Chương 1 - Nữ Bác Sĩ Nữ Lưu Manh
Chương 2 - Nhất Kiến Chung Tình
Chương 3 - Hôn Đũng Quần
Chương 4 - Huấn Luyện Một Mình
Chương 6 - Con Gà Vàng Độc Lập
Chương 7 - Nói Cho Cùng Vẫn Là Bỉ Ổi
Chương 8 - Phản Công Đến Cùng
Chương 9 - Bắt Gặp JQ?
Chương 10 - Khổ Luyện Bức Người
Chương 11 - Tô Khả Tắm
Chương 12 - Bi Kịch Cuộc Sống
Chương 13 - Phản Xạ Có Điều Kiện
Chương 14 - Giữ Vững Quyết Tâm
Chương 15 - Cưỡng Hôn Trong Mưa
Chương 16 - Thuần Khiết Như Đứa Trẻ
Chương 17 - Tô Khả Ngã Bệnh
Chương 18 - Tô Khả Bị Ép
Chương 19 - XA CÁCH TÔ KHẢ
Chương 20 - Phải Có Số Điện Thoại Anh
Chương 21 - Xì Căng Đan Xuất Hiện
Chương 22 - Cuối Cùng Cũng Mở Điện Thoại
Chương 23 - Cắn Răng Nghiến Lợi
Chương 24 - Tranh Cãi Nhau
Chương 25 - Tranh Chấp Của Hai Cô Gái
Chương 26 - Hoa Nhài Cắm Bãi Phân Trâu
Chương 27 - Doãn Lạc Phong
Chương 28 - Bên Trong Rất Quan Trọng
Chương 29 - HOA SEN TRẮNG TÍNH NHẦM
Chương 30 - Bốn Người Gặp Nhau
Chương 31 - Làm Bạn Gái Của Tôi
Chương 32 - Bạn Gái
Chương 33 - Mở Trái Tim Ra
Chương 34 - Kiếp Này Có Anh
Chương 35 - Chuẩn Bị Làm Bài Tập
Chương 36 - Một Nhà Hoa Cúc Vàng
Chương 37 - Đi Tìm Cẩm Niên
Chương 38 - Ghi Chép Số Liệu
Chương 39 - Cẩm Niên Tỉnh Lại
Chương 40 - Bị Phát Hiện Rồi
Chương 41 - Tô Khả Làm Việc
Chương 42 - Học Được Cách Thay Đổi
Chương 43 - Tìm Lại Cẩm Niên
Chương 44 - Đêm Chờ Đợi Một Mình
Chương 45 - Gặp Lúc Sáng Sớm
Chương 46 - Tiếng Động Trong Phòng Bệnh
Chương 47 - Thời Gian Qua Mau
Chương 49 - Đi Gặp Cha Mẹ
Chương 50 - Máu Mũi Giàn Giụa
Chương 51 - Cô Dâu Của Cẩm Niên
Chương 52 - Cẩm Niên Biến Chuyển
Chương 53 - Lần Sau Tới Nhà Của Tôi
Chương 54 - Nguy Cơ Phập Phồng
Chương 55 - Bốn Phương Lộn Xộn
Chương 56 - Chúng Ta Kết Hôn
Chương 57 - Trong Hai Ngày Kia
Chương 58 - Thông Báo Trước Khi Kết Hôn
Chương 59 - Con Muốn Kết Hôn
Chương 60 - Mẹ Con Tâm Sự
Chương 61 - Nhận Giấy Kết Hôn
Chương 62 - Ông Cụ Lắm Mồm
Chương 63 - Chân Tướng Rõ Ràng
Chương 64 - Hôn
Chương 65 - Thẩm Đường
Chương 66 - Lên Xe Thẩm Đường
