Lục Thá»nh vẫn chá»c cô cưá»i, không giá»ng vá»i anh thưá»ng ngà y, Minh Tiá»u Kiá»u biết anh phá vỡ hình tượng lạnh lùng là vì muá»n cô vui vẻ.
Hiá»u ÄÆ°á»£c Äiá»u nà y, cô lại im lặng Äứng lên.
Lục Thá»nh Äá»i xá» vá»i cô rất tá»t, trong lòng cô không phải là không có chút cảm Äá»ng nà o, anh Äã trả giá như thế, sao cô lại không cảm Äá»ng cÆ¡ chứ, có Äiá»u, cô không muá»n nói ra.
ChÃnh vì cô hiá»u rõ ná»i tâm mình, bản thân cô là má»t con ngưá»i lạnh lùng, nhưng khi Äá»i diá»n vá»i dáng vẻ thâm tình cá»§a anh, cô lại cảm thấy e ngại.
Cô sợ mình không kiá»m soát ÄÆ°á»£c tình cảm, sợ mình lại là m tá»t thương má»t ngưá»i tá»t, sợ rằng cuá»i cùng hai ngưá»i lại trá» thà nh ngưá»i lạ.
Cho dù Tá»ng Thà nh nói ra chuyá»n tình cảm cá»§a ba mẹ cô nÄm Äó, quả tháºt, tình cảm cá»§a bá»n há» dá»±a trên mưu mô, nhưng những gì cô chứng kiến bao nÄm qua, không thá» vì những lá»i nói Äó mà có thá» thay Äá»i ngay ÄÆ°á»£c.
Thái Äá» cá»§a cô Äá»i vá»i tình yêu, vẫn như trưá»c.
Lục Thá»nh thấy cô bá»ng nhiên im lặng, cảm thấy có gì Äó không tá»t lắm.
Anh Äem cô ôm và o lòng, thá» dà i má»t hÆ¡i, thấp giá»ng nói: âTiá»u Kiá»u, cho bản thân má»t cÆ¡ há»i không tá»t hay sao?â
Minh Tiá»u Kiá»u ngẩng Äầu nhìn anh.
Ãnh mắt cá»§a cô mang theo chút do dá»±, cÅ©ng có khá»§ng hoảng.
Lục Thá»nh biết, là cô Äang kìm chế tình cảm cá»§a mình, tháºt ra cô Äang bảo vá» bản thân.
Anh biết anh không nên kÃch thÃch cô, ngà y hôm nay cô Äã phải Äón nháºn quá nhiá»u chuyá»n, anh nên cho cô thá»i gian suy nghÄ©.
Vá» phương diá»n khác, anh lo lắng tư tưá»ng cá»§a cô lại Äi vá» lá»i rẽ.
Biết Äâu vá» sau cô không má» lòng Äón nháºn tình yêu, mà lại tránh anh thì sao?
Äiá»u nà y không phải không có khả nÄng.
Cho nên Lục Thá»nh lá»±a chá»n lúc ngưá»i ta Äang gặp khó khÄn khiêu khÃch thêm má»t chút, có tác dụng là tá»t.
âMinh Tiá»u Kiá»u, em không phải là má»t ngưá»i nhát gan, con ngưá»i trưá»c Äây dÅ©ng cảm Äứng lên dạy dá» ngưá»i khác khi há» nói sai Äâu rá»i, em không nhá» em là m gì anh trưá»c Äây sao?â
Mình Tiá»u Kiá»u nói nhá»: âChuyá»n Äó anh còn ghi háºn bao lâu nữa? Lại tÃnh toán chuyá»n cÅ©.
â
Lục Thá»nh: âÄây không phải trá»ng tâm, trá»ng tâm là dÅ©ng khà cá»§a em Äi Äâu hết rá»i.
â
Minh Tiá»u Kiá»u cưá»i lá»n: âSau nà y lá»n lên, sẽ có rất nhiá»u thứ ghen tá», má»i nghÄ© ngà y trưá»c tháºt ngá»c.
â
Cô cưá»i khiến ngưá»i khác cảm thấy Äau lòng, cô không có khái niá»m tức giáºn tá»± trách bản thân, và i nÄm nay, cô ngụy trang cho bản thân, gặp ngưá»i khác cưá»i ba phần, dù không thÃch cÅ©ng phải cưá»i, khi thấy trên mạng nói hươu nói vượn, cô rất muá»n xắn tay áo lên chá»i mắng há».
