Vân Nhiễm cùng Tiêu Bắc dã men theo đường đi lên núi, hai người vừa đi vừa trò chuyện, tâm trạng Tiêu Bắc Dã rất tốt hai hoa ven đường thuận tay bện thành một vòng hoa, tay hắn thon dài hữu lực, hoãn mỹ như ngọc, rất nhanh đã bện thành một vòng hoa đưa tới trước mặt Vân Nhiễm.
“Tặng cho ngươi.
”
Vân Nhiễm im lặng, nàng nghe nói ngày hoa yến, hai người có ý đưa vòng hoa, nhận rồi có nghĩa là tiếp nhận nam nhân này, nàng cùng Tiêu Bắc Dã còn chưa đến mức đó.
Tiêu Bắc Dã nhìn thấy Vân Nhiễm khó xử, không khỏi cươi sang sảng: “Vân Nhiễm, ngươi không cần nghĩ nhiều, ta chỉ đùa thôi, cho nên làm một cái tặng ngươi, cũng không có ý gì, ngươi không định để cho một nam nhân như ta cầm thứ này chứ.
”
Vân Nhiễm không nhúc nhích, nàng cảm thấy cầm vòng hoa không được phù hợp cho lắm, ánh mắt Tiêu Bắc Dã thâm thúy: “Vân Nhiễm, ngươi nhớ kỹ, lúc nào ta cũng không ép ngươi, nếu ngươi không thích ta, ta sẽ không cưỡng ép ngươi làm chuyện gì, cho nên ngươi không cần nghĩ nhiều.
”
Tiêu Bắc Dã nói xong tay liền ném vòng hoa đi, Vân Nhiễm nhanh ta: “Đưa ta đi, thật vất vả làm ra, ném đi thật tiếc.
”
Tiêu Bắc Dã cười: “Ta biết, ngươi nhất định sẽ luyến tiếc vòng hoa đẹp như vậy mà.
”
Vân Nhiễm tiếp nhận giận trừng mắt liếc hắn, Tiêu Bắc Dã cười sung sướng: “Vân Nhiễm, ngươi biết không? Hôm nay một mình ngươi còn đẹp hơn hoa, tất cả hoa ở Mãn Sơn đàn cũng không bằng ngươi.
”
Tiêu Bắc Dã có dạng mỹ nhân nào chưa từng gặp qua, thời khắc này là hắn chân thành khen ngợi nàng.
Vân Nhiễm là mĩ nhân tổng hợp, nàng mặt dịu dàng, mắt lại giảo hoạt như hồ ly, quanh thân lại tràn ngập tự tin, khiến người ta động tâm.
Tim Tiêu Bắc Dã đang đập nhanh bất thường, cho nên rất nhiều câu đều theo bản năng buột miệng không kịp suy nghĩ.
Vân Nhiễm nghe Tiêu Bắc Dã nói xong liền cười sung sướng, có nữ nhân nào lại không thích được ca ngơi.
“Tiêu thế tử miệng thật ngọt, nói vậy sẽ có rất nhiều nữ nhân cao hứng, không biết Tiêu thế tử đã có bao nhiêu nữ nhân tiến vào phủ Cung thân vương.
”
Vân Nhiễm nói đùa, Tiêu Bắc Dã thu hồi ý cười, vẻ mặt nghiêm túc: “Vân Nhiễm, bản thế tử chưa từng khen ngợi nữ nhân khác, ngươi có tin không?”
Vân Nhiễm kinh ngạc nhìn Tiêu Bắc Dã, chỉ thấy ngũ quan cuồng dã nghiêm túc, ánh mắt chân thành tha thiết, hắn nhìn Vân Nhiễm, không đợi nàng lên tiếng đã tiếp tục nói: “Ta tin một người cả đời chỉ có thể yêu một người, sẽ mang lại cho nàng những thứ tốt nhất, không để nàng gặp bất cứ trở ngại nào, cho nên ta vẫn luôn chờ duy nhất một người, vì không để nàng phải buồn ta đã cự tuyệt rất nhiều nữ nhân, các nàng không phải người ta muốn.
”
Trên núi gió nhẹ nhàng thổi qua, lời nói nam tử trong sáng, giống như một đạo ma âm, Vân Nhiễm giật mình ngây ngẩn cả người, ngẩng đầu nhìn hắn.
Ánh mắt Tiêu Bắc Dã cuồng nhiệt nóng bỏng: “Ta nghĩ ta đã gặp người mình thích.
”
Vân Nhiễm kinh ngạc không nhỏ, Tiêu Bắc Dã thân là thế tử Tây Tuyết, không ngờ lại có ý nghĩ nhất thế một đôi, quả nhiên là hiếm thấy, thế gian này lại có một nam tử như vậy, nếu có một ngày nàng thích hắn, nàng tuyệt đối sẽ gả cho một nam nhân như vây.
Vân Nhiễm đang muốn lên tiếng, phía sau đường núi vang lên tiếng bước chân có người đi tới chỗ này.