Chương 67 - Sắc Đẹp Thay Cơm
Chương 68 - Tô Khả Về Nhà
Chương 69 - Doãn Lạc Phong Tới Chơi
Chương 70 - Cẩm Niên Tới
Chương 71 - Lạc Phong Hóa Đá
Chương 72 - Con Không Muốn Ngủ Riêng
Chương 73 - Đầy Vườn Sắc Xuân
Chương 74 - Cử Chỉ Của Tần Phi Ban Đêm, Trời Vẫn Sáng Rỡ, Gió Đêm Thổi Tới Lay Động Rèm Cửa Sổ
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Đi Bệnh Viện
Chương 77 - Sóng Lớn Dần Dần Nổi Lên
Chương 78 - Cẩm Niên Trở Về
Chương 79 - Tin Đính Hôn
Chương 80 - Dần Ngả Bài
Chương 81 - Đột Nhiên Mưa Gió Tới
Chương 82 - Chuỗi Vòng Ngọc
Chương 83 - Đi Đồn Cảnh Sát
Chương 84 - Thì Ra Là Bà
Chương 85 - Trịnh Duyệt Truy Hỏi
Chương 86 - Kế Hoạch Của Trịnh Duyệt
Chương 87 - Chương 87
Chương 88 - Ngày Mùa Thu Chết Chóc
Chương 89 - Anh Đã Trở Lại
Chương 90 - Thật Xin Lỗi, Em Yêu Anh
Chương 91 - Gặp Lại
Chương 92 - Hai Mẹ Con Đáng Yêu
Chương 93 - Lại Đuổi Đến
Chương 94 - Không Có Người Nào Không Thể Rời Bỏ Người Nào
Chương 95 - Đi Khách Sạn
Chương 96 - Tình Yêu Cũng Tốt
Chương 97 - Nhị Tô Ngã Bệnh
Chương 98 - Sóng Gió Dần Dần Nổi Lên
Chương 99 - Mọi Người Tụ Họp
Chương 100 - Lạc Phong Và Nhị Tô
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Anh Biết
Chương 103 - Là Bố Con
Chương 104 - Bố Con Gặp Lần Đầu
Chương 105 - Thẩm Đường VS Tô Cẩm Niên
Chương 106 - Vụ Án Trùm Buôn Thuốc Phiện
Chương 107 - Bóng Dáng Người Cũ
Chương 108 - Không Xa Không Rời
Chương 109 - Gặp Trực Tiếp
Chương 110 - Đã Lâu Không Gặp
Chương 111 - Trực Tiếp Tỏ Thái Độ
Chương 112 - Yêu Trong Nhà Tắm
Chương 113 - Lại Gặp Vị Thần Xui Xẻo
Chương 114 - Ra Tay Quá Nặng
Chương 115 - Gió Thổi Mây Phun
Chương 116 - Jayson Khác Thường
Chương 117 - Cục Phó Mông
Chương 118 - Khách Không Mời Mà Đến
Chương 119 - Cái Gọi Là Nhận Lễ
Chương 120 - Gặp Người Cũ
Chương 121 - Tiểu Bao Tử Chữa Bệnh
Chương 122 - Vào Phòng Phẫu Thuật
Chương 123 - Mông Đầu Bọ Chó
Chương 124 - Chắc Chắn Là Không Có
Chương 125 - Ngàn Dặm Không Có Bóng Mây
Chương 126 - Kết Thúc Mọi Chuyện
Chương 127 - Tô Khả Có Hỉ
