Chương 1 - Ôi Trời, Thật Là Xui Xẻo!
Chương 2 - Tỉnh Lại
Chương 3 - Biến Hóa Không Nhỏ
Chương 4 - Hậu Di Chứng ?
Chương 5 - Tôi Muốn Từ Chức
Chương 6 - Đổi Bằng Mạng
Chương 7 - Nhìn Thấu Tâm Can?
Chương 8 - Giám Đốc Tiêu Thụ Nhiệt Tình
Chương 9 - Lật Mặt Nhau (Thượng)
Chương 10 - Lật Mặt Nhau (Hạ)
Chương 11 - Thay Đổi Chủ Ý
Chương 12 - Nguy Cơ Của Người Khác, Cơ Hội Của Ta (Thượng_hạ)
Chương 13 - Chú Ý Hậu Mãi
Chương 14 - Tác Dụng Của Tính Toán Hợp Lý
Chương 15 - Được Người Ta Quan Tâm Rồi
Chương 16 - Có Cứu Hay Không?
Chương 17 - Cứu!
Chương 18 - Truyền Thuyết Hổ Ca
Chương 19 - Khấu Đầu Lạy Tạ
Chương 20 - Hổ Ca Chết
Chương 21 - Tiền Và Đạo Đức Cái Nào Quan Trọng Hơn?
Chương 22 - Trước Hết Là Tiền
Chương 23 - Trồng Hoa Sen
Chương 24 - Biến Chất
Chương 25 - Kế Hoạch Tuyên Truyền Làm Cho Người Ta Lưỡng Nan
Chương 26 - Lôi Đình Rít Gào
Chương 27 - Người Quân Nhân Giải Ngũ Không May Mắn?
Chương 28 - Mời Chào (Thượng)
Chương 29 - Mời Chào ( Hạ )
Chương 30 - Khảo Nghiệm Nho Nhỏ
Chương 31 - Trêu Chọc Con Gái Nhà Lành?
Chương 32 - Đánh Cuộc Một Lần!
Chương 33 - Bẽ Mặt
Chương 34 - Một Đám Người Nguy Cơ Mất Chức
Chương 35 - Thiện Cảm Của Lý Tuyết Âm
Chương 36 - Người Đáng Kính Nhất
Chương 37 - Bước Đầu Tiên Quan Hệ Với Quan Trường
Chương 38 - Chịu Thua
Chương 39 - Cầu Xin Tha Thứ? Lấy 7 Phần Cổ Phần Công Ty Tha Cho Ngươi
Chương 40 - Lấy Lòng Chính Quyền
Chương 41 - Người Lo Lắng
Chương 42 - Harley Là Nước Cờ Đầu
Chương 43 - Ra Sức Lừa Dối
Chương 44 - Tài Nguyên Mới
Chương 45 - Vốn Dĩ Có Thể Làm Ăn Như Vậy
Chương 46 - Một Loại Phồn Vinh Khác
Chương 47 - Hợp Tác
Chương 48 - Đối Tác Tốt
Chương 49 - Tiếp Tục Sắp Xếp
Chương 50 - Anh Ta Còn Không Phải Đảng Viên?
Chương 51 - Giới Thiệu Người Nhập Đảng
Chương 52 - Kê Huyết Thạch
Chương 53 - Mua Xe ( Thượng)
Chương 54 - Mua Xe ( Hạ )
Chương 55 - Đối Đãi Bằng Con Mắt Khác
Chương 56 - Bây Giờ, Cậu Chính Thức Trở Thành Đại Biểu Hội Đồng Nhân Dân
Chương 57 - Trương Anh Duệ Làm Quan
Chương 58 - Phòng Làm Việc Xui Xẻo
Chương 59 - Văn Phòng Bí Thư Huyện Ủy Tới Tay
Chương 60 - Bí Thư Huyện Ủy
Chương 61 - Tình Cảm Cách Mạng Chính Là Vui Chơi Giải Trí
Chương 62 - Tâm Thông - Thăng Cấp
Chương 63 - Phải Chúc Mừng Một Chút
Chương 64 - Mở Rộng Tầm Mắt
Chương 65 - Là Ai?
Chương 66 - Trông Nhầm
Chương 67 - Lý Đại Tiểu Thư Trở Lại
Chương 68 - Bày Thế Trận Chờ Quân Địch!
Chương 69 - Công Chúa Giá Lâm!
Chương 70 - Giật Mình!
Chương 71 - Chứng Tỏ Sự Khó Hiểu
Chương 72 - Bị Theo Dõi
Chương 73 - Vấn Đề Nan Giải.
Chương 74 - Lý Luận "Chó Điên" (Thượng)
Chương 75 - Lý Luận "Chó Điên" ( Trung )
Chương 76 - Lý Luận "Chó Điên" ( Hạ )
Chương 77 - Trình Giảo Kim
Chương 78 - Đến Rồi
Chương 79 - Anh Muốn Rước Họa Vào Thân À?
Chương 80 - Ta Sắp Về Rồi!
