Chương 1 - Chó Chui Gầm Chạn
Chương 2 - Chiếc Thẻ Đen Quyền Lực Nhất Toàn Cầu
Chương 3 - Hàng Giả?
Chương 4 - Ăn Trộm
Chương 5 - Tôi Sẽ Kiện Cô Tội Vu Khống
Chương 6 - Anh Có Muốn Thử Xem Không?
Chương 7 - Đồn Hoa Đông
Chương 8 - Làm Ơn Mắc Oán
Chương 9 - Chuyển Phòng Bệnh Thuận Lợi
Chương 10 - Kẻ Thất Nghiệp
Chương 11 - Tiểu Nguyệt Nguyệt?
Chương 12 - Nhà Hàng Thúy Hồ
Chương 13 - Tự Phạt Một Ly
Chương 14 - Massage Cho Anh
Chương 15 - Vứt Quà Đi
Chương 16 - Lâm Hàn Thích Ganh Đua
Chương 17 - Nhằm Vào
Chương 18 - Ngũ Lăng Hoành Quang
Chương 19 - Nhận Được Thuốc
Chương 20 - Chân Hơi Đau
Chương 21 - Tiêu Tiền Của Các Người Sao?
Chương 22 - Nể Mặt Bố Tôi Đi!
Chương 23 - Cô, Giúp Tôi Quẹt Thẻ
Chương 24 - Sẽ Có Xe Thôi
Chương 25 - Cho Em Xem Cái Này
Chương 26 - Anh Trai Chạy Rolls-Royce
Chương 27 - Chúng Tôi Đã Lái Xe Tới Đây
Chương 28 - Khách Sạn Thiên Hi
Chương 29 - Thăng Chức, Tăng Lương
Chương 30 - Lấy Thêm Cho Tôi Một Chiếc
Chương 31 - Lâm Hàn, Anh Có Bất Ngờ Không?
Chương 32 - Anh Bị Đuổi
Chương 33 - Xôi Hỏng Bỏng Không
Chương 34 - Lâm Hàn, Anh Có Cần Mặt Mũi Không Vậy!
Chương 35 - Thân Thủ Của Lâm Hàn
Chương 36 - Tôi Muốn Lo Chuyện Bao Đồng
Chương 37 - Tôi Thích Anh
Chương 38 - Bắt Cóc
Chương 39 - Tôi Tìm Trần Vô Cực
Chương 40 - May Mà Có Vĩnh Phú
Chương 41 - Ông Vua Cũng Thua Thằng Liều
Chương 42 - Mày Uống Không Nổi
Chương 43 - Chờ Hai Phút
Chương 44 - Mày Nên Cảm Ơn Cậu Chủ Lâm
Chương 45 - Tiền Tiết Kiệm
Chương 46 - Tôi Đánh Cô Thì Sao?
Chương 47 - Cô Ấy Muốn Đi Dạo Ở Đó
Chương 48 - Tôi Là Tổng Phụ Trách
Chương 49 - Em Trai Của Anh Hàn
Chương 50 - Tôi Tới Để Tản Bộ
Chương 51 - Cút Càng Xa Càng Tốt
Chương 52 - Lại Gặp Nhau
Chương 53 - Nhường Chức Cho Người Có Năng Lực
Chương 54 - Lại Hot Rồi
Chương 55 - Tôi Đây Là Thương Vợ
Chương 56 - Lại Tụ Họp
Chương 57 - Khu Vui Chơi
Chương 58 - Phùng Thạch
Chương 59 - Anh Gặp Rắc Rối Lớn Rồi
Chương 60 - Quỳ Xuống Xin Lỗi
Chương 61 - Con Rể Tốt
Chương 62 - Vậy Thì Chúc Mừng Nhé
Chương 63 - Tiền Mừng
Chương 64 - Nắm Đấm Của Tao Cứng Hơn
Chương 65 - Lưu Hạo
Chương 66 - Hai Sự Lựa Chọn
Chương 67 - Kế Sách
Chương 68 - Bàn Bạc
Chương 69 - Nhà Hàng Nippon
Chương 70 - Sao Anh Lại Đến Đây?
Chương 71 - Vậy Ông Là Thứ Gì?
Chương 72 - Lưu Hạo Chết
Chương 73 - Có Phải Anh Thất Vọng Lắm Không?
Chương 74 - Công Chức
Chương 75 - Trưởng Phòng Trương Đến
Chương 76 - Chương 76: Mời Cậu Cút Khỏi Đây Cho!
Chương 77 - Mẹ Vợ Đến Rồi
Chương 78 - Nhà Ở Núi Vân Mộng
Chương 79 - Người Không Nên Đắc Tội!
Chương 80 - Họp Lớp
Chương 81 - Giật Lì Xì!
Chương 82 - Khách Sạn Thiên Tôn
Chương 83 - Cổ Hà Của Hoa Đông
Chương 84 - Nữ Thần Của Cậu Vẫn Mãi Là Nữ Thần Của Cậu
Chương 85 - Mày Muốn Làm Gí?
Chương 86 - Cách Biệt Về Thực Lực!
Chương 87 - Biến Thái!
Chương 88 - Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân!
Chương 89 - Bạch Mã Hoàng Tử
Chương 90 - Chó Ngoan Thì Không Chặn Đường
Chương 91 - Xin Lỗi
Chương 92 - Mày Dạy Tao Đi
Chương 93 - Dập Đầu Xin Lỗi
Chương 94 - Cờ Đạo Cũng Như Đạo Làm Người
Chương 95 - Tiệc Cưới
Chương 96 - Đổi Chỗ Đi Dạo
Chương 97 - Đến Nhà Mới Của Chúng Ta Nào!
Chương 98 - Tiệc Tân Gia!
Chương 99 - Chủ Biệt Thự
Chương 100 - Thuê?
Chương 101 - Tặng Quà!
Chương 102 - Trâu Vàng!
Chương 103 - Tràng Hạt!
Chương 104 - Anh Ấy Là Bạn Trai Của Tôi
Chương 105 - Bàn Cờ
Chương 106 - Cảm Thấy Thế Nào
Chương 107 - Chuyển Đến Sống Chung
Chương 108 - Ăn Vạ
Chương 109 - Ăn Vạ Đúng Không?
Chương 110 - Camera Giám Sát
Chương 111 - Thêm Tên
Chương 112 - Một Điều Nhịn, Chín Điều Lành
Chương 113 - Cảm Giác Của Quyền Lực
Chương 114 - Nhóc Con, Còn Không Chịu Lạy?
Chương 115 - Con Nhà Lính Tính Nhà Quan!
Chương 116 - Theo Đuổi
Chương 117 - Cưỡng Chế Phá Dỡ
Chương 118 - Mày Là Cái Thá Gì
Chương 119 - Rắc Rối Thứ Hai
Chương 120 - Bật Lại
Chương 121 - Làm Bố Em Đi
Chương 122 - Tay Chân Không Sạch Sẽ
Chương 123 - Đưa Về Nhà
Chương 124 - Sừng Trâu
Chương 125 - Quỳ Xuống
Chương 126 - Truy Xét Đến Cùng
Chương 127 - Được, Tôi Quỳ!