Chương 128 - Cẩm Niên Về Nhà
Chương 129 - Ông Xã Cẩm Niên Nấu Ăn
Chương 130 - Cánh Chim Không Dính Vào Thân
Chương 131 - Jayson Kỳ Lạ
Chương 132 - Bị Bắt Cóc
Chương 133 - Đối Thoại Cùng Bố Cẩm Niên
Chương 134 - Cẩm Niên Nguy Hiểm
Chương 135 - Tình Hình Hỗn Loạn
Chương 136 - Jayson Tử Vong
Chương 137 - Năm Mới Cảnh Mới
Chương 138 - Biết Thân Thích
Chương 139 - Lạc Hàm Chờ Sinh
Chương 140 - Bị Người Khác Biết Được
Chương 141 - Hắc, Tô Cẩm Niên
Chương 142 - Gặp Lại Cố Nhân
Chương 143 - Bởi Vì Anh Ở Đây
Chương 144 - Oan Gia Ngõ Hẹp
Chương 145 - Trưởng Thành Tương Đối Sớm
Chương 146 - Nhận Cuộc Gọi Lạ
Chương 147 - Lại Nhận Điện Thoại
Chương 148 - Hơi Quen Mắt
Chương 149 - Năm Tháng Yên Bình Tốt Đẹp (1)
Chương 150 - Năm Tháng Yên Bình Tốt Đẹp (2)
Chương 151 - Năm Tháng Yên Bình Tốt Đẹp (3)
Chương 152 - Năm Tháng Yên Bình Tốt Đẹp (4)
Chương 153 - Ngoại Truyện 1: Chân Tướng Và Cuối Cùng Hạnh Phúc
Chương 154 - Ngoại Truyện 2: Chú Ơi, Em Yêu Anh: Ngoại Truyện Lạc Phong Hoàn Thành (1)
Chương 155 - Ngoại Truyện 2: Chú Ơi, Em Yêu Anh: Ngoại Truyện Lạc Phong Hoàn Thành (2)
Chương 156 - Ngoại Truyện 2: Chú Ơi, Em Yêu Anh: Ngoại Truyện Lạc Phong Hoàn Thành (3)
Chương 157 - Ngoại Truyện 2: Chú Ơi, Em Yêu Anh: Ngoại Truyện Lạc Phong Hoàn Thành (4)
Chương 158 - Ngoại Truyện 3: Mời Chị Lên Giường: Ở Đây Thiếu Niên Thật Tốt Đẹp (1)
Chương 159 - Ngoại Truyện 3: Mời Chị Lên Giường: Ở Đây Thiếu Niên Thật Tốt Đẹp (2)
Chương 160 - Ngoại Truyện 3: Mời Chị Lên Giường: Ở Đây Thiếu Niên Thật Tốt Đẹp (3)
Chương 161 - Ngoại Truyện 3: Mời Chị Lên Giường: Ở Đây Thiếu Niên Thật Tốt Đẹp (4)
Chương 162 - Ngoại Truyện 3: Mời Chị Lên Giường: Ở Đây Thiếu Niên Thật Tốt Đẹp (5)
Chương 163 - Ngoại Truyện 3: Mời Chị Lên Giường: Ở Đây Thiếu Niên Thật Tốt Đẹp (6)
Chương 1 - Nữ Bác Sĩ Nữ Lưu Manh
Chương 2 - Nhất Kiến Chung Tình
Chương 3 - Hôn Đũng Quần
Chương 4 - Huấn Luyện Một Mình
Chương 6 - Con Gà Vàng Độc Lập
Chương 7 - Nói Cho Cùng Vẫn Là Bỉ Ổi
Chương 8 - Phản Công Đến Cùng
Chương 9 - Bắt Gặp JQ?