Chương 81 - Trương Anh Duệ Rất Quan Trọng
Chương 82 - Ám Hiệu Rõ Ràng
Chương 83 - Sao Lại Là Hắn?
Chương 84 - Vương Mãnh Cầu Cứu
Chương 85 - Anh Sẽ Giúp Cậu Trừng Trị Hắn
Chương 86 - Đội Trưởng Cảnh Sát Hình Sự Đến Mượn Xe
Chương 87 - Tin Tưởng Họ? Đem Chứng Nhận Lòng Trung Thực Đến!
Chương 88 - Đến Cục Công An Trước
Chương 89 - Bố Trí Ổn Thỏa
Chương 90 - Thu Phục Nhân Tâm
Chương 91 - Mưu Thủ Chuyển Hình
Chương 92 - Dì Út
Chương 93 - Không Mời Dùng Cơm, Không Đưa Quà! Không Làm Việc!
Chương 94 - Đại Biểu Nhân Dân Toàn Quốc Thì Đã Là Cái Gì?
Chương 95 - Lai Lịch Thật Lớn
Chương 96 - Xoay Chuyển Cục Diện
Chương 97 - Đến Nhà Báo Cáo Công Việc
Chương 98 - Khoe Khoang
Chương 99 - Quên Rồi, Chế Độ Im Lặng Rồi
Chương 100 - Có Lãnh Đạo Lớn Muốn Gặp Ngươi
Chương 101 - Thật Sự Vào Trong Thể Chế Rồi
Chương 102 - Tỉnh Trưởng Khen
Chương 103 - Trình Giảo Kim?
Chương 104 - Sao Lại Trở Thành Người Trong Thể Chế Rồi?
Chương 105 - Sự Quan Tâm Của Chủ Tịch Tỉnh
Chương 106 - Mọi Người Đều Bị Lay Động!
Chương 107 - Thay Đổi
Chương 108 - Đừng Cản Chân Anh Duệ
Chương 109 - Anh Cũng Không Cần Giúp
Chương 110 - Đường Tắt Khác
Chương 111 - Lối Làm Quan Khó Như Lên Núi Hoa Sơn
Chương 112 - Phó Trấn Trường
Chương 113 - Chúc Mừng
Chương 114 - Đầu Danh Trạng Có Rồi, Có Dám Làm Hay Không?
Chương 115 - Đi Nhậm Chức: Chỉ Điểm Sai Lầm
Chương 116 - Có Chuyện Xảy Ra Khi Đi Nhậm Chức
Chương 117 - Kết Thúc Việc Đi Nhậm Chức
Chương 118 - Phó Trấn Trường Trương Đối Mặt Với Hàng Loạt Các Vấn Đề.
Chương 119 - Du Thủy Phong Hậu
Chương 120 - Điều Chỉnh Thái Độ
Chương 121 - Hữu Hảo Hữu Ưu.
Chương 122 - Biết Một Chút.
Chương 123 - Bị Hiểu Lầm
Chương 124 - Tự Mình Hù Dọa Mình
Chương 125 - Gặp Bạn Cũ
Chương 126 - Phó Chủ Tịch Thị Trấn Trương Không Đơn Giản
Chương 127 - Thứ Nhất Từ Dưới Lên Mạnh Hơn Thứ Hai Từ Dưới Lên
Chương 128 - Ba Mồi Lửa Của Phó Chủ Tịch Thị Trấn Trương Lúc Nào Đốt Cháy Lên?
Chương 129 - Đồn Công An Dựa Vào
Chương 130 - Không Tranh Với Hắn
Chương 131 - Chết Người!
Chương 132 - Toàn Quyền Phụ Trách
Chương 133 - Điều Tra
Chương 134 - Chỉ Có Thể Nói Là Xui Xẻo!
Chương 135 - Hình Như Không Có Vấn Đề Gì
Chương 136 - Không Biết Xấu Hổ
Chương 137 - Không Thể Làm Ảnh Hưởng Đến Sự Đoàn Kết
Chương 138 - Mở Mắt Rồi
Chương 139 - Chuyện Một Cuộc Điện Thoại
Chương 140 - Tôn Trọng Lãnh Đạo
Chương 141 - Ẩn Náu
Chương 142 - Không Thể Quên Tổ Chức
Chương 143 - Thật Đúng Là… Tệ Quá!
Chương 144 - Mắng Sở Trưởng
Chương 145 - Lưu Quốc Kim Bị Doạ
Chương 146 - Bối Cảnh Nhìn Không Thấu
Chương 147 - Em Trai Mưu Đồ Cướp Đoạt Di Sản Anh Trai
Chương 148 - Năng Lực Kỳ Lạ Tăng Thêm
Chương 149 - Năng Lực Kỳ Lạ Tiến Thêm
Chương 150 - Mời Cơm
Chương 151 - Vị Này Đến Đây Có Lai Lịch Rất Lớn
Chương 152 - Anh Trương, Có Thể Cho Em Số Điện Thoại Được Không?
Chương 153 - Anh Trương, Em Nói Anh Là Bạn Trai Của Em Nhé!
