"Sao vậy? Chưa bao giờ thấy nơi nào lộng lẫy thế này à?"
Đồ ngốc, coi thường ai vậy!
Đây chỉ là hoàng cung thôi mà! Ta còn từng đến Càn Thanh cung, rồi cả Le Louvre nữa cơ!
Tần Vũ nở nụ cười giả lả.
"Đúng vậy, nhờ phúc của ngài.
"
Nói chuyện chưa dứt, hai hàng cung nữ và nội thị đang bưng đồ đi ngang qua hành lang phía trước.
Thấy thiếu niên thái giám, tất cả lập tức đứng ngay ngắn, cúi đầu nhường đường.
Tên tổng quản nội thị dẫn đầu cung kính chào:
"Bái kiến Dung Trạm đại nhân.
"
Dung Trạm?
Tần Vũ, người đã đọc kỹ nguyên tác, không hề có chút ấn tượng nào với cái tên này.
Nghe cái tên này chẳng có gì đặc biệt, chắc hẳn là nhân vật pháo hôi.
Thiếu niên thái giám lạnh mặt bước qua, dáng vẻ cao cao tại thượng, thậm chí chẳng buồn liếc nhìn họ.
Thái độ của hắn khác hẳn khi ở thư phòng với Tần Vũ.
Những người xung quanh có vẻ đã quen với điều này, vẫn giữ thái độ kính cẩn, đến cả hơi thở cũng nín lại, cứ như thể thiếu niên trước mặt là một con quái vật có thể ăn tươi nuốt sống người ta.
Có vẻ như tên tiểu biến thái này có địa vị không nhỏ trong cung, chắc là tâm phúc của một nhân vật quyền quý nào đó.
Trời đêm mùa hè.
Dù có gió thổi, không khí vẫn còn oi bức.
Thiếu niên thái giám, tức Dung Trạm đại nhân, đột nhiên dừng bước, không vui liếc nhìn Tần Vũ từ xa.
"Sao ngươi lại đi xa ta như vậy?"
Tần Vũ: "??"
Chúng ta đâu có thân thiết, năm bước cách xa không phải là khoảng cách giao tiếp bình thường sao?
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!