Chương 10 - Khổ Luyện Bức Người
Chương 11 - Tô Khả Tắm
Chương 12 - Bi Kịch Cuộc Sống
Chương 13 - Phản Xạ Có Điều Kiện
Chương 14 - Giữ Vững Quyết Tâm
Chương 15 - Cưỡng Hôn Trong Mưa
Chương 16 - Thuần Khiết Như Đứa Trẻ
Chương 17 - Tô Khả Ngã Bệnh
Chương 18 - Tô Khả Bị Ép
Chương 19 - XA CÁCH TÔ KHẢ
Chương 20 - Phải Có Số Điện Thoại Anh
Chương 21 - Xì Căng Đan Xuất Hiện
Chương 22 - Cuối Cùng Cũng Mở Điện Thoại
Chương 23 - Cắn Răng Nghiến Lợi
Chương 24 - Tranh Cãi Nhau
Chương 25 - Tranh Chấp Của Hai Cô Gái
Chương 26 - Hoa Nhài Cắm Bãi Phân Trâu
Chương 27 - Doãn Lạc Phong
Chương 28 - Bên Trong Rất Quan Trọng
Chương 29 - HOA SEN TRẮNG TÍNH NHẦM
Chương 30 - Bốn Người Gặp Nhau
Chương 31 - Làm Bạn Gái Của Tôi
Chương 32 - Bạn Gái
Chương 33 - Mở Trái Tim Ra
Chương 34 - Kiếp Này Có Anh
Chương 35 - Chuẩn Bị Làm Bài Tập
Chương 36 - Một Nhà Hoa Cúc Vàng
Chương 37 - Đi Tìm Cẩm Niên
Chương 38 - Ghi Chép Số Liệu
Chương 39 - Cẩm Niên Tỉnh Lại
Chương 40 - Bị Phát Hiện Rồi
Chương 41 - Tô Khả Làm Việc
Chương 42 - Học Được Cách Thay Đổi
Chương 43 - Tìm Lại Cẩm Niên
Chương 44 - Đêm Chờ Đợi Một Mình
Chương 45 - Gặp Lúc Sáng Sớm
Chương 46 - Tiếng Động Trong Phòng Bệnh
Chương 47 - Thời Gian Qua Mau
Chương 49 - Đi Gặp Cha Mẹ
Chương 50 - Máu Mũi Giàn Giụa
Chương 51 - Cô Dâu Của Cẩm Niên
Chương 52 - Cẩm Niên Biến Chuyển
Chương 53 - Lần Sau Tới Nhà Của Tôi
Chương 54 - Nguy Cơ Phập Phồng
Chương 55 - Bốn Phương Lộn Xộn
Chương 56 - Chúng Ta Kết Hôn
Chương 57 - Trong Hai Ngày Kia
Chương 58 - Thông Báo Trước Khi Kết Hôn
Chương 59 - Con Muốn Kết Hôn
Chương 60 - Mẹ Con Tâm Sự
Chương 61 - Nhận Giấy Kết Hôn
Chương 62 - Ông Cụ Lắm Mồm
Chương 63 - Chân Tướng Rõ Ràng
Chương 64 - Hôn
Chương 65 - Thẩm Đường
Chương 66 - Lên Xe Thẩm Đường
Chương 67 - Sắc Đẹp Thay Cơm
Chương 68 - Tô Khả Về Nhà
Chương 69 - Doãn Lạc Phong Tới Chơi
Chương 70 - Cẩm Niên Tới
Chương 71 - Lạc Phong Hóa Đá
Chương 72 - Con Không Muốn Ngủ Riêng
Chương 73 - Đầy Vườn Sắc Xuân
Chương 74 - Cử Chỉ Của Tần Phi Ban Đêm, Trời Vẫn Sáng Rỡ, Gió Đêm Thổi Tới Lay Động Rèm Cửa Sổ
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Đi Bệnh Viện
Chương 77 - Sóng Lớn Dần Dần Nổi Lên
Chương 78 - Cẩm Niên Trở Về
Chương 79 - Tin Đính Hôn
Chương 80 - Dần Ngả Bài
Chương 81 - Đột Nhiên Mưa Gió Tới
Chương 82 - Chuỗi Vòng Ngọc
Chương 83 - Đi Đồn Cảnh Sát
Chương 84 - Thì Ra Là Bà
Chương 85 - Trịnh Duyệt Truy Hỏi
Chương 86 - Kế Hoạch Của Trịnh Duyệt
Chương 87 - Chương 87
Chương 88 - Ngày Mùa Thu Chết Chóc
Chương 89 - Anh Đã Trở Lại
Chương 90 - Thật Xin Lỗi, Em Yêu Anh
Chương 91 - Gặp Lại
Chương 92 - Hai Mẹ Con Đáng Yêu
Chương 93 - Lại Đuổi Đến
Chương 94 - Không Có Người Nào Không Thể Rời Bỏ Người Nào
Chương 95 - Đi Khách Sạn
Chương 96 - Tình Yêu Cũng Tốt
Chương 97 - Nhị Tô Ngã Bệnh
