Chương 1 - Phương Thức Đơn Giản Nhất Để Hiểu Đàn Ông Là Ngủ Với Hắn
Chương 2 - Nhìn Giống A Hơn
Chương 3 - Đại Thúc, Bổn Cô Nương Đã 18 Rồi
Chương 4 - Đóng Cửa, Thả Chó
Chương 5 - Ánh Mắt Không Tệ
Chương 6 - Đừng Nói, Hôn Chị Đi
Chương 7 - Hôm Nay Không Thích Hợp Thấy Máu
Chương 8 - Không Dạo Đầu
Chương 9 - Đóng Cửa Vào, Nữ Lưu Manh!
Chương 10 - Món Bảo Bối Đầu Tiên
Chương 11 - Tiên Sinh, Đây Là WC Nữ
Chương 12 - Thập Thất Kêu Giá 200 Vạn
Chương 13 - Trịnh Vũ Tính Sai Rồi
Chương 14 - Gạt Tàn Bằng Thịt Người
Chương 15 - Bọn Họ Có Trích Phần Trăm
Chương 16 - Người Đứng Xem Cao Quý
Chương 17 - Yo ~ Đại Thúc
Chương 18 - So Với Anh Thì Nữ Hơn
Chương 19 - Đại Thúc, Anh Vừa Nhéo Tôi?
Chương 20 - Chiếm Địa Bàn
Chương 21 - Đánh Lộn Thật Kíƈɦ Ŧɦíƈɦ!
Chương 22 - Chú Ý Đừng Ngộ Thương Người Nhà
Chương 23 - Bị Thương
Chương 24 - Tịch Tiên Sinh Nói Tìm Cô Để Trả
Chương 25 - Tính, Nhất Định Phải Tính
Chương 26 - Chúng Ta Tới Bắt Người
Chương 27 - Con Sói Già Háo Sắc
Chương 28 - Đại Thúc... Sao Anh Lại Ở Đây?
Chương 29 - Sao Trên Người Vẫn Còn Quần Áo Thế?
Chương 30 - Nhắc Tới Tiền Là Sẽ Tổn Thương Tới Cảm Tình
Chương 31 - Mắng Nữa Đi, Nhân Lúc Còn Cơ Hội
Chương 32 - Cho Cô Mười Phút
Chương 33 - Tôi Muốn Nói Chuyện Với Anh
Chương 34 - Hạ Thập Thất Là Nữ Nhân Của Tôi
Chương 35 - Lấy Thân Trả Nợ Thì Sao?
Chương 36 - Đại Thúc, Tới Lượt Anh Đó
Chương 37 - Đi Thôi, Tiểu Mỹ Nhân
Chương 38 - Gặp Qua Vài Lần, Không Quen Lắm
Chương 39 - Lưu Manh Mà Không Yêu Sớm Thì Còn Ai Yêu Sớm Nữa Chứ?
Chương 40 - Hạ Thập Thất Tao Là Cái Loại Lâm Trận Liền Bỏ Chạy À?
Chương 41 - Đánh Chết Cô Ta!
Chương 42 - Em Mới 17 Tuổi, Em Vốn Dĩ Vẫn Còn Là Trẻ Con
Chương 43 - Có Giường Không?
Chương 44 - Tôi Hỏi Lại Lần Nữa, Hạ Thập Thất Đang Ở Đâu?
Chương 45 - Món Nợ Này, Tôi Sẽ Tính Ở Trên Đầu Của Ông
Chương 46 - Nữ Nhân Thật Đúng Là Một Cái Họa Thủy!
Chương 47 - Cô Thật Có Nhã Hứng
Chương 48 - Không Thể Chịu Một Điểm Thương Tổn
Chương 49 - Đau!
Chương 50 - Tôi Tìm Tịch Đình Ngự
Chương 51 - Bản Chất Lưu Manh
Chương 52 - Làm Nữ Nhân Của Tôi Một Tháng
Chương 53 - Mau Ngăn Hắn Lại!
Chương 54 - Đại Thúc, Nữ Nhân Của Anh Gϊếŧ Người
Chương 55 - Tới Nhà Tôi
Chương 56 - Ở Tới Khi Điều Tra Rõ Ràng Thì Về
Chương 57 - Mặc Cái Váy Dài Chữ V Này Đi Đánh Nhau?
Chương 58 - Tịch Đình Ngự Có Vợ Rồi?
Chương 59 - Không Thể Ngủ Hắn
Chương 60 - Đừng Quên, Cô Đã Đáp Ứng Làm Nữ Nhân Của Tôi
Chương 61 - Anh Chỉ Lo Cho Em
Chương 62 - Cái Này Gọi Là Xong Việc Rồi Đó
Chương 63 - Đại Thúc, Anh Có Vợ Rồi Đúng Không?
