cách đây 2 tuần tôi có cá cược với mấy thằng lớp tôi ,
nếu tôi cưa đổ em họ thằng Bá Thành thì cả lũ sẽ nhận tôi làm đại ca.
dĩ nhiên ,
với vẻ ngoài khá ưa nhìn ,
chiều cao chuẩn và gu thẩm mĩ hợp mắt phụ nữ nên tôi đã được gọi đại ca sau 1 ngày chat với em trên fb .
em ấy kém tôi 1 tuổi ,
tên là ngọc ,
tuy khá xinh nhưng tôi thực sự ko có cảm giác gì là thích .
tại sao ư? tôi cũng không biết tại sao,
có lẽ tôi bị gay ,
hoặc có lẽ tôi chưa gặp được người con gái nào mình thích thực sự.
nhưng tôi ko dám nói với em rằng tất cả chỉ là 1 trò cá cược ,
sợ con bé nghĩ xấu về tôi và sợ tôi mang tiếng lăng nhăng . mừng thay ,
vào tối hôm nay:- anh tú ,
em có thể nói với anh 1 sự thật được ko?
tôi đang on fb và nhận được 1 tin nhắn của ngọc. tôi trả lời tin nhắn :
-ừ. tùy em
một lúc sau mới thấy ngọc nhắn lại:
-2 tuần trước ,
em nhận lời anh là đùa đấy .
-hả,
đùa là thế nào?
- em có bạn trai rồi và cũng đoán là mấy anh cá cược nhau nên em mới đồng ý .
-em trêu lại tụi anh???
-ừ ,
hehe.
từ nay 2 đứa đừng chat với nhau nữa được ko?
- why?
- à !
bạn trai em ghen.
hihi
nhắn xong tin đó em chặn luôn fb của tôi .
''haizz,
tùy em ,
anh cũng có thích em đâu ''
nhưng nghĩ đi nghĩ lại ,
bị người ta lừa mình ,
chặn fb của mình cũng là 1 chuyện đáng buồn .
có thể em ấy chẳng ưa gì mình và có khi nào em sẽ kể với bạn bè rằng tôi trêu đùa em ,
tôi quá đáng ,
tôi là thằng lừa đảo,
...
.
sáng hôm sau ,
1 ngày mưa lâm thâm ,
cũng như tâm trạng buồn khó hiểu của tôi .
tôi sợ bị ghét ,
nhất là bị con gái ghét ,
mặc dù con gái luôn là cái thứ phiền nhất quả đất.
- ê cu! mới mua ô à ,
dị hợm thế
lại là thằng hùng tít ,
cái thằng lắm lời . chả qua chỉ là 1 chiếc ô màu xanh nõn chuối thôi mà .
.
.
- ô của mẹ tao .
hôm qua tao làm hỏng ô của tao nên hôm nay dùng tạm cái này.
.
.
- mẹ mày cũng lòe loẹt quá cơ
- thì sao?
tôi trừng mắt nhìn nó ,
nó như vừa hiểu ra tâm trạng bất ổn của tôi ,
rồi lẳng lặng đi trước :
-tao đi trước đây. còn mày !
có gì buồn thì cứ tìm đến tuấn béo ,
nó chịu hành giỏi hơn tao .
cái lớp tôi hôm nay vẫn rộn ràng như mọi khi ,
tôi vừa đến thì đã có mấy đứa chạy ra đón vào:
- đại ca ,
hôm nay thế nào!
!
! (minh sứt)
-đúng rồi đại ca (tú khải )
tôi thở than :
- chúng mày hết phải gọi tao là đại ca rồi! em ngọc đồng ý đùa thôi mày ạ!
cả đám nghe xong xúm lại quanh tôi một vòng kín :
-thật ko? (bảo anh)
-thế mà chúng tao gọi mày bằng đại ca 2 tuần rồi !
ngu không chịu được.
.
. (minh sứt)
tôi giả vờ ôm mặt ,
rũ rượi :
- trên đời này ko có ai tốt với tao hết .
tao buồn quá.
mấy đứa biết tính tôi nhanh chóng cho tôi vài cái sút đùa hoặc cù léc:
- mày lừa người ta còn than thở gì nữa .
.
. (mấy đứa đồng thanh)
thú thật ,
tôi ko buồn vì ngọc ko thích tôi ,
mà buồn vì mình bị em chơi lại 1 cú đắng cay . bảo tú ta xưa nay chưa vướng vào bể khổ của ái tình càng không bị ai qua mặt bao h ( vẫn trừ con gái).
.
.
hic
-mấy bà này ! bây h tôi mới thấm 1 điều!
-gì ? lại lên cơn hả.
.
.
-trên thế gian này chỉ có mấy bà là con gái tốt .
tôi giả vờ sụt sịt làm lũ con gái muốn độn thổ. đứa nào đứa nấy đều nhìn tôi như thể tôi bị ấm đầu vậy.
-thôi đi ông ! tôi sởn da gà rồi đây!
- mấy bà phụ lòng tôi ,
phụ 1 thằng trai mới lớn đầy nhạy cảm ,
tôi ko còn biết tin vào ai trên cái cõi đời này nữa!
!
tôi lại giở giọng ,
từng câu từng chữ dài dằng dặc ,
cả đám con gái ôm đầu quay đi chỗ khác ,
đứa nào cũng thở dài và bó tay với tôi hết.
.
.
đã thế anh trêu từng đứa một:
-tôi yêu bà nhiều lắm !
ngân à!
tôi sán vào nhỏ ngân ,
nhìn nhỏ chớp chớp mắt ,
nhỏ đẩy tôi ra:
- ông bị sao thế ?
-trên đời này, bà tốt với tôi nhất nên tôi yêu bà luôn.
thấy nhỏ vân anh bên cạnh cười sặc ,
tôi quay sang vuốt mặt nhỏ 1 cái :
-tôi cũng yêu bà luôn ! thật đấy !
-ghê quá !
ông quên uống thuốc à !
mặt 2 đứa hồng rực lên vì ngại ,
đám con trai thấy vậy ôm mặt cười .
tôi cũng cười và tiếp tục đi chọc mấy đứa con gái khác như vậy làm tụi nó bực bội .
mấy girl càng tức bao nhiêu thì tôi càng vui bấy nhiêu .
nhưng tôi ko đùa hết cả đám con gái, mà để lại Bảo Anh . tôi cũng chẳng hiểu nổi vì sao ,
nhưng mỗi khi gặp cậu ấy tôi lại chẳng thể thốt ra lời nào tự nhiên ,
tôi ấp úng ,
ngại ngùng trước cậu ấy 1 cách khó hiểu ,
chắc đó là lí do tại sao thinh thoảng tôi lại thoáng nghĩ đến cậu ấy ,
cái khuôn mặt thanh tú ,
ngây ngô và thú vị ấy .
.
.
.
tôi điên mất thôi,
lại nghĩ nữa ,
nghĩ nữa .
haizz, vì ngại nên có bao h nói chuyện với cậu ấy đâu ,
ko nói chuyện mà nghĩ mãi thôi ,
chắc tôi phải bắt đầu đến gần bảo anh hơn để thôi ngay cái kiểu bỡ ngỡ ,
ngại ngùng này đi .
học với nhau đến năm thứ 3 rồi chứ ít gì đâu!