Chương 128 - Sản Phẩm Tài Chính
Chương 129 - Bá Tước Vi
Chương 130 - Tắt Bình Luận Thất Bại
Chương 131 - Một Triệu Tiền Quà!
Chương 132 - Lợn Béo!
Chương 133 - Vật Sinh Lời
Chương 134 - Đứng Lui Ra Đằng Sau
Chương 135 - Gọi Hoàng Báo Đến Đây
Chương 136 - Đoán Sai
Chương 137 - Lọt Lưới
Chương 138 - Khen Thưởng Công Dân Tốt
Chương 139 - Ngôi Sao Sáng Trong Bầu Trời Đêm
Chương 140 - Quân Tử Báo Thù, Mười Năm Chưa Muộn!
Chương 141 - 5 Triệu
Chương 142 - Vợ Tao Là Vô Giá
Chương 143 - Anh Hổ, Cứu Tôi!
Chương 144 - Không Còn Làm Chủ Tịch Ngân Hàng Nữa
Chương 145 - Mất Sạch Rồi
Chương 146 - Cắm Sừng
Chương 147 - Báo Cảnh Sát Bắt Anh Đấy!
Chương 148 - Tôi Là Hoa Đã Có Chủ!
Chương 149 - Công Việc Mới
Chương 150 - Cứ Luyện Tập Trước Đã
Chương 151 - Thiên Thượng Nhân Gian
Chương 152 - 5kg Trứng Cá Tầm!
Chương 153 - Vương Huy Sụp Đổ
Chương 154 - Tôi Có Giả Điên Đâu, Tôi Ngả Bài Rồi Đấy!
Chương 155 - Xin Hỏi Tên Cậu Là?
Chương 156 - Vương Vi Dân Đến
Chương 157 - Vậy Thì Tôi Ăn Một Chút Vậy!
Chương 158 - Bữa Tiệc Sinh Nhật
Chương 159 - Lén Lẻn Vào
Chương 160 - Anh Ấy Là Bạn Trai Của Tôi
Chương 161 - Quà Tặng Của Lâm Hàn
Chương 162 - Không Thể Cùng Côn Trùng Mùa Hạ Bàn Luận Về Băng Tuyết
Chương 163 - Giết Hắn Đi
Chương 164 - Đây Là Californium Đó!
Chương 165 - Thứ Thuộc Về Nhà Họ Hàn
Chương 166 - Cầu Cạn
Chương 167 - Lâm Hàn Ngoại Tình Rồi
Chương 168 - Anh Không Có Vợ!
Chương 169 - Tự Chứng Minh Sự Trong Sạch
Chương 170 - Sáu Tiếng
Chương 171 - Mãi Mãi Biến Mất!
Chương 172 - Thả Lâm Hàn Đi
Chương 173 - Tôi Tìm Giám Đốc Tôn
Chương 174 - Trần Vô Cực Tìm Tới Cửa
Chương 175 - Nhà Họ Hàn, Nhất Định Phải Tiêu Diệt!
Chương 176 - Không Xong Rồi Ông Chủ Ơi!
Chương 177 - Nhà Họ Hàn Sụp Đổ!
Chương 178 - Hàn Thiên Thu!
Chương 179 - Thủ Trưởng
Chương 180 - Nhà Họ Hàn Đổi Thành Họ Lâm!
Chương 181 - Hàn Tiếu Từ Chức
Chương 182 - Lời Châm Chọc
Chương 183 - Chuyển Hết Vào Xe Đi!
Chương 184 - Lại Lật Ngói
Chương 185 - Xe Thương Vụ GMC
Chương 186 - Khách Sạn Tùng Giang
Chương 187 - Bá Tước Vi Đã Đến
Chương 188 - Biểu Diễn Tài Nghệ
Chương 189 - Phục Vụ Đêm Nay
Chương 190 - Quẹt 5 Triệu Trước!
Chương 191 - Đừng Có So Độ Giàu Với Tôi!
Chương 192 - Đi Cùng Tôi!
Chương 193 - Đi Khách Sạn
Chương 194 - Giấy Thông Báo Bệnh Nguy Kịch
Chương 195 - Tôi Sẽ Giết Người
Chương 196 - Đưa Đi Hỏa Táng!
Chương 197 - Đại Học Kinh Tế -Tài Chính
Chương 198 - Đánh Chủ Nhiệm Khoa
Chương 199 - Cậu Thuộc Bộ Lạc Nào?
Chương 200 - Cái Gì Mới Gọi Là Đánh Đập
Chương 201 - Còn Không Xin Lỗi?
Chương 202 - Trường Tiểu Học Phi Thường
Chương 203 - Mua Lại Nền Tảng Livestream Sa Ngư
Chương 204 - Niêm Yết Trên Sàn Chứng Khoán NASDAQ
Chương 205 - Nhiệm Vụ Của Dòng Họ
Chương 206 - BBQ Phi Thường
Chương 207 - Giao Đồ Ăn
Chương 208 - Cực Khổ Kiếm Tiền
Chương 209 - Quỳ Xuống Đi!
Chương 210 - Dương Cảnh Đào Xuất Viện
Chương 211 - Tiền Bảo Kê
Chương 212 - Tôi Muốn Nộp Tiền Bảo Kê
Chương 213 - Tiền Bảo Kê 50 Triệu
Chương 214 - Cắt Băng Khởi Công
Chương 215 - Triệu Nhu Bị Bệnh
Chương 216 - Thiết Bị Xạ Trị
Chương 217 - Nghe Không Hiểu Tiếng Người À?
Chương 218 - Có Tiền Có Quyền
Chương 219 - Xấc Láo!
Chương 220 - Chấn Động Giới Livestream
Chương 221 - Anh Chàng Cool Ngầu Livestream
Chương 222 - Cút Sang Một Bên
Chương 223 - Hot Nhất Sa Ngư
Chương 224 - Livestream Đánh Người
Chương 225 - Sai Ở Đâu?
Chương 226 - Tổng Giám Đốc Mao Trơ Trẽn
Chương 227 - Ông Có Phải Lừa Đảo Không
Chương 228 - Tội Phạm Bị Truy Nã
Chương 229 - Cớ Sao Không Làm?
Chương 230 - Anh Là Tên Lừa Đảo!
Chương 231 - Chúng Ta Không Trêu Vào Nổi Đâu!
Chương 232 - Gọi Anh Hàn!
Chương 233 - Lý Vọng Sơn Ở Đâu?