“Vân Nhiễm, Vân Nhiễm, từ từ chúng ta đi cùng nhau.
”
Vân Nhiễm nâng mắt nhìn lại thấy Đường Tử Khiên cùng Tần Dục Thành đang chạy lại đây, hai người đúng lúc đánh gãy lời Vân Nhiễm muốn với Tiêu Bắc Dã, Vân Nhiễm không có gì nhưng Tiêu Bắc Dã nháy mắt thấy buồn bã, không ngờ lại có hai tên phá rối.
Đường Tử Khiên cùng Tần Dục Thành chạy lại đây, đưa mắt kinh ngạc nhìn vòng hoa trong tay Vân Nhiễm, nhất là Tần Dục Thành, trong lòng cực kỳ đau khổ, Vân Nhiễm thích Tiêu Bắc Dã, ý nghĩ này khiến đầu hắn ong lên, qua một hồi lâu cũng không tỉnh lại.
Đường Tử Khiên luôn sảng khoái, nhanh mồm nhanh miệng, nhìn vòng hoa trong tay Vân Nhiễm nhịn không được lên tiếng.
“Vân Nhiễm, ngươi sao có thể cầm vòng hoa của Tiêu thế tử, đây chính là?”
Hắn còn chưa dứt lời, Vân Nhiễm đã trừng mắt: “Ồn ào cái gì, đây là Tiêu thế tử đùa tôi, không giống các ngươi nghĩ cho nên đừng nghĩ nhiều.
”
Đường Tử Khiên vừa nghe đã nhanh tay đoạt vòng hoa của Vân Nhiễm: “Nếu đã như vậy, ngươi đừng cầm, đỡ khiến người khác hiểu lầm, để ta cầm cho ngươi đi.
”
Đường Tử Khiên cầm lấy, Vân Nhiễm không tức giận, thở dài nhẹ nhõm, kỳ thật nàng cảm thấy cầm vòng hoa này không thích hợp, tuy Tiêu Bắc Dã nói không có ý gì, nhưng người Đại Tuyên nhìn thấy sẽ nghĩ thế nào đây, khác gì nàng tự mình tìm phiền phức.
Hiện tại Đường Tử Khiên cầm đi nàng lại giảm đi phiền phức.
Thời khắc này Vân Nhiễm cảm thấy Đường Tử Khiên thật tử tế.
Tần Dục Thành nghe thấy lời Vân Nhiễm trong lòng cũng thở dài nhẹ nhõm, tuy biết bên cạnh Vân Nhiễm có rất nhiều người xuất sắc, không có khả năng nàng thích hắn, nhưng hắn một lòng một dạ thích nàng.
Nhìn hai người kia, tâm tình Tiêu Bắc Dã cực kỳ không thoải mái, vốn là một cơ hội tốt để thổ lộ, không ngờ lại bị hai người này làm hỏng, hắn thật vất vả mới cắt đuôi được tên hỗn đản Yến Kỳ, giờ lại mọc ra hai cái, thật xui xẻo, nhưng hắn thích Vân Nhiễm, bất luận kẻ nào cũng không ngăn cản được.
Đường Tử Khiên giơ tay cầm lấy vòng hoa, ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Tiêu Bắc Dã.
“Tiêu thế tử sẽ không để ý chứ.
”
Tiêu Bắc Dã cười: “Không ngại, vòng hoa này vốn không có ý nghĩa gì, tại các người suy nghĩ nhiều.
“Vậy là tốt rồi, ta sợ Tiêu thế tử không thoải mái, thì bản công tử thật có lỗi.
”
Tuy Đường Tử Khiên không có ý định cưới Vân Nhiễm, nhưng lại thật lòng muốn làm bằng hữu với nàng, cho nên hắn không thích Vân Nhiễm ở cùng nam nhân này, Tiêu Bắc Dã là người Tây Tuyết, hắn ta đến cùng là loại người nào ai mà biết được. Có thể trước mặt rất tốt, nhưng có lẽ đây chỉ là phần nổi của tảng băng, sau lưng hắn ta có dã tâm gì ai đoán được, nếu hắn ta muốn câu dẫn Vân Nhiễm, đẩy phủ Vân vương vào nước sôi lửa bỏng thì sao. Nếu Vân Nhiễm thích Tiêu Bắc Dã hoàng thượng khẳng định không đồng ý gả nàng tới Tây Tuyết, lúc đó phủ Vân vương sẽ gặp chuyện không hay.
Đường Tử Khiên không hy vọng phủ Vân vương xảy ra chuyện gì, phủ Vân vương nhìn hắn từ nhỏ đến lớn, hắn không muốn vương phủ gặp chuyện không may.
Lộ trình tiếp theo Tiêu Bắc Dã không có cơ hội lên tiếng, Đường Tử Khiên cùng Vân Nhiễm nói chuyện, nói đến chuyện dùng ngũ sắc lưu quang họa khiến người khác kinh sợ, thần thái bay lên tâm trạng vui vẻ.
Vân Nhiễm không biết nói gì, một đoàn người bất thường men theo đường núi mà đi.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!