Chương 64 - Để Mẹ Ôm Cái Nào
Chương 65 - Tôi Là Mẹ Của Hạ Thập Thất!
Chương 66 - Tôi Ở Bên Trong Chờ Hắn Tới
Chương 67 - Nhốt Cô Ấy Vào Đó, Cậu Không Đau Lòng?
Chương 68 - Vào Đó Rồi Thì Ngoan Một Chút
Chương 69 - Sắp Gϊếŧ Người Rồi!
Chương 70 - Mục Đích Của Chúng Ta Là Cứu Thập Thất
Chương 71 - Nói Chuyện
Chương 72 - Đại Thúc, Anh Thật Có Nhã Hứng
Chương 73 - Bởi Vì Tôi Xinh Đẹp Nha!
Chương 74 - Mau Đưa Tới Bệnh Viện!
Chương 75 - Em Không Muốn Sống Nữa Đúng Không?
Chương 76 - Quá Gian Trá
Chương 77 - Tiệc Cảm Ơn
Chương 78 - Em Có Người Mình Thích?
Chương 79 - Chơi Với Lửa
Chương 80 - Có Xinh Không, Đại Thúc?
Chương 81 - Quần Áo Không Tệ
Chương 82 - Em Cũng Muốn Có Người Yêu!
Chương 83 - Nhất Định Sẽ Dùng Mọi Biện Pháp Để Ở Bên Người Đó
Chương 84 - Gia Yến
Chương 85 - Còn Không Gọi Chú Hai?
Chương 86 - Thế Mà Lại Yêu Đương Với Trẻ Vị Thành Niên!
Chương 87 - Tự Mình Nghĩ Cách
Chương 88 - Lần Đầu Tiên Cháu Tới Lại Ở Lại
Chương 89 - Tôi Nên Bồi Nữ Nhân Mới Hợp Tâm Ý Của Bọn Họ
Chương 90 - Tối Hôm Qua Nghỉ Ngơi Thế Nào?
Chương 91 - Đi Điều Tra Rõ Bối Cảnh Của Hạ Thập Thất
Chương 92 - Không Phải Người Cùng Một Thế Giới
Chương 93 - Bị Tạt Cho Một Gáo Axit
Chương 94 - Con Bé Vẫn Còn Đang Trong Thời Kì Phát Dục
Chương 95 - Nữ Nhân Của Cậu Muốn Bỏ Chạy
Chương 96 - Thầy Giáo Thực Tập?
Chương 97 - Để Cha Mẹ Bọn Chúng Tới Bảo Lãnh Về!
Chương 98 - Giúp Trong Nhà Làm Chút Mua Bán Nhỏ
Chương 99 - Sinh Cho Đình Ngự Một Đứa Con Trai
Chương 100 - Hạ Thập Thất, Còn Rất Hung
Chương 101 - A, Sinh Một Đứa Con Trai Sao?
Chương 102 - Anh Đây Là Đang Dụ Dỗ Thiếu Nữ!
Chương 103 - Bị Chồng Của Mẹ Bán Rồi
Chương 104 - Mày Rên Cái Gì?
Chương 105 - Có Phải Cô Rất Ghét Tôi Hay Không?
Chương 106 - Tôi Thích Khỏa Thân Ngủ
Chương 107 - Anh Đang Uy Hiếp Em
Chương 108 - Ngu Ngốc
Chương 109 - Đại Thúc, Về Sau Anh Chính Là Người Đàn Ông Của Hạ Thập Thất Này!
Chương 110 - Anh Nhẹ Chút
Chương 111 - Muốn Thử Lại Lần Nữa Sao?
Chương 112 - Biết Ngay Là Nha Đầu Này Có Tư Tưởng Không Đơn Thuần Mà
Chương 113 - Chị Thật Xấu!
Chương 114 - Em Là Đồ Vật Của Tôi
Chương 115 - Đối Phó Với Một Lưu Manh Như Em
Chương 116 - Anh Cũng Không Phát Tiền Lương Cho Tôi
Chương 117 - Nói Chuyện!