Chương 154 - Một Món Quà Nhỏ.
Chương 155 - Không Phải Là Kẻ Địch
Chương 156 - Ngông Cuồng
Chương 157 - Dám Gây Chú Ý Với Con Gái Bà À
Chương 158 - Khả Năng Lạ Thường Biến Đổi
Chương 159 - Thay Đổi Sau Khi Năng Lực Tăng Thêm
Chương 160 - Thiếu Nữ Ái Mộ Mà Đến
Chương 161 - Thanh Niên Chưa Kết Hôn Hưởng Đãi Ngộ Như Đã Kết Hôn
Chương 162 - Người Yêu Lý Tưởng
Chương 163 - Người Yêu Lý Tưởng
Chương 164 - Có Người Đâm Sau Lưng
Chương 165 - Góp Vốn Xây Nhà
Chương 166 - Muốn Xây Nhà Trên Trấn
Chương 167 - Chủ Ý Đánh Dân
Chương 168 - Bị Trừ Mặt
Chương 169 - Hình Như Có Chỗ Không Ổn
Chương 170 - Phó Trấn Trường Nhúng Tay Vào
Chương 171 - Phó Trấn Trường Bị Hai Cái Tát
Chương 172 - Tin Nhắn Mờ Ám
Chương 173 - Niềm Vui Bất Ngờ
Chương 174 - Phía Sau Màn Bàn Tay Đen Bắt Đầu Liên Hợp
Chương 175 - Bạn Gái Ngang Tàng
Chương 176 - Quà Gặp Mặt Xa Xỉ
Chương 177 - Tụ Họp Đại Nhân Vật
Chương 178 - Phó Trưởng Khoa Nhâm Bị Sợ Hãi
Chương 179 - Lại Bị Hiểu Lầm
Chương 180 - Làm Việc Như Vậy
Chương 181 - Nha Nội Tác Phong
Chương 182 - Lưu Kim Quốc Phiền Muộn
Chương 183 - Dọa Dẫm Bí Thư Đảng Ủy
Chương 184 - Chuyện Chân Buôn
Chương 185 - Kiện Cáo Không Được Lại Gặp Trắc Trở
Chương 186 - Hỏi Kế
Chương 187 - Tổ Chức Coi Trọng Và Khích Lệ
Chương 188 - Địa Chủ Không Có Lương Tâm
Chương 189 - Người Nghe Trộm
Chương 190 - Tên Nhãi Nhép Đáng Thương
Chương 191 - Có Người Mời Nhi Tử Ngươi Làm Gia Giáo
Chương 192 - Cho Tôi Xem Xin Nghỉ Ốm Của Anh
Chương 193 - Thường Vụ Phó Trấn Trưởng Phối Hợp Công Việc Với Phó Trấn Trưởng
Chương 194 - Hù Sợ
Chương 195 - Thị Cục Nhúng Tay
Chương 196 - Đi Theo Lão Đại Ta Ngươi Sẽ Khôgn Thiệt
Chương 197 - Bắt Cóc
Chương 198 - Chính Là Đi Không Được
Chương 199 - Chuyện Sau 1000 Vạn
Chương 200 - Hóa Ra Là Có Liên Quan Đến Bà Nhà
Chương 201 - Cáo Mượn Oai Hùm
Chương 202 - Tình Nghĩa Trong Quan Trường
Chương 203 - Phó Thị Trưởng Nhạc Dũng Mãnh
Chương 204 - Gây Khó Dễ
Chương 205 - Suýt Nữa Gây Rắc Rối
Chương 206 - Thu Phục Ông Ta
Chương 207 - Lần Đầu Tiên Gặp Mặt Không Xong
Chương 208 - Đinh Hương Uyển Uyển
Chương 209 - 2 Cánh Tay Của Phó Thị Trưởng
Chương 210 - Băn Khoăn Trong Lòng
Chương 211 - Không Muốn Bị Đâm Chọc Sau Lưng
Chương 212 - Điều May Mắn Và Điều Hối Hận
Chương 213 - Cha Con Nhà Họ Châu
Chương 214 - Phụ Nữ Biết Dụ Đàn Ông
Chương 215 - Khó Có Thế Tin Được
Chương 216 - Cơ Hội Đến Rồi
Chương 217 - Con Dâu Lật Lọng
Chương 218 - Trái Tim Đến Tận Mây Xanh
Chương 219 - Căn Hộ Này Anh Không Thể Nhận
Chương 220 - Cảm Ơn Nhé
Chương 221 - Tiểu Nhân Không Phục
Chương 222 - Tình Tiết Gay Cấn
Chương 223 - Lãnh Đạo Coi Trọng
Chương 224 - Cộng Đồng Náo Động
Chương 225 - Thể Chế Đặc Sắc
Chương 226 - Lui Để Tiến
Chương 227 - Nhiệm Vụ Quang Vinh Mà Gian Khổ
Chương 228 - Lâm Thời Công Tăng
Chương 229 - Phân Ưu Giải Nạn Cho Lãnh Đạo Lầm Thời
Chương 230 - Người Điên Cuồng
Chương 231 - Một Người Điên Cuồng
Chương 232 - Đúng Hắn Rồi
Chương 233 - Giúp Đỡ Đến Cùng
Chương 234 - Giúp Đỡ (1)
Chương 235 - Giúp Đỡ (2)
Chương 236 - Cục Trưởng Tài Chính Bức Khổ
Chương 237 - Đồng Liêu
Chương 238 - Hóa Ra Là Người Quen
Chương 1 - Ôi Trời, Thật Là Xui Xẻo!