Chương 98 - Sóng Gió Dần Dần Nổi Lên
Chương 99 - Mọi Người Tụ Họp
Chương 100 - Lạc Phong Và Nhị Tô
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Anh Biết
Chương 103 - Là Bố Con
Chương 104 - Bố Con Gặp Lần Đầu
Chương 105 - Thẩm Đường VS Tô Cẩm Niên
Chương 106 - Vụ Án Trùm Buôn Thuốc Phiện
Chương 107 - Bóng Dáng Người Cũ
Chương 108 - Không Xa Không Rời
Chương 109 - Gặp Trực Tiếp
Chương 110 - Đã Lâu Không Gặp
Chương 111 - Trực Tiếp Tỏ Thái Độ
Chương 112 - Yêu Trong Nhà Tắm
Chương 113 - Lại Gặp Vị Thần Xui Xẻo
Chương 114 - Ra Tay Quá Nặng
Chương 115 - Gió Thổi Mây Phun
Chương 116 - Jayson Khác Thường
Chương 117 - Cục Phó Mông
Chương 118 - Khách Không Mời Mà Đến
Chương 119 - Cái Gọi Là Nhận Lễ
Chương 120 - Gặp Người Cũ
Chương 121 - Tiểu Bao Tử Chữa Bệnh
Chương 122 - Vào Phòng Phẫu Thuật
Chương 123 - Mông Đầu Bọ Chó
Chương 124 - Chắc Chắn Là Không Có
Chương 125 - Ngàn Dặm Không Có Bóng Mây
Chương 126 - Kết Thúc Mọi Chuyện
Chương 127 - Tô Khả Có Hỉ
Chương 128 - Cẩm Niên Về Nhà
Chương 129 - Ông Xã Cẩm Niên Nấu Ăn
Chương 130 - Cánh Chim Không Dính Vào Thân
Chương 131 - Jayson Kỳ Lạ
Chương 132 - Bị Bắt Cóc
Chương 133 - Đối Thoại Cùng Bố Cẩm Niên
Chương 134 - Cẩm Niên Nguy Hiểm
Chương 135 - Tình Hình Hỗn Loạn
Chương 136 - Jayson Tử Vong
Chương 137 - Năm Mới Cảnh Mới
Chương 138 - Biết Thân Thích
Chương 139 - Lạc Hàm Chờ Sinh
Chương 140 - Bị Người Khác Biết Được
Chương 141 - Hắc, Tô Cẩm Niên
Chương 142 - Gặp Lại Cố Nhân
Chương 143 - Bởi Vì Anh Ở Đây
Chương 144 - Oan Gia Ngõ Hẹp
Chương 145 - Trưởng Thành Tương Đối Sớm
Chương 146 - Nhận Cuộc Gọi Lạ
Chương 147 - Lại Nhận Điện Thoại
Chương 148 - Hơi Quen Mắt
Chương 149 - Năm Tháng Yên Bình Tốt Đẹp (1)
Chương 150 - Năm Tháng Yên Bình Tốt Đẹp (2)
Chương 151 - Năm Tháng Yên Bình Tốt Đẹp (3)
Chương 152 - Năm Tháng Yên Bình Tốt Đẹp (4)
Chương 153 - Ngoại Truyện 1: Chân Tướng Và Cuối Cùng Hạnh Phúc
Chương 154 - Ngoại Truyện 2: Chú Ơi, Em Yêu Anh: Ngoại Truyện Lạc Phong Hoàn Thành (1)
Chương 155 - Ngoại Truyện 2: Chú Ơi, Em Yêu Anh: Ngoại Truyện Lạc Phong Hoàn Thành (2)
Chương 156 - Ngoại Truyện 2: Chú Ơi, Em Yêu Anh: Ngoại Truyện Lạc Phong Hoàn Thành (3)
Chương 157 - Ngoại Truyện 2: Chú Ơi, Em Yêu Anh: Ngoại Truyện Lạc Phong Hoàn Thành (4)
Chương 158 - Ngoại Truyện 3: Mời Chị Lên Giường: Ở Đây Thiếu Niên Thật Tốt Đẹp (1)
Chương 159 - Ngoại Truyện 3: Mời Chị Lên Giường: Ở Đây Thiếu Niên Thật Tốt Đẹp (2)
Chương 160 - Ngoại Truyện 3: Mời Chị Lên Giường: Ở Đây Thiếu Niên Thật Tốt Đẹp (3)
Chương 161 - Ngoại Truyện 3: Mời Chị Lên Giường: Ở Đây Thiếu Niên Thật Tốt Đẹp (4)
Chương 162 - Ngoại Truyện 3: Mời Chị Lên Giường: Ở Đây Thiếu Niên Thật Tốt Đẹp (5)
Chương 163 - Ngoại Truyện 3: Mời Chị Lên Giường: Ở Đây Thiếu Niên Thật Tốt Đẹp (6)
Nhà cũ của Tô gia
Giăng đèn kết hoa, khách khứa chật nhà.