Chương 118 - Một Vưu Vật* Như Vậy Mà Cũng Không Thấy Đẹp
Chương 119 - Tình Chàng Ý Thiếp Ôm Ấp Nhau Đánh Bida
Chương 120 - Nơi Này Không Chào Đón Nữ Nhân Không Có Quan Hệ Với Con
Chương 121 - Ngự, Anh Tới Rồi
Chương 122 - Gọi Một Lần Nữa
Chương 123 - Không Phải Đối Thủ Của Nữ Lưu Manh
Chương 124 - Cha Cô Thật Sự Coi Cô Là Chân Ái
Chương 125 - Một Chút Tự Chủ Cũng Không Có
Chương 126 - Cào Đúng Chỗ Ngứa Trong Tim
Chương 127 - Vô Kế Khả Thi
Chương 128 - Đối Phó Với Cô Ta, Dư Sức
Chương 129 - Bán Đi Sắc Đẹp Người Đàn Ông Của Mình
Chương 130 - Quà Gặp Mặt
Chương 131 - Hắn Rất Muốn Sủng Hư Nữ Nhân Này
Chương 132 - Đại Thúc, Miệng Anh Thật Ngọt!
Chương 133 - Tịch Đình Ngự Chơi Chán Cô Ta Rồi Sẽ Tự Động Đá Đi Thôi
Chương 134 - Cô Đương Nhiên Biết Là Hắn!
Chương 135 - Cho Nên, Cháu Cũng Không Phải Người Khác Nha
Chương 136 - Đại Thúc, Tôi Tin Anh
Chương 137 - Nữ Thần... Kinh... Kỳ
Chương 138 - Bây Giờ Tôi Mới 18 Tuổi, Đi Học Luật Vẫn Còn Kịp
Chương 139 - Không Tồi, Có Chí Khí
Chương 140 - Tôi Không Có Bạn Gái Cũ
Chương 141 - Mỗi Ngày Ngủ Chị Ấy Trên Một Cái Giường Khác Nhau!
Chương 142 - Còn Thiếu Mày Chút Tiền Trinh Này Sao?
Chương 143 - Bắt Đầu!
Chương 144 - Tôi Sợ Cậu Không Có Cái Vận Khí Này
Chương 145 - Hẳn Là Đã Gặp Qua Người Này
Chương 146 - Có Tôi Ở Đây, Không Cần Sợ
Chương 147 - Âm Thầm Trù Tính
Chương 148 - Tìm Nam Nhân Để Bồi Dưỡng Tình Cảm
Chương 149 - Đại Thúc, Anh Có Muốn Thu Lưu Tôi Không?
Chương 150 - Nuôi Một Mình Em Vẫn Còn Dư Dả
Chương 151 - Học Hành Cho Giỏi Đi, Bớt Nghĩ Bậy Bạ Lại
Chương 152 - Xin Lỗi, Sau Đó Cút Ra Khỏi Tầm Mắt Của Tôi
Chương 153 - Tiền Bịt Miệng
Chương 154 - Hai Vị Khách Có Chứng Vọng Tưởng
Chương 155 - Lưu Manh Đấu Với Lưu Manh
Chương 156 - Bằng Không, Các Người Sẽ Tìm Người Tới Gϊếŧ Bọn Tôi?
Chương 157 - Cứ Cười Đi, Vận May Sẽ Tới Thôi
Chương 158 - Lấy Tiền Tới Chuộc Người
Chương 159 - Thiếu Cái Gì Chứ Tiền Nhất Định Là Không Thiếu
Chương 160 - Đánh Không Lại Thì Tới Lấy Lòng Tôi
Chương 161 - Em Cũng Sẽ Không Làm Bài!
Chương 162 - Nói Đạo Lý Chút Đi
Chương 163 - Nói Như Kiểu Là Tôi Không Trả Nổi Tiền Ấy Nhỉ?
Chương 164 - Mang Em Ra Ngoài Gặp Người Như Thế Nào
Chương 165 - Xúc Cảm Có Tốt Không?
Chương 166 - Anh Là Người Đàn Ông Của Tôi, Ăn Anh Thì Có Gì Là Không Đúng
Chương 167 - Ngày Đầu Tiên Sống Chung
Chương 168 - Rất Gợi Cảm! Rất Mê Người!
Chương 169 - Em Muốn Làm Cái Gì?
Chương 170 - Hôn Môi
Chương 171 - Chị Sẽ Rong Huyết!
Chương 172 - Ánh Mắt Anh Giống Như Đói Khát Quá
Chương 173 - Đại Thúc, Thức Khuya Sẽ Không Tốt Đâu
Chương 174 - Đi Ra Ngoài Một Lần Nữa Làm Người
Chương 175 - Sống Chung Với Cô Bạn Gái Nhỏ
Chương 176 - Sữa Bò Là Thiếu Gia Dặn Chuẩn Bị
Chương 177 - Không Biết Sẽ Còn Chiêu Gì Đang Đợi Cô Đâu!
