó Ở Đâu Nhảy Ra Sủa Vào Cô.
Chương 244 - Diệp Dục Sâm Đặc Biệt Tới Bảo Vệ Cô.
Chương 245 - Cú Đá Đó Thật Đẹp Trai
Chương 246 - Hắn Luôn Có Thú Tính.
Chương 247 - Có Người Đang Theo Dõi Bọn Họ.
Chương 248 - Cô Cho Diệp Đại Thiếu Là Giống Gì?
Chương 249 - Đưa Cô Đi Hẹn Hò.
Chương 250 - Cô Không Giống Với Người Khác
Chương 251 - Sự Thù Hận Của Susan
Chương 252 - Hắn Nổi Điên Lên Thì Cái Gì Cũng Có Thể Làm
Chương 253 - Từ Hôn Đi
Chương 254 - Lần Sau Phải Đánh Lại
Chương 255 - Hắn Tặng Quà
Chương 256 - Anh Cưới Em
Chương 257 - Diệp Đại Thiếu Cũng Có Ngày Bị Cự Tuyệt
Chương 258 - Chờ Hắn Đuổi Cô
Chương 259 - Ba Người Đàn Ông Một Vai Diễn
Chương 260 - Cô Muốn Cùng Cố Dĩ Trạch Rời Đi
Chương 261 - Cô Đã Nghĩ Tới Việc Tìm Người Sống Cùng.
Chương 262 - Diệp Đại Thiếu Trong Nóng Ngoài Lạnh
Chương 263 - Sự Căm Phẫn Của Tô Vãn Nhỏ Bé.
Chương 264 - Cô Sẽ Sống Trong Kí Túc Xá Của Trường
Chương 265 - Họ Hàng Của Cô Đã Đến
Chương 266 - Anh Cũng Biết Vào Bếp
Chương 267 - Anh Còn Rất Nhiều Ưu Điểm
Chương 268 - Dương Tuyết Tuyết Là Bạch Liên Hoa.
Chương 269 - Trực Tiếp Trở Mặt
Chương 270 - Có Phải Cô Yêu Anh Không.
Chương 272 - Một Trời Tin Đồn.
Chương 273 - Tô Vãn Đáp Trả.
Chương 274 - Diệp Cầm Thú.
Chương 275 - Tranh Giành Tình Cảm.
Chương 276 - Anh Nhận Không Ra Người Ư
Chương 277 - Bé Cưng Tô Vãn Nổi Máu Ghen.
Chương 278 - Bao Cô Một Tháng 200 Nghìn.
Chương 279 - Nhất Định Xử Đẹp Cô
Chương 280 - Ai Sợi Ai.
Chương 281 - Bạn Trai Mới Kết Giao Của Cô
Chương 282 - Đưa Thuốc
Chương 283 - Bị Đánh Tráo.
Chương 284 - Diệp Đại Thiếu Giở Trò Xấu Xa.
Chương 285 - Tô Vãn Nổi Lên Cơn Giận.
Chương 286 - Bé Cưng Lại Khẩu Xà Tâm Phật Rồi.
Chương 287 - Bé Con Tô Vãn Chơi Xấu.
Chương 288 - Muốn Đuổi Học Cô
Chương 289 - Cô Quả Là Coi Trời Bằng Vung
Chương 290 - Bắt Nạt Kẻ Yếu Sợ Hãi Kẻ Mạnh.
Chương 291 - Người Phía Sau Cô Rất Lớn Mạnh.
Chương 292 - Bán Đứt Cô.
Chương 293 - Diệp Dục Sâm Bị Vứt Bỏ.
Chương 294 - Người Yêu Cũ Gặp Nhau.
Chương 295 - Vạch Trần Gương Mặt Thật Của Ả.
Chương 296 - Anh Chỉ Trung Thành Với Em
Chương 297 - Tiểu Bạch Bị Bệnh
Chương 298 - Đuổi Bạn Gái Của Anh
Chương 299 - Cô Có Chuyện Muốn Nói Với Anh
Chương 300 - Cô Muốn Rời Đi
Chương 301 - Cô Lại Đi Rồi
Chương 302 - Diệp Đại Thiếu Gia Thất Vọng
Chương 303 - Bắt Được Em.
Chương 304 - Đồng Sinh Cộng Tử
Chương 305 - Diệp Dục Sâm Trúng Đạn
Chương 306 - Tình Huống Nguy Kịch
Chương 307 - Diệp Dục Sâm Làm Nũng
Chương 308 - Diệp Dục Sâm Cái Tên Khốn Nạn Nhà Anh
Chương 309 - Không Gả Cũng Phải Gả
Nữ sát thủ từ nóc xe ô tô nhảy xuống, cô ta biết ghế phía sau không có ai ngồi nên muốn chui vào rồi từ đó giáng cho hai người nhát dao chí mạng.
"Con mồi của em tới rồi.
"
Diệp Sục Sâm nhắc nhở Tô Vãn, giờ mặt cô trắng bệch không còn giọt máu nào, cả người đều khó chịu: "Anh đừng nói giỡn, tôi làm không được, tôi không bắn được...