Chương 2 - Tỉnh Lại
Chương 3 - Biến Hóa Không Nhỏ
Chương 4 - Hậu Di Chứng ?
Chương 5 - Tôi Muốn Từ Chức
Chương 6 - Đổi Bằng Mạng
Chương 7 - Nhìn Thấu Tâm Can?
Chương 8 - Giám Đốc Tiêu Thụ Nhiệt Tình
Chương 9 - Lật Mặt Nhau (Thượng)
Chương 10 - Lật Mặt Nhau (Hạ)
Chương 11 - Thay Đổi Chủ Ý
Chương 12 - Nguy Cơ Của Người Khác, Cơ Hội Của Ta (Thượng_hạ)
Chương 13 - Chú Ý Hậu Mãi
Chương 14 - Tác Dụng Của Tính Toán Hợp Lý
Chương 15 - Được Người Ta Quan Tâm Rồi
Chương 16 - Có Cứu Hay Không?
Chương 17 - Cứu!
Chương 18 - Truyền Thuyết Hổ Ca
Chương 19 - Khấu Đầu Lạy Tạ
Chương 20 - Hổ Ca Chết
Chương 21 - Tiền Và Đạo Đức Cái Nào Quan Trọng Hơn?
Chương 22 - Trước Hết Là Tiền
Chương 23 - Trồng Hoa Sen
Chương 24 - Biến Chất
Chương 25 - Kế Hoạch Tuyên Truyền Làm Cho Người Ta Lưỡng Nan
Chương 26 - Lôi Đình Rít Gào
Chương 27 - Người Quân Nhân Giải Ngũ Không May Mắn?
Chương 28 - Mời Chào (Thượng)
Chương 29 - Mời Chào ( Hạ )
Chương 30 - Khảo Nghiệm Nho Nhỏ
Chương 31 - Trêu Chọc Con Gái Nhà Lành?
Chương 32 - Đánh Cuộc Một Lần!
Chương 33 - Bẽ Mặt
Chương 34 - Một Đám Người Nguy Cơ Mất Chức
Chương 35 - Thiện Cảm Của Lý Tuyết Âm
Chương 36 - Người Đáng Kính Nhất
Chương 37 - Bước Đầu Tiên Quan Hệ Với Quan Trường
Chương 38 - Chịu Thua
Chương 39 - Cầu Xin Tha Thứ? Lấy 7 Phần Cổ Phần Công Ty Tha Cho Ngươi
Chương 40 - Lấy Lòng Chính Quyền
Chương 41 - Người Lo Lắng
Chương 42 - Harley Là Nước Cờ Đầu
Chương 43 - Ra Sức Lừa Dối
Chương 44 - Tài Nguyên Mới
Chương 45 - Vốn Dĩ Có Thể Làm Ăn Như Vậy
Chương 46 - Một Loại Phồn Vinh Khác
Chương 47 - Hợp Tác
Chương 48 - Đối Tác Tốt
Chương 49 - Tiếp Tục Sắp Xếp
Chương 50 - Anh Ta Còn Không Phải Đảng Viên?
Chương 51 - Giới Thiệu Người Nhập Đảng
Chương 52 - Kê Huyết Thạch
Chương 53 - Mua Xe ( Thượng)
Chương 54 - Mua Xe ( Hạ )
Chương 55 - Đối Đãi Bằng Con Mắt Khác
Chương 56 - Bây Giờ, Cậu Chính Thức Trở Thành Đại Biểu Hội Đồng Nhân Dân
Chương 57 - Trương Anh Duệ Làm Quan
Chương 58 - Phòng Làm Việc Xui Xẻo
Chương 59 - Văn Phòng Bí Thư Huyện Ủy Tới Tay
Chương 60 - Bí Thư Huyện Ủy
Chương 61 - Tình Cảm Cách Mạng Chính Là Vui Chơi Giải Trí
Chương 62 - Tâm Thông - Thăng Cấp
Chương 63 - Phải Chúc Mừng Một Chút
Chương 64 - Mở Rộng Tầm Mắt
Chương 65 - Là Ai?
Chương 66 - Trông Nhầm
Chương 67 - Lý Đại Tiểu Thư Trở Lại
Chương 68 - Bày Thế Trận Chờ Quân Địch!
Chương 69 - Công Chúa Giá Lâm!
Chương 70 - Giật Mình!
Chương 71 - Chứng Tỏ Sự Khó Hiểu
Chương 72 - Bị Theo Dõi
Chương 73 - Vấn Đề Nan Giải.