Chương 178 - Cháu Với Đại Thúc Đang Trong Thời Kì Yêu Đương Cuồng Nhiệt
Chương 179 - Phóng Viên Muốn Đào Càng Nhiều Thì Sẽ Càng Mãnh Liệt
Chương 180 - Soái Ca Trước Cổng Trường
Chương 181 - Em Cho Rằng Anh Sẽ Ăn Thứ Đồ Này?
Chương 182 - Lần Thi Này, Em Được 0 Điểm?
Chương 183 - Ảnh Chụp
Chương 184 - Về Sau, Đây Chính Là Chứng Cứ
Chương 185 - Đừng Động Tay Động Chân
Chương 186 - Hắn Đang Câu Dẫn Cô!
Chương 187 - Cháu Đói...
Chương 188 - Tôi Còn Là Nữ Nhân Của Anh Đấy Nhé
Chương 189 - Tối Hôm Qua Không Ngủ Được?
Chương 190 - Không Xấu Hổ, Vậy Sao Mặt Lại Đỏ Thành Như Vậy?
Chương 191 - Câu Dẫn Người Xong Liền Muốn Chạy?
Chương 192 - Phát Dục Không Thành Công
Chương 193 - Sợ?
Chương 194 - Đằng Sau Có Cái Gì Hấp Dẫn?
Chương 195 - Chơi Vui Không?
Chương 196 - Trước Khi Làm Hút Một Điếu
Chương 197 - Con Đừng Chỉ Nói Mồm, Phải Hành Động
Chương 198 - Như Thế Nào? Còn Muốn Gọi Viện Binh À?
Chương 199 - Thu Dọn Một Chút, Ngày Mai Còn Phải Buôn Bán
Chương 200 - Ở Trong Lòng Anh Nha!
Chương 1 - Phương Thức Đơn Giản Nhất Để Hiểu Đàn Ông Là Ngủ Với Hắn
Chương 2 - Nhìn Giống A Hơn
Chương 3 - Đại Thúc, Bổn Cô Nương Đã 18 Rồi
Chương 4 - Đóng Cửa, Thả Chó
Chương 5 - Ánh Mắt Không Tệ
Chương 6 - Đừng Nói, Hôn Chị Đi
Chương 7 - Hôm Nay Không Thích Hợp Thấy Máu
Chương 8 - Không Dạo Đầu
Chương 9 - Đóng Cửa Vào, Nữ Lưu Manh!
Chương 10 - Món Bảo Bối Đầu Tiên
Chương 11 - Tiên Sinh, Đây Là WC Nữ
Chương 12 - Thập Thất Kêu Giá 200 Vạn
Chương 13 - Trịnh Vũ Tính Sai Rồi
Chương 14 - Gạt Tàn Bằng Thịt Người
Chương 15 - Bọn Họ Có Trích Phần Trăm
Chương 16 - Người Đứng Xem Cao Quý
Chương 17 - Yo ~ Đại Thúc
Chương 18 - So Với Anh Thì Nữ Hơn
Chương 19 - Đại Thúc, Anh Vừa Nhéo Tôi?
Chương 20 - Chiếm Địa Bàn
Chương 21 - Đánh Lộn Thật Kíƈɦ Ŧɦíƈɦ!
Chương 22 - Chú Ý Đừng Ngộ Thương Người Nhà
Chương 23 - Bị Thương
Chương 24 - Tịch Tiên Sinh Nói Tìm Cô Để Trả
Chương 25 - Tính, Nhất Định Phải Tính
Chương 26 - Chúng Ta Tới Bắt Người
Chương 27 - Con Sói Già Háo Sắc
Chương 28 - Đại Thúc... Sao Anh Lại Ở Đây?
Chương 29 - Sao Trên Người Vẫn Còn Quần Áo Thế?
Chương 30 - Nhắc Tới Tiền Là Sẽ Tổn Thương Tới Cảm Tình
Chương 31 - Mắng Nữa Đi, Nhân Lúc Còn Cơ Hội
Chương 32 - Cho Cô Mười Phút
Chương 33 - Tôi Muốn Nói Chuyện Với Anh
Chương 34 - Hạ Thập Thất Là Nữ Nhân Của Tôi
Chương 35 - Lấy Thân Trả Nợ Thì Sao?
Chương 36 - Đại Thúc, Tới Lượt Anh Đó
Chương 37 - Đi Thôi, Tiểu Mỹ Nhân
Chương 38 - Gặp Qua Vài Lần, Không Quen Lắm
Chương 39 - Lưu Manh Mà Không Yêu Sớm Thì Còn Ai Yêu Sớm Nữa Chứ?
Chương 40 - Hạ Thập Thất Tao Là Cái Loại Lâm Trận Liền Bỏ Chạy À?