Chương 234 - Gặp Lại Sở Tiêu Tiêu
Chương 235 - Tiếp Rượu
Chương 236 - Phòng VIP Cao Cấp
Chương 237 - Cuộc Chiến Đấu Ác Liệt
Chương 238 - Bán Đấu Giá Công Khai
Chương 239 - Bắt Được Siêu Thị Hoa Nhuận
Chương 240 - Chạy Mercedes-Benz
Chương 241 - Tội Nghiệp Chị Tiểu Lệ Quá!
Chương 242 - Cô Chủ Biệt Thự
Chương 243 - Ngồi Vào Bàn Ăn
Chương 244 - Ông Cũng Cút Ra Ngoài
Chương 245 - Chủ Một Nhà
Chương 246 - Phó Phòng Trần Kiệt
Chương 247 - Tôi Là Triệu Phú
Chương 248 - Kiều La
Chương 249 - Lâm Hàn, Một Người Bình Thường
Chương 250 - Bắt Cướp
Chương 251 - Bốn Gia Tộc Lớn
Chương 252 - Lên Hot Search
Chương 253 - Lâm Hàn - Nhà Giàu Mới Nổi
Chương 254 - Lễ Nhậm Chức Gia Chủ
Chương 255 - Tôi Không Có Ác Ý Với Anh
Chương 256 - Tôi Dùng Chân
Chương 257 - BMW 7-Series
Chương 258 - Phóng Viên Tiểu Vương
Chương 259 - Sky Garden
Chương 260 - Lâm Hàn Là Tên Lừa Đảo
Chương 261 - Nhóm Chat Tôi Là Triệu Phú
Chương 262 - Còn Không Mau Cút Đi?
Chương 263 - Triệu Tứ Hải Đãi Tân Gia
Chương 264 - Có Tư Cách Gì?
Chương 265 - Người Giàu Bất Nhân
Chương 266 - Liên Quan Gì Cậu?
Chương 267 - Chứng Minh Bản Thân
Chương 268 - Trương Đào Livestream
Chương 269 - Đổi Xe
Chương 270 - Tập Đoàn Lâm Thị
Chương 271 - Chống Lưng Của Trương Đào
Chương 272 - Biến!
Chương 273 - Trịnh Minh Sơn Tới Cửa Chào Hỏi
Chương 274 - Người Không Thể Chọc Vào
Chương 275 - Khoan Dung Độ Lượng
Chương 276 - Công Chiếu
Chương 277 - Lên TV!
Chương 278 - Bùng Nổ
Chương 279 - Đứng Thứ Nhất Về Rating
Chương 280 - Không Bỏ Được Cái Tôi
Chương 281 - Tiệc Chúc Mừng
Chương 282 - Ăn Cháo Đá Bát
Chương 283 - Nhà Họ Hồng Ở Kim Lăng
Chương 284 - Con Kiến To
Chương 285 - Đá Ông Ta Ra Khỏi Nhóm Chat
Chương 286 - Siêu Thị Bị Đập Phá
Chương 287 - Ông Lớn
Chương 288 - Anh Long, To Gan Lớn Mật
Chương 289 - Lại Đến Lần Nữa
Chương 290 - Loại Bỏ Triệu Tứ Hải
Chương 291 - Trần Vô Cực Từ Chức
Chương 292 - Bảy Ngày Vui Vẻ
Chương 293 - Hợp Tác Thành Công
Chương 294 - Anh Sẽ Phải Hối Hận
Chương 295 - Quán Bar Ban Đêm
Chương 296 - Đề Nghị Của Trần Nam
Chương 297 - Anh Chàng Đẹp Trai
Chương 298 - Phòng Ngọa Long
Chương 299 - Tới Cửa
Chương 300 - Đánh Gãy Hai Chân
Chương 301 - Vận May Của Lâm Hàn
Chương 302 - Hoàng Công Quán
Chương 303 - Hoàng Công Quán
Chương 304 - Khương Béo
Chương 305 - Tôn Hàn Các
Chương 306 - Tôi Từ Chối
Chương 307 - Ăn Nói Ngông Cuồng
Chương 308 - Lễ Kế Nhiệm Bắt Đầu
Chương 309 - Sáu Nguyên Lão
Chương 310 - Tình Hình Đột Xuất
Chương 311 - Sống Hay Chết!
Chương 312 - Nhà Họ Hoàng Gửi Lời Hỏi Thăm Đến Cậu
Chương 313 - Chôn Cùng Cậu Lâm!
Chương 314 - Đám Tang Của Lâm Hàn
Chương 315 - Giết Hoàng Liệt, Diệt Nhà Họ Hoàng!
Chương 316 - Hả Lòng Hả Dạ!
Chương 317 - Trở Lại Quán Bar Dạ Sắc
Chương 318 - Tần Liên
Chương 319 - Sông Tần Hoài
Chương 320 - Thuyền Túy Hồng
Chương 321 - Môi Anh Đào
Chương 322 - Cậu Lâm Bao Hết!
Chương 323 - Thẩm Hoài Xuân Cũng Không Cứu Được Cậu!
Chương 324 - Ký Hợp Đồng Với Tần Liên
Chương 325 - Danh Tiếng Của Triệu Tứ Hải Cực Xấu
Chương 326 - Ghi-Ta Punk
Chương 327 - Trình Độ Cũng Không Cao
Chương 328 - Đừng Dong Dài Nữa, Cà Thẻ Đi
Chương 329 - Mở Livestream
Chương 330 - Ba Triệu Tiền Quà Tặng!
Chương 331 - Eiffel
Chương 332 - BMW 3-Series
Chương 333 - Ăn Quỵt
Chương 334 - Tôi Không Muốn Ra Tay Với Mấy Người
Chương 335 - Mong Cụ Đường Chỉ Dạy Tôi!
Chương 336 - Tôi Bắn Chết Cậu!
Chương 337 - Giả Làm Chú Tôi À?
Chương 338 - Nếu Không Phải Cậu Họ Thẩm
Chương 339 - Bao Nuôi Tần Liên
Chương 340 - Rõ Là Quả Báo Mà!
Chương 341 - Vị Thành Niên
Chương 342 - Quán Bida Ánh Sao
Chương 343 - Ba Mươi Năm Hà Đông
Chương 344 - Anh Công Kê
Chương 345 - Hồng Chính
Chương 346 - Đuổi Lâm Hàn
Chương 347 - Hotel California
Chương 348 - Bản Nhạc Này Chỉ Ở Trên Thiên Đường Mới Có
Chương 349 - Bạch Mã Hoàng Tử
Chương 350 - Máy Quay Lén
Chương 351 - Tần Liên Là Người Của Tôi
Chương 352 - Dựa Vào Đâu Mà Đuổi?