Nhưng cô không thá», cô là nhân váºt cá»§a công chúng, má»i ngưá»i có yêu cầu rất cao Äá»i vá»i những ngưá»i như cô.
Mà Äá»i vá»i má»t ngôi sao nữ, lại cà ng nghiêm khắc hÆ¡n.
Có thá» sau nà y lá»n hÆ¡n, cảm thấy má»i thứ không như mình tưá»ng tượng nữa.
Phản ứng cá»§a cô, không phải là Äiá»u Lục Thá»nh muá»n, anh ân cần giảng giải cho cô: âKhông phải khi còn trẻ ngưá»i ta thưá»ng là m những viá»c không suy nghÄ© sao? Chả lẽ cả Äá»i nà y cho tá»i già , em không nghÄ© tá»i chuyá»n kết hôn?â
Minh Tiá»u Kiá»u trả lá»i rõ rà ng: âÄúng.
â
Lục Thá»nh ế rá»i.
Giảng bà i không thông, anh Äà nh nghÄ© cách khác.
Anh giá»ng như chú chó to xác, cá» tá»i cá» lui trên vai cô, cá» Äến mức Minh Tiá»u Kiá»u Äá» bừng mặt mÅ©i, phải dùng sức Äẩy anh ra.
Lá»±c Lục Thá»nh lá»n hÆ¡n cô nhiá»u, anh quyết tâm không dừng lại, cÄn bản cô không Äẩy ra ná»i.
âAnh là m cái trò gì thế!
â
Minh Tiá»u Kiá»u tức giáºn vá» lên lưng anh má»t cái.
Vá»n dÄ© cô Äang sá»t ruá»t, cuá»i cùng lại dây dưa á» Äây vá»i anh.
Lục Thá»nh Äặt Äầu lên vai cô, nhá» giá»ng trả lá»i: âEm không Äá»ng ý, anh không buông ra Äâu.
â
Minh Tiá»u Kiá»u: ââ¦.
Mặt mÅ©i cá»§a anh Äâu rá»i?â
âKhông có.
â Lục Thá»nh không biết xấu há» trả lá»i: âEm cứ chạy mãi, mặt mÅ©i Äá» là m gì.
â
Minh Tiá»u Kiá»u: ââ¦.
Anh Äừng ép tôi, cho tôi thá»i gian, tôi sẽ cho anh má»t câu trả lá»i thuyết phục.
â
Lúc nà y Lục Thá»nh má»i ngẩng Äầu lên, nhìn cô nói: âThá»i Äiá»m em ÄÆ°a ra quyết Äá»nh, nhất Äá»nh phải nhá» rõ, ngà n vạn lần Äừng thương hại, nếu như không phải kết quả anh mong muá»n, anh thá»±c sá»± không chá»u ná»i.
â
Minh Tiá»u Kiá»u: ââ¦â¦.
â
Äây là uy hiếp cô Äó hả?
Lục Thá»nh: không, Äây chÃnh là anh bán thân.
Cuá»i cùng Lục Thá»nh ÄÆ°a Minh Tiá»u Kiá»u tá»i cá»a nhà , Minh Tiá»u Kiá»u Äứng á» cá»a nhìn anh: âBây giá» tôi muá»n á» má»t mình, anh Äừng và o trong.
â
Lục Thá»nh: âÄÆ°á»£c.
â
Anh có chút mất mát.
Nhưng Minh Tiá»u Kiá»u quyết tâm Äá» anh á» ngoà i cá»a.
Anh Äứng ngoà i cá»a trong chá»c lát, biết hôm nay chưa nháºn ÄÆ°á»£c câu trả lá»i, Äà nh lá»§i thá»§i ra thang máy.
Thang máy má» ra, anh và ngưá»i Äứng trong thang máy mắt to mắt nhá» nhìn nhau.
Ngưá»i trong thang máy là Mạnh Nghá» San.
âSao em lại á» chá» nà y?â Lục Thá»nh ngạc nhiên há»i, trong lòng không khá»i nghÄ© ngợi, chẳng lẽ tình cảm cá»§a cô ấy và Minh Tiá»u Kiá»u Äã Äạt tá»i mức Äá» nà y, có thá» tùy tiá»n tá»i nhà cá»§a nhau ư?
Mạnh Nghá» San cÅ©ng rất ngạc nhiên: âCái nà y em nên há»i anh má»i Äúng? Em sá»ng á» Äây mà , anh tá»i Äây là m gì?â
Cô nà ng vừa nói, vừa bưá»c ra khá»i thang máy, liếc nhìn cá»a nhà Minh Tiá»u Kiá»u, lại chế nhạo Lục Thá»nh: âAnh tá»i Äây tìm Tiá»u Kiá»u sao?â
âEm á» chung nhà vá»i Tiá»u Kiá»u?â Lục Thá»nh không thá» tin ná»i, phải há»i cho chắc.
