Chương 1 - Mở Đầu
Chương 2 - Giao Tình Giữa Hai Nhà Vũ,Trần.
Chương 3 - Lễ Cưới
Chương 4 - Quyết Định Của Minh Lãm
Chương 5 - Rước Dâu
Chương 6 - Minh Lãm Quyết Đinh Trở Về Đơn Vị Sớm.
Chương 7 - Đêm Tân Hôn.
Chương 8 - Minh Lãm Rời Đi.
Chương 9 - Mẹ Anh Muốn Ăn Cơm Nấu Bằng Củi.
Chương 10 - Bác Hà Của Ngọc Lam
Chương 11 - Tuổi Thơ Dữ Dội Của Ngọc Lam
Chương 12 - Sinh Nhật Tuổi Mười Tám Không Thể Quên
Chương 13 - Sự Thật Về Giấy Đăng Kí Kết Hôn.
Chương 14 - Gả Thay Là Giả Nhưng Làm Dâu Là Thật
Chương 15 - Ở Nhà Với Mẹ Anh
Chương 16 - Mẹ
Chương 17 - Võ Tòng Đánh Hổ
Chương 18 - Mẹ Có Hai Cô Con Gái.
Chương 19 - Lá Thư Đầu Tiên Anh Nhắc Đến Cô
Chương 20 - Lần Đầu Mua Đồ Cho Anh
Chương 21 - Gặp Anh
Chương 22 - Phòng Của Đơn Vị
Chương 23 - Đêm Đầu Tiên Của Ngọc Lam Ở Doanh Trại
Chương 24 - Trong Này Trai Sáu Múi Nhiều Lắm
Chương 25 - Minh Lãm Có Cái Nhìn Khác Về Cô .
Chương 26 - Tôi Ăn Cơm Nhà
Chương 27 - Anh Mở Lời
Chương 28 - Ngủ Chung
Chương 29 - Cùng Rửa Bát
Chương 30 - Anh Cởi Áo Ra Đi
Chương 31 - Cô Cũng Biết Dỗi Nhé .
Chương 32 - Quà Anh Tặng
Chương 33 - Cái Khóa Váy Này Rất Kì Cục Nha
Chương 34 - Tôi Muốn Cô
Chương 35 - Em Là Ngọc Lam
Chương 36 - Anh Nói Xem Như Là Một Giấc Mơ
Chương 37 - Anh Nói Phụ Nữ Đã Lên Giường Thì Giống Nhau Cả Thôi .
Chương 38 - Sau Đêm Nay Chúng Ta Lại Xa Lạ Như Trước Đây .
Chương 39 - Tạm Biệt
Chương 40 - Mang Thai
Chương 41 - Mẹ Có Trách Con Không ?
Chương 42 - Thời Gian Chữa Lành Mọi Vết Thương
Chương 43 - Anh Động Tâm
Chương 44 - Chuẩn Bị Đám Cưới Cho Minh Tiên
Chương 45 - Anh Trở Về
Chương 46 - Người Của Anh Mà Mẹ Cũng Dám Tranh
Chương 47 - Tối Nay Ngọc Lam Ngủ Với Mẹ
Chương 48 - Anh Bị Cô Lơ Đẹp
Chương 49 - Món Quà Thứ Hai
Chương 50 - Hôn Nhân Của Bạn Phải Thật Hạnh Phúc .
Chương 51 - Nơi Bí Mật
Chương 52 - Nói Chuyện Đêm Khuya .
Chương 53 - Là Cô Hiểu Lầm Ý Của Anh
Chương 54 - Nói Với Anh Về Bé Con
Chương 55 - Em Nên Nghe Lời Mẹ
Chương 56 - Anh Rất Bám Người .