Ông nội của Tô Cẩm Niên, Tô Đức Quang, mặc dù tám mươi tuổi rồi nhưng vẫn nhanh nhẹn và khỏe mạnh, thoạt nhìn thì giống ông cụ sáu mươi tuổi hơn. Lúc này, ông đang ngồi trong phòng sách, cùng mấy chiến hữu cũ đã lâu không gặp mặt trò chuyện.
Tô Cẩm Niên thì rất nhu thuận đứng bên người ông.
Mấy bạn chí cốt của ông cười ha hả nhìn Tô Cẩm Niên, "Lão Tô à, nhiều năm không gặp như vậy, cậu trai nhà ông đã lớn như vậy nha. Quả nhiên là ‘nhất biểu nhân tài’ mà.
" (nhất biểu nhân tài: người tài giỏi, tuấn tú đẹp trai)
"Ha ha.
" Dĩ nhiên ông cụ Tô vô cùng cao hứng.
"Cẩm Niên này, Cẩm Niên mấy tuổi vậy.
" Một ông cụ khác tiếp lời hỏi tận gốc, nhìn Tô Cẩm Niên từ trên xuống dưới.
"Qua năm nay đã hai mươi lăm rồi, aiya, cũng lớn như vậy rồi.
" Tô Đức Quang nhìn Tô Cẩm Niên, trong mắt là một mảng yêu thương.
"Năm tháng không buông tha con người mà, Cẩm Niên cũng hai mươi lăm à. . . . . . Đúng rồi, Cẩm Niên.
" Người nọ cảm thán xong, liền nhìn Tô Cẩm Niên, đáy mắt là một mảnh tán thưởng.
"Ông Vương.
"
"Cẩm Niên à, bây giờ có đối tượng không?"
"Nó còn nhỏ, làm sao hiểu được đối tượng chứ.
" Ông cụ Tô cười nhìn cháu đích tôn của mình.
"Đâu còn nhỏ, cũng hai mươi lăm rồi, lúc tôi ở tuổi này, con của tôi đều ở bên ngoài đá bóng rồi. Ông cho rằng mọi người đều như ông à, lúc ba mươi bốn tuổi mới cưới vợ, vậy là quá muộn.
" Ông họ Vương cười nói, nếp nhăn trên mặt cũng xô lại nhăn nhúm như bông cúc.
"Ơ, tôi là đàn ông lập sau ba mươi mà.
" Ông cụ Tô sờ sờ cằm, không phục nói, "Chỉ là tôi cũng vẫn hi vọng Cẩm Niên nhà tôi mau tìm cho tôi một cháu dâu, như vậy tôi có thể ôm cháu chắt trai rồi.
"
Ông cụ Vương cười híp mắt tiếp tục nói, "Tôi lại biết cái cô gái nhỏ nhà hàng xóm, có lẽ tuổi tác xấp xỉ Cẩm Niên, người xinh đẹp, miệng cũng ngọt, bây giờ đang học nghiên cứu sinh ở Stanford, cùng Cẩm Niên thì rất xứng đôi, lát nữa tôi cùng người nhà của họ nói đến một chút nhé? Aiya! Đáng tiếc nhà tôi không có cháu gái, nếu không sao có thể để họ tiện nghi chứ.