Chương 353 - Đi Dạy Lại
Chương 354 - Mười Tỷ
Chương 355 - Triệu Nhã
Chương 356 - Trần Nam Cặn Bã
Chương 357 - Bẫy Của Tạ Huyên
Chương 358 - Khách Sạn Kim Lăng
Chương 359 - Dùng Một Bữa Tiệc Thu Lại Hết Quyền Lực
Chương 360 - Thủ Đoạn Của Hồng Chính
Chương 361 - Hợp Tác Thành Công
Chương 362 - Hai Cánh Tay
Chương 363 - Chó Cậy Thế Chủ
Chương 364 - Trung Tâm Hội Nghị Và Triển Lãm Kim Lăng
Chương 365 - Triệu Tứ Hải Đến Rồi
Chương 366 - Tôi Vẫn Luôn Đứng Ở Trên Cao
Chương 367 - Sân Trượt Băng Mộng Ảo
Chương 368 - Ma Túy
Chương 369 - Bắt Giữ
Chương 370 - Lại Nhận Thêm Một Tấm Huy Chương
Chương 371 - Tưởng Đào
Chương 372 - Tin Hot Ở Kim Lăng
Chương 373 - Sòng Bạc Ngầm
Chương 374 - Giết Thêm Lần Nữa
Chương 375 - Tiểu Bắc Hy Sinh
Chương 376 - Thu Phục Thế Lực Của Tưởng Đào
Chương 377 - Người Làm Nên Nghiệp Lớn
Chương 378 - Chàng Trai Trong Gió
Chương 379 - Không Nói Phét Thì Mày Sẽ Chết Sao?
Chương 380 - Việc Lớn Hóa Nhỏ
Chương 1 - Chó Chui Gầm Chạn
Chương 2 - Chiếc Thẻ Đen Quyền Lực Nhất Toàn Cầu
Chương 3 - Hàng Giả?
Chương 4 - Ăn Trộm
Chương 5 - Tôi Sẽ Kiện Cô Tội Vu Khống
Chương 6 - Anh Có Muốn Thử Xem Không?
Chương 7 - Đồn Hoa Đông
Chương 8 - Làm Ơn Mắc Oán
Chương 9 - Chuyển Phòng Bệnh Thuận Lợi
Chương 10 - Kẻ Thất Nghiệp
Chương 11 - Tiểu Nguyệt Nguyệt?
Chương 12 - Nhà Hàng Thúy Hồ
Chương 13 - Tự Phạt Một Ly
Chương 14 - Massage Cho Anh
Chương 15 - Vứt Quà Đi
Chương 16 - Lâm Hàn Thích Ganh Đua
Chương 17 - Nhằm Vào
Chương 18 - Ngũ Lăng Hoành Quang
Chương 19 - Nhận Được Thuốc
Chương 20 - Chân Hơi Đau
Chương 21 - Tiêu Tiền Của Các Người Sao?
Chương 22 - Nể Mặt Bố Tôi Đi!
Chương 23 - Cô, Giúp Tôi Quẹt Thẻ
Chương 24 - Sẽ Có Xe Thôi
Chương 25 - Cho Em Xem Cái Này
Chương 26 - Anh Trai Chạy Rolls-Royce
Chương 27 - Chúng Tôi Đã Lái Xe Tới Đây
Chương 28 - Khách Sạn Thiên Hi
Chương 29 - Thăng Chức, Tăng Lương
Chương 30 - Lấy Thêm Cho Tôi Một Chiếc
Chương 31 - Lâm Hàn, Anh Có Bất Ngờ Không?
Chương 32 - Anh Bị Đuổi
Chương 33 - Xôi Hỏng Bỏng Không
Chương 34 - Lâm Hàn, Anh Có Cần Mặt Mũi Không Vậy!
Chương 35 - Thân Thủ Của Lâm Hàn
Chương 36 - Tôi Muốn Lo Chuyện Bao Đồng
Chương 37 - Tôi Thích Anh
Chương 38 - Bắt Cóc
Chương 39 - Tôi Tìm Trần Vô Cực
Chương 40 - May Mà Có Vĩnh Phú
Chương 41 - Ông Vua Cũng Thua Thằng Liều
Chương 42 - Mày Uống Không Nổi
Chương 43 - Chờ Hai Phút
Chương 44 - Mày Nên Cảm Ơn Cậu Chủ Lâm
Chương 45 - Tiền Tiết Kiệm
Chương 46 - Tôi Đánh Cô Thì Sao?
Chương 47 - Cô Ấy Muốn Đi Dạo Ở Đó
Chương 48 - Tôi Là Tổng Phụ Trách
Chương 49 - Em Trai Của Anh Hàn
Chương 50 - Tôi Tới Để Tản Bộ
Chương 51 - Cút Càng Xa Càng Tốt
Chương 52 - Lại Gặp Nhau
Chương 53 - Nhường Chức Cho Người Có Năng Lực
Chương 54 - Lại Hot Rồi
Chương 55 - Tôi Đây Là Thương Vợ
Chương 56 - Lại Tụ Họp
Chương 57 - Khu Vui Chơi
Chương 58 - Phùng Thạch
Chương 59 - Anh Gặp Rắc Rối Lớn Rồi
Chương 60 - Quỳ Xuống Xin Lỗi
Chương 61 - Con Rể Tốt
Chương 62 - Vậy Thì Chúc Mừng Nhé
Chương 63 - Tiền Mừng
Chương 64 - Nắm Đấm Của Tao Cứng Hơn
Chương 65 - Lưu Hạo
Chương 66 - Hai Sự Lựa Chọn
Chương 67 - Kế Sách
Chương 68 - Bàn Bạc
Chương 69 - Nhà Hàng Nippon
Chương 70 - Sao Anh Lại Đến Đây?
Chương 71 - Vậy Ông Là Thứ Gì?
Chương 72 - Lưu Hạo Chết
Chương 73 - Có Phải Anh Thất Vọng Lắm Không?
Chương 74 - Công Chức
Chương 75 - Trưởng Phòng Trương Đến
Chương 76 - Chương 76: Mời Cậu Cút Khỏi Đây Cho!
Chương 77 - Mẹ Vợ Đến Rồi
Chương 78 - Nhà Ở Núi Vân Mộng
Chương 79 - Người Không Nên Đắc Tội!
Chương 80 - Họp Lớp
Chương 81 - Giật Lì Xì!
Chương 82 - Khách Sạn Thiên Tôn
Chương 83 - Cổ Hà Của Hoa Đông
Chương 84 - Nữ Thần Của Cậu Vẫn Mãi Là Nữ Thần Của Cậu
Chương 85 - Mày Muốn Làm Gí?
Chương 86 - Cách Biệt Về Thực Lực!
Chương 87 - Biến Thái!
Chương 88 - Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân!
Chương 89 - Bạch Mã Hoàng Tử
Chương 90 - Chó Ngoan Thì Không Chặn Đường
Chương 91 - Xin Lỗi
Chương 92 - Mày Dạy Tao Đi
Chương 93 - Dập Đầu Xin Lỗi
Chương 94 - Cờ Đạo Cũng Như Đạo Làm Người
Chương 95 - Tiệc Cưới
Chương 96 - Đổi Chỗ Đi Dạo
Chương 97 - Đến Nhà Mới Của Chúng Ta Nào!