Chương 41 - Đánh Chết Cô Ta!
Chương 42 - Em Mới 17 Tuổi, Em Vốn Dĩ Vẫn Còn Là Trẻ Con
Chương 43 - Có Giường Không?
Chương 44 - Tôi Hỏi Lại Lần Nữa, Hạ Thập Thất Đang Ở Đâu?
Chương 45 - Món Nợ Này, Tôi Sẽ Tính Ở Trên Đầu Của Ông
Chương 46 - Nữ Nhân Thật Đúng Là Một Cái Họa Thủy!
Chương 47 - Cô Thật Có Nhã Hứng
Chương 48 - Không Thể Chịu Một Điểm Thương Tổn
Chương 49 - Đau!
Chương 50 - Tôi Tìm Tịch Đình Ngự
Chương 51 - Bản Chất Lưu Manh
Chương 52 - Làm Nữ Nhân Của Tôi Một Tháng
Chương 53 - Mau Ngăn Hắn Lại!
Chương 54 - Đại Thúc, Nữ Nhân Của Anh Gϊếŧ Người
Chương 55 - Tới Nhà Tôi
Chương 56 - Ở Tới Khi Điều Tra Rõ Ràng Thì Về
Chương 57 - Mặc Cái Váy Dài Chữ V Này Đi Đánh Nhau?
Chương 58 - Tịch Đình Ngự Có Vợ Rồi?
Chương 59 - Không Thể Ngủ Hắn
Chương 60 - Đừng Quên, Cô Đã Đáp Ứng Làm Nữ Nhân Của Tôi
Chương 61 - Anh Chỉ Lo Cho Em
Chương 62 - Cái Này Gọi Là Xong Việc Rồi Đó
Chương 63 - Đại Thúc, Anh Có Vợ Rồi Đúng Không?
Chương 64 - Để Mẹ Ôm Cái Nào
Chương 65 - Tôi Là Mẹ Của Hạ Thập Thất!
Chương 66 - Tôi Ở Bên Trong Chờ Hắn Tới
Chương 67 - Nhốt Cô Ấy Vào Đó, Cậu Không Đau Lòng?
Chương 68 - Vào Đó Rồi Thì Ngoan Một Chút
Chương 69 - Sắp Gϊếŧ Người Rồi!
Chương 70 - Mục Đích Của Chúng Ta Là Cứu Thập Thất
Chương 71 - Nói Chuyện
Chương 72 - Đại Thúc, Anh Thật Có Nhã Hứng
Chương 73 - Bởi Vì Tôi Xinh Đẹp Nha!
Chương 74 - Mau Đưa Tới Bệnh Viện!
Chương 75 - Em Không Muốn Sống Nữa Đúng Không?
Chương 76 - Quá Gian Trá
Chương 77 - Tiệc Cảm Ơn
Chương 78 - Em Có Người Mình Thích?
Chương 79 - Chơi Với Lửa
Chương 80 - Có Xinh Không, Đại Thúc?
Chương 81 - Quần Áo Không Tệ
Chương 82 - Em Cũng Muốn Có Người Yêu!
Chương 83 - Nhất Định Sẽ Dùng Mọi Biện Pháp Để Ở Bên Người Đó
Chương 84 - Gia Yến
Chương 85 - Còn Không Gọi Chú Hai?
Chương 86 - Thế Mà Lại Yêu Đương Với Trẻ Vị Thành Niên!
Chương 87 - Tự Mình Nghĩ Cách
Chương 88 - Lần Đầu Tiên Cháu Tới Lại Ở Lại
Chương 89 - Tôi Nên Bồi Nữ Nhân Mới Hợp Tâm Ý Của Bọn Họ
Chương 90 - Tối Hôm Qua Nghỉ Ngơi Thế Nào?
Chương 91 - Đi Điều Tra Rõ Bối Cảnh Của Hạ Thập Thất
Chương 92 - Không Phải Người Cùng Một Thế Giới
Chương 93 - Bị Tạt Cho Một Gáo Axit
Chương 94 - Con Bé Vẫn Còn Đang Trong Thời Kì Phát Dục
Chương 95 - Nữ Nhân Của Cậu Muốn Bỏ Chạy
Chương 96 - Thầy Giáo Thực Tập?
Chương 97 - Để Cha Mẹ Bọn Chúng Tới Bảo Lãnh Về!
Chương 98 - Giúp Trong Nhà Làm Chút Mua Bán Nhỏ
Chương 99 - Sinh Cho Đình Ngự Một Đứa Con Trai
Chương 100 - Hạ Thập Thất, Còn Rất Hung
Chương 101 - A, Sinh Một Đứa Con Trai Sao?