"
"Vương Phú Quý, tôi cho ông biết nhé, thằng nhóc Cẩm Niên này, nhà tôi cũng đã sớm có dự định, ông đừng càn rỡ nhúng tay vào đấy, thật sự cháu gái của tôi cùng cậu ấy là thanh mai trúc mã, hai đứa nhỏ là vô tư.
" Lại một ông cụ cười ha hả nói ra.
"Trịnh Quốc à, cháu gái của ông có phải gọi là Tiểu Duyệt hay không?"
"Không sai, ha ha.
" Ông cụ Trịnh cười híp mắt.
"Được rồi, ông Trịnh à, nếu là Cẩm Niên thích cháu gái nhà ông thì không đến nỗi bây giờ cũng chưa có bạn gái, ông cũng không nên mù quáng trộn lẫn mà làm trễ nãi chuyện lớn cả đời của Cẩm Niên và cháu gái ông.
" Một ông
cụ khác không chút lưu tình nói.
“Cái người này, chỉ biết đối đầu tôi.
”
“Hừ hừ, phải xem đã. Vẫn là cháu gái tôi tốt, Hàm Hàm nhà tôi phải nói là một người thông minh lanh lợi, khéo léo đáng yêu.
”
“Nói cho cùng không phải cũng giống như cháu gái tôi.
”
“Cháu gái ông cũng đi bộ đội rồi, còn muốn như thế nào nữa?”
“Được rồi, được rồi, hôn nhân là chuyện lớn, đám lão già chúng ta nói cũng không tính đâu, vẫn là tự Cẩm Niên nhìn đi. Cũng đã là một đám người bảy tám chục tuổi vẫn giống như mấy đứa con nít vậy.
” Ông cụ Tô kịp thời ngăn lại, nếu lại để cho bọn họ thảo luận tiếp, chỗ này lại được biến thành chiến trường mất.
Tô Cẩm Nhiên nhìn mấy ông cụ này luôn ghép đôi mai mối, có phần im lặng, anh không nhịn được cúi đầu suy tư, nếu thật là đến tuổi thì một nửa tương lai kia của anh lớn lên có hình dáng như thế nào.
Anh chưa bao giờ suy nghĩ qua cái vấn đề này thật tốt, nhưng tuổi càng lớn thì vấn đề này cũng càng ngày càng đặt ở trước mặt của anh, anh tự hỏi, nhưng mà đầu lại hiện ra vô số hình ảnh của Tô Khả. Anh sợ tới mức lập tức lắc đầu một cái, tự nói với mình, không được phép nghĩ nữa. Một nửa tương lai kia, mặc dù còn chưa có một đường nét nào cả, nhưng người phụ nữ này, nhất định là ai cũng có thể, duy chỉ Tô Khả là không được.
*
Nhà lớn của Tô gia náo nhiệt không thôi, rốt cuộc xe của Doãn gia cũng chậm rãi tới. Bố mẹ Doãn Lạc Phong ngồi trong chiếc Audi phía trước, còn ba người Doãn Lạc Hàm, Doãn Lạc Phong, Tô Khả thì ở trong chiếc Porche bảnh bao kia của Doãn Lạc Phong.
Bên ngoài chỗ đậu xe của Tô gia, chỗ nào cũng là xe nổi tiếng, dù là chiếc xe khiêm tốn tầm thường thì liếc mắt nhìn nhãn xe cũng sẽ làm người ta kinh hãi.
Tô Khả kéo Doãn Lạc Hàm, hai người đi về hướng phòng khách.
Tô Khả rất hồi hộp, lúc này cô mặc cái váy liền màu xanh ngọc không có tay, eo được thiết kế bó lại, trên cổ áo lá sen được khảm mấy viên kim cương trong suốt xung quanh, dưới ánh mặt trời càng sáng long lanh, chiều dài váy vừa đến đầu gối, lộ ra hai bắp chân thon dài trắng noãn.