Chương 98 - Tiệc Tân Gia!
Chương 99 - Chủ Biệt Thự
Chương 100 - Thuê?
Chương 101 - Tặng Quà!
Chương 102 - Trâu Vàng!
Chương 103 - Tràng Hạt!
Chương 104 - Anh Ấy Là Bạn Trai Của Tôi
Chương 105 - Bàn Cờ
Chương 106 - Cảm Thấy Thế Nào
Chương 107 - Chuyển Đến Sống Chung
Chương 108 - Ăn Vạ
Chương 109 - Ăn Vạ Đúng Không?
Chương 110 - Camera Giám Sát
Chương 111 - Thêm Tên
Chương 112 - Một Điều Nhịn, Chín Điều Lành
Chương 113 - Cảm Giác Của Quyền Lực
Chương 114 - Nhóc Con, Còn Không Chịu Lạy?
Chương 115 - Con Nhà Lính Tính Nhà Quan!
Chương 116 - Theo Đuổi
Chương 117 - Cưỡng Chế Phá Dỡ
Chương 118 - Mày Là Cái Thá Gì
Chương 119 - Rắc Rối Thứ Hai
Chương 120 - Bật Lại
Chương 121 - Làm Bố Em Đi
Chương 122 - Tay Chân Không Sạch Sẽ
Chương 123 - Đưa Về Nhà
Chương 124 - Sừng Trâu
Chương 125 - Quỳ Xuống
Chương 126 - Truy Xét Đến Cùng
Chương 127 - Được, Tôi Quỳ!
Chương 128 - Sản Phẩm Tài Chính
Chương 129 - Bá Tước Vi
Chương 130 - Tắt Bình Luận Thất Bại
Chương 131 - Một Triệu Tiền Quà!
Chương 132 - Lợn Béo!
Chương 133 - Vật Sinh Lời
Chương 134 - Đứng Lui Ra Đằng Sau
Chương 135 - Gọi Hoàng Báo Đến Đây
Chương 136 - Đoán Sai
Chương 137 - Lọt Lưới
Chương 138 - Khen Thưởng Công Dân Tốt
Chương 139 - Ngôi Sao Sáng Trong Bầu Trời Đêm
Chương 140 - Quân Tử Báo Thù, Mười Năm Chưa Muộn!
Chương 141 - 5 Triệu
Chương 142 - Vợ Tao Là Vô Giá
Chương 143 - Anh Hổ, Cứu Tôi!
Chương 144 - Không Còn Làm Chủ Tịch Ngân Hàng Nữa
Chương 145 - Mất Sạch Rồi
Chương 146 - Cắm Sừng
Chương 147 - Báo Cảnh Sát Bắt Anh Đấy!
Chương 148 - Tôi Là Hoa Đã Có Chủ!
Chương 149 - Công Việc Mới
Chương 150 - Cứ Luyện Tập Trước Đã
Chương 151 - Thiên Thượng Nhân Gian
Chương 152 - 5kg Trứng Cá Tầm!
Chương 153 - Vương Huy Sụp Đổ
Chương 154 - Tôi Có Giả Điên Đâu, Tôi Ngả Bài Rồi Đấy!
Chương 155 - Xin Hỏi Tên Cậu Là?
Chương 156 - Vương Vi Dân Đến
Chương 157 - Vậy Thì Tôi Ăn Một Chút Vậy!
Chương 158 - Bữa Tiệc Sinh Nhật
Chương 159 - Lén Lẻn Vào
Chương 160 - Anh Ấy Là Bạn Trai Của Tôi
Chương 161 - Quà Tặng Của Lâm Hàn
Chương 162 - Không Thể Cùng Côn Trùng Mùa Hạ Bàn Luận Về Băng Tuyết
Chương 163 - Giết Hắn Đi
Chương 164 - Đây Là Californium Đó!
Chương 165 - Thứ Thuộc Về Nhà Họ Hàn
Chương 166 - Cầu Cạn
Chương 167 - Lâm Hàn Ngoại Tình Rồi
Chương 168 - Anh Không Có Vợ!
Chương 169 - Tự Chứng Minh Sự Trong Sạch
Chương 170 - Sáu Tiếng
Chương 171 - Mãi Mãi Biến Mất!
Chương 172 - Thả Lâm Hàn Đi
Chương 173 - Tôi Tìm Giám Đốc Tôn
Chương 174 - Trần Vô Cực Tìm Tới Cửa
Chương 175 - Nhà Họ Hàn, Nhất Định Phải Tiêu Diệt!
Chương 176 - Không Xong Rồi Ông Chủ Ơi!
Chương 177 - Nhà Họ Hàn Sụp Đổ!
Chương 178 - Hàn Thiên Thu!
Chương 179 - Thủ Trưởng
Chương 180 - Nhà Họ Hàn Đổi Thành Họ Lâm!
Chương 181 - Hàn Tiếu Từ Chức
Chương 182 - Lời Châm Chọc
Chương 183 - Chuyển Hết Vào Xe Đi!
Chương 184 - Lại Lật Ngói
Chương 185 - Xe Thương Vụ GMC
Chương 186 - Khách Sạn Tùng Giang
Chương 187 - Bá Tước Vi Đã Đến
Chương 188 - Biểu Diễn Tài Nghệ
Chương 189 - Phục Vụ Đêm Nay
Chương 190 - Quẹt 5 Triệu Trước!
Chương 191 - Đừng Có So Độ Giàu Với Tôi!
Chương 192 - Đi Cùng Tôi!
Chương 193 - Đi Khách Sạn
Chương 194 - Giấy Thông Báo Bệnh Nguy Kịch
Chương 195 - Tôi Sẽ Giết Người
Chương 196 - Đưa Đi Hỏa Táng!
Chương 197 - Đại Học Kinh Tế -Tài Chính
Chương 198 - Đánh Chủ Nhiệm Khoa
Chương 199 - Cậu Thuộc Bộ Lạc Nào?
Chương 200 - Cái Gì Mới Gọi Là Đánh Đập
Chương 201 - Còn Không Xin Lỗi?
Chương 202 - Trường Tiểu Học Phi Thường
Chương 203 - Mua Lại Nền Tảng Livestream Sa Ngư
Chương 204 - Niêm Yết Trên Sàn Chứng Khoán NASDAQ
Chương 205 - Nhiệm Vụ Của Dòng Họ
Chương 206 - BBQ Phi Thường
Chương 207 - Giao Đồ Ăn
Chương 208 - Cực Khổ Kiếm Tiền
Chương 209 - Quỳ Xuống Đi!
Chương 210 - Dương Cảnh Đào Xuất Viện
Chương 211 - Tiền Bảo Kê
Chương 212 - Tôi Muốn Nộp Tiền Bảo Kê
Chương 213 - Tiền Bảo Kê 50 Triệu
Chương 214 - Cắt Băng Khởi Công
Chương 215 - Triệu Nhu Bị Bệnh
Chương 216 - Thiết Bị Xạ Trị
Chương 217 - Nghe Không Hiểu Tiếng Người À?