Chương 74 - Lý Luận "Chó Điên" (Thượng)
Chương 75 - Lý Luận "Chó Điên" ( Trung )
Chương 76 - Lý Luận "Chó Điên" ( Hạ )
Chương 77 - Trình Giảo Kim
Chương 78 - Đến Rồi
Chương 79 - Anh Muốn Rước Họa Vào Thân À?
Chương 80 - Ta Sắp Về Rồi!
Chương 81 - Trương Anh Duệ Rất Quan Trọng
Chương 82 - Ám Hiệu Rõ Ràng
Chương 83 - Sao Lại Là Hắn?
Chương 84 - Vương Mãnh Cầu Cứu
Chương 85 - Anh Sẽ Giúp Cậu Trừng Trị Hắn
Chương 86 - Đội Trưởng Cảnh Sát Hình Sự Đến Mượn Xe
Chương 87 - Tin Tưởng Họ? Đem Chứng Nhận Lòng Trung Thực Đến!
Chương 88 - Đến Cục Công An Trước
Chương 89 - Bố Trí Ổn Thỏa
Chương 90 - Thu Phục Nhân Tâm
Chương 91 - Mưu Thủ Chuyển Hình
Chương 92 - Dì Út
Chương 93 - Không Mời Dùng Cơm, Không Đưa Quà! Không Làm Việc!
Chương 94 - Đại Biểu Nhân Dân Toàn Quốc Thì Đã Là Cái Gì?
Chương 95 - Lai Lịch Thật Lớn
Chương 96 - Xoay Chuyển Cục Diện
Chương 97 - Đến Nhà Báo Cáo Công Việc
Chương 98 - Khoe Khoang
Chương 99 - Quên Rồi, Chế Độ Im Lặng Rồi
Chương 100 - Có Lãnh Đạo Lớn Muốn Gặp Ngươi
Chương 101 - Thật Sự Vào Trong Thể Chế Rồi
Chương 102 - Tỉnh Trưởng Khen
Chương 103 - Trình Giảo Kim?
Chương 104 - Sao Lại Trở Thành Người Trong Thể Chế Rồi?
Chương 105 - Sự Quan Tâm Của Chủ Tịch Tỉnh
Chương 106 - Mọi Người Đều Bị Lay Động!
Chương 107 - Thay Đổi
Chương 108 - Đừng Cản Chân Anh Duệ
Chương 109 - Anh Cũng Không Cần Giúp
Chương 110 - Đường Tắt Khác
Chương 111 - Lối Làm Quan Khó Như Lên Núi Hoa Sơn
Chương 112 - Phó Trấn Trường
Chương 113 - Chúc Mừng
Chương 114 - Đầu Danh Trạng Có Rồi, Có Dám Làm Hay Không?
Chương 115 - Đi Nhậm Chức: Chỉ Điểm Sai Lầm
Chương 116 - Có Chuyện Xảy Ra Khi Đi Nhậm Chức
Chương 117 - Kết Thúc Việc Đi Nhậm Chức
Chương 118 - Phó Trấn Trường Trương Đối Mặt Với Hàng Loạt Các Vấn Đề.
Chương 119 - Du Thủy Phong Hậu
Chương 120 - Điều Chỉnh Thái Độ
Chương 121 - Hữu Hảo Hữu Ưu.
Chương 122 - Biết Một Chút.
Chương 123 - Bị Hiểu Lầm
Chương 124 - Tự Mình Hù Dọa Mình
Chương 125 - Gặp Bạn Cũ
Chương 126 - Phó Chủ Tịch Thị Trấn Trương Không Đơn Giản
Chương 127 - Thứ Nhất Từ Dưới Lên Mạnh Hơn Thứ Hai Từ Dưới Lên
Chương 128 - Ba Mồi Lửa Của Phó Chủ Tịch Thị Trấn Trương Lúc Nào Đốt Cháy Lên?
Chương 129 - Đồn Công An Dựa Vào
Chương 130 - Không Tranh Với Hắn
Chương 131 - Chết Người!
Chương 132 - Toàn Quyền Phụ Trách
Chương 133 - Điều Tra
Chương 134 - Chỉ Có Thể Nói Là Xui Xẻo!
Chương 135 - Hình Như Không Có Vấn Đề Gì
Chương 136 - Không Biết Xấu Hổ
Chương 137 - Không Thể Làm Ảnh Hưởng Đến Sự Đoàn Kết
Chương 138 - Mở Mắt Rồi
Chương 139 - Chuyện Một Cuộc Điện Thoại
Chương 140 - Tôn Trọng Lãnh Đạo
Chương 141 - Ẩn Náu
Chương 142 - Không Thể Quên Tổ Chức
Chương 143 - Thật Đúng Là… Tệ Quá!