. á!
"
Chiếc xe phía sau đuổi theo đã đâm vào thân xe của bọn họ, làm cô lắc lư thân người rồi đập mạnh vào cửa xe.
Nữ sát thủ nhân cơ hội này nhảy vào trong xe, tay giơ con dao găm đâm mạnh về hướng cổ của Diệp Dục Sâm.
Hắn nhanh nhẹn dùng một tay chặn lại và siết chặt cổ tay của nữ sát thủ, chỉ thiếu một chút nữa là mũi dao lạnh đã cắm vào cổ hắn.
"Nổ súng, mau!
"
Hắn hô một tiếng, Tô Vãn mới hoàn hồn sau cơn hoản loạn, vội vàng cầm lấy súng, tháo dây thắt an toàn và dựa vào chỉ dẫn trước đó của hắn mà bóp cò.
Một viên đạn bay ra, đồng thời cánh tay cô tê dại đi do độ giật của súng, nhưng thật không may, phát súng ấy bị trượt.
Nữ sát thủ nhẹ nhàng thở ra, tưởng đã thoát được một kiếp, vừa định phản công lại thì cổ tay bỗng truyền tới cơn đau nhói.
Răng rắc một tiếng!
Hóa ra Diệp Dục Sâm đã bẻ gãy cổ tay của cô ta còn đoạt luôn con dao găm, và dứt khoát rạch vào cổ tay ấy.
Tiếng thét thảm thiết bao trùm không gian trong xe.
Không chần chừ, hắn nhanh lẹ đoạt lấy khẩu súng trong tay Tô Vãn và bắn 3 phát liên tiếp vào đầu nữ sát thủ.
Lập tức, máu bắn ra tung tóe.
Lại là một xác chết mới.
Nếu không đang trong tình huống này thì có lẽ Tô Vãn sẽ cho hắn một tràng vỗ tay.
"Còn một người nữa, làm sao bây giờ?" Cô nhìn từ kính chiếu hậu thấy phía sau vẫn còn một chiếc ô tô đang lao về phía này, vội vàng hỏi hắn.
Diệp Dục Sâm đã hoàn toàn thả lỏng, coi như xong việc.
"A Thư tới.
" Hắn nói.
"Hả?" Tô Vãn sửng sốt, sau đó nhìn lại, quả nhiên thấy có vài chiếc xe vây quanh đuổi theo chiếc xe đang đuổi theo họ và họ chỉ cần thoát khỏi đây là được.
"Em nghĩ anh sẽ tới đây một mình à?" Diệp Dục Sâm lạnh nhạt liếc cô một cái, vẻ mặt cạn lời.
Trán cô hiện lên một hàng mã vạch đen, vô cùng vui vẻ chọn cách im lặng.
Cô lại liếc ra phía sau nhìn thi thể của nữ sát thủ, còn muốn nói với hắn là nếu có thêm một người như cô ấy đây cũng không có gì khác.
Vì tổng cộng có 6 tên sát thủ, hắn cùng với cô hạ được 5 tên, còn lại.
.
. ờ.
.
. bọn người Tần Thư thật sự tới đây để giải quyết hậu quả nhỉ?
"Xuống xe.
"
Diệp Dục Sâm ra lệnh, còn mình thì tự mở cửa xe và chuẩn bị xuống xe thì bỗng nhiên Tô Vãn duỗi tay ra kéo hắn lại.
"Ừ thì.
.
.
" Cô mở miệng nói rồi lại do dự một hồi, nói tiếp, "Chân tôi mềm nhũn rồi, anh có thể đến ôm tôi được không?"
"Em đang cầu xin anh sao?" Diệp Dục Sâm nhướng mày, nhìn cô, giọng điệu pha tý hài hước.
"Đúng đúng đúng, tôi cầu xin anh đấy.
" Tô Vãn oán giận nghiến răng, hận là không thể một tát đánh nát gương mặt chán ghét đó.
"Em muốn anh ôm em thì cứ nói thẳng, anh sẽ không cự tuyệt mà, hà tất gì viện cớ chân mềm?" Diệp đại thiếu lại cười giỡn.
Tô Vãn nghiến răng sắp làm cho hàm răng trong gãy rồi.
Cuối cùng thì cô dỗi hắn, dậm chân, đẩy tay đang duỗi ra của hắn, tự mình xuống xe.
Diệp Dục Sâm chống một tay lên cửa xe, nhìn bóng lưng của cô lắc đầu thở dài: "Quả nhiên là điêu mà, em nhìn xem, không phải em vẫn đi được sao?"
Tô Vãn còn chưa đi được bao xa đã nghe thấy câu này, chân lảo đảo một cái, kém xíu quỳ xuống đất.
Anh mới điêu ấy, cả nhà anh đều bốc phét ấy.
Chiếc xe Diệp Dục Sâm lái trúng rất nhiều đạn, bị bắn nát gần như không còn nhìn ra hình gì nữa, vứt bỏ cũng được không tiếc, hơn nữa trên xe còn có một thi thể cần xử lý, hắn ném việc này lại cho Tần Thư, còn mình thì chiếm lấy xe của anh ta để đưa Tô Vãn về trước.