Chương 218 - Có Tiền Có Quyền
Chương 219 - Xấc Láo!
Chương 220 - Chấn Động Giới Livestream
Chương 221 - Anh Chàng Cool Ngầu Livestream
Chương 222 - Cút Sang Một Bên
Chương 223 - Hot Nhất Sa Ngư
Chương 224 - Livestream Đánh Người
Chương 225 - Sai Ở Đâu?
Chương 226 - Tổng Giám Đốc Mao Trơ Trẽn
Chương 227 - Ông Có Phải Lừa Đảo Không
Chương 228 - Tội Phạm Bị Truy Nã
Chương 229 - Cớ Sao Không Làm?
Chương 230 - Anh Là Tên Lừa Đảo!
Chương 231 - Chúng Ta Không Trêu Vào Nổi Đâu!
Chương 232 - Gọi Anh Hàn!
Chương 233 - Lý Vọng Sơn Ở Đâu?
Chương 234 - Gặp Lại Sở Tiêu Tiêu
Chương 235 - Tiếp Rượu
Chương 236 - Phòng VIP Cao Cấp
Chương 237 - Cuộc Chiến Đấu Ác Liệt
Chương 238 - Bán Đấu Giá Công Khai
Chương 239 - Bắt Được Siêu Thị Hoa Nhuận
Chương 240 - Chạy Mercedes-Benz
Chương 241 - Tội Nghiệp Chị Tiểu Lệ Quá!
Chương 242 - Cô Chủ Biệt Thự
Chương 243 - Ngồi Vào Bàn Ăn
Chương 244 - Ông Cũng Cút Ra Ngoài
Chương 245 - Chủ Một Nhà
Chương 246 - Phó Phòng Trần Kiệt
Chương 247 - Tôi Là Triệu Phú
Chương 248 - Kiều La
Chương 249 - Lâm Hàn, Một Người Bình Thường
Chương 250 - Bắt Cướp
Chương 251 - Bốn Gia Tộc Lớn
Chương 252 - Lên Hot Search
Chương 253 - Lâm Hàn - Nhà Giàu Mới Nổi
Chương 254 - Lễ Nhậm Chức Gia Chủ
Chương 255 - Tôi Không Có Ác Ý Với Anh
Chương 256 - Tôi Dùng Chân
Chương 257 - BMW 7-Series
Chương 258 - Phóng Viên Tiểu Vương
Chương 259 - Sky Garden
Chương 260 - Lâm Hàn Là Tên Lừa Đảo
Chương 261 - Nhóm Chat Tôi Là Triệu Phú
Chương 262 - Còn Không Mau Cút Đi?
Chương 263 - Triệu Tứ Hải Đãi Tân Gia
Chương 264 - Có Tư Cách Gì?
Chương 265 - Người Giàu Bất Nhân
Chương 266 - Liên Quan Gì Cậu?
Chương 267 - Chứng Minh Bản Thân
Chương 268 - Trương Đào Livestream
Chương 269 - Đổi Xe
Chương 270 - Tập Đoàn Lâm Thị
Chương 271 - Chống Lưng Của Trương Đào
Chương 272 - Biến!
Chương 273 - Trịnh Minh Sơn Tới Cửa Chào Hỏi
Chương 274 - Người Không Thể Chọc Vào
Chương 275 - Khoan Dung Độ Lượng
Chương 276 - Công Chiếu
Chương 277 - Lên TV!
Chương 278 - Bùng Nổ
Chương 279 - Đứng Thứ Nhất Về Rating
Chương 280 - Không Bỏ Được Cái Tôi
Chương 281 - Tiệc Chúc Mừng
Chương 282 - Ăn Cháo Đá Bát
Chương 283 - Nhà Họ Hồng Ở Kim Lăng
Chương 284 - Con Kiến To
Chương 285 - Đá Ông Ta Ra Khỏi Nhóm Chat
Chương 286 - Siêu Thị Bị Đập Phá
Chương 287 - Ông Lớn
Chương 288 - Anh Long, To Gan Lớn Mật
Chương 289 - Lại Đến Lần Nữa
Chương 290 - Loại Bỏ Triệu Tứ Hải
Chương 291 - Trần Vô Cực Từ Chức
Chương 292 - Bảy Ngày Vui Vẻ
Chương 293 - Hợp Tác Thành Công
Chương 294 - Anh Sẽ Phải Hối Hận
Chương 295 - Quán Bar Ban Đêm
Chương 296 - Đề Nghị Của Trần Nam
Chương 297 - Anh Chàng Đẹp Trai
Chương 298 - Phòng Ngọa Long
Chương 299 - Tới Cửa
Chương 300 - Đánh Gãy Hai Chân
Chương 301 - Vận May Của Lâm Hàn
Chương 302 - Hoàng Công Quán
Chương 303 - Hoàng Công Quán
Chương 304 - Khương Béo
Chương 305 - Tôn Hàn Các
Chương 306 - Tôi Từ Chối
Chương 307 - Ăn Nói Ngông Cuồng
Chương 308 - Lễ Kế Nhiệm Bắt Đầu
Chương 309 - Sáu Nguyên Lão
Chương 310 - Tình Hình Đột Xuất
Chương 311 - Sống Hay Chết!
Chương 312 - Nhà Họ Hoàng Gửi Lời Hỏi Thăm Đến Cậu
Chương 313 - Chôn Cùng Cậu Lâm!
Chương 314 - Đám Tang Của Lâm Hàn
Chương 315 - Giết Hoàng Liệt, Diệt Nhà Họ Hoàng!
Chương 316 - Hả Lòng Hả Dạ!
Chương 317 - Trở Lại Quán Bar Dạ Sắc
Chương 318 - Tần Liên
Chương 319 - Sông Tần Hoài
Chương 320 - Thuyền Túy Hồng
Chương 321 - Môi Anh Đào
Chương 322 - Cậu Lâm Bao Hết!
Chương 323 - Thẩm Hoài Xuân Cũng Không Cứu Được Cậu!
Chương 324 - Ký Hợp Đồng Với Tần Liên
Chương 325 - Danh Tiếng Của Triệu Tứ Hải Cực Xấu
Chương 326 - Ghi-Ta Punk
Chương 327 - Trình Độ Cũng Không Cao
Chương 328 - Đừng Dong Dài Nữa, Cà Thẻ Đi
Chương 329 - Mở Livestream
Chương 330 - Ba Triệu Tiền Quà Tặng!
Chương 331 - Eiffel
Chương 332 - BMW 3-Series
Chương 333 - Ăn Quỵt
Chương 334 - Tôi Không Muốn Ra Tay Với Mấy Người
Chương 335 - Mong Cụ Đường Chỉ Dạy Tôi!
Chương 336 - Tôi Bắn Chết Cậu!