Chương 144 - Mắng Sở Trưởng
Chương 145 - Lưu Quốc Kim Bị Doạ
Chương 146 - Bối Cảnh Nhìn Không Thấu
Chương 147 - Em Trai Mưu Đồ Cướp Đoạt Di Sản Anh Trai
Chương 148 - Năng Lực Kỳ Lạ Tăng Thêm
Chương 149 - Năng Lực Kỳ Lạ Tiến Thêm
Chương 150 - Mời Cơm
Chương 151 - Vị Này Đến Đây Có Lai Lịch Rất Lớn
Chương 152 - Anh Trương, Có Thể Cho Em Số Điện Thoại Được Không?
Chương 153 - Anh Trương, Em Nói Anh Là Bạn Trai Của Em Nhé!
Chương 154 - Một Món Quà Nhỏ.
Chương 155 - Không Phải Là Kẻ Địch
Chương 156 - Ngông Cuồng
Chương 157 - Dám Gây Chú Ý Với Con Gái Bà À
Chương 158 - Khả Năng Lạ Thường Biến Đổi
Chương 159 - Thay Đổi Sau Khi Năng Lực Tăng Thêm
Chương 160 - Thiếu Nữ Ái Mộ Mà Đến
Chương 161 - Thanh Niên Chưa Kết Hôn Hưởng Đãi Ngộ Như Đã Kết Hôn
Chương 162 - Người Yêu Lý Tưởng
Chương 163 - Người Yêu Lý Tưởng
Chương 164 - Có Người Đâm Sau Lưng
Chương 165 - Góp Vốn Xây Nhà
Chương 166 - Muốn Xây Nhà Trên Trấn
Chương 167 - Chủ Ý Đánh Dân
Chương 168 - Bị Trừ Mặt
Chương 169 - Hình Như Có Chỗ Không Ổn
Chương 170 - Phó Trấn Trường Nhúng Tay Vào
Chương 171 - Phó Trấn Trường Bị Hai Cái Tát
Chương 172 - Tin Nhắn Mờ Ám
Chương 173 - Niềm Vui Bất Ngờ
Chương 174 - Phía Sau Màn Bàn Tay Đen Bắt Đầu Liên Hợp
Chương 175 - Bạn Gái Ngang Tàng
Chương 176 - Quà Gặp Mặt Xa Xỉ
Chương 177 - Tụ Họp Đại Nhân Vật
Chương 178 - Phó Trưởng Khoa Nhâm Bị Sợ Hãi
Chương 179 - Lại Bị Hiểu Lầm
Chương 180 - Làm Việc Như Vậy
Chương 181 - Nha Nội Tác Phong
Chương 182 - Lưu Kim Quốc Phiền Muộn
Chương 183 - Dọa Dẫm Bí Thư Đảng Ủy
Chương 184 - Chuyện Chân Buôn
Chương 185 - Kiện Cáo Không Được Lại Gặp Trắc Trở
Chương 186 - Hỏi Kế
Chương 187 - Tổ Chức Coi Trọng Và Khích Lệ
Chương 188 - Địa Chủ Không Có Lương Tâm
Chương 189 - Người Nghe Trộm
Chương 190 - Tên Nhãi Nhép Đáng Thương
Chương 191 - Có Người Mời Nhi Tử Ngươi Làm Gia Giáo
Chương 192 - Cho Tôi Xem Xin Nghỉ Ốm Của Anh
Chương 193 - Thường Vụ Phó Trấn Trưởng Phối Hợp Công Việc Với Phó Trấn Trưởng
Chương 194 - Hù Sợ
Chương 195 - Thị Cục Nhúng Tay
Chương 196 - Đi Theo Lão Đại Ta Ngươi Sẽ Khôgn Thiệt
Chương 197 - Bắt Cóc
Chương 198 - Chính Là Đi Không Được
Chương 199 - Chuyện Sau 1000 Vạn
Chương 200 - Hóa Ra Là Có Liên Quan Đến Bà Nhà
Chương 201 - Cáo Mượn Oai Hùm
Chương 202 - Tình Nghĩa Trong Quan Trường
Chương 203 - Phó Thị Trưởng Nhạc Dũng Mãnh
Chương 204 - Gây Khó Dễ
Chương 205 - Suýt Nữa Gây Rắc Rối
Chương 206 - Thu Phục Ông Ta
Chương 207 - Lần Đầu Tiên Gặp Mặt Không Xong
Chương 208 - Đinh Hương Uyển Uyển
Chương 209 - 2 Cánh Tay Của Phó Thị Trưởng
Chương 210 - Băn Khoăn Trong Lòng
Chương 211 - Không Muốn Bị Đâm Chọc Sau Lưng
Chương 212 - Điều May Mắn Và Điều Hối Hận
Chương 213 - Cha Con Nhà Họ Châu
Chương 214 - Phụ Nữ Biết Dụ Đàn Ông
Chương 215 - Khó Có Thế Tin Được
Chương 216 - Cơ Hội Đến Rồi
Chương 217 - Con Dâu Lật Lọng
Chương 218 - Trái Tim Đến Tận Mây Xanh
Chương 219 - Căn Hộ Này Anh Không Thể Nhận
Chương 220 - Cảm Ơn Nhé
Chương 221 - Tiểu Nhân Không Phục
Chương 222 - Tình Tiết Gay Cấn
Chương 223 - Lãnh Đạo Coi Trọng
Chương 224 - Cộng Đồng Náo Động
Chương 225 - Thể Chế Đặc Sắc
Chương 226 - Lui Để Tiến
Chương 227 - Nhiệm Vụ Quang Vinh Mà Gian Khổ
Chương 228 - Lâm Thời Công Tăng
Chương 229 - Phân Ưu Giải Nạn Cho Lãnh Đạo Lầm Thời
Chương 230 - Người Điên Cuồng
Chương 231 - Một Người Điên Cuồng
Chương 232 - Đúng Hắn Rồi
Chương 233 - Giúp Đỡ Đến Cùng
Chương 234 - Giúp Đỡ (1)
Chương 235 - Giúp Đỡ (2)
Chương 236 - Cục Trưởng Tài Chính Bức Khổ
Chương 237 - Đồng Liêu
Chương 238 - Hóa Ra Là Người Quen
- Vâng.