Mạnh Nghá» San: âKhông, em á» bên cạnh.
â
Sau Äó cô thuáºn tay chá» nhà bên cạnh.
Lục Thá»nh nhìn theo, quả nhiên là phòng bên cạnh.
Anh suy nghÄ© má»t lúc, quyết Äá»nh nói vá»i Mạnh Nghá» San: âNhà em Äang á», anh mua.
â
Mạnh Nghá» San: ââ¦â¦.
â
Cảm giác bá» ngáºp cÆ¡m chó mà chết.
Cô xem thưá»ng anh: âEm từ chá»i.
â
Lục Thá»nh còn cảm thấy kinh ngạc hÆ¡n: âLà bạn thân nhiá»u nÄm, mà ngay cả em cÅ©ng không giúp Äỡ anh sao?â
Mạnh Nghá» San: ââ¦â¦...
â
Lại cơm chó!
!
!
Bạn thân Äại gia! Vừa nghe tá»i hai chữ bạn thân, trong lòng cô nagf khá há»t hoảng.
Cô không thèm ÄỠý Lục Thá»nh nữa, trá»±c tiếp bưá»c vá» nhà mình.
Nhưng khi cô vừa má»i cầm chìa khóa Äá»nh má» cá»a, thì má»t bà n tay to lá»n cưá»p lấy chìa khóa.
Cô tức giáºn nhìn ngưá»i Äó: âAnh Äang Än cưá»p!
â
Lục Thá»nh không biết xấu há»: âAnh cho em thuê chá» nà y Äá» á», bây giá» em trả lại cho anh.
â
Mạnh Nghá» San: âKhông trả.
â
âAnh sẽ bảo chá»§ nhà chuyá»n em xuá»ng dưá»i.
â
Mạnh Nghá» San: ââ¦â¦â¦.
â
Anh có tiá»n anh muá»n là m gì cÅ©ng ÄÆ°á»£c, tức quá mà !
Lục Thá»nh thấy cô bắt Äầu buông lá»ng, anh nhanh chóng Äánh phá»§ Äầu: âAnh sẽ giá»i thiá»u bạn trai cho em, cam Äoan sẽ khiến em vừa lòng, tuyá»t Äá»i không Äá» mẹ em có lý do Äuá»i em ra khá»i nhà !
â
Mạnh Nghá» San tức giáºn muá»n gà o lên: âAi muá»n anh giá»i thiá»u bạn trai, vá»i lại em dá»n ra ngoà i á», chứ không phải bá» Äuá»i ra khá»i nhà .
â
Lục Thá»nh: âThế sao.
â
Thiếu chút nữa Mạnh Nghá» San tức há»c máu, nhưng cuá»i cùng vẫn phải Äá»ng ý vá»i anh.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên cô không biết rằng Lục Thá»nh Äang sá»t ruá»t.
âMá» cá»a! Em muá»n và o dá»n Äá».
â
Lục Thá»nh vui vẻ má» cá»a, sau khi và o nhà còn quan sát má»t lượt, rá»i kết luáºn: âHÆ¡i nhá», trang trà cÅ©ng không ra sao, á» tạm hai ngà y lÃ ÄÆ°á»£c rá»i.
â
Mạnh Nghá» San: haha, Äá» ngưá»i già như anh á» chá» nà y thì tháºt có lá»i.
Cô nà ng á» chá» nà y không lâu, Äá» Äạc không tÃnh là nhiá»u, nhanh chóng dá»n và o hai chiếc valy.
Lục Thá»nh gá»i trợ lý tá»i giúp Mạnh Nghá» San chuyá»n nhà , thuáºn tiá»n mang công viá»c tá»i Äây.
Trợ lý Äen mặt, boss chuyá»n nhà ?
Tá»i khi bao lá»n bao nhá» á» trưá»c mặt anh ta, anh ta lại cà ng khó hiá»u?
Tuy rằng khu nà y cÅ©ng không tá», phòng á» chá» nà y cÅ©ng rá»ng má»t trÄm mét vuông, nhưng so vá»i ngôi nhà cao cấp cá»§a Lục Thá»nh thì còn thua xa.