Rõ ràng là phong cách vô cùng kín đáo, nhưng bởi vì dáng người Tô Khả rất ‘nóng’, bộ váy nhỏ này tôn lên sự ‘tiền đột hậu kiều’ của cô, mê người được ngay. Dù là mặt Tô Khả là loại dày thì cũng xấu hổ, hồi hộp mà mồ hôi trên đôi tay đều chảy ròng ròng. (tiền đột hậu kiều: trước sau lồi lõm)
Doãn Lạc Hàm nói với Tô Khả, “Cố lên, đừng khẩn trương, bố mẹ chồng tương lai của em đều ở đây đấy.
”
Doãn Lạc Hàm nói chưa dứt lời, vừa đó Tô Khả cứ khẩn trương mãi, thỉnh thoảng vuốt hai bên tóc quăn của mình một chút.
Doãn Lạc Phong nhìn hai cô gái này, nhất là Tô Khả, rất đẹp, dáng người biết tròn biết méo, chỉ là cô diện tất cả cũng vì Tô Cẩm Niên, anh lại không nhịn được xì mũi coi thường.
Đột nhiên, giọng nói của Doãn Lạc Hàm lặng lẽ truyền vào tai của anh, “Em trai à, đừng nhìn nữa, em lại chảy máu mũi.
”
Trong nháy mắt mặt của Doãn Lạc Phong ửng hồng, nhìn mặt Doãn Lạc Hàm hả hê, không nhịn được tuôn ra một tiếng nói tục, “Mẹ nó!
”
Ba người bọn họ đi theo hai người lớn Doãn gia vào trong, bên kia bố mẹ Tô Cẩm Niên lập tức ra nghênh tiếp.
“Ai ui, rốt cuộc mọi người đã tới.
” Bố Tô Cẩm Niên là Tô Sĩ Minh lập tức tiến lên đón, vỗ vỗ vai bố Doãn Lạc Phong, “Từ nam đến bắc chỉ cách nhau một ngàn mét, mọi người có thể tới trễ như thế!
”
“Ha ha, chờ mấy đứa nhỏ.
”
Bố Tô Cẩm Niên cười nói. “Hai đứa trẻ này còn có thể không biết nhà chúng tôi đi như thế nào sao.
” Sau đó liếc nhìn Doãn Lạc Hàm và Doãn Lạc Phong một cái, lại nhìn Tô Khả, “Như vậy cô gái lạ này chẳng lẽ là bạn gái của Tiểu Phong sao?”
“Ha ha, chuyện tình cảm của bọn nhỏ thì chúng tôi không hỏi.
”
“Mọi người đi vào ngồi đi đứng ở chỗ này làm gì.
” Mẹ Tô Cẩm Niên là Tần Phi nói.
Tô Khả vốn là đang nhìn bố Tô Cẩm Niên, dáng dấp vô cùng ngay thẳng, nghiêm chỉnh, nhìn qua là một sĩ quan vô cùng nghiêm nghị, Tô Cẩm Niên không giống vậy, giọng nói của mẹ Tô Cẩm Niên truyền tới, Tô Khả mới đem ánh mắt nhìn mẹ Tô Cẩm Niên. Bà vấn tóc cầu kỳ, lộ ra cái trán đầy đặn trơn bóng, trên mặt không có nếp nhăn, thoạt nhìn có vẻ nhiều lắm cũng là ba mươi tuổi. Bà không chút phấn son, cười đứng ở đó, lại làm cho người ta cảm thấy ‘phong hoa tuyệt đại’. (tao nhã tài hoa)
Rốt cuộc cô biết tướng mạo Tô Cẩm Niên là được di truyền từ người nào, cảm tình đều là công lao của người phụ nữ đẹp là mẹ anh đây.
“Lần đầu tiên cô gái tới nhà chúng ta nha.
” Mẹ Tô Cẩm Niên cười híp mắt liếc nhìn Tô Khả, sau đó lại nhìn Doãn Lạc Phong một chút, “Lại cùng Tiểu Phong rất xứng.
”
“Dì à, dì sai rồi, đây là cô dâu của Cẩm Niên.
” Doãn Lạc Phong cà lơ phất phơ nói một câu.