Trương Anh Duệ cười gật đầu:
- Đây đúng là chuyện quá tốt.
Bộ ngành cục dân chính, không đến mức là ngành “bà không đau cậu không thương”, thế nhưng cũng không phải là bộ ngành hưng thịnh trong mắt của bí thư quận ủy, Khương Minh ngày thường không có cơ hội “làm báo cáo” cho bí thư Triệu, nói khó nghe 1 chút, kể cả Khương Minh tự mình muốn nịnh bợ, Triệu Văn Đường cũng lười đảo mắt nhìn hắn ấy chứ, lúc này Triệu Văn Đường nói như vậy, đó là nể mặt Trương Anh Duệ, cho Khương Minh 1 cơ hội... bí thư quận ủy cho cậu 1 cơ hội cống hiến, cậu dám không nhận à?
Nếu Khương Minh đủ thông minh, nhân tiện còn có thể hiểu ra tạo mối quan hệ thân hơn 1 chút.
Lúc này Triệu Văn Đường làm chỗ dựa cho cục dân chính quận… cục cấp thành phố muốn chèn ép cục cấp quận? Có thể, thế nhưng mình đường đường là bí thư quận ủy, nếu nói này nói nọi bên chính phủ thành phố, thì những ngày tốt đẹp của của cục dân chính các người cũng không mấy tốt đẹp đâu. Khương Minh thực sự là rất hưng phấn, mà không chỉ là hưng phấn bình thường, giọng nói run run:
- Tôi nói này lão đệ, cậu không gạt tôi chứ? Bí thư Triệu giúp đỡ tôi à?
- Lừa anh à? Có cần phải thế không? Nói cho anh biết, bí thư Triệu đích thân dặn dò đấy, nên làm thế nào thì anh tự cân nhắc đi.
Đúng là loại 2 cục “bà ngoại không đau cậu không thương”, phản ứng của Khương Minh khiến cho Trương Anh Duệ có chút dở khóc dở cười:
- Anh có cần phải phản ứng thái quá như vậy hay không?
Trương anh Duệ không biết, Khương Minh đợi có cơ hội này đợi đến sốt ruột có thể đốt cháy cả mình. Khương Minh đương nhiên không biết Trương Anh Duệ có dũng khí giả truyền thánh chỉ nên hắn mới phản ứng mạnh như vậy, đơn giản chỉ vì 1 tin vui mừng đột nhiên bay tới, cười ngây ngô ha ha 2 tiếng, đang định làm cái gì đó để giảm bớt đi độ hưng phấn trong lòng, thế nhưng lập tức tỉnh lại, lúc này không phải là lúc mình bày tỏ sự hưng phấn ra… Trương Anh Duệ còn đang ở đầu dây bên kia… vị này làm cầu bắp giúp mình, lúc này không bày tỏ 1 chút, thì mình đúng là không phải đạo làm người.
- Anh Duệ lão đệ, tình nghĩa của cậu, anh xin ghi nhớ.
Khương Minh vỗ vỗ đầu, nghe rất phiền muộn, ngay sau đó vỗ vào ngực cam đoan với Trương Anh Duệ:
- Anh đúng là cao hứng quá, Anh Duệ lão đệ, sau này chuyện của cậu cũng là chuyện của anh, chỉ cần anh có thể giúp cậu, đừng ngại, cứ việc mở mồm nói!
Người này đúng là đang cao hứng nên nói năng lộn xộn, nói thế cũng có thể nói sao? Thế nhưng Trương Anh Duệ cũng lý giải được suy nghĩ của người này:
- Không sao đâu.
Là 1 cục trưởng 2 loại cục có quyết tâm thăng tiến mãnh liệt nhưng không có cửa nào, nay 1 cánh cửa chợt mở ra trước mắt mình, phản ứng này của Khương Minh… cũng được coi là bình thường. Thế nhưng Trương Anh Duệ lại không đơn giản bị Khương Minh nói xuông như vậy, người không đưa ra thứ thực tế 1 chút, lời nói gió bay muốn lừa tôi sao? Đúng là quá đáng?