Nhìn khuôn mặt thá»a mãn cá»§a Lục Thá»nh, trợ lý không khá»i cảm thán má»t câu, quên Äi, anh ta không hiá»u thế giá»i cá»§a kẻ có tiá»n.
Minh Tiá»u Kiá»u và o nhà , láºp tức lÄn trên giưá»ng, trong lòng còn Äang suy nghÄ© nên không ÄỠý Äến tiếng Äá»ng á» bên ngoà i.
Lòng cô rá»i loạn, nằm không nhúc nhÃch, Äại khái chuyá»n vừa xảy ra Äã kÃch thÃch cô, là m tinh thần cô má»t má»i, ngá»§ quên trên giưá»ng.
Trá»i vừa cháºp tá»i, Minh Tiá»u Kiá»u bá» Äánh thức bá»i tiếng chuông cá»a.
Không biết ai Äến tìm cô và o giá» nà y, cô má»i chuyá»n tá»i Äây, chá» có những ngưá»i á» phòng là m viá»c má»i biết.
Hay là Tá»ng Thà nh tá»i tìm cô Äá» Äi là m viá»c?
Cô lấy lại tinh thần, Äứng dáºy má» cá»a, nhưng ngưá»i Äứng á» bên ngoà i lại là Lục Thá»nh.
Anh giÆ¡ túi rau xanh lên, thoải mái nói vá»i cô: âBuá»i tá»i vui vẻ, anh Äoán em chưa Än cÆ¡m nên tá»i nấu cÆ¡m cho em.
â
Minh Tiá»u Kiá»u: ââ¦â¦Anh, anh vẫn chưa Äi sao?â
Lục Thá»nh gáºt Äầu.
Trong phút chá»c, Minh Tiá»u Kiá»u không biết phản ứng như thế nà o.
Anh luôn Äá»i xá» tá»t vá»i cô như váºy, lại cà ng khiến cô cảm thấy áp lá»±c.
Nhưng hiá»n tại, trình Äá» mặt dà y cá»§a Lục Thá»nh Äã lên má»t tầm cao má»i, thấy Minh Tiá»u Kiá»u không nói gì, anh tá»± ý chen chân và o nhà , chân dà i má»t bưá»c bưá»c qua, sau Äó hưá»ng tá»i phòng bếp.
âÄói bụng chưa? Em Äợi má»t lát nhé, anh xong ngay Äây.
â
Minh Tiá»u Kiá»u Äứng phÃa sau anh Äá»nh Äá»ng tay Äá»ng chân, và i giây sau lại hạ tay xuá»ng.
Thá»±c ra mà nói, cô không phải tượng gá», giấc ngá»§ vừa rá»i không là m cô khá lên ÄÆ°á»£c, ngược lại còn Äau Äầu hÆ¡n.
Lục Thá»nh tá»i Äã là m di dá»i sá»± chú ý cá»§a cô, khiến cô cảm thấy khá hÆ¡n.
Tình cảm phức tạp trong lòng cô Äá»i vá»i anh cÅ©ng tÄng lên.
Cô Äứng á» cá»a phòng bếp, nhìn Lục Thá»nh thà nh thạo nấu Än, thân hình cao lá»n Äang báºn rá»n.
Tháºt sá»± rất ấm áp.
Cô cứ nhìn anh như váºy, nhìn Äến ngẩn ngÆ¡.
Lục Thá»nh ÄÆ°a lưng vá» phÃa cô, khóe miá»ng ná» nụ cưá»i.
Anh cảm nháºn ÄÆ°á»£c ánh mắt cá»§a cô trên ngưá»i anh, anh cảm thấy vá»i ánh mắt như thế nà y, cô nói cô không có tình cảm thì ai sẽ tin?
Chá» khi có tình cảm, má»i có thá» nhìn chÄm chú như váºy.
Äang lúc anh vui mừng há»n há» muá»n hát má»t bà i nhân lúc tâm tình Äang vui vẻ, thì di Äá»ng cá»§a Minh Tiá»u Kiá»u vang lên.
Cô giáºt mình, nhanh chân và o phòng ngá»§ lấy Äiá»n thoại.
Nhìn dãy sỠnhấp nháy trên mà n hình, cô có phần ngạc nhiên.
Là Thẩm Trá»ng gá»i tá»i.
Trưá»c kia cô từ chá»i anh ta, anh ta có gá»i tá»i, cô tiếp tục từ chá»i, vá» sau Äã không liên lạc, trải qua ná»a nÄm, cô và Lục Thá»nh ÄÃnh hôn, hai ngưá»i cà ng không liên lạc.