Chương 337 - Giả Làm Chú Tôi À?
Chương 338 - Nếu Không Phải Cậu Họ Thẩm
Chương 339 - Bao Nuôi Tần Liên
Chương 340 - Rõ Là Quả Báo Mà!
Chương 341 - Vị Thành Niên
Chương 342 - Quán Bida Ánh Sao
Chương 343 - Ba Mươi Năm Hà Đông
Chương 344 - Anh Công Kê
Chương 345 - Hồng Chính
Chương 346 - Đuổi Lâm Hàn
Chương 347 - Hotel California
Chương 348 - Bản Nhạc Này Chỉ Ở Trên Thiên Đường Mới Có
Chương 349 - Bạch Mã Hoàng Tử
Chương 350 - Máy Quay Lén
Chương 351 - Tần Liên Là Người Của Tôi
Chương 352 - Dựa Vào Đâu Mà Đuổi?
Chương 353 - Đi Dạy Lại
Chương 354 - Mười Tỷ
Chương 355 - Triệu Nhã
Chương 356 - Trần Nam Cặn Bã
Chương 357 - Bẫy Của Tạ Huyên
Chương 358 - Khách Sạn Kim Lăng
Chương 359 - Dùng Một Bữa Tiệc Thu Lại Hết Quyền Lực
Chương 360 - Thủ Đoạn Của Hồng Chính
Chương 361 - Hợp Tác Thành Công
Chương 362 - Hai Cánh Tay
Chương 363 - Chó Cậy Thế Chủ
Chương 364 - Trung Tâm Hội Nghị Và Triển Lãm Kim Lăng
Chương 365 - Triệu Tứ Hải Đến Rồi
Chương 366 - Tôi Vẫn Luôn Đứng Ở Trên Cao
Chương 367 - Sân Trượt Băng Mộng Ảo
Chương 368 - Ma Túy
Chương 369 - Bắt Giữ
Chương 370 - Lại Nhận Thêm Một Tấm Huy Chương
Chương 371 - Tưởng Đào
Chương 372 - Tin Hot Ở Kim Lăng
Chương 373 - Sòng Bạc Ngầm
Chương 374 - Giết Thêm Lần Nữa
Chương 375 - Tiểu Bắc Hy Sinh
Chương 376 - Thu Phục Thế Lực Của Tưởng Đào
Chương 377 - Người Làm Nên Nghiệp Lớn
Chương 378 - Chàng Trai Trong Gió
Chương 379 - Không Nói Phét Thì Mày Sẽ Chết Sao?
Chương 380 - Việc Lớn Hóa Nhỏ
Phụt phụt!
Dương Cảnh Đào ngồi bệt xuống nền nhà, cả người không ngừng run rẩy, khuôn mặt vặn vẹo, miệng sùi bọt mép, la oai oái:
“Ôi! Đau chết tôi rồi!
”
“Ông Dương, ông làm sao vậy?”
Dì Hà hoảng sợ, vội vàng bước tới lo lắng hỏi.
Lâm Hàn vẫn cứ ngồi đó ăn cơm, chẳng thèm nhìn Dương Cảnh Đào cái nào.
Dì Hà nấu đồ ăn cũng khá ngon, mấy ngày chưa ăn nên Lâm Hàn rất thèm.
“Đau...
. Đau ngực.
.
.
”
Dương Cảnh Đào chỉ vào ngực mình, há miệng thở dốc, run giọng nói.
“Hả?!
”
Dì Hà thay đổi sắc mặt, nhìn Lâm Hàn lo lắng nói:
“Cậu Lâm, cậu mau tới nhìn ông Dương thử xem! Miệng ông ấy sùi bọt mép luôn rồi kìa“.
“Ăn nhiều đồ bổ quá nên nóng trong người, phản ứng bình thường thôi, sùi chút bọt mép chẳng sao đâu“.
Lâm Hàn gắp đồ ăn bỏ vào miệng, chậm rãi nhai, vẻ mặt lạnh nhạt bình tĩnh nói.
“Ơ? Vậy phải làm sao bây giờ?”, dì Hà ngẩn người một lúc, rồi chân tay luống cuống hỏi.
“Tôi đã nói rồi mà, bảo ăn ít mấy thứ đồ bổ này lại, ăn chút đồ lót dạ đi, ông ấy không nghe thì trách ai?”, Lâm Hàn trợn trắng mắt, chẳng thèm ngó Dương Cảnh Đào nói.
“A a a.
.
. Đau quá.
.
. Ngực tôi.
.
.
”
Dương Cảnh Đào rên la, ngón tay run lẩy bẩy chỉ vào Lâm Hàn, tức tới nghiến răng nghiến lợi nói:
“Lâm Hàn, thằng vô dụng nhà mày, bố vợ mình ngã dưới đất mà mày.
.
. Mày còn ở đó nói mát, có chút hiếu thảo nào không thế?”
“Hiếu thảo?”, Lâm Hàn uống miếng canh, ánh mắt hiện lên vẻ khinh thường:
“Dương Cảnh Đào, ông là người lớn, tôi là phận con thì ông hẳn phải có lòng nhân ái và khoan dung, chứ không phải suốt ngày khinh thường, coi rẻ, xỉ vả tôi. Ngay cả điều đó, ông cũng không làm được, ông bảo tôi phải có hiếu với ông như thế nào? Thứ này, vốn là từ cả hai phía“.
“Mày, mày, mày.
.
. Hỗn láo!
”
Dương Cảnh Đào tức run người, cơn đau và sự tức giận khiến cả khuôn mặt ông ta biến thành màu gan heo.
Lâm Hàn ăn xong, cầm lấy khăn tay lau miệng, rồi đi tới trước mặt Dương Cảnh Đào. Anh chắp tay sau lưng, cúi đầu lạnh lùng nhìn ông ta:
“Dương Cảnh Đào, tôi cảm thấy mình đã rất có hiếu với ông rồi“.
“Ít nhất, tôi không đuổi ông ra khỏi căn biệt thự này, còn nhắc ông ăn thêm chút đồ lót dạ, không sẽ tổn hại đến sức khỏe. Thế nhưng ông lại chẳng phân rõ đúng sai, không nghe lời tôi, thì tôi cũng đành bó tay“.
“Hừ! Lẽ nào thằng vô tích sự nhà mày muốn đuổi tao ra khỏi đây à?”, Dương Cảnh Đào tức đến mức dựng râu.
“Không phải không muốn, nhưng tôi lại nghĩ đến việc vợ mình có lẽ sẽ buồn, nên đành thôi. Chỉ cần ông đừng động đến nguyên tắc của tôi, tôi sẽ để ông sống yên ổn ở đây”, Lâm Hàn lạnh nhạt nói.
“Phản rồi, Lâm Hàn, thằng vô tích sự nhà mày lại muốn lật ngói hả!