Chương 57 - Gia Đình Nhỏ
Chương 58 - Minh Lãm Dặn Dò Trước Khi Về Đơn Vị
Chương 59 - Ngọc Lam Muốn Ở Trên
Chương 60 - Chia Tay
Chương 61 - Ngọc Lan
Chương 62 - Ông Chủ Khách Sạn
Chương 63 - Cao Bá
Chương 64 - Ngọc Lan Trở Thành Người Yêu Của Cao Bá
Chương 65 - Ngọc Lan Đạt Được Những Thứ Cô Ta Muốn Nhờ Cao Bá
Chương 66 - Trung Tá Minh Lãm
Chương 67 - Củ Khoai
Chương 68 - Sóng Ngầm
Chương 69 - Vị Khách Không Mời
Chương 70 - Mẹ Anh Bảo Vệ Cô
Chương 71 - Khoai Hư Nấu Cho Heo Ăn
Chương 72 - Bà Đây Cóc Cần Anh .
Chương 73 - Về Nhà Ba Mẹ Đẻ
Chương 74 - Chỉ Có Bác Hà Là Nhớ Ngọc Lam
Chương 75 - Nghi Vấn Của Ngọc Lam
Chương 76 - Tiệc Mừng
Chương 77 - Sự Thật Sáng Tỏ
Chương 78 - Kết Thúc Viên Mãn .
Chương 1 - Mở Đầu
Chương 2 - Giao Tình Giữa Hai Nhà Vũ,Trần.
Chương 3 - Lễ Cưới
Chương 4 - Quyết Định Của Minh Lãm
Chương 5 - Rước Dâu
Chương 6 - Minh Lãm Quyết Đinh Trở Về Đơn Vị Sớm.
Chương 7 - Đêm Tân Hôn.
Chương 8 - Minh Lãm Rời Đi.
Chương 9 - Mẹ Anh Muốn Ăn Cơm Nấu Bằng Củi.
Chương 10 - Bác Hà Của Ngọc Lam
Chương 11 - Tuổi Thơ Dữ Dội Của Ngọc Lam
Chương 12 - Sinh Nhật Tuổi Mười Tám Không Thể Quên
Chương 13 - Sự Thật Về Giấy Đăng Kí Kết Hôn.
Chương 14 - Gả Thay Là Giả Nhưng Làm Dâu Là Thật
Chương 15 - Ở Nhà Với Mẹ Anh
Chương 16 - Mẹ
Chương 17 - Võ Tòng Đánh Hổ
Chương 18 - Mẹ Có Hai Cô Con Gái.
Chương 19 - Lá Thư Đầu Tiên Anh Nhắc Đến Cô
Chương 20 - Lần Đầu Mua Đồ Cho Anh
Chương 21 - Gặp Anh
Chương 22 - Phòng Của Đơn Vị
Chương 23 - Đêm Đầu Tiên Của Ngọc Lam Ở Doanh Trại
Chương 24 - Trong Này Trai Sáu Múi Nhiều Lắm
Chương 25 - Minh Lãm Có Cái Nhìn Khác Về Cô .
Chương 26 - Tôi Ăn Cơm Nhà
Chương 27 - Anh Mở Lời
Chương 28 - Ngủ Chung
Chương 29 - Cùng Rửa Bát
Chương 30 - Anh Cởi Áo Ra Đi
Chương 31 - Cô Cũng Biết Dỗi Nhé .
Chương 32 - Quà Anh Tặng
Chương 33 - Cái Khóa Váy Này Rất Kì Cục Nha
Chương 34 - Tôi Muốn Cô
Chương 35 - Em Là Ngọc Lam
Chương 36 - Anh Nói Xem Như Là Một Giấc Mơ
Chương 37 - Anh Nói Phụ Nữ Đã Lên Giường Thì Giống Nhau Cả Thôi .
Chương 38 - Sau Đêm Nay Chúng Ta Lại Xa Lạ Như Trước Đây .
Chương 39 - Tạm Biệt
Chương 40 - Mang Thai
Chương 41 - Mẹ Có Trách Con Không ?