Sao bây giá» anh ta lại gá»i Äiá»n thoại tá»i?
Cô nháºn Äiá»n thoại: âAlo, Thẩm Trá»ng.
â
Lục Thá»nh Äang hÄm há» bưng Äá» Än ra bà n dá»±ng lá» tai lên nghe.
Thẩm Trá»ng? Cái tên Äáng ghét Äó, Minh Tiá»u Kiá»u vẫn liên lạc vá»i anh ta?
Mặt mÅ©i Lục Thá»nh láºp tức trá» nên nghiêm trá»ng, ngón tay vô thức vuá»t ve chén bát, sau Äó Äi tá»i cá»a phòng Minh Tiá»u Kiá»u nghe trá»m.
Tháºt ra anh không cần là m thế, cÄn bản Minh Tiá»u Kiá»u không Äóng cá»a phòng, rất quang minh chÃnh Äại nói chuyá»n cùng Thẩm Trá»ng.
Dù sao cÅ©ng không có chuyá»n gì lá»n.
Thẩm Trá»ng gá»i Äiá»n tá»i là muá»n nhá» cô giải thÃch vá»i ngưá»i nhà .
Minh Tiá»u Kiá»u tháºt sá»± rất nghi ngá»: âVì sao phải giải thÃch? Lại còn phải là tôi giải thÃch? Không phải nên là anh sao?â
Lúc trưá»c cô từ chá»i Thẩm Trá»ng, nhưng cÅ©ng không nói gì vá»i ngưá»i lá»n trong nhà anh ta, còn anh ta thì trải qua khoảng thá»i gian khó khÄn.
Thẩm Trá»ng thấp giá»ng nói chuyá»n, hiá»n nhiên là tâm tình không tá»t: âTháºt sá»± xin lá»i Tieur Kiá»u, Äá»u là do tôi, cho nên em má»i gặp phải hoà n cảnh khó khÄn như váºy.
â
Minh Tiá»u Kiá»u: â???â
âAnh nói rõ rà ng ra ÄÆ°á»£c không, tôi không hiá»u lắm.
â
Thẩm Trá»ng cà ng thêm phần chán nản: âLúc trưá»c dùng thá»§y quân Äá» lá» chuyá»n tình cảm cá»§a em và Lục Thá»nh, tháºt sá»± xin lá»i, nếu không phải vì chuyá»n nà y, em Äã không phải á» cùng Lục Thá»nh.
â
Minh Tiá»u Kiá»u cà ng cảm thấy khó hiá»u, cô nhá» lại chuyá»n anh ta nói, khi ấy Lục Thá»nh Äã cá» gắng kiá»m soát tình hình, nhưng không hiá»u sao còn rất nhiá»u thá»§y quân nhảy ra khiêu chiến.
Cô nhá» khi ấy Tá»ng ngôn có Äi Äiá»u tra, và ngưá»i bá» tiá»n ra thuê thá»§y quân là má»t Äại tiá»u thư há» Tá»ng, cô Äã nghÄ© mãi mà không ra rằng mình Äã Äắc tá»i vá»i ngưá»i nà o há» Tá»ng.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, cô không nghÄ© ra ai cả.
Má»i viá»c Äã qua rá»i, sao Thẩm Trá»ng lại nhắc tá»i.
HÆ¡n nữa, anh ta cảm thấy cô và Lục Thá»nh á» cùng nhau là do viá»c nà y sao?
Và Äám thá»§y quân Äó và Thẩm Trá»ng có liên quan sao?
âVá» Tá»ng tiá»u thư kia, là vì anh cho nên má»i mua thá»§y quân?â
Thẩm Trá»ng nghe cô nói váºy, trong lòng lại thêm buá»n rầu.
âTháºt sá»± xin lá»i, tôi cÅ©ng vừa má»i biết, Tá»ng Phá» lại cư nhiên là m ra chuyá»n như váºy.
â
âCô ấy thÃch anh?â Minh Tiá»u Kiá»u cà ng thêm chắc chắn.
Thẩm Trá»ng cưá»i khá», nói: âChúng tôi quen nhau từ nhá», tôi vẫn coi cô ấy là bạn thân⦠Không nghÄ© rằng cô ấy tức giáºn chuyá»n tôi theo Äuá»i em, lại còn mua thá»§y quân bôi Äen em, còn hại em và Lục Thá»nh.
â
Minh Tiá»u Kiá»u: ââ¦â¦â
Có phải nam nhân Äá»u ngu ngá»c như thế? Lại thêm má»t cô bạn thân!
!