”
Dương Cảnh Đào tức giận la lối om sòm, rồi bỗng cảm thấy nghẹt thở, ôm ngực ho khan:
“Khụ khụ khụ.
.
.
”
Phụt!
Ông ta phun ra một ngụm máu tươi.
Trong máu còn có canh sâm và nấm tùng nhung.
Vừa phun máu xong thì Dương Cảnh Đào lập tức trở nên uể oải ỉu xìu, ánh mắt lờ đờ, hơi thở mong manh.
Dáng vẻ hùng hùng hổ hổ ban nãy y như là giả.
“Cậu Lâm, làm.
.
. Làm sao bây giờ!
”, dì Hà sốt ruột tới mức giậm chân tại chỗ.
Dương Khiết bị Trần Diễm Diễm đón về ở mấy ngày, giờ trong nhà chỉ còn mình Lâm Làm Hàn có thể làm chủ.
“Tôi cũng không biết phải làm sao“.
Lâm Hàn nhìn Dương Cảnh Đào với vẻ thờ ơ.
“Gọi.
.
. Gọi xe cấp cứu.
.
.
”
Dương Cảnh Đào yếu ớt mở miệng nói.
“Đúng nhỉ, gọi xe cấp cứu!
”, dì Hà bỗng phản ứng lại: “Tôi thật ngốc mà, điều đầu tiên khi thấy ông Dương ngã xuống đất là nên gọi xe cấp cứu!
”
Dì Hà lấy điện thoại ra tính gọi.
Nhưng dì ấy vừa móc điện thoại ra đã bị Lâm Hàn cầm mất.
“Cậu Lâm?”
Dì Hà sửng sốt, không hiểu cậu Lâm lấy điện thoại của mình làm gì.
“Lâm Hàn.
.
. Thằng vô tích sự nhà mày có ý gì?”, Dương Cảnh Đào trừng mắt nhìn anh.
“Dáng vẻ bây giờ của ông ấy hoàn toàn là tự làm tự chịu. Tôi bảo ăn ít đồ lót dạ đi thì không nghe, trách được ai?”
Lâm Hàn liếc Dương Cảnh Đảo một cái: “Giờ phát bệnh lại bảo chúng ta chùi đít cho, nằm mơ à? Muốn gọi xe cấp cứu thì tự đi mà gọi!
”
Lâm Hàn nói xong, ném điện thoại của dì Hà lên sô pha.
“Mày, mày.
.
. Lâm Hàn, thằng vô tích sự kia, không cho người khác gọi xe là tính giết bố vợ mày à!
”
Dương Cảnh Đào nghiến răng nghiến lợi, tức tới mức miệng mồm bật máu, vành mắt đỏ bừng.
“Giết ông? Ông chết thì Tiểu Lệ sẽ rất buồn“.
Lâm Hàn trợn trắng mắt, nguyên nhân Dương Cảnh Đào phát bệnh hết sức đơn giản, do ăn quá nhiều đồ bổ nên khiến tim, gan, thận không chịu nổi mới gây ra phản ứng kịch liệt như thế.
Cho dù không gọi xe cấp cứu thì ông ta cũng chỉ phun mấy ngụm máu rồi ngất thôi, chứ chắc chắn không chết được.
Có điều, Dương Cảnh Đào lại không nghĩ thế, ông ta cực kỳ sợ chết!
Bây giờ, ông ta cảm thấy tim gan phèo phổi mình như bị nướng, vô cùng khó chịu, máu trào lên tận cổ.
Phụt!
Ông ta lại phun ra thêm một ngụm máu nữa!
“Phản rồi.
.
. Lâm Hàn, thằng vô dụng nhà mày lại muốn làm phản à! Trơ mắt nhìn bố vợ phát bệnh, ngay cả xe cấp cứu cũng không thèm gọi!
”
Tay phải Dương Cảnh Đào run rẩy cho vào trong túi, móc điện thoại ra.
“Mày không gọi thì tự tao gọi!
”
Bộp!
Tay phải ông ta xụi lơ, vừa móc điện thoại ra đã rớt xuống nền nhà rồi lăn sang một bên.
“Ông Dương!
”
Dì Hà khom lưng tính nhặt điện thoại lên.
“Dì Hà, dừng lại“.
Lâm Hàn mở miệng cản, nhìn Dương Cảnh Đào nói: “Chuyện mình làm sai thì tự mình phải chịu trách nhiệm“.
Dì Hà run lên, nhìn Lâm Hàn, cuối cùng cắn môi, nói:
“Vâng, cậu Lâm“.
Dì Hà lui sang bên cạnh.
“Khốn thật, chó chết, Lâm Hàn, thằng vô dụng nhà mày, bố vợ phát bệnh mà cũng không gọi xe cấp cứu cho tao!
”
Dương Cảnh Đào giận dữ rủa xả, dùng hết sức mạnh cả người bò tới, tính lấy điện thoại.
Ông ta giống như một con chó, miệng thì không ngừng chảy máu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào điện thoại.
Lâm Hàn vẫn chắp tay sau lưng, mặt mày lạnh lùng nhìn cảnh ấy.
“Đợi.
.
. Đợi tao đến bệnh viện chữa khỏi xong, chắc chắn sẽ nói việc mày làm hôm nay.
.
. Cho Dương Lệ nghe, để con bé ly hôn với mày!
”
Trong mắt Dương Cảnh Đào tràn ngập sự căm hận, tay phải run rẩy với tới.
Cuối cùng ông ta cũng đụng đến điện thoại di động.
Gương mặt Dương Cảnh Đào lập tức hiện lên vẻ kích động, giống như là bắt được sợi dây cứu mạng.
“120.
.
.
”
Ngón tay ông ta run rẩy bấm điện thoại.
“Alo, mau tới biệt thự núi Vân Mộng, cứu tôi.
.
.
”
Vừa nói xong, Dương Cảnh Đào rốt cuộc không kiên trì nổi nữa, hai mắt trợn ngược, ngất xỉu.
“Cậu Lâm, giờ phải làm sao đây?”, dì Hà nhìn Lâm Hàn hỏi.
“Để ông ta nằm ở đó đi“.
Lâm Hàn nói, chắp hai tay sau lưng đi lên lầu.
Khoảng nửa tiếng sau, tiếng còi xe cấp cứu truyền tới.
Có mấy y tá đi vào biệt thự nâng Dương Cảnh Đào lên xe.
“Người nhà đâu? Người nhà bệnh nhân đâu rồi? Mau đến bệnh viện với tôi nộp tiền viện phí!
”, một y tá la lên.
“Cậu Lâm, y tá bảo người nhà đi cùng!
”
Dì Hà hô lên với phòng của Lâm Hàn ở trên lầu.
“Đưa số điện thoại của Triệu Tứ Hải cho y tá, báo cho anh ta đến bệnh viện đi”, giọng nói lạnh nhạt của Lâm Hàn truyền ra từ trong phòng. Anh không rảnh đến bệnh viện với Dương Cảnh Đào.