"Xử lý hiện trường sạch một chút, mang tên còn sống sót cuối cùng về, bằng mọi cách buộc hắn nói ra.
"
Hắn cầm lấy chìa khóa xe do người bên cạnh đưa tới, thuận miệng phân phó vài lời, sau khi thấy Tần Thư gật đầu rồi mới mở cửa cho Tô Vãn ngồi vào.
Lúc hai người trở về khách sạn ngoài trời cũng đã tối sầm, nhiều ánh đèn khác nhau được bật bên dưới sảnh.
Khách sạn này dùng loại thang máy trong suốt, theo độ cao chạm rãi đi lên có thể đứng từ bên trong nhìn ra khung cảnh đêm tuyệt đẹp ở bên ngoài.
Tô Vãn vừa rồi còn sợ hãi, lúc này mới từ từ bình tĩnh lại, chỉ một ánh đèn lạ ở dưới khuôn viên, lôi kéo tay áo của Diệp Dục Sâm: "Anh xem cái đó.
"
Diệp Dục Sâm theo hướng cô chỉ nhìn qua, đột ngột bốn phía tối sầm lại, tất cả ánh đèn đều cúp hết, thang máy đang vận hành cũng đình chỉ.
"Sao lại thế này?" Tô Vãn chợt biến sắc, theo bản năng nắm chặt vào lan can.
"Không sao đâu, là cúp điện thôi.
"
Diệp Dục Sâm thuận tay ấn sáng cái nút của các tầng, sau đó đi tới từ sau lưng ôm lấy cô, "Chờ một lát, điện lập tức sẽ khôi phục lại.
"
"Vậy nếu cả đêm nay bọn họ không khôi phục lại thì chúng ta phải kẹt lại đây suốt đêm sao?" Tô Vãn có chút không vui, "Khách sạn lớn như vậy, nói mất điện là mất điện à?"
"Nhưng thực sự thì anh cảm thấy không tệ lắm, nếu cả đêm điện không có lại thì anh sẽ ở đây với em cả đêm, như thế cũng không tồi, chỉ còn hai chúng ta, không ai quấy rầy.
" Diệp Dục Sâm cười, từ sau lưng dựa sát vào cô, gương mặt nhẹ nhàng cọ vào trán cô.
"Anh tránh ra!
" Tô Vãn hờn dỗi, đưa tay đẩy hắn, "Ai muốn cùng anh qua đêm ở một nơi ma quỷ như thế này? Tôi muốn sớm ngủ một giấc trên giường lớn của tôi cơ, ngủ ngon một giấc.
"
"Anh nghĩ em không phải muốn ngủ, mà là muốn cùng anh ngủ?" Diệp đại thiếu cười mờ ám, trong mắt ánh lên tia hài hước.
"Cút!
"
Tô Vãn không nhịn nữa dùng khủyu tay thọc mạnh vào hắn. (Truyện đã full tại dembuon)
Diệp Dục Sâm vẫn như cũ chỉ cười, cúi đầu xuống nhưng lại phát hiện ra một điểm sáng đỏ đang di chuyển trên ngực cô.
Nó giống như một điểm nhắm để bắn tầm xa.
"Cẩn thận!
"
Hắn hô lên, Tô Vãn còn chưa kịp phản ứng thì đã bị hắn ôm mạnh và xoay người cô lại.
Trong nháy mắt hai người đã hoán đổi vị trí.
Pằng! Phập!
Đó là âm thanh khi viên đạn bắn qua cửa kính vào ghim thẳng vào cơ thể người.
Tô Vãn nghe được âm thanh rên rỉ của người đang ôm mình.
Cô vội vàng duỗi tay ôm chặt lấy hắn, nhưng phía sau lưng hắn lại có chất lỏng sền sệt chảy ra, chạm phải nó khiến cô hoảng sợ.
"Diệp Dục Sâm, anh làm sao rồi? Đừng làm tôi sợ.
"
Cô hỏi nhưng không nghe thấy tiếng đối phương đáp lại.
Đúng lúc này, điện lực cũng đã khôi phục và thang máy bắt đầu vận hành trở lại, khoảnh khắc đèn sáng lên.
Cũng là lúc cô nhìn thấy trên tay mình thấm đẫm máu đỏ, còn phía sau lưng hắn có một lỗ nhỏ, máu từ lỗ đen đó chảy ra nhuộm đỏ cả chiếc áo sơ mi trắng của hắn, vô cùng chói mắt.
Trong lúc đó, Tô Vãn cảm nhận được một điều đó là thế giới của cô sụp đổ rồi.
Một cảm giác chưa bao giờ cô có, đó là thứ cảm giác tuyệt vọng, ngột ngạt như có thứ gì thắt lấy cổ mình, gần như là không thể thở được.
"Người đâu! Cứu với!
"
Cô vội ấn nút báo động của thang máy, đỡ hắn dựa vào một bên lan can, vừa gọi 120, kêu cấp cứu.