Chương 42 - Thời Gian Chữa Lành Mọi Vết Thương
Chương 43 - Anh Động Tâm
Chương 44 - Chuẩn Bị Đám Cưới Cho Minh Tiên
Chương 45 - Anh Trở Về
Chương 46 - Người Của Anh Mà Mẹ Cũng Dám Tranh
Chương 47 - Tối Nay Ngọc Lam Ngủ Với Mẹ
Chương 48 - Anh Bị Cô Lơ Đẹp
Chương 49 - Món Quà Thứ Hai
Chương 50 - Hôn Nhân Của Bạn Phải Thật Hạnh Phúc .
Chương 51 - Nơi Bí Mật
Chương 52 - Nói Chuyện Đêm Khuya .
Chương 53 - Là Cô Hiểu Lầm Ý Của Anh
Chương 54 - Nói Với Anh Về Bé Con
Chương 55 - Em Nên Nghe Lời Mẹ
Chương 56 - Anh Rất Bám Người .
Chương 57 - Gia Đình Nhỏ
Chương 58 - Minh Lãm Dặn Dò Trước Khi Về Đơn Vị
Chương 59 - Ngọc Lam Muốn Ở Trên
Chương 60 - Chia Tay
Chương 61 - Ngọc Lan
Chương 62 - Ông Chủ Khách Sạn
Chương 63 - Cao Bá
Chương 64 - Ngọc Lan Trở Thành Người Yêu Của Cao Bá
Chương 65 - Ngọc Lan Đạt Được Những Thứ Cô Ta Muốn Nhờ Cao Bá
Chương 66 - Trung Tá Minh Lãm
Chương 67 - Củ Khoai
Chương 68 - Sóng Ngầm
Chương 69 - Vị Khách Không Mời
Chương 70 - Mẹ Anh Bảo Vệ Cô
Chương 71 - Khoai Hư Nấu Cho Heo Ăn
Chương 72 - Bà Đây Cóc Cần Anh .
Chương 73 - Về Nhà Ba Mẹ Đẻ
Chương 74 - Chỉ Có Bác Hà Là Nhớ Ngọc Lam
Chương 75 - Nghi Vấn Của Ngọc Lam
Chương 76 - Tiệc Mừng
Chương 77 - Sự Thật Sáng Tỏ
Chương 78 - Kết Thúc Viên Mãn .
Ngọc Lam nghe thấy mẹ anh nói nặng lời chỉ trích mình thì cũng tủi thân nhưng cô lại chẳng biết phải nói gì để tự bào chữa cho mình nên rời khỏi chỗ đứng đi vào phòng của mẹ anh nói:
- Dạ bác đợi con một xíu con sẽ nấu đồ ăn sáng nhanh thôi ạ.
Mẹ anh nhìn Ngọc Lam từ đầu tới chân thấy tóc tai,
quần áo đã gọn gàng thì biết cô cũng đã dậy sớm rồi nhưng trong lòng bà bị cho ăn một quả lừa khi rước phải con dâu không phải là người bà yêu thích nên lại muốn làm khó cô nói:
- Nhà có nồi cơm điện và bếp ga nhưng tôi thích ăn cơm nấu bằng bếp củi nên cô liệu liệu mà làm.
Ngọc Lam biết cô sẽ không dễ sống ở nhà anh bởi chính cô từ khi còn bé đến chơi thì mẹ anh có kẹo bánh và đồ chơi đều dành cho chị gái Ngọc Lan của cô nên cô lễ phép gật đầu nói:
- Dạ con biết rồi thưa bác nhưng bác có cần con giúp bác vệ sinh cá nhân không ạ?
Cô vừa nói xong liền nhận ngay cái ánh mắt sắc lẹm của mẹ anh và giọng nói đầy tức giận:
- Cô là đang cười nhạo tôi bị tàn tật hay sao hử?
Ngọc Lam không ngờ lòng tốt của mình muốn giúp đỡ bác gái thôi mà giờ lại trở thành cớ sự này nên vội nói:
- Dạ con không có ý đó thưa bác chỉ là con...
Mẹ anh lại lần nữa