- À, ha ha, thế thì cảm ơn cục trưởng Khương nha.
- Cục trưởng Khương!
Đầu óc Khương Minh vốn đang hứng phấn không hoạt động, nghe thấy Trương Anh Duệ đột nhiên thay đổi cách xưng hô, đổi thành”cục trưởng Khương” các xưng hô cấp bậc chính thức này, võ não lập tức bị dọa đến toát mồ hôi hột… đây là mình sai ở chỗ nào thế?
Thế nhưng Khương Minh có thể ngồi lên vị trí của 1 cục trưởng, tối thiểu đầu óc cũng phải đủ dùng, sau khi trố mắt ra, lập tức hiểu ra vấn đề:
- Cái này, ý bày tỏ của mình, thực là không rõ ràng…
“Có chuyện thì cậu cứ nói”, lời này nói với người khác thì được, thế nhưng nói với vị trong chốn quan trường này, không phải là chế nhạo người ta sao! Ý thức được sai lầm của mình, Khương Minh lập tức sửa sai, giọng nói lộ rõ vẻ thân thiết, còn mang theo 1 chút do thám:
- Khách khí thế làm gì chứ, à, Anh Duệ lão đệ, nghe nói tòa nhà Viễn Đại ở quận chúng ta không tồi? Cậu xem…Ai cũng biết, bây giờ cổ phần của tòa nhà Viễn Đại đó đều là của Trương Anh Duệ.
Thế nhưng mặc dù như vậy, trong lòng Khương Minh cũng ít nhiều có chút không thoải mái:
Không sai, khi nãy tôi nói có chút không hợp lý, thế nhưng ngươi cũng đừng bức người quá làm gì? Chuyện 1 câu nói, ngươi thậm chí cũng so đo.
So đo?
Hầy! Bỗng nhiên ý thức được mình rốt cuộc xem nhẹ Khương Minh rồi, bỗng nhiên lại muốn tát mạnh cho mình 2 cái bạt tai mới đúng!
Mình, có tư cách gì mà so đo với vị ông? Dựa vào cái gì mà so đo với ông hả?
Chỉ dựa vào mình là 1 cục trương cục dân chính huyện nho nhỏ? Mình? Xứng sao?
Không xứng? Không không không, không phải là vấn đề xứng hay không xứng, mà là… mình căn bản là không có cái tư cách đó!
Mình hơn nửa đời người là thân trâu ngựa rồi? Vị này có quan hệ với tỉnh ủy thường vụ, vừa nãy mình nói như vậy, không phải là không nể mặt vị này sao? Không chỉ nói đến vị này chỉ hơi cảnh báo mình thôi, “nói rõ” mình không được quên thân phận, cho dù là có lột da mình, mình cũng không thể làm gì vị tiểu lão gia này được.
Đúng vậy, sau khi phạm phải rất nhiều những điều cấm kỵ trong quan trường rồi, Khương Minh bỗng nhiên cảm thấy, Trương Anh Duệ thật đúng nói về quy tắc trong quan trường… trong bao nhiêu quy tắc như vậy mới hiểu quy tắc thứ nhất chứ?
Ý thức được Trương Anh Duệ đang giảng quy tắc trong quan trường, Khương Minh gặp nhiều người không nói quy tắc, đaoh ký, trong lòng lập tức hoạt động, thói nhỏ nhoi trong lòng khi nãy lập tức bay đi:
- Nếu Trương thiếu gia đã giảng quy tắc, cái này, mình cũng có thể dựa vào hắn 1 chút?
Có thể đủ để 1 vị trong quan trường ủng hộ, đúng là trợ thủ cho con đường làm quan của mình… Khương Minh gặp nhiều chuyện này rồi, kỳ thực rất rõ, vô số những ví dụ mình biết và không biết, ở đâu cũng có hết.
Cho nên lúc Trương Anh Duệ nói ra:
- Hả? Anh nói tòa nhà viễn Đại à, có chút ấn tượng, nghe nói bọn họ cũng được.
Ngươi cũng không biết giấu giếm 1 chút, trong lòng Khương Minh lật lại xem thường, ngoài miệng còn à à gật đầu:
- Có những lời này của Trương tiểu đệ, trong lòng anh cũng yên tâm….
Ý của anh à để tòa nhà viễn đại phục trách mở rộng miếng đất đó? Tòa nhà viễn đại của bọn họ là công ty phát triển bất động sản và kiến trúc của quận chúng ta, nước phù sa không chảy cho ruộng người ngoài. Lời ngay nói thật, Cái kiểu ăn này của Trương Anh Duệ mặc dù rất khó coi, thế nhưng so với kiểu ăn của những quan lại khác mà không có từ nào có thể hình dung nổi thì vẫn còn lịch sự chán.
Ấy? Đây là định làm gì thế? Trương Anh Duệ lập tức cao hứng, thế nhưng cậu cảm nhận được mình tốt nhất là nên che giấu 1 chút:
- Cái này…có phải đi theo trình tự hay không? Tỷ như nói là công khai đấu thầu chẳng hạn.