Bên ngoài, Triệu Hải cũng hoảng sợ, không rõ ý tứ nhìn hoàng đế, cứ như thế phạt?
Trông bộ dáng của chủ tử nhà mình, hình như cũng không sinh khí?
Mới vừa rồi Thẩm Khanh nhẹ giọng nói chuyện, chỉ có hai người nghe thấy, người ngoài nhìn vào chỉ thấy Hiên Viên Linh xem Thẩm Khanh đá cầu liền không vui, về sau đối với hành động của Thẩm Khanh trong đầu tự cấp chính mình giải thích, là Thẩm lương nhân làm nũng xin tha thứ, cuối cùng thấy hoàng thượng thực sự đang tức giận, chỉ có thể lĩnh phạt.
Triệu Hải vẫn không minh bạch, nếu đã phạt, hoàng thượng nên sinh khí a? Nhưng nhìn thế nào cũng không giống bộ dáng sinh khí? Thật là kỳ quái.
Ở bên trong, Xuân Hoa cùng Phương Vận cũng bị dọa sợ.
Thẩm Khanh lại lắc đầu cười nói: "Không có chuyện gì.
"
Không những không có chuyện gì, còn là chuyện tốt đâu.
Hiên Viên Linh lâu ngày không bước vào hậu cung, gần nhất lại đi tìm Phương quý nhân cùng Du phi, hôm nay nếu như là buổi tối tới tìm nàng, trái lại bình thường không có gì lạ, cố tình hắn tới vào ban ngày.
Trước kia Thẩm Khanh cùng Hiên Viên Linh giữa hai người trừ chuyện yêu tính đánh nhau, kỳ thực Thẩm Khanh cũng từng thử thăm dò tâm tư của Hiên Viên Linh, hiện giờ Thẩm Khanh thấy được có điểm bất đồng,
Hiên Viên Linh hôm nay cư nhiên có chút để ý nàng.
Bất quá để ý cũng không phải là thích, đế vương yêu thích cùng một đám nam nhân khác tự nhiên không giống nhau, không nhìn thấy hắn một chút cũng không trì hoãn đi tìm nữ nhân khác thị tẩm sao.
Nhưng hắn lại tìm thời điểm thích hợp tới tìm nàng, là lo ngại cảnh ngộ của nàng, không gây cho nàng thêm phiền phức, bị người để mắt, thậm chí hắn tìm Phương quý nhân trước cũng không biết là cố ý hay vẫn là vô ý.
Rốt cuộc trong số tân nhân mới vừa tiến cung, nàng có nhan sắc xinh đẹp nhất nhưng phân vị lại thấp, trái lại Phương quý nhân mới thực sự có tính uy hiếp, nàng ở trong mắt người khác bất quá là lấy sắc thị người, còn vị Phương quý nhân này mới chân chính xuất thân từ thế gia vọng tộc, phân vị cao nếu được sủng ái liền chói mắt hơn nàng nhiều.
Cái này đặc biệt tốt, thực sự đặc biệt tốt.
Nàng thấy thời điểm hắn tới, trong lòng đã phát giác sự khác thường, liền trực tiếp thăm dò, mặc dù bị phạt, nhưng cái phạt này cũng là chính nàng cầu tới.
Nhưng phải xem đêm nay hắn có tới hay không, nếu thật sự tới, Thẩm Khanh liền có thể ước lượng ước phân lượng của bản thân ở trong lòng Hiên Viên Linh trong lòng có mấy phần.
Hiên Viên Linh đương nhiên là tới. Thời điểm tới là nhìn thấy Thẩm Khanh đang sao chép kinh thư, nàng viết rất nghiêm túc, một chút cũng không dám chậm trễ.
Hiện giờ thu lại kiểu tóc đuôi ngựa buộc cao, sợi tóc mềm mại thuận theo rơi ở sau lưng, trái lại nhìn thực nhu thuận, còn có chút ý tứ kiều nhuyễn.
Tầm mắt Hiên Viên Linh đảo qua cánh môi của Thẩm Khanh. Lúc xử lý chính sự tự nhiên cần thu liễm tâm tư. Hiện tại nhìn thấy nàng, cũng không cần thu lại, vốn nàng là nữ nhân của hắn, tại sao phải nhịn?
Vào cửa liền đem người ôm lấy, cúi đầu cắn chặt cánh môi kia nghĩ xem có hay không ngọt.
Động tác liền mạch lưu loát.
Bút trong tay Thẩm Khach rơi xuống, hô hấp đều như bị cướp đi, vừa mới bắt đầu còn bởi vì kinh ngạc mà mắt trừng lớn, nhưng rất nhanh ý loạn tình mê mà nhắm lại mắt.
Cái khác không nói, Hiên Viên Linh thật làm cho người ta thoải mái, giống như đặc biệt tới hầu hạ người.
Ân, mặc dù hắn là hoàng đế, nhưng nam nhân đối với nữ nhân cái loại đó hầu hạ có thể xảy ra đến đi?
Thẩm Khanh cùng Hiên Viên Linh đã làm chuyện chi hoan rất nhiều lần, nhưng hôn vẫn là lần đầu tiên. Hai người bọn họ chưa nói tới có bao nhiêu cảm tình, nhưng hôn đến vẫn là gợi lên dục vọng.
Hiên Viên Linh càng là không nhịn được, hôn một chút liền đem người hướng trên giường ấn xuống.