Chương 102 - Anh Đây Là Đang Dụ Dỗ Thiếu Nữ!
Chương 103 - Bị Chồng Của Mẹ Bán Rồi
Chương 104 - Mày Rên Cái Gì?
Chương 105 - Có Phải Cô Rất Ghét Tôi Hay Không?
Chương 106 - Tôi Thích Khỏa Thân Ngủ
Chương 107 - Anh Đang Uy Hiếp Em
Chương 108 - Ngu Ngốc
Chương 109 - Đại Thúc, Về Sau Anh Chính Là Người Đàn Ông Của Hạ Thập Thất Này!
Chương 110 - Anh Nhẹ Chút
Chương 111 - Muốn Thử Lại Lần Nữa Sao?
Chương 112 - Biết Ngay Là Nha Đầu Này Có Tư Tưởng Không Đơn Thuần Mà
Chương 113 - Chị Thật Xấu!
Chương 114 - Em Là Đồ Vật Của Tôi
Chương 115 - Đối Phó Với Một Lưu Manh Như Em
Chương 116 - Anh Cũng Không Phát Tiền Lương Cho Tôi
Chương 117 - Nói Chuyện!
Chương 118 - Một Vưu Vật* Như Vậy Mà Cũng Không Thấy Đẹp
Chương 119 - Tình Chàng Ý Thiếp Ôm Ấp Nhau Đánh Bida
Chương 120 - Nơi Này Không Chào Đón Nữ Nhân Không Có Quan Hệ Với Con
Chương 121 - Ngự, Anh Tới Rồi
Chương 122 - Gọi Một Lần Nữa
Chương 123 - Không Phải Đối Thủ Của Nữ Lưu Manh
Chương 124 - Cha Cô Thật Sự Coi Cô Là Chân Ái
Chương 125 - Một Chút Tự Chủ Cũng Không Có
Chương 126 - Cào Đúng Chỗ Ngứa Trong Tim
Chương 127 - Vô Kế Khả Thi
Chương 128 - Đối Phó Với Cô Ta, Dư Sức
Chương 129 - Bán Đi Sắc Đẹp Người Đàn Ông Của Mình
Chương 130 - Quà Gặp Mặt
Chương 131 - Hắn Rất Muốn Sủng Hư Nữ Nhân Này
Chương 132 - Đại Thúc, Miệng Anh Thật Ngọt!
Chương 133 - Tịch Đình Ngự Chơi Chán Cô Ta Rồi Sẽ Tự Động Đá Đi Thôi
Chương 134 - Cô Đương Nhiên Biết Là Hắn!
Chương 135 - Cho Nên, Cháu Cũng Không Phải Người Khác Nha
Chương 136 - Đại Thúc, Tôi Tin Anh
Chương 137 - Nữ Thần... Kinh... Kỳ
Chương 138 - Bây Giờ Tôi Mới 18 Tuổi, Đi Học Luật Vẫn Còn Kịp
Chương 139 - Không Tồi, Có Chí Khí
Chương 140 - Tôi Không Có Bạn Gái Cũ
Chương 141 - Mỗi Ngày Ngủ Chị Ấy Trên Một Cái Giường Khác Nhau!
Chương 142 - Còn Thiếu Mày Chút Tiền Trinh Này Sao?
Chương 143 - Bắt Đầu!
Chương 144 - Tôi Sợ Cậu Không Có Cái Vận Khí Này
Chương 145 - Hẳn Là Đã Gặp Qua Người Này
Chương 146 - Có Tôi Ở Đây, Không Cần Sợ
Chương 147 - Âm Thầm Trù Tính
Chương 148 - Tìm Nam Nhân Để Bồi Dưỡng Tình Cảm
Chương 149 - Đại Thúc, Anh Có Muốn Thu Lưu Tôi Không?
Chương 150 - Nuôi Một Mình Em Vẫn Còn Dư Dả
Chương 151 - Học Hành Cho Giỏi Đi, Bớt Nghĩ Bậy Bạ Lại
Chương 152 - Xin Lỗi, Sau Đó Cút Ra Khỏi Tầm Mắt Của Tôi
Chương 153 - Tiền Bịt Miệng
Chương 154 - Hai Vị Khách Có Chứng Vọng Tưởng
Chương 155 - Lưu Manh Đấu Với Lưu Manh
Chương 156 - Bằng Không, Các Người Sẽ Tìm Người Tới Gϊếŧ Bọn Tôi?
Chương 157 - Cứ Cười Đi, Vận May Sẽ Tới Thôi
Chương 158 - Lấy Tiền Tới Chuộc Người
Chương 159 - Thiếu Cái Gì Chứ Tiền Nhất Định Là Không Thiếu
Chương 160 - Đánh Không Lại Thì Tới Lấy Lòng Tôi
Chương 161 - Em Cũng Sẽ Không Làm Bài!
Chương 162 - Nói Đạo Lý Chút Đi
Chương 163 - Nói Như Kiểu Là Tôi Không Trả Nổi Tiền Ấy Nhỉ?
Chương 164 - Mang Em Ra Ngoài Gặp Người Như Thế Nào
Chương 165 - Xúc Cảm Có Tốt Không?
Chương 166 - Anh Là Người Đàn Ông Của Tôi, Ăn Anh Thì Có Gì Là Không Đúng
Chương 167 - Ngày Đầu Tiên Sống Chung
Chương 168 - Rất Gợi Cảm! Rất Mê Người!
Chương 169 - Em Muốn Làm Cái Gì?
Chương 170 - Hôn Môi
Chương 171 - Chị Sẽ Rong Huyết!
Chương 172 - Ánh Mắt Anh Giống Như Đói Khát Quá
Chương 173 - Đại Thúc, Thức Khuya Sẽ Không Tốt Đâu
Chương 174 - Đi Ra Ngoài Một Lần Nữa Làm Người
Chương 175 - Sống Chung Với Cô Bạn Gái Nhỏ
Chương 176 - Sữa Bò Là Thiếu Gia Dặn Chuẩn Bị
Chương 177 - Không Biết Sẽ Còn Chiêu Gì Đang Đợi Cô Đâu!
Chương 178 - Cháu Với Đại Thúc Đang Trong Thời Kì Yêu Đương Cuồng Nhiệt
Chương 179 - Phóng Viên Muốn Đào Càng Nhiều Thì Sẽ Càng Mãnh Liệt
Chương 180 - Soái Ca Trước Cổng Trường
Chương 181 - Em Cho Rằng Anh Sẽ Ăn Thứ Đồ Này?
Chương 182 - Lần Thi Này, Em Được 0 Điểm?
Chương 183 - Ảnh Chụp
Chương 184 - Về Sau, Đây Chính Là Chứng Cứ
Chương 185 - Đừng Động Tay Động Chân
Chương 186 - Hắn Đang Câu Dẫn Cô!
Chương 187 - Cháu Đói...
Chương 188 - Tôi Còn Là Nữ Nhân Của Anh Đấy Nhé
Chương 189 - Tối Hôm Qua Không Ngủ Được?
Chương 190 - Không Xấu Hổ, Vậy Sao Mặt Lại Đỏ Thành Như Vậy?
Chương 191 - Câu Dẫn Người Xong Liền Muốn Chạy?
Chương 192 - Phát Dục Không Thành Công
Chương 193 - Sợ?
Chương 194 - Đằng Sau Có Cái Gì Hấp Dẫn?
Chương 195 - Chơi Vui Không?
Chương 196 - Trước Khi Làm Hút Một Điếu
Chương 197 - Con Đừng Chỉ Nói Mồm, Phải Hành Động
Chương 198 - Như Thế Nào? Còn Muốn Gọi Viện Binh À?
Chương 199 - Thu Dọn Một Chút, Ngày Mai Còn Phải Buôn Bán
Chương 200 - Ở Trong Lòng Anh Nha!
Editor: Shmily
--------------------
"Mày con mẹ nó miệng thật dơ bẩn!
"
Trịnh Vũ đột nhiên buông bàn tay đang nắm lấy cằm của Hạ Thập Thất ra, giơ lên tát một phát thật mạnh xuống mặt của cô.
"Chát" một tiếng, một bạt tai này khiến Hạ Thập Thất nóng rát, đau đớn.
Đầu cô nghiêng về một bên, cảm giác được có màu tràn ra khóe môi, tanh tanh mặn mặn.
Hạ Thập Thất vươn đầu lưỡi liếm một chút, cười cười nhìn Trịnh Vũ, "Dám làm thì cũng phải có gan để người ta nói.
"
"Mày!
" Sắc mặt Trịnh Vũ khó coi tới cực điểm, giơ tay lên chuẩn bị giáng xuống cái tát thứ hai, điện thoại đột nhiên vang lên.
Tiếng chuông điện thoại quanh quẩn bên trong tầng hầm, chói tai tới dị thường.
Trịnh Vũ nhìn thoáng qua tên hiển thị trên màn hình, vội vàng nhấn nghe: "Alo? Cha nuôi...
.
"
Không biết đối phương nói gì, một lát sau, cô ta mới đáp lại một câu: "Được.
.
. con lập tức trở về.
.
.
"
Thanh âm ôn nhu dễ nghe, lại mang theo chút yêu mị.
Hạ Thập Thất liếc cô ta: "Lão tình nhân triệu mày đến kìa, còn không mau đi nhanh đi.
"
"Hạ Thập Thất, mày cứ ở chỗ này mà đắc ý đi, chờ tới khi tao rảnh rồi sẽ tới tìm mày chơi đùa. Mày yên tâm, người của tao sẽ chăm sóc mày thật tốt.
"
Bên môi Trịnh Vũ tràn ra một nụ cười lạnh, cất điện thoại vào trong túi, duỗi tay nắm lấy tóc của Hạ Thập Thất, dùng sức giật thật mạnh, sau đó xoay người rời đi.
Rầm ~
Cửa lại bị đóng lại một lần nữa, ngăn cách ánh sáng bên ngoài truyền vào trong.
Nhìn chằm chằm vào cánh cửa vừa bị đóng lại, Hạ Thập Thất gắt gao nhíu mày.
Nếu mà Đường Đậu Đậu chậm một chút, đoán chừng là phải chết ở trong tay Trịnh Vũ rồi.
Đế Tước, phòng thuê Kim Tôn.
Giang Chấn Thiên rũ hai tay xuống hai bên sườn, chau mày, lộ ra vẻ mặt khó xử.
Trên sofa, Tịch Đình Ngự lười biếng dựa về phía sau, hai chân chồng lên nhau, ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ gõ lên thành sofa, hai tròng mắt híp lại, xung quanh đều tản ra một cỗ hơi thở sắc bén, nguy hiểm.
"Tôi hỏi lại lần nữa, Hạ Thập Thất đang ở đâu?"
Thanh âm trầm thấp vang lên, lạnh lùng như muốn đóng băng không khí xung quanh.
Giang Chấn Thiên không tự chủ được mà run lên một chút, vội vàng nói: "Ngự thiếu, tôi thật sự không biết, từ ngày đó trở đi, tôi cũng không gặp lại Hạ nhị tiểu thư!
"
Mí mắt Tịch Đình Ngự khẽ nâng, đáy mắt đen tối thâm trầm, "Ông không gặp lại, vậy đứa con gái nuôi kia của ông đâu?"
"Tiểu Vũ rất nhanh sẽ tới đây, tôi nghĩ lần trước trải qua giáo huấn một lần, con bé cũng đã biết sai rồi, lần này hẳn là sẽ không có quan hệ gì với nó.
"
Tuy ngoài miệng Giang Chấn Thiên nói như vậy, thế nhưng trong lòng lại đem Trịnh Vũ ra mắng hơn trăm lần, con bitch ngu xuẩn này luôn biết cách tìm phiền phức cho ông ta mà!
Chọc phải Hạ gia còn chưa đủ, bây giờ tới Tịch Đình Ngự cũng dám chọc rồi!
Cứ tiếp tục như vậy, cái mạng già này của ông ta sớm hay muộn cũng tiêu hết!
Cửa phòng bị gõ vang, tiếp theo bị người chậm rãi đẩy ra, Giang Chấn Thiên ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Trịnh Vũ mang theo gương mặt ôn nhu kiều mị đi đến.
Nhìn thấy cô ta xuất hiện, Giang Chấn Thiên liền bước dài tới gần cô ta, bắt lấy cánh tay rồi kéo tới trước mặt Tịch Đình Ngự.
"Con nhóc không biết điều này! Nói, có phải mày bắt cóc Hạ nhị tiểu thư hay không?"
Giang Chấn Thiên lạnh giọng, giơ tay giáng một cái tát không rõ nguyên do xuống mặt Trịnh Vũ.
Một cái tát rơi xuống, ông ta đã dùng một lực rất lớn, Trịnh Vũ cũng vì thế mà té ngã trên mặt đất.
"Cha nuôi!
" Trịnh Vũ che gương mặt sưng đỏ trong nháy mắt của mình lại, ủy khuất nhìn Giang Chấn Thiên.
Giang Chấn Thiên không kiên nhẫn nhìn cô ta một cái: "Mày mau nói rõ ràng với Ngự thiếu, Hạ nhị tiểu thư có phải do mày mang đi hay không?"
Trịnh Vũ nghe vậy, đột nhiên thu hồi ánh mắt, quay đầu nhìn về phía nam nhân ngồi trên ghế sofa.
Thời điểm nhìn thấy Tịch Đình Ngự, cô ta liền có cảm giác như mình đang đối mặt với một con ác quỷ lãnh huyết vô tình, cả người không khống chế được mà run lên.
Tịch Đình Ngự.
.
. Hắn thế mà có thể tìm tới nhanh như vậy?